Quyển 8 - Chương 5: Thượng cổ thần khí Giai Điệu Sinh Mệnh
Thương Thiên Bạch Hạc
13/04/2013
“Các hạ, xin đừng lo lắng, đây là thần niệm của một trong những tinh linh chủ thần Dajialema bệ hạ. Bệ hạ cũng không có ác ý gì, chỉ làm theo lệ mà thôi.” Raphael giải thích.
Người cá sấu miễn cưỡng gật đầu một cái, ngạo khí trong mắt không khỏi kiềm chế rất nhiều.
Ở trong một ma pháp tháp không ngờ có thần niệm của thần linh cấp bậc chủ thần, đủ để áp chế khí thế của tuyệt đại đa số thần linh.
Sau khi ngụy thần thăng cấp thành thần linh, trừ Tiếu Ân và Cự Ma Thần giàu nứt đố đổ vách ra, về cơ bản đều chỉ có một thần cách và thần tính, hơn nữa còn không có tín đồ trung thành phi thăng cùng, chỉ là thần linh yếu đuối mang theo một thần quốc tiêu chuẩn nhỏ nhất mà thôi.
Những thần linh yếu nhược này trong thần giới không có địa vị gì cả, hơn nữa thần quốc mới thành lập, thần lực suy kiệt.
Trong vòng khoảng trăm năm đầu tiên, trong số bọn họ trừ những kẻ may mắn có chỗ dựa vững chắc hùng mạnh sau lưng ra, còn lại hầu hết thần linh đều lưu lạc khắp nơi. Bọn họ không dám dừng lại ở bất cứ đâu trong thần giới quá lâu, ít nhất là trong vòng hơn mười năm, trước khi thần lực của bọn họ hoàn toàn khôi phục, căn bản là không dám cùng bất cứ kẻ nào kết giao, chỉ có thể thông qua vài thủ đoạn thao túng, cẩn thận phát triển tín đồ tại hạ giới, từ từ tích tụ năng lượng.
Giai đoạn này đối với tất cả thần linh mà nói đều là giai đoạn đen tối nhất, ít nhất có hơn phân nửa thần linh bởi vì các nguyên nhân khác nhau mà không sống sót qua giai đoạn này, cứ thế mà chết đi.
Trong đó một bộ phận gặp phải tiểu đội săn giết của những người tự do trong thần giới.
Trong những tiểu đội này, có rất nhiều cao thủ cấp ngụy thần và truyền kỳ, nếu phát hiện những kẻ vừa thăng cấp chưa đến mười năm, còn là thần linh yếu nhược vừa thăng cấp, như vậy về cơ bản có hơn bảy phần cơ hội săn giết thành công.
Ngoài ra, thần linh bậc này cũng là con mồi ngon nhất trong mắt thần linh khác. Có lẽ thần linh bậc trung và bậc cao cũng không đến mức để mắt đến thần linh yếu nhược, nhưng thần linh bậc thấp và những thần linh yếu nhược khác đã thăng cấp tới thần giới trước đều rình như hổ rình mồi.
Thí thần, ở thần giới cũng không phải một chuyện to tát gì.
Trời đất mênh mông, cao thủ xuất hiện lớp lớp, người may mắn không chỉ có mỗi một mình Tiếu Ân. Gần như mỗi một năm đều có thần linh vừa thăng cấp xuất hiện. Nhưng đồng thời mỗi năm cũng đều có thần linh ngã xuống.
Gian khổ vượt qua giai đoạn thần linh yếu nhược, trải qua chỉến tranh và cướp bóc, khi thần linh yếu nhược có được mười hai mảnh vỡ thần cách thích hợp, sau khi trả giá rất nhiều tín ngưỡng lực thì có thể ngưng tụ thần cách kém chất lượng.
Một khi hoàn thành bước này, thần linh yếu nhược tự động thăng cấp thành thần linh bậc thấp.
Phía trên thần linh bậc thấp, còn có thần linh bậc trung, bậc cao, ở trên cùng chính thần linh cấp bậc chủ thần, về phần Odin Lage, đẳng cấp thần vương tối cao, chênh lệch so với thần linh yếu nhược quả thực là không thể đo đếm.
Đương nhiên, thần linh thăng cấp cũng không chỉ nhìn vào thần cách nhiều ít. Nếu đơn giản như vậy, Tiếu Ân bế quan vài năm, lúc tái xuất, chẳng phải là có thể trở thành Odin Lage thứ hai rồi sao?
Thần linh thăng cấp trừ yêu cầu trọng yếu nhất là thần cách ra, còn phải trải qua năm rộng tháng dài mài giũa, mới có thể khiến thần cách, thần thể, linh hồn và thần tính kết hợp hoàn mỹ. Ngoài ra, độ lớn của thần quốc và số tín đồ trung thành ở trong thần quốc, cùng với thực lực của tín đồ trung thành đều là những yêu cầu không thể thiếu.
Cũng như một tòa cao ốc, nếu không có tín đồ trung thành như những giọt nước biển vô cùng vô tận làm nền tảng, vậy bất kể bản thân hắn có thực lực hùng mạnh thế nào, cũng chỉ là xây dựng những lâu đài không có móng.
Lúc bình thường đương nhiên không có gì, nhưng đến khi xảy ra chiến đấu giữa các vị thần, loại thần linh này thường thường chính là những tên xui xẻo ngã xuống nhanh nhất.
Tiếu Ân dưới sự chỉ bảo của hắc long vương, hiểu đạo lý này sâu sắc, cho nên ngay cả khi chẳng cần lo lắng chút nào về vấn đề thần cách cũng không liều lĩnh.
Huống chi, thời gian hắn thăng cấp thành thần linh thật sự là quá ngắn. Thần thể, linh hồn và thần tính có thể so sánh với thần linh bậc thấp đã dung hợp thần cách kém chất lượng cũng đã là một việc phi thường.
Nếu là muốn tiến thêm một bước, e là không chịu nổi áp lực, có nguy cơ tự bạo.
Dù sao, Tiếu Ân chẳng qua chỉ là một người, không phải như Cự Ma Thần có chín linh hồn, chín thần thể, xét về cường độ chịu đựng của thần cách, bọn họ kém hơn không chỉ đơn giản là chín lần.
Tuy nhiên ngay cả Cự Ma Thần đã hấp thu rất nhiều thần cách, cũng không có khả năng trong khoảng thời gian ngắn hoàn toàn dung hợp, cũng cần thời gian rất dài từ từ mài giũa, mới có thể dần dần nâng cao thực lực bản thân. So với các thần linh khác thì một kẻ không cần lo lắng về vấn đề thần cách như Tiếu Ân có tốc độ thăng cấp kỳ thật cũng đã nhanh hơn bất cứ kẻ nào.
May mắn là, đối với thần linh mà nói, thứ không thiếu nhất chính là thời gian.
Lúc này người cá sấu bất quá chỉ là một phân thân của thần linh bậc thấp mà thôi, sau khi cảm ứng được thần niệm cấp bậc chủ thần, trong lòng hắn đương nhiên cảm thấy rung động mãnh liệt không thể kìm nén, dù sao chênh lệch giữa hai bên thật sự là như trời và đất.
Thu hồi ánh mắt có chút phức tạp, người cá sấu cười to nói: “Nơi này nếu là thánh địa cất giấu bảo vật của quý gia tộc, có một vị chủ thần bệ hạ trấn thủ là đương nhiên.”
Hắn cũng không hỏi chủ thần trấn thủ này là phân thân hay là hình chiếu. Thứ nhất vì Raphael chắc chắn sẽ không trả lời, thứ hai là bất kể là hình chiếu hay là phân thân, cũng không phải thứ hắn có thể đối phó.
Dưới sự dẫn đường của Raphael, bọn họ đi tới phòng thứ ba tầng thứ năm của ma pháp tháp.
Raphael giơ tay nhẹ nhàng chạm vào cửa phòng. Một đạo năng lượng dao động xuất hiện, cửa phòng lập tức từ từ mở ra.
Ngoài cửa phòng cũng không thể cảm ứng được tình hình bên trong, hơn nữa lối vào phòng trắng xóa, ngay cả một chút tình hình bên trong cũng nhìn không thấu.
Hắn do dự một chút, rốt cục cẩn thận bước vào trong.
Gia tộc Phong Linh tiếng tăm lừng lẫy, cho dù trong tay hắn có chí bảo như thần cách, ở lần đầu tiên gặp nhau, hẳn là cũng sẽ không giết người cướp của.
Đương nhiên, nếu người cá sấu có thể không ngừng cung cấp thần cách, vậy đừng nói là gia tộc Phong Linh, cho dù là bản thân Tiếu Ân, e là cũng khó có thể kìm nén được sự tò mò xuất hiện trong đầu.
Hai chân vừa bước vào phòng, sương mù che lấp cửa mà đứng bên ngoài nhìn thấy lập tức tiêu tan.
Người cá sấu lập tức thấy mọi thứ trong phòng đó, hai mắt hắn sáng lên, trong lòng có chút rung động.
Trong phòng này, bày bảy vật phẩm, đều là thượng cổ thần khí mà hắn cố ý nhắc tới. Chẳng qua những thứ này so với những thứ bên dưới khi nãy, vật phẩm nơi này mới là chân chính là tinh phẩm.
Những vật phẩm ở dưới, phong ấn nhiều nhất chỉ có chín đạo, hơn nữa có thứ còn chỉ có một. Nhưng trong bảy món đồ ở nơi này, chỉ có hai món có chín đạo phong ấn, còn lại ít nhất cũng là mười sáu đạo, mà khiến người cá sấu kinh ngạc nhất chính là trong đó có một thượng cổ thần khí quỷ dị hình dáng giống như một ống tiêu dài nửa thước, không ngờ có hai mươi lăm đạo phong ấn.
Hai mươi lăm đạo, người cá sấu cũng biến sắc.
Số lượng phong ấn tương đương với tiểu mộc kiếm, có thể hấp thụ năng lượng tử sắc lôi điện, đại biểu cho thần tính siêu cấp hùng mạnh có thể hủy diệt hết thảy.
Trong gia tộc Phong Linh, không ngờ còn có thượng cổ thần khí như vậy, hơn nữa bày ở trong này không ai sử dụng, điều này tuyệt đối không hợp lý.
Dù sao, nơi này cũng là tàng bảo các của gia tộc Phong Linh, không phải một hội đấu giá trong lãnh địa của ngụy thần. Nói không ai biết giá trị chân chính của thứ này, người cá sấu tuyệt đối không tin.
Nhìn ánh mắt người cá sấu nhìn chằm chằm khúc cây kia, Raphael nói: “Các hạ, thượng cổ thần khí này tên là Giai Điệu Sinh Mệnh, là một món siêu cấp thần khí chân chính có pháp tắc thanh âm.”
Người cá sấu khẽ gật đầu, nói: “Ta biết, nhưng ta không hiểu. Chẳng lẽ gia tộc Phong Linh nhân tài đông đúc lại không có nhân tài nào có thể sử dụng thứ này sao?”
Raphael không khỏi cười khổ một tiếng, vẻ mặt hắn trước sau vẫn giữ thái độ bình thản, lúc này biến sắc quả nhiên rất đặc biệt.
“Các hạ, thượng cổ thần khí này tuy rằng là một món siêu cấp thần khí, nhưng sử dụng nó cần điều kiện quá hà khắc, vượt rất xa tưởng tượng của mọi người. Cho nên từ khi phát hiện nó, vẫn bày ở đây, thủy chung cũng không ai có thể sử dụng.”
Người cá sấu chớp chớp mắt, dường như là chưa từ bỏ ý định hỏi: “Muốn sử dụng thượng cổ thần khí này cần điều kiện gì?”
“Thượng cổ thần khí này chỉ có thần linh thuộc tính trung lập mới có thể sử dụng, nhưng vấn đề là, muốn cởi bỏ phong ấn của thần khí, cần phải có hắc ám hệ thần linh và quang minh hệ thần linh liên thủ tương trợ, mới có thể đạt thành. Hơn nữa một khi có người bắt đầu liên thủ giải trừ phong ấn, như vậy cả quá trình không thể đổi người. Hai mươi lăm đạo phong ấn, muốn phá bỏ với điều kiện tiên quyết là không hư hao thần khí, cần thời gian cực kỳ dài cho dù là hơn trăm vạn năm cũng có thể.” Raphael than nhẹ một tiếng, nói có chút tiếc nuối.
“Chỉ là khó khăn này thôi sao?” Người cá sấu cười ha hả nói: “Nếu chỉ là khó khăn này, như vậy chỉ cần thuê hai phân thân của thần linh, chẳng phải giải quyết được sao?”
“Đương nhiên không được.” Raphael nói: “Khi phá phong ấn, cần thần thể tự mình làm, nếu là phân thân, cho dù là phân thân của thần vương bệ hạ cũng không thể cởi bỏ phong ấn.”
Người cá sấu ngẩn ra, lập tức là nhíu mày không nói.
Đối với thần linh mà nói, phân thân có thể ra ngoài du lịch, nhưng bản thể tuyệt đối không được.
Đừng nói là khiến bản thể thần linh ba hệ khác nhau ở cùng một chỗ, cho dù là ba bản thể của thần linh cùng hệ về cơ bản cũng không có khả năng có thể trực tiếp mặt đối mặt cùng lúc. Nếu thật sự có thể làm được thì chỉ có một lời giải thích, đó chính là…
Thí thần…
Ánh mắt Raphael tiếc nuối nhìn thần khí này. Nếu không có điều kiện hà khắc tới mức gần như không thể thỏa mãn, thần khí này cũng không có khả năng bị bày bán ở trong này như vậy rất lâu rồi mà không ai có thể sử dụng.
Trên thượng cổ thần khí này còn có một phong ấn bên ngoài muốn cởi bỏ cũng không phải chuyện dễ.
Raphael nói tiếp: “Chỉ riêng một điều kiện này cũng đã khiến vô số người nghe xong dừng bước.”
Lúc này người cá sấu thật sự có chút nhức đầu, nho nhỏ một thượng cổ thần khí, không nên thiết kế ra nhiều điều kiện sử dụng như vậy để làm gì chứ?
“Còn có yêu cầu cổ quái gì nữa?”
“Còn có một yêu cầu.” Trong thanh âm Raphael không ngờ có chút bất đắc dĩ: “Muốn cởi bỏ phong ấn bên ngoài, phải mượn một tia thần lực của ba vị thần vương bệ hạ ba hệ mới được.”
Hai mắt người cá sấu mơ hồ tỏa sáng, hỏi: “Vì sao?”
“Bởi vì ở phong ấn có hai mươi bảy lực lượng thần tính khác nhau phòng hộ.”
Người cá sấu lập tức giật mình, hai mươi bảy đạo năng lượng khác nhau, chẳng phải nói mỗi hệ phải có đủ chín đạo mới có thể mở được sao. Mà có thể có được chín loại thần tính khác nhau, đương nhiên cũng chỉ có đám thần linh bệ hạ cao cao tại thượng trong số các thần linh của ba hệ.
Trầm ngâm một lát, ngươi cá sấu lầu bầu nói: “Thật là cổ quái, nếu thần khí này có yêu cầu như vậy, làm sao còn có thể luyện chế ra?”
Đối với vần đề này, Raphael rõ ràng là đã sớm suy xét qua: “Nghe nói thời kì thượng cổ, thần linh có thể có chín loại thần tính tuy rằng không phải rất nhiều, nhưng tuyệt đối không ít. Hơn nữa thời kì thượng cổ phương pháp tu luyện của thần linh rất khác bây giờ. Bọn họ có thần thể mạnh mẽ hơn xa so với thần thể thần linh hiện tại, gần như không ai cố ý trốn bên trong thần quốc. Cho nên hai vấn đề này đối với thượng cổ thần linh mà nói cũng không phải khó có thể giải quyết như vậy.”
Người cá sấu chậm rãi gật đầu, đối với uy lực của thượng cổ thần linh chỉ có thể ngước nhìn.
Raphael chỉ vào mấy món thượng cổ thần khí còn lại, giải thích cặn kẽ và uy lực của từng món một.
Trong số những thượng cổ thần khí này có ba món thần khí đều là loại bình thường nhất. Đặc điểm lớn nhất của chúng chính là có thể dùng thần lực hoặc ma lực điều khiển. Nhưng có một điểm ở ba món thượng cổ thần khí này cực kỳ hiếm thấy, ngay cả với thực lực của gia tộc Phong Linh cũng không thể tìm được năng lượng có thể sử dụng chúng.
Cũng giống như tiểu mộc kiếm của Tiếu Ân, trước khi gặp phải tử sắc lôi điện, năng lượng ẩn chứa bên trong gần như đã cạn kiệt, ngay cả bản thể thần khí cũng gần như đã tiêu tan.
Ba món thần khí này cũng có cùng phiền phức như thế, trước khi có năng lượng bổ sung, bất cứ kẻ nào cũng không dám sử dụng năng lực cường đại của nó nữa. Hơn nữa theo thời gian trôi qua, năng lượng trong ba món thần khí từ từ suy kiệt. Có lẽ sau trăm vạn năm, thần khí này cũng sẽ hóa thành tro bụi.
Tuy nhiên nếu giống như tiểu mộc kiếm, có thể tìm được năng lượng bổ sung, như vậy ba món thần khí này chắc chắn sẽ mang đến ngạc nhiên to lớn cho người ta.
Sau khi đã biết lai lịch, uy lực cùng tình hình cụ thể mấy món thượng cổ thần khí, trong mắt người cá sấu hiện lên vẻ do dự.
Hắn biết, Raphael tuyệt đối không giấu diếm, nói tỉ mỉ ưu khuyết điểm của từng món thần khí, về phần phải chọn lựa thần khí nào, là chuyện của hắn. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Cân nhắc rất nhiều, rốt cục người cá sấu chỉ vào một món, nói: “Ta quyết định rồi, là nó.”
Raphael ngẩn ra, ngay cả khuôn mặt không đổi sắc đã thành thói quen của nàng cũng hiện lên vẻ khó hiểu.
Người cá sấu chọn thần khí, chính là món bọn họ ngay từ đầu đã đề cập: Giai Điệu Sinh Mệnh.
Thần khí hình ống tiêu tỏa ra hào quang màu đỏ lẳng lặng nằm trong cái khay không nhiễm một hạt bụi nào, bất kể theo ai nhìn từ góc độ nào cũng thấy một vẻ rực rỡ thần bí.
Trong bảy kiện thượng cổ thần khí, nó không phải có bề ngoài xuất sắc nhất, nhưng cũng thứ hấp dẫn ánh mắt người khác nhất.
Raphael do dự một chút nói: “Các hạ, ngài hẳn là đã nghe qua lời giới thiệu của ta, biết tình trạng phong ấn của thần khí này.”
“Đúng vậy, ta vô cùng hiểu rõ!”
“Như vậy ngài xác định, cần mua nó sao?”
“Đương nhiên, ta đã quyếl định.” Người cá sấu nghiêm nghị nói.
Raphael nhìn về phía người cá sấu, trong lòng phiếm nổi lên càng thêm cảm giác cổ quái.
Nếu người cá sấu chọn chính là ba món thượng cổ thần khí không biết sử dụng loại năng lượng nào để bổ sung và điều khiển, vậy nàng còn có thể đoán được, có lẽ là người này biết ứng với thần khí đó nên điều khiển như thế nào.
Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Nhưng khi người cá sấu lựa chọn Giai Điệu Sinh Mệnh, nàng quả thật suy nghĩ trăm lần vẫn không có lời giải đáp.
“Ta có thể mạo muội hỏi một câu không? Ngài vì sao chọn thượng cổ thần khí này?”
“Đương nhiên là để cất giữ.”
“Cất chứa…”
“Đúng vậy, vật như vậy, là một thứ tốt nhất để hù người. Nếu để bên trong thần quốc của ta, có thể khiến ta rất có mặt mũi.” Người cá sấu hưng phấn bừng bừng nói.
Đôi mắt Raphael hiện lên chút dao động, sau một lát, nàng ngưng giọng nói: “Được rồi, có hứng thú. Chúng ta cũng không thể nói gì hơn. Tuy nhiên ngài cũng biết, đây dù sao cũng là thượng cổ thần khí bậc cao nhất, giá cả cũng không phải một mảnh vỡ thần cách có thể bằng được.”
“Ừ, như vậy các ngươi cần bao nhiêu?”
Trên mặt Raphael lộ ra vẻ tươi cười, nói: “Bất kể là mảnh vỡ thần cách, hay là thượng cổ thần khí, đều là vật báu vô giá. Nếu là vật vô giá, vậy phải xem ngài có xuất ra thứ gì khiến chúng ta động lòng hay không. Chúng ta đối với mảnh vỡ thần cách trong tay ngài vô cùng khao khát. Nhưng so sánh với nhau, chúng ta lại nghĩ thượng cổ thần khí này có giá trị càng lớn hơn một chút.”
Người cá sấu hừ lạnh một tiếng, hắn biết Raphael nói như vậy là muốn hắn tiếp tục xuất ra vật phẩm.
Dường như là suy tư hồi lâu, người cá sấu nói: “Ta bây giờ quả thật có không chỉ một mảnh vỡ thần cách, nhưng thần cách kia giá trị quá lớn, ta không có khả năng vì một thứ thần khí chỉ có thể làm vật cất giữ mà trao đổi.”
Raphael dịu dàng nói: “Không sao, ngài có thể lấy ra cho ta xem trước. Nếu có thể khiến chúng ta động tâm, như vậy chúng ta cũng có thể cung cấp càng nhiều thứ khiến ngài động tâm.”
Người cá sấu gật đầu một cái thật sâu, trầm giọng nói: “Được!”
Dứt lời, hắn lật tay, trong tay lại xuất hiện một mảnh thần cách.
Đây là thần cách chân chính, cũng không phải mảnh vỡ thần cách, mà là một thần cách đầy đủ tương đương với thần cách kém chất lượng.
Toàn bộ thần cách lung linh một đạo hào quang trong suốt, phảng phất như một cơn lốc sâu thẳm không màu, dường như có thể hút linh hồn người ta vào trong đó.
Ánh mắt Raphael nhìn chằm chằm thần cách này, từ sau khi người cá sấu lấy ra, ánh mắt của nàng không hề dời đi.
Thật lâu sau, nàng quên mất dáng vẻ cứng nhắc của thần linh, thở dài một hơi như nhân loại bình thường, nói: “Thần cách, thần cách kém chất lượng đã ngưng luyện thành công.”
Người cá sấu không chút biến sắc nhìn nàng, nhưng trong lòng thầm ghi nhớ những lời này.
Thần cách kém chất lượng này quả nhiên khác với thần cách kém chất lượng bình thường. Nó được gọi là thần cách kém chất lượng ngưng luyện thành công. Hắn thầm quyết định, nhất định phải tìm Vô Danh hoặc hắc long vương hỏi thăm xem thần cách kém chất lượng ngưng luyện thành công đến tột cùng có cái gì khác.
Raphael trầm ngâm, rốt cục nói: “Các hạ, vật phẩm của ngài đã khiến ta động tâm. Không biết ngài trừ Giai Điệu Sinh Mệnh ra, còn nhìn trúng thứ gì khác không?”
Người cá sấu sảng khoái lắc đầu, nói: “Không có!”
Raphael liền nói ngay: “Được, vậy chúng ta có thể đến phòng khác nhìn một chút, ta đảm bảo, nơi này chắc chắn có thứ ngài cần.”
Người cá sấu khoát tay áo, nói: “Chờ chút! Raphael các hạ, nói thật với ngài, lần này ta đến, kỳ thật cũng không phải là muốn đổi vật phẩm đặc biệt gì cả, mà đơn giản chỉ là muốn đổi một ít thần lực kết tinh.”
“Thần lực kết tinh? Ngài muốn dùng thần cách đổi thần lực kết tinh?” Raphael hỏi đầy vẻ không thể tin nổi.
Đối với thần linh yếu nhược, bậc thấp, thậm chí là bậc trung mà nói, thiếu thần lực kết tinh là chuyện rất bình thường. Nhưng so với thần lực kết tinh, thần cách là thứ không thể thiếu, bất kể số lượng thần lực kết tinh thiếu đến đâu cũng không có khả năng sử dụng thần cách đi đổi.
Người cá sấu cười ha hả nói: “Tất nhiên, ta vốn chẳng qua là muốn dùng một mảnh vỡ thần cách đổi thành thần lực kết tinh mà thôi. Nhưng nếu thấy được thứ gì đó khiến ta động tâm, vậy ta cũng đầy xuất ra lượng máu lớn. Tuy nhiên cái gì đó khác, ta cũng không dám xem nữa, nếu không đến lúc đó sợ là thật sự không muốn bỏ đi.”
Nghe câu này, Raphael rốt cục tin tưởng, bổn ý vị này kỳ thật là tới đổi thần lực kết tinh.
Trầm ngâm, Raphael hỏi: “Tôn kính các hạ, ngài tính đổi như thế nào?”
Trong ánh mắt người cá sấu lộ ra nụ cười giảo hoạt, nói: “Nàng từng nói qua, thần cách thuộc loại vật báu vô giá, nếu đã vô giá, đương nhiên không thể dùng con số cụ thể để cân nhắc.”
Hắn xòe tay ra, trong tay đặt hai thần cách. Một đương nhiên là thần cách kém chất lượng đã ngưng luyện qua khiến Raphael cũng phải thất thố, còn mảnh vỡ thần cách còn lại là thứ lấy ra từ đầu: “Các hạ, đây là vật phẩm ta lấy ra thêm để trao đổi, ta hy vọng có thể đổi được Giai Điệu Sinh Mệnh và một số lượng thần lực kết tinh có thể khiến ta động lòng.”
Raphael yên lặng nhìn người cá sấu, yêu cầu này ngay cả là nàng cũng tuyệt đối là lần đầu tiên thấy.
Trong đó điều khiến nàng nghĩ mãi không thông và khó xử nhất chính là đề xuất của người cá sấu sử dụng thần cách đổi thần lực kết tinh. Nói thật, nàng căn bản là không thể đưa ra một con số cụ thể.
Trầm tư một lát, Raphael chậm rãi nói: “Các hạ, ở đây một năm ta có thể chi ra số thần lực kết tinh lớn nhất là khoảng một trăm triệu.”
“Ta nguyện ý dùng tổng số lượng có thể chi trong ba năm cộng thêm Giai Điệu Sinh Mệnh này đổi với ngài, không biết ngài động tâm hay không?”
Ánh mắt người cá sấu không ngừng nhấp nháy, dường như là tính toán lợi hại mơ hồ, hắn dường như cảm ứng được một luồng thần niệm rất nhỏ tiến vào căn phòng này.
Nếu là phân thân của thần linh bình thường chưa chắc có thể phát hiện ra. Nhưng người cá sấu không thế. Tiếu Ân cố ý xuất ra chín loại thần tính mỗi thứ một chút, hình thành một thần vực có đủ sức mạnh của chín hợp làm một giao cho hắn, cho nên linh giác của hắn hơn rất xa phân thân của thần linh bình thường.
Ngay khi cảm ứng được cỗ thần niệm kia, máu trong cơ thể người cá sấu chợt đông lại, bởi vì hắn cũng đồng thời cảm ứng được một luồng sát ý. Sát ý này tuy rằng mỏng manh, nhưng quả thật có tồn tại.
Trong nháy mắt, hắn đã nghĩ thông suốt nguyên nhân hậu quả.
Sau khi hắn lấy ra hai thần cách, cũng đã xác định là không có khả năng cất đi mang về.
Hiện giờ Raphael đã đưa ra ranh giới của tinh linh bộ tộc, nếu hắn nhận, đương nhiên là vô cùng vui mừng. Nếu không đồng ý, chỉ e cái gọi là danh dự của gia tộc Phong Linh sắp sửa hoàn toàn sụp đổ trước mặt hắn.
Hắn than thầm, cái gì mà tiếng tăm lẫy lừng, chỉ đúng khi mua bán thành công mà thôi. Nếu mua bán không thành, mà thực lực hai bên chênh lệch quá xa, vậy danh dự này cũng chẳng khác nào tờ giấy mỏng manh bình thường.
Trong giây lát, một chút ý niệm lướt qua đầu, trên mặt hắn lập tức hiện ra vẻ vui mừng tươi cười: “Ba trăm triệu thần lực kết tinh, cùng với Giai Điệu Sinh Mệnh, ta đổi.”
Trên khuôn mặt bình tĩnh của Raphael lập tức xuất hiện nụ cười long lanh. Tiếu Ân thầm kinh ngạc, thần linh ăn mặc tầm thường này một khi cười lên quả thật là vô cùng đẹp.
Nếu lúc này Raphael biết đánh giá của Tiếu Ân đối với nàng, chỉ sợ ngay cả thứ kia cũng không cần, trực tiếp quyết sinh tử cùng hắn.
Hai bên giao dịch vô cùng đơn giản, một khi đã mở miệng ước định, Tiếu Ân liền cầm hai thần cách trong tay đưa qua. Hắn vô cùng hiểu rõ tình cảnh của mình, nếu không có khả năng lấy đồ vật này đi, như vậy cứ đơn giản là hào phóng một chút.
Raphael cũng không có vẻ giở trò quỷ gì, nhanh chóng lấy ống tiêu màu đỏ lại, cùng với ống tiêu, còn có một đai lưng, cái ma pháp đai lưng này là một ma pháp vật phẩm đặc chế, không chỉ có chức năng của trang sức không gian, hơn nữa còn có một pháp thuật vòng bảo hộ hùng mạnh. Tuy rằng đối với thần linh chân chính mà nói có chút yếu ớt, nhưng nếu ban cho thuộc hạ cấp truyền kỳ và ngụy thần sử dụng, không nghi ngờ gì chính là một vật phẩm tốt dùng làm phần thưởng.
Tinh thần ý thức của người cá sấu kiểm tra không gian trong đai lưng một chút, lập tức bị thần lực kết tinh sắp xếp chỉnh tề tầng tầng lớp lớp bên trong làm kinh hãi.
Raphael cũng không giao cho hắn thần lực kết tinh lộn xộn đủ loại thu thập từ khắp nơi trong thần giới và hạ giới, mà dùng thần lực kết tinh chính quy của tinh linh nhất tộc để thanh toán.
Thái độ này quả thật là khiến người cá sấu cực kỳ thưởng thức.
Thần linh giao dịch phi thường nhanh chóng, nếu đã xong, người cá sấu lập tức xin phép cáo từ, còn Raphael đương nhiên cũng không có khả năng giữ lại.
Một món thượng cổ thần khí siêu cấp và ba trăm triệu thần lực kết tinh, bất kể đưa cho phân thân của thần linh bậc thấp nào cũng không có khả năng biểu hiện ra vẻ dường như không có việc gì.
Nếu lúc này giữ lại, trời biết sẽ gây ra hiểu lầm gì. Raphael cũng không phải lần đầu tiên làm chuyện này ở đây, đương nhiên sẽ không phạm điều kiêng kị này.
Sau khi nhìn theo người cá sấu nhanh chóng bay đi, Raphael mở bàn tay ngọc ngà của nàng ra. Hai thần cách trong suốt óng ánh nổi bật giữa bàn tay xinh đẹp của nàng, chúng không ngờ còn tản ra một tia sáng thần bí.
Một cỗ thần niệm hùng mạnh mà hư ảo từ một căn phòng truyền đến, Raphael lập tức bàng hoàng tỉnh mộng. Nàng dừng chân, cất thần cách, ra lệnh giữ lại căn phòng chế tạo riêng cho người cá sấu.
Tuy rằng trong lòng nàng biết rất rõ, phòng này chỉ sợ cả đời khó có thể dùng lại, nhưng nàng vẫn ôm một chút hy vọng. Bởi vì lần giao dịch này đối với tinh linh bộ tộc mà nói thật sự là quá trọng yếu, cũng quá kinh người. Cho nên chỉ cần có một chút khả năng, vậy sê không có bất cứ kẻ nào từ bỏ.
Rất nhanh quay lại tầng năm, nàng cung kính mở cửa ra, bên trong sáu món thượng cổ thần khí vẫn lẳng lặng sắp hàng như cũ. Chẳng qua lúc này bên cạnh các thần khí xuất hiện một nữ tinh linh cũng đầy khí tức sinh mệnh.
Tuy rằng vị nữ tinh linh này thân hình cực kỳ mỏng manh, chỉ là một hình chỉếu thôi nhưng Raphael vẫn không dám có chút khinh thường chậm trễ. Nàng lấy hai thần cách ra, đưa đến trước mặt bóng người gần như hư ảo kia, cung kính nói: “Dajialema chủ thần bệ hạ, ta đã tiễn hắn đi.”
Cũng là thần linh, Dajialema là một vị chủ thần, còn Raphael chỉ là một vị thần linh bậc thấp. Chênh lệch giữa bọn họ thật sự là quá lớn.
Tuy nhiên Raphael cũng chỉ cung kính, cũng không phải nịnh nọt. Dù sao, nàng cũng là một vị thần linh chân chính.
“Thần cách kém chất lượng, hơn nữa còn là đã ngưng luyện qua.” Dajialema duỗi bàn tay như thể là trong suốt ra, nhẹ nhàng cầm hai thần cách này lên, thanh âm của nàng vang lên, hỏi: “Ngươi cho là hai thần cách này là từ đâu mà có?”
Raphael do dự một chút rồi nói: “Có lẽ, người nọ vận khí vô cùng tốt, phát hiện một khu mộ của chúng thần chân chính.”
“Khu mộ của chúng thần? Hừ, ở thần giới, ngoài ba vị thần vương bệ hạ xa xưa nhất, làm sao có khả năng còn có người phát hiện ra khu mộ của chúng thần?”
Raphael cúi đầu, nàng cũng hiểu điều này rất không có khả năng. Nhưng trừ suy đoán này ra, nàng thật sự nghĩ không ra khả năng khác.
Dajialema nhẹ nhàng đưa tay vuốt ve thần cách, chậm rãi nói: “Tuy nhiên ngươi nói cũng có đạo lý, trừ khu mộ của chúng thần trong truyền thuyết ra, còn chỗ nào có khả năng sinh ra mảnh vỡ thần cách thuần khiết không tì vết như thế, ngay một chút thuộc tính cũng không có. Còn nữa, phương pháp ngưng luyện thần cách kém chất lượng dường như cũng chỉ có thể xuất hiện ở khu mộ của thượng cổ thần linh mà thôi.” Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Nàng tuy rằng chỉ dùng hình chỉếu đến đây, nhưng ánh mắt của nàng vẫn thâm sâu khôn lường, ngay cả Raphael cũng không dám nhìn thẳng.
Raphael do dự nói: “Hay là, hắn chính là thủ hạ của ba vị tồn tại kia?”
Dajialema cũng không phản bác, có lẽ bà cũng hiểu được, trừ ba tồn tại kia, không ai có thể tìm được thần cách đã ngưng luyện.
Dajialema đột nhiên đưa một mảnh vỡ thần cách cho Raphael, nói: “Đây là thưởng cho ngươi.”
Raphael rốt cục cũng khó có thể che dấu kích động trong lòng, thật cẩn thận nhận lấy. Nếu để cho các tín đồ của nàng thấy được dáng vẻ của nàng lúc này, vậy hình ảnh thần linh cao quý vô cùng, trang nghiêm uy nghi chắc chắn sẽ ầm ầm sụp đổ.
“Raphael, bây giờ ngươi ra ngoài mời hắn tham gia đại hội giao dịch của gia tộc Phong Linh một năm sau. Nếu hắn đồng ý tham gia, và ở giao dịch đại hội tiếp tục bán ra thần cách chất lượng như thế này, vậy chứng tỏ hắn quả thật có liên quan với ba vị tồn tại vĩ đại kia. Ngàn vạn lần không thể là địch của hắn. Nếu hắn không đồng ý, hoặc cứ thế biến mất không để lại dấu vết, không có hành động gì nữa, vậy tìm hắn đi.”
Thanh âm cũng như hình chỉếu của Dajialema từ từ biến mất.
Nàng cũng không có nói rõ sau khi tìm ra người cá sấu phải xử trí như thế nào, nhưng Raphael đã ngầm hiểu!
※※※
Gal Sly Creek là chợ đen lớn nhất thần giới, đương nhiên có diện tích tương xứng.
Tuy rằng không ai biết chủ nhân trước kia của cái thần quốc phế tích này là ai, nhưng chỉ cần cảm ứng một chút sự to lớn của vùng đất này thì sẽ biết vị thần linh này chắc chắn là một nhân vật siêu cấp đỉnh cao.
Thậm chí còn có truyền thuyết, chủ nhân trước kia của thần quốc phế tích là một tồn tại hùng mạnh tương đương với cấp bậc thần vương.
Nhưng mà lời đồn đại này bị hầu hết mọi người dè bỉu.
Thần vương là tồn tại cấp bậc nào? Đó lả nhân vật tối cao trong thần giới, e là trong các trận chiến giữa các vị thần từ trước đến giờ cũng không có vị nào là cường giả cấp bậc thần vương từng ngã xuống.
Sau khi người cá sấu màu trắng rời khỏi cửa hàng của gia tộc Phong Linh, cũng không lập tức bỏ đi mà bay vòng vòng trên trời một lúc, dường như là muốn ghi nhớ từng chi tiết hình dáng cái thành phố lớn này vào trong lòng.
Đang lúc hắn muốn bay ra khỏi thành, bất chợt dừng bước nhìn về một hướng.
Ở hướng đó có một nữ tinh linh hắn quen thuộc.
Người bình thường có lẽ không cảm ứng được nàng cố ý ẩn nấp khí tức thần linh, nhưngm sao giấu diếm được người cá sấu? Đón nàng mang theo chút kinh ngạc, người cá sấu không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: “Raphael các hạ, ngài đến có chuyện gì sao?”
“Ta vì các hạ mà đến.” Raphael bình tĩnh nói.
“À. Mời nói!” Người cá sấu cũng không biến sắc bình tĩnh trả lời. Nhưng trong lòng hắn cũng đã sớm có tính toán.
Raphael lật cổ tay lấy ra một tấm thẻ lấp lánh ánh vàng, nói: “Thừa lệnh Dajialema bệ hạ, mời ngài một năm sau tham gia đại hội giao dịch do gia tộc Phong Linh chúng ta tổ chức.”
Người cá sấu ù ù cạc cạc cầm tấm thẻ, thần niệm quét qua bên trong một chút, trong mắt lập tức nổi lên vẻ không hài lòng: “Raphael các hạ, nàng đang đùa giỡn ta sao? Hướng dẫn sử dụng tấm thẻ này ghi rõ ràng, chỉ mời thần linh bậc trung hoặc bậc trung trở lên tham gia. Chẳng lẽ nàng cho rằng một thần linh bậc thấp nho nhỏ như ta cũng có tư cách tham gia sao? Hay là nàng cho rằng một năm sau ta có thể thăng cấp thành thần linh bậc trung?”
Dừng một chút, trên người cá sấu nổi lên một tầng sát khí nhàn nhạt. Từ điểm này mà nói người cá sấu quả thật có thiên tính của thú nhân: “Hay là, nàng quả thực muốn ta tới đó cho xấu mặt, bị người khác cười nhạo?”
Nghe trong lời người cá sấu mang theo vẻ oán hận, Raphael hơi hơi cười, nói: “Tôn kính các hạ. Ngài đã hiểu lầm rồi. Từ xưa đến nay giao dịch đại hội do gia tộc Phong Linh tổ chức tuy rằng về danh nghĩa quy định là mời thần linh bậc trung trở lên tham gia. Nhưng đối với thần linh bậc thấp có cống hiến đặc biệt vẫn có thư mời đặc biệt!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.