Chương 53: Ngoại truyện 2: Kế hoạch tạo người của Minh Lạc Lạc
Marry
05/07/2014
“ Này, con còn định ngủ đến giờ nào nữa hả. Đã ngủ gần hết một nửa ngày rồi, con không dậy ăn cơm ah?” Lãnh mẫu nhìn thấy đứa con gái bất trị của mình đang nằm cuộn tròn trong chăn, vẻ mặt vô cùng thoải mái kia liền không nhịn được mà quát mắng. Bà không hiểu vì sao dạo này, Lãnh Sam lại hay ngủ đến vậy, bình thường nếu có thời gian rảnh, con bé nhất định sẽ đi chơi với đám bạn vô bổ của nó, hoặc ngồi áp mặt vào căn phòng tràn ngập máy tính kia hoặc không thi lại đi tới club yêu quí Dark gì gì đó (Là Darknight bác ạ **Lãnh mẫu: ta thèm vào để ý mấy cái nơi ăn chơi tụ tập đó >”<).
“ Mấy giờ rồi mẹ. Oa … ngủ sảng khoái quá ah.” Sam Sam ở trong chăn vặn vẹo người một lúc cho đỡ mỏi, nhưng lại hoàn toàn không có ý muốn chui ra ngoài. Cô cũng không hiểu vì sao dạo này mình lại ham ngủ tới vậy, lúc nào cũng chỉ muốn ngủ, đi đâu cũng chỉ nghĩ đến ngủ. Cô cá chắc một thời gian nữa mình sẽ thành một con heo mập chính gốc mất.
“ Con nhìn xem, 12h trưa rồi … Mau dậy đi, hôm nay Minh bá bá tới thăm con đó.” Lãnh mẫu không nhịn được vui sướng trong lòng mà thông báo tin vui. Kể từ khi biết con gái mình đang qua lại với thiếu gia họ Minh kia thì bà rất ưng ý, chỉ muốn cả hai mau chóng kết hôn để có cháu bế bồng.
“ Ah … Ah … Con đau đầu quá. Mẹ bảo Lyna mang đồ ăn lên phòng cho con, con không dậy nổi.” Dù biết tài đóng kịch của mình có hạn nhưng Lãnh Sam không ngờ nó lại tệ đến mức này, nhìn thấy khuân mặt đang bốc hỏa của Lãnh mẫu mà cô liền rụt đầu vào trong chăn, không dám mò ra ngoài. Mỗi khi ba mẹ của Minh Lạc Lạc tới là cô đều dùng lí do này để thoái thác, cô biết thừa đám bô lão đó đang rục rịch bàn chuyện hôn lễ của cô và Lạc Lạc. Nhưng hiện giờ cô còn trẻ, chơi còn chưa đã thì làm sao lại tự chui đầu vào nấm mồ hôn nhân cho được, mà tất cả là tại tên Lạc Lạc kia cũng đồng ý theo họ nên cô mới bị bắt ép như vậy. Cứ nghĩ tới làm con dâu của Minh gia và chịu sự quản lí gay gắt của nhà họ là cô cũng đã muốn nổi da gà rồi.
“ Con nghĩ là mình trốn được sao? Cứ nằm đó, sẽ không có đồ ăn mang lên đây đâu.” Lãnh mẫu biết đứa con gái bướng bỉnh này muốn tìm cách thoái thác nên vô cùng tức giận, rồi bỏ ra ngoài. Xác định mẹ đã đi khỏi, Lãnh Sam liền lấy điện thoại gọi cho Lyna.
“ Mang cơm lên phòng cho ta, ta sắp chết đói mất rồi.” Sam Sam cố ý dugf giọng đáng thương để nói chuyện, nhưng không ngờ ở đầu dây bên kia, đáp lại một âm thanh vô cùng kích thích.
“ Là Red …ah … Lyna đang ở … hự … cạnh ta. Có chuyện gì … ah … nói sau. Hự hự …”
Trời ạ!!! Là giọng của Violet, nghe âm thanh kiểu đó là Sam Sam có thể biết được, chắc chắn họ đang xxoo cùng nhau rồi. Thật không thể ngờ, nhưng việc quan trọng hơn là ai sẽ là người mang cơm cho cô đây. Cô không thể tự mình xuống dưới nhà được mà đám người hầu kia chắc chắn sẽ nghe theo lời mẹ, không mang cơm lên cho cô đâu. Đang đau khổ vì đói thì cửa phòng bỗng bật mở. Minh Lạc Lạc đang đứng bên ngoài, trên tay hắn còn cầm theo rất nhiều gói đồ. Chưa cần mở cô đã biết được bên trong đó có gà chiên KFC và thịt gà BBQ, toàn là những món mà cô thích ăn.
“ Anh tới đây làm gì?” Mặc dù tỏ vẻ lạnh nhạt nhưng Lãnh Sam nhìn đống thức ăn kia mà nuốt nước bọt ừng ực. Minh Lạc Lạc biết cô từ sáng chưa ăn gì liền bước tới gần giường, cố tình đưa chỗ thức ăn đang tỏa hương ngào ngạt kia qua mũi cô.
“ Em còn giận sao, anh đến để nhận lỗi đây. Lần đó là anh sai, anh không nên làm đau em như vậy. Lần sau anh sẽ không như thế nữa. Tha thứ cho anh nhé.” Hắn cố tình nói giọng mờ ám, càng khiến khuân mặt Sam Sam đỏ ửng lên vì ngượng.
“ Còn lần sau nữa sao? Tất cả là tại anh, đến bây giờ em vẫn còn đau …” Cô cố bày bộ mặt hờn dỗi ra, Lạc Lạc nhìn vẻ mặt dễ thương kia của cô, không nhịn được mà cúi xuống, hôn một nụ hôn mãnh liệt.
“ Ah …” Hắn lại chạm vào chỗ đau của cô. Bữa trước trong cơn hoan ái, hắn hưng phấn quá liền gầm lên một tiếng, nhưng một ngờ lúc khép miệng lại cắn nhầm vào bên trong môi cô, khiến máu chảy thành sông.( Cố cần miêu tả điêu vậy không ** Hắc hắc … chết các em đầu óc không trong sáng ở đoạn trên nha. Cứ tưởng hai anh chị … nào ngờ lại … ^^ **)
Minh Lạc Lạc ngoan ngoãn ngòi bóc từng miếng thịt gà thơm ngon, rồi tự tay dâng lên tận miệng cho Lãnh Sam ăn. Giờ cô như một bà hoàng được tên nô tài Tiểu Minh kia chăm sóc tận tình.
“ Hết rồi sao? Anh keo kiệt vậy. Mau có mỗi tí này thôi ah?” Nhìn dáng vẻ vẫn còn muốn ăn tiếp của Sam Sam khiến Lạc Lạc thất kinh, hắn nghe được Lãnh mẫu thông báo từ sang đến giờ cô chưa ăn gì, liền mua thức ăn cho 5 người mang đến. Vậy mà cô còn chê ít.
“ Bình thường em có ăn nhiều vậy đâu, nếu đói anh sẽ bảo người đem đồ ăn lên tiếp.” Dù thế nào bây giờ hắn vẫn cần phải phục vụ cô, có như vậy mới chiếm được cô gái ngông cuồng này được.
“ Thôi, em đi ngủ tiếp đây. Anh xuống nhà đi.” Sam Sam liền chui vào trong chăn và tiếp tục cuộc đàm thoại với Chu Công ban nãy. Minh Lạc Lạc càng kinh ngạc hơn, hắn biết cô ngủ từ hôm qua tới giờ, vậy mà lại tiếp tục ngủ. Hắn cảm thấy một chút nghi vấn ở đây, thường ngày, Sam Sam rất ít ngủ và ăn cũng không nhiều như vậy. Mà hắn liền săp xếp lại một chút rồi tư duy: ham ngủ ăn nhiều … phải chăng cô đã …
Lãnh Sa nằm trên giường, đôi mắt lơ ngơ nhìn quanh phòng, nhưng cô biết Lạc Lạc vẫn ở trong phòng. Cô nghe thấy hắn đang trò chuyện với anh đó, giọng rất sung sướng. Một lúc sau, thấy hắn đi ra ngoài cửa, khi trở vào còn đem theo một túi gì đó màu trắng. Lạc Lạc tiến gần đến, khẽ thì thầm vào tai Sam Sam
“ Em yêu, anh cần em làm một việc. Sẽ rất nhanh thôi.”
“ Việc gì? Em đang rất buồn ngủ.”
“ Thế em có buồn xxx ko?” (Theo như lời của ta thì xxx là đi tiểu tiện.)
Mặc dù cô không hiểu hắn có mưu đồ gì nhưng vẫn để mặc hắn bế vào trong phòng tắm. Cô cố gắng giải quyết thật nhanh, nhưng khi ấn nút xả nước thì bị hắn chặn lại.
“ Sao vậy ah? Không xả nước thì rất dơ đó.”
“ Không cần, em cứ ngủ tiếp đi. Anh có chuyện …”
“ Chuyện gì thì cũng phải xả nước đi chứ? Em không thích phòng tắm bốc mùi đâu.”
“ Anh cũng buồn, nên đi cong thì xả nước luôn một thể. Chúng ta phải nên biết tiết kiệm nước mà.”
Nghe lời hắn nói mà cô như không tin vào tai mình. Cái tên họ Minh kia lại biết để hai chữ ‘tiết kiệm’ vào trong đầu. Vậy ai là người xả ngập cả một bể bơi bằng nước ấm để chơi trò uyên ương hí thủy ngày hôm đó, ai là người bắt cô một ngày tắm chung với hắn hơn 3 lần để thoải mái dục vọng biến thái kia. Nhưng vì quá buồn ngủ nên cô cũng không để ý tới hành động kì lạ của hắn mà tiến về phía chiếc giường ấm áp kia. Nhưng chỉ một vài phút sau, tiếng gào rú vang trời của hắn lại đánh thức cô dậy. Vẻ mặt vô lại của Minh Lạc Lạc tiến vè phía giường, chiếc tay không an phận mà xoa xoa chiếc bụng bé nhỏ của cô.(ko lâu sau nữa là thành chiếc bụng lớn ngay ý mà ~,~)
“ Ai nha, lần này thì em không trốn được rồi.” Hắn thì thầm vào tai cô một cách ám muội, Sam Sam bỗng dưng cảm thấy lạnh sống lưng. Ngay lập tức bên ngoài cửa, Lãnh phụ, Lãnh mẫu cùng với ba mẹ của Minh Lạc Lạc tiến vào trong phòng, vẻ mặt vô cùng hoan hỉ.
“ Thế nào rồi, hai con làm mấy người già chúng ta chờ lâu muốn chết. Thế cháu ta vẫn ổn chứ?” Lãnh mẫu không nhịn được mà hỏi ngay. Bà đang rất háo hức chờ đứa trẻ này từ lâu lắm rồi.
“ Cháu … cháu nào?” Sam Sam từ trong cơn mộng tỉnh dậy, không hiểu đám người kia đang nói gì cả. Nhưng khi nhìn thấy trên tay Lạc Lạc đang cầm một cái que gì đó, ở thân có hiện hai vạch màu đỏ, cô lập tức hiểu ngay mọi chuyện.
“ Trời ơi … như thế nào mà … Anh có dùng … durex mà.” Cô nhớ mỗi lần bọn họ cùng nhau đều dặn hắn đeo áo mưa, nhưng tại sao lại thành ra thế này.
“ Anh đoán chắc là rách …” Vẻ mặt cực kì vô lại và gian xảo của hắn đáp lại. Cô làm sao biết được, mỗi lần đấn phút chót, hắn đều tháo cái thứ vướng víu đó ra, để hoàn toàn hòa nhập thành một với cô.
“ Rách làm sao được!” Sam Sam quát rống lên. “Em tự tay đeo cho anh tận 2 cái cơ mà.”(Chị này bạo thiệt, tự tay đeo cho anh zai cơ đếy ^^) Cô không ngờ được kế hoạch của mình lại bị phá hỏng. Cô mới 21 tuổi nha, thực sự không muốn mang bầu sớm như vậy đâu. Minh Lạc Lạc cũng không nghĩ đến trường hợp cô lại chuẩn bị kĩ càng đến vậy, dám ngăn chặn hăn bằng 2 cái thứ rác rưởi kia. Nhưng dù sao hắn vẫn cao tay hơn cô một bước.
Cô rên lên một cách thảm thiết, nhưng vẫn không cản được 4 vị trưởng bối kia đang lập tức tiến hành hôn lễ giữa cô và hắn. Thật không ngờ, cô lại rơi vào quỷ kế của tên Minh Lạc Lạc kia …
“ Minh Lạc Lạc … ta hận ngươi …”
“ Vậy thì em phải hận cả tiểu bảo bối trong bụng mình kia, vì nó có một nửa gen của anh.”
“ Ah … Sau khi sinh ra em sẽ kể tội anh cho nó nghe.”
“ Vậy anh cũng kể cho nó nghe cách mẹ nó ngăn cản ba nó hoàn thành ‘công cuộc tạo người’ như nào.”
“ Tiểu bảo bối sẽ là của em, không cho anh động tới nó.”
“ Vậy anh chỉ động tới mẹ nó được không? Dù sao chúng ta nên tiến hành tạo hai đứa, không kẻo Lãnh gia và Minh gia sẽ lâm vào cảnh chiến loạn mất.”
“ Anh nói đúng … Nhưng em không muốn …”
Không lâu sau, ước nguyện của Lãnh Sam đã thành hiện thực. Cô không cần sinh đứa thứ hai vì chỉ trong một lần đã sinh ra hai tiểu tử liên tiếp. Cả hai đều mang dáng vẻ giống hệt nhau, chỉ khác, một đứa thì cứ bám chặt lấy Sam Sam không rời, còn một đứa thì chỉ chịu Lạc Lạc bế, nếu rời ra là hờn dỗi đến khóc hết hơi. Đến giờ, hắn mới hối hận khi để Sam Sam sinh sớm đến vậy, giờ thời gian âu yếm của cả hai bị cắt giảm tối đa hết mức có thể, khiến dục hỏa trong người không có nơi tiêu trừ.
Vào hôm buổi đêm không trăng, không sao, không gió, chỉ có hai thân ảnh đang lén lút phía ngoài hành lang.
“ Từ mai anh quyết định đem Bối Bối sang Minh gia.”
“ Em cũng không chịu nổi nữa, anh đưa luôn Bảo Bảo về phía Lãnh gia giùm em với.”
“ Haha … hai ý tưởng lớn gặp nhau. Vậy bây giờ, chúng ta nên làm gì tiếp theo đây.”
Nói xong, Minh Lạc Lạc liền bế thốc cô lên, lao như bay về phía phòng ngủ của bọn họ, hưởng thụ một đêm hoan ái đầy kịch liệt. Minh Bảo Bảo và Minh Bối Bối nằm trong nôi vẫn không biết gì đến kế hoạch mờ ám của papa và mama, chỉ thở nhẹ nhàng, đều đều, thật bình yên và hạnh phúc …
“ Mấy giờ rồi mẹ. Oa … ngủ sảng khoái quá ah.” Sam Sam ở trong chăn vặn vẹo người một lúc cho đỡ mỏi, nhưng lại hoàn toàn không có ý muốn chui ra ngoài. Cô cũng không hiểu vì sao dạo này mình lại ham ngủ tới vậy, lúc nào cũng chỉ muốn ngủ, đi đâu cũng chỉ nghĩ đến ngủ. Cô cá chắc một thời gian nữa mình sẽ thành một con heo mập chính gốc mất.
“ Con nhìn xem, 12h trưa rồi … Mau dậy đi, hôm nay Minh bá bá tới thăm con đó.” Lãnh mẫu không nhịn được vui sướng trong lòng mà thông báo tin vui. Kể từ khi biết con gái mình đang qua lại với thiếu gia họ Minh kia thì bà rất ưng ý, chỉ muốn cả hai mau chóng kết hôn để có cháu bế bồng.
“ Ah … Ah … Con đau đầu quá. Mẹ bảo Lyna mang đồ ăn lên phòng cho con, con không dậy nổi.” Dù biết tài đóng kịch của mình có hạn nhưng Lãnh Sam không ngờ nó lại tệ đến mức này, nhìn thấy khuân mặt đang bốc hỏa của Lãnh mẫu mà cô liền rụt đầu vào trong chăn, không dám mò ra ngoài. Mỗi khi ba mẹ của Minh Lạc Lạc tới là cô đều dùng lí do này để thoái thác, cô biết thừa đám bô lão đó đang rục rịch bàn chuyện hôn lễ của cô và Lạc Lạc. Nhưng hiện giờ cô còn trẻ, chơi còn chưa đã thì làm sao lại tự chui đầu vào nấm mồ hôn nhân cho được, mà tất cả là tại tên Lạc Lạc kia cũng đồng ý theo họ nên cô mới bị bắt ép như vậy. Cứ nghĩ tới làm con dâu của Minh gia và chịu sự quản lí gay gắt của nhà họ là cô cũng đã muốn nổi da gà rồi.
“ Con nghĩ là mình trốn được sao? Cứ nằm đó, sẽ không có đồ ăn mang lên đây đâu.” Lãnh mẫu biết đứa con gái bướng bỉnh này muốn tìm cách thoái thác nên vô cùng tức giận, rồi bỏ ra ngoài. Xác định mẹ đã đi khỏi, Lãnh Sam liền lấy điện thoại gọi cho Lyna.
“ Mang cơm lên phòng cho ta, ta sắp chết đói mất rồi.” Sam Sam cố ý dugf giọng đáng thương để nói chuyện, nhưng không ngờ ở đầu dây bên kia, đáp lại một âm thanh vô cùng kích thích.
“ Là Red …ah … Lyna đang ở … hự … cạnh ta. Có chuyện gì … ah … nói sau. Hự hự …”
Trời ạ!!! Là giọng của Violet, nghe âm thanh kiểu đó là Sam Sam có thể biết được, chắc chắn họ đang xxoo cùng nhau rồi. Thật không thể ngờ, nhưng việc quan trọng hơn là ai sẽ là người mang cơm cho cô đây. Cô không thể tự mình xuống dưới nhà được mà đám người hầu kia chắc chắn sẽ nghe theo lời mẹ, không mang cơm lên cho cô đâu. Đang đau khổ vì đói thì cửa phòng bỗng bật mở. Minh Lạc Lạc đang đứng bên ngoài, trên tay hắn còn cầm theo rất nhiều gói đồ. Chưa cần mở cô đã biết được bên trong đó có gà chiên KFC và thịt gà BBQ, toàn là những món mà cô thích ăn.
“ Anh tới đây làm gì?” Mặc dù tỏ vẻ lạnh nhạt nhưng Lãnh Sam nhìn đống thức ăn kia mà nuốt nước bọt ừng ực. Minh Lạc Lạc biết cô từ sáng chưa ăn gì liền bước tới gần giường, cố tình đưa chỗ thức ăn đang tỏa hương ngào ngạt kia qua mũi cô.
“ Em còn giận sao, anh đến để nhận lỗi đây. Lần đó là anh sai, anh không nên làm đau em như vậy. Lần sau anh sẽ không như thế nữa. Tha thứ cho anh nhé.” Hắn cố tình nói giọng mờ ám, càng khiến khuân mặt Sam Sam đỏ ửng lên vì ngượng.
“ Còn lần sau nữa sao? Tất cả là tại anh, đến bây giờ em vẫn còn đau …” Cô cố bày bộ mặt hờn dỗi ra, Lạc Lạc nhìn vẻ mặt dễ thương kia của cô, không nhịn được mà cúi xuống, hôn một nụ hôn mãnh liệt.
“ Ah …” Hắn lại chạm vào chỗ đau của cô. Bữa trước trong cơn hoan ái, hắn hưng phấn quá liền gầm lên một tiếng, nhưng một ngờ lúc khép miệng lại cắn nhầm vào bên trong môi cô, khiến máu chảy thành sông.( Cố cần miêu tả điêu vậy không ** Hắc hắc … chết các em đầu óc không trong sáng ở đoạn trên nha. Cứ tưởng hai anh chị … nào ngờ lại … ^^ **)
Minh Lạc Lạc ngoan ngoãn ngòi bóc từng miếng thịt gà thơm ngon, rồi tự tay dâng lên tận miệng cho Lãnh Sam ăn. Giờ cô như một bà hoàng được tên nô tài Tiểu Minh kia chăm sóc tận tình.
“ Hết rồi sao? Anh keo kiệt vậy. Mau có mỗi tí này thôi ah?” Nhìn dáng vẻ vẫn còn muốn ăn tiếp của Sam Sam khiến Lạc Lạc thất kinh, hắn nghe được Lãnh mẫu thông báo từ sang đến giờ cô chưa ăn gì, liền mua thức ăn cho 5 người mang đến. Vậy mà cô còn chê ít.
“ Bình thường em có ăn nhiều vậy đâu, nếu đói anh sẽ bảo người đem đồ ăn lên tiếp.” Dù thế nào bây giờ hắn vẫn cần phải phục vụ cô, có như vậy mới chiếm được cô gái ngông cuồng này được.
“ Thôi, em đi ngủ tiếp đây. Anh xuống nhà đi.” Sam Sam liền chui vào trong chăn và tiếp tục cuộc đàm thoại với Chu Công ban nãy. Minh Lạc Lạc càng kinh ngạc hơn, hắn biết cô ngủ từ hôm qua tới giờ, vậy mà lại tiếp tục ngủ. Hắn cảm thấy một chút nghi vấn ở đây, thường ngày, Sam Sam rất ít ngủ và ăn cũng không nhiều như vậy. Mà hắn liền săp xếp lại một chút rồi tư duy: ham ngủ ăn nhiều … phải chăng cô đã …
Lãnh Sa nằm trên giường, đôi mắt lơ ngơ nhìn quanh phòng, nhưng cô biết Lạc Lạc vẫn ở trong phòng. Cô nghe thấy hắn đang trò chuyện với anh đó, giọng rất sung sướng. Một lúc sau, thấy hắn đi ra ngoài cửa, khi trở vào còn đem theo một túi gì đó màu trắng. Lạc Lạc tiến gần đến, khẽ thì thầm vào tai Sam Sam
“ Em yêu, anh cần em làm một việc. Sẽ rất nhanh thôi.”
“ Việc gì? Em đang rất buồn ngủ.”
“ Thế em có buồn xxx ko?” (Theo như lời của ta thì xxx là đi tiểu tiện.)
Mặc dù cô không hiểu hắn có mưu đồ gì nhưng vẫn để mặc hắn bế vào trong phòng tắm. Cô cố gắng giải quyết thật nhanh, nhưng khi ấn nút xả nước thì bị hắn chặn lại.
“ Sao vậy ah? Không xả nước thì rất dơ đó.”
“ Không cần, em cứ ngủ tiếp đi. Anh có chuyện …”
“ Chuyện gì thì cũng phải xả nước đi chứ? Em không thích phòng tắm bốc mùi đâu.”
“ Anh cũng buồn, nên đi cong thì xả nước luôn một thể. Chúng ta phải nên biết tiết kiệm nước mà.”
Nghe lời hắn nói mà cô như không tin vào tai mình. Cái tên họ Minh kia lại biết để hai chữ ‘tiết kiệm’ vào trong đầu. Vậy ai là người xả ngập cả một bể bơi bằng nước ấm để chơi trò uyên ương hí thủy ngày hôm đó, ai là người bắt cô một ngày tắm chung với hắn hơn 3 lần để thoải mái dục vọng biến thái kia. Nhưng vì quá buồn ngủ nên cô cũng không để ý tới hành động kì lạ của hắn mà tiến về phía chiếc giường ấm áp kia. Nhưng chỉ một vài phút sau, tiếng gào rú vang trời của hắn lại đánh thức cô dậy. Vẻ mặt vô lại của Minh Lạc Lạc tiến vè phía giường, chiếc tay không an phận mà xoa xoa chiếc bụng bé nhỏ của cô.(ko lâu sau nữa là thành chiếc bụng lớn ngay ý mà ~,~)
“ Ai nha, lần này thì em không trốn được rồi.” Hắn thì thầm vào tai cô một cách ám muội, Sam Sam bỗng dưng cảm thấy lạnh sống lưng. Ngay lập tức bên ngoài cửa, Lãnh phụ, Lãnh mẫu cùng với ba mẹ của Minh Lạc Lạc tiến vào trong phòng, vẻ mặt vô cùng hoan hỉ.
“ Thế nào rồi, hai con làm mấy người già chúng ta chờ lâu muốn chết. Thế cháu ta vẫn ổn chứ?” Lãnh mẫu không nhịn được mà hỏi ngay. Bà đang rất háo hức chờ đứa trẻ này từ lâu lắm rồi.
“ Cháu … cháu nào?” Sam Sam từ trong cơn mộng tỉnh dậy, không hiểu đám người kia đang nói gì cả. Nhưng khi nhìn thấy trên tay Lạc Lạc đang cầm một cái que gì đó, ở thân có hiện hai vạch màu đỏ, cô lập tức hiểu ngay mọi chuyện.
“ Trời ơi … như thế nào mà … Anh có dùng … durex mà.” Cô nhớ mỗi lần bọn họ cùng nhau đều dặn hắn đeo áo mưa, nhưng tại sao lại thành ra thế này.
“ Anh đoán chắc là rách …” Vẻ mặt cực kì vô lại và gian xảo của hắn đáp lại. Cô làm sao biết được, mỗi lần đấn phút chót, hắn đều tháo cái thứ vướng víu đó ra, để hoàn toàn hòa nhập thành một với cô.
“ Rách làm sao được!” Sam Sam quát rống lên. “Em tự tay đeo cho anh tận 2 cái cơ mà.”(Chị này bạo thiệt, tự tay đeo cho anh zai cơ đếy ^^) Cô không ngờ được kế hoạch của mình lại bị phá hỏng. Cô mới 21 tuổi nha, thực sự không muốn mang bầu sớm như vậy đâu. Minh Lạc Lạc cũng không nghĩ đến trường hợp cô lại chuẩn bị kĩ càng đến vậy, dám ngăn chặn hăn bằng 2 cái thứ rác rưởi kia. Nhưng dù sao hắn vẫn cao tay hơn cô một bước.
Cô rên lên một cách thảm thiết, nhưng vẫn không cản được 4 vị trưởng bối kia đang lập tức tiến hành hôn lễ giữa cô và hắn. Thật không ngờ, cô lại rơi vào quỷ kế của tên Minh Lạc Lạc kia …
“ Minh Lạc Lạc … ta hận ngươi …”
“ Vậy thì em phải hận cả tiểu bảo bối trong bụng mình kia, vì nó có một nửa gen của anh.”
“ Ah … Sau khi sinh ra em sẽ kể tội anh cho nó nghe.”
“ Vậy anh cũng kể cho nó nghe cách mẹ nó ngăn cản ba nó hoàn thành ‘công cuộc tạo người’ như nào.”
“ Tiểu bảo bối sẽ là của em, không cho anh động tới nó.”
“ Vậy anh chỉ động tới mẹ nó được không? Dù sao chúng ta nên tiến hành tạo hai đứa, không kẻo Lãnh gia và Minh gia sẽ lâm vào cảnh chiến loạn mất.”
“ Anh nói đúng … Nhưng em không muốn …”
Không lâu sau, ước nguyện của Lãnh Sam đã thành hiện thực. Cô không cần sinh đứa thứ hai vì chỉ trong một lần đã sinh ra hai tiểu tử liên tiếp. Cả hai đều mang dáng vẻ giống hệt nhau, chỉ khác, một đứa thì cứ bám chặt lấy Sam Sam không rời, còn một đứa thì chỉ chịu Lạc Lạc bế, nếu rời ra là hờn dỗi đến khóc hết hơi. Đến giờ, hắn mới hối hận khi để Sam Sam sinh sớm đến vậy, giờ thời gian âu yếm của cả hai bị cắt giảm tối đa hết mức có thể, khiến dục hỏa trong người không có nơi tiêu trừ.
Vào hôm buổi đêm không trăng, không sao, không gió, chỉ có hai thân ảnh đang lén lút phía ngoài hành lang.
“ Từ mai anh quyết định đem Bối Bối sang Minh gia.”
“ Em cũng không chịu nổi nữa, anh đưa luôn Bảo Bảo về phía Lãnh gia giùm em với.”
“ Haha … hai ý tưởng lớn gặp nhau. Vậy bây giờ, chúng ta nên làm gì tiếp theo đây.”
Nói xong, Minh Lạc Lạc liền bế thốc cô lên, lao như bay về phía phòng ngủ của bọn họ, hưởng thụ một đêm hoan ái đầy kịch liệt. Minh Bảo Bảo và Minh Bối Bối nằm trong nôi vẫn không biết gì đến kế hoạch mờ ám của papa và mama, chỉ thở nhẹ nhàng, đều đều, thật bình yên và hạnh phúc …
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.