Quyển 8 - Chương 54: Mở rộng thần quốc
Thương Thiên Bạch Hạc
14/04/2013
Nhưng, giờ phút này ở bên trong thần quốc của Tiếu Ân, mặt trời lơ lửng giữa bầu trời làm cho người ta cảm giác như là thật vậy. Chỉ cần thấy mặt trời này người ta sẽ tin tưởng từ đáy lòng rằng đây là mặt trời chân chính.
Từng đợt từng đợt ánh sáng tản ra từ mặt trời, khi nó chiếu vào người đám đông tín đồ thì dần dần các tín đồ đột nhiên phát hiện: Lực lượng đã mất đi của bọn họ không ngờ không hiểu từ đâu đã từng bước khôi phục lại. Người tinh thần mỏi mệt đến gần chết cũng thuyên giảm nhiều, dường như còn trở nên càng ngày càng thanh tỉnh.
Đến đây, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt kinh ngạc không hiểu nhìn về phía mặt trời khổng lồ lơ lửng giữa không trung.
Trong lòng bọn họ đầy kích động và những tình cảm ầm áp. Bọn họ vừa chứng kiến một kỳ tích vĩ đại ra đời.
Một mặt trời chân chính. Một mặt trời xuất hiện ở thần quốc. Như vậy thần thông của chủ nhân thần quốc này đến tột cùng đạt tới mức nào đây?
“Ầm Ầm Ầm...” Tiếng nổ vang trời trong nháy mắt vọng khắp toàn bộ thần quốc. Ngay cả ở bên ngoài chủ thần điện ở đại lục trung tâm cũng có thể cảm ứng được những chấn động nho nhỏ.
Các tín đồ sau một lát chần chừ, rốt cuộc trên mặt mỗi người đều lộ ra vẻ mừng như điên.
Có rất nhiều người cũng từng cỏ cảm xúc như vậy. Đó là lần trước sau khi Tiếu Ân thăng tiến bậc cao đỉnh phong, mở rộng thần quốc ra gấp mấy lần, các tín đồ cũng có cảm giác giống như vậy.
Xa xa, sau trong biển rộng khôn cùng xuất hiện một đám sương mù đủ màu sắc, tràn ngập biển cả. Khi sương mù dày đặc bắt đầu tiêu tan, không ngờ một đại lục khổng lồ có diện tích không thua gì khối đại lục cũ xuất hiện.
Lục địa này bay về phía đại lục trung tâm, từ từ lao vào.
Sau một tiếng nổ, hai khối đại lục khổng lồ hung hăng va vào nhau. Đại lục trung tâm cho dù hùng mạnh và cứng rắn đến đâu nhưng bị đại lục tương đồng va vào thì đại lục trung tâm cũng tuyệt đối sẽ ăn không tiêu.
Nhưng mà, khối đại lục xuất hiện từ chốn hư vô xa xăm kia chẳng qua là chạm vào đại lục trung tâm một cái, sau đó đất đai của hai đại lục liền kết thành một khối không thể tách rời.
Tuy nhiên, những va chạm như vậy vẫn chưa chấm dứt. Trong hư không ở bốn phía xuất hiện bốn đại lục tương tự giống hệt đại lục lúc nãy, sau khi xuất hiện cũng bay về phía đại lục trung tâm, cuối cùng mở rộng diện tích đại lục trung tâm ra mấy lần. Lúc này, ngay cả là người ngu ngốc cũng minh bạch, thần quốc đang không ngừng mở rộng.
Sau khi những đại lục xuất hiện trong hư vô chung quanh dung hợp vào đại lục trung tâm, diện tích toàn bộ thần quốc đã lớn hơn ước chừng mười lần. Đồng thời cũng bởi vì xuất hiện thêm đại lục mà hải dương càng mở rộng ra khôn cùng
Hai đảo nhỏ mà Tiếu Ân nhọc lòng xây dựng, tuy rằng không thay đổi vị trí, nhưng chúng nó đã không còn là đảo nhỏ nằm lẻ loi mà trở thành hai vùng đất lọt thỏm giữa đại lục.
Một vầng hào quang rực rỡ bùng lên, ngay cả mặt trời như ban trưa kia cũng không thể lu mờ vầng hào quang này.
Dần dần, vầng hào quang này biến thành một con sứa khổng lồ. Ngay khi con sứa này xuất hiện, vô số các tín đồ đều quỳ xuống bái lạy. Đối với Quang Minh Thủy Mẫu, những tín đồ đặc biệt do linh hồn tạo hình này luôn mang trong lòng sự tri ân sâu sắc.
Con sứa lừ đừ từ không trung bay đến biển rộng mênh mông bát ngát, sau đó nhẩy ùm xuống.
Từ nay về sau, quang minh thủy mẫu không ở thiên không thần điện của Tiếu Ân nữa mà ở hải dương xanh thẳm khôn cùng.
Trên bầu trời trong xanh cao chót vót đột nhiên hiện ra nhưng biến hóa kỳ dị. Bầu trời không còn là bầu trời bình thường nữa mà đột nhiên thay đổi chức năng, biến thành một tầm gương có hai mặt rõ ràng.
Ở trong gương xuất hiện hình ảnh một mảnh đất hoang vu, ở nơi đó khắp nơi đều là đất đai hoang vu, như thể là chưa bao giờ khai khẩn qua.
“Thần nói. Phải có thần điện và tế đàn.”
Một loạt thần điện, tế đàn khổng lồ, gần như đều giống nhau như đúc cùng các thứ đi kèm xuất hiện trong tấm gương đang hiện ra trên không trung.
Tát cả mọi người đều vô cùng hưng phần và kích động. Bọn họ đã đã nhìn ra, những hình ảnh này chính là đến từ bốn đại lục vừa mới xuất hiện hôm nay.
Khi nhìn thẩv vùng đát hoang vu không chút dấu hiệu nào là có sinh vật tồn tại đột nhiên sinh ra biến hóa như vậy, bất cứ kẻ nào cũng phải vô cùng ngạc nhiên và thán phục.
Tuy rằng ai cũng biết, trong thần quốc của mình, muốn làm chút chuyện nhỏ nhặt như thế rất dễ dàng, nhưng chủ thần của bọn họ rõ ràng là lấy sức một người đồng thời cải tạo bốn phiến đại lục. Làm như vậy sẽ tiêu hao tinh lực, thậm chí cả thần lực kết tinh cũng tiêu hao một số lượng không phải là nhỏ.
Trong thần quốc tuy rằng tuyệt đại đa số đều là nhưng tín đồ bình thường, nhưng cũng có vài tín đồ lại ít nhiều biết một chút chuyện về thần linh.
Bọn họ đương nhiên biết, một người làm nhiều việc cùng lúc, đây tuyệt đối không phải là chuyện đơn giản. Đặc biệt đồng thời dùng thần lực cải tạo bốn đại lục vô cùng khổng lồ, càng không phải là chuyện đơn giản.
Nhưng mà, rất nhanh, tất cả các tín đồ đều phát hiện, trên bầu trời như màn hình kia, rất nhiều kiến trúc đều mọc ra từ đất một cách đâu vào đấy, gọn gàng ngăn nắp. Mọi thứ linh tinh đều thoáng cái đã định hình. Núi cao sông dài đường xá ngang dọc, tùy theo ý niệm của thần linh mà xuất hiện, như là một bản đồ cát, muốn thay đổi thế nào thì sẽ ra thế ấy.
Khí tức thần ân dần dần tràn ngập khắp mọi ngõ ngách trong thần quốc, khiến tất cả các tín đồ đều khắc sâu những cảm nhận về sự cường đại khổng lồ, vĩ đại và hoành tráng của thần linh.
Bọn họ si ngốc ngửa đầu nhìn mọi chuyện trong kính. Thời khắc này, vô số ý niệm dường như hòa làm một vái ý niệm của Tiếu Ân. Những tín đồ bình thường này dường như đang cùng chủ thần của bọn họ thưởng thức thần tích sáng tạo thế giới trước mặt.
Không biết qua bao lâu, ánh nắng trẽn bầu trời đột nhiên dao động kịch liệt, che mờ mọi cảnh tượng. Các tín đồ mới khôi phục lại thần trí. Bọn họ lại một lần nữa thành kính quỳ xuống. Chứng kiến một lần như sáng tạo thế giới lúc nãy, bọn họ đối với Tiếu Ân tuyệt đối là thành kính, không còn có bất cứ khả năng phản bội nào nữa.
Bởi vì chủ thần của bọn họ rất khẳng khái, lại có quyền năng thật sự là rất khổng lồ.
Giúp các tín đồ bình thường hưởng thụ cảm giác như được làm một thần linh, cho dù là chỉ trong khoảnh khắc như vậy, nhưng các tín đồ này đã cảm thấy vô cùng mỹ mãn, sự cảm kích đối với chuyện này tuyệt đối là không thể dùng từ ngữ mà diễn tả.
Giờ phút này, Tiếu Ân đang nhàn nhã ngồi bên trên mặt trời đỏ rực lơ lửng trên bầu trời, thần niệm của hắn nhìn về bốn phiến đại lục xuất hiện ở đằng xa, nhẹ nhàng lắc lắc hông, thở dài: “Lão Hồng à, ta mang ngươi lên đây, ngươi cảm giác thế nào?”
Từ mặt trời đỏ rực truyền ra một đạo thần niệm: “Nơi này hoàn cảnh rất tốt, có trợ giúp rất lớn đối với việc cảm ngộ lực lượng thiên địa của ta.”
Tiếu Ân lúc này mới yên tâm gật đầu một cái, nói: “Không tệ! Ngươi hài lòng là tốt rồi.”
Sau đó hắn ngẩng đầu nhìn về nơi xa xăm, nói: “Đại địa chi mẫu người này, cùng một lúc mở ra bốn phiến đại lục, quả thực là so với Khai Thương kiếp trước còn muốn lợi hại hơn. Cũng may mà hắn không có trái tim đen tối như Khai Thương vậy.”
“Ngài nói cái gì?” Mặt trời to lớn nghi hoặc hỏi.
“Không có gì, ta nói đại địa chi mẫu làm việc phi thường cố gắng, về sau ta sẽ giới thiệu khách hàng mới cho hắn.”
Mặt trời đỏ: “…”
※※※
Kỳ thật khi Tiếu Ân thu được một lượng lớn tín ngưỡng lực do đám đông tín đồ trong thần quốc cung cấp ở thời khắc cuối cùng thì thành công vượt qua một bước trọng yếu nhất, hoàn toàn dung hợp thần thể, mười hai bảo thạch thần cách và thiên không thần điện thành một thể.
Sau khi hắn hoàn thành hết thảy những điều này mới chính thức trở thành thần linh cấp bậc chủ thần. Nhưng hắn cũng không lập tức xuất hiện, mà là nhanh chóng đi tới hạ giới, tiến vào đại lục thần tạo chỗ của Vô Danh lấy vạn niên quang nguyên chi vương và đại địa chi mẫu đi.
Khi đó, vạn niên quang nguyên chi vương đã chính thức trở thành mặt trời của đại lục thần tạo, đã được rất nhiều nhân loại và thú nhân trên đại lục kính ngưỡng, thậm chí còn đã có tín ngưỡng hắn như một tôn giáo. Nhưng vạn niên quang nguyên chi vương khác hẳn các thần linh bình thường, hắn cũng không cần tín ngưỡng lực gì cả. Đối với hắn mà nói chỉ cần không ngừng cảm ngộ và hấp thu sức mạnh của thiên địa, là có thể không ngừng hùng mạnh lên.
Đương nhiên, sức mạnh của thiên địa đã trở nên vô cùng loãng, nhưng là đối với linh vật đã sống không biết bao nhiêu năm tháng như nó mà nói bọn họ cũng không ngại điểm này, bởi vì thứ bọn họ có chính là thời gian.
Khi Tiếu Ân đưa bọn họ vào thần quốc của mình, trong lòng cũng không có chút chắc chắn nào, bởi vì hắn không thể khẳng định mình làm như vậy, có phù hợp tâm ý bọn họ hay không. Tuy nhiên hiện tại hắn lại có thể khẳng định, hai vị này có lẽ cảm thấy rất hứng thú đối với lời mời của mình.
Dù sao, giờ phút này so với đại lục thần tạo, thần quốc của hắn lớn hơn rất nhiều lần, nhân khẩu bên trong cũng hơn vô số lần. Dựa theo lời bọn họ mà nói sức mạnh của thiên địa sinh ra dường như cũng lớn hơn đại lục thần tạo rất nhiều.
Đương nhiên, đối với bọn họ mà nói cũng không phải tất cả mọi người đều phi thường vừa lòng.
Từ khi vạn niên quang nguyên chi vương biến thành mặt trời, quang minh thủy mẫu vẫn luôn ở trong thiên không thần điện lập tức tràn đầy địch ý với hắn. Nếu không có Tiếu Ân, phỏng chừng mọi người sẽ đánh nhau to.
Nhưng khi Tiếu Ân hòa giải thậm chí còn phải ra mệnh lệnh, quang minh thủy mẫu rốt cục mới ngậm ngùi lui bước, bàn giao lại địa bàn bầu trời, ngoan ngoãn chìm vào đại dương.
Hiện giờ thần quốc mở rộng mười lần, diện tích hải dương càng thêm mênh mông, thậm chí còn lớn hơn rất nhiều so với toàn bộ thần quốc khi xưa. Quang minh thủy mẫu đi xuống, cũng quyết không có khả năng khuyết thiếu không gian sinh tồn.
Đối với hai linh vật khổng lồ luôn đối đầu nhau này, Tiếu Ân vô cùng khó hiểu, cuối cùng may là Nhất Hào cho hắn một câu trả lời. Quang minh thủy mẫu cũng tương đương với một siêu cấp vũ khí ẩn chứa lực lượng quang minh tinh khiết, đặc tính lớn nhất của lực lượng quang minh tinh khiết chính là bài xích hết thảy.
Vạn niên quang nguyên chi vương nếu không hóa thành mặt trời thì đương nhiên không có bất cứ vấn đề gì, nhưng khi hắn hóa thành mặt trời như vậy sẽ trở thành chúa tể duy nhất trên bầu trời, tất nhiên sẽ khiến cho quang minh thủy mẫu căm thù.
Nếu không có Tiếu Ân ở chính giữa, song phương khẳng định sẽ vì địa bàn là bầu trời kia mà quyết một trận sống mái.
Sau khi Tiếu Ân nghe xong lời giải thích này, không khỏi dở khóc dở cười, nhưng không thừa nhận cũng không được, đây là khả năng duy nhất.
Tuy nhiên giờ phút này nếu quang minh thủy mẫu đã chủ động lui về đại dương, Tiếu Ân cũng không khỏi thở phào một cái. Hơn nữa hắn còn thầm lấy làm may mắn, lần này đi không mang theo nhất chưởng chi thủy kia, nếu không sợ là quang minh thủy mẫu thật sự phải động tay động chân rồi.
Thân hình hơi hơi lay động một hồi Tiếu Ân đi tới một trong số những đại lục mới. Giờ phút này đại lục mới quả thực giống như là trò chơi vẽ bản đồ, một đám địa hình dần xuất hiện từ hư không, có thảo nguyên, núi non, sông ngòi… Tất cả không ngừng từ từ thành hình.
Tiếu Ân nhìn thấy vừa mừng vừa sợ, đại địa chi mẫu có quyền năng to lớn thật sự ra ngoài dự đoán của hắn.
Nơi này là thần quốc của hắn, về lý mà nói hết thảy nơi này chỉ có thể do hắn chi phối như chuyện cải tạo đại lục mới này chẳng hạn, để cả đại lục dựa theo hình dáng trong suy nghĩ của hắn mà thành hình thì nên phải do chính tay hắn xử lý mới được.
Nhưng sau khi đại địa chi mẫu đi tới nơi này lập tức nóng lòng muốn thử liên hệ với Nhất Hào, tiếp quản chuyện này, và lập tức bắt đầu khởi công.
Đại địa chi mẫu cũng không phải lần đầu tiên phối hợp với Nhất Hào, giữa hai bên có sự hợp tác ăn ý tốt đến mức thậm chí còn không thua kém bản thể của Tiếu Ân và Nhất Hào phối hợp.
Nhưng mà, tất cả công trình diễn ra thuận lợi lại làm cho Tiếu Ân có cảm giác nguy hiểm rình rập vô cùng sâu sắc.
Đại địa chi mẫu cũng không mượn chút lực lượng của chính mình, cũng không tiêu hao cho dù là một viên thần lực kết tinh, nhưng cũng đã có thể tiến hành cải tạo thần quốc tùy tâm.
Tiếu Ân từng thử một chút cấm chế nho nhỏ, muốn hạn chế công việc của đại địa chi mẫu. Nhưng hắn đau khổ phát hiện, bất kể hắn hạ cấm chế như thế nào, nhưng chỉ muốn cùng đất dính một chút, như vậy cấm chế này cũng chỉ giống như một cái đánh rắm vào không khí, căn bản là không có tác dụng gì cả, hơn nữa còn bị đại địa chi mẫu thuận tay phá bỏ.
Cũng tức là nói chỉ cần chỗ nào có đất, vậy thì đại địa chi mẫu thậm chí có thể giống như mình, có được quyền quản lý và cải tạo tương đương.
Đây là chuyện nghe rợn cả người đến mức nào. Không ngờ thần quốc của thần linh mà cũng bị ép phải cùng người khác chia xẻ. Nếu người chia xẻ này không phải là đại địa chi mẫu, như vậy Tiếu Ân đã sớm dùng tất cả mọi biện pháp, đuổi tận giết tuyệt người này.
Cảm thụ được chấn động của toàn bộ thần quốc khi đại địa chi mẫu hoạt động, Tiêu Ân thờ dài sườn sượt, cười khổ nói: “Cứ coi như là tiết kiệm một lượng lớn thần lực kết tinh đi.”
Quả thật, cho dù là đổi công việc trước mắt từ đại địa chi mẫu qua mình, cũng chưa chắc có thể làm tốt hơn, hơn nữa còn cần phải trả giá một lượng tương đối lớn thần lực kết tinh mới làm được.
Sử dụng đại địa chi mẫu, tuy rằng trong lòng cảm giác không yên, nhưng ít nhất có thể giảm đi một khoản chi phí rất lớn.
Thân hình hắn hơi hơi lay động, đã dạo qua một vòng bốn đại lục, mỗi một đại lục đều có cảnh tượng giống nhau. Tuy rằng quyền năng của đại địa chi mẫu rất mạnh, nhưng muốn bố trí xong hết toàn bộ bốn phiến đại lục, ít nhất cũng cần một tháng.
Một lần nữa quay về trung tâm của thần quốc, mặt trời khổng lồ vẫn đang lơ lửng trên trời cao. Ánh nắng ấm áp tỏa ra khắp mọi ngõ ngách trên đại lục. Trừ một ít địa phương đặc biệt cầm chế và thế giới dưới nền đất ra, tất cả sinh linh còn lại đều có thể tận tình hưởng thụ một chuyện khó gặp ở thần giới - tắm nắng. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Tiếu Ân cảm ứng được tình cảm của đám đông tín đồ phía dưới. Bọn họ vô cùng thích thú đối với vầng mặt trời đột nhiên xuất hiện trên bầu trời, quả thực có thể nói là mang ơn nữa. Tiếu Ân thậm chí còn có cảm giác rằng nếu giờ phút này hắn thu vầng mặt trời này lại thì đám đông tín đồ bên dưới có lẽ cũng sẽ không tạo phản, nhưng sự thành kính đối với mình nhất định phải chịu ảnh hưởng to lớn.
Hắn vung tay lên, một tòa thiên không thần điện mới tinh lại lần nữa xuất hiện, tuy nhiên lần này trực tiếp hạ xuống vầng mặt trời.
Đối với việc này, vạn niên quang nguyên chi vương cũng không có gì phản đối. Chỉ cần Tiếu Ân không thu hắn lại, như vậy hắn cũng không ngại trên người mình có cái gì hay không. Hơn nữa, do hắn có đầy đủ trí tuệ nên có thể cố ý khống chế được nhiệt độ, cũng sẽ không tạo thành thương tổn gì đối với thiên không thần điện.
Tiếu Ân vừa lắc mình, lập tức tiến vào bên trong thiên không thần điện mới tinh này.
Bâv giờ thiên không thần điện đã không còn là một món thần khí công thủ vẹn toàn nữa mà là thần thể và thần cách của Tiếu Ân biến thành.
Phương pháp dung nhập thần cách, thần thể của chính bản thân mình thành một món thần khí, tuy rằng không giống với phương pháp tu luyện của đám viễn cổ thần linh nhưng uy lực chưa chắc đã thua kém.
Vuốt ve thiên không thần điện, trong lòng Tiếu Ân không ngờ xuất hiện cảm giác cực kỳ cổ quái đó là dường như mình đang vuốt ve thần thể của chính mình.
Hắn bật cười, nhanh chóng bay một vòng quanh thần điện, hơi cảm ứng một chút sức mạnh của thần điện, rốt cục vừa lòng gật đầu.
Giờ phút này, chỉ cần hắn nguyện ý, bất cứ lúc nào cũng có thể hóa thành thiên không thần điện, bất cứ lúc nào cũng có thể lấy nó ra, thu vào, và làm lớn nhỏ tùy tâm, mạnh yếu tùy ý, quả thực là chẳng khác nào bản mệnh thần khí của hắn.
Sau khi kiểm tra xong, Tiếu Ân ngồi xuống, thần niệm lập tức tản ra ngoài. Bây giờ thần niệm phóng thích tuyệt đối là bất đồng với trước kia. Gần như là trong nháy mắt, mọi ngõ ngách của thần quốc đều bị hắn khống chế. Loại năng lực này so với trước kia, quả thật là khoa trương tới mức không thể nói nổi.
Trước kia tuy rằng cũng có thể làm được, nhưng hắn phải xác định một điểm trọng tâm rồi truyền thần niệm tới mới có thể nhìn thầu toàn bộ khu vực đó. Mà hiện giờ, cực hạn của cảm giác lớn hơn gấp mười lần, khiến hắn không ngờ sinh ra một loại cảm giác như mình đang nằm mộng.
Đột nhiên, trên mặt Tiếu Ân hiện ra vẻ kinh ngạc.
Không ngờ hắn thấy được trong biển rộng có vô số sinh linh. Nhưng sinh linh này tuyệt đối là sinh vật có trí tuệ sống trong biển, mà cũng không phải sinh vật bình thường trước kia hắn đã phóng thích và bồi dưỡng trong biển.
Tuy rằng trên đại lục đã có rất nhiều chủng loại sinh linh, nhưng là trong biển cả mênh mông khôn cùng có diện tích so với đại lục càng thêm rộng lớn lại chẳng có bao nhiêu hải tộc tồn tại.
Đây cũng không phải là sai lầm của Tiếu Ân, mà là quang minh thủy mẫu không chịu phóng thích đại lượng sinh linh sống dưới biển và do tín đồ hải tộc từ hạ giới phi thăng lại ít đến đáng thương.
Tuy nhiên giờ phút này, vấn đề này đã được hoàn toàn giải quyết.
Tiếu Ân dùng thần niệm quét qua, rất nhanh liền thấy được một sinh vật to lớn mập mạp. giống như tòa núi nhỏ. Vô số điểm sáng tỏa ra từ thân thể sinh vật giống tòa núi nhỏ này. Những điểm sáng này xuất hiện mang theo lực lượng quanh minh hùng mạnh và thần thánh. Sau khi chúng nó bay ra được một khoảng cách, lập tức bị hào quang bao vây lại, bắt đầu tiến hóa bằng tốc độ mà mắt thường có thể thấy được trở thành một đám sinh linh chủng tộc bất đồng.
Trên mặt đám sinh linh này lúc đầu còn mang theo một chút do dự, sau đó bọn họ dường như đột nhiên thông suốt, bắt đầu tung tăng trong biển.
Tiếu Ân kinh ngạc ‘nhìn’ sinh vật như tòa núi nhỏ này. Nếu nó không có khí tức mà hắn quen thuộc thì bất kể thế nào Tiếu Ân cũng không thể tưởng được quang minh thủy mẫu một khi tiến vào trong nước, không ngờ sẽ biến thành quái vật khổng lồ như thế này. Chuyện này thật sự là khiến người ta khó có thể tin nổi.
Ngay lúc này, quá trình kiến tạo bốn đại lục đột nhiên chậm lại, tuy rằng vẫn đang kiến tạo, nhưng Tiếu Ân có thể cảm thấy, tốc độ đã bị ảnh hưởng rất lớn, quả thực là chậm hơn chục lần so với ban đầu.
Tiếu Ân hồ nghi dồn sự chú ý về phía chuyện này. Chẳng lẽ là đại địa chi mẫu rất mỏi mệt, cho nên mới chỉ còn lại một phần mười lực lượng sao? Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Nhưng còn không chờ hắn thử kết nối với đại địa chi mẫu, đáy biển cũng đã sinh ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Vô số thần điện xuất hiện dưới đáy biền, rất nhiều thực vật dưới đáy biển cũng điên cuồng tăng trưởng.
Một suy nghĩ đột nhiên hiện lên trong đầu Tiếu Ân. Hắn hơi biến sắc, lập tức liên hệ với Nhất Hào và đại địa chi mẫu.
Quang minh thủy mẫu phóng thích linh hồn của sinh vật có trí tuệ sống dưới hải dương, điều này tất nhiên là một chuyện cực kỳ tốt. Nhưng vòng sinh thái tuần hoàn trong hải dương vẫn chưa hình thành, nếu để các tín đồ sống dưới đáy biển sau khi xuất hiện đều đói bụng, như vậy đối với thần quốc của hắn mà nói vô hình chung là một tai họa thật lớn.
Sau khi cảm ứng được suy nghĩ của Tiếu Ân. Nhất Hào nhanh chóng đề xuất ra phương án giải quyết, còn Tiếu Ân cũng vô cùng sảng khoái quyết định nghe theo.
Quang minh thủy mẫu tạm thời đình chỉ phóng thích linh hồn tín đồ, phối hợp với đám người Tiếu Ân, xuất ra một lượng năng lượng khổng lồ.
Nó dù sao cũng là siêu cấp vũ khí do thượng cổ thần linh và thượng cổ ma thần cùng nhau chế tạo ra, đối với việc hấp thu năng lượng có phương pháp đặc thù. Trong mấy trăm năm ở thời không hồng lưu, nó đã ngưng tụ ra năng lượng khổng lồ, đủ để cho bất cứ thần linh nào đỏ mắt thèm thuồng.
Dần dần, những sinh vật bình thường của biển khơi điên cuồng sinh con đẻ cháu, tốc độ trưởng thành đề cao vô số lần. Dường như là toàn bộ thời gian trong hải dương đều dùng để đẩy nhanh tốc độ tăng trưởng.
Quả thật, đây là những biến hóa thần kỳ do thay đổi thời gian, cũng là năng lực siêu cấp hùng mạnh mà sau khi Tiếu Ân thăng tiến thành chủ thần mới có thể sử dụng trong thần quốc của mình.
Sau khi có năng lực này, Tiếu Ân có thể khẳng định, bất kể gặp được kẻ thù thế nào, hắn đều có thể đứng ở thế bất bại. Nhưng đáng tiếc chính là, ngay cả với sức mạnh của thần linh cấp bậc chủ thần, cũng chỉ có thể sử dụng trong thần quốc của mình. Nếu thực sự có thể sử dụng bên ngoài thần quốc, như vậy ngay cả gặp phải Vô Danh, và huynh đệ trận đồ thần bí của hắn. Tiếu Ân cũng có thể thẳng tay đánh một trận.
Những sinh vật hải dương phát triển với tốc độ không thể tin nổi, làm cho Tiếu Ân có cảm giác, đám sinh vật này dường như không hề là một đám sinh linh, mà đã biến thành vật thí nghiệm phẩm, giống như kiếp trước coi những thước phim quay nhanh quá trình nở của một đoá hoa trên màn hình tivi. Trong lòng hắn lại một lần nữa hạ quyết tâm, tuyệt đối không làm vật thí nghiệm cho bất cứ kẻ nào.
Rốt cục, sau khi trải qua hơn một tháng, tình hình hải dương đã huy hoàng hẳn lên. Giống loài phong phú, các loại tài nguyên lại vô cùng vô tận, còn những sinh vật hải tộc có trí tuệ mà trước kia quang minh thủy mẫu phóng thích ra đã bắt đầu cầu nguyện vô số lần trong các thần điện to lớn dưới đáy biển.
Sau đó, quang minh thủy mẫu bắt đầu phóng thích linh hồn của hầu hết các loại sinh vật hải dương có trí tuệ, số lượng rất nhiều, vượt qua rất xa tưởng tượng của Tiếu Ân.
Cuối cùng, khi quang minh thủy mẫu dừng lại, Tiếu Ân mới biết được, dưới đáy biển của hắn, không ngờ lại có hơn mười tỷ tín đồ.
Trong thần quốc của Tiếu Ân, diện tích hải dương không hề nhỏ hơn diện tích đất liền.
Tuy nhiên trên cùng một diện tích, số lượng sinh vật biển nhất định vượt xa sinh vật đất liền. Đó là bởi vì các tầng bậc không gian khác hẳn nhau tạo nên sự khác biệt,
Trong hải dương, mực nước biển cũng không phải chỉ có một tầng. Các chủng loại khác nhau sẽ có thói quen sinh sống ở tầng nước khác nhau. Cho nên mười tỷ sinh vật có trí tuệ tuy rằng rất nhiều, nhưng đối với hải dương mênh mông mà nói tuyệt đối là còn hoang vắng lắm.
Đồng thời bởi vì có nhiều thêm bốn đại lục, mà thần quốc của Tiếu Ân cũng bắt đầu có vẻ hoang vắng hẳn lên.
Tiếu Ân cũng không hạ lệnh cho các tín đồ bắt đầu di cư, mà ngược lại còn bảo vệ các tín đồ này tốt hơn, tận lực giúp cho bọn họ không có cơ hội tiếp xúc với bên ngoài.
Hắn giải phóng một ít tín đồ đóng băng đã mua trước kia, sai các tín đồ này chia ra đi vào bốn đại lục xây dựng cuộc sống mới. Tuy rằng số lượng những người này cũng không phải nhiều lắm, nhưng coi như là có ít còn hơn không.
Sở dĩ làm như vậy, đó là bởi vì Tiếu Ân không muốn mười tỷ tín đồ thuần khiết như tờ giấy trắng ở khu vực trung ương vì tiếp xúc với các tín đồ khác mà sinh ra một số ảnh hưởng không tốt.
Dù sao, tín ngưỡng lực sinh ra từ trên người bọn họ tuyệt đối là thuần khiết nhất. Một hạt thần lực kết tinh trong suốt lấp lánh, màu sắc chẳng khác nào thần cách, tín ngưỡng lực pha tạp lung tung tuyệt đối không thể tạo ra thần lực kết tinh sánh bằng thứ này. Cho nên Tiếu Ân mới phải sử dụng loại thủ đoạn hoàn toàn cách ly này, dốc hết khả năng bảo vệ những sinh vật có linh hồn thuần khiết này.
Đồng thời trong biển rộng, thần vực của Tiếu Ân cũng bắt đầu thông qua thần tượng mà truyền ra ngoài.
Vô số sinh linh bắt đầu mở rộng phạm vi sinh sống ra các vùng biển khác. Cho đến khi chiếm cứ được chừng một phần mười diện tích đại dương thì một vầng hào quang thật lớn chặn bọn chúng lại.
Đám hải tộc này cũng không hoài nghi gì cả, bọn họ vẫn sống ở đây một cách vô tư lự, mà cũng không biết bọn họ đã trở thành chim trong lồng.
Về phần những vùng biển còn lại đành chờ ngày sau Tiếu Ân từ từ thu phục.
Còn về phía đại địa chi mẫu, Tiếu Ân rốt cuộc không cần quan tâm đến đối với việc kiến tạo thần quốc nữa, cho dù là đã kiến tạo tốt địa phương, cũng hoàn toàn có thể dỡ xuống bất cứ lúc nào.
Chỉ cần không lãng phí thần lực kết tinh của hắn, Tiếu Ân cũng sẽ không để ý đến.
Cứ như vậy, sau khi qua một năm. Tiếu Ân mới xem như chỉnh đốn xong toàn bộ thần quốc theo suy nghĩ của mình. Tuy rằng vẫn có rất nhiều phiền toái nhỏ, nhưng Tiếu Ân đã không cần ra mặt nữa. Bởi vì đã có vô số tế tự do Nhất Hào đề bạt, bọn họ tuyệt đối có thể xử lý nhưng chuyện nhỏ nhặt này.
Sau khi tất cả đi vào quỹ đạo, Tiếu Ân vung tay lên, rốt cục một lần nữa mở phong bế của thần quốc.
※※※
Trong thời không hồng lưu, một cỗ năng lượng khổng lồ tản ra từ thần quốc của Tiếu Ân. Đây là một cỗ năng lượng đầy uy áp, ngay cả Cự Ma Thần, Day Ville và hắc long vương khi cảm ứng được cỗ năng lượng này cũng không kìm nổi có chút mong muốn được quỳ xuống cúng bái.
Tuy nhiên ở giờ khắc này, trong lòng bọn họ cũng đầy vui sướng. Bởi vì bọn họ biết, Tiếu Ân rốt cục tiến giai thành công.
Cự Ma Thần và Day Ville thì không cần phải nói ngay cả hắc long vương cũng vội vàng sai hình chiếu tới thăm thần quốc của Tiếu Ân.
Chỉ có điều lần này đây có một chút khác biệt. Hình chiếu của hắc long vương vừa đi vào thần quốc của Tiếu Ân, lập tức bị cảnh tượng trước mắt làm sợ ngây người.
Diện tích thần quốc một hơi mở rộng mấy lần cũng không đáng nói nhiều, quan trọng là…
Trên bầu trời thần quốc, không ngờ có một vầng mặt trời.
※※※
Khi cảm thụ được ánh sáng dịu dàng mà chân thật, hắc long vương như hóa ngây hóa dại.
Thật lâu sau, hắn mới xem như khôi phục lại, thần niệm sau một lúc tìm tòi mới phát hiện thiên không thần điện của Tiếu Ân không ngờ lơ lửng phía trên mặt trời.
Nửa mừng nửa lo hắc long vương mạnh mẽ quay người, đi vào bên trong thần điện.
Tuy nhiên khi tới gần vầng mặt trời khổng lồ kia, hắn vẫn rất cẩn thận, cũng không dám tiếp xúc trực tiếp với nó.
Tuy rằng vạn niên quang nguyên chi vương cũng không phải là thần linh gì cả, nhưng năng lượng ẩn chứa trên người hắn lại hơn xa hắc long vương.
Dù sao, thứ này cũng đã sống không biết bao nhiêu năm tháng, hấp thu không biết bao nhiêu năng lượng mới tiến hóa tới mức này.
Vừa tiến vào thiên không thần điện của Tiếu Ân, hắc long vương lập tức có một loại cảm thụ rất mới mẻ.
※※※
Trước kia tiến vào bên trong thiên không thần điện của thần linh bậc cao, cho dù là thần điện của Tiếu Ân. cũng cảm thấy có một áp lực như có như không tồn tại.
Tuy rằng Tiếu Ân đã tận lực khắc chế uy áp của thiên không thần điện, nhưng do cấp bậc thần linh quá chênh lệch nên vô tình biểu lộ ra.
Nhưng, lần này hắn tiến vào thiên không thần điện, lại không có cảm thấy chút áp lực nào. giống như tiến vào nhà của mình vậy, ngược lại cảm thấy vô cùng ấm áp.
Trong lòng hắn chậc chậc lấy làm kỳ, nhưng hắn hiểu được đây là chính là biểu hiện chứng tỏ Tiếu Ân đã hoàn toàn khống chế thiên không thần điện.
“Lão Hắc, hoan nghênh ngươi đến thần điện của ta.” Tiếu Ân vẫn tươi cười tiếp đón như xưa.
Hắc long vương nhìn Tiếu Ân, vẻ mặt không ngờ có một chút hoảng hốt. Chủ thần bệ hạ, Tiếu Ân cứ như vậy trở thành tồn tại gần với thần vương.
“Ngươi đang suy nghĩ cái gì thế?”
“A!” Hắc long vương như vừa tỉnh mộng, vội vàng nói: “Không có gì, ta chẳng qua là nghĩ xem ngài làm như thế nào tạo ra mặt trời trong thần quốc.”
Tiếu Ân ngẩn ra, hỏi: “Có cái gì không đúng không?”
“Không! Chỉ có điều theo ta được biết, ở thần giới, có thể vì thần quốc của mình chế tạo ra mặt trời chân chính cũng chỉ có vài vị thần vương đại nhân mới có thể làm được mà thôi.” Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Tiếu Ân bật cười, nói: “Lão Hắc, mặt trời này cũng không phải do ta tạo ra. Đến đây, để ta giới thiệu với ngươi một chút. Vị này chính vạn niên quang nguyên chi vương đến từ chính tinh cầu quê hương của ta. Vạn niên quang nguyên chi vương các hạ, vị này chính là bằng hữu tốt của ta hắc long vương Corey các hạ.”
Một luồng tinh thần dao động mang theo chút khí tức nóng bỏng truyền tới: “Corey các hạ, chào ngài.”
Hắc long vương trong lòng đại chấn, vội vàng kiềm chế tâm thần, khúm na khúm núm nói: “Quang nguyên chi vương các hạ tôn kính, xin chào ngài!”
Đến lúc này, hắn mới hiểu được vầng mặt trời này là do đâu mà có, tuy nhiên hắn vẫn cực kỳ bội phục đối với thủ đoan quỷ thần khó lường của Tiếu Ân. Sinh mạng thể hiếm thấy như vậy mà hắn cũng tìm được, thật sự là làm cho người ta vô cùng ngạc nhiên và thán phục.
※※※
Các vị thần linh sau khi đi thăm thần quốc của Tiếu Ân, đều lộ ra vẻ hâm mộ không chút nào che dấu. Tuy nhiên bọn họ cũng biết, muốn đạt tới một bước này cũng không dễ dàng gì.
Hắc long vương thở dài một tiếng, nói: “Tiếu Ân… Bệ hạ, ngài chỉ dùng ba trăm năm đã thành công đột phá tới chủ thần. Tốc độ nhìn khắp thần giới, tuyệt đối là trước nay chưa từng có.”
Tiếu Ân nao nao, hỏi: “Ta bế quan đã ba trăm năm rồi sao?”
“Dạ!” Hắc long vương cung kính nói.
Chủ thần và thần linh bậc cao dù sao vẫn khác nhau một trời một vực. Nếu Tiếu Ân vẫn thần linh bậc cao đỉnh phong, hắc long vương còn dám gọi thẳng tên hắn. Nhưng khi hắn đã là chủ thần, hắc long vương đã theo bản năng cúi mình cung kính gọi hắn là bệ hạ.
Tiếu Ân nhìn hắc long vương, đột nhiên nói: “Lão Hắc, chỉ cần ngươi cố gắng, ta cam đoan với ngươi, ngươi khẳng định cũng sẽ có một ngày như vây.”
Trong lòng Hắc long vương kích động vạn phần, cúi đầu thật sâu, hạ giọng nói: “Vâng!”
Tiếu Ân ngẩng đầu, trong mắt hiện lên một tia thần quang màu vàng
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.