Quyển 7 - Chương 61: Kèn chiến tranh
Thương Thiên Bạch Hạc
14/04/2013
Dựa theo dự tính của Habib Hey, trong hơn mười vạn phân khu, xuất động toàn bộ lực lượng bất kỳ một phân khu nào cũng đủ để đánh một thần quốc của thần linh bậc trung vào vực sâu.
Nhưng ý tưởng của Tiếu Ân lại không phải vậy, cho dù là suy nghĩ cho Cự Ma Thần, lúc này hành động của hắn cũng không cho phép thất bại.
Cho nên mệnh lệnh của Tiếu Ân rất rõ ràng và trực tiếp, điều khiển lực lương mười phân khu đồng loạt hành động, hắn phải dùng uy thế như lôi đình, lấy lực lương ‘Thái Sơn áp đỉnh’ trong thời gian ngắn nhất chấm dứt toàn bộ trong một trận chiến.
Trong mười phân khu, tất cả tín đồ nghe được tiếng kèn chiến tranh đều mờ mịt ngấng đẩu lên.
Thanh âm này dường như đã rất lâu, rất lâu không được nghe.
Tuy nhiên cũng chỉ là mờ mịt như vậy một lát mà thôi, sau đó, mười phân khu lớn hết thảy đều nhanh chóng vận chuyển, tất cả những người trong thần điện chưa bế quan, các thần sứ từ hồng y đại chủ giáo đến trưởng lão đều rời khỏi thần điện bọn họ ẩn cư, mặc trường bào hoa lệ hòa vào dòng người tụ tập đến điểm truyền tống trận.
Đồng thời mỗi một khu vực đều có hơn một vạn ma pháp võ sĩ hội tụ cùng một chỗ, sau khi bọn họ nghe được tiếng kèn chiến tranh lập tức mặc áo giáp ma pháp, ở mỗi một khu vực xếp thành một trận hình vuông vức.
Lúc Dike Stan thổi vang kèn chiến tranh cũng không phải dựa theo khu vực phân chia.
Bảy khu vực nhân loại gần đó đều được thông báo, còn lại hai khu vực cũng không thuần túy nhân loại mà là hai chủng tộc lớn đã từng lập chiến công hiển hách trong thời đại chiến tranh.
Đó là bộ tộc Titan trời sinh có thể khống chế lôi điện và bộ tộc bán nhân mã có năng lực xạ kích rất giỏi có thế sánh ngang với ma cung thủ trong tộc tinh linh.
Tín đồ của thần vương Odin Lage cũng không chỉ có nhân loại, trong mười vạn phân khu có một nửa không phải là nhân loại thuần chủng.
Đối với thần vương bệ hạ mà nói, chỉ cần có thể tín ngưỡng hắn, có thể cung cấp tín ngưỡng lực tinh túy nhất cuồn cuộn không ngừng cho hắn, hắn cũng không keo kiệt thần lực của mình.
Mà trong chiến tranh, những chủng tộc có sức chiến đấu cường đại cũng đồng dạng được thần vương bệ hạ kỳ vọng rất cao.
Tiếng kèn chiến tranh vang lên suốt một ngày sau.
Trên trời không ngừng truyền đến tiếng nổ vang, sức chiến đấu cường đại đến từ mười phân khu lớn rốt cục hội họp cùng một chỗ.
Trong đó khiến người chú ý nhất cũng không phải là titan cự nhân có thân thể không người so sánh hay là bán nhân mã bốn vó như bay, nhanh như tia chớp.
Ở trong toàn đội ngũ, duy nhất có thể khiến tất cả mọi người kính sợ chính là hơn trăm lão nhân áo đỏ.
Đám lão nhân này được tuyển chọn ra từ trong các thần sứ thần điện trưởng lão đủ điều kiện xuất quan.
Tuy rằng số trưởng lão các thần điện đi tới hơn một ngàn nhưng dưới sự bố trí của Dike Stan, cuối cùng chỉ giữ lại một phần mười số lượng.
Bất kể là hồng y giáo chủ hay là đám hồng y giáo chủ xuất ngũ, ít nhất đều có thực lực hình chiếu của thần linh.
Tuy rằng vì nhân số quả nhiều mà chia mỏng lực lượng của thần Vương nhưng tương đối thì bất kỳ người nào trong những người này đều có được thực lực ngang với hình chiếu của thần linh.
Từ trong bọn họ tinh tuyển một phần mười, đây chính là một cỗ lực lượng cường đại đến mức nào, cho dù là trong gần mười vạn ma pháp kỵ sĩ, sự có mặt của những người này cũng là nổi bật nhất.
Cũng may là có Dike Stan có kèn chiến tranh biết rõ nền tảng của những người này, nếu không để cho Tiếu Ân đi lựa chọn chỉ sợ cũng bị làm cho đấu óc quay cuồng.
Sở dĩ chỉ lựa chọn một phần mười, đủ một trăm là dừng tay đó là bởi vì Dike Stan đã cam đoan chắc chắn với Tiếu Ân, hơn trăm hình chiếu thần vương nếu còn không làm gì được một thần linh bậc trung như vậy tất cả bọn họ có thể đi tự sát sạch.
Từ một đội ngũ một ngàn Titan, một đội vạn xạ thủ bán nhân mã ra, số lượng ma pháp võ sĩ không thể nghi ngờ là nhiều nhất, những người này tổng cộng khoảng mười vạn.
Đương nhiên trừ những người này còn có hơn vạn người hầu được tuyển chọn kỹ lưỡng từ các nơi.
Điều khiến cho Tiếu Ân ngạc nhiên thán phục vạn phần là cho dù đám người hầu bậc thấp nhất này cũng có thực lực truyền kỳ cửu cấp, đương nhiên thực lực những người này cũng không phải tu luyện mà có, là bởi vì bọn họ hết năm này qua năm khác cầu nguyện đạt được thân ân tích lũy năng lượng cải tạo thể chất mà có được.
Đối với điều này, Tiếu Ân trừ việc thở dài cho rằng đây là kỳ tích do thời gian tạo nên thì cũng không còn gì để nói.
Đối với số lượng những người này, Dike Stan lại không cắt bớt đi, có lẽ theo ý của lão, những người này chẳng qua là hộ vệ của giáo hoàng đại nhân, cho dù nhân số có nhiều nữa cũng là thích hợp với thân phận của giáo hoàng.
Mà đám thần sứ hồng y đại chủ giáo và trưởng lão cũng có thân phận hình chiếu thần vương Odin Lage, nếu đi nhiều quá ngược lại có nghi ngờ yếu thế cho nên lão mới lên tiếng ngăn cản.
Nhưng Dike Stan thân là thần chiến tranh cũng không có chút ý tứ coi thường người ta, dù sao bọn họ sắp xuất phát chinh phạt một thần linh bậc trung, nếu không chuấn bị nhiều thủ đoạn cũng không quá yên tâm.
Đám trưởng lão không được chọn lựa dưới sự chỉ điểm của Dike Stan, thần bí không biết đang nói những gì, tuy nhiên nói về địa vị, Dike Stan quả thật là quá, quá cao, rất nhanh đám người còn lại liền tóm năm tụm ba rời đi.
Tiếu Ân có lòng muốn hỏi, nhưng mà suy nghĩ thật kỹ vẫn đem hiệu lệnh điều khiển tất cả bộ đội giao cho Dike Stan, vị lão nhân có thực lực kinh người này từng tham gia cuộc chiến giữa các thần lần trước, đối với một số phương diện khẳng định có tác dụng người bên cạnh không thể so bì.
Đem hết thảy quyết định cụ thể đều giao cho lão xử lý cũng coi như là làm khó lão.
Sau khi mọi nhân viên mang theo vũ khí chuẩn bị ổn thỏa, Dike Stan lại một lần nữa nâng kèn chiến tranh, bắt đầu phát ra một loại âm thanh ‘ô ô’ khác.
Trong lòng Tiếu Ân âm thầm ngẩn ra, vị thần chiến tranh này có phải là đầu bị choáng, xem tư thế này hẳn là bắt đầu xuất chinh, mà lão lại còn muốn thổi cái gì nữa đây?
Nhưng theo tiếng kèn chiến tranh vang lên, toàn bộ quảng trưởng liền bắt đầu chấn động mơ hồ, sắc mặt Tiếu Ân hơi đổi, hắn rõ ràng cảm ứng được tần suất mặt đất rung động không ngờ biến hóa không ngừng theo tiếng kèn chiến tranh vang lên.
Trong lòng đột nhiên nảy ra một ý nghĩ, Tiếu Ân đã có chút hiểu được mục đích Odin Lage để lại kèn chiến tranh.
Kèn chiến tranh là khí cụ cần thiết thần vương dùng phát động chiến tranh, chỉ có sau khi gặp được khí cụ này, thái độ của Dike Stan mới có thể đột nhiên trở nên tích cực như thế, dường như một lần nữa trở về mấy trăm vạn năm trước, như trong cuộc chiến các thần thành lập nên tiếng tăm lẫy lừng.
Tuy nhiên kèn chiến tranh trừ tác dụng này ra hẳn là còn có năng lực khác không nói rõ, mà giờ phút này đưa tất cả chiến sĩ đến mục đích phỏng chừng cũng là một tác dụng trong đó.
Một tiếng nổ ‘ầm’ vang lên, dưới chân mọi người rốt cục vỡ tan, toàn bộ mặt đất trong giờ phút này bắt đầu lắc lư dữ dội, may là giờ phút này, người có tư cách đứng ở mặt trên đều là nhân vật có khả năng cường đại vô cùng tự nhiên không có khả năng bị chút rối loạn nho nhỏ ấy làm kinh sợ.
Tất cả mọi người thoáng dang hai chân, tùy ý dưới chân không ngừng lay động nhưng thân thể giống như là cột chống trời, thủy chung vững như Thái Sơn, không chút di động.
Toàn bộ quảng trưởng thật lớn, trừ tiếng mặt đất chấn động, tiếng lay động trên áo giáp ma pháp ra thì không còn thanh âm gì khác.
Dưới tình huống như vậy, tiếng kèn chiến tranh càng vang dội hơn, dường như trực tiếp vang lên trong lòng mọi người và trong linh hồn, trên mặt mỗi người đều lộ ra một vẻ kiên nghị, trong lòng bọn họ không chút lo lắng, dường như có một tin tưởng cường đại tới cực điểm đối với chiến thắng chưa giành được.
Trong không gian hiện lên vô số điểm sáng, khi những điểm sáng gom lại cùng nhau lập tức hình thành một quang đái chói mắt.
Cả đai ánh sáng cuốn vào, bao phủ mọi người ở trong.
Thời gian dường như ngưng trệ vào giờ phút này, phi hành trong đai ánh sáng đó căn bản không có chút dấu hiệu đi tới.
Tiếu Ân lặng lẽ quan sát mọi người ở đây, nhưng điều khiến hắn rất kinh ngạc chính là bất kể là người hầu nhân loại, ma pháp võ sĩ hay là chiến sĩ hai dị tộc đều không biểu hiện ra vẻ kinh ngạc gì với điều này, bọn họ dường như đã tập mãi thành thói quen đối với điều này.
Hơn nữa theo tiến vào bên trong đai ánh sáng, một cỗ sát ý sâm nghiêm sắc bén lập tức tràn ra, sát ý này được sinh ra từ vũ khí ma pháp và trên người hai dị tộc.
Nhưng ngay cả loại áp bách trình độ này, đám người hầu cũng không lộ ra vẻ kinh hoảng khiếp sợ, dường như đối với hết thảy không có gì kinh ngạc.
Trong lòng khẽ động, Tiếu Ân lập tức hiểu được những người Dike Stan dầu theo khẳng định là đã trải qua trận chiến các thần mấy trăm vạn năm trước, nếu không nhất định không có khả năng có được tố chất và sát khí nồng hậu như vậy.
Sau khi bay ở trong đai ánh sáng một lúc lâu, rốt cục ngừng lại.
Đại lượng hào quang từ trên bầu trời dần dần tiêu tan, trước mắt mọi người chậm rãi xuất hiện một thần quốc khổng lồ.
Tuy rằng cách nhau khá xa nhưng đám người Tiếu Ân là nhân vật thế nào? Dưới cảm ứng của bọn họ, trừ những người hầu này ra, trên cơ bản ít nhiều đều có thể cảm ứng được tình hình trong thần quốc giống như một đại lục bình thường này.
Nhưng còn không chờ bọn họ tra xét tỉ mỉ, bên ngoài thần quốc này bộc phát ra quầng sáng màu đen mãnh liệt.
Quầng sáng này giống như là những gợn sóng lăn tăn, không ngừng vờn quanh lay động bên ngoài thần quốc này, phản xạ tất cả tinh thần ý niệm tra xét của mọi người.
“Quầng sáng hắc ám?” Dike Stan khinh thường cười lạnh một tiếng, làm một thủ thế, lập tức hơn trăm thần điện trưởng lão liền sóng vai đứng cùng nhau, xếp thành một tầng lại một tầng mũi nhọn.
“Giáo hoàng đại nhân! Đây là quang hoàn hắc ám pháp lực thần linh hệ hắc ám thường dùng nhất, trước khi năng lượng trong quầng sáng này chưa tiêu tan, bắt kỳ công kích gì cũng không thể xúc phạm tới bản thể thần quốc.” Dike Stan ở bên cạnh Tiếu Ân chậm rãi giải thích: “Cường độ của quầng sáng hắc ám này đã đạt tới một mức cực cao, phỏng chừng Nuo Weijia bắt đầu ngưng tụ sau lần thần chiến trước nếu không tuyệt đối không có khả năng có cường độ như bây giờ.” Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Tiếu Ân thuận miệng ‘ừ’ một tiếng, ánh mắt lướt qua hơn trăm trưởng lão kia, trầm giọng hỏi: “Có biện pháp giải quyết không?”
Dike Stan khẽ cười, bên trong tràn ngập vẻ tự tin: “Bệ hạ! Xin người yên tâm, nếu là trung lập và hắc ám hệ có lẽ sẽ cảm thấy đau đầu, nhưng chúng ta tuyệt đối không!”
Lão hơi khom người, nói: “Bệ hạ! Xin ngài hạ lệnh tiến công đi!”
Tiếu Ân trầm ngâm một chút, hỏi: “Ngươi xác định nơi này chính là thần quốc của Nuo Weijia chứ?” Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
“Đây là chỉ dẫn của thần vương bệ hạ, tuyệt đối không sai!” Dike Stan thản nhiên nói: “Đây là năng lực thần vương bệ hạ đặc hữu, chỉ cần người muốn biết tung tích của người nào thì nhất định có thể xác định, huống chi người này vẫn còn là một vị thần linh!”
Tiếu Ân thầm rùng mình, nếu thật sự như thế như vậy Odin Lage thật sự là đáng sợ.
Ngay khi Tiếu Ân trầm ngâm, vô số ánh mắt đều tập trung lên người hắn, ở trong những ánh mắt này Tiếu Ân có thể cảm ứng được khí tức cường đại mà điên cuồng.
Những người này không ngờ trong nháy mắt đã đề tụ sát ý và ý chí chiến đấu đến cực điểm.
Gật đầu một cái thật sâu, tuy rằng Tiếu Ân biết rõ những người này không có khả năng thương tổn mình nhưng trong lòng hắn vẫn rất chấn động, có một loại hàn ý phát ra từ trong đáy lòng.
“Dike Stan! Bắt đầu đi!”
“Dạ!”
Sau khi Tiếu Ân hạ lệnh, các thần điện trưởng lão đã sắp xếp đội ngũ đều nâng tay lên, chậm rãi đưa đến trên người một người phía trước.
Dike Stan hơi chút sửa sang lại quần áo, đứng ở đầu của đội hình hình chùy!
Hai cánh tay khác nhau khẽ đặt lên người lão, vẻ mặt đám người Dike Stan lúc này vô cùng trang trọng.
Chỉ có điều lúc này thực lực giữa đôi bên cũng không tương đương nhau.
Tiếng chú ngữ vang dội thần bí trầm bổng vang lên trong không gian, từng chữ cái và âm tiết không ngờ lấy hình thức thật thể từ trên đám người Dike Stan bồng bềnh bay ra.
Hai mắt Tiếu Ân mở to, ghi tạc lại mọi thứ nơi này vào trong lòng, cho dù hắn không thể tìm hiểu ra là cái gì nhưng loại trường hợp khó gặp này vẫn khiến Tiếu Ân mở rộng tầm mắt.
Từng chữ cái gìống như hào quang bay bồng trên đỉnh đầu mọi người cuối cùng chậm rãi ngưng tụ.
Quang…
Một đạo hào quang mỏng manh, bình thường theo những ký hiệu chữ cái dần dần ngưng tụ thành.
Nhưng theo ký tự tăng nhiều, hào quang như vậy cũng càng ngày càng nhiều, cho đến cuối cùng hình thành một quang kiếm thật lớn xưa nay chưa từng có.
Cảm thụ được năng lượng thần thánh mênh mông, tuyệt đối vô địch bên trong đó, Tiếu Ân chỉ có kinh ngạc phục sát đất.
“Đây là cái gì?” Tiếu Ân dò hỏi.
“Đây là thẩm phán chi kiếm.” Vẻ mặt Habib Hey hâm mộ nói: “Là một trong những thần thuật được thần vương bệ hạ ban cho, dưới thần thuật này, tất cả lực lượng hắc ám đều tan thành mây khói, không thể chỗng đỡ.”
Dike Stan vung tay thật mạnh, quang kiếm trên đỉnh đầu lão đã tràn ngập năng lượng quang minh mãnh liệt hóa thành một đạo hào quang chói mắt, hung hăng đâm lên quầng sáng hắc ám không ngừng xoay quanh kia.
Quang kiếm như mặt trời ngày hè chói chang, nắng gắt như lửa lấy tốc độ khó tưởng tượng phi thẳng đến phía trước.
Thứ nào thể tích càng lớn thì bay càng chậm, định luật này dường như mất hiệu lực đối với quang kiếm này, năng lượng mãnh liệt mênh mông kia làm nổi lên vô số tinh quang rốt cục đâm lên quầng sáng hắc ám.
Thời gian dường như dừng lại trong giờ khắc này.
Khi quang minh và hắc ám giao nhau ở một chỗ không còn bất kỳ khoảng cách nào, năng lượng cường đại không gì sánh được kia rốt cục hoàn toàn bùng nổ.
Khí lãng khôn cùng nhanh chóng khuếch tán trong thần giới, cuộc so đấu giữa quang và ám sau mấy trăm vạn năm lại một lần nữa bắt đầu.
Quang kiếm khổng lồ ngay từ đầu đã tản ra lực lượng làm tim đập nhanh, thế như chẻ tre đánh tan từng tầng sóng gợn.
Phàm là những nơi bị quang kiếm bao phù, quầng sáng màu đen đều như là dây xích bị đứt, rơi vãi ra.
Khí đen khôn cùng tràn ngập xung quanh, nhưng lại có phương hướng tới gần quang kiếm dường như ở nơi đó có cái gì hấp dẫn chúng nó.
Thấy khí đen này, Tiếu Ân theo ý thức bản năng rút tay về.
Ở bên trong bán thần vực của hắn có một cái thẻ, ở trên đó còn có mười ấu sinh thể của vũ khí diệt thế.
Mà khí đen này có bộ dạng giống như vũ khí diệt thế nhìn thấy quang minh thủy mẫu, chen chúc nhau hướng tới thẩm phán chi kiếm, sản sinh ra một cỗ khí thế bi tráng không thành công cũng thành nhân, dường như thà rằng phải liều mạng cho dù hóa thành tro bụi cũng phải hung hăng cắn một ngụm trên người đối phương.
Dần dần hào quang trên quang kiếm khổng lồ dường như có vô số nơi mờ đi, mà quầng sáng màu đen xung quanh thần quốc kia lại kéo dài không dứt, dường như là một cái hố sâu không đáy, năng lượng bên trong lại đưa ra vĩnh viễn không ngừng lại.
Sắc mặt Dike Stan và phần đông thần điện trương lão hết sức khó coi, lực lượng hắc ám của đối phương rõ ràng hơn xa số lượng bọn họ dự tính.
Đám hồng y trương lão mặt biến lạnh, lại lần nữa giơ tay lên, dường như lại muốn kích phát thẩm phán chi kiếm một lần nữa.
Nhưng Dike Stan lại khẽ khoát tay chặn lại.
Uy tín của lão ỡ trong đám hồng y trưởng lão này có thể nói là có một không hai, một khi có quyết định tự nhiên không có ai phản đối.
Dần dần quang kiếm càng mở đi, đến mức gần như tan biến.
Quầng sáng hắc ám quả thật là Nuo Weijia bắt đầu cô đọng từ sau thần chiến mấy trăm vạn năm trước mà thành vòng phòng ngự, năng lượng hắc ám ẩn chứa bên trong đã tích lũy tới một trình độ khủng bố, cho dù là gặp khắc tinh là năng lượng quang minh tinh khiết thì vòng phòng ngự này dường như cũng không dễ dàng sụp đổ.
Khi hào quang thật lớn bị quầng sáng màu đen cắn nuốt, chân mày Tiếu Ân không khỏi thoáng nhíu lại.
Trong mắt Dike Stan hiện lên một tia kinh ngạc, nói: “Thật không thể tưởng tượng được! Một thần linh bậc trung không ngờ có được lực lượng phòng hộ cường đại thế này, cho dù là thần linh bậc cao cũng chưa chắc bì kịp.”
Tiếu Ân hạ giọng nói: “Có lẽ bởi vì hắn là một thần linh bậc trung cho nên mới tập trung càng nhiều về mặt phòng ngự.” Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Dike Stan khẽ gật đầu, vô cùng đồng ý với ý kiến của Tiếu Ân, tuy nhiên lão lập tức cung kính nói: “Giáo hoàng bệ hạ! Xin cho phép ta sử dụng quang trận vạn người phá quầng sáng hắc ám này.”
“Được! Có phương pháp gì cứ việc dùng, nguyện thần vương bệ hạ ban phúc.”
“Thần vương bệ hạ ban phúc.” Dike Stan vội vàng thấp giọng nói một câu, sau đó lão trở về chỗ cũ lấy kèn chiến tranh ra.
“Tututuuuuu…”
Tiếng kèn vang khắp quảng trưởng phi hành lại một lần nữa vang lên, Tiếu Ân nghiêng tai lắng nghe, sắc mặt hơi có chút biến hóa, trong cảm ứng của hắn, loại tiếng kèn này không chỉ có tác dụng tăng sĩ khí mà còn có một loại công năng thống soái.
Chỉ cần thổi kèn, dường như các tín đồ của thần vương bệ hạ đều rơi vào một trạng thái kích động và hành động theo ý tứ mà tiếng tèn biểu đạt.
Đây không ngờ là một cái tèn có thể khống chế lòng người và linh hồn, công năng của nó xa xa không chỉ trong chiến tranh.
Gần mười vạn ma pháp võ sĩ sau khi nghe được tiếng kèn, không nói hai lời lập tức họp thành một đại trận siêu lớn hình vuông, nhân số nhiều như vậy không ngờ không có chút loạn, giống như là trước đó đã được tập luyện qua vô số lần.
Tiếu Ân nhìn mà âm thầm gật đầu, càng hâm mộ đối với kèn chiến tranh, ngày sau nếu mình thành thần, loại công cụ chiến tranh cần thiết này bất kể thế nào cũng phải kiếm vài cái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.