Quyển 7 - Chương 20: Tiến giai ngụy thần
Thương Thiên Bạch Hạc
14/04/2013
Một cảm giác hoàn toàn khác chợt xuất hiện trong cảm ứng của Tiếu Ân
Cảm giác này mãnh liệt như lửa, dường như có thể nung chảy mọi thứ. Loại sức mạnh này khiến Tiếu Ân có cảm giác bị hủy diệt. Linh hồn của hắn vừa mới tiếp xúc với vạn niên quang nguyên chi vương, lập tức có cảm giác bay hơi. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Vạn niên quang nguyên sản sinh ra sóng nhiệt cường đại, không ngờ linh hồn cũng không chịu đựng được.
May mắn là vạn niên quang nguyên chi vương và Tiếu Ân đã ở chung với nhau một khoảng thời gian dài nên sau khi nó cảm ứng được khí tức của Tiếu Ân thì không áp dụng hành động quá khích gì nữa. Đặc biệt là khe nứt không gian thường xuyên xuất hiện bên người nó đã biến mất
Tuy nhiên, dù như thế, u linh thể của Tiếu Ân vẫn như cũ không chống được loại nhiệt độ này. Nếu không phải linh hồn thể thông qua cắn nuốt mảnh vỡ thần cách mà lớn mạnh thì giờ phút này chắc chắn đã không chịu đựng được khí tức cực nóng, chắc chắn hóa thành một luồng khí.
Sắc mặt của Tiếu Ân khẽ biến, cũng may mình đã sớm chuẩn bị. Một mảnh thần cách thấp kém rời tay, lập tức dung hợp vào bên trong linh hồn thể.
Linh hồn cắn nuốt mảnh vỡ thần cách, đem năng lượng của mảnh vỡ thần cách chuyển hóa thành năng lượng linh hồn. Như vậy sau khi có mảnh vỡ thần cách, linh hồn vốn bạc nhược trở nên nồng đậm lên.
Vạn niên quang nguyên chi vương tuy vô cùng cường đại, bên trong ẩn chứa năng lượng khó tin. Nhưng không thể trong nháy mắt biến linh hồn có mảnh vỡ thần cách ủng hộ của Tiếu Ân thành dạng khí được.
Nhưng dưới uy áp cường đại của vạn niên quang nguyên chi vương, mảnh vỡ thần cách thấp kém từ từ bị hòa tan.
Nếu để những truyền kỳ, ngụy thần, thậm chí là thần linh thấy được cảnh tượng này, biết Tiếu Ân dùng phương thức tiêu hao phẩm này thì chắc chắn toàn bộ cường giả của vũ trụ sẽ liên kết lại băm Tiếu Ân thành trăm mảnh.
Giống như vị cường giả ngày xưa, từng bị phần lớn thần linh đuổi giết, giống như con chuột chạy trốn thê thảm trên đường.
May mà nơi này không có ai, cho nên dù mảnh vỡ thần cách hoàn toàn biến mất cũng không ai biết được.
Thấy mảnh vỡ thần cách thấp kém dường như có tác dụng như trong dự đoán, lúc này Tiếu Ân mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy không yên.
Thần cách thấp kém quả nhiên có thể chuyển hóa thành năng lượng linh hồn, chống lại sự tấn công mãnh liệt của vạn niên quang nguyên chi vương. Nhưng điều nằm ngoài dự đoán của hắn đó là, tốc độ thần cách thấp kém tan biến quá nhanh, quả thực giống như cây kem phơi mình trước ánh nắng mặt trời, căn bản không thể duy trì trong thời gian dài.
Mắt nhìn mười hai khối thần cách thấp kém ở bên người, trong lòng Tiếu Ân không ngừng cười khổ.
Thật sự thành cũng bởi Tiêu Hà mà bại cũng bởi Tiêu Hà. Vật này quá cường đại, chỉ sợ kế hoạch lần này của mình chưa chắc đã thành công.
Một lát sau, trán của Tiếu Ân đổ đầy mồ hôi lạnh.
Từ khi hắn trở thành truyền kỳ, gần như đã quên đi tư vị này. Với tố chất thân thể của hắn, kỳ thật không có khả năng đổ mồ hôi.
Nhưng giờ phút này, linh hồn thể của Tiếu Ân bị nung nóng, khiến linh hồn chủ của hắn cũng bị vạ lây.
Linh hồn nhiều lần phân liệt, tuy Tiếu Ân có nắm giữ vài cái phân thân nhưng linh hồn phân liệt còn chưa hoàn toàn nắm giữ vạn niên quang nguyên chi vương, Tiếu Ân phải chịu đựng toàn bộ những đau khổ.
Từng giọt mồ hôi lớn liên tục chảy từ trên người hắn xuống. Nhưng không có một giọt nào có thể nhỏ xuống. Dưới sóng nhiệt cường đại của vạn niên quang nguyên chi vương, linh hồn thể của Tiếu Ân bị kích thích, rốt cuộc từ từ phát uy.
Không khí xung quang nhanh chóng bay lên, trong nháy mắt đã vượt qua sức chịu đựng cực hạn của con người.
Tiếu Ân không nói hai lời lấy ra một viên thần lực kết tinh. Năng lượng hoàng kim điên cuồng tuôn ra từ trên người hắn hình thành nên một cái lưới hoàng kim rộng lớn.
Tuy hiện giờ lĩnh vực của Tiếu Ân là lực lượng lĩnh vực, nhưng đối với việc nắm giữ năng lượng hoàng kim không hề lui bước. Rất nhanh, hắn thể hiện năng lực khống chế cường đại tới cực điểm. Hắn đã đem loại năng lượng có tác dụng khôi phục và chữa thương này bao phủ cả phòng.
Vạn niên quang nguyên chi vương mang tới cho Tiếu Ân một cảm giác hoàn toàn khác với đại địa chi mẫu.
Người đất cao lớn này khiến Tiếu Ân có cảm giác cực kỳ thân thiết. Trông rất thật, rất nặng, đồ sộ, như cây kiếm tỏa ra khí thế vô biên.
Trong nháy mắt, một linh hồn thể của Tiếu Ân ngưng tụ thành một thể.
Giống như vừa sinh ra đã thích hợp với nhau. Đại địa chi mẫu và lực lượng lĩnh vực của Tiếu Ân trong nháy mắt va chạm kỳ diệu với nhau. Một cỗ năng lượng tuyệt vời tràn ngập bên trong thân thể, không ngừng lưu chuyển.
Rất nhanh, Tiếu Ân cảm giác linh hồn thể kia của hắn quả thực đang dung hợp với đại địa chi mẫu.
Không phải là một phương cắn nuốt mà là sự hỗ trợ rất kỳ dị. Giống như sự cương nhu trong lực lượng lĩnh vực của hắn, đối lập nhau nhưng bù đắp cho nhau. Cuối cùng hình thành một chỉnh thể không thể phân cách.
Từ từ, tâm tình của Tiếu Ân trầm xuồng. Đại địa chi mẫu mang tới cho hắn cảm xúc ổn trọng như núi, khiến trong nháy mắt tâm linh của hắn nâng cao lên.
Dưới sự kích thích của năng lượng đại địa chi mẫu, rốt cuộc lực lượng lĩnh vực cương nhu trên người hắn lại được cô đọng một lần nữa.
Một tầng, một tầng, rồi lại một tầng…
Năng lượng lĩnh vực cường đại của Tiếu Ân dưới sự áp bách cường đại của đại địa chi mẫu bắt đầu dung hợp và áp súc.
※※※
Ở phương xa, Cự Ma Thần đột nhiên đứng lên, cổ tay của hắn vung lên, hơn một trăm giọt thần lực kết tinh trong suốt từ trên trời rơi xuống, tất cả đều rơi vào trong lĩnh vực của Tiếu Ân.
Khoảng cách giữa mỗi thần lực kết tinh đều giống nhau. Cho dù dùng máy móc để ném cùng không đạt tới hiệu quả kỳ diệu như vậy.
Không chỉ như thế, mỗi một giọt thần lực kết tinh đều rơi vào điểm kết hợp trong lĩnh vực năng lượng cương nhu của Tiếu Ân
Đó là điểm kết hợp năng lượng hoàn hào nhất.
Nhìn qua thì dễ dàng nhưng nếu Cự Ma Thần và Tiếu Ân không thống nhất từ trước thì không thể làm được điều này.
Hơn trăm giọt thần lực kết tinh ầm ầm vùng nổ. Tín ngưỡng lực cường đại tuôn ra. Trong nháy mắt đã tràn ngập mỗi một tấc không gian lĩnh vực của Tiếu Ân.
Đôi mắt của Tiếu Ân đột nhiên lộ ra vẻ nửa mừng nửa lo.
Mặc dù hiện giờ linh hồn thể đang chịu nỗi khổ bị vạn niên quang nguyên chi vương đốt cháy, nhưng biến hóa bên kia lại khiến Tiếu Ân mừng rỡ.
Không ngờ hiện tại lực lượng lĩnh vực xảy ra biến dị. Khi lĩnh vực và đại địa chi mẫu trao đổi năng lượng với nhau thì hai loại lực lượng cương nhu khác nhau bắt đầu chân chính dung hợp.
Từng có nhiều kinh nghiệm tiến giai, Tiếu Ân biết loại cơ hội này khó có thể gặp được. Nếu không nắm lấy thì có trời mới biết khi nào mới đột phá được.
Cảm ứng được ý nghĩ của Tiếu Ân, Cự Ma Thần lập tức tung hơn một trăm giọt thần lực kết tinh lên. Nếu có thể khiến lực lượng lĩnh vực thuận lợi tiến giai thì đừng nói là chút thần lực kết tinh này, cho dù đem mười hai khối thần cách thấp kém đi hủy cũng đáng.
Tất nhiên điều này chỉ có thể áp dụng đối với Tiếu Ân. Nếu đổi lại là người khác thì ngụy thần làm sao có thể so sánh được với thần cách thấp kém.
Cự Ma Thần không chút keo kiệt ném thần lực kết tinh, khí tức thần lực trên không trung trở nên đậm đặc hơn. Thần lực kết tinh cuồn cuộn không dứt tiến vào bên trong lực lượng lĩnh vực. Mà mỗi một lần được thần lực tẩy lễ, hai loại thuộc tính khác nhau lại càng hỗ trợ và dung hợp tốt hơn.
Cũng không biết qua bao lâu, lực lượng lĩnh vực rốt cuộc xuất hiện biến hóa kỳ diệu.
Tiếu Ân chậm rãi đứng lên, thân thể vốn đang ngồi xếp bằng đề cao lên một chút. Tín ngưỡng lực đậm đặc trong không gian liền giảm đi một chút. Khi hắn hoàn toàn đứng lên thì toàn bộ năng lượng mãnh liệt trên người hắn bạo phát ra. Toàn bộ ma pháp tháp phát ra một tiếng nổ ầm ầm. Giống như vạn tấn thuốc nổ bùng nổ, bắn tung tóe khắp nơi.
Ma pháp tháp được kiến tạo ở giữa sườn núi. Tiếng nổ kịch liệt vang lên, ngọn núi cũng bắt đầu lay động. Trong đó mặt núi mà ma pháp tháp dựa vào, do năng lượng bùng nổ nên sắp gãy.
Nhất thời núi lở, dường như sắp tới ngày tận thế.
Đúng lúc này, một bàn tay nhẹ nhàng phóng tới.
Đó là một bàn tay lớn gấp đôi bàn tay người bình thường, bàn tay dài đầy bùn đất.
Khi bàn tay này phóng tới, toàn bộ những tiếng động lập tức đình chỉ.
Những tảng đá lớn vỡ ra, lập tức quay trở lại. Bụi phấn trên không trung giống như bị một lực hút cường đại bao phủ, ngưng tụ thành một đoàn.
Thời gian giống như nghịch chuyển, xuất hiện biến hóa vô cùng kỳ diệu. Ngọn núi gãy lại trở lại như ban đầu, ma pháp tháp sụp đổ lại đứng thẳng dậy.
Tất cả giống như bình thường, dường như chưa phát sinh chuyện gì cả. Dường như cảnh tượng núi lở đất nứt chỉ như một giấc mộng thoảng qua.
Nhưng Tiếu Ân biết, tất cả đều chân thật. Thời gian cũng không nghịch chuyển. Sở dĩ có thể xuất hiện biến hóa không thể tin nổi như thế là do chủ nhân của cánh tay kia.
Trong khoảng thời gian ngắn, sương mù nồng đậm biến mất toàn bộ. Tất cả đều khôi phục lại như ban đầu.
Tiếu Ân ngẩng đầu lên, lẳng lặng nhìn Cự Ma Thần đứng cách đó không xa.
Hai linh vật vốn quấn một chỗ với nhau, không biết khi nào đã tách ra.
Ngọn lửa vô tận vẫn như trước vòng quanh vạn niên quang nguyên. Mặt trên của nó, linh hồn thể của Tiếu Ân đã tiến vào hơn phân nửa. Tất cả mọi người có thể mơ hồ cảm ứng được vạn niên quang nguyên không bài xích linh hồn thể của Tiếu Ân. Chỉ có điều ngọn lửa mãnh liệt kia chưa dung hợp hoàn mỹ với lực lượng lĩnh vực của Tiếu Ân. Cho nên muốn hoàn toàn dung hợp, cần phải có một đoạn thời gian nữa.
Vạn niên quang nguyên tương phản với đại địa chi mẫu.
Một tượng đất nữ tính lớn đứng đối diện với Tiếu Ân. Trên đầu của nàng có một đôi mắt to lớn gần như chiếm cả nửa khuôn mặt.
Bên trong ánh mắt của nàng lộ rõ cảm xúc. Đó là cảm xúc vui mừng, thần quang thì sung mãn khiến người khác ngạc nhiên và rung động.
Không hiểu sao khi thấy ánh mắt này, Tiếu Ân có cảm giác, linh hồn thể của hắn đã thành công kết hợp với đại địa chi mẫu.
Linh hồn thể của Tiếu Ân chưa chịu được sóng nhiệt của vạn niên quang nguyên. Nhưng khi kết hợp với đại địa chi mẫu, Tiếu Ân có cảm giác, một linh hồn mới hình thành. Đại địa chi mẫu không phải linh vật ban đầu nữa. Nàng không bao giờ còn là một vật vô tri vô giác nữa.
Từ nay về sau, đại địa chi mẫu có trí tuệ, trở thành một tồn tại khủng bố. Có lẽ chưa chắc so được với Vô Danh, nhưng cũng không kém hơn những kẻ được gọi là thần linh. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Tinh thần giao lưu với đại địa chi mẫu không hề gặp trở ngại. Nhưng Tiếu Ân biết, linh hồn bên trong không phải toàn bộ thuộc về mình.
Tuy trong quá trình dung hợp, đại địa chi mẫu không sinh ra thần trí cao, nhưng nó có linh hồn. Chỉ có điều, loại linh hồn này không ngưng tụ lại một chỗ giống như nhân loại. Mà nó bay tán loạn khắp nơi, phân tán toàn thân. Căn bản không thể ngưng tụ lại một chỗ.
Mà khi linh hồn thể của Tiếu Ân tiến vào, đúng lúc gọi được linh hồn trong thân thể.
Hơn nữa lực lượng lĩnh vực của Tiếu Ân có khí tức giống đại địa chi mẫu.
Lực lượng của đất và lực lượng của nước đều có thể tạo nên sức sống. Lực lượng của đất giản dị tự nhiên, đúng lúc kết hợp với thuộc tính quan trọng nhất của lực lượng lĩnh vực là nước. Cho nên khi đôi bên gặp nhau, lập tức xuất hiện biến dị, thúc đẩy quá trình dung hợp giữa linh hồn thể của Tiếu Ân và đại địa chi mẫu.
Cuối cùng, đại địa chi mẫu và linh hồn thể của Tiếu Ân hoàn toàn dung hợp.
Giờ phút này, đại địa chi mẫu là phân thân của Tiếu Ân, nhưng là một loại sinh mạng thể khác.
Ngày sau nó sẽ phát triển như thế nào thì ngay cả Tiếu Ân cũng không đoán được.
Gật đầu với nhau một cái, bọn họ trao đổi với nhau căn bản không cần dùng ý niệm tinh thần. Chỉ cần buông lỏng là có thể hình thành liên lạc với linh hồn. Giống như vài người cùng hỏi một vấn đề, nhưng có thể phân biệt được ý tưởng của mỗi người.
Tất nhiên muốn đạt tới bước này, nhất định phải có lực lượng tinh thần dũng mãnh tới cực điểm và phẩm chất ý chí cứng rắn. Nếu không, chỉ sợ chưa hưởng được chỗ tốt của phân thân thì tinh thần của bản thân đã sụp đổ hoặc nhân cách bị phân liệt.
Tí tách… Trên người vạn niên quang nguyên lại xuất hiện một trận liệt hỏa dũng mãnh. Thần cách thấp kém trong tay linh hồn thể của Tiếu Ân kêu tách một cái, sau đó biến mất.
Cùng lúc đó, một nửa linh hồn thể tiến vào vạn niên quang nguyên bắt đầu phai nhạt. Đây là tín hiệu linh hồn thể sắp mất.
Tiếu Ân không cần nghĩ ngợi lấy một khối thần cách thấp kém. Quay đầu nhìn lại thì phát hiện phía sau chỉ còn ba khối thần cách thấp kém.
Sắc mặt của hắn lập tức ảm đạm, ba khối thần cách thấp kém?
Trước mắt Tiếu Ân dường như nhìn thấy cảnh tượng linh hồn thể kết hợp thất bại, cuối cùng tan biến.
Tuy rằng linh hồn đó không phải linh hồn chủ. Nhưng nếu được chế tạo từ người Tiếu Ân thì linh hồn của hắn cũng cảm ứng rõ. Giờ phút này, bản thân như bị vùi trong biển lửa, muốn thoát ra cũng không được. Bởi vì hắn đã bắt đầu dung hợp với vạn niên quang nguyên. Hiện tại mà thoát ly thì chẳng khác nào tự động buông tha, kết quả cuối cùng là bị cắn nuốt.
Kết quả này đừng nói là Tiếu Ân, cho dù là chân thần tới cũng không có biện pháp.
Dường như hiểu rõ ý nghĩ và sự bi ai của Tiếu Ân. Linh hồn thể khẽ mĩm cười với Tiếu Ân, sau đó sắc mặt không thể khống chế được, co giật vài cái. Mặc dù cuối cùng khôi phục lại được như ban đầu nhưng biểu tình đó biểu đạt rõ sự thống khổ của nó.
Từ khi sở hữu phân thân, đây là lần chịu khổ lớn nhất của Tiếu Ân. Đồng thời trong lòng Tiếu Ân xuất hiện nỗi oán trách mãnh liệt.
Hàm răng của hắn cắn chặt lại. Hít sâu một hơi, giây phút này, trong lòng hắn nảy sinh ý nghĩ ác độc. Tính khí bướng bỉnh ẩn giấu bên trong giống như một thùng thuốc nổ bùng phát.
Vạn niên quang nguyên thì thế nào? Ta không tin không thể dung hợp được.
Tâm niệm vừa động, Cự Ma Thần không chút do dự lấy ra một vạn giọt thần lực kết tinh, ném tới trước mặt Tiếu Ân.
“Nhất Hào, trăm phần trăm.” Ngay khi Tiếu Ân quyết định, hắn lập tức tiến vào bên trong cảnh giới thời gian đứng im.
Nhưng mà lần này tiến vào, Tiếu Ân đột nhiên phát hiện, hoàn cảnh xung quanh dường như khác. Hoàn cảnh xung quang vẫn giống như cũ, tất cả đều cố định, nhưng không ngờ thân thể của hắn không chịu hạn chế, vẫn có thể di động được.
Trước kia tiến vào cảnh giới này, lực lượng tinh thần không chịu hạn chế nên hắn mới phóng thích được ma pháp, cô đọng mảnh vỡ thần cách.
Nhưng thân thể của hắn chỉ có thể làm được một số động tác bình thường mà thôi. Ví dụ như giơ tay nhấc chân, di chuyển thân thể chếch về một phía hoặc nhấc chân chạy một vòng mà thôi.
Những động tác đó rất đơn giản, So với việc sử dụng lực lượng tinh thần thì phải trả giá rất nhiều năng lượng. Bị ước thúc lớn như thế nên Tiếu Ân không dám thi triển.
Nếu không một khi tiêu hao hết lực lượng tinh thần và thể lực thì kết cục chờ đợi hắn chắc chắn không tốt.
Nhưng lần này tiến vào, Tiếu Ân có thể cảm ứng rõ, động tác của hắn so với lúc trước nhẹ hơn trước nhiều. Nếu so với trước kia thì đôi bên cách biệt nhau một trời một vực.
Không chỉ có như thế, tâm niệm của Tiếu Ân vừa động, một viên thần lực kết tinh giống như viên đạn vỡ ra. Tín ngưỡng lực dùng một tốc độ khó tin dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Tiếu Ân. Trong nháy mắt tiến vào hắc động ở bên trong mi tâm của Tiếu Ân, bắt đầu ngưng tụ thần cách thấp kém.
Rất nhanh, một vạn thần lực kết tinh vỡ tan. Tín ngưỡng lực cường đại ở bên trong bị Tiếu Ân hấp thu toàn bộ.
Nhưng tới lúc này, Tiếu Ân vẫn còn dư sức, không có cảm giác mệt mỏi.
Ánh mắt nhìn giữa sân, trong lòng hắn tràn ngập cảm khái.
Hơi cảm ứng một chút, Tiếu Ân lập tức bị biến hóa trong cơ thể mình dọa sợ.
Lực lượng lĩnh vực cương nhu đã hoàn toàn dung hợp. Giờ phút này, hắn không cần phải thường xuyên chuyển hoán thuộc tính lực lượng lĩnh vực nữa. Bởi vì lực lượng lĩnh vực của hắn đã kết hợp cả cương và nhu. Bất kể phóng thích ra loại thuộc tính nào thì chỉ cần tâm động là được. Có thể nói đã đạt tới trình độ thu phát tự nhiên. Thậm chí Tiếu Ân còn có một loại cảm giác kỳ lạ.
Nếu nguyệt lượng nữ thần nhờ Harden mà giáng xuống, chém ra một kiếm ẩn chứa thần lực thì hắn phải biến hóa lực lượng lĩnh vực tới chín lần mới khó khăn đỡ được.
Một kiếm tràn ngập thiên uy, giờ phút này gặp phải lực lượng lĩnh vực, chỉ sợ thi triển một chút ra bên ngoài đã là cực hạn.
Dù sao uy năng của lực lượng lĩnh vực vừa mới kết hợp cương nhu cũng không giống như trước kia.
Hơn nữa năng lượng trong cơ thể chảy không ngừng, phảng phất như biển rộng. Dường như lúc nào cũng có cảm giác bùng nổ. Nhưng đồng thời lại khiến hắn có một khoảng trống mâu thuẫn.
Giống như một con sông lớn, mực nước chỉ hơn mặt đất vài mét. Lúc nào cũng có thể khô cạn, khiến hắn sinh ra cảm giác đói khát năng lượng.
Một cảm giác dồi dào mãnh liệt, một cảm giác đói khát mãnh liệt.
Hai loại cảm giác hoàn toàn khác nhau này xung đột với nhau khiến đầu Tiếu Ân đau tới nỗi thiếu chút nữa không chịu nổi.
Thân thể hắn hấp thu tín ngưỡng lực, chuyển hóa thành thần cách. Nguyên tố ma pháp xung quanh điên cuồng bị hút vào, bổ sung cho cảm giác đói khát.
Thở dài một hơi, Tiếu Ân rời khỏi cảnh giới thời gian đứng im.
Sau khi rời khỏi cảnh giới đó, mọi thứ khôi phục lại như bình thường.
Tuy nhiên nhu cầu đói khát của thân thể đối với nguyên tố ma pháp không hề thay đổi. Nguyên tố ma pháp trong đại lục thần tạo điên cuồng chui vào trong cơ thể hắn, trình độ đó khiến người khác phải ngước nhìn.
Tiếu Ân biết, trong quá trình, giao lưu với đại địa chi mẫu, hắn đã thuận lợi tiến giai.
Lực lượng lĩnh vực hoàn toàn hợp nhất cương nhu, tín ngưỡng lực giam cầm trong cơ thể hắn gần như mở rộng.
Tuy rằng trên cơ bản thì tín ngưỡng lực đều tới từ thần lực kết tinh, nhưng cũng đủ để hắn tiến giai.
Một khi tiến giai, không chỉ có bản chất lực lượng được đề cao, hơn nữa tổng số năng lượng cũng có đột phá mới.
Ngày sau chỉ cần chăm chỉ khổ luyện sẽ đạt tới trạng thái ngụy thần đỉnh. Tuy nhiên vấn đề là thời gian.
Bỗng nhiên, Tiếu Ân tràn ngập tin tưởng vào lực lượng của mình.
Ở cảnh giới truyền kỳ, lực lượng lĩnh vực của hắn gần như vô địch. Điều duy nhất khiến hắn kiêng kỵ ngoài những cường giả nắm giữ chí cường lĩnh vực thì chỉ có thần linh chân chính.
Giờ phút này hắn tiến thêm một bước có đủ lực để chống lại hình chiếu thần linh hoặc phân thân của thần linh không?
Trong lòng Tiếu Ân tràn ngập hào tình. Hắn muốn chạy đi để khiêu chiến với thần linh.
Tất nhiên đó chỉ là kết quả của lòng tin mãnh liệt mà thôi. Tiếu Ân còn chưa ngu tới nỗi hành động như thế.
Về phía vạn niên quang nguyên chi vương thì linh hồn thể của hắn vẫn đau khổ kiên trì như trước.
Vạn niên quang nguyên chi vương dường như cũng có chút lo lắng. Chỉ số thông minh của nó không cao, dường như chỉ làm theo bản năng để dung hợp với linh hồn thể của Tiếu Ân.
Xuất phát từ cảm giác linh vật trời sinh nên nó không bài xích linh hồn thể của Tiếu Ân. Bởi vì nó biết, chỉ có làm như thế, nó mới tiến thêm một bước trên con đường tiến hóa.
Nhưng đáng tiếc là, thuộc tính mà nó nắm giữ không giống với Tiếu Ân. Không giống như sự hỗ trợ lẫn nhau giữa đại địa chi mẫu và lực lượng lĩnh vực.
Sóng nhiệt quá mức cường đại. Đặc biệt trong trạng thái vô ý thức, gần như để khe nứt không gian xuất hiện.
Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Sắc mặt Tiếu Ân khẽ biến, không cần nghĩ ngợi cầm một khối thần cách thấp kém. Đồng thời khẽ gật đầu với Cự Ma Thần. Lập tức, trước mặt Tiếu Ân lại có đầy thần lực kết tinh.
Động tác của Tiếu Ân nhanh như tia chớp, một lần nữa hắn tiến vào cảnh giới thời gian đứng im, lấy tín ngưỡng lực từ trong thần lực kết tinh ra.
Trước kia phải phí một vạn thần lực kết tinh mới có thể luyện chế ra một khối thần cách thấp kém. Nhưng lần này lại khác, Tiếu Ân phải hấp thu tín ngưỡng lực trong hơn ba vạn thần lực kết tinh mới ngưng luyện ra một khối thần cách thấp kém.
Tất nhiên, hấp thu nhiều tín ngưỡng lực như thể thì bất kể về chất lượng hay thể tích của thần cách thấp kém đều hơn trước. Tuy nhiên trong cảm ứng của Tiếu Ân, dường như cấp bậc của thần cách không tăng lên, chẳng qua bên trong cất chứa được nhiều thần lực hơn.
Vung tay lên, Tiếu Ân đem thần cách thấp kém vừa mới luyện chế ném cho linh hồn thể đang chịu nỗi khổ bị đốt cháy.
Sau khi được bổ sung năng lượng, linh hồn thể thở một hơi, giống như người sắp chết đuối được vớt lên mặt nước, bộ dáng phun nước kháng nghị.
Đám người Tiếu Ân xem mà thấy thích thú.
Đại địa chi mẫu nghiêng đầu suy nghĩ một chút, rốt cuộc đi về phía trước, duỗi một cánh tay, trực tiếp nắm lấy vạn niên quang nguyên. Trong vài người ở đây, sợ rằng chỉ có nàng mới có tư cách cầm vạn niên quang nguyên mà không bị nướng cháy.
Trừ nàng ra, bất kể là Tiếu Ân hay Cự Ma Thần đều không dám để bản thể của mình chạm vào vạn niên quang nguyên chi vương. Bởi vì nhiệt độ phát ra trên người nó còn khiến cả Cự Ma Thần có thế giới dung nham hồng hắc cũng phải kiêng kỵ.
Bàn tay đại địa chi mẫu nắm lấy vạn niên quang nguyên. Lửa liền cháy bừng qua đó, nhưng biểu hiện của đại địa chi mẫu tốt hơn linh hồn thể của Tiếu Ân nhiều. Nàng mặc cho ngọn lửa bốc lên người, nhưng không hề có cảm giác khó chịu gì cả mà ngược lại dường như đang hưởng thụ.
Khe nứt không gian lóe lên bên người đại địa chi mẫu lập tức khép lại, giống như chưa từng xuất hiện.
Tiếu Ân vô cùng tán thưởng, tâm niệm vừa động, lực lượng lĩnh vực mới linh hoạt va chạm với một ít khe nứt không gian vừa mới sinh ra.
Tiếp xúc với khe nứt không gian, rất nhiều năng lượng điên cuồng trôi đi nhưng khe nứt không gian trong nháy mắt khép lại. Luận về thủ đoạn thì Tiếu Ân không hề kém đại địa chi mẫu.
Nếu là trước kia, Tiếu Ân khống chế lực lượng lĩnh vực vô cùng cứng nhắc. Ngoài bức tường năng lượng ra thì không biến hóa thành thứ gì khác.
Không phải hắn là người bảo thủ mà do thực lực của hắn không đủ. Thuần túy cương chuyển hóa thành thuần túy nhu cũng chỉ có hình thành của bức tường năng lượng mới có thể phát huy loại sức mạnh đó tới mức tận cùng.
Nhưng hiện tại khác, bên trong lực lượng lĩnh vực của hắn có cả cương và nhu. Cương nhu hỗ trợ lẫn nhau, đây mới chân chính là dung hợp.
Cho nên hiện tại hắn có thể tùy ý khống chế lực lượng lĩnh vực theo ý muốn của mình.
Toàn thân chìm trong biển lửa, đại địa chi mẫu duỗi bàn tay còn lại của mình ra.
Bàn tay lay động, rốt cuộc chạm vào linh hồn thể của Tiếu Ân. Chuyện kỳ dị xảy ra, linh hồn thể đột nhiên bồng bềnh vài cái, lúc nào cũng có thể tiêu tan theo gió. Nhưng cảm giác này chỉ có một giây đồng hồ, linh hồn thể liền ổn định như núi.
Không phải do linh hồn thể tiêu hao thần cách thấp kém nhanh hơn mà do có năng lượng kỳ dị của đại địa chi mẫu ủng hộ nên nó trở nên ổn định hơn.
Tuy rằng cảm giác bị liệt hỏa thiêu đốt vẫn thống khổ như trước, nhưng linh hồn đã cứng cỏi, không còn nguy hiểm bị hòa tan nữa.
Ánh mắt của Tiếu Ân và Cự Ma Thần sáng ngời. Bọn họ liếc mắt nhìn nhau một cái, đều nhận ra sự may mắn trong mắt đối phương.
Hỏa có thể sinh thổ, quả nhiên là đúng. Cho dù trên phiến đại lục này, hỏa có thể thiêu đốt mọi thứ, nhưng kết cục cuối cùng là mọi thứ đều quay trở lại thành bụi đất.
Vạn niên quang nguyên chi vương nắm giữ ngọn lửa có nhiệt độ siêu cao, nhưng gặp phải đại địa chi mẫu thì như gặp phải khắc tinh. Bởi vì nhiệt độ của lửa có cao hơn nữa thì cũng chỉ khiến đắt có thêm chất dinh dưỡng, khiến đất trở nên mạnh mẽ hơn mà thôi.
Tiếu Ân khẽ gật đầu, lầu bầu nói: “May mắn là đồng thời xâm nhập cả hai. Nếu không lúc này chưa chắc có thể thu phục được.”
Phương xa đột nhiên truyền đến mấy đạo năng lượng dao động. Những đạo năng lượng dao động cường đại đó đều là những người quen của Tiếu Ân.
Cự Ma Thần gật đầu với Tiếu Ân một cái, lập tức hóa thành vô số quang điểm biến mất.
Tiếu Ân cười khổ một tiếng. Tinh thần ý niệm kết nối với đại địa chi mẫu. Linh hồn thể hồi phục cũng khiến hắn an tâm rời khỏi ma pháp tháp.
Xa xa á long Tyrese và ba ma sủng cùng với vài cửu cấp cường giả dùng tốc độ cực nhanh lao tới. Tuy nhiên do tốc độ cực hạn chênh lệch nhau nên bọn Bạch Toàn Phong cố ý khống chế tốc độ của mình. Bốn ma thú biến hình, hợp thành một tiểu đội công phòng hoàn chỉnh. Tuyệt đối có thế ứng phó với mọi chuyện.
Cửu cấp á long Tyrese tuy cuồng ngạo nhưng hắn không hề mâu thuẫn với ba ma sủng.
Rất nhanh, bọn họ đã phi vào ma pháp tháp. Đầu tiên Bạch Toàn Phong hưng phấn hô to một tiếng, rồi đột nhanh gia tăng tốc độ, bay tới phía Tiếu Ân.
Hắc Toàn Phong ở bên tức giận mắng Bạch Toàn Phong không có nghĩa khí. Một bên liều mạng lao tới, Hoàng Toàn Phong thì giống như tùy tùng đi phía sau Hắc Toàn Phong. Khuôn mặt nở nụ cười duyên dáng, không có ý hơn thua.
Về phần Tyrese, hắn cười khổ một tiếng, sau đó gia tăng tốc độ. Hắn cũng không muốn mình chậm hơn người khác.
Tam toàn phong rốt cuộc tới trước mặt Tiếu Ân, Bạch Toàn Phong bay vài vòng quanh người Tiếu Ân, sau đó lùi về phía sau một bước.
Hắc Toàn Phong và Hoàng Toàn Phong sau khi tiến giai thành cửu cấp đều có hình dáng nhân loại của mình.
Hắc Toàn Phong là loại người thô cuồng, cho dù biến thành nhân loại, cũng cao hơn người khác một cái đầu. Đặc biệt cái đầu bóng loáng của nó, dưới ánh nắng mơ hồ còn sáng hơn thủy tinh, thật khiến người khác chú ý.
Còn Hoàng Toàn Phong thì biến thành một người đáng yêu. Dáng người của nó tương đối nhỏ. Khóe miệng lúc nào cũng nở nụ cười ôn hòa. Nếu không phải tận mắt nhìn thì chỉ sợ không có ai tin nó là cao thủ cấp bậc cửu tinh.
Hắc Toàn Phong vừa đi vào, lập tức tới bên người Tiếu Ân, duỗi thân hình lưng hùm vai gấu của mình, đôi bàn tay to lớn mở ra, ôm lấy Tiếu Ân.
Trong lòng Tyrese thầm than.
Tuy Hắc Toàn Phong là cửu cấp ma thú. Nhưng Tiếu Ân là ai, hắn là một thiên tài chân chính, một vị ngàn năm truyền kỳ đó. Huống chi Hắc Toàn Phong chỉ là ma sủng của Tiếu Ân mà thôi.
Nếu đổi lại là người khác thì khi thấy Hắc Toàn Phong ôm mình, chỉ sợ đã dùng ma pháp để giáo huấn nó cư xử cho đúng mực là ma sủng.
Nhưng phản ứng của Tiếu Ân lại khác, hắn cũng mở đôi tay của mình ra.Tyrese đang nghi ngờ Tiếu Ân sử dụng ma pháp cực mạnh gì thì Tiếu Ân và Hắc Toàn Phong đã ôm nhau.
Một lát sau, Hắc Toàn Phong chớp đôi mắt to nói: “Chủ nhân ta nhớ ngài.”
Khuôn mặt của Tiếu Ân nở nụ cười xin lỗi nói: “Tiểu Hắc, ta cũng nhớ ngươi. Nhưng bây giờ ta còn chưa thể để ngươi ở cạnh ta.”
Hắc Toàn Phong mạnh mẽ gật đầu nói: “Chủ nhân, ta hiểu, ta nhất định sẽ cố gắng tu luyện. Chờ ta trở thành truyền kỳ, ta nhất định sẽ giúp ngài. Đến lúc đó… Kẻ mù nào dám có chủ ý với ngài, ta sẽ đánh kẻ đó.”
Tiếu Ân khóc cười không xong lắc đầu. Tên này sao mà giống xã hội đen thế, đại khái chỉ biết dùng bạo lực để giải quyết vấn đề.
Quay đầu nhìn Hoàng Toàn Phong, trong lòng Tiếu Ân khẽ động.
Hoàng kim sa trùng kỳ thật là một loại sinh vật lưỡng tính. Tuy nhiên có thể tu luyện tới cấp chín, khẳng định cũng nổi tiếng, quý hiếm giống như phượng mao lân giác.
Hoàng Toàn Phong biến hình sẽ lựa chọn giới tính nào? Nói thật cho dù là chủ nhân của Hoàng Toàn Phong, Tiếu Ân cũng ngượng hỏi. Chiếu theo tuổi tác thì Hoàng Toàn Phong còn là một đứa trẻ chưa dậy thì. Đến cuối cùng sẽ biến thành hình dáng gì thì không ai biết cả.
Tiếu Ân cũng không hỏi, chỉ có điều nhìn Hoàng Toàn Phong luôn dính bên người Hắc Toàn Phong, trong lòng Tiếu Ân mơ hồ có một ý tưởng.
Tam toàn phong gặp Tiếu Ân ở trong này, cũng không hỏi gì.
Vốn bọn họ cảm nhận được nơi này phát sinh năng lượng dao động mãnh liệt, cho nên mới tới, nhưng gặp Tiếu Ân xong thì không còn lo lắng gì.
Một lát sau, đang lúc mọi người đang trò chuyện vui vẻ thì ma pháp tháp đột nhiên xuất hiện một ngọn lửa to lớn. Một cỗ lực lượng không thể khống chế bạo phát
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.