Quyển 7 - Chương 8: Linh hồn bổ mãn
Thương Thiên Bạch Hạc
13/04/2013
Trên bình đài này không có bất kỳ vong linh sinh vật nào, tất cả kiến trúc đều mục nát không chịu nổi, sau khi tinh thần ý thức quét một vòng, Tiếu Ân yên tâm tiến vào tìm được vị trí trung khu, đặt vào kết cấu tổ ong hai viên thần lực kết tinh.
Theo sau hắn bố trí mấy ma pháp trận, cho dù hắc long vương tự thân đến đây cũng đừng mơ tưởng không kinh động hắn mà tiến vào được.
Sau khi làm xong mọi chuyện, Tiếu Ân lấy ra u linh thể đã mất đi linh hồn, trong mắt hắn tràn ngập kỳ vọng. Bởi vì thí nghiệm tiếp theo hắn muốn làm nếu có thể thành công, như vậy đối với hắn mà nói sẽ có ý nghĩa vô cùng quan trọng.
Trên bình đài nhỏ không có bất kỳ hoa cỏ gì, nhìn qua vô cùng hoang vắng.
Bên trong phòng Tiếu Ân chọn lựa cũng đồng dạng một mảnh tan hoang, nhưng hắn cũng không từng quan tâm nhiều đến điều kiện ngoại giới. Bởi vì tất cả lực chú ý của hắn đều tập trung lên u linh thể đã mất linh hồn trước mặt.
Màu trắng bệch gần như trong suốt là ấn tượng duy nhất bên ngoài mà u linh thể biểu hiện ra.
Đối với u linh mà nói, một khi mất đi linh hồn duy trì như vậy u linh thể này cũng sẽ hoàn toàn tiêu tán, không bao giờ còn khả năng tồn tại trong vũ trụ không gian.
Nhưng giờ phút này u linh thể trước mặt Tiếu Ân nhìn qua dường như suy yếu tới cực điểm nhưng năng lượng ẩn chứa bên trong cũng chính là lực lượng lĩnh vực nhu tính chỉ mình hắn có được.
Sau khi hấp thu năng lượng lực lượng lĩnh vực nhu tính, u linh thể này không ngờ được bảo tồn lại.
Giờ phút này Tiếu Ân yên lặng ngồi trong căn phòng đổ nát, lẳng lặng tự hỏi. Một ý niệm to gan khác thường chậm rãi hình thành trong đầu hắn. Ý tưởng này hết sức nguy hiểm nhưng nếu có thể thành công thì đối với hắn mà nói sẽ có được lợi ích thật lớn khó tưởng tượng được.
Nhẹ nhàng vỗ vỗ lên má, Tiếu Ân đột nhiên phát hiện khuôn mặt hắn trong lúc vô ý đã trở nên nóng rực. Điều này nói lên tâm hắn đã động, hơn nữa là hoàn toàn động tâm.
Than nhẹ một tiếng, Tiếu Ân khép hờ hai mắt, trong đầu nhanh chóng nổi lên chú ngữ thần bí liên tiếp.
Ngay cả hai tay của Tiếu Ân đều khẽ chuyển động trước ngực, sau khi phối hợp với chú ngữ trong miệng thì một cỗ năng lượng kỳ dị trôi nổi lơ lửng trước mặt hắn.
Với thực lực giờ phút này của Tiếu Ân khi phóng thích ma pháp không ngờ còn không thể làm được thuấn phát, hơn nữa còn cần chú ngữ và thủ thế để phối hợp. Như vậy có thể biết được độ khó của ma pháp này.
Quả thật, nếu là chỉ lấy trình độ hao tổn tinh lực để nói thì ma pháp giờ phút này Tiếu Ân thi triển kỳ thật còn vượt qua một kích kinh thiên lúc đối mặt với Matt Lazo. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Dần dần, một cỗ năng lượng thể màu đen nhỏ như tơ chậm rãi thành hình trước mặt Tiếu Ân. Trong đôi mắt hắn mơ hồ lộ ra một tia sợ hãi lẫn vui mừng, đó là vui mừng từ trong đáy lòng.
Thứ này đối với Tiếu Ân mà nói thật sự là quá mức quan trọng, gần như đã đạt tới độ cao ngang với Nhất Hào và Vô Danh.
Nhưng mà ngay khoảnh khắc cỗ năng lượng kia sắp hoàn thành, lại ‘phốc’ một tiếng, nổ tung.
Sắc mặt Tiếu Ân lập tức trắng bệch, chẳng qua may mắn là hắn cũng không tổn thương gì quá lớn, nghỉ ngợi một chút là lại lập tức trở nên sinh long hoạt hổ.
Chậm rãi thở một hơi thật dài, Tiếu Ân hỏi: “Nhất Hào! Vì sao chúng ta lại thất bại? Không phải chúng ta đã hoàn toàn bắt chước động tác và điều động năng lượng của Pakistan sao?”
“Rất xin lỗi, chủ nhân tôn kính!” Giọng nói Nhất Hào chậm rãi truyền đến: “Động tác của chúng ta cũng không có gì sai lầm, nhưng nếu muốn tiến hành phân liệt linh hồn phải có lực lượng khống chế cường đại. Hơn nữa ngài nên nhớ chúng ta mới thất bại lần đầu tiên, mà Pakistan chính là sau hơn ngàn lần thử mới ngẫu nhiên thành công một lần mà thôi.”
Khóe miệng Tiếu Ân hơi chút cong lên, hắn chớp mắt mấy cái. Nhất Hào không ngờ lại học được bào chữa, tiến bộ này thật là không nhỏ!
Trong lòng nổi lên một tia ý cười ấm áp nhưng Tiếu Ân lại hừ lạnh một tiếng, nói: “Nhất Hào! Mặc kệ thế nào, tỷ lệ thất bại của chúng ta là một trăm phần trăm, mà Pakistan ít ra cũng là một phần nghìn!”
Tiếng nói Nhất Hào tức thì im bặt. nhưng chỉ trong nháy mắt lại lập tức vang lên: “Chủ nhân. Có phương pháp nào tính toán xác xuất thành công như ngài vậy không?”
“Đương nhiên.” Tiếu Ân nghiêm mặt nhưng trong lòng lại sớm cười nở hoa. Bóng ma thất bại vừa rồi rốt cục bị hắn hoàn toàn vứt bỏ, không bao giờ để lại trong lòng hắn bóng ma gì nữa.
“Chủ nhân. Ta có biện pháp khiến ngài có thể trăm phần trăm phân liệt ra một tia linh hồn.” Nhất Hào đột nhiên nói rất tự tin.
Nụ cười của Tiếu Ân lập tức biến mất, hắn nghiêm nghị hỏi: “Phương pháp gì?”
“Dung hợp trăm phần trăm.”
Tiếu Ân suy nghĩ một chút, nói: “Vậy chúng ta thử làm một lần.”
Nhất Hào dường như đang tính toán cái gì, hồi lâu sau mới nói: “Chủ nhân! Cường độ linh hồn phân liệt ra tuy rằng không bằng một phần trăm toàn thể linh hồn của ngài nhưng một lúc phân liệt hai lần đã là cực hạn. Nếu không sẽ tạo thành thương tổn không cần thiết đối với linh hồn của ngài.” Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Tiếu Ân rùng mình trong lòng, nói: “Ta hiểu. Sau lần thử nghiệm này, bất kể thành công hay không ta cũng không thử nữa.”
Nhất Hào vừa lòng nói: “Rất tốt. Ta đề nghị nếu sau hai tháng tiến hành thử nghiệm cùng loại như vậy là không có nhiều vấn đề.”
Tiếu Ân gật đầu một cái, cười khổ nói: “Thuật khống chế thần niệm cũng quá khó khăn rồi, nếu không phải là Pakistan chỉ sợ là không ai có thể nắm giữ dễ dàng.”
Từ bên trong ký ức mở rộng của Pakistan, Tiếu Ân chẳng những biết được vị trí mộ thần linh hơn nữa cách tu luyện mật thuật khống chế thần niệm cũng đã học được.
Loại mật thuật này nhìn qua dường như hết sức đơn giản, giống như lúc ở cảnh giới truyền kỳ, tự kiếm cho mình một phân thân mà chỉ thần linh mới có được.
Tuy nhiên khống chế thần niệm sở dĩ được gọi là mật thuật đó là bởi vì mật thuật này quả thật có chỗ độc đáo.
Bất luận là sinh vật vong linh hay bình thường nếu bị loại mật thuật này gắn vào đều tạo thành một chỉnh thể không gì phá nổi với chủ thể.
Hơn nữa sau khi phụ thể thành công, phụ thể này sẽ có được trí tuệ và kinh nghiệm không kém chủ thể, hai bên gần như có thể nói là tồn tại một cách cộng sinh một thể.
Thay lời khác, cho dù là quan hệ giữa bản thể và phân thân của thần linh cũng chẳng qua là như vậy mà thôi.
Sở dĩ có thể tạo thành hiệu quả lớn lao như vậy, nguyên nhân căn bản chỉ có một. Đó là phụ thể khống chế cũng không phải thần niệm gì mà là linh hồn - một linh hồn được phân liệt từ chủ thể, gần như lớn tương đương với một nửa linh hồn của chủ thể đến thao khống phụ thể.
Đối với người bình thường mà nói, linh hồn là thứ trọng yếu biết bao nhiêu. Đừng nói là phân liệt một nửa, cho dù là thiếu một chút đều sẽ tạo thành kết quả khó mà đoán trước.
Cho nên loại mật thuật này tuy rằng có uy năng lớn lao, nhưng trên thực tế vận dụng lại không có bao nhiêu triển vọng.
Nhưng khi chú ngữ này rơi vào trong tay Pakistan, lại vừa lúc thành toàn cho vị vong linh đế vương cường đại này.
Trong thời gian chiếm được mật thuật này, Pakistan từng phí ngàn năm thời gian, mấy tháng một lần đều nếm thử phân liệt linh hồn.
Linh hồn hắn phân liệt ra cũng không phải như sợi chỉ mà ước chừng tương đương một nửa linh hồn của hắn.
Những thứ chiếm được trong mộ thần linh đều là thứ khó tu luyện nhất trên thế giới.
Mỗi một lần Pakistan phân liệt linh hồn đều sẽ bị một ít đau đớn. Cho dù là có được thiên phú linh hồn tái sinh, hắn cũng không có khả năng hoàn thành dễ dàng chuyện mà chỉ có thần linh mới làm được này.
Cho nên hơn ngàn năm thời gian, tất cả mọi lần phân liệt của hắn đều thất bại mà chấm dứt. Trong hoàn cảnh thiếu một chút tỷ lệ chính xác tới mức làm người ta ghen tị thì ngay cả Pakistan cũng căn bản không thể nắm giữ được lực lượng cao hơn một bậc.
Tuy nhiên, vận may của Pakistan hiển nhiên là tốt vô cùng, không ngờ trong một lần phân liệt thường kỳ vài năm trước đã thành công ngưng tụ ra một nửa linh hồn.
Trải qua mấy tháng tu dưỡng, toàn bộ linh hồn chủ thể khôi phục. Vì thế hắn muốn vì linh hồn thứ hai tìm một vật chủ để hợp thể.
Nhưng bởi vì là linh hồn đế vương cấp, hắn khinh thường ký sinh đến người thường thậm chí là cửu tinh vong linh.
Mà lúc này đúng lúc Tiếu Ân và hắc long vương tấn công bình đài.
Lực lượng cường đại của hắc long vương khiến Pakistan vô cùng vừa lòng cho nên mới xảy ra một loạt sự kiện sau này.
Tinh thần ý thức tập trung cao độ. Nhất Hào đồng dạng vận chuyển cao tốc. Khi hai chuyển động đạt tới cùng tần suất hoàn mỹ liền lại hình thành dung hợp trăm phần trăm một lần nữa, tiến nhập vào cảnh giới thời gian đình chỉ.
Mọi thứ trước mắt dường như có biến hóa rất nhỏ, trên bàn tay Tiếu Ân đưa ngang người nhanh chóng có thêm một tia hắc tuyến mỏng manh.
Lúc này quá trình xuất hiện hắc tuyến tương đổi ổn định, căn bản không có bất kỳ trở ngại nào.
Vấn đề khó khăn vây khốn Pakistan hơn ngàn năm dưới loại cảnh giới mà Nhất Hào và Tiếu Ân liên thủ dường như biến thành một mảnh bằng phẳng căn bản không chút khó khăn.
Chỉ chốc lát sau, hắc tuyến này từ nhạt thành đậm, dần dần trở nên rõ ràng.
Toàn bộ quá trình chưa đến năm giây đã hoàn toàn chấm dứt. Dường như là Tiếu Ân đã có kinh nghiệm trăm ngàn lần khống chế, không có bất kỳ chỗ nào lãng phí.
Kỳ thật trong không gian của thời gian đình chỉ này, sau khi Tiếu Ân và Nhất Hào liên thủ dường như có một loại cảm giác không gì không thể. Ngay cả thần cách cũng có thể chế tạo dễ dàng thì càng không nói đến chuyện khác.
Sau khi hắc tuyến hoàn toàn thành hình, Tiếu Ân lập tức thở phào một cái. Tinh thần ý thức của hắn và Nhất Hào cũng tách ra trong nháy mắt, đồng thời cảm thấy một cảm giác mệt mỏi mãnh liệt tràn đến.
Tuy nhiên so với trước kia, hiện tại chút mệt mỏi ấy căn bản không tính cái gì, chỉ cần hơi chút nghỉ ngơi là có thể khôi phục hoàn toàn. Điều này mới khiến Tiếu Ân cảm thấy cảm thán và vui sướng nhất. Theo thực lực của hắn không ngừng tăng lên, thời gian dừng lại trong cảnh giới thời gian đình chỉ cũng được kéo dài ra, hơn nữa di chứng về sau cũng không giống trước kia: Tiêu hao sạch sẽ ma lực, tinh lực và thể lực, thậm chí hiện nay còn có thêm tiềm lực và sức sống.
Vẫn nhắm mắt như trước, một hồi lâu sau Tiếu Ân mới từ trong cảm giác mệt mỏi dữ dội đi ra. Thể chất mạnh mẽ của cấp bậc truyền kỳ vào lúc này có tác dụng thật lớn.
Ánh mắt thoáng nhìn vào hắc tuyến trong tay, trong lòng Tiếu Ân có chút kích động.
Dưới sự khống chế của hắn, một đoàn hắc tuyến đại biểu linh hồn này thong thả tiến vào trong u linh thể tái nhợt.
U linh thể này bởi vì mất linh hồn cho nên trở nên không hề có sức sống giống như tử thi. Nếu không phải có lực lượng lĩnh vực nhu tính của Tiếu Ân duy trì thì chỉ sợ giờ phút này đã sớm tiêu tan.
Khi một tia linh hồn yếu nhỏ nhìn như bất cứ lúc nào cũng có thể bị tiêu tan của Tiếu Ân tiến vào u linh thể, u linh thể này dường như mới có thêm một tia sức sống.
Chỉ là vì linh hồn do Tiếu Ân phân liệt ra thật sự là quá ít cho nên còn không thể làm được đến mức khống chế u linh thể.
Tiếu Ân cẩn thận cảm ứng độ phù hợp của hắc tuyến linh hồn và u linh thể, thật lâu sau hắn mới vừa lòng khẽ gật đầu một cái.
Hai thứ này cũng không sinh ra đối kháng dữ dội như Tiếu Ân dự đoán, u linh thể mất đi linh hồn này dường như cũng không bài xích linh hồn khác vào trong ký sinh. Đây có lẽ chính là bản năng của u linh thể. Ngay cả mất đi linh hồn nó cũng không muốn bị tiêu tán.
Cổ tay khẽ lật, trong tay Tiếu Ân có thêm một khối tinh phiến lóng lánh, đây tự nhiên là khối mảnh vỡ thần cách kia. Khẽ sờ trên mặt một cái, một nửa phân lượng bị Tiếu Ân lấy ra, chậm rãi đưa mảnh vỡ thần cách vào trong u linh thể. Khi mảnh vỡ thần cách và hắc tuyến linh hồn gặp nhau trong u linh thể lập tức giống như bốc cháy lên. Chúng nhanh chóng tương dung với nhau, hắc tuyến linh hồn tuy rằng thật sự nhỏ yếu và nhỏ bé không đáng kể so với hàm lượng trong mảnh vỡ thần cách nhưng mảnh vỡ thần cách không có ý thức tự chủ cho nên sau khi hai thứ này tương dung lại do hắc tuyến linh hồn làm chủ.
Trên đầu Tiếu Ân chảy mồ hôi lạnh, hắn thật cẩn thận quan sát mọi chuyện phát sinh bên trong. Tới lúc mấu chốt nhất này, ngay cả định lực của hắn cũng không tránh khỏi có chút lo lắng không yên.
Đại lượng lực lượng lĩnh vực nhu tính tiến vào bên trong u linh thể, cung cấp năng lượng cuồn cuộn không ngừng cho u linh thể. Cỗ năng lượng này cường đại ngay cả lúc bản thân Pakistan còn sống cũng chưa bao giờ được hưởng thụ.
Tuy nhiên lúc Tiếu Ân đưa năng lượng vào hết sức cẩn thận. Lực lượng lĩnh vực nhu tính của hắn cũng không phải vì thay đổi và phá hủy u linh thể mà làm như một loại chất dinh dưỡng mặc cho u linh thể theo bản năng chuyển hóa lực lượng lĩnh vực nhu tính thành năng lượng bản thân. Dần dần u linh thể cũng bắt đầu trở nên sống động, năng lượng siêu cấp dư thừa kích thích bản năng u linh thể. Từng cỗ lực lượng bị u linh thể đồng hóa chậm rãi bao vây hắc tuyến linh hồn và mảnh vỡ thần cách tầng tầng lớp lớp.
May mắn là những năng lượng khác nhau này đều đến từ cùng một bản thể, nếu không phải như thế thì giữa chúng nó sớm bắt đầu bài xích chứ làm sao còn có thể ở chung hòa thuận như vậy.
Trong vòng năng lượng được u linh thể bao quanh quả nhiên sinh ra biến hóa kỳ dị.
Hắc tuyến linh hồn vốn dung hợp với mảnh vỡ thần cách đạt tới tác dụng hỗ trợ lẫn nhau, nhưng năng lượng u linh thể lại có hiệu quả đặc thù nào đó. Đối với hắc tuyến linh hồn mà nói thì loại hiệu quá này hiện ra rõ ràng.
Không bao lâu, hắc tuyến linh hồn bắt đầu không ngừng lớn mạnh, nó không ngừng hấp thu lực lượng do u linh thể chuyển đổi tới, đồng thời cũng đồng hóa và cắn nuốt mảnh vỡ thần cách mà nó dung hợp.
Đây là dị biến, dị biến tuyệt đối. Lúc này linh hồn hắc tuyến cắn nuốt một điểm mảnh vỡ thần cách thì bản thân nó sẽ lớn mạnh hơn một phần, số lượng linh hồn sẽ tăng trướng hơn một phần. Theo mảnh vỡ thần cách không ngừng thu nhỏ, hắc tuyến linh hồn cũng trở nên càng lúc càng lớn.
Cũng không biết trải qua bao lâu, Tiếu Ân rốt cục tỉnh lại từ trong trạng thái nhập định này. Hắn thở phào một hơi thật dài nhẹ nhõm, trên mặt hưng phấn không che dấu được. Giơ tay khẽ sờ phía trên u linh thể. trong tay đã có thêm một khối màu đen, Tiếu Ân không chút do dự hút thứ này vào trong não vực.
Sau một lát, Tiếu Ân chau mày, dường như đang chịu đựng một loại thống khổ mãnh liệt. Tuy nhiên quá trình này cũng không quá lâu, sau mấy phút đồng hồ, mi tâm Tiếu Ân giãn ra. Khi hắn mở mắt ra thì tinh thần đã đạt tới trạng thái hoàn toàn tràn trề.
Yên lặng cảm thụ một lúc, hai tay Tiếu Ân nắm chặt, thật sự không cách nào hình dung tâm tình hắn giờ phút này.
Linh hồn hắn đã hoàn toàn được bổ sung trọn vẹn, không còn bất kỳ thiếu sót nào. Lúc Tiếu Ân ký khế ước linh hồn trao đổi lần thứ hai với hắc long vương, hắn và hắc long vương đã gần như đều bỏ ra một phần tư linh hồn. Đây là một thanh kiếm hai lưỡi treo lơ lửng trên đỉnh đầu hắn và hắc long vương.
Thanh kiếm hai lưỡi này là một bảo đảm khiến cho hai người bọn họ không có khả năng hãm hại và tính kế đối phương, ở một mặt nào đó thì hai người bọn họ đã đứng trên cùng một con thuyền, ai cũng trốn không thoát.
Nhưng là từ một góc độ khác, đây cũng là một khế ước cực kỳ nguy hiểm. Nếu một trong hai người không may chết đi, như vậy ảnh hưởng đối với người kia thật sự quá lớn. Sau khi thiếu một phần tư linh hồn, cho dù là cường giả cấp bậc Tiếu Ân và hắc long vương cũng không có khả năng có kết cục tốt.
Nhưng lúc này Tiếu Ân đã giải quyết mối lo này. Hắn đã hoàn toàn bổ sung một phần tư linh hồn của mình. Từ giờ về sau hắn không bao giờ phải chịu uy hiếp do thanh kiếm hai lưỡi kia mang đến. Cho dù lúc này hắc long vương chết đi, nhiều nhất cũng chỉ là một phần tư linh hồn trong cơ thể hắc long vương tiêu tan mà không có ảnh hưởng gì tới Tiếu Ân.
Đương nhiên, nếu là Tiếu Ân đột nhiên chết đi, như vậy lão long không may sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc nhất.
Thật cẩn thận cất giữ u linh thể đã mất linh hồn vào trong không gian đóng băng, tuy nhiên biểu hiện bên ngoài của u linh thể tốt hơn rất nhiều, ít nhất nó đã không phải là không có màu sắc mà là một loại màu sắc khỏe mạnh tràn đầy lực lượng.
Lực lượng lĩnh vực nhu tính của Tiếu Ân đà hoàn toàn cho u linh thể ăn no, ở trong thời gian ngắn căn bản sẽ không có nguy hiểm u linh thể bị tiêu tan.
Linh hồn kỳ thật cũng yếu ớt giống như nhân loại bình thường.
Nếu chỉ tổn thất một chút như vậy giống như cắt một đao lên thân thể nhân loại, chảy ít máu tươi thậm chí là cắt một miếng thịt ở trên tay xuống. Tuy rằng làm như vậy sẽ có đau đớn dữ dội nhưng sau khi trải qua an dưỡng, máu thịt này sẽ chậm rãi khôi phục dưới sự trao đổi chất của cơ thể. Đương nhiên máu thịt rời khỏi chủ thể mặc dù trong thời gian ngắn vẫn duy trì hoạt tính, nhưng sau khi trải qua một thời gian loại hoạt tính này sẽ hoàn toàn biến mất. Quá trình này không thể nghịch chuyển, ngay cả thần linh cũng không thể tránh.
Tuy nhiên nếu là từ linh hồn bản thể phân liệt ra linh hồn không phải một chút nhỏ, mà là tương đương với một nửa tổng số lượng. Như vậy linh hồn này sẽ hình thành một cá thể hoàn toàn độc lập.
Như vậy cá thể và chủ thể này có liên hệ không thể chặt đứt, có thể nói là một chia thành hai, hai hợp lại thành một.
Phân thân từ cảnh giới thần linh trở xuống chính là xuất hiện bằng loại phuơng pháp này. Chỉ có điều trong lịch sử nhân loại, người chân chính nắm giữ loại phương pháp phân liệt thần niệm này đã ít lại càng ít. Thậm chí còn có thể so sánh với số lượng của bốn lĩnh vực mạnh nhất.
Đây chẳng qua bởi vì linh hồn phân liệt độ khó siêu lớn, loại xác suất phân liệt thành công thấp tới mức hầu như là không thể xảy ra. Mà nếu phân liệt không thành, như vậy sẽ có tổn thương thật lớn tới bản thể, nghiêm trọng một chút thậm chí còn bị hại cả đời. Phỏng chừng trừ loại quái vật biến thái có thiên phú nghịch thiên tự động tăng trưởng linh hồn như Pakistan này ra thì không còn nguời thứ hai nào có kinh nghiệm hơn một ngàn lân phân liệt.
Sau khi may mắn phân liệt thành công muốn tìm một thân thể gắn vào thích hợp cũng là một vấn đề không thể xem nhẹ. Nếu là một thân thể không có thực lực như bản thể hoặc là cao hơn một bậc sợ là không ai nguyện ý trả một cái giá lớn như vậy để gắn vào.
Đương nhiên, chủ yếu nhất chính là một khi linh hồn phân liệt và gắn vào thành công như vậy bản thể và cá thể sẽ có vận mệnh cùng chung với nhau. Sau khi thực lực đã có được tăng cường gấp đôi, nếu có một người không may chết đi như vậy người kia khẳng định cũng sẽ chết theo.
Cho dù may mắn còn sống, nhưng sau khi thiếu một nửa linh hồn cũng sẽ biến thành môt kẻ ngu ngốc không có thần trí. Tuy nhiên mọi vấn đề hiện tại được giải quyết. Từ nay về sau Tiếu Ân cũng không bao giờ bị ràng buộc bởi điều này. Khối đá nặng trong lòng cũng hoàn toàn được buông xuống. Thân hình khẽ lắc lư. Tiếu Ân rời khỏi nơi đây. Thân hình hắn nhanh như tia chớp nhìn như không mục đích bay qua vô số bình đài, nhưng trên thực tế động tác này của Tiếu Ân đúng là có quy luật tương đối do Nhất Hào chỉ điểm.
Bên trong toàn bộ mộ ngụy thần này không bờ không bến, bất kỳ ai cũng không biết rốt cục có bao nhiêu mộ ngụy thần. Tuy nhiên mộ ngụy thần cũng không phải hình thành xong rồi không thay đổi. Có bình đài cường đại vô cùng lớn hơn rất nhiều so với bình đài của u linh đế vương Pakistan. Chỉ cần hơi chút tới gần có thể cảm ứng được loại sát khí dường như muốn phóng lên trời.
Mà tuyệt đại đa số bình đài đều là nhỏ bé hoặc là sắp đổ nát, hoặc là số lượng vong linh sinh vật rất ít, cấp bậc không cao, không có trí tuệ cho nên cũng không có tương lai phát triển quá lớn.
Dù sao không phải mỗi một ngụy thần sau khi chết đều có đầy đủ thuận lợi để chuyển biến thành vong linh sinh vật, ít nhất có hơn hai phần ba vong linh vương trên binh đài không phải do ngụy thần chuyển biến thành.
Hiện giờ Nhất Hào đang tiến hành đánh giá cấp bậc đối với bình đài trước mắt Tiếu Ân.
Đột nhiên, thân hình Tiếu Ân ở không trung hơi nghiêng, vừa lúc nhảy vào trong một bình đài nhỏ.
Một tiếng va đập mạnh mẽ lập tức truyền khắp bình đài. Ngay sau đó trong bình đài tràn ra hơn trăm vong linh sinh vật. Ánh mắt Tiếu Ân khẽ đảo qua, trong lòng thầm than. Chất lượng vong linh sinh vật nơi này kém xa so với chỗ Pakistan, quả thật là không cùng một cấp bậc.
Trên địa bàn của Pakistan, trừ vong linh sinh vật cấp đế vương, ít nhất có hơn một trăm thất cấp vong linh, cho dù là vong linh cấp bậc thấp nhất cũng là tứ cấp trở lên.
Nhưng cấp bậc cao nhất của vong linh trên bình đài này cũng chỉ là bát cấp, về phần hơn trăm vong linh lâu la cũng chỉ có ba thất cấp vong linh mà thôi.
Tiếu Ân hừ lạnh một tiếng, khí thế trên người lập tức tràn ra. Dưới sự chuyển đổi của nhẫn ngụy trang, khí tức đồng loạt biến thành khí tức vong linh.
Tuy nhiên cường độ chuyển đổi của nhẫn ngụy trang cũng không lớn, khi đạt tới cảnh giới cửu cấp vong linh quân vương đã là cực hạn.
Nhưng chỉ là khí tức cửu cấp vong linh cũng đã đủ để áp chế tất cả vong linh nơi này.
Cảm thụ được khí tức bậc trên cường đại, tất cả vong linh lập tức ngừng ầm ỹ, đám vong linh dưới tứ cấp càng hết sức dứt khoát nằm bẹp trên đất. Dưới uy áp của cửu cấp vong linh sinh vật, bất cứ kẻ nào cũng không dám có hành động thiếu suy nghĩ.
Tiếu Ân khống chế khí tức ở một trình độ nhất định, Ánh mắt đảo qua đám vong linh sinh vật ở đây. Trong lòng hắn đột nhiên chấn động nhớ tới những lời lúc hắc long vương rời đi.
Đúng vậy, đây là một thế giới cá lớn nuốt cá bé. Nguyệt lượng nữ thần đúng là vì có thực lực hùng mạnh cho nên mới giáng xuống và muốn chiếm đoạt quyền thống trị ba đại lục.
Vì hoàn thành tâm nguyện của nàng, bao nhiêu gia đình trên ba đại lục phải trả cái giá đau thương, hơn nữa có thể đoán được là trong những ngày về sau thì cái giá như vậy còn phải trả liên tục cho đến khi ba đại lục này đều trở thành thánh địa của nguyệt lượng nữ thần mới thôi.
Một khi đã vậy, vì nâng cao năng lực của mình vì sao hắn lại không thể đại khai sát giới đây!
Hai loại tư tưởng khác nhau đang xung đột dữ dội trong đầu Tiếu Ân, từng khuôn mặt thảm thiết lại hiện lên trong đầu hắn. Hắn ngẩng đầu nhìn trời, cho dù là vì bọn họ thì mình cũng phải trở nên mạnh hơn bằng bất cứ giá nào.
Trong mặt chợt hiện lên một tia sát khí, lực lượng lĩnh vực cường đại chợt bốc lên trên nguời Tiếu Ân.
Sở dĩ sử dụng lực lượng lĩnh vực để đối phó bọn họ. Chỉ có một mục đích duy nhất đó là đuổi tận giết tuyệt không để sót một người nào để báo tin.
Lực lượng lĩnh vực giống nhu một cái xe lu thật lớn nghiền khắp binh đài này một lần, tiêu giảm tất cả vong linh ở đây.
Đương nhiên mục đích chân chính của Tiếu Ân chính là mấy thất cấp vong linh và thất cấp vong linh quân vương trở lên.
Lúc đánh chết đám vong linh còn lại, Tiếu Ân từ trên nguời bọn họ cảm ứng được vong linh năng lượng đều rất hỗn tạp, nhưng năng lượng trên nguời đám thất cấp, bát cấp vong linh lại tinh thuần hơn rất nhiều.
Giống như là sự khác nhau giữa nước tinh khiết và nước muối, nước tinh khiết có thể giải khát mà nước muối thì càng uống càng khát.
Sau khi hút hết vong linh khí tức của thất cấp vong linh trở lên, Tiếu Ân lập tức cảm ứng được một cỗ khí tức mãnh liệt mà lại tinh túy không ngừng bốc lên trong lĩnh vực, dường như không một giây yên tĩnh.
Hắn học bộ dạng hắc long vương, bóp vỡ một viên thần lực kết tinh hấp thu tín ngưỡng lực bên trong vào lĩnh vực. Quả nhiên sau khi tín ngưỡng lực và vong linh khí tức gặp nhau, lập tức trở nên hòa hợp gắn bó hình thành một cỗ khí tức năng lượng cùng một loại. Tuy nhiên kỳ quái là cỗ khí tức này không ngờ có thể ở trong lĩnh vực an toàn sống sót, ngay cả tính bài xích cường đại của lĩnh vực cũng không tạo thành bất kỳ tác dụng gì.
Nó ở trong lĩnh vực mỗi một lần lay động đều mang đến cho lĩnh vực một tia cảm ứng mới lạ.
Tiếu Ân lẳng lặng cảm nhận, bởi vì thuộc tính mỗi một lĩnh vực đều vô cùng khác nhau cho nên Tiếu Ân không thể tưởng tượng được năng lượng có dạng biến hóa gì trong lĩnh vực của hắc long vương.
Nhưng trong lĩnh vực của hắn, thứ này tạo nên một loại tác dụng chính là một loại bôi trơn, một loại tác dụng bôi trơn cường đại.
Lĩnh vực của Tiếu Ân là lực lượng lĩnh vực hiếm thấy, tính chất lĩnh vực sau khi trải qua lần áp súc thứ hai đã biến thành có cương có nhu và có thể tùy ý chuyển đổi lẫn nhau.
Nhưng có một điều khiến Tiếu Ân cực kỳ quan tâm là hai loại thuộc tính lực lượng này cũng không có chân chính ngưng làm một. Cương là cương, nhu là nhu. Tuy nói là bao dung tương hỗ nhưng dù sao còn không đạt tới loại cảnh giới đại thành cương nhu hợp nhất.
Hiện tại mỗi ngày khi Tiếu Ân luyện tập lực lượng lĩnh vực chính là không ngừng chuyển đổi hai loại lực lượng thuộc tính cương nhu trong đó. Thời gian chuyển đổi đã dần dần ngắn lại, cho dù là không phải trong cảnh giới thời gian đình chỉ muốn hoàn thành chuyển đổi nhiều nhất cũng chỉ là một cái nháy mắt mà thôi. Đây chính là hiệu quả đạt được mà hắn cố gắng rèn luyện trong thời gian này.
Nhưng sau khi cỗ lực lượng mới lạ này xuất hiện. Tiếu Ân lập tức phát hiện lợi ích của nó đối với chân chính hoàn toàn dung hợp hai thuộc tính lực lượng cương và nhu.
Dưới tác dụng của loại lực lượng này, tính đối lập giữa cương và nhu đã giảm bớt rất nhiều. Thật đúng là có một loại cảm giác sắp hoàn thành dung hợp, hình thành chân chính cương nhu đều có.
Đương nhiên đây chẳng qua chỉ là một loại ảo giác mà thôi.
Dù sao vong linh năng lượng lấy được trên bốn vong linh kia thật sự là quá ít, ít tới mức Tiếu Ân căn bản cảm giác không mất bao nhiêu thời gian đã hoàn toàn dùng xong.
Đến tận giờ hắn rốt cục hiểu rõ hắc long vương vì sao phải siêng năng ở trong này săn giết vong linh bậc cao.
Tiếu Ân tin tưởng nếu mỗi một truyền kỳ đều biết và sử dụng loại đường tắt thăng cấp này, như vậy mộ ngụy thần cho dù có lớn thế nào cũng không thể chống đỡ nổi dòng người khổng lồ như vậy.
Đáng tiếc hắc long vương từng nói qua: Có thể làm như vậy cũng chỉ một trong những người có được bốn lĩnh vực mạnh nhất như mình hoặc là đám ngụy thần một lần nữa tu thành truyền kỳ như lão. Nếu không truyền kỳ bình thường căn bản không có khả năng sử dụng loại biện pháp có thể nói là nghịch thiên này để tôi luyện lĩnh vực của mình.
Tiếu Ân than nhẹ một tiếng, xem ra ý tưởng về sau muốn mang đám Kim đến nơi này săn giết là không phù hợp thực tế.
Ánh mắt đảo một vòng qua bình đài trống không, Tiếu Ân tìm tòi qua loa ở bình đài một lần cướp đoạt sạch những gì đáng giá nơi đây.
Nhưng khiến hắn thất vọng là thực lực của đám vong linh cùng tài bảo bọn chúng có được hoàn toàn có quan hệ trực tiếp vói nhau.
Những thứ u linh đế vương Pakistan có được cũng đủ khiến năm vị truyền kỳ cảm thấy mỹ mãn, nhưng một bình đài loại nhỏ như thế này căn bản lại tìm không thấy bao nhiêu thứ có tác dụng. Trừ một ít ma pháp tài liệu ngạc nhiên cổ quái và mấy viên thần lực kết tinh ra thì không còn có gì hắn có thể làm hắn coi trọng.
Thân hình khẽ động, Tiếu Ân đã xuyên qua đám sương mù dày đặc bao quanh bình đài nhỏ này tiến vào trong hư không.
Hắn để lại trên bình đài nhỏ này nửa giọt thần lực kết tinh, nếu không tính sai lầm như vậy sau mấy năm bình đài loại nhỏ này sẽ hoàn toàn rơi xuống, xóa sạch mọi chuyện xảy ra nơi đây. Tiếu Ân tin tưởng sẽ không ai quan tâm đến kết cục của loại bình đài này bởi vì số lượng của nó ở trong khu mộ không thể nghi ngờ là nhiều nhất, căn bản không thể hấp dẫn ánh mắt của đông đảo vong linh sinh vật.
Sau khi rời khỏi bình đài này, Tiếu Ân tiếp tục hướng về phía trước với tốc độ bình thường.
Trên đường gặp nhiều vong linh sinh vật cường đại. Tiếu Ân duy trì dao động vong linh năng lượng ở cửu cấp, không có bất kỳ kẻ nào dám can đảm trêu chọc cửu cấp vong linh quân vương.
Dọc theo đường đi, Tiếu Ân gặp hai vong linh sinh vật đế vương cấp. Chúng di chuyển ở nhiều bình đài xung quanh chúng, có rất nhiều thất cấp vong linh sinh vật trở lên đi theo.
Loại đội ngũ quy mô này khiến Tiếu Ân nhìn mà thèm hai mắt đỏ rực. Nếu là tất cả chúng đều để hắn tiêu diệt và lấy vong linh năng lượng ra phối hợp với tín ngưỡng lực để rèn luyện lĩnh vực như vậy hắn sẽ rút ngắn rất nhiều thời gian dung hợp lực lượng cương nhu.
Chỉ có điều thèm thuồng thì thèm thuồng, nếu thật sự có ý đồ ra tay với bọn chúng tại loại địa phương trống trải này thì Tiếu Ân lại không có gan.
Nếu để lúc đó kéo đến hàng ngàn hàng vạn thậm chí vài chục vạn vong linh sinh vật như vậy thì cho dù là Tiếu Ân cũng chỉ có nước bỏ chạy thục mạng.
Cho nên Tiếu Ân giữ vững một quy tắc đó là tuyệt đối không va chạm với đám vong linh tuần tra bên ngoài.
Trên đường đi tới, Tiếu Ân lần lượt xâm lấn hơn ba mươi binh đài loại nhỏ phù hợp điều kiện. Trong những bình đài này phần lớn có một số thất cấp vong linh trở lên. Tuy rằng số lượng không quá nhiều nhưng bởi vì loại bình đài nhỏ này là nhiều nhất cho nên căn bản không lo đến vấn đề không đủ số lượng.
Cuối cùng khi Tiếu Ân đi tới nơi hắn muốn thì thất cấp vong linh chết trong tay hắn đã đạt tới hơn trăm.
Sau khi trải qua năng lượng vong linh và tín ngưỡng lực dung hợp tạo thành tẩy lễ. Lực lượng lĩnh vực của hắn trở nên linh hoạt rất nhiều, thời gian chuyển đổi giữa cương và nhu dường như được rút ngắn lại rất nhiều.
Nhưng tới giờ phút này, hắn cũng không dám tiếp tục duy trì quá trình này bởi vì hắn phát hiện lực khống chế của mình đã có chút sai lệch. Nếu tiếp tục như thế chỉ sợ chuyển đổi lực lượng lĩnh vực sẽ mất khống chế.
Sau khi hắc long vương dự trữ rất nhiều vong linh năng lượng thì đã qụyết định rất nhanh xoay người trở về, do vậy Tiếu Ân tự nhiên cũng học theo hắn, khắc chế tâm tư sôi trào chuyển dời lực chú ý đến mục tiêu chân chính của hắn.
Trên một bình đài loại nhỏ nhìn qua rất bình thường không có gì khác so với các bình đài xung quanh cách bình đài của u linh đế vương Pakistan hơn một ngàn dặm lại cất dấu một bí mật kinh thiên.
Căn cứ vào ký ức chiếm được của Pakistan, nơi này cũng không phải tự hắn phát hiện mà là chiến lợi phẩm sau khi chiến thắng một tập đoàn vong linh cường đại. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Vị vong linh đế vương thất bại kia sau khi nói bí mật này cho Pakistan, hắn cũng không thực hiện lời hứa thả tên kia chạy mà trực tiếp giết chết rồi biến tên kia thành một con rối siêu cấp cấp bậc đế vương.
Mà bí mật này cũng chỉ có một mình Pakistan độc chiếm. Chỉ có điều lúc hắn làm việc này lại thật không ngờ sau ngàn năm cuối cùng lại tiện nghi cho Tiếu Ân. Nhất Hào dựa theo ký ức của Pakistan xác định vị trí bình đài loại nhỏ này. Tiếu Ân lập tức tránh khỏi tất cả vong linh tuần qua khắp nơi, hắn nhẹ nhàng, khéo léo chui vào trong màn sương mù dày đặc quanh bình đài này.
Kiến trúc trong bình đài nhỏ này không khác nhiều so với các bình đài khác, đồng dạng tràn ngập một cỗ khí tức yếu ớt, khắp nơi đều là gạch ngói hoang tàn. Lọt vào tầm mắt Tiếu Ân là một cảnh tượng tiêu điều. Nếu đám người hắc long vương tới nơi này khẳng định không nói hai lời trực tiếp vỗ mông rời đi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.