Chương 49: Đột phá thành công
VoLaiSacQuy
27/11/2018
Quá trình đột phá diễn ra theo đúng kế hoạch đã định trước không có gì
sai sót. Lúc đầu Vô Tà liền phục dụng Ngũ Niên đan rồi giảm dần xuống
đến lúc hiện tại hắn chỉ dám dùng Nhất Niên đan để cung cấp đấu khí. Cho dù có dùng đấu khí để duy trì cũng có một giới hạn nhất định, nếu căn
không chuẩn lúc tháo đi ‘cổng’ xúc áp đấu khí ở đan điền lượng đấu khí
tuồn ra liền phá hủy hết thảy kinh mạch biến hắn thành một phế nhân.
-“Khởi!”-Vô Tà hô một tiếng bắt đầu gỡ đi xúc áp để mặc cho đấu khí từ đan điền bắt đầu tuôn trào theo kinh mạch bắt đầu vận chuyển quanh cơ thể. Bớt đi lượng đấu khí bảo vệ đan điền nên Vô Tà có thêm một chút thẻ bảo hiểm để bảo vệ kinh mạch. Vô Danh công pháp điên cuồng vận chuyển ép cho đấu khí đi theo đúng lộ tuyến, kinh mạch Vô Tà căng phồng lên như muốn vỡ bất cứ lúc nào nhưng nhờ đấu khí bảo vệ nên có duy trì được.
Ba người Thanh Nhi một bên cung cấp đấu khí cho trận pháp thấy một màn đó liền đổ cả mồ hôi lạnh đầy lo lắng cho Vô Tà, các nàng thử đặt mình vào trường hợp này rồi liền lắc đầu không chắc mình sẽ chịu đựng nổi chuyện này. Tuy Vô Tà không rên một tiếng nào nhưng khuôn mặt nhăn nhó tái xanh của hắn cũng đủ hiểu điều này đau đớn thế nào. Kinh mạch liền bị một luồn năng lượng cuồng bạo thoát cương điên cuồng vận chuyển bên trong cơn đau đớn này đủ để khiến bao người ngất lịm đi nhưng Vô Tà vẫn phải duy trì tỉnh táo đón nhận từng cơn đau vì lúc này hắn không thể ngất đi được, một khi không có hắn kiểm xoát luồn năng lượng điên cuồng kia chắc chắn sẽ tàn phá từng đoạn kinh mạch của hắn.
Kinh mạch vận chuyển đấu khí với một lượng to lớn nên dần trở nên quen thuộc. Thấy cảnh này Vô Tà chợt hiểu lý do xúc áp càng lâu càng có lợi cho tu luyện là gì, kinh mạch một khi quen với điều này liền tốc độ hấp thụ đấu khí và tốc độ vận chuyển đấu khí cũng tăng lên nói cách khác đây là phương pháp tăng lên tư chất của một người. Nhưng có một điểm khiến hắn không biết nên vui hay nên buồn nữa đó là đan điền cũng nhờ việc xúc áp quá độ mà khả năng tính trữ đấu khí cũng nhiều lên vài lần.
Với tâm trạng như thế Vô Tà từ từ mở mắt thấy ba vị mỹ nữ đang nhìn hắn đầy lo lắng, thấy khuôn mặt lo lắng của họ mà Vô Tà cảm thấy ấm lòng. Chợt hắn nghĩ ra một kế hoạch đầy đen tối.
-“Hai..hai người ra ngoài…để Thanh…Thanh Nhi ở lại là…được rồi.”-Vô Tà tỏ ra đầy yếu ớt nói.
-“ Ah được.”-Vân Vận và Thanh Liên không biết chuyện gì nhưng thấy Vô Tà phun ra từng ngụm máu liền phán đoán đây thời khắc quan trọng muốn dùng bí thuật mà chỉ hai người Vô Tà và Thanh Nhi biết để chữa thương.
-“ Ta…ta bị phản phệ.”-Vô Tà thấy hai người kia đã đi ra đúng theo kế hoạch liền nói.
-“ Có cách nào chữa trị không?”-Thanh Nhi gấp gáp hỏi, ánh mắt tràn ngập sự lo lắng.
-“ Phải dùng đến bí thuật Âm Dương Giao Hoà mới được.”
-“ Âm Dương Giao Hoà? Ta phải làm thế nào?”
-“ Là một công pháp song tu.”-Vô Tà cố ý phun ra mấy ngụm máu nữa.
-“ Được, được.”-Thanh Nhi đỏ mặt nhưng vì Vô Tà đã yếu ớt đến cực điểm liền đồng ý, nhanh chóng tiến tới muốn đỡ hắn tới giường.
Bỗng nhiên Thanh Nhi khựng lại, nàng cảm thấy có gì đó sai sai ở đây, đúng rồi là ánh mắt của Vô Tà không hề có chút yếu ớt mà đầy sự gian manh khi mưu kế thành công.
-“ Dám lừa em hả?”-“ Rầm!”-Thanh Nhi không khách khí cho Vô Tà một quyền, thổi bay hắn ra phía ngoài.
...
...
-“ Tà ca hắn bị phản phệ mà trọng thương? Sao có thể!”-Cơ Diễm nghe mà thốt lên.
-“ Diễm tỷ cứ bình tĩnh có Thanh Nhi tỷ bên trong giúp chữa trị rồi.”-Vân Vận vội vàng nói, nàng sợ Cơ Diễm xúc động xông vào trong.
-“ Ta nói này, tên đó khí tức ổn định bị trọng thương thế nào cơ chứ. Hắn cố ý đuổi hai ngươi ra là để song tu với Thanh Nhi.”-Cơ Diễm lên tiếng giải thích-“ Chứ mà hắn thực sự trọng thương hắn sẽ tỏ ra cái kiểu "Anh đây ra tay sao có sai sót được" rồi đuổi tất cả ra ngoài.”
-“ Đúng là như thế.”-Dao Tuyết gật đầu, nếu thật trọng thương thì Vô Tà sẽ tỏ ra mạnh mẽ khoẻ mạnh để không ai phải lo lắng.
-“ Rầm!”-Cánh cửa vỡ nát, một bóng người theo đó bay thẳng ra ngoài cày một đường trên mặt đất mấy trượng mới dừng lại. Bóng người không phải ai xa lạ là Vô Tà.
-“ Sao có thể?”-Vô Tà cảm thấy khó hiểu khi mà Thanh Nhi có thể nhận ra được hắn đang giả trang.
-“ Hừ, đôi mắt không biết lừa dối.”-Thanh Nhi hừ một tiếng nói, nếu không phải nàng để ý đến đôi mắt hắn liền ngoan ngoãn bị hắn ăn rồi.
-“ Đm.”-Vô Tà đây là tự chửi mình ngu, bê đá nghè chân mình, tự nhiên lúc trước cao hứng có nói qua nếu không hôm nay liền lừa được Thanh Nhi rồi.
-“ Đáng đời.”-Chẳng ai thèm tới đỡ Vô Tà cả, đây là tự làm tự chịu thôi.
-“ Diễm tỷ, có hai vị công chúa đến muốn gặp Vô Tà, hắn đột phá thành công chưa?”-Nhã Phi từ bên ngoài đi vào hỏi.
-“ Rồi, cũng đã xuất quan.”-Cơ Diễm gật đầu nói.
-“ Vậy có gặp các nàng không?”
-“ Hỏi thử hắn đi.”-Cơ Diễm chỉ xuống dưới chân Nhã Phi.
-“ Một phong cảnh đẹp nha.”-Vô Tà sờ sờ cằm, Nhã Phi đứng ngay trên hắn, những gì dưới váy liền lộ ra ngay trước mắt.
-“ Ah.”-Nhã Phi thất thanh kêu một tiếng gót ngọc nhằm thẳng mặt hắn đạp mấy cái rồi lui lại.
-“ Nhã Phi a, là ngươi bước lên mặt ta cớ sao lại đạp ta mấy cái thế này.”-Vô Tà cười khổ ngồi dậy trên mặt mấy vết dấu chân.
-“ Là tại ngươi cả, ngươi nếu gặp hai vị công chúa thì ra ngoài họ đang đợi.”-Nói xong Nhã Phi lập tức đi ra ngoài.
-“ Này này gây án xong rồi chạy là thế nào?”-Vô Tà gọi với theo nhưng Nhã Phi đã mất bóng dáng.
-“ Thôi kệ, thấy một khung cảnh đẹp thế ăn mấy đạp cũng có lời.”-Vô Tà tặc lưỡi một cái đứng bật dậy. Khuôn mặt liền thay đổi thành khuôn mặt mà hắn thường dùng khi ra ngoài, ở nhà mấy cô gái bắt hắn phải dùng khuôn mặt thật.
-“ Hai vị công chúa? Họ tới đây làm gì?”-Dao Tuyết thắc mắc hỏi.
-“ Chắc tới là muốn gả cho anh đây mà.”-Cô Tà nhún vai nói, trong khi lấy một chiếc áo bào khác khoác lên người rồi đi ra ngoài.
-“ Tà ca lại tự luyến nữa rồi.”-Thanh Nhi hiển nhiên không tin, hai người mới gặp nhau có một ngày mà thôi.
-“ Tà ca nói đúng đó.”-Cơ Diễm lắc đầu nói-“ Hoàng thất nhìn ra giá trị và thế lực của Tà ca. Họ muốn lôi kéo Tà ca nên chín phần sẽ dùng đến hôn nhân chính trị, ngay cả gả cả hai vị công chúa đi mà có được Tà ca họ cũng chấp nhận.”
-“ Diễm tỷ nói đúng là vậy, không riêng gì hoàng thất mà tất cả các cỗ thế lực đều muốn sở hữu Tà ca.”-Vân Vận gật đầu ngay cả các trưởng lão có tới muốn bàn với nàng về chuyện này nhưng nàng gạt phắt đi, nàng không muốn lợi dụng mối quan hệ giữa nàng và Vô Tà để mang đến lợi ích cho Vân Lam tông.
-“ Đừng nói ba cái chuyện này nữa, Tà ca quyết định hết ta chẳng muốn quản. Vào đánh bài thôi, nhân lúc không có Y Tiên còn cố hưởng thụ cảm giác thắng đã chứ.”-Cơ Diễm xua xua tay nói rồi đi vào trong, nếu có Tiểu Y Tiên hiếm khi có dịp họ được dùng mực quẹt vào mặt người khác.
-“ Đúng à.”-Thanh Nhi cũng đồng ý với ý kiến này, có một con gà Thanh Liên ở đây cần phải tận dụng cơ hội mà trải nghiệm cảm giác hành gà chứ.
...
...
-“ Thật thất lễ, ta có việc để các vị phải ngồi đợi.”-Vô Tà vẫn tỏ ra thái độ bình thường tiến vào phòng khách.
-“ Bọn ta là không mời mà đến, không biết có làm phiền Vô Tà tiên sinh không?”-Gia Yêu Dạ cười nói.
-“ Ta cũng đang rảnh rỗi đây.”-Vô Tà lắc nhẹ đầu-“ Không biết hai vị công chúa và Nạp Lan cô nương tự thân đến nhà ta không biết có chuyện gì chăng.”
-“ Ta thấy hôm nay tiên sinh không tới đại hội liền nghĩ tiên sinh bị chuyện gì đó nên tới hỏi thăm.”-Gia Yêu Dạ nhẹ nhàng đáp không tỏ ra chút dấu vết gì về việc nàng tới để mời chào Vô Tà tham gia vào hoàng thất.
-“ Tại hạ luyện đan tới thời khắc quan trọng nên không thể tới được, thật tiếc nuối làm sao.”-Vô Tà tỏ ra thật đáng tiếc khi không tới đại hội luyện dược sư được-“ Là ai được giải quán quân vậy?”
-“ Là Liễu Linh tiên sinh, phần thi thứ ba là luyện một loại đan dược tùy ý ai đạt cấp độ cao hơn sẽ chiến thắng.”-Gia Yêu Dạ đáp-“ Dược Nham tiên sinh tuy thực lực khiến nhiều người hâm mộ nhưng dược liệu có phần không đủ nên đan dược luyện thành dù tốt cũng không đủ chiến thắng Liễu Nham tiên sinh.”
-“ Ra là vậy, thật đáng tiếc nhỉ.”-Vô Tà gật đầu nói, vòng này càng nói lên thế lực đằng sau cũng là một loại thực lực, những luyện dược sư không có thế lực phía sau liền không đủ dược liệu tốt để luyện đan liền thua.
-“ Vô Tà tiên sinh với thực lực của tiên sinh chắc cầm được giải quán quân?”-Gia Yêu Dạ tùy ý hỏi.
-“ Tại hạ, tham gia là do Vân tông chủ nhờ vả, còn tranh giải quán quân tại hạ thật không nghĩ đến điều đó nhưng nếu một viên ngũ phẩm đan dược có thể thắng thì tại hạ liền đạt quán quân.”
-“ Nói như vậy tiên sinh đã là ngũ phẩm luyện dược sư.”-Hai vị công chúa và Nạp Lan Yêu Nhiên kinh ngạc.
-“ Chỉ là tứ phẩm mà thôi, ngũ phẩm đan dược luyện ra được nhưng phẩm cấp không cao.”-Vô Tà cười nói-“ Mà Nạp Lan cô nương tới đây cũng là lý do giống với hai vị công chúa sao?”
-“ Đúng là vậy.”-Nạp Lan Yêu Nhiên gật đầu nói-“ Mà sư phụ ta có ở đây không?”
-“ Nàng chắc đang hỗ trợ sư phụ của ta luyện đan trong kia. Yên tâm lão sư của ta cũng là nữ giới nên không mất đi danh tiếng của Vân tông chủ.”
-“ Ra vậy.”-Nạp Lan Yêu Nhiên không hiểu cảm thấy nhẹ lòng đi một chút, nàng không thể tưởng tượng nếu sư phụ nàng lấy một người khác nàng sẽ có cảm giác thế nào đây. Chỉ là nàng không biết tên đàn ông có mối quan hệ khác thường với sư phụ nàng là tên ngồi ngay trước mặt nàng.
-“Khởi!”-Vô Tà hô một tiếng bắt đầu gỡ đi xúc áp để mặc cho đấu khí từ đan điền bắt đầu tuôn trào theo kinh mạch bắt đầu vận chuyển quanh cơ thể. Bớt đi lượng đấu khí bảo vệ đan điền nên Vô Tà có thêm một chút thẻ bảo hiểm để bảo vệ kinh mạch. Vô Danh công pháp điên cuồng vận chuyển ép cho đấu khí đi theo đúng lộ tuyến, kinh mạch Vô Tà căng phồng lên như muốn vỡ bất cứ lúc nào nhưng nhờ đấu khí bảo vệ nên có duy trì được.
Ba người Thanh Nhi một bên cung cấp đấu khí cho trận pháp thấy một màn đó liền đổ cả mồ hôi lạnh đầy lo lắng cho Vô Tà, các nàng thử đặt mình vào trường hợp này rồi liền lắc đầu không chắc mình sẽ chịu đựng nổi chuyện này. Tuy Vô Tà không rên một tiếng nào nhưng khuôn mặt nhăn nhó tái xanh của hắn cũng đủ hiểu điều này đau đớn thế nào. Kinh mạch liền bị một luồn năng lượng cuồng bạo thoát cương điên cuồng vận chuyển bên trong cơn đau đớn này đủ để khiến bao người ngất lịm đi nhưng Vô Tà vẫn phải duy trì tỉnh táo đón nhận từng cơn đau vì lúc này hắn không thể ngất đi được, một khi không có hắn kiểm xoát luồn năng lượng điên cuồng kia chắc chắn sẽ tàn phá từng đoạn kinh mạch của hắn.
Kinh mạch vận chuyển đấu khí với một lượng to lớn nên dần trở nên quen thuộc. Thấy cảnh này Vô Tà chợt hiểu lý do xúc áp càng lâu càng có lợi cho tu luyện là gì, kinh mạch một khi quen với điều này liền tốc độ hấp thụ đấu khí và tốc độ vận chuyển đấu khí cũng tăng lên nói cách khác đây là phương pháp tăng lên tư chất của một người. Nhưng có một điểm khiến hắn không biết nên vui hay nên buồn nữa đó là đan điền cũng nhờ việc xúc áp quá độ mà khả năng tính trữ đấu khí cũng nhiều lên vài lần.
Với tâm trạng như thế Vô Tà từ từ mở mắt thấy ba vị mỹ nữ đang nhìn hắn đầy lo lắng, thấy khuôn mặt lo lắng của họ mà Vô Tà cảm thấy ấm lòng. Chợt hắn nghĩ ra một kế hoạch đầy đen tối.
-“Hai..hai người ra ngoài…để Thanh…Thanh Nhi ở lại là…được rồi.”-Vô Tà tỏ ra đầy yếu ớt nói.
-“ Ah được.”-Vân Vận và Thanh Liên không biết chuyện gì nhưng thấy Vô Tà phun ra từng ngụm máu liền phán đoán đây thời khắc quan trọng muốn dùng bí thuật mà chỉ hai người Vô Tà và Thanh Nhi biết để chữa thương.
-“ Ta…ta bị phản phệ.”-Vô Tà thấy hai người kia đã đi ra đúng theo kế hoạch liền nói.
-“ Có cách nào chữa trị không?”-Thanh Nhi gấp gáp hỏi, ánh mắt tràn ngập sự lo lắng.
-“ Phải dùng đến bí thuật Âm Dương Giao Hoà mới được.”
-“ Âm Dương Giao Hoà? Ta phải làm thế nào?”
-“ Là một công pháp song tu.”-Vô Tà cố ý phun ra mấy ngụm máu nữa.
-“ Được, được.”-Thanh Nhi đỏ mặt nhưng vì Vô Tà đã yếu ớt đến cực điểm liền đồng ý, nhanh chóng tiến tới muốn đỡ hắn tới giường.
Bỗng nhiên Thanh Nhi khựng lại, nàng cảm thấy có gì đó sai sai ở đây, đúng rồi là ánh mắt của Vô Tà không hề có chút yếu ớt mà đầy sự gian manh khi mưu kế thành công.
-“ Dám lừa em hả?”-“ Rầm!”-Thanh Nhi không khách khí cho Vô Tà một quyền, thổi bay hắn ra phía ngoài.
...
...
-“ Tà ca hắn bị phản phệ mà trọng thương? Sao có thể!”-Cơ Diễm nghe mà thốt lên.
-“ Diễm tỷ cứ bình tĩnh có Thanh Nhi tỷ bên trong giúp chữa trị rồi.”-Vân Vận vội vàng nói, nàng sợ Cơ Diễm xúc động xông vào trong.
-“ Ta nói này, tên đó khí tức ổn định bị trọng thương thế nào cơ chứ. Hắn cố ý đuổi hai ngươi ra là để song tu với Thanh Nhi.”-Cơ Diễm lên tiếng giải thích-“ Chứ mà hắn thực sự trọng thương hắn sẽ tỏ ra cái kiểu "Anh đây ra tay sao có sai sót được" rồi đuổi tất cả ra ngoài.”
-“ Đúng là như thế.”-Dao Tuyết gật đầu, nếu thật trọng thương thì Vô Tà sẽ tỏ ra mạnh mẽ khoẻ mạnh để không ai phải lo lắng.
-“ Rầm!”-Cánh cửa vỡ nát, một bóng người theo đó bay thẳng ra ngoài cày một đường trên mặt đất mấy trượng mới dừng lại. Bóng người không phải ai xa lạ là Vô Tà.
-“ Sao có thể?”-Vô Tà cảm thấy khó hiểu khi mà Thanh Nhi có thể nhận ra được hắn đang giả trang.
-“ Hừ, đôi mắt không biết lừa dối.”-Thanh Nhi hừ một tiếng nói, nếu không phải nàng để ý đến đôi mắt hắn liền ngoan ngoãn bị hắn ăn rồi.
-“ Đm.”-Vô Tà đây là tự chửi mình ngu, bê đá nghè chân mình, tự nhiên lúc trước cao hứng có nói qua nếu không hôm nay liền lừa được Thanh Nhi rồi.
-“ Đáng đời.”-Chẳng ai thèm tới đỡ Vô Tà cả, đây là tự làm tự chịu thôi.
-“ Diễm tỷ, có hai vị công chúa đến muốn gặp Vô Tà, hắn đột phá thành công chưa?”-Nhã Phi từ bên ngoài đi vào hỏi.
-“ Rồi, cũng đã xuất quan.”-Cơ Diễm gật đầu nói.
-“ Vậy có gặp các nàng không?”
-“ Hỏi thử hắn đi.”-Cơ Diễm chỉ xuống dưới chân Nhã Phi.
-“ Một phong cảnh đẹp nha.”-Vô Tà sờ sờ cằm, Nhã Phi đứng ngay trên hắn, những gì dưới váy liền lộ ra ngay trước mắt.
-“ Ah.”-Nhã Phi thất thanh kêu một tiếng gót ngọc nhằm thẳng mặt hắn đạp mấy cái rồi lui lại.
-“ Nhã Phi a, là ngươi bước lên mặt ta cớ sao lại đạp ta mấy cái thế này.”-Vô Tà cười khổ ngồi dậy trên mặt mấy vết dấu chân.
-“ Là tại ngươi cả, ngươi nếu gặp hai vị công chúa thì ra ngoài họ đang đợi.”-Nói xong Nhã Phi lập tức đi ra ngoài.
-“ Này này gây án xong rồi chạy là thế nào?”-Vô Tà gọi với theo nhưng Nhã Phi đã mất bóng dáng.
-“ Thôi kệ, thấy một khung cảnh đẹp thế ăn mấy đạp cũng có lời.”-Vô Tà tặc lưỡi một cái đứng bật dậy. Khuôn mặt liền thay đổi thành khuôn mặt mà hắn thường dùng khi ra ngoài, ở nhà mấy cô gái bắt hắn phải dùng khuôn mặt thật.
-“ Hai vị công chúa? Họ tới đây làm gì?”-Dao Tuyết thắc mắc hỏi.
-“ Chắc tới là muốn gả cho anh đây mà.”-Cô Tà nhún vai nói, trong khi lấy một chiếc áo bào khác khoác lên người rồi đi ra ngoài.
-“ Tà ca lại tự luyến nữa rồi.”-Thanh Nhi hiển nhiên không tin, hai người mới gặp nhau có một ngày mà thôi.
-“ Tà ca nói đúng đó.”-Cơ Diễm lắc đầu nói-“ Hoàng thất nhìn ra giá trị và thế lực của Tà ca. Họ muốn lôi kéo Tà ca nên chín phần sẽ dùng đến hôn nhân chính trị, ngay cả gả cả hai vị công chúa đi mà có được Tà ca họ cũng chấp nhận.”
-“ Diễm tỷ nói đúng là vậy, không riêng gì hoàng thất mà tất cả các cỗ thế lực đều muốn sở hữu Tà ca.”-Vân Vận gật đầu ngay cả các trưởng lão có tới muốn bàn với nàng về chuyện này nhưng nàng gạt phắt đi, nàng không muốn lợi dụng mối quan hệ giữa nàng và Vô Tà để mang đến lợi ích cho Vân Lam tông.
-“ Đừng nói ba cái chuyện này nữa, Tà ca quyết định hết ta chẳng muốn quản. Vào đánh bài thôi, nhân lúc không có Y Tiên còn cố hưởng thụ cảm giác thắng đã chứ.”-Cơ Diễm xua xua tay nói rồi đi vào trong, nếu có Tiểu Y Tiên hiếm khi có dịp họ được dùng mực quẹt vào mặt người khác.
-“ Đúng à.”-Thanh Nhi cũng đồng ý với ý kiến này, có một con gà Thanh Liên ở đây cần phải tận dụng cơ hội mà trải nghiệm cảm giác hành gà chứ.
...
...
-“ Thật thất lễ, ta có việc để các vị phải ngồi đợi.”-Vô Tà vẫn tỏ ra thái độ bình thường tiến vào phòng khách.
-“ Bọn ta là không mời mà đến, không biết có làm phiền Vô Tà tiên sinh không?”-Gia Yêu Dạ cười nói.
-“ Ta cũng đang rảnh rỗi đây.”-Vô Tà lắc nhẹ đầu-“ Không biết hai vị công chúa và Nạp Lan cô nương tự thân đến nhà ta không biết có chuyện gì chăng.”
-“ Ta thấy hôm nay tiên sinh không tới đại hội liền nghĩ tiên sinh bị chuyện gì đó nên tới hỏi thăm.”-Gia Yêu Dạ nhẹ nhàng đáp không tỏ ra chút dấu vết gì về việc nàng tới để mời chào Vô Tà tham gia vào hoàng thất.
-“ Tại hạ luyện đan tới thời khắc quan trọng nên không thể tới được, thật tiếc nuối làm sao.”-Vô Tà tỏ ra thật đáng tiếc khi không tới đại hội luyện dược sư được-“ Là ai được giải quán quân vậy?”
-“ Là Liễu Linh tiên sinh, phần thi thứ ba là luyện một loại đan dược tùy ý ai đạt cấp độ cao hơn sẽ chiến thắng.”-Gia Yêu Dạ đáp-“ Dược Nham tiên sinh tuy thực lực khiến nhiều người hâm mộ nhưng dược liệu có phần không đủ nên đan dược luyện thành dù tốt cũng không đủ chiến thắng Liễu Nham tiên sinh.”
-“ Ra là vậy, thật đáng tiếc nhỉ.”-Vô Tà gật đầu nói, vòng này càng nói lên thế lực đằng sau cũng là một loại thực lực, những luyện dược sư không có thế lực phía sau liền không đủ dược liệu tốt để luyện đan liền thua.
-“ Vô Tà tiên sinh với thực lực của tiên sinh chắc cầm được giải quán quân?”-Gia Yêu Dạ tùy ý hỏi.
-“ Tại hạ, tham gia là do Vân tông chủ nhờ vả, còn tranh giải quán quân tại hạ thật không nghĩ đến điều đó nhưng nếu một viên ngũ phẩm đan dược có thể thắng thì tại hạ liền đạt quán quân.”
-“ Nói như vậy tiên sinh đã là ngũ phẩm luyện dược sư.”-Hai vị công chúa và Nạp Lan Yêu Nhiên kinh ngạc.
-“ Chỉ là tứ phẩm mà thôi, ngũ phẩm đan dược luyện ra được nhưng phẩm cấp không cao.”-Vô Tà cười nói-“ Mà Nạp Lan cô nương tới đây cũng là lý do giống với hai vị công chúa sao?”
-“ Đúng là vậy.”-Nạp Lan Yêu Nhiên gật đầu nói-“ Mà sư phụ ta có ở đây không?”
-“ Nàng chắc đang hỗ trợ sư phụ của ta luyện đan trong kia. Yên tâm lão sư của ta cũng là nữ giới nên không mất đi danh tiếng của Vân tông chủ.”
-“ Ra vậy.”-Nạp Lan Yêu Nhiên không hiểu cảm thấy nhẹ lòng đi một chút, nàng không thể tưởng tượng nếu sư phụ nàng lấy một người khác nàng sẽ có cảm giác thế nào đây. Chỉ là nàng không biết tên đàn ông có mối quan hệ khác thường với sư phụ nàng là tên ngồi ngay trước mặt nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.