Đến Tương Lai Tôi Làm Học Bá

Chương 44

Kỷ Nam Thành

25/10/2020

Edit: Thủy Lưu Ly

Skill vừa ra, đoàn đội Claude nhất thời mất đi năng lực phản kích. Trước khi thi đấu Claude căn bản không có nghiên cứu năng lực của Mạc Vấn, vì thế hắn cũng không biết Giang Trục Nguyệt Thiên vừa ra, chuyện đầu tiên cần làm chính là chạy trốn.

Lúc này đoàn người Ronald đang đứng từ xa quan chiến, khi nhìn thấy tình huống giữa sân thi đấu, bọn họ đều không đành lòng mà dùng tay che mắt.

Thảm, quá thảm! Đây chính là hậu quả không chịu tìm hiểu năng lực của Mạc Vấn mà ra, cảnh tượng này thật sự khiến người ta cảm thấy cực kỳ quen thuộc.

Phụ trợ sư đoàn đội Claude chính là học sinh xuất sắc hệ phụ trợ, cũng có thể nói là người lợi hại nhất hệ phụ trợ, bởi vậy sau khi Claude biết số báo danh của đối thủ xong mới ngay lập tức nghiên cứu cơ giáp sư mà không phải phụ trợ sư.

Hiện tại, khi nhìn thấy những skill đa dạng này của Mạc Vấn, hắn mới bắt đầu cảm thấy có chút không biết làm sao.

Thời gian không đợi người, ngay lúc đầu óc Claude trống rỗng, mấy người Warner lập tức đánh tới, chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, cơ giáp Claude đã lõm không ra hình thù gì.

Ngoài sân không ngừng có người gào thét và hét lên kinh ngạc, bởi vì nhìn qua độ lõm quá lợi hại, mới đoán rằng có lẽ khoang lái của Claude cũng đã biến hình.

“Còn có thể động, chân còn có thể động, nhanh chóng chạy đi cho tôi!” Claude gấp đến hai mắt sung huyết, lúc hắn phát hiện còn có thể chạy, lập tức thông báo cho các anh em chạy trốn.

Dù lúc cơ giáp Claude chạy trốn đã phát ra từng tiếng cọt kẹt cọt kẹt, nghe như tiếng linh kiện bị lão hóa, thế nhưng Claude vẫn liều mạng chuẩn bị cùng anh em mình đồng thời chiến đấu tiếp.

Chẳng qua vị giáo sư đảm nhiệm chức trọng tài không cho phép loại hành vi tùy hứng này xảy ra, trong thi đấu có thể khiến học viên tránh bị thương vậy nhất định không thể để bị thương, cho nên trọng tài dùng máy truyền tin đặc thù thông báo cho Claude mau chóng xuống đài.

Claude vừa bắt đầu tất nhiên là từ chối, thế nhưng giọng điệu của trọng tài quá mức nghiêm túc, thông báo với hắn nếu không xuống đài, sẽ cưỡng chế xóa bỏ tư cách thi đấu, lúc này, Claude mới ủ rũ cúi đầu xuống.

Khán giả toàn trường đều trầm mặt, bọn họ không ngờ Claude còn chưa bắt đầu tỏa sáng đã bị tàn nhẫn đánh bại như vậy.

Đang lúc này, một giọng nói vang lên.

“Bóng Dáng đại đại, là anh sao?”

Vì đối lập với sự yên tĩnh trong sân, cho nên giọng nói của người này cũng bị phần lớn người nghe được. Trong lúc nhất thời, các loại biểu cảm như khiếp sợ, không dám tin, cuồng nhiệt… không ngừng xuất hiện trên mỗi người yêu thích mạng giả thuyết.

‘Tôi có bóng dáng’ trong giới giả thuyết có địa vị gì? Quả thật so với đại thần còn đại thần hơn, chẳng qua sau hồi chiến đấu chung cực với Túy Ngọa Hồng Trần thì đã lâu chưa xuất hiện nữa..

Bao nhiêu người như điên như dại cả ngày lẫn đêm không ngừng phát lại video thi đấu, lại có bao nhiêu phụ trợ sư bởi vì video thi đấu này mà dấn thân vào mạng giả thuyết. Bất kể cơ giáp sư hay phụ trợ sư, ID ‘Tôi có bóng dáng’ này đã bị thần hóa trong lòng họ.

Bộ dạng skill vừa xuất hiện kia không phải skill tất sát trong video thi đấu của đại thần Bóng Dáng sao? Nếu như thời gian lại kéo dài hơn một chút thì hoàn toàn giống hệt skill dùng để đánh bại Túy Ngọa Hồng Trần.

Trong giây lát đó, hàng loạt những tiếng hét chói tai lập tức vang lên, một tiếng so với một tiếng còn cao vút hơn, giống như có thể nhấc trần nhà trên sân đấu lên vậy.

“Bóng Dáng đại đại!!!!”

“Mạc Vấn đại đại êm muốn bày tỏ với anh! I love U!”

“Đại thần Bóng Dáng! Êm muốn sinh khỉ con cho anh, sinh thật nhiều thật nhiều khỉ con!”

Giáo sư hệ phụ trợ kinh ngạc đến ngây người, nhìn Mạc Vấn trên đài thi đấu, trong tai lại nghe đầy rẫy các loại cầu yêu, cả người lập tức không ổn.

Những vị giáo sư này rất ít khi vào mạng giả thuyết nhưng chuyện này cũng không trở ngại việc bọn họ nghe ra Mạc Vấn chính là một cao thủ trong mạng giả thuyết, hơn nữa dựa theo trình độ ‘HOT’ này thì e rằng còn cao tay hơn bình thường.

Không chỉ là những vị giáo sư này bối rối, ngay cả Mạc Vấn trên sân cũng rơi vào ngổn ngang, bí danh trong mạng giả thuyết lập tức bị lộ ra, trong lòng Mạc Vấn có hơi sợ.

Theo Claude rời đi, kết quả của cuộc so tài này hoàn toàn không có chút hồi hộp nào, thế nhưng bởi vì Mạc Vấn tồn tại, nhân khí trong sân không giảm còn mà lại tăng, càng lúc càng có nhiều khán giả ở những sân đấu khác nhanh chóng chạy về phía sân đấu số 2 này.

Thấy tình huống như vậy, Warner lập tức phát ra chỉ lệnh đánh nhanh thắng nhanh, sau, Mạc Vấn liên tiếp thả ra mấy skill, đã hoàn toàn đánh cho đoàn đội Claude không còn năng lực tác chiến.

Sau khi trọng tài cộng thêm điểm số cho đoàn đội Warner, những học viên kia lập tức gấp gáp đứng lên, điên cuồng vẫy tay về phía Mạc Vấn, không những thế còn có người không ngừng hưng phấn gào thét nữa.

Mạc Vấn suýt chút nữa đã cho rằng mình là một siêu sao có vô số fans, bởi loại tình huống này thật sự quá mức điên cuồng.

Warner cũng sợ các học viên không kìm được nỗi lòng, cho nên theo lý sau khi thi đấu phải thả cơ giáp về chỗ cũ, nhưng anh không có. Chỉ thấy cơ giáp Warner đi tới trước mặt Mạc Vấn, duỗi bàn tay máy lạnh lẽo của cơ giáp mình đến trước mặt Mạc Vấn.

Mạc Vấn không từ chối, để mặc Warner thả mình lên vai cơ giáp, để mình ngồi bên trên.

Chẳng qua lúc này chợt nghe thấy một câu: “Tôi không muốn tiếp thu chuyện Bóng Dáng đại đại nhanh chóng thuộc về người khác như vậy!”



Câu này vừa dứt, lập tức kéo theo rất nhiều người đồng cảm, mọi người dồn dập chuyển mắt lên người Warner, kiên định nói: “Không thể để anh ta cứ nhẹ nhàng mang đại đại đi như thế được.”

Câu nói này giống như một tín hiệu, tình huống nhất thời có chút không khống chế được, cơ giáp sư cũng được, phụ trợ sư cũng thế, toàn bộ đều rút đi dáng vẻ kiêu ngạo bình thường. Nếu nơi này có máy quay, e rằng đến cha ruột đến tìm cũng không muốn thừa nhận đây là con của mình.

Nhìn đoàn người nhanh chóng chen lại đây, Mạc Vấn sợ hết hồn, vội vàng vỗ vỗ cơ giáp dưới thân, ra hiệu Warner nhanh lên, nếu trễ nữa thì có lẽ thật sự không chạy thoát được.

Warner chậm rãi lùi lại mấy bước, sau khi chạy lấy đà trong cự ly ngắn, bỗng nhiên điều khiển cơ giáp bay lên trời, nhảy một cái đã vượt qua đỉnh đầu của mọi người.

Người trong sân lập tức ngẩng đầu lên xem, trong nhiều tiếng hô kinh ngạc, cơ giáp của Warner đã nhẹ nhàng chạm đất ngay trước cửa, sau đó liên tục vượt lên hai lần rồi biến mất không thấy bóng người.

Mọi người đầu tiên là hai mặt nhìn nhau, rồi bỗng dưng cùng ùa nhau chạy tản ra ngoài, từ hai người, ba người, sau đó đến mười người…

Người càng ngày càng nhiều, đến cuối cùng tất cả mọi người đều chạy theo, sân số 2 từ tình trạng biển người đến lúc này thì hoàn toàn không còn một bóng người.

Nói không còn bóng người thì hơi quá, học viên điên cuồng không có nghĩa giáo viên cũng điên cuồng. Nhìn đoàn người mới một lúc đã biến mất không còn tăm hơi, các vị giáo sư nhất thời kinh ngạc há hốc mồm.

Trận đấu vừa rồi các vị giáo sư hệ phụ trợ nhìn rõ ràng nhất, sau khi xung quanh yên tĩnh lại, suy nghĩ của bọn họ cũng lập tức chuyển động lên.

Học viên Mạc Vấn này, tuyệt đối không thể để trò ấy ở lại hệ viễn cổ nữa!

Nhưng mà phải làm cách nào mới khiến Mạc Vấn chuyển đến lớp mình, đây mới là vấn đề.

Cái ý niệm này vừa ra, mấy vị giáo sư hệ phụ trợ lập tức cảnh giác dò xét nhau, cũng vì thế mà đã bại lộ suy nghĩ trong lòng nhau.

Hừ, các người đều nghĩ giống tôi à, nghĩ hay lắm! Để tôi nhìn xem ai dám cướp thức ăn trước miệng hổ!

Bầu không khí giữa các vị giáo sư nhanh chóng trở nên sôi sục, tia lửa tung tóe, thêm vào hiệu ứng sấm vang chớp giật.

Thi đấu đã kết thúc, các nhân vật chính cũng đã rời đi cả, giáo sư An nghĩ ở lại cũng không còn ý nghĩa gì, có điều, cô thật không ngờ ở hệ phụ trợ Mạc Vấn cũng xuất sắc như ở hệ lịch sử vậy, thật sự khiến cô nở mày nở mặt.

Mấy vị giáo sư hệ phụ trợ không ngừng trừng mắt với nhau, không ai nhường ai, mắt thấy tình thế sắp thăng thêm một bước, bỗng nhiên khóe mắt bọn họ liếc trúng bóng lưng bình tĩnh rời đi của giáo sư An.

Cả học viên không người nào không biết, học viên không chịu thua kém, cầm vị trí đứng đầu hệ viễn cổ trong cuộc thi tinh anh dưới tay giáo sư An, chính là Mạc Vấn, người gây nên tình trạng người người vây đuổi chặn đường kia.

Lập tức trên mặt mấy vị giáo sư này kéo ra một nụ cười tươi rói dán qua, còn suy nghĩ muốn ngáng chân Mạc Vấn mấy ngày trước đã sớm bị họ vò nát ném vào thùng rác rồi.

Cái gì mà tự chọn đường dù quỳ cũng phải đi hết, thiếu niên, nếu trò đến lớp chúng tôi, tôi sẽ chắp cánh cho trò để hai chúng ta cùng bay!

Mạc Vấn hoàn toàn không biết thái độ của các vị giáo sư này đã chuyển biến nhanh như vậy, hiện tại, cả khu ký túc đều bị vây quanh, trong học viện, cơ giáp trở thành mục tiêu quá lớn, vì thế hai người Mạc Vấn mới tìm thời cơ xuống khỏi cơ giáp, rồi nhanh chóng trốn vào khu dạy học hệ cơ giáp.

Chúng học viên theo đuôi đến gần lớp học, mọi người cùng thương lượng với nhau một chút, quyết định phân ra một nhóm người tiếp tục đi về phía trước, còn một nhóm người thì vào khu dạy học xem xem.

Những người vào trong khu dạy học tìm kiếm, chẳng mấy chốc đã tìm đến nơi Mạc Vấn ẩn thân.

Tiếng bước chân càng ngày càng gần, trong phòng học, Mạc Vấn càng ngày càng nóng ruột, nếu cứ tiếp tục như thế thì sớm muộn gì phòng học này cũng sẽ bị lục soát, tuy rằng không có nguy hiểm đến tính mạng, nhưng Mạc Vấn có một loại dự cảm, nếu bị tìm được, e rằng đến quần sịp cũng sẽ bị lấy đi mất.

Warner bỗng nhiên kéo Mạc Vấn một cái, Mạc Vấn quay đầu nhìn lại, thấy Warner chỉ chỉ một chiếc cơ giáp màu đen.

“Cửa không khóa.” Warner nhỏ giọng nói.

Mạc Vấn hiểu ngay lập tức, thấy Warner dẫn đầu nhảy vào cơ giáp, Mạc Vấn cũng mượn lực kéo của Warner nhảy vào buồng lái

Không gian quá nhỏ, vóc dáng hai người đều không thấp, cho nên khi vừa chui vào đã nhanh chóng chiếm đầy không gian, vì để thân thể hai người đều có thể co vào trong, Mạc Vấn không thể không ngồi trên đùi Warner, hai người dựa vào nhau thật gần.

Sắp tới rồi! Mạc Vấn âm thầm suy đoán. =)))

Quả nhiên, cửa phòng học lập tức bị đẩy ra, tiếng bước chân cũng càng ngày càng gần, vị trí cơ giáp mà Mạc Vấn và Warner đang nấp ở tận cùng bên trong, chẳng qua cửa cơ giáp thì đối diện vách tường phía sau phòng học mà thôi.

Nếu như những người này kiên trì thêm một chút, vòng ra sau một vòng thì có khi có thể phát hiện hai người nấp trong cơ giáp.

Mạc Vấn ngồi trong cơ giáp cũng không dám thở mạnh, còn hận không thể cuộn cả người vào sâu bên trong.

Cậu chỉ lo để ý đến tiếng bước chân mà không chú ý Warner phía sau, ánh mắt anh càng ngày càng sâu thẳm, bên trong cũng không có bao nhiêu tia sáng, chỉ thấy rõ đôi mắt màu xanh lam kia càng lúc càng sẫm màu.

Sắp đi qua! Trái tim Mạc Vấn đập thình thịch, học viên này đứng bên trái cơ giáp, nếu đột nhiên vòng sang bên phải thì…



Cằm Mạc Vấn bỗng dưng bị người dùng tay nhẹ nhàng nâng lên, Mạc Vấn mở to hai mắt, quay đầu nhìn Warner, lần quay đầu này, môi Mạc Vấn lập tức bị Warner cúi đầu ngậm lấy.

Kinh ngạc một hồi, Mạc Vấn vừa muốn lui ra sau, lại lập tức nhớ ra bên cạnh còn có một đám người.

Lại còn dám dùng lưỡi!

Hai ngón tay của Mạc Vấn hung hăng ngắt thịt trên đùi Warner, kết quả đối phương không hề bị lay động, Mạc Vấn càng bấm càng ác, Warner càng liếm càng lợi hại.

Nhịp thở của Warner càng lúc càng gấp, còn Mạc Vấn thật ra cũng không khá hơn chút nào, khoang miệng quá mẫn cảm, cậu cảm thấy mình sắp không khống chế được.

“Nhìn một vòng, không trốn ở sau cơ giáp, đi tìm gian khác xem.” Sau khi có người nói ra câu nói này, người bên cạnh cũng đi tới cửa, tiếng bước chân càng ngày càng xa, mà tiếng đóng cửa nhẹ nhàng sau đó cũng chứng tỏ Mạc Vấn và Warner đã tránh được một kiếp.

Những người kia có lẽ cũng không ngờ, trong này lại có một chiếc cơ giáp chưa khóa.

Nguy cơ vừa giải trừ, hai tay Warner lập tức khóa chặt Mạc Vấn, dùng đầu lưỡi của mình dùng sức quấn lấy đầu lưỡi của Mạc Vấn, phát ra tiếng nước mờ ám.

Mạc Vấn có thể cảm giác rõ ràng dưới chỗ mình ngồi có một vật cứng nhô ra, mà chính cậu cũng không khá hơn được chút nào cả.

Nhưng Mạc Vấn vẫn còn giữ lại một ít lý trí, cậu biết hiện tại là thời cơ tốt nhất để về ký túc xá, đến khi về ký túc xá đóng cửa lại thì cho dù viện trưởng có tự mình đi qua cũng không mở.

Cũng may chỉ mới đẩy Warner một cái anh đã chịu buông ra, hai người nhân lúc phần lớn người đều tìm kiếm trên lầu, nghiêng người, nép mình nhanh chóng ra khỏi lớp học, một đường trốn đông trốn tây trở về ký túc xá.

Cửa vừa đóng lại, Warner đã chờ không được mà tiến tới lần nữa.

Nếu như hiện tại bọn họ vào diễn đàn giả thuyết sẽ phát hiện trên diễn đàn đã xảy ra một vụ nổ lớn, tuy rằng tin tức cá nhân của Mạc Vấn không có bị phơi bày ra hết, nhưng cụ thể tường trình đã để lộ học viện với học hệ.

(Khiếp sợ! Bóng Dáng đại đại học khu kế bên khu tôi học, thân phận đại thần thật sự là học sinh!) tiêu đề này vừa ra, trong nháy mắt đã hấp dẫn tầm mắt của vô số người, từ khi ‘Tôi có bóng dáng’ xuất hiện tới nay, có bao nhiêu người suy đoán rốt cuộc nghề nghiệp của đối phương là gì, có đoán quan quân, có đoán hiệp hội phụ trợ sư, có đoán là chính phủ cao tầng, nói chung cao lớn đa dạng gì cũng đều bị đoán hết cả.

Nhưng bọn họ lại hoàn toàn không ngờ, ‘Tôi có bóng dáng’ còn là học sinh, còn là loại vừa vào học không lâu.

Nhấn vào topic xem nội dung, chỉ thấy: (Tôi là một gã học sinh bình thường hệ cơ giáp trong học viện Horst, cũng là newbie mới vừa từ sơ cấp lên tới trung cấp không lâu, từ sau khi may mắn được ghép đôi cùng thi đấu với đại thần Bóng Dáng, tôi đã sùng bái đối phương.) Mới một đoạn mở đầu này, giữa những hàng chữ chủ topic đều đang giới thiệu chính mình, khiến trong lòng người xem đặc biệt không thoải mái.

Ai muốn xem chuyện xửa chuyện xưa của thím, nhanh chóng bưng món chính lên đi.

(Từng trò chuyện với đại thần trong kênh trò chuyện ở đấu trường, đáng tiếc xưa nay đại thần cao lãnh đều không trả lời tôi, nhưng từ khi đó lập tức một lòng một dạ cho rằng đại thần cũng là học sinh giống tôi, cho nên mới muốn hỏi thăm thử đại thần học ở học viện nào để ngấp nghé đi nhờ vả.

Sau đó thấy mọi người đều đoán nghề nghiệp của đại thần rất to lớn, cho nên tôi không dám lên tiếng trên diễn đàn, sợ các người nói tôi ngu ngốc.

Sự thật chứng minh ngu ngốc không phải là tôi ha ha ha, hôm nay, trong cuộc thi vòng loại ở học viện, một phụ trợ sư đã thành công gây nên sự chú ý của cục cưng, skill kia, thật sự giống đại thần như đúc, cục cưng còn chưa kịp hoài nghi thì đã có người lên tiếng trước rồi.

Sau đó…)

Một đám người xem tới đây, thấy bên dưới không còn gì, tức giận đến tóc cũng muốn dựng đứng cả lên.

Sau đó thì sao? Bên dưới là cái gì, chủ topic, phía dưới của thím không có rồi, thím là thái giám!!!

Tầng lầu nháy mắt comt hơn một nghìn tầng, dồn dập chỉ trích chủ topic là thái giám không tử tế. Qua không lâu chủ topic mới trở về lần nữa, lập tức nhắn lại phía dưới.

(Thật ngại quá, vừa rồi vẫn đang tìm đại thần, cho nên không có thời gian đánh hết.

Sau thì có người lên tiếng hô lên thân phận của Bóng Dáng đại nhân, học sinh toàn trường đều nổ tung, đến thi đấu cũng không thèm nhìn mà vây quanh gào gào gọi, có điều ngay khi thi đấu kết thúc, đại thần lập tức chạy mất.) Vị chủ topic vừa lên tiếng đến nơi này, đợi mười phút cũng không thấy hắn hồi phục nữa, một đám quần chúng vây xem dồn dập bình luận dò hỏi thật giả bên dưới, trong lúc nhất thời lại có không ít người đi ra giải thích nói chủ topic nói thật.

Lầu 1056: Tôi chứng thực lời của chủ topic là thật_ học tra hệ phụ trợ học viện Horst thổi qua. 

Lầu 1071: Năm trước cuộc thi tinh anh được tổ chức ở học viện Horst, tôi có đi qua, nếu như tôi nhớ không lầm thì sát vách hệ cơ giáp là hệ lịch sử, hệ động vật, khoa học, lâm nghiệp gì gì lung ta lung tung các chuyên nghiệp khác mà. Đệt, đại thần là một người tùy hứng. 

Lầu 1072: Tùy hứng + 1 

Lầu 1082: Đại thần không chỉ là học sinh, mà còn không phải là học sinh hệ phụ trợ, thế giới này thay đổi quá nhanh, tui lựa chọn go die. 

Lầu 1100: Lầu trên go die thêm tui một người_nơi này có hệ phụ trợ đi ngang qua. 

Từ trên nhìn xuống, một loạt comt đều bày tỏ khiếp sợ đối với việc ‘Tôi có bóng dáng’ đi chọn chuyên nghiệp của người bình thường, ngay trong lúc mọi người kịch liệt thảo luận về chuyện này, chủ topic đáp trả ở lầu 3000 trong nháy mắt lại bùng nổ thêm một nhóm người.

Lầu 3000: Mấy người đều là kẻ ngốc sao, đến bây giờ mà vẫn còn xoắn xuýt chuyện này, dùng đầu óc nghĩ thật kỹ về người mà mấy ngày trước hiệp hội phụ trợ sư đã thả ra tin tức xem, chính là vị phụ trợ sư lấy được giấy chứng nhận phụ trợ sư đỉnh cấp ấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đến Tương Lai Tôi Làm Học Bá

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook