Chương 26
Đại Dương Lấp Lánh
25/08/2024
Cô tâm trạng không mấy vui vẻ trở về nhà
[ Sở Luật chúng ta hẹn nhau nói chuyện được không]
[ Sao vậy nhắn tin không được sao mấy hôm nay anh đều bận ]
[ Bận đến nổi không thể tham dự lễ tốt nghiệp của em
[ Anh xin lỗi, lần sau sẽ bù cho em
[ Bây giờ có việc rồi anh sẽ nhắn sau]
Một từ xin lỗi vậy sao, khi bước vào mối quan hệ yêu đương con người sẽ thay đổi nhanh chóng đến mức đó sao.
Sở Luật chúng ta có lẽ nên kết thúc rồi!
Mấy ngày trôi qua cô và Sở Luật chỉ nhắn luyện huyện với nhau vài câu, có khi cả ngày còn không nhắn lấy một lời. Ngôn Thụy Minh cũng không gửi tin nhắn tới, cái tát đó quả là sỉ nhục hắn rồi
Đợi mòn mỏi nửa tháng giấy báo trúng tuyển đã tới, cô vui mừng khôn siết đi khoe với gia đình
Mấy ngày trước trong lúc cô còn loay hoay tìm phòng trọ thì bà ngoại lại báo tin đã tìm được cho cô rồi
Hỏi ra mới biết cô ở ké Ngôn Thụy Minh, lúc đầu bà ngoại cô không đồng ý “Trai đơn gái chiếc ở cùng nhau làm sao mà được”
Bà hai lại bảo Ngôn Thụy Minh thường xuyên đi công tác mọi khi cũng rất ít về nhà, căn hộ cũng gần trường lại rất an toàn...nói một hồi bà ngoại bàn bạc lại cùng mẹ cô, hai người cũng ậm ừ mà đồng ýDù sao ở cùng hắn cũng sẽ an toàn hơn ở ngoài cô không muốn bị quay lén hay hiếp dâm ở phòng trọ đâu
Một tuần trôi qua cũng đến ngày nhập học, hành lí đã thu dọn xong cả rồi.
Cô rời đi ai nấy đều vui vẻ chào tạm biệt chỉ có thằng nhóc Gia Bảo khóc bù lu bù loa
Đi xe đường dài cô cũng mệt mỏi mà ngủ thiếp đi, trong đầu vẫn không thôi suy nghĩ nên nói gì với Ngôn Thuỵ Minh, xin lỗi vì đã tát hắn ư. Rõ ràng là hắn năm lần bảy lượt cưỡng hôn cô. Những lỡ một ngày nào đó hắn tức giận có đuổi cổ cô đi trong đêm không
Xe dừng ở bãi đỗ căn hộ chung cư cao cấp X. Nơi đây quả thật xa hoa... tầng cao nhất chắc cũng phải 35
Cô bước vào sảnh theo chỉ dẫn của nhân viên mà đi lên phòng
Tầng 12 số phòng XX
Cô kéo Vali vào thang máy nhấn số tầng “12”
Cô bước ra đi được một đoạn vừa hay cũng có người bước vào là “Ngôn Thụy Minh”
Hai người khuất xa dần không ai nhận ra nhau cô cứ thế lần mò tìm căn hộ hån
- Cuối cùng cũng tìm thấy
Cô nhấn chuông
Một lần, không có ai mở cửa, lần hai cũng không có ai... cô nhấn thêm vài lần nữa chuông cửa báo động làm nhân viên dưới sảnh phải chạy lên- Ấy chào cô tôi là nhân viên của chung cư X, cô là đang tìm người ạ
- Phải! Tôi đến tìm Ngôn Thụy Minh
- Thưa cô anh Ngôn vừa ra khỏi phòng khoảng 5 phút trước, hay là cô theo tôi xuống sảnh ngồi đợi một lát
- Cô không thể mở giúp tôi sao
- Dạ không ạ...
Thấy cô nhân viên e dè cô cũng không ép người ta nữa đành xuống sảnh ngồi đợi
Cô nhân viên lịch sự bưng ra một ly nước ép cho cô, lúc nảy cô cũng đã giới thiệu qua tên mình
- Cô Trần mời đúng nước ép
Thái độ nhân viên ở đây rất tốt ai nấy đều tươi cười niềm nở với khách hàng
- Cô Trần có cần tôi liên lạc cho anh Ngôn trở về không ạ
- Không cần đâu cảm ơn cô
- Vâng ạ! Nếu có việc cô Trần cứ nói với tôi
Cô gật đầu một cái nhìn vào bảng tên cô nhân viên là Trương Đoan Mẫn, cái tên đẹp con người cũng xinh đẹp.. cô vẫn là nhỏ hơn nên gọi người ta một tiếng chị
Cô ngồi yên đợi mòn mỏi...nghĩ rằng hắn đang bận việc công ty nên cũng không muốn làm phiềnRời nhà lúc 8 giờ sáng, đến đây lúc 10 giờ, bây giờ đã là 3 giờ chiều.
Bụng đã đói meo cũng may nhân viên ở đây tâm lí đem ra cho cô vài chiếc bánh croissant ( bánh sừng bò )
Dòng người ra vào trong sảnh tấp bập, một số người
đàn ông còn liếc mắt đưa tình với cô, phải rồi cô có sức hút quá đi mà
- Cô gái có thể cho tôi xin Facebook không?
Cô mỉm cười từ chối
- Xin lỗi anh điện thoại tôi “vô tình” hết pin mất rồi!
Âm thanh đủ để một số người nghe thấy bọn họ bật cười
Từ chối khéo thế, cậu con trai gượng gạo mà bỏ đi
Bây giờ đã là 6 giờ tối, cô ngủ gật luôn ở Sofa
Ngôn Thụy Minh cuối cùng cũng quay về hắn bước đến khu vực nhân viên
- Chào cô, không biết cả buổi hôm nay có cô gái nào đến tìm tôi không?
- Tôi mới đến ca này thôi phiền anh đợi tôi check lại ạ
Trương Đoạn Mẫn đang mò mẫm laptop thì ngẩng đầu lên
- Ấy chào anh Ngôn, anh hỏi cô Trần đúng khôngTrương Đoan Mẫn chỉ tay về phía khu vực dành cho khách của chung cư
- Cô ấy đợi anh cả buổi rồi, tôi có hỏi cô ấy cần liên lạc với anh không nhưng cô ấy từ chối
Được cảm ơn cô
Ngôn Thụy Minh sải chân nhanh bước về phía cô, người con gái mái tóc bung xoã ngủ gật trên Sofa nhìn dáng vẻ trông thật mệt mỏi. Hắn cũng không đánh thức cô dậy..nhẹ nhàng cơi áo khoác khoát lên người cô
Hình như mệt mỏi quá khiến cô ngủ sâu giấc, Ngôn Thụy Minh lay lay vai cô
- Tiểu Thư ... Tiểu Thư
- Hå
Cô mơ hồ tra lời dụi mắt tỉnh dậy
- Là cậu à....A
Cô ôm bụng kêu đau
- Làm sao vậy
- Con đau bụng quá!
Ngôn Thụy Mình không nói lời nào bế cô ra xe, trước khi đi còn nhờ nhân viên kéo hành lí lên căn hộ giúp mình
Hắn lái xe đến bệnh viện gần nhấtCô nằm trên giường bệnh gương mặt nhăn nhó xanh xao
Bệnh nhân bị đau dạ dày do nhịn ăn kéo dài
- Lúc nảy con đã ăn hai cái bánh croissant
Cô kéo ngón tay Ngôn Thụy Minh, hắn cũng không để ý đến cô mà chăm chú lắng nghe bác sĩ
- Hai cái bánh croissant cũng không phải cơm không đủ no được
- Hai ngày nay nên kiêng ăn đồ dầu mỡ...tốt nhất nên ăn cháo trắng...
Những thứ đó đều không tốt kiêng cả đời cũng được ha ha
[ Sở Luật chúng ta hẹn nhau nói chuyện được không]
[ Sao vậy nhắn tin không được sao mấy hôm nay anh đều bận ]
[ Bận đến nổi không thể tham dự lễ tốt nghiệp của em
[ Anh xin lỗi, lần sau sẽ bù cho em
[ Bây giờ có việc rồi anh sẽ nhắn sau]
Một từ xin lỗi vậy sao, khi bước vào mối quan hệ yêu đương con người sẽ thay đổi nhanh chóng đến mức đó sao.
Sở Luật chúng ta có lẽ nên kết thúc rồi!
Mấy ngày trôi qua cô và Sở Luật chỉ nhắn luyện huyện với nhau vài câu, có khi cả ngày còn không nhắn lấy một lời. Ngôn Thụy Minh cũng không gửi tin nhắn tới, cái tát đó quả là sỉ nhục hắn rồi
Đợi mòn mỏi nửa tháng giấy báo trúng tuyển đã tới, cô vui mừng khôn siết đi khoe với gia đình
Mấy ngày trước trong lúc cô còn loay hoay tìm phòng trọ thì bà ngoại lại báo tin đã tìm được cho cô rồi
Hỏi ra mới biết cô ở ké Ngôn Thụy Minh, lúc đầu bà ngoại cô không đồng ý “Trai đơn gái chiếc ở cùng nhau làm sao mà được”
Bà hai lại bảo Ngôn Thụy Minh thường xuyên đi công tác mọi khi cũng rất ít về nhà, căn hộ cũng gần trường lại rất an toàn...nói một hồi bà ngoại bàn bạc lại cùng mẹ cô, hai người cũng ậm ừ mà đồng ýDù sao ở cùng hắn cũng sẽ an toàn hơn ở ngoài cô không muốn bị quay lén hay hiếp dâm ở phòng trọ đâu
Một tuần trôi qua cũng đến ngày nhập học, hành lí đã thu dọn xong cả rồi.
Cô rời đi ai nấy đều vui vẻ chào tạm biệt chỉ có thằng nhóc Gia Bảo khóc bù lu bù loa
Đi xe đường dài cô cũng mệt mỏi mà ngủ thiếp đi, trong đầu vẫn không thôi suy nghĩ nên nói gì với Ngôn Thuỵ Minh, xin lỗi vì đã tát hắn ư. Rõ ràng là hắn năm lần bảy lượt cưỡng hôn cô. Những lỡ một ngày nào đó hắn tức giận có đuổi cổ cô đi trong đêm không
Xe dừng ở bãi đỗ căn hộ chung cư cao cấp X. Nơi đây quả thật xa hoa... tầng cao nhất chắc cũng phải 35
Cô bước vào sảnh theo chỉ dẫn của nhân viên mà đi lên phòng
Tầng 12 số phòng XX
Cô kéo Vali vào thang máy nhấn số tầng “12”
Cô bước ra đi được một đoạn vừa hay cũng có người bước vào là “Ngôn Thụy Minh”
Hai người khuất xa dần không ai nhận ra nhau cô cứ thế lần mò tìm căn hộ hån
- Cuối cùng cũng tìm thấy
Cô nhấn chuông
Một lần, không có ai mở cửa, lần hai cũng không có ai... cô nhấn thêm vài lần nữa chuông cửa báo động làm nhân viên dưới sảnh phải chạy lên- Ấy chào cô tôi là nhân viên của chung cư X, cô là đang tìm người ạ
- Phải! Tôi đến tìm Ngôn Thụy Minh
- Thưa cô anh Ngôn vừa ra khỏi phòng khoảng 5 phút trước, hay là cô theo tôi xuống sảnh ngồi đợi một lát
- Cô không thể mở giúp tôi sao
- Dạ không ạ...
Thấy cô nhân viên e dè cô cũng không ép người ta nữa đành xuống sảnh ngồi đợi
Cô nhân viên lịch sự bưng ra một ly nước ép cho cô, lúc nảy cô cũng đã giới thiệu qua tên mình
- Cô Trần mời đúng nước ép
Thái độ nhân viên ở đây rất tốt ai nấy đều tươi cười niềm nở với khách hàng
- Cô Trần có cần tôi liên lạc cho anh Ngôn trở về không ạ
- Không cần đâu cảm ơn cô
- Vâng ạ! Nếu có việc cô Trần cứ nói với tôi
Cô gật đầu một cái nhìn vào bảng tên cô nhân viên là Trương Đoan Mẫn, cái tên đẹp con người cũng xinh đẹp.. cô vẫn là nhỏ hơn nên gọi người ta một tiếng chị
Cô ngồi yên đợi mòn mỏi...nghĩ rằng hắn đang bận việc công ty nên cũng không muốn làm phiềnRời nhà lúc 8 giờ sáng, đến đây lúc 10 giờ, bây giờ đã là 3 giờ chiều.
Bụng đã đói meo cũng may nhân viên ở đây tâm lí đem ra cho cô vài chiếc bánh croissant ( bánh sừng bò )
Dòng người ra vào trong sảnh tấp bập, một số người
đàn ông còn liếc mắt đưa tình với cô, phải rồi cô có sức hút quá đi mà
- Cô gái có thể cho tôi xin Facebook không?
Cô mỉm cười từ chối
- Xin lỗi anh điện thoại tôi “vô tình” hết pin mất rồi!
Âm thanh đủ để một số người nghe thấy bọn họ bật cười
Từ chối khéo thế, cậu con trai gượng gạo mà bỏ đi
Bây giờ đã là 6 giờ tối, cô ngủ gật luôn ở Sofa
Ngôn Thụy Minh cuối cùng cũng quay về hắn bước đến khu vực nhân viên
- Chào cô, không biết cả buổi hôm nay có cô gái nào đến tìm tôi không?
- Tôi mới đến ca này thôi phiền anh đợi tôi check lại ạ
Trương Đoạn Mẫn đang mò mẫm laptop thì ngẩng đầu lên
- Ấy chào anh Ngôn, anh hỏi cô Trần đúng khôngTrương Đoan Mẫn chỉ tay về phía khu vực dành cho khách của chung cư
- Cô ấy đợi anh cả buổi rồi, tôi có hỏi cô ấy cần liên lạc với anh không nhưng cô ấy từ chối
Được cảm ơn cô
Ngôn Thụy Minh sải chân nhanh bước về phía cô, người con gái mái tóc bung xoã ngủ gật trên Sofa nhìn dáng vẻ trông thật mệt mỏi. Hắn cũng không đánh thức cô dậy..nhẹ nhàng cơi áo khoác khoát lên người cô
Hình như mệt mỏi quá khiến cô ngủ sâu giấc, Ngôn Thụy Minh lay lay vai cô
- Tiểu Thư ... Tiểu Thư
- Hå
Cô mơ hồ tra lời dụi mắt tỉnh dậy
- Là cậu à....A
Cô ôm bụng kêu đau
- Làm sao vậy
- Con đau bụng quá!
Ngôn Thụy Mình không nói lời nào bế cô ra xe, trước khi đi còn nhờ nhân viên kéo hành lí lên căn hộ giúp mình
Hắn lái xe đến bệnh viện gần nhấtCô nằm trên giường bệnh gương mặt nhăn nhó xanh xao
Bệnh nhân bị đau dạ dày do nhịn ăn kéo dài
- Lúc nảy con đã ăn hai cái bánh croissant
Cô kéo ngón tay Ngôn Thụy Minh, hắn cũng không để ý đến cô mà chăm chú lắng nghe bác sĩ
- Hai cái bánh croissant cũng không phải cơm không đủ no được
- Hai ngày nay nên kiêng ăn đồ dầu mỡ...tốt nhất nên ăn cháo trắng...
Những thứ đó đều không tốt kiêng cả đời cũng được ha ha
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.