Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Quyển 8 - Chương 17: Tín đồ đóng băng

Thương Thiên Bạch Hạc

14/04/2013



Khi người cá sấu còn đang cảm khái, âm thanh người nọ lại một lần nữa vang lên: “Các hạ, một đại lục đóng băng đương nhiên không thể trao đổi với ngài. Tuy nhiên ngài xem có cần gì không? Ta nghĩ hẳn sẽ không khiến ngài thất vọng.”

Dứt lời, hắn giơ tay lên, lập tức xuất ra một loạt bảy hộp đá.

Lúc này người cá sấu mới tập trung tinh thần, một lần nữa đưa tinh thần ý niệm vào mấy cái hộp vừa được lấy ra.

Một lát sau, sắc mặt hắn lập tức hơi đổi, không thể tưởng được gia tài của người này lại dày như thế, vượt xa thật xa dự đoán của hắn.

Trong số những thứ vị thần linh kia lấy ra chẳng những có thượng cổ thần khí, còn có một số thứ mà người cá sấu cũng không thể nhận ra. Chỉ có điều mấy thứ này nếu đều có thể được hắn đưa ra lúc này khẳng định giá trị cũng là bảo bối.

Có điều, ánh mắt của người cá sấu cũng không dừng lại trên mấy thứ kia bao lâu mà cầm lấy một đại lục đóng băng.

Trên đại lục đóng băng này cũng có một ít sinh linh. Tuy nhiên thành phần các sinh linh đó phức tạp hơn, hơn nữa trong đó còn mang theo một tia khí tức thần linh trung lập hệ mơ hồ. Đương nhiên, sinh linh trong đại lục có khoảng mười triệu, còn không bằng một đại lục lớn.

Thấy người cá sấu không ngờ lại cầm lên hộp đại lục đóng băng kia, sắc mặt vị thần linh kia hơi do dự một chút, cuối cùng nhắc nhở: “Các hạ, đại lục đóng băng trong tay ngài không phải để cho thần linh hắc ám hệ, mà là để cho thần linh trung lập hệ sử dụng. Ngài muốn xem cái khác không?”

Người cá Sấu cười ha hả: “Không vấn đề gì, ta thích đại lục đóng băng, coi như làm một cái nhà kho cũng tốt lắm.”

Trong mắt vị thần linh có chút mơ hồ giấu trong màn sương mông lung, tuy căn bản hắn không tin những lời người cá sấu này nói, nhưng nếu đã quyết định rồi thì hắn tự nhiên không có khả năng nói gì nữa. Vung tay lên một chút, lập tức có mấy đốm sáng bám lên trên cái hộp, sau cùng hắn nói thêm một câu: “Các hạ, tín đồ trong đại lục đóng băng này là tín đồ của thần linh trung lập hệ, phải là thần linh trung lập hệ mới có thể kế thừa. Xin ngài nhớ rõ.”

Người cá sấu vừa lòng nhìn hắn cười nói: “Ta hiểu, ngài cứ yên tâm.”

Sắc mặt vị thần linh kia hơi ửng đỏ. Kiến thức phổ thông này, theo lý mà nói, không có khả năng có vị thần linh nào lại không biết. Nhưng trước mặt vị thần linh duy nhất mua đại lục đóng băng hai thuộc tính bất đồng này, thật sự khiến người ta nghĩ mãi không thông.

Người cá sấu vỗ tay: “Một thần cách thấp kém đổi hai đại lục đóng băng. Thế nào?”

Trong lòng vị thần linh ấy lập tức vui mừng quá đỗi. Cái gì mà một khi đã trở thành thần linh thì sẽ không còn mừng rỡ bi thiết nháy mắt đã bị hắn ném ra sau đầu. Không còn mừng rỡ bi thiết là vì không có chuyện gì có thể khiến cho bọn họ mừng rỡ hay bi thiết.

Dù sao tầm mắt của thần linh cao hơn xa nhân loại có thể tưởng tượng.

Một tên khất cái đánh mất mười đồng tiền sẽ thấy đại bi, được mười đồng tiền sẽ cao hứng. Nhưng một phú ông gia tài trăm vạn thì đừng nói là mười đồng tiền, cho dù là một ngàn một vạn cũng chẳng quan tâm.

Đương nhiên, nếu có thể đánh động đến lợi ích của bọn họ, thì bọn họ sẽ động tâm.

Vị thần linh này bây giờ đúng là như thế. Hắn đã chuẩn bị tốt tâm lý, để đối phương chọn ba đến bốn hộp, nhưng không nghĩ tới đối phương chỉ chọn hai hộp để trao đổi. Như vậy làm sao hắn không vui mừng quá đỗi chứ.

Đáp ứng không cần suy nghĩ, song phương đều đã trao đổi xong, cũng cười vừa lòng.

Người cá sấu cất đi hai đại lục thần tạo, chuẩn bị rời đi, thì tinh thần dao động của vị thần linh kia đột nhiên một lần nữa truyền tới: “Các hạ, ngài còn muốn tiếp tục trao đổi không?”

Người cá sấu ngẩn ra hỏi lại: “Ngài vẫn còn đại lục đóng băng nữa?”

“Ta không có. Nhưng ta biết ở trên một vị thần linh có nhiều đại lục đóng băng này lắm.”

“A? Chẳng lẽ vị thần linh ấy từng đánh chết vô số thần linh?” Người cá sấu thầm rùng mình hỏi lại.

“A, chúng ta đều là từ thần linh cấp nhỏ đi lên, người nào không phải đánh chết không ít thần linh cùng giai mới có thể không ngừng thăng tiến.” Thần linh kia bật cười: “Ngài có thể yên tâm, vị thần linh ta giới thiệu cho ngài này cũng không khác các thần linh khác mấy, chẳng qua thần tính hắn am hiểu là đóng băng hết thảy, cho nên chỉ cần có thể đạt được kết quả thắng lợi trong thần chiến, thì hắn sẽ thu thập rất nhiều tín đồ trung tâm.”

Trong lòng người cá sấu khiếp sợ nhưng cũng mừng thầm, không tự nhiên lắm mà hỏi: “Nếu trong tay hắn có nhiều tín đồ thì chỉ sợ thần cách trong tay ta là không đủ.”

Vị thần linh ấy cười ha hả: “Các hạ có thể nâng giá lên gấp hai gấp ba lần, hẳn là có thể thu hoạch được nhiều.”

“Gấp ba? Một thần cách thấp kép trao đổi trăm triệu tín đồ trung thành?” Người cá sấu thật khó tin.

“Nếu đổi là thần linh khác thì giao dịch này đương nhiên khó có thể tiến hành, bởi không có bao nhiêu thần linh có được số lượng tín đồ khổng lồ như thế. Nhưng vị thần linh kia, sau vô số năm tích lũy xem chừng đã đủ số lượng tín đồ có thể trao đổi với ngài.” Thần linh ấy nói cam đoan. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "

Người cá sấu trầm ngâm một chút rồi hỏi: “Vì sao ngài lại nói cho ta biết điều này?”

“Ta là bằng hữu với vị thần linh kia, biết được trong tay hắn có nhiều thứ này quá không làm sao tiêu hóa hết cho nên muốn giúp hắn một phen.” Hắn trầm giọng.

“Đương nhiên, điều kiện đầu tiên là trong tay ngài có đủ thần cách thấp kém.”

Người cá sấu nghe ra trong lời nói của hắn mơ hồ có ý nghi ngờ, cười lạnh một tiếng: “Điều này ngài có thể yên tâm. Nếu ngài không ngại, có thể tìm vị bằng hữu của ngài tới đây.”

Thần linh kia đứng lên, đặt tay lên quả cầu thủy tinh một chút hủy đi tin tức của mình, sau đó nói: “Mời ngài ngồi ở đây. Nhiều nhất là nửa giờ nữa chúng ta nhất định sẽ quay lại.”

Nhìn bóng người mờ ảo kia biến mất, người cá sấu ngồi ở vị trí của hắn lẳng lặng đợi.

“Chủ nhân, chúc mừng, chúc mừng…” Tiếng nói của Tam Hào vang lên.

Người cá sấu thản nhiên: “Có gì mà cao hứng…”

Miệng hắn thì thong thả nhưng trên mặt đã rõ vẻ vui sướng, hiển nhiên cũng có chút hưng phấn.

“Chủ nhân, ngài có được nhiều tín đồ trung thành như thế, có tác dụng thật lớn với việc đẩy mạnh kiến tạo thần quốc. Có thể trong thời gian ngắn trở thành thần linh bậc trung thậm chí bậc cao nữa.” Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "

Người cá sấu lúc này mới lặng lẽ cười: “Giao dịch này thật tốt, không ngờ chúng ta lại phát hiện ra thứ này. Thật không thể tưởng được, không ngờ còn có mua bán tín đồ trung thành. Thật sự là rất không thể tin nổi.”

“Chủ nhân, đây chính là buôn bán nô lệ trong thần giới đi.”

Người cá sấu ngẩn ra, chậm chậm gật đầu: “Đúng vậy, quả nhiên là buôn bán nô lệ ở thần giới. Tuy nhiên đáng tiếc một chút là chúng ta chưa chắc có thể kế thừa thần tính thành công. Nếu có thể kế thừa trăm phần trăm, thì chuyện tín đồ trung thành không cần lo lắng nữa.”

Tam Hào tuy rất đồng ý với lời này, nhưng hai người bọn họ cũng biết đây chẳng qua chỉ là một hy vọng đẹp đẽ xa vời thôi. Cũng như cũng không phải mỗi lần ngưng hợp thần cách đều thành công, kế thừa thần tính cũng quyết không có khả năng tới trăm phần trăm.

Người cá sấu ngồi đây một lát, lập tức cảm thấy có một dòng lũ tinh thần ý niệm chú ý đến mình, trong lòng thất kinh, không rõ đã xảy ra chuyện gì, vì sao đột nhiên mình lại khiến cho người ta chú ý đến.

Một bóng người mờ ảo đi tới bên cạnh hắn, gần như ngay tức khắc, khí thế vô cùng hùng mạnh.

Trong lòng người cá sấu kinh ngạc vô cùng. Hắn có thể khẳng định vị thần linh trước mắt này ít nhất cũng phải thần linh bậc cao. Bởi vì xem khí thế tỏa ra từ trên người hắn thậm chí còn mạnh hơn cả Nuo Weijia.

“Các hạ, thứ cho ta mạo muội, ngài muốn đổi cái gì vậy?”

Người cá sấu không hiểu gì hỏi lại: “Các hạ tôn kính, thật vô cùng có lỗi, ta chỉ chờ một vị các hạ tôn kính khác.”

“Ta biết ngài chờ ai, cũng biết khẳng định hắn sẽ kéo tới cho ngài một hoặc một vài thần linh khác để trao đổi bảo bối trong tay ngài.” Vị thần linh không mời mà tới này nói tiếp: “Ta biết ngài rất kỳ quái vì sao ta tìm tới ngài, đó là vì ngài có thể khiến hắn chấp nhận bảo vật của mình, nên ta cũng hy vọng có thể cùng ngài giao dịch một lần. Nhìn xem thứ bảo vật có thể khiến hắn chấp nhận đến tột cùng là cái gì.”



Người cá sấu thầm cảnh giác: “Không ngờ ngài có thể nhìn xuyên thấu qua lệnh bài ảo thuật?”

Vị thần linh kia bật cười: “Nhìn thấu lệnh bài ảo thuật đương nhiên không thể, nhưng ta biết lúc này hắn phải bán được gì đó, cho nên vừa thấy hắn bỏ nội dung, cũng biết là hắn. Mà sau khi giao dịch cùng hắn, ngài không lập tức rời đi mà ngược lại ở đây chờ tiếp, thì phải khẳng định là hắn đã nhìn trúng vật gì đó của ngài. Mà lại biết ngài đang cần thứ gì đó trong tay một người nào đó nên mới để ngài lại, đúng không?”

Người cá sấu khẽ gật đầu, trong lòng thầm cười khổ, không thể tưởng tượng được vì thế mà bị người ta chú ý đến, thật đúng là thần giới to lớn, có đủ cái lạ.

Vị thần linh kia tiếp tục: “Vật phẩm giao dịch ở đây ngoại trừ tình hình đặc thù, nếu không ai cũng không biết ai, ngài có thể trao đổi với hắn thì cũng có thể trao đổi với ta. Ta cam đoan không có gì phiền toái.”

Người cá sấu trầm ngâm một chút mới trả lời: “Được rồi, tuy nhiên thứ đồ kia, chưa chắc ngài đã có khả năng lấy ra cho ta.”

“Ngài muốn cái gì?”

“Thế giới của thần.” Người cá sấu nghiêm túc đáp.

“A? Thế giới của thần? Hẳn là loại thế giới của thần chưa khai phá sử dụng đi?”

“Đúng vậy, ngài có sao?” Người cá sấu tràn đầy mong chờ.

“Không biết ngài cần thế giới của thần chưa khai phá loại nào?” Âm thanh của người kia lại một lần nữa vang lên, mơ hồ tràn đầy một loại ngạo khí tự nhiên.

Người cá sấu do dự một lát mới nói: “Ngài là người bán, hẳn là nên tự giới thiệu một chút.”

“Được.” Người nọ sảng khoái đáp ứng: “Thế giới của thần đã dùng chia làm cấp chủ thần, cấp cao và cấp trung, ba loại mỗi loại giá trị đều là chênh lệch nhau một trời một vực. Ngài xem có thể đưa ra cái gì để trao đổi.”

Người cá sấu vuốt nhẹ kim cài, một vầng sương mông lung lập tức lại một lần nữa bao phủ họ lại.

Khi vị thần linh kia mở cái hộp trong tay người cá sấu ra, cũng là một biểu tình như trước.

Tuy hắn đã sớm đoán được trong tay người trước mắt này khẳng định sẽ có hàng tốt, nhưng thế nào cũng không ngờ được lại là cái thứ đồ kinh người như thế.

“Các hạ, ngài nghĩ, ta có thể trao đổi lấy quốc gia của thần loại nào?” Người cá sấu vui tươi hớn hở hỏi.

Vị thần linh kia hít sâu một hơi: “Các hạ tôn kinh, thần cách thấp kém hệ hắc ám quả thật là vật báu vô giá, nhưng thế giới của chủ thần lại càng thêm xuất sắc, chỉ có thần linh cấp bậc chủ thần mới có thể tạo ra, hơn nữa, trước khi ngài đạt tới cấp bậc chủ thần, căn bản là không cần vì không có thần vực chưa sung túc mà sầu. Cho nên, nếu xét về giá trị, thì một thần quốc cấp chủ thần có thể trao đổi được với một cái rưỡi thần cách thấp kém hệ hắc ám.”

Người cá sấu nghe xong khẽ gật đầu. Tuy hắn cũng không rõ giá cả lắm, nhưng cũng giao dịch vài lần với các thần linh đó, hắn biết, các thần linh đó trên cơ bản đều là nói thật. Điều này có quan hệ với kiến thức và tu dưỡng của các thần linh. Nếu lừa bịp người khác mà bị vạch mặt thì là một chuyện cực kỳ mất mặt, cho nên sẽ không có bao nhiêu thần linh dùng thủ đoạn lừa gạt.

Nhẹ nhàng vuốt lên quả cầu thủy tinh, người cá sấu hủy đi yêu cầu thần quốc.

“Các hạ, ta cần hai thế giới của thần cấp độ chủ thần, ngài có sao?” Người cá sấu hỏi thẳng.

“Hả? Như vậy ngài có tới ba thần cách thấp kém hắc ám hệ sao?” Người cá sấu cười ha hả lấy ra hai cái hộp đen khác. Hai cái hộp đen này giống hệt cái hộp lúc nãy.

Hai mắt vị thần linh kia sáng lên, hắn mở hộp ra kiểm tra một chút, lập tức nói: “Xin chờ một lát, ta sẽ quay lại ngay.”

Dứt lời, vèo một cái hắn đã nhanh chóng rời đi.

Người cá sấu lại ngồi im tại chỗ, trong lòng hắn cực kỳ cao hứng. Ban đầu vốn nghĩ rằng phải ở trong này chờ cả tháng, nhưng không thể tưởng được không ngờ nhanh như thế đã tìm được thứ mình cần. Xem ra khi đã gặp may thì không cản được.

Không quá lâu sau, vị thần linh đến sau kia lại xuất hiện, hắn cũng đưa người cá sấu hai cái hộp.

Cái hộp tuy rằng trong suốt, nhưng người cá sấu vẫn cẩn thận mở ra, thử lướt thần niệm qua một lần, trong lòng hắn thầm lấy làm kỳ lạ.

Hai vật phẩm trong hộp đúng là thế giới của thần chưa từng được sử dụng qua, tinh thần ý niệm của hắn tiếp tục đi vào, lập tức cảm nhận không gian vô biên vô hạn đó. Cảm giác này và thế giới của thần đã dùng ở hạ giới của hắn và Cự Ma Thần không ngờ cũng không kém mấy.

Vậy tức là, ngay cả thế giới của thần mà Cự Ma Thần sử dụng kia, hẳn cũng là do một chủ thần tạo thành mới phải. Chỉ có điều không hiểu tại sao lại lưu lạc tới mộ địa ngụy thần.

Người cá sấu lặng lẽ quan sát, mà vị kia cũng không thúc giục, chỉ lẳng lặng chờ.

Một lúc sau, người cá sấu mới thu hồi thần niệm: “Được, ta đổi.”

Hai bên tự kiểm tra xong sau đó trao đổi cho nhau, vị thần linh kia lập tức rời đi, không ở lại dù chỉ một chút.

Hắn ngồi trên ghế nhìn ra xung quanh một chút, dường như số người đã đông lên.

Đột nhiên, trong mắt người cá sấu có một tia ngạc nhiên, hắn cảm ứng được có hai thần linh đang đi về phía mình.

Trong đó, một người tuy đã bị màn sương mờ ảo bao phủ nhưng hắn cảm thấy đây là vị thần linh ban nãy đã rời đi đầu tiên, còn vị thần linh đi bên cạnh hắn, không ngờ lại không có thần lực mông lung trên người mà dùng diện mạo thực sự.

Lòng người cá sấu dâng lên, hắn biết thần linh này rất tự tin và có uy thật lớn thậm chí còn có thể đã rất gần với cấp bậc chủ thần.

Quan hệ với thần linh loại này phải thật cẩn thận. Tuy nhiên, dựa vào sổ tay giao dịch, phàm là thần linh loại này cũng là những người ra tay hào phóng. Nếu có thể đưa ra thứ bọn họ cần, thì họ cũng không keo kiệt.

Hai người đi thẳng tới bên người người cá sấu, vị thần linh tầm trung niên kia lẳng lặng liếc người cá sấu một cái, nhíu mày hỏi: “Hắn chỉ là có thực lực thần linh bậc thấp, có phải ngài đã nhầm rồi không?”

Thần linh được bao phủ bởi màn sương mông lung kia dường như bị chấn động đáp: “Hắn thật sự chỉ có thực lực thần linh cấp thấp?”

“Hừ, ngài nghi ngờ lời nói của ta sao?”

“Ha ha, đương nhiên không phải, ta chỉ phi thường không hiểu, thần linh bậc thấp thì làm sao có thể có được mấy thần cách thấp kém chứ? Chẳng lẽ hắn vừa mới thắng một hồi thần chiến?”

Người cá sấu cảm thấy bội phục. Thần linh này đoán đúng, Tiếu Ân và Cự Ma Thần quả thật vừa mới thắng một hồi thần chiến. Mấy thần cách thấp kém này đều là đoạt được từ trên người mấy kẻ thất bại.

Vị thần linh trung niên vung tay lên, vị thần linh kia lập tức hơi cúi xuống lui về phía sau, một lát đã không thấy tăm hơi đâu.

Người cá sấu ngẩn ra, trong lòng thầm mắng, cái gì mà bạn tốt. Khoác lác.

Ánh mắt thần linh trung niên nhìn lướt qua, từ trên người hắn lập tức tràn ra một hào quang, bao phủ hai người bọn họ.

“Ta tên Delphi Nutter, thứ ngài cần ta có, ngài có bao nhiêu thần cách thì lấy ra một lần đi.”

Người cá sấu ngẩn ra hỏi lại: “Trong tay ta không ít thần cách, ngài xác định có thể đổi tất cả sao?”

Delphi Nutter khinh thường hừ lạnh một tiếng: “Bất kể ngài có bao nhiêu thần cách thì cứ lấy ra hết đi, ta sẽ không để ngài chịu thiệt là được.”

Bị một thần linh bậc thấp nghi ngờ khiến cho lòng hắn cực kỳ bất mãn. Nếu ở trường họp khác có lẽ hắn đã ra tay diệt luôn gã thần linh không biết phân biệt cao thấp này.



Nhưng nơi này dù sao cũng là nơi gia tộc Phong Linh tổ chức giao dịch, ngay cả là hắn cũng không dám tùy tiện gây chuyện, huống chi trong tay đối phương còn có thể có thần cách thấp kém, đây cũng là thứ hắn cực kỳ coi trọng.

Người cá sấu không hề chần chừ, lật cổ tay một cái, sáu cái hộp giống nhau như đúc liền xuất hiện, mở từng cái hộp ra bày ra sáu thần cách thấp kém hắc ám hệ trong suốt.

Delphi Nutter vừa lòng gật đầu, trên khuôn mặt lạnh lùng kia cuối cùng cũng cười.

“Không tồi, sáu thần cách thấp kém, một chuyến đi này dù sao cũng không uổng công.”

Hắn vung tay lên, mười hai cái hộp nhỏ bay đến trước mặt người cá sấu: “Mỗi cái hộp đều có năm mươi triệu tín đồ trung thành. Thần tính trên đó cũng bị đóng băng, ngài kiểm tra một chút là có thể giao dịch.”

Trong lòng người cá sấu thất kinh. Nói như vậy một thần linh bậc thấp có thể tiếp nhận gần năm, sáu mươi triệu tín đồ một lúc, chỉ bằng việc đoạt lấy thần cách mà đại khái có thể miễn cưỡng đạt tới yêu cầu của một thần linh bậc trung cấp thấp nhất mà không tổn hao tí thần cách nào và bắt đầu thăng tiến. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "

Mà khi là một thần linh có được trên trăm triệu tín đồ trung thành, chỉ cần vận khí không quá tệ, thì cũng có thể thăng tiến lên thần linh bậc trung thành công.

Delphi Nutter lập tức đưa ra mười hai đại lục đóng băng tiêu chuẩn tín đồ cấp thấp nhất trong bậc trung, giao dịch này quả thật khiến người cá sấu giật mình.

Tuy nhiên, nếu đối phương trả đủ, thậm chí còn vượt xa cái giá mình nghĩ, người cá sấu đương nhiên là không chút ngại ngần mà trao đổi.

Hoàn thành giao dịch này, Delphi Nutter vô cùng vừa lòng đưa sáu thần cách thấp kém vào trong thần vực, cùng với một vầng hào quang tràn ngập, hắn thu lại hào quang lúc nãy.

Lòng người cá sấu khẽ động, vội vàng nói: “Delphi Nutter các hạ, xin đợi một lát.”

Hào quang trên người Delphi Nutter vừa mới thu lại lại thả ra, một lần nữa bao phủ lấy hai người.

“Còn chuyện gì nữa?” Hắn lạnh lùng hỏi, Nếu không phải vì giao dịch vừa rồi, căn bản là không có khả năng hắn có kết giao gì với một thần linh bậc thấp. Tuy nhiên, đổi được nhiều thần cách thấp kém như vậy rồi, trong lòng hắn cũng vạn phần cao hứng. Hoặc có thể nói, trong lòng hắn còn một tia chờ mong mơ hồ cho nên ngay sau khi người cá sấu mở miệng, không cần suy nghĩ lại bao phủ lại.

Người cá sấu ho nhẹ một tiếng, hỏi: “Delphi Nutter các hạ tôn kính, trên người ngài có bao nhiêu tín đồ đóng băng trung thành?”

Delphi Nutter lạnh lùng nhìn hắn, khó tin hỏi: “Trong tay ngài còn có thần cách?”

Người cá sấu gật đầu thật mạnh: “Ta vốn muốn trao đổi một số thứ khác, nhưng nếu trên người ngài có nhiều tín đồ như thế, thì cái khác cũng không cần.”

Trong lòng Delphi Nutter cuối cùng cũng có một chút cảm giác khác lạ, ánh mắt nhìn thần linh bậc thấp này cũng dịu lại một chút. Lúc này hắn cũng nhận ra vị trước mắt này dường như cũng không đơn giản.

Một thần linh bậc thấp chỉ sợ hắn vừa mới đánh chết một thần linh cùng giai cũng không có khả năng lấy tất cả thần cách mình có ra để đổi lấy tín đồ trung tâm đi.

Hay là sau lưng hắn còn có một thần linh bậc cao chưa lộ diện?

Trong lòng Delphi Nutter vẫn chưa muốn đổi ý muốn xem một chút, dường như ý nghĩ này vẫn còn đáng tin.

Nếu là đại biểu cho một vị thần linh bậc cao, thái độ của hắn bất giác cũng có chút biến hóa.

“Tín đồ trung thành ta mang theo bên người cũng không nhiều, đại khái có khoảng mười tỷ, nếu ngài cũng có đủ thần cách, ta cũng không ngại đổi hết với ngài.”

Người cá sấu suy tính một lúc, trịnh trọng đưa ra một cái hộp: “Ngài có thể xem phẩm bậc thứ này thế nào?”

Delphi Nutter mở hộp ra, thần sắc trong mắt lập tức sáng lên sắc bén.

Với tri thức của hắn đương nhiên biết, đây chính là thần cách thấp kém đã qua ngưng luyện không thuộc tính. Mà cái này có nghĩa là gì? Cho dù là thằng ngu cũng biết.

Trầm ngâm một chút, Delphi Nutter liên tiếp lấy ra hai trăm cái hộp từ trong thần vực, thản nhiên đặt trên đất: “Một đổi năm trăm triệu. Ngài muốn lấy bao nhiêu thì cứ lấy.”

Hai mắt người cá sấu cũng mơ hồ sáng lên, cũng từ trong thần vực lấy ra hai mươi cái hộp, đưa tới trước mặt Delphi Nutter.

Hai bên kiểm tra đống hộp thật cẩn thận, khi cái hộp cuối cùng đã được kiểm tra xong, cùng nhau gật đầu một cái, cất đi thứ mình vừa đổi được.

Đến bây giờ thì ánh mắt Delphi Nutter nhìn người cá sấu đã có sự khác biệt thật lớn. Trong đó cuối cùng tìm không thấy chút khinh miệt nào.

Nếu trước đó hắn còn nghĩ thần linh bậc thấp này là người phát ngôn của một thần linh bậc cao nào đấy, thì bây giờ trong lòng Delphi, hắn là người phát ngôn của một trong ba nhân vật vĩ đại kia.

Trước mặt ba đại nhân ấy, thần linh bậc cao như hắn và thần linh bậc thấp và nhỏ cũng chẳng có gì khác nhau, nên hắn mới có vài phần kính trọng với người cá sấu.

Giao dịch xong, người cá sấu khẽ gật đầu với đối phương, rồi xoay người bước đi.

Delphi Nutter đã muốn gọi lại một chút, chung quy là cũng không dám gọi lại, mặc kệ hắn đi lẫn vào trong đám người, cuối cùng cũng không tìm nữa.

Sau khi tam biệt Delphi Nutter, người cá sấu tiếp tục ở lại đây.

Hắn giống như một kẻ rảnh rỗi đi chung quanh ngắm nghía ở đây, và cẩn thận quan sát động tĩnh các giao dịch.

Liên tiếp ba ngày, cuối cùng hắn cũng xác định, những người này cũng không nói ra mình đã trao đổi được một thần cách thấp kém.

Đến tận lúc này hắn mới thực sự yên tâm.

Tuy nhiên, nếu đổi lại hắn cũng phải làm như vậy.

Ngày thứ tư, các thần linh tham gia giao dịch dường như càng nhiều hơn, trong toàn bộ phiên giao dịch không ngờ còn xuất hiện cả thần linh cấp bậc chủ thần.

Bọn họ cũng giống như các thần linh bậc cao nhất, cũng không sử dụng lệnh bài ảo thuật, mà dùng diện mạo thực sự. Các thần linh đỉnh đỉnh cao nhất kia cũng không ở chung với các thần linh bậc trung bậc cao. Mối quan hệ giữa bọn họ dường như cố định trong một cái vòng nhỏ hẹp, nếu thực lực không đạt được sự chấp nhận của bọn họ thì không thể chen chân vào trong đó.

Người cá sấu đương nhiên hiểu, bọn họ làm như vậy là bởi vì những thứ họ nắm trong tay đều tuyệt đối là những vật phẩm quý báu nhất thần giới. Các thần linh bậc trung bậc cao bình thường không có khả năng có vật phẩm giá trị tương đương, nên bọn họ mới lười tốn hơi giao tiếp với những kẻ có thực lực kém mà thôi.

Nếu đã nhận ra thân phận của họ, người cá sấu đương nhiên không có ý muốn tự lên làm mất mặt mình, hắn tùy tiện tìm một chỗ không người mà ngồi xuống, đưa thông tin của mình vào trong quả cầu thủy tinh.

“Cầu mua sắm: Áo giáp ma pháp và vũ khí ma pháp cao cấp.

Đổi vật: Nguyên thể.”

Sau khi đưa hai thứ này vào trong đó, người cá sấu nhàn nhã ngồi ở đây thản nhiên như Khương thái công câu cá, đợi con cá đến.

Thực ra hắn cũng không trông mong lắm là sẽ có người tìm đến cửa ngay, bởi lúc này tin tức mua sắm và bán đồ trong quả cầu thủy tinh thực sự là nhiều lắm. Một vạn chỗ ngồi tuy rằng không ngồi đầy nhưng gần như mỗi một chỗ có thần linh ngồi đều bày ra một đống đồ lớn. Cái tin tức người cá sấu đưa ra thực sự có chút ngắn gọn ít ỏi như thế thì người chú ý đương nhiên cũng sẽ không nhiều lắm.

Nhưng, vượt ra ngoài ý liệu của hắn, vừa mới xoay người chỉnh lại tư thế cho dễ chịu một chút, ngay cả một cái vươn vai còn chưa kịp, một tiếng động đất đã xuyên qua thần lực mông lung lọt vào tai hắn: “Trong tay ngươi có nguyên thể?”

Người cá sấu nhíu mày, hắn nhận ra âm thanh này cũng không phải là tinh thần dao động mà là lời nói thuần túy.

Đến tột cùng đây là kẻ ngu ngốc nào? Chẳng lẽ không biết quy tắc giao địch, không sợ bị người khác nghe thấy sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook