Dị Địa Trọng Sinh Chi Bạch

Chương 65: Say Rượu

Du Tai Nhân

17/05/2017

CHƯƠNG 21 QUYỂN 2: SAY RƯỢU

Mộ Dung Lâm Phong đang cùng Lâm Tịch nói chuyện, đột nhiên cảm giác được thứ mềm mại mang theo mùi rượu hương chạm lên miệng hắn, cái lưỡi còn vương hương rượu nguyên chất có ý đồ tiến vào miệng hắn, cùng cảm giác quen thuộc, Mộ Dung Lâm Phong hơi hơi cúi đầu, liền nhìn thấy khuôn mặt Tiểu Bạch ửng hồng phấn phấn, hai tay ôm chặt cổ hắn, ánh mắt ướt át nhìn hắn, cũng không giống như bé hiểu được bé đang làm cái gì, cả thân thể bé nhỏ cứ như vậy tựa vào người hắn, miệng còn không dừng động tác với hắn.

Mộ Dung Lâm Phong tạm dừng một chút suy nghĩ của bản thân, lúc này, tiêu điểm toàn trường đều thẳng tắp bắn về phía Mộ Dung Lâm Phong cùng Tiểu Bạch, bởi vì toàn trường quá mức im lặng, mọi người đều có thể nghe thấy, âm thanh Tiểu Bạch mút lấy cái lưỡi của Mộ Dung Lâm Phong lưỡi, mị hoặc mà làm cho người ta nhịn không được mặt đỏ tim đập, mang theo một ít hương vị tình sắc, lượn lờ giữa sân yên tĩnh, cung nữ rót rượu mặt đỏ hồng nhìn hai người đang hôn sâu, lúc rót rượu xuống, tràn ra ngoài cũng không biết, nam tử ở đây nhìn thấy Tiểu Bạch vẻ mặt hồn nhiên làm ra chuyện trái đạo đức với sư phụ của mình như vậy, từng nam nhân đều cảm thấy bản thân có một dòng nhiệt khí nhắm thẳng xuống dưới, tập trung ở cái bộ vị nào đó, mặt đỏ dị thường.

Mộ Dung Lâm Phong nhìn thấy không khí toàn trường tựa hồ có chuyển biến theo hướng nóng lên, lập tức nhẹ nhàng đẩy thân thể Tiểu Bạch ra, nhìn mọi người đang mang tâm tư xin lỗi nói: “Lệnh đồ hình như uống say, bởi vậy làm ra vài việc khác thường, hy vọng các vị không để ý, tiếp tục hứng thú xem diễn.”

Lâm Tịch cũng từ thời khắc mà từ trố mắt phục hồi tinh thần lại, nhìn thấy Tiểu Bạch toàn thân vô lực mềm mại nằm trong lòng Mộ Dung Lâm Phong, hai mắt nhắm lại ướt át, sau khi say rượu, cả thân thể lộ ra da thịt đều là hồng hồng trắng trắng mềm mềm, làm cho người ta nghĩ muốn âu yếm đôi môi lúc này đang nhỏ giọng thì thào tự nói: “Sư phụ. . . . . . Uống rượu. . . . . . thật ngon. . .”

Mộ Dung Lâm Phong cùng Triệt Việt đang vẻ mặt không biết nghĩ cái gì cáo từ xong, liền ôm Tiểu Bạch say khướt dưới sự dẫn dắt của cung nữ, đi vào một gian phòng giành cho tân khách nghỉ ngơi, cung nữ trộm nhìn vài lần Mộ Dung Lâm Phong tuấn mỹ cùng Tiểu Bạch dần trở nên mị hoặc trong lòng hắn, sau đó khom người rời đi.

Mộ Dung Lâm Phong bế Tiểu Bạch mặt đỏ hồng về phòng. Mộ Dung Lâm Phong mặc dù ở yến hội cũng là uống rất nhiều rượu, nhưng đối Mộ D

ung Lâm Phong mà nói cũng chẳng tính là gì, cuộc sống chán chường uể oải trước kia của Mộ Dung Lâm Phong đều là lấy rượu thay nước, Mộ Dung Lâm Phong nhìn thấy Tiểu Bạch trong lòng say rượu đến mức phản ứng chậm chạp, không nghĩ tới Tiểu Bạch lúc nãy còn uống rượu bình thường như thế, nói say liền say, sau khi uống rất nhiều rượu, thần kinh mới phản ứng lại — say, còn làm ra chuyện nổ mắt mọi người như vậy. Mộ Dung Lâm Phong vì thần kinh chậm chạp của Tiểu Bạch mà cảm thấy vô lực.

Giờ phút này ánh mắt Tiểu Bạch phủ một tầng sương mù, khuôn mặt cũng hiện ra một vệt đỏ ửng, tay chân vô lực ngã vào Mộ Dung Lâm Phong trong lòng, cũng không có hồ ngôn loạn ngữ như người bình thường, động tác tay chân kỳ quái, chỉ có thân mình nhỏ bé mềm mại ấm áp ngoan ngoãn cọ tới cọ lui trên ngực Mộ Dung Lâm Phong, trong miệng còn vẫn không ngừng kêu to : “Sư phụ. . . . . . Sư phụ. . . . . . Uống rượu. . . Uống rượu. . .”



Mộ Dung Lâm Phong ôm Tiểu Bạch đi vào khách phòng đã được chuẩn bị tốt từ trước, thả Tiểu Bạch đang say mơ mơ màng màng nhẹ nhàng lên giường lớn rộng rãi, hai tay cởi tầng tầng lớp lớp y phục trên người Tiểu Bạch ra, muốn cho Tiểu Bạch ngủ thoải mái chút, nhìn thấy Tiểu Bạch vẫn không ngừng kêu gọi hắn, ánh mắt hàm chứa tràn đầy ôn nhu hôn hôn khóe miệng Tiểu Bạch, Tiểu Bạch cảm giác được bên miệng xúc cảm quen thuộc, cũng chậm chậm ngẩng cái đầu nhỏ của mình, cắn một cái lên môi dưới của Mộ Dung Lâm Phong, còn thường thường nhẹ nhàng mút lấy, thật giống như đang ăn món điểm tâm mà bé thích, sau đó vui vẻ khẽ nhếch cái miệng nhỏ nhắn cười khúc khích “Ha hả a. . .”

Mộ Dung Lâm Phong vốn cởi y phục của Tiểu Bạch còn hai lớp nữa, liền chuẩn bị cho Tiểu Bạch ngủ, nhưng nhìn thấy Tiểu Bạch tuy rằng mơ mơ màng màng, nhưng vẫn còn rất có tinh thần, cũng chầm chậm cởi bỏ lớp y phục cuối cùng của Tiểu Bạch, giọng nói trầm thấp tới gần bên tai Tiểu Bạch nói: “Tiểu Bạch, ngươi lúc trước nói với vi sư, giao bản thân cho vi sư có nhớ không?”

“Ân, Tiểu Bạch. . . giao. . . bản thân. . . cho sư phụ. . .”

“Kia Tiểu Bạch, cùng vi sư chơi một trò chơi được không?” Mộ Dung Lâm Phong rất là vừa lòng với câu trả lời của Tiểu Bạch.

Tiểu Bạch miễn cưỡng mở đôi mắt tầng tầng hơi nước của bé ra, lặp lại lời Mộ Dung Lâm Phong nói: “Chơi trò chơi?”

“Ân, đúng rồi, Tiểu Bạch thích cùng vi sư chơi trò chơi không? Trò chơi này Tiểu Bạch chỉ có thể chơi với vi sư nha.”

“Ân ân, chơi trò chơi, Tiểu Bạch. . . . . . cùng chơi với sư phụ. . . . . .”

“Tiểu Bạch. . . . . .”

Đôi môi khêu gợi của Mộ Dung Lâm Phong bao trùm phủ lên cái miệng nhỏ nhắn hồng hồng bóng lưỡng của Tiểu Bạch, cái lưỡi màu đỏ hồng ẩm ước ấm áp quét tới quét lui trong miệng Tiểu Bạch, triền miên sâu sắc như vĩnh viễn không ngừng nghỉ, chất lỏng trong suốt Tiểu Bạch không kịp nuốt xuống, theo khóe miệng chậm rãi uốn lượn chảy xuống, Mộ Dung Lâm Phong rời khỏi đôi môi bị chà đạp mà sưng đỏ của Tiểu Bạch, Tiểu Bạch buông ra rốt cục có thể hảo hảo hô hấp không khí tràn đầy xung quanh, đôi mắt sương mù hấp dẫn lòng người, ***g ngực nho nhỏ phập phồng lên xuống. Đăng bởi: admin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Dị Địa Trọng Sinh Chi Bạch

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook