Dị Giới Dược Sư

Chương 132: Triền miên.

Vô Sỉ Đạo Tặc

18/03/2013



Chúng đạo sư cùng thần quan cuối cùng cũng chạy tới, ban đầu bọn họ là đến ngăn cản Mông Na Lâm đối phó Mộ Dung Thiên không thể tưởng được tình thế nghịch chuyển nhanh chóng như vậy, ngược lại thành giúp Mông Na Lâm trị liệu.

Mộ Dung Thiên đem Mông Na Lâm phóng tới trên mặt đất, trên người hắn tử điện vẫn còn thỉnh thoảng thoát ra lủi vào. 1 thần quan tương đối vội vàng bận rộn làm cứu thương, song thủ vừa chạm đến đến Mông Na Lâm, 1 luồng tử điện giật nhảy ra, đánh tới trên tay hắn, cái thần quan hấp ta hấp tấp xui xẻo này ngay lập tức tóc dựng thẳng lên, "A" 1 tiếng thẳng tắp ngã xuống đất, thần quan khác thấy thế luống cuống tay chân không dám lại tùy tiện ra tay, để tránh bước theo gót đồng sự.

1 người đạo sư am hiểu thủy hệ kinh nghiệm phong phú, lấy bàn tay phun ra 1 luồng cột nước, dội vào ở trên người Mông Na Lâm . Tử lôi lấy thủy làm môi giới, ào ào truyền vào dưới đất, tuy nhiên Mông Na Lâm tình huống đã rất không xong , toàn thân bị sét đánh tới cháy đen như than, thật sự là so với hắc ám đấu khí còn muốn đen hơn 1 chút, xứng danh với hắc ám khống chế, thêm làn da bên ngoài thân bị vô số phong nhận cắt tới da tróc thịt bong, trên mặt cũng bị bản thân cào tới hư thối, mủ máu ghê tởm cuồn cuộn mà ra, thấy muốn ói. May mà có hắc ám trao đổi thúc giục phát tán đấu khí chống đỡ mạnh mẽ, nếu không mà nói chỉ sợ hắn sớm đã chết oan chết uổng.

Mộ Dung Thiên đối với thảm trạng của hắn không có 1 điểm thương hại, nếu như ngày đó không phải thần quan hội trưởng công hội Angelina nữ sĩ ở đây, Lộ Thiến bây giờ đã rời khỏi nhân gian , đã tới điều này, cho dù Mộ Dung Thiên giết hắn 100 lần cũng sẽ không 1 chút nhíu mày.

Trọng tài đều quên tuyên bố kết quả thi đấu , giờ phút này cũng không có thể lại đi chú ý thắng bại, trận này chiến đấu thảm thiết gần như làm cho khán giả không thở được. Mặc dù cuối cùng người trọng thương thảm bại là Mông Na Lâm. Tuy nhiên bọn hắn đều cảm thấy Mộ Dung Thiên cũng không sai, là Mông Na Lâm phát động trước cấm chiêu "Ác ma thôn phệ" ác độc như vậy , nếu như Mộ Dung Thiên xui xẻo 1 chút mà nói, đã trực tiếp trở thành bụi vũ trụ rồi. Với lại bọn họ cũng nhìn thấy mặt hung tàn thô bạo của Mông Na Lâm. Bởi vậy bắt đầu lần nữa hoài nghi chuyện Lộ Thiến lần trước, có thể hay không là hắn cố ý làm ?

Mộ Dung Thiên chẳng thèm để ý tới hắn, hướng dưới đài bay đi, Khiết Tây Tạp và Khoa Tư Mạc đều sợ ngây người, giống như nhìn vào người ngoài hành tinh bay qua đây , miệng mở ra lớn như trứng vịt, không thể ngậm lại. Bình tĩnh mà xem xét, cho dù có quang minh đấu khí, Khiết Tây Tạp cảm giác mình chống lại Mông Na Lâm cũng chỉ có nắm chắc không đến 2 thành chiến thắng, nếu như là Mông Na Lâm vừa rồi phát động "Ác ma thôn phệ" đáng sợ như vậy. Căn bản dù là không hề nắm chắc . Không nghĩ tới Mộ Dung Thiên ngoài có thể toàn thân mà lui ra. Thậm chí còn đem Mông Na Lâm đánh cho trọng thương. Cái, cái này quả thực là thật bất khả tư nghị. Cuối cùng giai đoạn Mộ Dung Thiên lực lượng bạo phát, Khiết Tây Tạp giống nhau cảm thấy trong đó có điểm cổ quái, chỉ là nói không ra cổ quái như thế nào.

Khi Mộ Dung Thiên đi qua bên cạnh 2 người bỏ lại 1 câu: "Tạp Hi, Khoa Tư Mạc, ta phải lập tức đi xem Lộ Thiến đây." Nói xong 1 chút không ngừng lại hướng ngoài trường đấu bay đi, bây giờ khinh thân thuật của hắn so với thi đấu vừa nãy ít nhất mạnh mẽ gấp đôi. Nhưng chỉ có Mộ Dung Thiên biết là mình đã nỏ mạnh hết đà.

"La Địch ca ca!"

Khi Mộ Dung Thiên đến nơi, mở cửa phòng Lộ Thiến, nghe được âm thanh trong trẻo quen thuộc cùng cách xưng hô mừng rỡ như điên. Lộ Thiến đã tỉnh lại , mình làm cái loại dược kia thực sự có hiệu quả!

Bích Dạ cùng Khải Sắt Lâm không biết đã đi đâu, Lộ Thiến trước giường chỉ có 1 người, 1 cô gái áo đen. Ở trong khi Lộ Thiến kêu la nàng xoay người lại. Tóc vàng như thác nước, 2 con mắt mặc lục khác thường , tràn đầy tính khiêu chiến, làm cho mỗi 1 người nam nhân nhìn thấy đều có thể dậy lên ánh mắt dục vọng chinh phục. Còn có dáng người gợi cảm ma quỷ, quen thuộc mà lạ lẫm.

Mộ Dung Thiên không nghĩ tới Lăng Đế Tư lại cũng ở đây, đầu của hắn muốn hôn mê. Lăng Đế Tư trước mắt diễm lệ ngọc dung dần dần mơ hồ. Trời đất quay cuồng, Mộ Dung Thiên cảm giác trong cơ thể của mình tinh thần lực nhanh chóng tiêu thất, trước mắt tối sầm, chỉ nghe được 2 tiếng kinh hô sau đó té xỉu . Đều không phải do nhìn thấy người từng là thê tử này , cái nữ nhân mà hắn vừa yêu vừa hận kia quá kích động mà ngất , mà là do tác dụng phụ của thuốc rốt cuộc đã tới.

Mộ Dung Thiên là lấy " Tu Nữ Dã Phong Cuồng " ăn vào nguyên do cường lực hưng phấn dược làm ra , bởi vì lần trước sau khi hắn nhìn thấy Lăng Đế Tư ăn lầm " Tu Nữ Dã Phong Cuồng" quả thật thực lực tăng cường trên diện rộng , Mộ Dung Thiên suy đoán thuốc này quả thật có thể có tác dụng khai quật tiềm năng cơ thể, cho nên tiêu hao 2 ngày thời gian đem cải tạo 1 lần, ngoài tăng thêm liều thuốc ra còn cho thêm trì hoãn vật, làm cho hiệu lực và tác dụng của nó chậm lại gần 20 phút mới bộc phát, như vậy kiểm tra đo lường sư không có cách nào kiểm tra ra được.

Mộ Dung Thiên cho nó gọi là "Thiên Đường Chớp Mắt", có thể làm cho người ta thực lực tăng mạnh, nhưng mà chỉ là trong khoảng thời gian ngắn. Nếu như suy đoán không sai mà nói, người dùng qua đi linh lực tiêu hao, 1 khoảng thời gian sau trình độ mới có thể hoàn toàn khôi phục , hơn nữa không thể dùng nhiều lần, nếu không nảy sinh kháng tính mà nói hiệu quả về sau lực cũng có thể giảm mạnh, thậm chí hoàn toàn miễn dịch.

Khi Mộ Dung Thiên lần thứ 2 tỉnh dậy, mặt của hắn nóng hổi tới giống như hỏa thiêu, tuy nhiên trên trán lại truyền đến trận trận thanh lương thoải mái , nỗ lực mở to mắt, trước mắt 1 cô gái chính dùng khăn lông ướt giúp bản thân hạ nhiệt độ, Mộ Dung Thiên tất cả giác quan đều bởi vì các tác dụng phụ của thuôc mà tạm thời thoái hóa, bất kể thị giác, khứu giác, thính giác, xúc giác, trong mơ mơ màng màng nàng kia mặt nhìn qua rất giống Lộ Thiến, cũng chỉ có Lộ Thiến có thể chăm sóc ôn nhu như vậy.



Đang lúc cô gái thay khăn trên mặt mình, Mộ Dung Thiên 1 tay bắt lấy tay của nàng: "Lộ Thiến!"

"Lộ Thiến' tay hơi 1 run, liền tùy ý để hắn nắm lấy.

Ở "trong tiếng kinh hô của Lộ Thiến, Mộ Dung Thiên đem nàng cố sức kéo vào trọng lòng ngực của mình, nói mơ: "Lộ Thiến, ta yêu nàng! Thực sự, ta yêu nàng!" Sau đó hắn tùy tiện hôn lên môi đỏ mọng dịu dàng mềm mại kia.

Thô bạo dùng đầu lưỡi mở ra hàm răng của nàng, tác dụng của thuốc thúc giục phát tán ý nghĩ yêu thương trong lòng cùng mong muốn chiếm giữ, Mộ Dung Thiên gắt gao ôm lấy thân thể "Lộ Thiến" , 1 cánh tay đã mò mẫm được trong quần áo của nàng, cố sức nắm 1 chỗ đẫy đà trong đó. Lộ Thiến khi nào thì biến đổi lớn như vậy ? Mộ Dung Thiên có 1 ít nghi hoặc, nhưng mà tinh thần và trí tuệ mơ hồ hắn lại không có nghĩ nhiều. Hắn thầm mong lập tức có được Lộ Thiến, sợ 1 khi buông lỏng nàng sẽ vĩnh viễn rời bản thân đi, dưới trạng thái tư tưởng mấy ngày nay Mộ Dung Thiên lo được lo mất nảy sinh phản ứng tự nhiên.

"Lộ Thiến' thân thể có 1 ít cứng nhắc, tuy nhiên dưới vuốt ve cùng kích thích của Mộ Dung Thiên rất nhanh mềm xuống, thở hồng hộc, cánh tay ngọc thon thon ôm lấy cổ của hắn, bạc răng buông ra, cái lưỡi thơm tho cùng Mộ Dung Thiên phối hợp, nhiệt liệt phản ứng , nàng có thể cảm nhận được khí tức nam giới của đối phương kia dày đặc đến không có cách nào kháng cự, ***g ngực rộng rãi ấm áp có cảm giác rất an toàn.

Người này đương nhiên không phải là Lộ Thiến hãy còn bị thương , mà là 1 nữ nhân khác cùng Mộ Dung Thiên có nghìn vạn sợi tơ tình Lăng Đế Tư, sau khi Mộ Dung Thiên té xỉu ở trong nhà Angelina, trải qua kiểm tra chỉ là linh lực sử dụng quá tải tạo thành hậu quả. Angelina cũng không rõ, vì sao Mộ Dung Thiên lại có thể đem linh lực tiêu hao đến trình độ này, toàn bộ thân thể gần như đều chỉ còn lại có 1 cái vỏ không, rồi lại không phải nội thương, không có cách nào làm trị liệu thuật. Sau khi tự cấp cho hắn mấy khối cường lực đan dược mà vẫn không có khôi phục, chỉ có thể để cho hắn nghỉ ngơi , sau khi nghỉ ngơi đủ thời gian sẽ có thể thức tỉnh.

Angelina là người thờ phụng thần linh nổi tiếng , thành kính đến mức quyết định đem bản thân toàn bộ hiến cho thần linh, tuyệt đối không suy nghĩ đến cưới hỏi, điểm này là tất cả mọi người biết, bởi vậy không thu nhận nam giới ở nhà qua đêm, để tránh điều tiếng không hay. Mà lúc ấy trụ sở của nàng ngoài Lộ Thiến cùng Lăng Đế Tư ra thì không có người khác, Lộ Thiến còn rất suy yếu, không thể xuống giường hoạt động, nhiệm vụ đem Mộ Dung Thiên đưa trở về chỉ có thể xin nhờ Lăng Đế Tư. Cũng gián tiếp thúc đẩy độ tình cảm mãnh liệt đối với vợ chồng 2 oan gia này.

Củi khô lửa bốc cơ hồ là 1 điểm tự nhiên như chuyện nước chảy thành sông, y phục của 2 người rất nhanh liền đông 1 cái tây 1 cái bay xuống trên mặt đất, 2 cỗ thân thể nóng bỏng lập tức dây dưa cùng 1 chỗ, điên cuồng tới giống như bão tố, hết sức đòi lấy đối phương.

Mùi vị dâm mê dục vọng người tung bay, Mộ Dung Thiên hoàn toàn lạc đường trong đó, tùy ý để dục vọng nguyên thủy nhất trong lòng khống chế, chỉ biết ở dáng người ma quỷ của Lăng Đế Tư kia liên tục rung động, 1 lần lại 1 lần thâm nhập, trùng kích bụng , tay, miệng đều ở nơi thân cô gái mẫn cảm nhất cũng là chỗ tuyệt vời nhất lòng tham không đáy tùy ý chơi đùa.

Lăng Đế Tư cơ hồ như bị thủy triều dữ dội cùng khoái cảm muốn hôn mê, trên da thịt tiểu mạch sắc đổ mồ hôi đầm đìa, móng tay hãm sâu vào trên lưng Mộ Dung Thiên, vẽ ra từng đường hồng ngân nhìn thấy mà giật mình , thon dài trắng mịn chân ngọc kẹp ở trên lưng hắn, toàn thân tâm tình buông ra đón tấn công hùa tới. Nam nhân này là người duy nhất nàng cùng phát sinh qua quan hệ thân mật nhất , lần đầu tiên gây cho nàng cảm giác tiêu hồn thực cốt, nàng vĩnh viễn cũng không cách nào quên tình cảm mãnh liệt này. Hắn biến đổi rất nhiều, nhưng mà điểm này vĩnh viễn cũng sẽ không thay đổi.

Lăng Đế Tư không biết bao nhiêu lần bị đưa lên đỉnh cao sung sướng , khắp cả người mềm như bùn , chỗ sâu nhất trong cơ thể trận trận nóng rực, ở trong tiếng hô trầm, Mộ Dung Thiên đã mãnh liệt bắn phá xuất ra hạt giống tinh hoa , Lăng Đế Tư nhận được 1 dòng tinh hoa nóng bỏng này, thân thể mềm mại run rẩy vài cái, thiếu chút nữa liền hôn mê .

"Thiên Đường Chớp Mắt" hiệu quả giảm xuống, mệt mỏi xâm nhập qua lại, hạ thể 2 người vẫn còn chặt chẽ kết hợp cùng 1 chỗ, nhưng Mộ Dung Thiên cứ như vậy nằm bò ở trên người Lăng Đế Tư ngủ đi.

Lăng Đế Tư cuối cùng chậm rãi từ trong dục vọng tỉnh táo lại, lại nghĩ đến mới rồi còn điên cuồng, trên mặt trận trận phát sốt, nàng cũng không biết bản thân tại sao lại ma đưa lối quỷ dẫn đường không có cách nào kháng cự yêu cầu của hắn. Nhìn vào khuôn mặt Mộ Dung Thiên gần trong gang tấc , mày rậm bay lên, đôi môi dày , cái mũi thẳng thắn có chút tiếng ngáy.

Người này khi ngủ không ngờ cũng nghiêm chỉnh như vậy lại còn tràn đầy sức hấp dẫn, Lăng Đế Tư thầm nghĩ nếu như không phải nanh vuốt ma quỷ của hắn giờ phút này còn nắm chặt 2 bầu ngực bản thân không muốn buông ra mà nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Dị Giới Dược Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook