Chương 32: Đại Trí Tuệ Có Tác Dụng Rất Lớn
Loạn
18/07/2024
"Vì chúng ta học cùng lớp nên tất cả mọi người đều phải chết cùng nhau, Ngô Ngân cậu tới đúng lúc lắm!"
Không biết đó là nỗi ám ảnh trong quá khứ của cậu ta hay là hành động thường thấy của một con ác quỷ.
Chu Quảng dùng móng vuốt dài giữ chặt hoa khôi lớp La Ngọc Oánh lại, hắn mở miệng liếm láp lấy cơ thể cô, chất nhầy dày đặc ghê tởm chảy ra dính chặt trên da thịt của hoa khôi lớp.
Hoa khôi lớp La Ngọc Oánh bị dọa đến nỗi biến trở thành một con nai con mất hồn, ánh mắt cô chứa đầy sợ hãi.
Cô không ngờ mình vừa từ chối lời tỏ tình của Chu Quảng xong, đột nhiên hắn lại biến thành bộ dạng ghê tởm như thế này.
"Hừ, người cậu thích, Ngô Ngân không phải ở đây sao? Sao cậu không mở mắt ra nhìn xem Ngô Ngân sẽ bị tôi xé thành từng mảnh như thế nào!" Chu Quảng điên cuồng nói.
Sau đó, nửa người nửa côn trùng Chu Quảng trói hoa khôi La Ngọc Oánh vào trụ tường, tựa hồ hắn dự định giải quyết xong Ngô Ngân, rồi mới từ từ hưởng thụ.
Ngô Ngân cũng thắc mắc, sao mình lại không biết hoa khôi lớp La Ngọc Oánh lại có tình cảm với mình chứ?
Cô ấy từ chối Chu Quảng ngu ngốc này là vì thích mình ư?
Nhưng nếu suy nghĩ kỹ lại một chút, thì đó cũng là điều bình thường.
Có biết bao nhiêu cô gái trong ngôi trường này si mê mình chứ, dù mình có bỏ học thì mình vẫn là huyền thoại trong lòng họ.
Ngô Ngân cầm chiếc Bạch Diệu Cung, hắn từng bước một tiến đến gần tên quái vật này.
Khi đến gần, Ngô Ngân liên tục nháy mắt với người bạn thân của mình, nhờ cậu ấy thừa dịp đi giải cứu La Ngọc Oánh, trong khi hắn sẽ thu hút sự chú ý của tên quái vật.
Không hổ danh là bạn thân của hắn, cậu ấy thực sự đã nhặt lên một chiếc ghế gỗ, trong lúc Chu Quảng đang chú ý đến Ngô Ngân, thì cậu ấy đã trực tiếp đánh vào sau đầu tên quái vật! !
Sau khi Chu Quảng biến thành nửa người nửa côn trùng, hắn giống như một con quỷ vậy, ai mà không sợ hãi khi nhìn thấy hắn chứ, họ đều quỳ xuống cầu xin sự thương xót từ hắn?
Nhưng thật không ngờ, Vương Duệ sợ tới mức tè ra quần, lại đánh vào sau đầu tên quái vật, hành động đó là trông có vẻ như là có ân oán cá nhân từ trước!
"Mẹ kiếp, sao ngươi dám???"
Ngô Ngân cũng phục sát đất, hắn nhanh chóng lao về phía tên Trùng Đồng Nhân.
Nếu chậm thêm một giây, Vương Duệ có thể sẽ là người đầu tiên bị xé thành từng mảnh!
Chu Quảng tức giận đến mức mất hết lý trí, hắn lập tức phóng ra các sợi tơ bạc, chúng giống như những chiếc gai thép, đâm vào người Vương Duệ một cách hung hãn! !
May mắn thay, Ngô Ngân đến kịp thời, Bạch Diệu Cung trong tay hắn bắn thẳng ra rất nhanh, nó có thể so sánh như một khẩu Gatling đang xả đạn liên tục!
“Vút!!vút!!vút!!vút!!”
Trong phút chốc, nửa đầu Chu Quảng đầy những mũi tên màu trắng!
Với kinh nghiệm trước đây, Ngô Ngân biết điểm yếu của loài nửa người nửa mắt côn trùng này chính là đôi mắt của nó, chỉ cần ấu trùng trong hốc mắt của nó bị giết, thì thứ nửa người nửa côn trùng này sẽ bốc hơi.
Nhưng tên nửa người nửa mắt côn trùng do Chu Quảng biến hình hiển nhiên là cao cấp hơn, Ngô Ngân đã bắn xuyên qua cả đầu nó nhưng nó vẫn không chết!
“Bá!!!”
Một cánh tay nấm chém mạnh tới, cánh tay này đã biến hóa hoàn toàn thành một lưỡi cưa, nó như muốn xẻ đôi Ngô Ngân ra!
Thính giác của Ngô Ngân rất nhạy bén, nói chung hắn có thể nghe rõ những đòn tấn công hung bạo như vậy, tuy nhiên, do thể chất đặc biệt của loài nửa người mắt côn trùng này, nên Ngô Ngân chỉ có thể nghe thấy tiếng gió sắc bén và tiếng chém, chứ không thể nghe thấy âm thanh của cơ thể chuyển động trong tĩnh lặng, điều này làm cho phản ứng tự nhiên của Ngô Ngân chậm đi.
“Tiểu Nghĩa, khiên!”
Chuyển động ý nghĩ một chút, Ngô Ngân nhanh chóng ngưng tụ một tấm khiên màu trắng trên cánh tay trái!
Hắn giơ tay lên chặn đòn, nhưng sức mạnh của đối thủ vượt quá sự mong đợi của Ngô Ngân.
Ngô Ngân gần như quỳ xuống, mặt đất bị ép đến mức biến dạng!
“Tiểu Nghĩa, cánh tay Kỳ Lân!”
Ngô Ngân biết cung tên không còn có lợi thế khi cận chiến nữa, nên hắn đã ngay lập tức sử dụng vật chất thần kỳ màu đen để chuyển đổi vũ khí.
Trên cánh tay phải, một lượng lớn sợi pha lê màu trắng rỉ ra từ da của Ngô Ngân, chúng giống như băng tằm, huyền băng, nhanh chóng bao phủ toàn bộ cánh tay của Ngô Ngân, một chiếc gai lạnh buốt đâm ra từ lòng bàn tay hắn.!
Trong tay cầm gai kiếm, Ngô Ngân nghiêng người tránh lưỡi cưa khổng lồ mà đối thủ chém xuống, rồi hắn thực hiện một cú đâm, xuyên thẳng vào bụng đối phương!
Một lượng lớn dịch mủ chảy ra từ bụng Chu Quảng, nhưng bộ phận này vẫn không phải là cơ quan chí mạng để giết chết Trùng Đồng Nhân, Ngô Ngân nhanh chóng rút lui và giữ khoảng cách với đối thủ...
“Đến tột cùng là nó ở vị trí nào?” Ngô Ngân nghĩ thầm.
Toàn thân Chu Quảng đã bị lây nhiễm ở dạng ấu trùng, trùng đồng chỉ có thể không còn nằm trong hốc mắt nữa, cho nên bây giờ Ngô Ngân phải tìm ra cơ quan nơi có trùng đồng cư ngụ.
Trái tim không có.
Hốc mắt và đầu cũng không.
Bụng vẫn không có.
Trong cơ thể con người có rất nhiều cơ quan và mô, Ngô Ngân không thể có cơ hội đâm trúng đối thủ liên tục được.
“Ngô Ngân, trên gáy hắn có cái gì đó đang bò!” Vương Duệ hét lên, cung cấp cho Ngô Ngân một tin tức cực kỳ quan trọng.
Mắt Ngô Ngân sáng lên!
Người anh em tốt, quan sát rất tuyệt vời!
Hóa ra thứ đó đang trốn ở sau gáy...
Đã hiểu!
Ngô Ngân ngẩng đầu nhìn mái nhà hành lang, trong đầu chợt hiện lên ý tưởng.
“Tiểu Nghĩa, móc lên mái nhà!”
Vị trí vai và lưng của Ngô Ngân lập tức tỏa ra một sợi nấm rất dính.
Sợi tơ của loại nấm thần bí này giống như một sợi cáp bằng thép, nó lập tức đóng đinh vào mái nhà phía trên hành lang!
Thân thể Ngô Ngân bỗng bay lên không trung, toàn thân giống như một sát thủ điêu luyện mắc lại, lộn ngược trên trần nhà!
"Chết đi!"
Sau khi thức tỉnh, khả năng phối hợp thể chất của Ngô Ngân trở đã nên khác thường, hắn bước mạnh lên trần hành lang, dùng tư thế mạnh mẽ men theo bức tường đâm xuống!
Toàn bộ quỹ đạo di chuyển của Ngô Ngân giống như một chữ "V" ngược, hắn không chỉ tránh được mọi đòn tấn công về phía trước của thứ nửa người mắt côn trùng này, mà hắn còn vòng qua lưng nó một cách hoàn hảo!
“Bá!”
Ngô Ngân lao xuống, trong tích tắc đâm vào gáy con quái vật nửa mắt trùng!
Làn da cùng cơ bắp mở ra, lộ ra bên trong là một con trùng đồng to bằng ngón tay cái, nó có màu trắng bạc và có một luồng khí tà ác nào đó bao quanh!
Tiểu Nghĩa, quả nhiên là một bữa ngon, Ngô Ngân không cần phải nói gì, Tiểu Nghĩa đã xuất hiện trên lòng bàn tay Ngô Ngân, nó giống như một con vu long nhỏ, cắn vào con ngươi côn trùng đầy đặn màu trắng bạc kia!
“Ách a!!!!!”
Trùng đồng bị ăn thịt, Chu Quảng gầm lên như dã thú, một lượng lớn nấm cứng mọc ra từ lưng hắn, hắn giống như một con nhím giận dữ, từng mũi gai cố ý đâm vào Ngô Ngân ở cự ly rất gần.
Ngô Ngân biết, một kẻ bị ký sinh sẽ có hai con ngươi, hắn không quá tham lam, hắn nhẹ nhàng lùi lại vài bước, đồng thời đưa tay phải về phía trước, để tấm khiên trên tay phải chặn lại gai sương tên quái vật!
“Ngô Ngân, tôi sẽ chặt cậu ra thành từng mảnh!!” Chu Quảng hoàn toàn phát điên, sợi nấm màu bạc lan ra từng tấc da và từng lỗ chân lông của hắn.
Những sợi nấm bạc này nở rộng ra khiến toàn thân hắn phủ đầy những lưỡi đao, trong lúc nhất thời đã không phân rõ hắn có bao nhiêu gai sương nữa, khi hắn quơ những lưỡi đao này, Ngô Ngấn có cảm giác giống như là một cái cối xay thịt đang hướng mình lái tới!
Ngô Ngân hít một hơi thật sâu.
Nếu hoa khôi lớp La Ngọc Oánh không bị trói vào trụ tường này, Ngô Ngân nhất định sẽ nhảy xuống hành lang ngay lập tức, để tránh đi sự điên cuồng của đối phương.
Nhưng Ngô Ngân vẫn có chút mâu thuẫn.
Hoa khôi lớp La Ngọc Oánh có cảm tình với mình, điều đó cho thấy cô ấy rất có mắt nhìn.
Trơ mắt nhìn người như thế chết đi, Ngô Ngân trong lòng có chút tiếc nuối.
Đột nhiên, Ngô Ngân nhận thấy trên người La Ngọc Oánh có một chất lỏng đặc có màu xanh nhạt, Ngô Ngân nhớ ra rằng khi Du Ngữ bắn xuyên qua hai con ấu trùng màu trắng, máu tràn ra từ cơ thể chúng cũng có màu tương tự!
Vừa rồi Chu Quảng đã liếm láp qua hoa khôi lớp phải không?
Hiểu rồi!
Con ngươi côn trùng còn lại là chiếc lưỡi giống nhị hoa của Chu Quảng kia!
"Tiểu Nghĩa, súng tới!"
Ngô Ngân lập tức bình tĩnh lại, đưa tay phải về phía trước, dùng tay kia nắm lấy cổ tay!
Tiểu Nghĩa cũng rất vội vàng.
Các hạt thần kỳ màu đen nhanh chóng ngưng tụ trên lòng bàn tay của Ngô Ngân, trong thời gian rất ngắn, chúng tạo thành một khẩu súng lục nguyên tố màu đen!
Về độ chính xác thì Ngô Ngân hoàn toàn không cần phải lo lắng.
Dù sao thì Tiểu Nghĩa cũng không thành vấn đề.
Tất cả những gì hắn phải làm là dũng cảm đối mặt con quái vật máy xay thịt này!
"Tôi muốn xem, trong vòng bảy bước, súng của tôi nhanh hơn hay tơ nấm của ngươi nhanh hơn!" Ngô Ngân hít một hơi thật sâu, tùy ý để chiếc cối xay thịt kinh khủng xoắn tới!
“Phanh!!”
Một phát súng nổ ra, kèm theo tia sét dâng trào, mạnh mẽ bắn vào miệng của Chu Quảng!
Tuy là súng lục nhưng uy lực không kém gì một viên đạn bắn tỉa xuyên giáp, Tiểu Nghĩa được nuôi dưỡng rõ ràng là đã mạnh hơn trước.
Viên đạn nguyên tố này bắn trúng con quái vật đang di chuyển ở một cách hoàn hảo, xuyên qua miệng nó, trúng vào thanh quản của Chu Quảng!
Trong phút chốc, cổ của Chu Quảng trực tiếp nổ tung, huyết tương nửa lục nửa lam bắn tung tóe!
Cùng lúc đó, cơ thể ma quỷ giống như máy xay thịt của hắn bắt đầu tan rã giống như một công cụ bị mất điện và ốc vít, trong quá trình phân hủy, các mô trong cơ thể bắt đầu bốc hơi.
Ngô Ngân vẫn đứng yên, đám nấm xâm chiếm cơ thể theo quán tính trượt xuống cách chân Ngô Ngân khoảng một thước, nó nhanh chóng bốc hơi!
Khí gas bốc hơi che khuất thân hình cao lớn của Ngô Ngân, nhưng hình tượng hóa hơn cho lòng dũng cảm của Ngô Ngân, điều này khiến La Ngọc Oánh, người đang bị trói vào trụ tường bên cạnh, nhìn đến ngây ngất...
Trong lớp, những người bạn cùng lớp đã học chung hai năm rưỡi đều choáng váng.
Hóa ra Ngô Ngân là người tiên phong!
Cậu ấy là người mở đường của thế giới thực! !
"Ô ô ô ô ~~~ Ngô Ngân đồng học, thật tuyệt vời khi có cậu ở đây!" Nữ sinh Loan Loan bật khóc nức nở.
"Ngô Ngân, nhà cậu còn cần quản gia không?" Hoa khôi La Ngọc Oánh như mất trí nói, cô biết Ngô Ngân có thể sẽ không thích mình, cho nên cô dứt khoát tự hạ thấp thân phận.
"Ở nhà cậu có nuôi chó không? Loại trông nhà, hộ viện ý!" Có nam sinh nhìn thấy hoa khôi trong lớp tỏ ra như vậy, hắn thậm chí còn nhiệt tình đề cử mình.
Ngô Ngân cũng không ngờ rằng các bạn cùng lớp lại có cảm tình sâu đậm với mình như vậy.
Cân nhắc đến việc Chu Quảng này có lẽ chỉ là một quả bom khói do tổ chức trùng đồng thả ra, Ngô Ngân cũng không có thời gian ôn chuyện cùng các bạn trong lớp, sau khi đưa họ ra khỏi hành lang lớp học, Ngô Ngân bế em gái Du Ngữ lên, vội vã đi đến kho thuốc.
“Ngân ca, đợi tôi với!” Vương Duệ mặt dày chạy theo, hắn nói dù thế nào đi nữa cũng sẽ cùng Ngô Ngân cứu thế giới.
Vương Duệ tham sống sợ chết nhưng thỉnh thoảng lại bộc lộ ra đại trí tuệ kinh người, Ngô Ngân linh cảm rằng cậu ấy có thể sẽ có ích lợi rất lớn, nên hắn chậm rãi bước vài bước, chờ Vương Duệ đuổi kịp.
Không biết đó là nỗi ám ảnh trong quá khứ của cậu ta hay là hành động thường thấy của một con ác quỷ.
Chu Quảng dùng móng vuốt dài giữ chặt hoa khôi lớp La Ngọc Oánh lại, hắn mở miệng liếm láp lấy cơ thể cô, chất nhầy dày đặc ghê tởm chảy ra dính chặt trên da thịt của hoa khôi lớp.
Hoa khôi lớp La Ngọc Oánh bị dọa đến nỗi biến trở thành một con nai con mất hồn, ánh mắt cô chứa đầy sợ hãi.
Cô không ngờ mình vừa từ chối lời tỏ tình của Chu Quảng xong, đột nhiên hắn lại biến thành bộ dạng ghê tởm như thế này.
"Hừ, người cậu thích, Ngô Ngân không phải ở đây sao? Sao cậu không mở mắt ra nhìn xem Ngô Ngân sẽ bị tôi xé thành từng mảnh như thế nào!" Chu Quảng điên cuồng nói.
Sau đó, nửa người nửa côn trùng Chu Quảng trói hoa khôi La Ngọc Oánh vào trụ tường, tựa hồ hắn dự định giải quyết xong Ngô Ngân, rồi mới từ từ hưởng thụ.
Ngô Ngân cũng thắc mắc, sao mình lại không biết hoa khôi lớp La Ngọc Oánh lại có tình cảm với mình chứ?
Cô ấy từ chối Chu Quảng ngu ngốc này là vì thích mình ư?
Nhưng nếu suy nghĩ kỹ lại một chút, thì đó cũng là điều bình thường.
Có biết bao nhiêu cô gái trong ngôi trường này si mê mình chứ, dù mình có bỏ học thì mình vẫn là huyền thoại trong lòng họ.
Ngô Ngân cầm chiếc Bạch Diệu Cung, hắn từng bước một tiến đến gần tên quái vật này.
Khi đến gần, Ngô Ngân liên tục nháy mắt với người bạn thân của mình, nhờ cậu ấy thừa dịp đi giải cứu La Ngọc Oánh, trong khi hắn sẽ thu hút sự chú ý của tên quái vật.
Không hổ danh là bạn thân của hắn, cậu ấy thực sự đã nhặt lên một chiếc ghế gỗ, trong lúc Chu Quảng đang chú ý đến Ngô Ngân, thì cậu ấy đã trực tiếp đánh vào sau đầu tên quái vật! !
Sau khi Chu Quảng biến thành nửa người nửa côn trùng, hắn giống như một con quỷ vậy, ai mà không sợ hãi khi nhìn thấy hắn chứ, họ đều quỳ xuống cầu xin sự thương xót từ hắn?
Nhưng thật không ngờ, Vương Duệ sợ tới mức tè ra quần, lại đánh vào sau đầu tên quái vật, hành động đó là trông có vẻ như là có ân oán cá nhân từ trước!
"Mẹ kiếp, sao ngươi dám???"
Ngô Ngân cũng phục sát đất, hắn nhanh chóng lao về phía tên Trùng Đồng Nhân.
Nếu chậm thêm một giây, Vương Duệ có thể sẽ là người đầu tiên bị xé thành từng mảnh!
Chu Quảng tức giận đến mức mất hết lý trí, hắn lập tức phóng ra các sợi tơ bạc, chúng giống như những chiếc gai thép, đâm vào người Vương Duệ một cách hung hãn! !
May mắn thay, Ngô Ngân đến kịp thời, Bạch Diệu Cung trong tay hắn bắn thẳng ra rất nhanh, nó có thể so sánh như một khẩu Gatling đang xả đạn liên tục!
“Vút!!vút!!vút!!vút!!”
Trong phút chốc, nửa đầu Chu Quảng đầy những mũi tên màu trắng!
Với kinh nghiệm trước đây, Ngô Ngân biết điểm yếu của loài nửa người nửa mắt côn trùng này chính là đôi mắt của nó, chỉ cần ấu trùng trong hốc mắt của nó bị giết, thì thứ nửa người nửa côn trùng này sẽ bốc hơi.
Nhưng tên nửa người nửa mắt côn trùng do Chu Quảng biến hình hiển nhiên là cao cấp hơn, Ngô Ngân đã bắn xuyên qua cả đầu nó nhưng nó vẫn không chết!
“Bá!!!”
Một cánh tay nấm chém mạnh tới, cánh tay này đã biến hóa hoàn toàn thành một lưỡi cưa, nó như muốn xẻ đôi Ngô Ngân ra!
Thính giác của Ngô Ngân rất nhạy bén, nói chung hắn có thể nghe rõ những đòn tấn công hung bạo như vậy, tuy nhiên, do thể chất đặc biệt của loài nửa người mắt côn trùng này, nên Ngô Ngân chỉ có thể nghe thấy tiếng gió sắc bén và tiếng chém, chứ không thể nghe thấy âm thanh của cơ thể chuyển động trong tĩnh lặng, điều này làm cho phản ứng tự nhiên của Ngô Ngân chậm đi.
“Tiểu Nghĩa, khiên!”
Chuyển động ý nghĩ một chút, Ngô Ngân nhanh chóng ngưng tụ một tấm khiên màu trắng trên cánh tay trái!
Hắn giơ tay lên chặn đòn, nhưng sức mạnh của đối thủ vượt quá sự mong đợi của Ngô Ngân.
Ngô Ngân gần như quỳ xuống, mặt đất bị ép đến mức biến dạng!
“Tiểu Nghĩa, cánh tay Kỳ Lân!”
Ngô Ngân biết cung tên không còn có lợi thế khi cận chiến nữa, nên hắn đã ngay lập tức sử dụng vật chất thần kỳ màu đen để chuyển đổi vũ khí.
Trên cánh tay phải, một lượng lớn sợi pha lê màu trắng rỉ ra từ da của Ngô Ngân, chúng giống như băng tằm, huyền băng, nhanh chóng bao phủ toàn bộ cánh tay của Ngô Ngân, một chiếc gai lạnh buốt đâm ra từ lòng bàn tay hắn.!
Trong tay cầm gai kiếm, Ngô Ngân nghiêng người tránh lưỡi cưa khổng lồ mà đối thủ chém xuống, rồi hắn thực hiện một cú đâm, xuyên thẳng vào bụng đối phương!
Một lượng lớn dịch mủ chảy ra từ bụng Chu Quảng, nhưng bộ phận này vẫn không phải là cơ quan chí mạng để giết chết Trùng Đồng Nhân, Ngô Ngân nhanh chóng rút lui và giữ khoảng cách với đối thủ...
“Đến tột cùng là nó ở vị trí nào?” Ngô Ngân nghĩ thầm.
Toàn thân Chu Quảng đã bị lây nhiễm ở dạng ấu trùng, trùng đồng chỉ có thể không còn nằm trong hốc mắt nữa, cho nên bây giờ Ngô Ngân phải tìm ra cơ quan nơi có trùng đồng cư ngụ.
Trái tim không có.
Hốc mắt và đầu cũng không.
Bụng vẫn không có.
Trong cơ thể con người có rất nhiều cơ quan và mô, Ngô Ngân không thể có cơ hội đâm trúng đối thủ liên tục được.
“Ngô Ngân, trên gáy hắn có cái gì đó đang bò!” Vương Duệ hét lên, cung cấp cho Ngô Ngân một tin tức cực kỳ quan trọng.
Mắt Ngô Ngân sáng lên!
Người anh em tốt, quan sát rất tuyệt vời!
Hóa ra thứ đó đang trốn ở sau gáy...
Đã hiểu!
Ngô Ngân ngẩng đầu nhìn mái nhà hành lang, trong đầu chợt hiện lên ý tưởng.
“Tiểu Nghĩa, móc lên mái nhà!”
Vị trí vai và lưng của Ngô Ngân lập tức tỏa ra một sợi nấm rất dính.
Sợi tơ của loại nấm thần bí này giống như một sợi cáp bằng thép, nó lập tức đóng đinh vào mái nhà phía trên hành lang!
Thân thể Ngô Ngân bỗng bay lên không trung, toàn thân giống như một sát thủ điêu luyện mắc lại, lộn ngược trên trần nhà!
"Chết đi!"
Sau khi thức tỉnh, khả năng phối hợp thể chất của Ngô Ngân trở đã nên khác thường, hắn bước mạnh lên trần hành lang, dùng tư thế mạnh mẽ men theo bức tường đâm xuống!
Toàn bộ quỹ đạo di chuyển của Ngô Ngân giống như một chữ "V" ngược, hắn không chỉ tránh được mọi đòn tấn công về phía trước của thứ nửa người mắt côn trùng này, mà hắn còn vòng qua lưng nó một cách hoàn hảo!
“Bá!”
Ngô Ngân lao xuống, trong tích tắc đâm vào gáy con quái vật nửa mắt trùng!
Làn da cùng cơ bắp mở ra, lộ ra bên trong là một con trùng đồng to bằng ngón tay cái, nó có màu trắng bạc và có một luồng khí tà ác nào đó bao quanh!
Tiểu Nghĩa, quả nhiên là một bữa ngon, Ngô Ngân không cần phải nói gì, Tiểu Nghĩa đã xuất hiện trên lòng bàn tay Ngô Ngân, nó giống như một con vu long nhỏ, cắn vào con ngươi côn trùng đầy đặn màu trắng bạc kia!
“Ách a!!!!!”
Trùng đồng bị ăn thịt, Chu Quảng gầm lên như dã thú, một lượng lớn nấm cứng mọc ra từ lưng hắn, hắn giống như một con nhím giận dữ, từng mũi gai cố ý đâm vào Ngô Ngân ở cự ly rất gần.
Ngô Ngân biết, một kẻ bị ký sinh sẽ có hai con ngươi, hắn không quá tham lam, hắn nhẹ nhàng lùi lại vài bước, đồng thời đưa tay phải về phía trước, để tấm khiên trên tay phải chặn lại gai sương tên quái vật!
“Ngô Ngân, tôi sẽ chặt cậu ra thành từng mảnh!!” Chu Quảng hoàn toàn phát điên, sợi nấm màu bạc lan ra từng tấc da và từng lỗ chân lông của hắn.
Những sợi nấm bạc này nở rộng ra khiến toàn thân hắn phủ đầy những lưỡi đao, trong lúc nhất thời đã không phân rõ hắn có bao nhiêu gai sương nữa, khi hắn quơ những lưỡi đao này, Ngô Ngấn có cảm giác giống như là một cái cối xay thịt đang hướng mình lái tới!
Ngô Ngân hít một hơi thật sâu.
Nếu hoa khôi lớp La Ngọc Oánh không bị trói vào trụ tường này, Ngô Ngân nhất định sẽ nhảy xuống hành lang ngay lập tức, để tránh đi sự điên cuồng của đối phương.
Nhưng Ngô Ngân vẫn có chút mâu thuẫn.
Hoa khôi lớp La Ngọc Oánh có cảm tình với mình, điều đó cho thấy cô ấy rất có mắt nhìn.
Trơ mắt nhìn người như thế chết đi, Ngô Ngân trong lòng có chút tiếc nuối.
Đột nhiên, Ngô Ngân nhận thấy trên người La Ngọc Oánh có một chất lỏng đặc có màu xanh nhạt, Ngô Ngân nhớ ra rằng khi Du Ngữ bắn xuyên qua hai con ấu trùng màu trắng, máu tràn ra từ cơ thể chúng cũng có màu tương tự!
Vừa rồi Chu Quảng đã liếm láp qua hoa khôi lớp phải không?
Hiểu rồi!
Con ngươi côn trùng còn lại là chiếc lưỡi giống nhị hoa của Chu Quảng kia!
"Tiểu Nghĩa, súng tới!"
Ngô Ngân lập tức bình tĩnh lại, đưa tay phải về phía trước, dùng tay kia nắm lấy cổ tay!
Tiểu Nghĩa cũng rất vội vàng.
Các hạt thần kỳ màu đen nhanh chóng ngưng tụ trên lòng bàn tay của Ngô Ngân, trong thời gian rất ngắn, chúng tạo thành một khẩu súng lục nguyên tố màu đen!
Về độ chính xác thì Ngô Ngân hoàn toàn không cần phải lo lắng.
Dù sao thì Tiểu Nghĩa cũng không thành vấn đề.
Tất cả những gì hắn phải làm là dũng cảm đối mặt con quái vật máy xay thịt này!
"Tôi muốn xem, trong vòng bảy bước, súng của tôi nhanh hơn hay tơ nấm của ngươi nhanh hơn!" Ngô Ngân hít một hơi thật sâu, tùy ý để chiếc cối xay thịt kinh khủng xoắn tới!
“Phanh!!”
Một phát súng nổ ra, kèm theo tia sét dâng trào, mạnh mẽ bắn vào miệng của Chu Quảng!
Tuy là súng lục nhưng uy lực không kém gì một viên đạn bắn tỉa xuyên giáp, Tiểu Nghĩa được nuôi dưỡng rõ ràng là đã mạnh hơn trước.
Viên đạn nguyên tố này bắn trúng con quái vật đang di chuyển ở một cách hoàn hảo, xuyên qua miệng nó, trúng vào thanh quản của Chu Quảng!
Trong phút chốc, cổ của Chu Quảng trực tiếp nổ tung, huyết tương nửa lục nửa lam bắn tung tóe!
Cùng lúc đó, cơ thể ma quỷ giống như máy xay thịt của hắn bắt đầu tan rã giống như một công cụ bị mất điện và ốc vít, trong quá trình phân hủy, các mô trong cơ thể bắt đầu bốc hơi.
Ngô Ngân vẫn đứng yên, đám nấm xâm chiếm cơ thể theo quán tính trượt xuống cách chân Ngô Ngân khoảng một thước, nó nhanh chóng bốc hơi!
Khí gas bốc hơi che khuất thân hình cao lớn của Ngô Ngân, nhưng hình tượng hóa hơn cho lòng dũng cảm của Ngô Ngân, điều này khiến La Ngọc Oánh, người đang bị trói vào trụ tường bên cạnh, nhìn đến ngây ngất...
Trong lớp, những người bạn cùng lớp đã học chung hai năm rưỡi đều choáng váng.
Hóa ra Ngô Ngân là người tiên phong!
Cậu ấy là người mở đường của thế giới thực! !
"Ô ô ô ô ~~~ Ngô Ngân đồng học, thật tuyệt vời khi có cậu ở đây!" Nữ sinh Loan Loan bật khóc nức nở.
"Ngô Ngân, nhà cậu còn cần quản gia không?" Hoa khôi La Ngọc Oánh như mất trí nói, cô biết Ngô Ngân có thể sẽ không thích mình, cho nên cô dứt khoát tự hạ thấp thân phận.
"Ở nhà cậu có nuôi chó không? Loại trông nhà, hộ viện ý!" Có nam sinh nhìn thấy hoa khôi trong lớp tỏ ra như vậy, hắn thậm chí còn nhiệt tình đề cử mình.
Ngô Ngân cũng không ngờ rằng các bạn cùng lớp lại có cảm tình sâu đậm với mình như vậy.
Cân nhắc đến việc Chu Quảng này có lẽ chỉ là một quả bom khói do tổ chức trùng đồng thả ra, Ngô Ngân cũng không có thời gian ôn chuyện cùng các bạn trong lớp, sau khi đưa họ ra khỏi hành lang lớp học, Ngô Ngân bế em gái Du Ngữ lên, vội vã đi đến kho thuốc.
“Ngân ca, đợi tôi với!” Vương Duệ mặt dày chạy theo, hắn nói dù thế nào đi nữa cũng sẽ cùng Ngô Ngân cứu thế giới.
Vương Duệ tham sống sợ chết nhưng thỉnh thoảng lại bộc lộ ra đại trí tuệ kinh người, Ngô Ngân linh cảm rằng cậu ấy có thể sẽ có ích lợi rất lớn, nên hắn chậm rãi bước vài bước, chờ Vương Duệ đuổi kịp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.