Chương 33
VoLaiSacQuy
11/11/2018
Thấy bóng dáng Nhã Phi khuất ngoài cửa Vô Tà thở dài một tiếng, quả nhiên phụ nữ thế giới này số phận cũng giống ở địa cầu thời cổ đại, đều là một quân cờ cho hôn nhân chính trị nếu nàng sinh vào thời hiện đại ở địa cầu, Vô Tà dám đảm bảo không quá 40 tuổi nàng liền sở hữu một công ty cỡ lớn trong tay.
-“ Nàng ta cũng đẹp đó chứ.”-Dao Tuyết tùy ý nói một câu.
-“ Thì cũng đẹp nhưng đối với ta mà nói Tuyết Nhi đẹp hơn nàng ta nhiều, ừm, không thể so sánh được rồi quả là như trời với đất.”-Vô Tà câu này là thật lòng, ví dụ như Nhã Phi là ngàn dặm chọn một thì Dao Tuyết cũng phải mấy chục vạn dặm mới chỉ may ra, may ra thôi chứ chưa chắc đã chọn được.
-“ Và tất nhiên nàng ta chắc chắn không đẹp trai bằng anh rồi.”
-“Sao anh lại nói điều tất nhiên thế nhỉ, nàng là con gái sao đẹp trai như anh được cơ chứ.”-Dao Tuyết chề môi nói-“ Mà anh thích nàng ta thật hả?”
-“ Đừng nói nghe hiểu lầm thế chứ. Như anh nói thứ anh nhìn trúng ở nàng là tài kinh doanh, chứ nhan sắc thì còn chưa đủ để so sánh với Thanh Nhi, Uyển Nhi nữa là, thậm chí còn thua cả cô nàng Vân Vận kia.”
-“ Nếu nàng ta không đồng y thì sao?”-Dao Tuyết đặt ra trường hợp.
-“ Hai đối thủ, một yếu một mạnh, em đánh tên nào trước?”-Vô Tà không đáp mà hỏi ngược lại.
-“ Tất nhiên là tên yếu trước rồi, lúc đó đấu khí còn đầy đủ thì nhanh chóng hạ đi tên yếu để tập chung đánh tên mạnh rồi, chứ nếu đánh tên mạnh tên yếu làm phân tâm thì sẽ thua thôi.”-Dao Tuyết lập tức trả lời dù không rõ Vô Tà hỏi điều này làm gì.
-“ Thu phục một vị nữ tử cũng thế.”-Vô Tà đầy nghiêm túc nói-“ Chiếm lấy trái tim của họ, lòng tin của họ là khó khăn. Nhưng chiếm lấy cơ thể họ là dễ, cứ tương tự đánh nhau dễ thì làm trước khó thì làm sau. Lúc đó anh sẽ mạnh mẽ chiếm lấy cơ thể nàng ta trước sau đó sẽ chậm rãi bồi ddưỡg tình cảm sau, nhưng tốt hơn là tạo thành một tai nạn giả không có chủ ý như say rượu này.”
-“ Còn vậy nữa. Ra là anh cùng Diễm tỷ có hợp mưu để thực hiện phương pháp dễ trước khó sau này với Thanh Nhi.”-Dao Tuyết gật gù nói, nàng nhớ đến chuyện mấy tháng trước khi Uyển Nhi bị Cơ Diễm lừa uống xuân dược.
-“ Khụ…khụ… Cái này là chủ ý của Diễm nhi, trong chuyện này ta vô tội.”-Vô Tà vừa bưng tách trà lên uống nghe Dao Tuyết nói làm hắn bị sặc nước, hên cho Dao Tuyết nàng là linh hồn thể chứ nếu không đã bị Vô Tà phun trà ra làm ướt hết.
-“ Thế phương pháp này có đúng khi áp dụng với nam nhân không?”
-“ Không. Muốn bắt lấy trái tim đàn ông thì thứ nhất phải đẹp đã, điều kiện kiên quyết đó, nếu em không đẹp muốn sự quan tâm của họ rất khó, trừ khi đã cùng trải qua hoạ nạn.”-Vô Tà đây là tự suy diễn từ bản thân ra-“ Và sau khi đã gây ấn tượng thì con đường nhanh nhất đến với trái tim họ là thông qua bao tử.”
-“ Thông qua bao tử? Là sao?”-Dao Tuyết không hiểu chỗ này ý của Vô Tà muốn nói là gì.
-“ Là dùng đồ ăn chiếm lấy trái tim họ, đồ ăn hợp khẩu vị sẽ khiến trái tim họ dễ mở ra hơn.”-Vô Tà giải thích nghĩa cho Dao Tuyết.
-“ Ra là vậy.”-Dao Tuyết trong lòng hạ một mối quyết tâm cố gắng nấu ăn thật ngon hợp khẩu vị Vô Tà, một Đấu Sư như Vô Tà vẫn phải ăn uống đầy đủ cơ mới sống được, phải ăn uống cho đến khi vượt qua Đấu Tông cấp bậc mới có thể ích cốc hấp thụ linh khí mà sống được.
Tại một góc nào đó Cơ Diễm cùng Thanh Nhi nghe lén cuộc nói chuyện của Vô Tà với Dao Tuyết mà cũng đưa ra quyết tâm học nấu ăn cho thật tốt không thể để cho Dao Tuyết vượt mặt được. Sau hôm đó nhà bếp liền biến thành một bãi chiến trường không hồi kết.
...
...
...
Sau cuộc nói chuyện với Vô Tà, Nhã Phi về phòng riêng của mình mãi suy nghĩ về bản giao kèo kia. Vô Tà hắn nói không sai chút nào, kẻ mà nàng đã định phải gả cho là một tếng đáng ghét đến cực điểm nếu ngược lại mà một người như Vô Tà thì nàng cũng đành chấp nhận số phận.
-“ Phi…phi, sao lại như hắn cơ chứ.”-Nghĩ đến đoạn này Nhã Phi liền lập tức lắc đầu, rồi đỏ mặt, không thể không công nhận những nam nhân nàng gặp trước đây chỉ có duy nhất Vô Tà khiến nàng có cảm giác lạ lẫm. Những tên nam tử tuy vẻ ngoài đạo mạo nhưng ánh mắt nhìn nàng như sói đói, còn tên Vô Tà kia miệng có phần không tốt, ánh mắt thì đảo liên tục lên người nàng nhưng không hề có dâm ý hay che dấu, có lần nàng hỏi vu vơ một câu mà nghe Vô Tà đáp ngắn gọn rằng-“ Đẹp không để cho người khác ngắm chứ để làm gì?”
Tất nhiên điều đó cũng chưa đủ để khiến Nhã Phi thích Vô Tà, mà còn phải trải qua năm tháng tiếp xúc cảm giác đó mới le lói lên một chút. Phải nói đề nghị của Vô Tà khiến nàng rất động tâm nhưng mãi chưa thể quyết vì nàng còn muốn thử sức ở gia tộc Thước Đặc Nhĩ để khẳng định giá trị của bản thân. Cầm bản giao kèo trên tay Nhã Phi bắt đầu đọc những điều khoản trên đó chủ yếu là nói về quyền lợi của nàng khi làm cho hắn và thứ duy nhất nàng phải thực hiện là không được phản bội lại hắn.
-“ Tiểu thư, đại trưởng lão cho gọi.”-Bên ngoài cửa tiếng hầu gái vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của nàng.
-“ Được, ta ra ngoài ngay đây.”-Nhã Phi lên tiếng nói, nàng kẹp tờ giấy giao kèo dưới một quyển sách chứ không thu vào nhẫn trữ vật lại, chỉnh sửa lại quần áo rồi mới ra ngoài.
-“ Đại trưởng lão đang đợi trong phòng, tiểu thư nên lập tức tới đó.”-Hầu nữ lễ phép nói.
-“ Được.”-Nhã Phi có dự cảm không tốt lúc này. Nhưng không thể trái lệnh mà lập tức tới phòng làm việc của đại trưởng lão Thước Đặc Nhĩ gia tộc, Đằng Sơn.
...
...
-“ Đại trưởng lão cho gọi ta.”-Nhã Phi lễ phép nói.
-“ Ngươi trước hết chuẩn bị giao quyền lại cho Cáp Đặc đi, tuần sau tiểu tử Mộc gia Mộc Chiến sẽ quay về lúc đó ta cùng Mộc gia sẽ cùng bàn đến hôn sự của ngươi.”-Đằng Sơn ngồi ở bàn làm việc không ngẩng đầu lên nói, nói xong liền phất tay ra hiệu để Nhã Phi lui xuống.
-“ Ta cáo lui.”-Nhã Phi trong lòng dậy sóng, nàng không ngờ chuyện này tới nhanh như vậy, mà cũng đúng thôi nàng đã gần tới cái tuổi 20 rồi, thời gian để nàng chứng tỏ mình đã hết rồi.
Nhưng điều này lại khiến Nhã Phi có quyết tâm rời đi gia tộc, mà điểm chỉ vào bản giao kèo bằng máu mà Vô Tà viết cho nàng. Về tới phòng lấy bản giao kèo đặt thẳng lên bàn không còn chút do dự nào nữa nàng cắn mạnh đầu ngón tay khiến máu tươi chảy ra mà điểm mạnh lên bản giao kèo, sau khi dấu vân tay bằng máu được in lên, tờ giấy da liền bùng cháy trong nháy mắt liền biến thành hư vô không còn sót lại dù chỉ là mảnh vụn, nàng có cảm giác lúc này nàng liền có một liên kết gì đó mới được hình thành ở linh hồn.
...
...
...
Lúc Nhã Phi điểm chỉ vào bản giao kèo, Vô Tà liền cảm nhận được điều đó mà tiến đến phòng Thanh Nhi.
-“ Thanh Nhi, ta có việc muốn nhờ em một chút.”-Vô Tà gõ nhẹ lên cánh cửa gọi cho Thanh Nhi.
-“ Anh nói đi để em đi làm.”-Thanh Nhi lập tức đồng ý dù chưa biết Vô Tà nhờ chuyện gì.
-“ Được, em giúp ta thế này........”
...
...
...
Không lâu sau khi có cuộc gặp mặt của Nhã Phi và đại trưởng lão.
-“ Ai là quản lý của phòng đấu giá Thước Đặc Nhĩ?”-Một tiếng thanh thoát vang khắp phòng đấu giá, tiếng nói này phát ra từ một nữ tử đeo mạng che mỏng không ai có thể nhìn xuyên qua mà thấy vẻ mặt của nàng.
-“ Là ta, không biết vị tiền bối này đến đây có chuyện gì?”-Đằng Sơn không dám thất lễ, vị nữ tử này cho hắn cảm giác không thể chống lại, còn mạnh mẽ hơn nhiều so với Băng Hoàng Hải Ba Đông.
-“ Ta đến chủ đích thu một cái đệ tử mà thôi.”-Nữ tử lập tức lên tiếng, rồi khẽ cau mày-“ Không muốn mời ta vào trong sao?”
-“ Là ta thất lễ, mời ngài vào trong.”-Đằng Sơn biết mục đích của thần bí lão giả này liền hạ lòng xuống không những thế mà còn cảm giác đầy vui vẻ không cần biết dòng chính hay dòng phụ hậu nhân nhận được tiền bối này làm sư phụ Thước Đặc Nhĩ đều tốt cả.
-“ Gọi Nhã Phi tới đây đi.”-Nữ tử thần bí ngay lập tức đi vào vấn đề chính không chút tán nhảm ngay khi vào trong phòng.
Hầu nữ ngay cửa liền hiểu ý chạy ngay tới phòng Nhã Phi để gọi người. Không lâu sau hầu nữ đó quay về có cả Nhã Phi đi cùng, Nhã Phi đầy lễ phép chào hai người trong phòng.
-“ Ừm đúng là nàng ta.”-Nữ tử thần bí gật đầu rồi lấy ra một lọ đan dược-“ Một khi ta nhận nàng làm đệ tử, nàng liền thoát ly khỏi gia tộc không còn liên quan đến nữa. Ta cũng không lấy không người trong gia tộc của các ngươi, hai viên đan trong đây là Lục phẩm đan dược, Tam Thăng đan, tên như ý nghĩa giúp tăng ba cái tiểu giai vượt qua bình cảnh không để lại di chứng, như ngươi đạt Đấu Vương đỉnh sau khi phục dụng liền đạt Tam Tinh Đấu Hoàng.”
-“ Có loại đan thần kỳ như thế?”-Đằng Sơn không nhịn được thốt lên.
-“ Ta sẽ để đây, địa chỉ của ta là ở căn nhà này, nếu ngươi không đồng ý liền mang đan đến còn đồng ý liền mang người đến.”-Nữ tử thần bí nói một câu liền biến mất khỏi phòng.
-“ Đại trưởng lão.”-Nhã Phi lên tiếng nhẹ giọng gọi.
-“ Chúc mừng ngươi được một cao nhân thu làm đồ dệ.”-Đằng Sơn cảm thấy may mắn khi chưa gả nàng đi sớm, người nữ tử thần bí kia có lẽ là Đấu Tông thậm trí còn hơn, nhẹ nhàng xuất ra đan dược nếu có hiệu quả như nàng nói thì vượt xa so với Lục phẩm bình thường. Mà hắn nghĩ nàng cũng không nói dối làm gì khi thực lực của nàng ở bất cứ đâu trong đế quốc này muốn người nào liền đơn giản mang đi mà thôi.
-“ Nàng ta cũng đẹp đó chứ.”-Dao Tuyết tùy ý nói một câu.
-“ Thì cũng đẹp nhưng đối với ta mà nói Tuyết Nhi đẹp hơn nàng ta nhiều, ừm, không thể so sánh được rồi quả là như trời với đất.”-Vô Tà câu này là thật lòng, ví dụ như Nhã Phi là ngàn dặm chọn một thì Dao Tuyết cũng phải mấy chục vạn dặm mới chỉ may ra, may ra thôi chứ chưa chắc đã chọn được.
-“ Và tất nhiên nàng ta chắc chắn không đẹp trai bằng anh rồi.”
-“Sao anh lại nói điều tất nhiên thế nhỉ, nàng là con gái sao đẹp trai như anh được cơ chứ.”-Dao Tuyết chề môi nói-“ Mà anh thích nàng ta thật hả?”
-“ Đừng nói nghe hiểu lầm thế chứ. Như anh nói thứ anh nhìn trúng ở nàng là tài kinh doanh, chứ nhan sắc thì còn chưa đủ để so sánh với Thanh Nhi, Uyển Nhi nữa là, thậm chí còn thua cả cô nàng Vân Vận kia.”
-“ Nếu nàng ta không đồng y thì sao?”-Dao Tuyết đặt ra trường hợp.
-“ Hai đối thủ, một yếu một mạnh, em đánh tên nào trước?”-Vô Tà không đáp mà hỏi ngược lại.
-“ Tất nhiên là tên yếu trước rồi, lúc đó đấu khí còn đầy đủ thì nhanh chóng hạ đi tên yếu để tập chung đánh tên mạnh rồi, chứ nếu đánh tên mạnh tên yếu làm phân tâm thì sẽ thua thôi.”-Dao Tuyết lập tức trả lời dù không rõ Vô Tà hỏi điều này làm gì.
-“ Thu phục một vị nữ tử cũng thế.”-Vô Tà đầy nghiêm túc nói-“ Chiếm lấy trái tim của họ, lòng tin của họ là khó khăn. Nhưng chiếm lấy cơ thể họ là dễ, cứ tương tự đánh nhau dễ thì làm trước khó thì làm sau. Lúc đó anh sẽ mạnh mẽ chiếm lấy cơ thể nàng ta trước sau đó sẽ chậm rãi bồi ddưỡg tình cảm sau, nhưng tốt hơn là tạo thành một tai nạn giả không có chủ ý như say rượu này.”
-“ Còn vậy nữa. Ra là anh cùng Diễm tỷ có hợp mưu để thực hiện phương pháp dễ trước khó sau này với Thanh Nhi.”-Dao Tuyết gật gù nói, nàng nhớ đến chuyện mấy tháng trước khi Uyển Nhi bị Cơ Diễm lừa uống xuân dược.
-“ Khụ…khụ… Cái này là chủ ý của Diễm nhi, trong chuyện này ta vô tội.”-Vô Tà vừa bưng tách trà lên uống nghe Dao Tuyết nói làm hắn bị sặc nước, hên cho Dao Tuyết nàng là linh hồn thể chứ nếu không đã bị Vô Tà phun trà ra làm ướt hết.
-“ Thế phương pháp này có đúng khi áp dụng với nam nhân không?”
-“ Không. Muốn bắt lấy trái tim đàn ông thì thứ nhất phải đẹp đã, điều kiện kiên quyết đó, nếu em không đẹp muốn sự quan tâm của họ rất khó, trừ khi đã cùng trải qua hoạ nạn.”-Vô Tà đây là tự suy diễn từ bản thân ra-“ Và sau khi đã gây ấn tượng thì con đường nhanh nhất đến với trái tim họ là thông qua bao tử.”
-“ Thông qua bao tử? Là sao?”-Dao Tuyết không hiểu chỗ này ý của Vô Tà muốn nói là gì.
-“ Là dùng đồ ăn chiếm lấy trái tim họ, đồ ăn hợp khẩu vị sẽ khiến trái tim họ dễ mở ra hơn.”-Vô Tà giải thích nghĩa cho Dao Tuyết.
-“ Ra là vậy.”-Dao Tuyết trong lòng hạ một mối quyết tâm cố gắng nấu ăn thật ngon hợp khẩu vị Vô Tà, một Đấu Sư như Vô Tà vẫn phải ăn uống đầy đủ cơ mới sống được, phải ăn uống cho đến khi vượt qua Đấu Tông cấp bậc mới có thể ích cốc hấp thụ linh khí mà sống được.
Tại một góc nào đó Cơ Diễm cùng Thanh Nhi nghe lén cuộc nói chuyện của Vô Tà với Dao Tuyết mà cũng đưa ra quyết tâm học nấu ăn cho thật tốt không thể để cho Dao Tuyết vượt mặt được. Sau hôm đó nhà bếp liền biến thành một bãi chiến trường không hồi kết.
...
...
...
Sau cuộc nói chuyện với Vô Tà, Nhã Phi về phòng riêng của mình mãi suy nghĩ về bản giao kèo kia. Vô Tà hắn nói không sai chút nào, kẻ mà nàng đã định phải gả cho là một tếng đáng ghét đến cực điểm nếu ngược lại mà một người như Vô Tà thì nàng cũng đành chấp nhận số phận.
-“ Phi…phi, sao lại như hắn cơ chứ.”-Nghĩ đến đoạn này Nhã Phi liền lập tức lắc đầu, rồi đỏ mặt, không thể không công nhận những nam nhân nàng gặp trước đây chỉ có duy nhất Vô Tà khiến nàng có cảm giác lạ lẫm. Những tên nam tử tuy vẻ ngoài đạo mạo nhưng ánh mắt nhìn nàng như sói đói, còn tên Vô Tà kia miệng có phần không tốt, ánh mắt thì đảo liên tục lên người nàng nhưng không hề có dâm ý hay che dấu, có lần nàng hỏi vu vơ một câu mà nghe Vô Tà đáp ngắn gọn rằng-“ Đẹp không để cho người khác ngắm chứ để làm gì?”
Tất nhiên điều đó cũng chưa đủ để khiến Nhã Phi thích Vô Tà, mà còn phải trải qua năm tháng tiếp xúc cảm giác đó mới le lói lên một chút. Phải nói đề nghị của Vô Tà khiến nàng rất động tâm nhưng mãi chưa thể quyết vì nàng còn muốn thử sức ở gia tộc Thước Đặc Nhĩ để khẳng định giá trị của bản thân. Cầm bản giao kèo trên tay Nhã Phi bắt đầu đọc những điều khoản trên đó chủ yếu là nói về quyền lợi của nàng khi làm cho hắn và thứ duy nhất nàng phải thực hiện là không được phản bội lại hắn.
-“ Tiểu thư, đại trưởng lão cho gọi.”-Bên ngoài cửa tiếng hầu gái vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của nàng.
-“ Được, ta ra ngoài ngay đây.”-Nhã Phi lên tiếng nói, nàng kẹp tờ giấy giao kèo dưới một quyển sách chứ không thu vào nhẫn trữ vật lại, chỉnh sửa lại quần áo rồi mới ra ngoài.
-“ Đại trưởng lão đang đợi trong phòng, tiểu thư nên lập tức tới đó.”-Hầu nữ lễ phép nói.
-“ Được.”-Nhã Phi có dự cảm không tốt lúc này. Nhưng không thể trái lệnh mà lập tức tới phòng làm việc của đại trưởng lão Thước Đặc Nhĩ gia tộc, Đằng Sơn.
...
...
-“ Đại trưởng lão cho gọi ta.”-Nhã Phi lễ phép nói.
-“ Ngươi trước hết chuẩn bị giao quyền lại cho Cáp Đặc đi, tuần sau tiểu tử Mộc gia Mộc Chiến sẽ quay về lúc đó ta cùng Mộc gia sẽ cùng bàn đến hôn sự của ngươi.”-Đằng Sơn ngồi ở bàn làm việc không ngẩng đầu lên nói, nói xong liền phất tay ra hiệu để Nhã Phi lui xuống.
-“ Ta cáo lui.”-Nhã Phi trong lòng dậy sóng, nàng không ngờ chuyện này tới nhanh như vậy, mà cũng đúng thôi nàng đã gần tới cái tuổi 20 rồi, thời gian để nàng chứng tỏ mình đã hết rồi.
Nhưng điều này lại khiến Nhã Phi có quyết tâm rời đi gia tộc, mà điểm chỉ vào bản giao kèo bằng máu mà Vô Tà viết cho nàng. Về tới phòng lấy bản giao kèo đặt thẳng lên bàn không còn chút do dự nào nữa nàng cắn mạnh đầu ngón tay khiến máu tươi chảy ra mà điểm mạnh lên bản giao kèo, sau khi dấu vân tay bằng máu được in lên, tờ giấy da liền bùng cháy trong nháy mắt liền biến thành hư vô không còn sót lại dù chỉ là mảnh vụn, nàng có cảm giác lúc này nàng liền có một liên kết gì đó mới được hình thành ở linh hồn.
...
...
...
Lúc Nhã Phi điểm chỉ vào bản giao kèo, Vô Tà liền cảm nhận được điều đó mà tiến đến phòng Thanh Nhi.
-“ Thanh Nhi, ta có việc muốn nhờ em một chút.”-Vô Tà gõ nhẹ lên cánh cửa gọi cho Thanh Nhi.
-“ Anh nói đi để em đi làm.”-Thanh Nhi lập tức đồng ý dù chưa biết Vô Tà nhờ chuyện gì.
-“ Được, em giúp ta thế này........”
...
...
...
Không lâu sau khi có cuộc gặp mặt của Nhã Phi và đại trưởng lão.
-“ Ai là quản lý của phòng đấu giá Thước Đặc Nhĩ?”-Một tiếng thanh thoát vang khắp phòng đấu giá, tiếng nói này phát ra từ một nữ tử đeo mạng che mỏng không ai có thể nhìn xuyên qua mà thấy vẻ mặt của nàng.
-“ Là ta, không biết vị tiền bối này đến đây có chuyện gì?”-Đằng Sơn không dám thất lễ, vị nữ tử này cho hắn cảm giác không thể chống lại, còn mạnh mẽ hơn nhiều so với Băng Hoàng Hải Ba Đông.
-“ Ta đến chủ đích thu một cái đệ tử mà thôi.”-Nữ tử lập tức lên tiếng, rồi khẽ cau mày-“ Không muốn mời ta vào trong sao?”
-“ Là ta thất lễ, mời ngài vào trong.”-Đằng Sơn biết mục đích của thần bí lão giả này liền hạ lòng xuống không những thế mà còn cảm giác đầy vui vẻ không cần biết dòng chính hay dòng phụ hậu nhân nhận được tiền bối này làm sư phụ Thước Đặc Nhĩ đều tốt cả.
-“ Gọi Nhã Phi tới đây đi.”-Nữ tử thần bí ngay lập tức đi vào vấn đề chính không chút tán nhảm ngay khi vào trong phòng.
Hầu nữ ngay cửa liền hiểu ý chạy ngay tới phòng Nhã Phi để gọi người. Không lâu sau hầu nữ đó quay về có cả Nhã Phi đi cùng, Nhã Phi đầy lễ phép chào hai người trong phòng.
-“ Ừm đúng là nàng ta.”-Nữ tử thần bí gật đầu rồi lấy ra một lọ đan dược-“ Một khi ta nhận nàng làm đệ tử, nàng liền thoát ly khỏi gia tộc không còn liên quan đến nữa. Ta cũng không lấy không người trong gia tộc của các ngươi, hai viên đan trong đây là Lục phẩm đan dược, Tam Thăng đan, tên như ý nghĩa giúp tăng ba cái tiểu giai vượt qua bình cảnh không để lại di chứng, như ngươi đạt Đấu Vương đỉnh sau khi phục dụng liền đạt Tam Tinh Đấu Hoàng.”
-“ Có loại đan thần kỳ như thế?”-Đằng Sơn không nhịn được thốt lên.
-“ Ta sẽ để đây, địa chỉ của ta là ở căn nhà này, nếu ngươi không đồng ý liền mang đan đến còn đồng ý liền mang người đến.”-Nữ tử thần bí nói một câu liền biến mất khỏi phòng.
-“ Đại trưởng lão.”-Nhã Phi lên tiếng nhẹ giọng gọi.
-“ Chúc mừng ngươi được một cao nhân thu làm đồ dệ.”-Đằng Sơn cảm thấy may mắn khi chưa gả nàng đi sớm, người nữ tử thần bí kia có lẽ là Đấu Tông thậm trí còn hơn, nhẹ nhàng xuất ra đan dược nếu có hiệu quả như nàng nói thì vượt xa so với Lục phẩm bình thường. Mà hắn nghĩ nàng cũng không nói dối làm gì khi thực lực của nàng ở bất cứ đâu trong đế quốc này muốn người nào liền đơn giản mang đi mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.