Quyển 7 - Chương 45: Thần giới bí văn
Thương Thiên Bạch Hạc
14/04/2013
Một đầu ma thú to lớn giống như một hòn đảo nhỏ từ trong biển rộng chui ra. Năng lượng ma pháp dao động cường đại trên người nó khiến Tiếu Ân và hắc long vương biết được sự khủng bố của nó.
Nhưng đáng tiếc, trí tuệ của ma thú này rõ ràng chưa đầy đủ, tuy vóc người to lớn, có được ma lực vô tận, nhưng chung quy ma lực của nó chỉ ở cấp bậc cửu tinh mà thôi.
Là cửu cấp ma thú thế mà không thể thuận lợi sử dụng biến hình thuật, điều này nói rõ thành tựu sau này của nó có hạn định.
Tuy nhiên nguyên nhân khiến hai người Tiếu Ân dừng tay không phải ma thú không biết lai lịch này mà là chủ nhân của ma thú.
Người này là lão bằng hữu mà hai người bọn họ quen thuộc.
Vua của biển rộng, ngàn năm truyền kỳ Luo Sise.
“Tiếu Ân các hạ, chân long đại nhân, quả nhiên là các ngươi.” Luo Sise thấy rõ hai người, không khỏi cười khổ.
Hắn từng cùng hai người tới mộ ngụy thần, tự nhiên biết rõ chỗ đáng sợ của hai người. Nếu hai người đang giao chiến với nhau, hắn tự biết mình không có tư cách làm người hòa giải.
Ở trong lòng của hắn, có lẽ chỉ khi ba đại truyền kỳ liên thủ với nhau mới khiến hai vị này kiêng kỵ một chút.
Tiếu Ân cười to nói: “Luo Sise, sao ngươi lại tới đây.”
Hắc long vương chỉ tùy tiện gật đầu với hắn một cái, không nói gì cả. Dù sao, dù thực lực của Luo Sise có cường thịnh hơn nữa thì trong mắt của hắn chỉ là một á long bình thường mà thôi. Thân là thần long, hắn không thể hạ mặt chào hỏi như Tiếu Ân.
Tuy nhiên biểu hiện này không khiến Luo Sise phản cảm.
Trải qua vài lần hợp tác, hắn và lão long quy đã hiểu tính nết của chân long đại nhân. Đừng nói là thực lực của đại nhân Corey rõ ràng cao hơn bọn họ một bậc, địa vị trong long tộc cũng cao hơn bọn họ. Cho nên thái độ của hắn như vậy cũng không có gì lạ.
Giờ phút này, nghe Tiếu Ân hỏi, Luo Sise cười khổ một tiếng nói: “Hai vị, ta vừa mới du ngoạn ở vùng hải vực quanh đây. Các ngươi làm ra động tĩnh lớn như thế nếu ta không đến xem thì làm sao giao phó với các vương giả trong hải vực.”
Nói tới chuyện này, hắn cố ý không nhìn xuống mặt biển. Những đám tôm, cá chết trên mặt biển đúng là rất chói mắt.
Tuy nhiên ý niệm tức giận vừa mới sinh ra trong đầu hắn lập tức biến mất. Thậm chí còn tươi cười lấy lòng hai người. Đây là chênh lệch về thực lực. Nếu hiện tại thực lực của Tiếu Ân không ở phía trên hắn, thì chờ đợi hai người Tiếu Ân chính là một trận máu tanh và những trận trả thù.
Hắc long vương hừ lạnh một tiếng nói: “Vương giả trong biển, ngoài đám hải long thô béo ra thì trong biển còn cường giả gì?”
Luo Sise xấu hổ cười vài tiếng, thật không biết trả lời vấn đề này như thế nào. Tuy nhiên trong lòng hắn thầm kêu xui xẻo nếu không phải mình tuần tra mảnh hải vực này thì sao lại gặp phải hai vị không nói lý này.
Tiếu Ân đột nhiên cười nói: “Luo Sise, ngươi cứ yên tâm đi. Ta và Corey chỉ luận bàn một chút, không có ý phân sinh tử.”
Rốt cuộc Luo Sise thở phào một hơi, chỉ cần hai vị này không phân sinh tử với nhau thì hắn an tâm. Nếu bọn họ thật sự người sống ta chết với nhau, thì kẻ gặp xui xẻo chính là sinh vật trong biển.
Mỉm cười, gật đầu với Tiếu Ân một cái, hắn đột nhiên kinh nghi một tiếng, cẩn thận đánh giá Tiếu Ân, mơ hồ cảm ứng được khí thế của Tiếu Ân, sắc mặt hắn không khỏi ngưng trọng.
Đột nhiên hắn cảm thấy mình thấy bé hơn Tiếu Ân một bậc. Trước kia gặp Tiếu Ân hắn tuyệt đối không có cảm giác này.
Một lúc sau hắn dường như nhớ ra điều gì đó, nhìn về phía hắc long vương.
Trên người hắc long vương cũng xuất hiện cảm giác khiến hắn kinh ngạc. Cảm giác đó có áp lực to lớn, không ngờ khiến lòng hắn giá lạnh.
Đột nhiên trong mắt hắn lóe lên linh quang. Ánh mắt nhìn về phía hai người Tiếu Ân trở nên kinh hãi.
Hắn đã đoán ra, hơn nữa còn có chứng cớ quan trọng.
Với quan hệ của Tiếu Ân và hắc long vương, sợ rằng chỉ khi đột phá cảnh giới truyền kỳ mới hứng thú luận bàn với nhau. Trên truyền kỳ chính là ngụy thần.
Một khi nghĩ tới điều này, trái tim của Luo Sise đập nhanh hơn, không khống chế được.
Trách không được khí tức trên người bọn họ biến hóa lớn như vậy, ngay cả mình cũng tí nữa không nhận ra.
Hắn hít sâu một hơi. nghiêm túc hỏi: “Tiếu Ân các hạ, chân long đại nhân… Hai vị đã tiến giai?”
Tiếu Ân cất tiếng cười to nói: “Không tồi, chúng ta đã tiến giai, nên muốn tìm một chổ đề luận bàn. Ngàn dặm hải vực này không có người, chắc không xúc phạm tới địa bàn của các hạ.”
“Đương nhiên không.” Luo Sise vội vàng cười nói.
“Ở cảnh giới truyền kỳ, ta đã không dám trêu chọc, càng không phải nói tới hiện giờ các ngươi đã tiến giai. Quan hệ cân bằng mỏng manh hoàn toàn tan vỡ. Từ nay về sau, quan hệ giữa bọn ta không bao giờ bình đẳng với nhau nữa.”
Hắc long vương yên lặng nhìn hắn một cái, rốt cuộc mở miệng nói: “Nếu không quấy rầy ngươi, vậy ngươi đi đi, chúng ta còn muốn nói chuyện.”
Đáy lòng của Luo Sise xuất hiện một tia tức giận nhưng phần lớn là cảm giác bất đắc dĩ.
Không biết đã trải qua bao nhiêu năm, đây là lần đầu tiên hắn bị người khác đuổi đi. Tuy nhiên khi nhớ tới thân phận của đối phương, cảm giác tức giận trong lòng hắn hoàn toàn biến mất.
Thi lễ với hắc long vương và Tiếu Ân. Luo Sise tươi cười mang theo quái thú chui vào trong nước.
Sau khi vua của biển cả biến mất, mọi thứ lại bình tĩnh trở lại. Ngoài thi thể tôm, cá nổi trên mặt nước, không còn bất cứ sinh linh nào cả.
“Tiếu Ân, ngươi lấy thượng cổ thần khí ở đâu?” Hắc long vương hoài nghi hỏi Tiếu Ân.
Tiếu Ân khẽ mĩm cười, không giấu giếm nói: “Ta giết thần mới lấy được.”
“Giết thần?” Sắc mặt hắc long vương lập tức thay đổi, cả giận nói: “Ngươi đi giết thần? Chẳng lẽ không sợ thất thủ mà liên lụy tới ta sao?”
Hai tay Tiếu Ân chặn lại nói: “Lão long vương, không cần kích động như thế, đó không phải lỗi của ta, mà do người ta tìm tới cửa, ta không tiếp không được.”
Lúc này hắn mới kể lại chuvện trong luân hồi giới. Tuy trong đó có chút giấu giếm, nhưng phần lớn đều kể lại sự thật. Bao gồm việc giết chết hình chiếu thần linh, đạt được mảnh vỡ thần cách tới chuyện giết thống soái Nuke Te.
Dù sao quan hệ giữa hắn và hắc long vương khồng tệ. Ít nhất mình còn nắm giữ một phần tư linh hồn của đối phương. Bất kể hắc long vương làm như thế nào, cũng không có khả năng gây bất lợi cho mình. Tuy khuôn mặt của hắc long vương âm u, không nói một câu nào, nhưng ánh mắt của hắn biến ảo vài lần khiến Tiếu Ân hiểu, kỳ thật hắn rất quan tâm tới chuyện này.
Một lúc sau, hắc long vương thở dài một tiếng nói: “Tiếu Ân, vận khí của ngươi thật tốt, không ngờ tới luân hồi giới có thu hoạch lớn như vậy. Nơi đó ta cũng đi qua vài lần, mỗi một lần đều chém giết kịch liệt, nhưng cuối cùng không thu hoạch được gì.”
Nghe giọng nói đố kỵ và hâm mộ của hắc long vương. Tiếu Ân nhún vai cười nói: “Vận khí, tất cả đều là vận khí.”
“Đúng vậy!” Hắc long vương cảm khái vạn lần nói: “Ngươi hoàn toàn dựa vào vận may, cái gì cũng không ngăn cản được.”
Vị cường giả long tộc tràn ngập cảm khái, sau đó kiềm chế tâm trạng, không vì thu hoạch của Tiếu Ân mà động dung.
Ánh mắt của hắn ngưng tụ lại nói: “Tiếu Ân, lần này ngươi đánh giết lão già Nuke Te, tuy thu hoạch nhiều nhưng ngày sau làm việc nhất định phải cẩn thận. Phía sau lão già này có chỗ dựa không nhỏ.”
Vẻ mặt của Tiếu Ân khẽ động, hỏi: “Ngươi cũng biết tên của hắn?”
“Tất nhiên là biết, tên đó là tay sai lợi hại nhất của nhóm thần linh hệ hắc ám. Năm đó khi ta còn chưa có được vô cực côn đã từng giao thủ với hắn, đó là một kình địch thật sự.”
Hắc long vương cười ha ha nói: “Không ngờ tên này chết trên tay ngươi, coi như hắn gặp vận rủi đi.”
Trong lòng Tiếu Ân xuất hiện vài ý niệm, lão long từng trải qua lần chúng thần chi chiến, ngay cả thân thể của hắn cũng bị hủy diệt trong trận đại chiến, do đó biết Nuke Te là chuyện tự nhiên.
Nhìn hắn một cái, Tiếu Ân hỏi: “Lão long vương, vô cực côn của ngươi là thượng cổ thần khí, làm thế nào ngươi có được?”
“Tất nhiên là đoạt.” Hắc long vương sảng khoái nói: “Năm đó vì cướp đoạt vô cực côn, là lần ta xuất nhiều lực nhất. Thậm chí suýt chút nữa bị thần linh trực tiếp oanh sát, may mắn cái mạng già không chết, nhưng bị ăn mòn thành cốt long.”
Giọng nói của hắn có chút thổn thức: “Tuy nhiên, cũng may là trải qua mấy vạn năm tu dưỡng, ta giấu vô cực côn vào một mảnh sương sườn, rốt cuộc mới chân chính dung hợp được với vô cực côn. Nếu ta vẫn hoàn hảo thì chỉ sợ đến giờ cũng chưa thể nắm giữ được thượng cổ thần khí.” Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Tiếu Ân kinh ngạc gật đầu một cái, hóa ra ngoài phương pháp tế luyện, đem thượng cổ thần khí bỏ vào trong thân thể, thông qua thời gian dài, cũng có thể nắm giữ được.
Trong lòng hắn thầm than, bất kể là thế giới nào, đều có những nhân vật thông minh tuyệt đỉnh và may mắn.
Hắc long vương đánh bậy đánh bạ không ngờ thu được hiệu quả giống như mình tế luyện thần khí. Tuy nhiên cái giá phải trả quá lớn. Mấy vạn năm yên lặng bồi dưỡng, không phải ai cũng làm được chuyện này.
Nếu đổi lại là Tiếu Ân, chắc chắn hắn không kiên nhẫn như vậy. Tiếu Ân không khỏi dùng ánh mắt khác nhìn hắc long vương. Hắc long vương không biết tâm tư của Tiếu Ân, giờ phút này hắn nghĩ tới thượng cổ thần khí trong tay Tiếu Ân.
“Tiếu Ân, vừa rồi dường như ngươi xuất ra hai kiện thượng cổ thần khí?”
“Đúng vậy!” Tiếu Ân cười, lấy tấm thuẫn và Tỵ Thủy Châu ra. Còn tiểu mộc kiếm thì không lấy ra bởi vì tiểu mộc kiếm có thể hấp thu tử sắc lôi điện. Đây chính là bí mật lớn, bất kể thế nào cũng không thể dễ dàng tiết lộ.
Hắc long vương giơ tay đoạt lấy hai kiện thượng cổ thần khí. Miệng hắn thì thào, dường như hâm mộ số phận may mắn của Tiếu Ân.
Nhưng một lúc sau, ánh mắt của hắc long vương nhìn Tỵ Thủy Châu, ánh mắt đầy vẻ nghi hoặc hỏi: “Thứ này sao lại quen thế?”
Rốt cuộc Tiếu Ân không nhịn được, phì cười nói: “Lão long vương, ngươi quên rồi sao, đây là Tỵ Thủy Châu mà ta đổi được ở chổ của Luo Sise.”
Hắc long vương ngẩn ra, sắc mặt trở nên buồn cười: “Tỵ Thủy Châu? Thứ này là thượng cổ thần khí?”
“Ừ, kỳ thật thứ này được xem như là vật phẩm phụ trợ, thông qua tấm thuẫn có thể hấp thu lực lượng, sau đó phóng ra.” Tiếu Ân cười tủm tỉm nói: “Nếu vừa rồi ngươi đánh ta vài cái, chờ tới lúc ta phản kích, ngươi sẽ nếm mùi vị đau khổ.”
Hắc long vương ngửa mặt lên trời thở dài, không ngờ vận khí của Tiếu Ân lại tốt như vậy, đúng là khiến người ta đố kỵ mà.
Hắn nhớ lúc đó khi vận dụng Tỵ Thủy Châu, nó tỏa ra ánh sáng xinh đẹp nên Tiếu Ân mới đổi lấy nó để lấy lòng nữ hài tử. Không ngờ giờ nó lại biến thành thượng cổ thần khí.
Giống như heo mẹ trèo cây, đúng là không thể tin nổi.
Hai người cảm khái vài câu, lão long vương cũng đưa vô cực côn ra. Nó có hình dáng giống như chuôi cán bột, thế nhưng lại là thượng cổ thần khí. Tiếu Ân hơi cảm ứng một chút, nó cũng giống như tấm thuẫn và Tỵ Thủy Châu, cũng có mười sáu tầng phong ấn. Hơn nữa trong cảm ứng của hắn, dường như phong ấn đã được giải hết.
Hắc long vương bồi dưỡng mấy vạn năm quả nhiên không uổng phí sức lực.
“Ha ha, năm đó có thể lấy được thượng cổ thần khí mà ngay cả thần linh cũng động tâm, quả thật là dựa vào vận khí.” Hắc long vương nói: “Tuy nhiên, thứ này cũng chỉ có hai người chúng ta ở cấp bậc ngụy thần sử dụng được. Sau khi chiếm được nó, ta cũng không thể sử dụng. Tuy nhiên ta sớm lập thề sẽ sử dụng được, nhưng cho tới hôm nay mới sử dụng lần đầu tiên.”
Tiếu Ân tức giận nói: “Lần đầu tiên lại dùng để đối phó ta, ngài đúng là hào phòng đó.”
Hắc long vương lập tức xấu hổ nhưng cũng biết Tiếu Ân không có ác ý.
Tới bây giờ, hai người không có hứng thú giao thủ với nhau, cùng nhau bay về long đảo.
Cho tới khi bọn họ rời đi một ngày, mảnh hải vực mới xuất hiện những đàn cá mới, sau đó đàn cá này cắn nuốt tôm, cá nổi trên mặt biển. Một con hải quái to lớn nhìn về phía long đảo ánh mắt tràn ngập sợ hãi.
Dưới mệnh lệnh của nó, phạm vi trăm dặm quanh long đảo, ngoại trừ những sinh vật biển bình thường thì không một ma thú nào được phép xuất hiện. Phạm vi đó mơ hồ được bảo hộ.
※※※
Sau khi trở về long đảo, hắc long vương chiêu đãi Tiếu Ân và Juliana.
Ánh mắt của tiểu hồ ly rất sắc bén. Nhìn thái độ đối đãi của Tiếu Ân với hắc long vương là biết địa vị của hắc long vương hơn xa bốn tên ngụy thần Tower Belli. Vì thế nàng liền thể hiện công phu vuốt mông ngựa của mình, khiến hắc long vương vừa ý.
Kỳ thật với thực lực của hắc long vương, đừng nói là cửu vĩ thiên hồ, cho dù thập cấp thiên hồ cũng không được hắn đặt trong tầm mắt. Nhưng tiểu hồ ly đối với mình khách khí như vậy, tự nhiên hắn cũng phải nể mặt Tiếu Ân.
Đương nhiên cơ trí và dung nhan tuyệt sắc của Juliana cũng là một trong những nguyên nhân khiến hắc long vương hài lòng.
Thân là cường giả long tộc, ẩm thực do hắc long vương bố trí vô cùng xa hoa và xa xỉ. Thậm chí cấp bậc hưởng thụ còn cao hơn cả ma pháp tháp của Tiếu Ân.
Điều này khiến Tiếu Ân khó hiểu, ở trên long đảo làm thế nào bọn họ chế biến được mỹ thực tinh xảo tới thế này?
Nhưng câu trả lời của hắc long vương khiến hắn mở rộng tầm mắt. Hóa ra trong đám hắc long có nuôi dưỡng sáu á long tinh thông chế biến mỹ thực.
Sức chiến đấu của loại á long này không cường đại. Nhưng trời sinh là mỹ thực gia, chúng nó còn có một bản lĩnh đặc thù đó là chỉ cần ăn qua một lần là có thể chế biến lại hoặc tăng thêm các mỹ vị khác.
Đó là điểm đặc thù của loại á long này cho nên chúng nó trở thành chủng tộc phụ thuộc cho chủng tộc khác.
Có thể được hắc long nhất tộc nhìn trúng, đó là vận may của bọn chúng.
Sau khi nghe hắc long vương giới thiệu, tâm trạng của Tiếu Ân chấn động, cũng muốn tính toán để có được một vị siêu cấp đại trù.
Tuy nhiên hắn cũng biết, đám á long này chắc chắn là do đám long tử long tôn của hắc long vương mang từ bên ngoài về. Ngày sau chắc có cơ hội.
Nghỉ tạm trong long đảo một ngày. Sáng sớm ngày hôm sau, Tiếu Ân và hắc long vương tới vách núi đen.
“Long vương, ngươi đã đi qua thần giới chưa?” Tiếu Ân hỏi thẳng.
“Đi qua vài lần.” Hắc long vương do dự một chút, thành thật trả lời.
Tiếu Ân có chút kinh ngạc. Mỗi một lần đi qua thông đạo sẽ mất một vạn thần lực kết tinh, đi qua vài lần, chẳng phải hao phí mười vạn thần lực kết tinh sao?
Trầm ngâm một chút, Tiếu Ân hỏi: “Thần giới như thế nào?”
Hắc long vương có chút lo lắng, dường như hoài niệm gì đó, một lúc lâu sau, hắn mới thản nhiên nói: “Tiếu Ân, thần giới là một nơi xinh đẹp. Ở nơi đó, ngươi có thể thấy cảnh tượng xinh đẹp nhất thế gian, đồng thời ngươi cũng có thể nhìn thấy số lượng tín đồ thành kính nhiều nhất.”
“Tín đồ thành kính?” Sắc mặt Tiếu Ân khẽ biến hỏi: “Ngươi từng thấy rất nhiều tín đồ ở trong quốc gia của long thần.”
“Tất nhiên, trong giới thần linh, long thần bệ hạ là một nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy. Quốc gia của người tất nhiên có nhiều tín đồ.” Hắc long vương nói: “Số lượng tín đồ cho dù không tới trăm ức thì cũng tới một ức.”
Khuôn mặt của Tiếu Ân lộ vẻ cổ quái: “Đám tín đồ đó làm thế nào đi tới quốc gia của long thần? Long thần đại nhân đón tiếp bọn họ ra sao?”
Vẻ mặt của Tiếu Ân tò mò hỏi.
Tuy nhiên trong lòng hắn cũng kinh ngạc tới cực điểm, mỗi một lần thông đạo mở ra phải mất một vạn thần lực kết tinh. Nếu thực sự là một tỷ tín đồ thì long thần phải tiêu hao bao nhiêu thần lực kết tinh? Dường như điều này không có khả năng.
Hắc long vương cất tiếng cười to nói: “Tiếu Ân, ngươi nói đùa sao, đón tiếp bọn họ vào thần giới? Đó là chuyện không thể xảy ra.”
Trong lòng Tiếu Ân thở phào nhẹ nhõm, quả nhiên không phải đón tiếp.
“Thế làm thế nào bọn họ tiến vào thế giới của thần?”
“Rất đơn giản, sau khi những người này tử vong, linh hồn sẽ tiến vào thế giới của thần, một lần nữa tụ lại cơ thể.” Hăc long vương than nhẹ nói: “Tổ hình thuật của ta chính là học được từ thế giới của thần. Nếu không, ta cũng không có khả năng khôi phục lại long thể cho Lida và Bulliet.”
Ánh mắt của Tiếu Ân chớp động vài cái nói: “Sau khi tử vong rồi khôi phục cơ thể lại?”
“Đúng, chỉ có những người thành kính nhất với thần linh, sau khi tử vong, linh hồn sẽ không tiêu tán, dưới lực lượng bảo vệ của thần sẽ trở về thế giới của thần.”
Vẻ mặt của hắc long vương trang trọng nói: “Một khi tiến vào thế giới của thần, sẽ được thần linh chúc phúc, một lần nữa khôi phục lại thân thể. Từ đó về sau, người này có thể vĩnh viễn sinh hoạt trong thế giới của thần.”
“Vĩnh viễn sao?” Hai mắt của Tiếu Ân ẩn hiện hào quang, dường như nhớ tới gì đó.
“Đúng vậy, ở trong thế giới của thần, thần linh có thể thay đổi mọi thứ, có thể cung cấp cuộc sống thoải mái nhất cho tín đồ, số lượng tín đồ đạt tới con số nhất định, sẽ sinh ra ảnh hường lẫn nhau, khi đó sẽ vô cùng cuồng nhiệt thần linh. Chỉ cần thần linh cung cấp đủ thực vật cho bọn họ là có thể ngồi mát ăn bát vàng.” Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Giọng nói của hắc long vương có chút hâm mộ: “Chỉ cần thần điện không đổ, thần linh sẽ không sụp đổ.”
Tiếu Ân gật đầu, miệng hắn thì thào: “Chỉ có những tín đồ thành kính, linh hồn mới tiến vào thần giới…”
Hắc long vương ho nhẹ một tiếng, cắt đứt ý nghĩ của Tiếu Ân nói: “Tiếu Ân, có thế tiến vào thần giới, cũng không phải là những tín đồ thành kính bình thường.”
Tiếu Ân ngẩn ra, hỏi ngược lại: “Sao, còn có yêu cầu gì?”
Hắc long vương nghiêm túc nói: “Muốn suốt đời ở trong thần giới thì chỉ có những tín đồ thành kính nhất, nguyện ý bỏ qua gia đình, bỏ qua mọi việc, đem toàn bộ tâm thần của mình phụng hiến cho thần linh, mới có tư cách tiến vào trong thần giới.”
Lúc này Tiếu Ân mới giật mình, nhiều ý niệm trong đầu xoay chuyển. Trong ba mươi vạn tín đồ mà Cự Ma Thần nắm giữ, có thể làm được như thế chỉ sợ không tới môt trăm người…
Sắc mặt của hắn lập tức có chút khó coi.
Cự Ma Thần muốn đạt tới trình độ như long thần đại nhân, tụ tập một ức tín đồ điên cuồng, như vậy phải tích lũy bao nhiêu năm?
Rốt cuộc khóe miệng Tiếu Ân nở nụ cười khổ, việc này quá xa xôi.
Ánh mắt nhìn về phương xa, nhìn hai hắc long vui đùa trong màn sương mù dày đặc.
Lida từng giải thích, hai hắc long này nhìn qua thì lớn nhưng tuổi tác chân thật của bọn họ ở trong long tộc thì chỉ được coi là trẻ nhỏ, cho nên mới nghịch ngợm và không hiểu chuyện như thế.
Giờ phút này, cho dù có long vương, nhưng bọn họ vẫn vui đùa thoải mái. Còn ánh mắt của lão long nhìn về phía bọn họ lại không có nửa điểm tức giận, mà tràn ngập bao dung, giống như sự quan tâm của trưởng bối.
Một hắc long mở miệng, phát ra một đạo long ngâm chi âm.
Đạo long ngâm chi âm này đừng nói là hắc toàn phong, ngay cả tiếng kêu của Tiếu Ân cũng lợi hại hơn một bậc.
Nhưng mà sau khi nghe tiếng rống này, trong lòng Tiếu Ân đột nhiên xuất hiện một kế hoạch. Tuy kế hoạch này mới chỉ là hình thức ban đầu nhưng Tiếu Ân biết, hắn hoàn toàn có thể thử.
Hắn lại tiếp tục thỉnh giáo hắc long vương một số chuyện về thần giới, trong đó có một số việc có trợ giúp to lớn đối với hắn.
Dưới sự chỉ điểm của hắc long vương. Tiếu Ân hiểu, ngay cả ở trong thần giới, cũng có những điểm giao dịch giành cho thần linh.
Giao dịch có hai loại. Loại chính quy dựa vào danh dự của các thần linh siêu cấp cường đại, tiến hành hoạt động giao dịch ở trong quốc gia của bọn họ. Loại giao dịch này gọi là chợ trắng.
Thần linh có tư cách tổ chức hoạt động này là những thần linh có địa vị cực cao trong thần giới.
Nghe nói ngoài thần linh có thần cách siêu cấp hoàn mỹ ra thì chỉ có những lão đại chủ thần mới có tư cách tổ chức giao dịch chợ trắng.
Ở trong chợ trắng, có thể tự do mua bán, cũng có thể bán đấu giá. Loại giao dịch này có ưu điểm lớn nhất đó là an toàn, không ai dám tiến hành cướp bóc và ăn cướp ở đây.
Tuy nhiên, tới địa phương này, phần lớn đều là người phát ngôn của thần.
Về phần chân thân hoặc phân thân của thần linh, cơ bản không có khả năng xuất hiện.
Đó là quy củ tồn tại qua vô số năm.
Tất nhiên, có những tiểu thần vừa mới tiến giai, có lẽ sẽ tự mình tham dự. Chỉ có điều tình huống này rất ít khi xảy ra.
Sau khi giao dịch xong, bất kể là người mua hay người bán đều phải nộp một khoản phí cho thần linh tổ chức hội giao dịch này.
Dùng một phần để trả cho thần linh giữ gìn trật tự là một lựa chọn không tồi.
Ngoài những thần linh bậc cao và có danh vọng tổ chức loại giao dịch này thì còn có loại giao dịch hắc ám, gọi tắt là chợ đen.
Trong thần giới, có rất nhiều thần linh ngã xuống. Sau khi bọn họ ngã xuống, thế giới của thần sẽ đổ vỡ theo. Nhưng trước khi đổ vỡ, được một số người nhìn trúng, dùng thần lực để gia trì, khiến nó vẫn tiếp tục lơ lửng bên trong thần giới.
Thời gian lâu, nơi này dần trở thành chợ đen.
Có nhiều vật phẩm không thể quang minh chính đại giao dịch đều được giao dịch ở đây. Nghe nói chủng loại giao dịch có nhiều loại, chỉ cần có đủ thần lực kết tinh thì ngươi muốn mua gì cũng có. Đồng thời, vật phẩm bán ở nơi này không cần phải tra rõ lai lịch. Cho dù là mảnh vỡ thần cách trộm được của thần linh hay thượng cổ thần khí, thậm chí là thân thể của thần linh tử vong, đều có thể.
Chỉ có điều, bên trong chợ đen vô cùng hỗn loạn, còn lâu mới bằng được chợ trắng. Mỗi ngày đều có người không hiểu vì sao mà chết. Gặp phải chuyện này, người phụ trách chợ đen đều mắt nhắm mắt mở coi như không thấy.
Cho nên nơi này là sân chơi của cường giả. Muốn tiến hành giao dịch vật phẩm ở đây thì bản thân phải có thực lực tương ứng với giá trị vật phẩm. Nếu không chờ đợi ngươi chính là cảnh vật mất người vong.
Tất nhiên nơi này càng là cấm địa của phân thân và hình chiếu thần linh.
Bởi vì nếu bọn họ tới đây, chắc chắn sẽ lọt phải sự vây công của mọi người và không chết không dừng. Bởi vì tất cả mọi người đều biết, chỉ cần tiêu diệt phân thân và hình chiếu thần linh là có thể đoạt được mảnh vỡ thần cách. Vì thứ này, dù có nguy hiểm hơn cũng đáng để liều mạng.
Có rất nhiều thần linh có thần uy cái thế từng có ký ức bi thảm ở nơi này, cũng trở thành trò cười nổi tiếng trong thần giới.
Thực lực tuyệt đối có thể quét ngang thiên hạ nhưng yếu như con kiến, nếu tập hợp thành trăm vạn đại quân thì ngay cả sư tử và voi cũng không địch được đàn kiến.
Nhưng khiến Tiếu Ân động tâm đó là hai nơi này đều bán mảnh vỡ thần cách.
Thần giới và thế giới bên ngoài quả nhiên khác nhau về bản chất.
Ở bên ngoài bán mảnh vỡ thần cách, chắc chắn sẽ khiến mọi người quan tâm. Chỉ có kẻ xuất quỷ nhập thần như Vô Danh mới dám làm điều này. Chỉ có điều trên thế giới này người có thể uy hiếp Vô Danh rất ít cho nên hắn mới bán thành công được.
Còn ở trong thần giới lại hoàn toàn khác.
Theo cách nói của hắc long vương, vừa mới đốt thần hỏa, dựng thế giới của thần đều là nhóm thần linh nhược tiểu. Kỳ thật bọn họ là tầng lớp thần linh thấp nhất. Một trăm năm đầu bước chân vào thần giới là giai đoạn nguy hiểm nhất.
Bởi vì trên thần giới, có một đội ngũ chuyên săn giết tân thần. Nếu tân thần có vận khí không tốt, rơi vào tầm mắt của những nhân vật như vậy thì không thể chống đỡ trong thời gian ngắn, có mười phần sẽ trở thành vật hy sinh. Chẳng những mất đi thần cách và thần tính, ngay cả sinh mạng và linh hồn cũng biến thành hư vô. Đội ngũ đi săn này sẽ đem mảnh vỡ thân cách và thân tính bán ở trong chợ trắng và chợ đen. Lợi nhuận thu được tuyệt đối khiến người khác nhỏ nước rãi.
Tuy nhiên giết thần không phải là chuyện dễ dàng. Cho dù là thần linh vừa mới bước chân vào thần giới cũng không dễ bắt nạt.
Đội quân đi săn không phải lần nào cũng thắng lợi trở về, toàn quân bị diệt cũng có.
Tất nhiên cũng có một số tân thần nhờ sự che chở của thần linh bậc cao. Như thế dù thực lực của thần linh có yếu cũng không có ai dám ra tay.
Nói tới đây, hắc long vương rất đắc ý. Phàm là long tộc nhất mạch đều là con dân của long thần, tự động được lão nhân gia bảo hộ.
Khi hắn nói những lời này, giọng nói tràn ngập kiêu ngạo khiến Tiếu Ân cũng bị ảnh hưởng.
Hơn nữa hắc long vương còn đề xuất Tiếu Ân gia nhập vào tín ngưỡng long thần. Hắn thề chỉ cần Tiếu Ân tín ngưỡng long thần, sau khi bước chân vào thần giới, lập tức được long thần bệ hạ bảo hộ, khiến hắn không bị đội ngũ thợ săn để ý.
Tiếu Ân trầm ngâm một lúc, rốt cuộc khéo léo từ chối đề nghị của hắc long vương.
Hắc long vương có vẻ rất nuối tiếc. Nhìn khuôn mặt của hắn là biết hắn thật lòng muốn lôi kéo Tiếu Ân. Nhưng đáng tiếc, Tiếu Ân có quyết định riêng của mình, không thể đáp ứng.
Tiếu Ân cùng Juliana ở lại long đảo ba ngày. Đối với bên ngoài, Tiếu Ân thừa nhận thân phận và địa vị của Juliana.
Hắc long vương tất nhiên hiểu được ý của hắn, rất khách khí với tiểu hồ ly. Mười hắc Iong không ai dám cao ngạo trước mặt nàng.
Ba ngày sau, Tiếu Ân hài lòng rời khỏi long đảo.
Lần gặp mặt này, Tiếu Ân thu được nhiều thu hoạch.
Chẳng những nghiên cứu sâu hơn về thượng cổ thần khí, hơn nữa còn hiểu biết về thần giới.
Bên trong thần giới, tuyệt đối không tốt đẹp như trong tưởng tượng. Trong đó chứa đây sát khí vô hình, đối với nhóm thần linh vừa mới tiến giai thì nếu hành động không tốt, sẽ lọt vào cảnh vạn kiếp bất phục.
Lúc trước ở trong thần giới nghiên cứu thượng cổ thần khí năm năm. Cự Ma Thần khống chế thế giới của thần, không tiếp xúc với bên ngoài. Không thể không nói sự cẩn thận của hắn đã mang lại hồi báo lớn, ít nhất là về vấn đề an toàn, hắn không lọt vào tầm mắt của đội ngũ đi săn.
Tuy nhiên đóng cửa không có lợi cho sự phát triển của thế giới của thần.
Phải nhanh nâng cao thực lực, đi ra ngoài giao dịch chỉ sợ là lựa chọn duy nhất.
Dù sao thời gian Cự Ma Thần thành thần quá ngắn, căn bản không thể bằng với của cải mà người ta tích lũy qua vô số năm.
Chỉ cần nghĩ tới quốc gia của long thần với số lượng tín đồ lên tới con số một ức là đủ để Tiếu Ân hâm mộ tới chết.
Đám tín đồ đó không phải là tín đồ bình thường. Đều là những tín đồ thành kính, cuồng nhiệt và trung tâm nhất. Nhân vật như thế ở trong ba mươi vạn tín đồ của Cự Ma Thần thì trong một trăm người mới chưa chắc đã có một người.
Nếu giờ phút này đem ba mươi vạn người giết chết thì những linh hồn có thể tiến vào quốc gia của Cự Ma Thần chỉ có thể đạt tới con số hai nghìn. Điều này khiến Tiếu Ân khóc cười không xong.
※※※
Về tới công quốc Louis, Tiếu Ân tìm bốn người Tower Belli, hỏi bọn họ một số vấn đề liên quan tới thần giới. Ngoài dự đoán của hắn, mặc dù hiểu biết của bọn họ đối với thần giới không bằng hắc Iong vương, nhưng những tin vỉa hè thì thu được rất nhiều.
Sau khi bọn họ lấy được mảnh vỡ thần cách, không ai đốt thần hỏa, tuyển nhận tín đồ và xây dựng thế giới của thần.
Không ngờ bốn người lại nhất trí yên lặng đợi Tiếu Ân hành động.
Bọn họ nghĩ, chỉ khi Tiếu Ân thuận lợi thành thần, mới có thể trợ giúp bọn họ. Nếu không muốn một mình thành thần thì đúng là rất khó khăn.
Tuy nhiên ngoài miệng bọn họ quang minh chính đại nói nhưng nếu không có sự tồn tại của linh hồn khế ước, chỉ sợ bọn họ đã sớm tự lập môn hộ. Chỉ có điều giờ phút này Tiếu Ân chưa hành động nên những tên cáo già như bọn họ tự nhiên lựa chọn thái độ bàng quang.
Tiếu Ân rất vừa lòng với lựa chọn của bọn họ. Sau đó hắn nói chuyện đội ngũ đi săn thần trên thần giới cho bọn họ biết khiến bọn họ cảm thấy kinh sợ, đồng thời cảm thấy may mắn vì lựa chọn của mình.
Xem ra dâng hiến linh hồn tuy bị quản chế nhưng trong một số thời điểm, chưa chắc đã không tốt.
Tiếu Ân để bốn người thủ hộ ma pháp tháp, cách một đoạn thời gian ra ngoài giảng dạy, an bài mọi chuyện một cách hợp lý. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Sau đó hắn mang người thân của mình tiến vào đại lục thần tạo, sau đó hạ một đạo mệnh lệnh không có đạo lý, ngoài chủ thần điện ở trung tâm thần điện, dựng thêm chín mươi chín thần điện khác.
Sau khi trăm điện hoàn thành, tất cả sinh linh sẽ thờ cúng Cự Ma Thần.
Tuy mọi người cảm thấy khó hiểu với mệnh lệnh của hắn nhưng không ai dám vi phạm
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.