Đến Cuối Cùng Người Đó Vẫn Là Em
Chương 49: Ăn Vạ
Trúc Mây❤️
11/02/2024
“Cảm ơn anh đã đưa tôi về nhà nhé”_ Khả Hân vừa nói vừa mủm cười
“Là trách nhiệm của tôi mà. Nhưng những gì tôi nói hôm nay tôi mong cô suy nghĩ cho thật kỹ nhé. Tuy là amh ta có hơi trẻ con nhưng tôi cảm nhận được anh ấy rất yêu cô.”_Phúc Lâm nhẹ nhàng nói
“Cảm ơn anh”_cô mỉm cười và bước lên nhà
Vừa mở cửa bước vào nhà cô k bật đèn mà lê bước đến sofa ngã mình suy nghĩ về những lời Phúc Lâm nói thì bất chợt một giọng nói làm cô giật bắn mình.
“Sao giờ em mới về, tại sao em lại đi cùng tên đó”_Vũ Phong ngồi trên sofa cạnh cô lên tiếng
“Tại sao anh lại ở đây”_cô giật mình hoảng hốt ngồi bật dậy
“Khoan hãy nói về việc tại sao anh lại ở đây, em giải thích giúp anh tại sao tên đoa lại đưa em về”
"Đó là chuyện riêng vủa tôi liên quan gì đến anh. Bây giờ tôi muốn biết tại sao anh lại ở trong nhà của tôi
“Bởi vì từ ngày hôm nay đây cũng là nhà của anh”_anh mỉm cười đáp
“Anh nói cái gì cơ?”
“Anh nói anh sẽ dọn về ở đây”
“Anh nói lại lần nữa”
“Anh muốn sống ở đây.”
“Anh muốn ở đây đúng không”_cô không giữ được bình tĩnh vừa nói vừa cần đèn phòng khách đến để đánh anh thì một giọng nói non nớt vang lên
“Ba mẹ lại đánh nhau nữa sao?”_LeO ngãi ngủ bước ra
“Con đến đúng lúc lắm”
Đèn phòng khách cuối cùng cũng được bật sáng. Cô ngồi khoanh tay trên sofa còn Vũ Phong và LeO đứng trước mặt cô như thể đang làm việc có lỗi đang chờ hình phạt
"Trần Duy Anh, mẹ nói với con bao nhiêu lần rồi. Khi mẹ không có nhà, có ai đến con cũng không được mở cửa. Con có biết con làm như vậy rất dễ dẫn sói vào nhà không?_Cô nghiêm khắc trách LeO
“Ba Phong là người, không phải là sói. Ba mẹ đánh thức con để hỏi câu hỏi nhạt nhẽo như vậy sao? Mẹ có biết cô giáo nói trẻ von không ngủ đủ giấc thì sẽ không lớn được không? Đợi sau này già rồi, con muốn cõng mẹ ra ngoài phơi nắng cũng không được.”_LeO nhẹ nhàng phân tích
Cô và Vũ Phong bật cười nhưng cô lại nhanh chống quay về gương mặt nghiêm khắc nhìn cả ha ba con
“Nghiêm chỉnh lại nào.”
Vừa nói xong Vũ Phong và LeO đứng ngay ngắn nghiêm chỉnh lại thì cô lại nói tiếp
“Hôm nay, tôi nể mặt LeO, không kiện anh tội đột nhập bất hợp pháp. Nhưng nếu có lần sau, chắc chắn tôi sẽ không nhân nhượng.”
“Anh không cần biết em muốn kiện anh thế nào cũng được lần này có đánh chết anh cũng không đi đâu cả.”_Vũ Phong kiên định
“Anh quyết không đi đúng không?”_cô nhìn anh
“Đúng anh sẽ không đi, anh ở lại với con trai”_vừa nói anh vừa ôm lấy LeO
“Không đi thật”
“Không đi”
" Anh không đi thì tôi đi. LeO hôm nay con ngủ với ba đi mẹ đi đây"
“Em đi đâu đấy”_Vũ Phong hỏi nhưng k nhận được ohanr hồi từ cô chì nghe tiếng đóng cửa G Ầ M
“Ba không đuổi theo mẹ à?”_LeO thắc mắc hỏi
“Không đuổi theo được”_ vừa nói anh vừa bế LeO lên sofa
“Tại sao vậy ba”
“Ba sợ mẹ giở chiêu điệu hổ ly sơn với ba”
“Điệu hổ ly sơn là gì ạ?”
“Điệu hổ lý sơn là mẹ con chạy đi, lừa ba ra ngoài sau đó đột nhiên chạy về, đóng cửa lại thế là ba không vào được nhà.”
“Sao người lớn rắc rối thế?”_ LeO cằn nhằn
“Vậy bảo bối của ba con nói xem mẹ con có thể đến nhà ai được?”
“Có thể là đi bộ ngoài đường hoặc là đến nhà cô Tiểu My hoặc là đến nhà ba Alex.”
“Tại…tại sao lại đến nhà anh ta”_anh khẩn trương hỏi
“Vì ba Alex cũng là bạn thân của mẹ mà nên mẹ đến nhà ba Alex là điều bình thường mà.”
" Giờ ba phải làm sao đây"_Vũ Phong nói bằng giọng bất lực
“Con có cách”_bừa nói LeO vừa chìa tay về phía anh
“Chuyện gì”_Vũ Phong vẫn chưa hiểu
“Ba cho con mượn điện thoại một tí”
“Con lấy điện thoại làm gì?”
LeO vẫn không nói gì cầm điện thoại và tập trung bấm
“Con định gọi cho ai?”
LeO chưa kịp trả lời anh thì đầu dây bên kia đã bắt máy vì mở loa ngoài nên Vũ Phong mới biết LeO đang gọi cho Alex
“Alo ba Alex, ba đang ở đâu vậy ạ”
“Ba đang ở bệnh viện xử lý một số việc. Sao thế, đây là số điện thoại của ai vậy.”
“Đây là sói của ba Phong. Không có gì ạ, con nhớ ba thôi. Ba làm việc tốt nhé, con yêu ba”
“Ba cũng yêu con”
Nói rồi cả hai tắt máy. Anh nhìn LeO mỉm cười
“Đúng là con trai của ba, thông minh quá đi.”_vừa nói vừa nựng má LeO
“Nhưng mà sau này con không được nói nhớ anh ta nữa, cũng không được nói yêu anh ta. Con chỉ được nói nhớ ba và yêu ba thôi, cùng lắm thì thêm mẹ con nữa, nghe chưa.”_Vũ Phòng dặn dò LeO
“Con biết rồi, ba thật nhỏ nhen”_LeO nhanh nhẩu đáp
Anh mỉm cười khoái chí vì niết chắc chắn vì cô sẽ không đến nhà Alex
Nhà Tiểu My
Ting…ting…tinh
Nghe thấy tiếng chuông cửa Tiểu My vội vã chạy đến mở cửa
“Hôm nay cho chị tá túc chỗ em được không”_cô nói bằng giọng bất lực
“Có chuyện gì cậy chị. Vào nhà đi rồi nói”
“Là trách nhiệm của tôi mà. Nhưng những gì tôi nói hôm nay tôi mong cô suy nghĩ cho thật kỹ nhé. Tuy là amh ta có hơi trẻ con nhưng tôi cảm nhận được anh ấy rất yêu cô.”_Phúc Lâm nhẹ nhàng nói
“Cảm ơn anh”_cô mỉm cười và bước lên nhà
Vừa mở cửa bước vào nhà cô k bật đèn mà lê bước đến sofa ngã mình suy nghĩ về những lời Phúc Lâm nói thì bất chợt một giọng nói làm cô giật bắn mình.
“Sao giờ em mới về, tại sao em lại đi cùng tên đó”_Vũ Phong ngồi trên sofa cạnh cô lên tiếng
“Tại sao anh lại ở đây”_cô giật mình hoảng hốt ngồi bật dậy
“Khoan hãy nói về việc tại sao anh lại ở đây, em giải thích giúp anh tại sao tên đoa lại đưa em về”
"Đó là chuyện riêng vủa tôi liên quan gì đến anh. Bây giờ tôi muốn biết tại sao anh lại ở trong nhà của tôi
“Bởi vì từ ngày hôm nay đây cũng là nhà của anh”_anh mỉm cười đáp
“Anh nói cái gì cơ?”
“Anh nói anh sẽ dọn về ở đây”
“Anh nói lại lần nữa”
“Anh muốn sống ở đây.”
“Anh muốn ở đây đúng không”_cô không giữ được bình tĩnh vừa nói vừa cần đèn phòng khách đến để đánh anh thì một giọng nói non nớt vang lên
“Ba mẹ lại đánh nhau nữa sao?”_LeO ngãi ngủ bước ra
“Con đến đúng lúc lắm”
Đèn phòng khách cuối cùng cũng được bật sáng. Cô ngồi khoanh tay trên sofa còn Vũ Phong và LeO đứng trước mặt cô như thể đang làm việc có lỗi đang chờ hình phạt
"Trần Duy Anh, mẹ nói với con bao nhiêu lần rồi. Khi mẹ không có nhà, có ai đến con cũng không được mở cửa. Con có biết con làm như vậy rất dễ dẫn sói vào nhà không?_Cô nghiêm khắc trách LeO
“Ba Phong là người, không phải là sói. Ba mẹ đánh thức con để hỏi câu hỏi nhạt nhẽo như vậy sao? Mẹ có biết cô giáo nói trẻ von không ngủ đủ giấc thì sẽ không lớn được không? Đợi sau này già rồi, con muốn cõng mẹ ra ngoài phơi nắng cũng không được.”_LeO nhẹ nhàng phân tích
Cô và Vũ Phong bật cười nhưng cô lại nhanh chống quay về gương mặt nghiêm khắc nhìn cả ha ba con
“Nghiêm chỉnh lại nào.”
Vừa nói xong Vũ Phong và LeO đứng ngay ngắn nghiêm chỉnh lại thì cô lại nói tiếp
“Hôm nay, tôi nể mặt LeO, không kiện anh tội đột nhập bất hợp pháp. Nhưng nếu có lần sau, chắc chắn tôi sẽ không nhân nhượng.”
“Anh không cần biết em muốn kiện anh thế nào cũng được lần này có đánh chết anh cũng không đi đâu cả.”_Vũ Phong kiên định
“Anh quyết không đi đúng không?”_cô nhìn anh
“Đúng anh sẽ không đi, anh ở lại với con trai”_vừa nói anh vừa ôm lấy LeO
“Không đi thật”
“Không đi”
" Anh không đi thì tôi đi. LeO hôm nay con ngủ với ba đi mẹ đi đây"
“Em đi đâu đấy”_Vũ Phong hỏi nhưng k nhận được ohanr hồi từ cô chì nghe tiếng đóng cửa G Ầ M
“Ba không đuổi theo mẹ à?”_LeO thắc mắc hỏi
“Không đuổi theo được”_ vừa nói anh vừa bế LeO lên sofa
“Tại sao vậy ba”
“Ba sợ mẹ giở chiêu điệu hổ ly sơn với ba”
“Điệu hổ ly sơn là gì ạ?”
“Điệu hổ lý sơn là mẹ con chạy đi, lừa ba ra ngoài sau đó đột nhiên chạy về, đóng cửa lại thế là ba không vào được nhà.”
“Sao người lớn rắc rối thế?”_ LeO cằn nhằn
“Vậy bảo bối của ba con nói xem mẹ con có thể đến nhà ai được?”
“Có thể là đi bộ ngoài đường hoặc là đến nhà cô Tiểu My hoặc là đến nhà ba Alex.”
“Tại…tại sao lại đến nhà anh ta”_anh khẩn trương hỏi
“Vì ba Alex cũng là bạn thân của mẹ mà nên mẹ đến nhà ba Alex là điều bình thường mà.”
" Giờ ba phải làm sao đây"_Vũ Phong nói bằng giọng bất lực
“Con có cách”_bừa nói LeO vừa chìa tay về phía anh
“Chuyện gì”_Vũ Phong vẫn chưa hiểu
“Ba cho con mượn điện thoại một tí”
“Con lấy điện thoại làm gì?”
LeO vẫn không nói gì cầm điện thoại và tập trung bấm
“Con định gọi cho ai?”
LeO chưa kịp trả lời anh thì đầu dây bên kia đã bắt máy vì mở loa ngoài nên Vũ Phong mới biết LeO đang gọi cho Alex
“Alo ba Alex, ba đang ở đâu vậy ạ”
“Ba đang ở bệnh viện xử lý một số việc. Sao thế, đây là số điện thoại của ai vậy.”
“Đây là sói của ba Phong. Không có gì ạ, con nhớ ba thôi. Ba làm việc tốt nhé, con yêu ba”
“Ba cũng yêu con”
Nói rồi cả hai tắt máy. Anh nhìn LeO mỉm cười
“Đúng là con trai của ba, thông minh quá đi.”_vừa nói vừa nựng má LeO
“Nhưng mà sau này con không được nói nhớ anh ta nữa, cũng không được nói yêu anh ta. Con chỉ được nói nhớ ba và yêu ba thôi, cùng lắm thì thêm mẹ con nữa, nghe chưa.”_Vũ Phòng dặn dò LeO
“Con biết rồi, ba thật nhỏ nhen”_LeO nhanh nhẩu đáp
Anh mỉm cười khoái chí vì niết chắc chắn vì cô sẽ không đến nhà Alex
Nhà Tiểu My
Ting…ting…tinh
Nghe thấy tiếng chuông cửa Tiểu My vội vã chạy đến mở cửa
“Hôm nay cho chị tá túc chỗ em được không”_cô nói bằng giọng bất lực
“Có chuyện gì cậy chị. Vào nhà đi rồi nói”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.