Chương 79: Cái gọi là úp sọt!
VoLaiSacQuy
16/01/2019
Cảnh tượng trước mặt vẫn là rừng rậm cùng lúc trước giống nhau, chẳng
qua lúc này, tại lối vào rừng rậm không biết khi nào đã xuất hiện hai
lão giả cho đến vài tên trung niên đại hán, mặt khác tại phía sau họ còn đứng gần khoảng 20 người trẻ tuổi, Tiêu Viêm tầm mắt đảo qua trên người bọn họ, chỗ ngực đều đeo huy hiệu khắc giống như tháp trạng đồ văn.
-“Haha, Hổ lão nhân, ngươi mỗi lần đều đúng giờ như vậy. Để ngươi hộ tống tân sinh quả là rất yên tâm. Năm nay tân sinh thế nào”-Lúc này một vị trong hai lão giả nhìn tới nhóm người, cười tủm tỉm hướng phía Hổ Kiền cười nói.
-“Cũng không tệ lắm, So với năm trước còn tốt hơn một chút.”-Hồ Kiền cười cười nói, ánh mắt liếc về Vô Tà rồi lại rời đi-“Không nghĩ rằng năm nay tới phiên hai lão đầu các ngươi thường trực, xem ra cũng mệt mỏi.”
-“Không có biện pháp.”-Hai lão giả bất đắc dĩ lắc đầu.
-“Năm người các ngươi lại đây.”-Hổ Kiền xoay người nhìn nhóm đi vào phía sau rồi hướng phía năm người Tiêu Viêm vẫy vẫy tay, chỉ vào hai lão đạo-“Đây là hai vị Nội Viện trưởng lão. Vị này chính là Tô trưởng lão, và vị này là Khánh trưởng lão. Các ngươi về sau ở bên trong viện, có việc gì thì cứ tìm họ. Ha ha! Năm tiểu tử này là năm người qua thi đấu tuyển ra đệ nhị đến đệ lục. Thực lực cũng không tệ.”
-“Thế đệ nhất thì sao?”-Tô trưởng lão thắc mắc.
-“Lát nói về hắn sau, hắn thuộc loại đặc biệt một chút.”-Hổ Kiền tùy ý nói.
-“Được.”-Nghe vậy, vị trưởng lão không tiếp tục truy cứu tới mà ánh mắt đảo qua năm người hơi kinh ngạc, cuối cùng khẽ gật đầu-“Như vậy, tiềm lực đích thực là so với lần trước tốt hơn rất nhiều.”
-“Yêu, nữ hài tử xinh đẹp, xem ra mỹ nữ Nội Viện lại nhiều hơn hai người nữa rồi.”-Lúc năm người Tiêu Viêm đi ra, phía sau vài tên trung niên nhất thời nhãn tính sáng lên, huýt sáo cười nói.
-“Câm miệng cho ta. Ai mà tiếp tục nhiều lời, khấu trừ năm ngày tháp tu!”-Tô trưởng lão xoay người hét lên khiển trách, mấy người trẻ tuối bên kia đang cợt nhả lợi mã liền ngừng lại, hiển nhiên việc khấu trừ cái gọi là thời gian tháp tu làm cho bọn họ cực kỳ kiêng kị.
Đem đám người trẻ tuổi lắm miệng kia khiển trách, lúc này Tô trưởng lão mới quay đầu đối với Tiêu Viêm chậm rãi nói-“Các ngươi đều là mới tới, ta hy vọng các ngươi có thể tận lực thích ứng nơi này, nói vậy, các ngươi đã đạt được ưu đãi rất lớn, nhìn xem những tên hổn đản này, năm rồi mặc dù bọn họ thông qua cuộc thi tuyển ngoại viện, nhưng là bài danh cuối cùng, mà nay vẻn vẹn một năm thời gian, ta dám nói thực lực của bọn họ, khi ngươi nhóm trong lúc đó tuyệt đối có thể đi vào thập cường.”
-“Tốt lắm, cũng không nói nhảm nữa, mặc dù các ngươi đã thông qua cuộc thi tuyển, đạt được tư cách đi vào Nội Viện, nhưng mà như vậy là vẫn chưa xong.”-Tô trưởng lão cười cười, bàn tay giương lên, một bó to tinh phiền màu tối đen xuất hiện trong tay, hắn tùy tay nhất trịch, tinh phiến bạo xuất, chợt giống như có mắt, trôi nổi trước mặt mọi người. Tinh phiến vào tay, nhất thời cảm giác được một cỗ nhiệt lượng kỳ dị từ giữa thẩm thấu mà ra, ngay lúc đó bọn họ cúi xuống tinh tế đánh giá, tại phía trên tinh phiến có một cái mặt kính trong suốt, trên mặt kính ẩn một con số màu đỏ thật to-‘Năm’
-“Bởi vì có giải thích cũng khá là phiền toái, mà về sau các ngươi sẽ tự hiểu được. Nhưng, bây giờ các ngươi chỉ cần biết là đem tinh phiến trong tay các ngươi bảo quản cho tốt, rồi chờ các ngươi đi vào Nội Viện, sẽ hiểu nó có tầm quan trọng như thế nào đối với các ngươi! Đương nhiên, các ngươi nhìn ánh mắt đám người kia có lẽ sẽ hiểu một chút.”-Đến câu cuối cùng, ngón tay Tô trưởng lão chỉ đám người trẻ tuổi kia cười nói.
-“Kế tiếp các ngươi phải đi vào rừng rậm, sau đó tới điểm cuối của rừng rậm là thành công đến Nội Viện.”-Tô trưởng lão ngón tay vẫn như cũ dừng lại ở đám người trẻ tuổi thản nhiên mà nói-“Mà khi các ngươi xuyên qua mảnh rừng rậm này thì phải cẩn thận bọn họ. Chiếu theo quy củ của Nội Viện, ở mảnh rừng này họ có thể tùy tiện xuất thủ. Nói cách khác bọn họ có thể công kích các ngươi. Nhớ kỹ, cái con số mặt trên tinh phiến trong tay các ngươi, đối với bọn họ có sức dụ hoặc rất lớn, cho nên bọn họ ngoại trừ giết người ra, bọn họ có thể dùng hết mọi thủ đoạn để lấy được ‘Hỏa năng’ trên mặt của tinh phiến trong tay các ngươi. Cái từ ‘Hỏa năng’ này, về sau các ngươi sẽ thấy rất quen thuộc và rất đáng yêu, nhưng bây giờ các ngươi phải tránh thoát bọn họ hoặc đánh bại họ, chỉ cần không bị họ bắt lấy, thuận lợi tới Nội Viện, như vậy các ngươi sẽ có thưởng. Càng tới sớm, phần thưởng càng phong phú.”
Ngón tay Tô trưởng lão đột nhiên dời về phía rừng rậm tối đen phía sau-“Đối với việc cướp đoạt trong rừng rậm, Nội Viện chúng ta đem nó xưng là ‘Cuộc săn Hỏa Năng’. Giờ ta tuyên bố, cuộc săn Hỏa Năng lần này chính thức bắt đầu. Các học trò, bắt đầu chạy trốn chết đi!”
Khi tất cả đều rời đi hai trưởng lão mới lên tiếng hỏi Hổ Kiền-“Đệ nhất có gì đặc biệt?”
-“Hai người các ngươi để ý tới tên thực lực mới Đấu Sư không?”-Hổ Kiền đáp lại bằng một câu hỏi.
-“Hắn không phải cháu ngươi đó chứ? Cuộc thi tuyển phải công bằng mà.”
-“Hai người các ngươi cứ chậm rãi quan sát hắn đi. Đội săn hỏa năng năm nay ta dám đánh cược chúng ăn khổ dưới tay đệ nhất đó. Hắn đoán được chuyện gì xảy ra đã tính toán trước chuẩn bị. Thực lực có vẻ dưới Đấu Linh hắn xung vương.”
-“Ngươi không nói quá đó chứ?”
-“Các ngươi cứ từ từ mà xem. Gặp ta chưa biết qua hắn thì ta cũng không tin đâu.”
...
...
...
Trong khu rừng rậm rạp. Ánh mặt trời len lõi từ khe hở lá cây chiếu xuống. Chiếu xạ thành nhiều điểm sang lên trên đám lá khô đang phủ kín cả mặt đất. Làm cho toàn bộ khu rừng hiện lên vó vẻ mộng ảo.
Trong khu rừng tĩnh lặng, nhóm Nhược Lâm gấp gáp sải bước, Vô Tà hiện không có mặt ở đây.
-“Các vị mỹ nữ dừng bước.”-Năm người xuất hiện trước mặt họ.
-“Các người đến đây là để cướp cái gọi là Hỏa Năng?”-Nhược Lâm lớn nhất nên ra dáng đại tỷ che chở cho nhóm phía sau.
-“Thông minh.”-Trên nhánh cây, một người thanh niên có vết sẹo uốn éo trên mặt, chợt cười mỉm nói-“Các mỹ nữ đã biết mục đích của chúng ta, vậy thì cũng không cần nhiều lời, giao ra Hỏa Năng, miễn cho da thịt chịu khổ, các ngươi thấy thế nào? Dù sao ta không tính đánh nữ nhân.”
-“Chạy!”-Nhược Lâm lập tức hô lên.
-“Truy!”-Thấy nhóm Nhược Lâm lập tức chạy tên đội trưởng liền phất tay nói, rồi cười thầm-“Đúng là không trải qua chiến bao giờ, đi tụ tập mà chạy.”
Nhưng một khắc sau hắn liền cười không nổi. Tiểu đội của hắn bị dính bẫy của các nàng Nhược Lâm, bọn hắn liền lọt vào một trận pháp thần kỳ không thể thoát ra như ba ba trong rọ. Càng tức giận hơn là năm thiếu nữ tưởng chừng yếu ớt trong mắt họ lại coi họ như đồ vật để tu luyện đấu kỹ.
-“Hahaha, các ngươi khôn ngoan một chút mà giao ra tất cả hỏa năng trên người.”-Một thanh niên phe phẩy chiếc quạt xuất hiện trước năm người họ.
-“Hừ đừng hòng.”-Tên đội trưởng nhận ra Vô Tà là chỉ huy nên muốn cầm giặc tiên cầm vương, nhưng lại nhẹ nhàng bị đánh bay đi.
-“Ta có món này gọi là tinh cầu lưu trữ.”-Vô Tà lấy ra năm thủy tinh cầu-“Có năng lực duy nhất là lưu lại hình ảnh, giờ ta lột sạch các ngươi lưu lại lúc vào học viện liền bán đi, ta dám chắc sẽ rất đắt hàng đó. A, có một vị mỹ nhân ở đây nữa, ta coi như trúng mánh rồi.”
-“Ta..ta giao!”-Nữ tử kia xanh mặt lập tức giao ra tinh tạp của mình không chút chần chừ khi thấy được nụ cười của Vô Tà.
-“Tốt, ném về phía trước rồi đứng qua một bên, để ta hành sự.”-Vô Tà cười nói.
-“Ta giao.”-Có một người giao, tất cả cũng không dám chần chừ mà giao ra tinh tạp của mình.
-“Dùng sao?”-Vô Tà nhận lấy lên tiếng hỏi.
-“Đặt sát lại, chà sát lên nhau nghĩ số lần chà sát là số hỏa năng cướp đi.”-Nữ tử lập tức trả lời, nàng sợ tên ma vương này đổi ý.
-“Các ngươi cướp cũng được nhiều đó.”-Vô Tà cười cười thu hết hỏa năng vào tinh tạp của hắn, không phải hắn chiếm thành của riêng mà là hắn tạm giữ để phân phát lại, mà việc lấy vẫn còn phải chừa lại cho mấy ma cũ 7 hỏa năng.
-“Lão sinh tham gia cuộc săn, tổng cộng là có bao nhiêu người?”
-“Có 50 người, 5 người 1 tổ, tổng cộng 10 tổ.”-Thiếu nữ lập tức trả lời.
-“Thực lực như thế nào? Đều cùng các ngươi thực lực không sai biệt lắm chứ?”
-“Có 8 chi đội ngũ thực lực tương đương, chúng ta đều là năm trước đi vào nội viện, còn lại hai đội đều là lão sinh khóa trên, bọn họ thời gian ở trong nội viện so với chúng ta lâu hơn, cho nên thực lực cũng là mạnh hơn, ta nghĩ là cùng ngươi không sai biệt lắm. Hai đội kia rất dễ phân biệt, một đội mặc trang phục màu đen, một đội toàn màu trắng, cuộc săn hàng năm đều có hai đội có thực lực cường hãn tham gia, bên trong nội viện gọi hai đội ngũ này là Hắc - Bạch quan sát, mười năm gần đây chưa nghe qua có đội ngũ tân sinh nào vượt qua sự ngăn cản của bọn họ.”-Thiếu nữ trả lời chi tiết hơn cả câu hỏi của Vô Tà.
-“Haha, Hổ lão nhân, ngươi mỗi lần đều đúng giờ như vậy. Để ngươi hộ tống tân sinh quả là rất yên tâm. Năm nay tân sinh thế nào”-Lúc này một vị trong hai lão giả nhìn tới nhóm người, cười tủm tỉm hướng phía Hổ Kiền cười nói.
-“Cũng không tệ lắm, So với năm trước còn tốt hơn một chút.”-Hồ Kiền cười cười nói, ánh mắt liếc về Vô Tà rồi lại rời đi-“Không nghĩ rằng năm nay tới phiên hai lão đầu các ngươi thường trực, xem ra cũng mệt mỏi.”
-“Không có biện pháp.”-Hai lão giả bất đắc dĩ lắc đầu.
-“Năm người các ngươi lại đây.”-Hổ Kiền xoay người nhìn nhóm đi vào phía sau rồi hướng phía năm người Tiêu Viêm vẫy vẫy tay, chỉ vào hai lão đạo-“Đây là hai vị Nội Viện trưởng lão. Vị này chính là Tô trưởng lão, và vị này là Khánh trưởng lão. Các ngươi về sau ở bên trong viện, có việc gì thì cứ tìm họ. Ha ha! Năm tiểu tử này là năm người qua thi đấu tuyển ra đệ nhị đến đệ lục. Thực lực cũng không tệ.”
-“Thế đệ nhất thì sao?”-Tô trưởng lão thắc mắc.
-“Lát nói về hắn sau, hắn thuộc loại đặc biệt một chút.”-Hổ Kiền tùy ý nói.
-“Được.”-Nghe vậy, vị trưởng lão không tiếp tục truy cứu tới mà ánh mắt đảo qua năm người hơi kinh ngạc, cuối cùng khẽ gật đầu-“Như vậy, tiềm lực đích thực là so với lần trước tốt hơn rất nhiều.”
-“Yêu, nữ hài tử xinh đẹp, xem ra mỹ nữ Nội Viện lại nhiều hơn hai người nữa rồi.”-Lúc năm người Tiêu Viêm đi ra, phía sau vài tên trung niên nhất thời nhãn tính sáng lên, huýt sáo cười nói.
-“Câm miệng cho ta. Ai mà tiếp tục nhiều lời, khấu trừ năm ngày tháp tu!”-Tô trưởng lão xoay người hét lên khiển trách, mấy người trẻ tuối bên kia đang cợt nhả lợi mã liền ngừng lại, hiển nhiên việc khấu trừ cái gọi là thời gian tháp tu làm cho bọn họ cực kỳ kiêng kị.
Đem đám người trẻ tuổi lắm miệng kia khiển trách, lúc này Tô trưởng lão mới quay đầu đối với Tiêu Viêm chậm rãi nói-“Các ngươi đều là mới tới, ta hy vọng các ngươi có thể tận lực thích ứng nơi này, nói vậy, các ngươi đã đạt được ưu đãi rất lớn, nhìn xem những tên hổn đản này, năm rồi mặc dù bọn họ thông qua cuộc thi tuyển ngoại viện, nhưng là bài danh cuối cùng, mà nay vẻn vẹn một năm thời gian, ta dám nói thực lực của bọn họ, khi ngươi nhóm trong lúc đó tuyệt đối có thể đi vào thập cường.”
-“Tốt lắm, cũng không nói nhảm nữa, mặc dù các ngươi đã thông qua cuộc thi tuyển, đạt được tư cách đi vào Nội Viện, nhưng mà như vậy là vẫn chưa xong.”-Tô trưởng lão cười cười, bàn tay giương lên, một bó to tinh phiền màu tối đen xuất hiện trong tay, hắn tùy tay nhất trịch, tinh phiến bạo xuất, chợt giống như có mắt, trôi nổi trước mặt mọi người. Tinh phiến vào tay, nhất thời cảm giác được một cỗ nhiệt lượng kỳ dị từ giữa thẩm thấu mà ra, ngay lúc đó bọn họ cúi xuống tinh tế đánh giá, tại phía trên tinh phiến có một cái mặt kính trong suốt, trên mặt kính ẩn một con số màu đỏ thật to-‘Năm’
-“Bởi vì có giải thích cũng khá là phiền toái, mà về sau các ngươi sẽ tự hiểu được. Nhưng, bây giờ các ngươi chỉ cần biết là đem tinh phiến trong tay các ngươi bảo quản cho tốt, rồi chờ các ngươi đi vào Nội Viện, sẽ hiểu nó có tầm quan trọng như thế nào đối với các ngươi! Đương nhiên, các ngươi nhìn ánh mắt đám người kia có lẽ sẽ hiểu một chút.”-Đến câu cuối cùng, ngón tay Tô trưởng lão chỉ đám người trẻ tuổi kia cười nói.
-“Kế tiếp các ngươi phải đi vào rừng rậm, sau đó tới điểm cuối của rừng rậm là thành công đến Nội Viện.”-Tô trưởng lão ngón tay vẫn như cũ dừng lại ở đám người trẻ tuổi thản nhiên mà nói-“Mà khi các ngươi xuyên qua mảnh rừng rậm này thì phải cẩn thận bọn họ. Chiếu theo quy củ của Nội Viện, ở mảnh rừng này họ có thể tùy tiện xuất thủ. Nói cách khác bọn họ có thể công kích các ngươi. Nhớ kỹ, cái con số mặt trên tinh phiến trong tay các ngươi, đối với bọn họ có sức dụ hoặc rất lớn, cho nên bọn họ ngoại trừ giết người ra, bọn họ có thể dùng hết mọi thủ đoạn để lấy được ‘Hỏa năng’ trên mặt của tinh phiến trong tay các ngươi. Cái từ ‘Hỏa năng’ này, về sau các ngươi sẽ thấy rất quen thuộc và rất đáng yêu, nhưng bây giờ các ngươi phải tránh thoát bọn họ hoặc đánh bại họ, chỉ cần không bị họ bắt lấy, thuận lợi tới Nội Viện, như vậy các ngươi sẽ có thưởng. Càng tới sớm, phần thưởng càng phong phú.”
Ngón tay Tô trưởng lão đột nhiên dời về phía rừng rậm tối đen phía sau-“Đối với việc cướp đoạt trong rừng rậm, Nội Viện chúng ta đem nó xưng là ‘Cuộc săn Hỏa Năng’. Giờ ta tuyên bố, cuộc săn Hỏa Năng lần này chính thức bắt đầu. Các học trò, bắt đầu chạy trốn chết đi!”
Khi tất cả đều rời đi hai trưởng lão mới lên tiếng hỏi Hổ Kiền-“Đệ nhất có gì đặc biệt?”
-“Hai người các ngươi để ý tới tên thực lực mới Đấu Sư không?”-Hổ Kiền đáp lại bằng một câu hỏi.
-“Hắn không phải cháu ngươi đó chứ? Cuộc thi tuyển phải công bằng mà.”
-“Hai người các ngươi cứ chậm rãi quan sát hắn đi. Đội săn hỏa năng năm nay ta dám đánh cược chúng ăn khổ dưới tay đệ nhất đó. Hắn đoán được chuyện gì xảy ra đã tính toán trước chuẩn bị. Thực lực có vẻ dưới Đấu Linh hắn xung vương.”
-“Ngươi không nói quá đó chứ?”
-“Các ngươi cứ từ từ mà xem. Gặp ta chưa biết qua hắn thì ta cũng không tin đâu.”
...
...
...
Trong khu rừng rậm rạp. Ánh mặt trời len lõi từ khe hở lá cây chiếu xuống. Chiếu xạ thành nhiều điểm sang lên trên đám lá khô đang phủ kín cả mặt đất. Làm cho toàn bộ khu rừng hiện lên vó vẻ mộng ảo.
Trong khu rừng tĩnh lặng, nhóm Nhược Lâm gấp gáp sải bước, Vô Tà hiện không có mặt ở đây.
-“Các vị mỹ nữ dừng bước.”-Năm người xuất hiện trước mặt họ.
-“Các người đến đây là để cướp cái gọi là Hỏa Năng?”-Nhược Lâm lớn nhất nên ra dáng đại tỷ che chở cho nhóm phía sau.
-“Thông minh.”-Trên nhánh cây, một người thanh niên có vết sẹo uốn éo trên mặt, chợt cười mỉm nói-“Các mỹ nữ đã biết mục đích của chúng ta, vậy thì cũng không cần nhiều lời, giao ra Hỏa Năng, miễn cho da thịt chịu khổ, các ngươi thấy thế nào? Dù sao ta không tính đánh nữ nhân.”
-“Chạy!”-Nhược Lâm lập tức hô lên.
-“Truy!”-Thấy nhóm Nhược Lâm lập tức chạy tên đội trưởng liền phất tay nói, rồi cười thầm-“Đúng là không trải qua chiến bao giờ, đi tụ tập mà chạy.”
Nhưng một khắc sau hắn liền cười không nổi. Tiểu đội của hắn bị dính bẫy của các nàng Nhược Lâm, bọn hắn liền lọt vào một trận pháp thần kỳ không thể thoát ra như ba ba trong rọ. Càng tức giận hơn là năm thiếu nữ tưởng chừng yếu ớt trong mắt họ lại coi họ như đồ vật để tu luyện đấu kỹ.
-“Hahaha, các ngươi khôn ngoan một chút mà giao ra tất cả hỏa năng trên người.”-Một thanh niên phe phẩy chiếc quạt xuất hiện trước năm người họ.
-“Hừ đừng hòng.”-Tên đội trưởng nhận ra Vô Tà là chỉ huy nên muốn cầm giặc tiên cầm vương, nhưng lại nhẹ nhàng bị đánh bay đi.
-“Ta có món này gọi là tinh cầu lưu trữ.”-Vô Tà lấy ra năm thủy tinh cầu-“Có năng lực duy nhất là lưu lại hình ảnh, giờ ta lột sạch các ngươi lưu lại lúc vào học viện liền bán đi, ta dám chắc sẽ rất đắt hàng đó. A, có một vị mỹ nhân ở đây nữa, ta coi như trúng mánh rồi.”
-“Ta..ta giao!”-Nữ tử kia xanh mặt lập tức giao ra tinh tạp của mình không chút chần chừ khi thấy được nụ cười của Vô Tà.
-“Tốt, ném về phía trước rồi đứng qua một bên, để ta hành sự.”-Vô Tà cười nói.
-“Ta giao.”-Có một người giao, tất cả cũng không dám chần chừ mà giao ra tinh tạp của mình.
-“Dùng sao?”-Vô Tà nhận lấy lên tiếng hỏi.
-“Đặt sát lại, chà sát lên nhau nghĩ số lần chà sát là số hỏa năng cướp đi.”-Nữ tử lập tức trả lời, nàng sợ tên ma vương này đổi ý.
-“Các ngươi cướp cũng được nhiều đó.”-Vô Tà cười cười thu hết hỏa năng vào tinh tạp của hắn, không phải hắn chiếm thành của riêng mà là hắn tạm giữ để phân phát lại, mà việc lấy vẫn còn phải chừa lại cho mấy ma cũ 7 hỏa năng.
-“Lão sinh tham gia cuộc săn, tổng cộng là có bao nhiêu người?”
-“Có 50 người, 5 người 1 tổ, tổng cộng 10 tổ.”-Thiếu nữ lập tức trả lời.
-“Thực lực như thế nào? Đều cùng các ngươi thực lực không sai biệt lắm chứ?”
-“Có 8 chi đội ngũ thực lực tương đương, chúng ta đều là năm trước đi vào nội viện, còn lại hai đội đều là lão sinh khóa trên, bọn họ thời gian ở trong nội viện so với chúng ta lâu hơn, cho nên thực lực cũng là mạnh hơn, ta nghĩ là cùng ngươi không sai biệt lắm. Hai đội kia rất dễ phân biệt, một đội mặc trang phục màu đen, một đội toàn màu trắng, cuộc săn hàng năm đều có hai đội có thực lực cường hãn tham gia, bên trong nội viện gọi hai đội ngũ này là Hắc - Bạch quan sát, mười năm gần đây chưa nghe qua có đội ngũ tân sinh nào vượt qua sự ngăn cản của bọn họ.”-Thiếu nữ trả lời chi tiết hơn cả câu hỏi của Vô Tà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.