Chương 11: Thẳng Tiến Đến Tháp Nhĩ Qua Sa Mạc
VoLaiSacQuy
11/11/2018
-“Vô Tà, người sẽ là sư phụ ta khi nào sẽ đến?”-Một đường hướng đông mà bay, Tiểu Y Tiên không thấy Vô Tà nói đến chuyện này nữa nên không kìm lòng được lên tiếng hỏi.
-“Hử, không phải nàng ngay bên cạnh cô sao?”-Vô Tà quay đầu lại khó hiểu.
-“Bên cạnh ta?”-Tiểu Y Tiên nghe mà cũng ngạc nhiên không kém quay qua nhìn thì cũng chỉ thấy một thanh kiếm đỏ như máu đang lơ lửng bên cạnh.
-“Cơ Diễm nàng cũng hiện thân đi chứ.”-Vô Tà cười khổ nói, không biết cô nàng này muốn gì mà ở trong Diễm Kiếm không ra.
-“Ta chỉ muốn kiểm tra đệ tử tương lai của ta không được sao?”-Diễm kiếm bay đến đeo lên lưng Vô Tà, rồi Cơ Diễm lượn lờ bay ra ngoài.
-“Ngươi muốn trở thành đồ đệ ta chứ?”
-“Đệ tử bái kiến sư phụ.”-Tiểu Y Tiên thấy liền hành lễ nhưng không trọng lễ vì đang ở trên không, mặc dù Tuyết Kiếm biến to nhưng cũng không thể hành động tùy tiện được.
-“Cứ tùy tiện đi. Chắc hắn cũng nói cho ngươi về nhân hỏa rồi chứ?”-Cơ Diễm chỉ qua Vô Tà.
-“Dạ, đúng vậy.”
-“Vậy thì khỏi cần ta mất thời gian giải thích. Cách ngươi dụng độc thì đấy là một phương pháp bỏ gốc lấy ngọn mười người thì bảy người trở thành ác nhân, còn ba người thì bị độc thôn phệ không còn mẩu xương.”-Cơ Diễm chậm rãi nói-“Nếu ta phát hiện ra ngươi trễ nửa tháng nữa chỉ còn cách giết ngươi mà thôi, ngươi lúc đó sẽ người không ra người quỷ không ra quỷ..”
-“Này đừng hù nàng ta nữa. Có sư phụ nào mới bái sư đã hù chết khiếp đệ tử như nàng không?”-Vô Tà cười lên tiếng.
-“Này là anh dạy hay em dạy đây?”-Cơ Diễm đánh lưng hắn một cái. Từ trong Diễm kiếm bay ra một bộ công pháp-“Ta hù chủ yếu để ngươi cố gắng tu luyện cho tốt sớm ngày thực lực đại tiến mà thôi.”
Vô Tà lắc lắc đầu, cách này mặc dù tốt nhưng điểm yếu của nó vẫn có, chỉ cần làm không tốt sẽ dẫn đến hậu quả xấu ngay. Áp lực, lo lắng mặc dù là điều cần có trong tu luyện nhưng nếu quá lên thì thành gông cùm chứ không phải động lực.
-“Đệ tử sẽ cố gắng.”-Tiểu Y Tiên nhận lấy ánh mắt đầy mong chờ, mong ước trở thành luyện dược sư cuối cùng lại nhờ cái thể chất không mong muốn kia làm nàng có chút như lọt vào mộng không dám tin tưởng chỉ muốn tu luyện ngay lập tức mà thôi.
-“Dao Tuyết em cảm nhận được khí tức xà nhân chứ?”-Vô Tà nhàm chán hoie-“Chứ anh biết xà nhân tộc ở đó thôi chứ không biết chính xác vị trí đâu.”
-“Có thể, em có thể cảm nhận được nếu dòng máu xà nhân vương vẫn còn.”
-“Dòng máu xà nhân vương?”
-“Xà nhân vương là xà nhân có vảy bảy màu giống em.”-Một chiếc đuôi rắn lộ lên khỏi Tuyết kiếm, mà hắn nhớ lúc đầu nàng có màu khác.
-“Em là ngụy trang màu vào lúc đầu gặp nhay.”
-“Ra thế, mà tên em do Cơ Diễm đặt là sao?”-Vô Tà thắc mắc điều này nghĩ mãi không ra.
-“Xà vương đặc biệt không có tên chỉ lấy tên Medusa lúc đăng cơ làm vương. Nếu nữ vương Medusa lấy cái tên của người khác đặt cho thì có hai trường hợp, một là cùng giới thì nữ vương đối với nàng là tỷ muội tốt nhất không phản bội giống em với Diễm tỷ, hai là nếu người đặt tên là nam thì nàng đang yêu tên đó, trung trinh đến khi bị người kia phản bội hoặc chết.”
-“Ra thế.”-Vô Tà không ngờ xà nhân tộc lại có một tập tục thế này-“Thế nếu người đặt tên là nam với mục đích chỉ là làm đồng minh thì sao?”
-“Nếu chỉ là bạn thì chắc chắn nàng sẽ không phản đối nếu chỉ có một người đó gọi nàng như thế, còn người khác thì quên đi.”
-“Thế ví dụ như nàng có tên rồi, mà lại thích ta...”
-“Ta chỉ có một cái tên ban đầu mà thôi chứ không đổi lại lần nào nữa.”-Dao Tuyết ngắt lời của Vô Tà luôn.
-“Tạm thời đã rõ ràng.”
-“Anh hỏi chi tiết vậy làm gì?”
-“Hỏi để biết thôi, với lại em chưa nghe nói con gái rất là khó đoán, giờ tộc xà nhân có một đặc điểm như thế chẳng may nữ vương hiện tại của tộc xà nhân để anh đặt tên thì sao?”
-“Nữ vương xà nhân hiện giờ anh biết nàng cấp độ nào không?”-Dao Tuyết tỏ ra quan tâm.
-“Mười mấy năm trước nàng là Đấu Hoàng, mười mấy năm trước độc chiến với tất cả Đấu Hoàng của Gia Mã không rơi thế hạ phong. Anh nghĩ chắc nàng chuẩn bị tiến thêm một bước nữa.”
-“Xà nhân không ngờ lại xuống tới mức này.”-Dao Tuyết nghe mà không vui cho nổi.
-“Mười vạn năm rồi mà.”-Vô Tà an ủi-“Mà chẳng phải xà nhân tộc còn một linh hồn siêu cấp cường giả là em sao? Chưa tính đến một vị đan đế nữa.”
-“Còn một truyền nhân của cường giả siêu việt Đấu Đế sao?”-Cơ Diễm ôm lấy cổ Vô Tà, ngón tay ngọc không có xương thịt chọc vào má hắn.
-“Đừng hâm mộ ca, ca chỉ là truyền thuyết mà thôi.”-Vô Tà cười lớn nói.
-“Tà ca, anh thấy Y Tiên thế nào?”-Cơ Diễm bỗng thổi vào tai Vô Tà một câu hỏi không biết nên trả lời sao lúc này.
-“Vô lời.”-Vô Tà đành quyết định không trả lời điều đó.
-“Anh có phải nam nhân không đó. Tâm cường giả là phải thích gì làm đó, chưa kể đến việc thu nàng vào hậu cung chẳng phải dễ quản lý hơn sao.”-Cơ Diễm lắc lắc đầu ra vẻ trẻ lớn khó dạy.
Lần này Vô Tà thật sự đã khô lời, cái này hắn thật không ngờ nhưng Vô Tà cũng không trả lời đó mới là thượng sách, tam thập lục kế im lặng chi là thượng sách.
-“Mu. Thật là chán mà, tự nhiên im lặng.”-Cơ Diễm dùng ngón tay chọc ngoáy má Vô Tà tỏ ra không vui chút nào cả.
-“Cái miệng hại cái thân mà, im lặng là kim tệ đó.”-Vô Tà trích dẫn một câu thường dùng trong chiến thuật khi phải trả lời những câu hỏi khó của phái nữ, tất nhiên nếu không được phải sử dụng chiến thuật khác.
-“Hừ, bỏ đi.”-Cơ Diễm hừ một tiếng rồi quay qua tiếp tục xem xét Tiểu Y Tiên tu luyện thế nào.
-“Tuyết nhi, bình thường Diễm nhi vẫn thế sao?”-Vô Tà cúi xuống hỏi nhỏ Dao Tuyết.
-“Đúng là vậy đấy. Anh không cảm thấy phiền chứ.”
-“Không chỉ thấy hơi ngạc nhiên khi em và nàng kết hợp được thành một cặp đôi ngược hoàn toàn từ tính cách đến ngoại hình như thế. Tạo hóa thật thích trêu người mà.”-Vô Tà cười cười, cặp đôi gì mà người tưởng vũ mị lại hiền dịu ít nói, người tưởng hiền dịu lại là người có cá tính.
-“Này hai người nói xấu gì em đấy?”-Cơ Diễm thấy hai người Vô Tà thì thầm to nhỏ liền tiến đến hóng hớt.
-“Cũng không có gì cả.”-Bỗng nhiên Vô Tà chợt nhận ra điều gì đó liền hỏi-“Mà em là nữ vương thời đó vậy sao dòng máu xà nhân vương truyền về sau được?”
-“Trong bộ tộc luôn lưu trữ một giọt máu của xà nhân vương khi nữ vương không may mất đi không còn truyền nhân thì một xà nhân sẽ nuốt nó để có cơ hội thay máu trở thành nữ vương, tuy nhiên đời sau sẽ yếu đi rất nhiều.”
-“Còn có chuyện như vậy nữa!”-Cái vụ này mới nghe à nha.”
-“Anh còn nghe gì về đời trước không?”
-“Không phải nàng đã hy sinh huyết khí để tăng cường số mệnh rồi sao?”
-“Em có thể cảm nhận được, nhưng không biết cấp bậc của nàng, chứ nếu nàng cũng chỉ là Đấu Tông thì thời gian sắp đến để hiến tế rồi.”
-“Có vẻ không ổn rồi đây?”-Vô Tà ánh mắt có phần trở nên nghiêm túc.
-“Là sao?”-Dao Tuyết thấy không ổn.
-“Xà tộc sắp bị diệt rồi. Nữ vương hiện tại chưa từng nghe nói có con, mà nàng cho dù đạt Đấu Tông đi chăng nữa, mà dùng máu nàng tạo xà vương chẳng phải sẽ càng yếu sao? Đạt Đấu Vương không đấy cũng là cả một vấn đề, mà không nói xa thế chỉ cần nàng chết không còn Đấu Hoàng thì các nước ắt sẽ tiến quân tiêu diệt luôn.”-Vô Tà nói ra suy nghĩ của mình. Dao Tuyết nghe mà mặt biến sắc, nàng dù sao cũng chỉ là linh hồn thể mà thôi, không thể giúp được gì nhiều trong việc hưng chấn tộc xà nhân.
-“Diễm nhi giúp ta một tay nào.”
-“Được.”-Diễm kiếm biến to rơi xuống dưới chân Vô Tà, tốc độ phi kiếm liền tăng tốc hơn gấp đôi nhắm thẳng hướng đông mà như lưu tinh bay vút đi.
...
...
...
Nhờ Vô Danh công pháp, lượng đấu khí của Vô Tà liên tục được hồi phục nên mặc dù liên tục dùng phi kiếm với tốc độ cao cũng không khiến hắn phải ngừng lại nghỉ ngơi hồ phục đấu khí mà chỉ cần giảm tốc độ đi một nửa mà thôi, rồi lại tiếp tục dùng tốc độ cao mà tiến thẳng đến Tháp Nhĩ Qua sa mạc.
Sau mấy ngày liên tục phi hành như thế, Vô Tà đã ở trong phạm vi của Tháp Nhĩ Qua sa mạc rồi.
-“Tuyết muội, nơi đây dị hỏa vừa được lấy đi.”-Cơ Diễm cảm ứng được lên tiếng.
-“Cái gì, chẳng phải công pháp đó là công pháp thấp nhất trong tộc sao?”-Dao Tuyết lòng càng gấp gáp hơn-“Tà ca, nhanh hơn nữa được không?”
-“Được, Y Tiêu ngồi cho vững.”-Vô Tà nghiêm túc nói, hai tay liên tục kết một chuỗi thủ ấn, khi chuỗi thủ ấn kết thúc Vô Tà hét lớn một tiếng-“Nghịch Chuyển!”
Dòng đấu khí trong người Vô Tà theo tiếng hét mà vận chuyển ngược lại với vận tuyến ban đầu. Vô Danh công pháp tu thuận nghịch được, nên không xa lạ khi đấu khí vận chuyển thuận nghịch nhưng khi nghịch chuyển thực lực tăng mạnh đánh đổi bằng tuổi thọ (Cái này hắn không lo) và sẽ bị trọng thương nghiêm trọng.
-“Kẻ nào dám xông vào...”-Một mỹ nữ xà nhân Đấu Vương cấp bay vút lên muốn cản đường tiến của Vô Tà.
-“Câm mồm! Ta lệnh cho ngươi truyền lệnh đi tất cả xà nhân đều tránh đường không, chết!”-Dao Tuyết cảm giác nàng cho nàng biết Nữ vương hiện tại tình huống không ổn chút nào nên lòng đầy gấp gáp. Đế vương chi khí tỏa ra khiến mỹ nữ xà nhân kia vội lui tránh không dám ngăn cản, nàng có cảm giác chỉ cần nàng từ chối lập tức chết.
Phải công nhận Dao Tuyết nóng lên thật đáng sợ. Đế vương khí không hề thu lại, đế vương nộ ngàn dặm diệt vong, không hề có một xà nhân nào mù mắt dám cản lại Vô Tà nữa.
-“Hử, không phải nàng ngay bên cạnh cô sao?”-Vô Tà quay đầu lại khó hiểu.
-“Bên cạnh ta?”-Tiểu Y Tiên nghe mà cũng ngạc nhiên không kém quay qua nhìn thì cũng chỉ thấy một thanh kiếm đỏ như máu đang lơ lửng bên cạnh.
-“Cơ Diễm nàng cũng hiện thân đi chứ.”-Vô Tà cười khổ nói, không biết cô nàng này muốn gì mà ở trong Diễm Kiếm không ra.
-“Ta chỉ muốn kiểm tra đệ tử tương lai của ta không được sao?”-Diễm kiếm bay đến đeo lên lưng Vô Tà, rồi Cơ Diễm lượn lờ bay ra ngoài.
-“Ngươi muốn trở thành đồ đệ ta chứ?”
-“Đệ tử bái kiến sư phụ.”-Tiểu Y Tiên thấy liền hành lễ nhưng không trọng lễ vì đang ở trên không, mặc dù Tuyết Kiếm biến to nhưng cũng không thể hành động tùy tiện được.
-“Cứ tùy tiện đi. Chắc hắn cũng nói cho ngươi về nhân hỏa rồi chứ?”-Cơ Diễm chỉ qua Vô Tà.
-“Dạ, đúng vậy.”
-“Vậy thì khỏi cần ta mất thời gian giải thích. Cách ngươi dụng độc thì đấy là một phương pháp bỏ gốc lấy ngọn mười người thì bảy người trở thành ác nhân, còn ba người thì bị độc thôn phệ không còn mẩu xương.”-Cơ Diễm chậm rãi nói-“Nếu ta phát hiện ra ngươi trễ nửa tháng nữa chỉ còn cách giết ngươi mà thôi, ngươi lúc đó sẽ người không ra người quỷ không ra quỷ..”
-“Này đừng hù nàng ta nữa. Có sư phụ nào mới bái sư đã hù chết khiếp đệ tử như nàng không?”-Vô Tà cười lên tiếng.
-“Này là anh dạy hay em dạy đây?”-Cơ Diễm đánh lưng hắn một cái. Từ trong Diễm kiếm bay ra một bộ công pháp-“Ta hù chủ yếu để ngươi cố gắng tu luyện cho tốt sớm ngày thực lực đại tiến mà thôi.”
Vô Tà lắc lắc đầu, cách này mặc dù tốt nhưng điểm yếu của nó vẫn có, chỉ cần làm không tốt sẽ dẫn đến hậu quả xấu ngay. Áp lực, lo lắng mặc dù là điều cần có trong tu luyện nhưng nếu quá lên thì thành gông cùm chứ không phải động lực.
-“Đệ tử sẽ cố gắng.”-Tiểu Y Tiên nhận lấy ánh mắt đầy mong chờ, mong ước trở thành luyện dược sư cuối cùng lại nhờ cái thể chất không mong muốn kia làm nàng có chút như lọt vào mộng không dám tin tưởng chỉ muốn tu luyện ngay lập tức mà thôi.
-“Dao Tuyết em cảm nhận được khí tức xà nhân chứ?”-Vô Tà nhàm chán hoie-“Chứ anh biết xà nhân tộc ở đó thôi chứ không biết chính xác vị trí đâu.”
-“Có thể, em có thể cảm nhận được nếu dòng máu xà nhân vương vẫn còn.”
-“Dòng máu xà nhân vương?”
-“Xà nhân vương là xà nhân có vảy bảy màu giống em.”-Một chiếc đuôi rắn lộ lên khỏi Tuyết kiếm, mà hắn nhớ lúc đầu nàng có màu khác.
-“Em là ngụy trang màu vào lúc đầu gặp nhay.”
-“Ra thế, mà tên em do Cơ Diễm đặt là sao?”-Vô Tà thắc mắc điều này nghĩ mãi không ra.
-“Xà vương đặc biệt không có tên chỉ lấy tên Medusa lúc đăng cơ làm vương. Nếu nữ vương Medusa lấy cái tên của người khác đặt cho thì có hai trường hợp, một là cùng giới thì nữ vương đối với nàng là tỷ muội tốt nhất không phản bội giống em với Diễm tỷ, hai là nếu người đặt tên là nam thì nàng đang yêu tên đó, trung trinh đến khi bị người kia phản bội hoặc chết.”
-“Ra thế.”-Vô Tà không ngờ xà nhân tộc lại có một tập tục thế này-“Thế nếu người đặt tên là nam với mục đích chỉ là làm đồng minh thì sao?”
-“Nếu chỉ là bạn thì chắc chắn nàng sẽ không phản đối nếu chỉ có một người đó gọi nàng như thế, còn người khác thì quên đi.”
-“Thế ví dụ như nàng có tên rồi, mà lại thích ta...”
-“Ta chỉ có một cái tên ban đầu mà thôi chứ không đổi lại lần nào nữa.”-Dao Tuyết ngắt lời của Vô Tà luôn.
-“Tạm thời đã rõ ràng.”
-“Anh hỏi chi tiết vậy làm gì?”
-“Hỏi để biết thôi, với lại em chưa nghe nói con gái rất là khó đoán, giờ tộc xà nhân có một đặc điểm như thế chẳng may nữ vương hiện tại của tộc xà nhân để anh đặt tên thì sao?”
-“Nữ vương xà nhân hiện giờ anh biết nàng cấp độ nào không?”-Dao Tuyết tỏ ra quan tâm.
-“Mười mấy năm trước nàng là Đấu Hoàng, mười mấy năm trước độc chiến với tất cả Đấu Hoàng của Gia Mã không rơi thế hạ phong. Anh nghĩ chắc nàng chuẩn bị tiến thêm một bước nữa.”
-“Xà nhân không ngờ lại xuống tới mức này.”-Dao Tuyết nghe mà không vui cho nổi.
-“Mười vạn năm rồi mà.”-Vô Tà an ủi-“Mà chẳng phải xà nhân tộc còn một linh hồn siêu cấp cường giả là em sao? Chưa tính đến một vị đan đế nữa.”
-“Còn một truyền nhân của cường giả siêu việt Đấu Đế sao?”-Cơ Diễm ôm lấy cổ Vô Tà, ngón tay ngọc không có xương thịt chọc vào má hắn.
-“Đừng hâm mộ ca, ca chỉ là truyền thuyết mà thôi.”-Vô Tà cười lớn nói.
-“Tà ca, anh thấy Y Tiên thế nào?”-Cơ Diễm bỗng thổi vào tai Vô Tà một câu hỏi không biết nên trả lời sao lúc này.
-“Vô lời.”-Vô Tà đành quyết định không trả lời điều đó.
-“Anh có phải nam nhân không đó. Tâm cường giả là phải thích gì làm đó, chưa kể đến việc thu nàng vào hậu cung chẳng phải dễ quản lý hơn sao.”-Cơ Diễm lắc lắc đầu ra vẻ trẻ lớn khó dạy.
Lần này Vô Tà thật sự đã khô lời, cái này hắn thật không ngờ nhưng Vô Tà cũng không trả lời đó mới là thượng sách, tam thập lục kế im lặng chi là thượng sách.
-“Mu. Thật là chán mà, tự nhiên im lặng.”-Cơ Diễm dùng ngón tay chọc ngoáy má Vô Tà tỏ ra không vui chút nào cả.
-“Cái miệng hại cái thân mà, im lặng là kim tệ đó.”-Vô Tà trích dẫn một câu thường dùng trong chiến thuật khi phải trả lời những câu hỏi khó của phái nữ, tất nhiên nếu không được phải sử dụng chiến thuật khác.
-“Hừ, bỏ đi.”-Cơ Diễm hừ một tiếng rồi quay qua tiếp tục xem xét Tiểu Y Tiên tu luyện thế nào.
-“Tuyết nhi, bình thường Diễm nhi vẫn thế sao?”-Vô Tà cúi xuống hỏi nhỏ Dao Tuyết.
-“Đúng là vậy đấy. Anh không cảm thấy phiền chứ.”
-“Không chỉ thấy hơi ngạc nhiên khi em và nàng kết hợp được thành một cặp đôi ngược hoàn toàn từ tính cách đến ngoại hình như thế. Tạo hóa thật thích trêu người mà.”-Vô Tà cười cười, cặp đôi gì mà người tưởng vũ mị lại hiền dịu ít nói, người tưởng hiền dịu lại là người có cá tính.
-“Này hai người nói xấu gì em đấy?”-Cơ Diễm thấy hai người Vô Tà thì thầm to nhỏ liền tiến đến hóng hớt.
-“Cũng không có gì cả.”-Bỗng nhiên Vô Tà chợt nhận ra điều gì đó liền hỏi-“Mà em là nữ vương thời đó vậy sao dòng máu xà nhân vương truyền về sau được?”
-“Trong bộ tộc luôn lưu trữ một giọt máu của xà nhân vương khi nữ vương không may mất đi không còn truyền nhân thì một xà nhân sẽ nuốt nó để có cơ hội thay máu trở thành nữ vương, tuy nhiên đời sau sẽ yếu đi rất nhiều.”
-“Còn có chuyện như vậy nữa!”-Cái vụ này mới nghe à nha.”
-“Anh còn nghe gì về đời trước không?”
-“Không phải nàng đã hy sinh huyết khí để tăng cường số mệnh rồi sao?”
-“Em có thể cảm nhận được, nhưng không biết cấp bậc của nàng, chứ nếu nàng cũng chỉ là Đấu Tông thì thời gian sắp đến để hiến tế rồi.”
-“Có vẻ không ổn rồi đây?”-Vô Tà ánh mắt có phần trở nên nghiêm túc.
-“Là sao?”-Dao Tuyết thấy không ổn.
-“Xà tộc sắp bị diệt rồi. Nữ vương hiện tại chưa từng nghe nói có con, mà nàng cho dù đạt Đấu Tông đi chăng nữa, mà dùng máu nàng tạo xà vương chẳng phải sẽ càng yếu sao? Đạt Đấu Vương không đấy cũng là cả một vấn đề, mà không nói xa thế chỉ cần nàng chết không còn Đấu Hoàng thì các nước ắt sẽ tiến quân tiêu diệt luôn.”-Vô Tà nói ra suy nghĩ của mình. Dao Tuyết nghe mà mặt biến sắc, nàng dù sao cũng chỉ là linh hồn thể mà thôi, không thể giúp được gì nhiều trong việc hưng chấn tộc xà nhân.
-“Diễm nhi giúp ta một tay nào.”
-“Được.”-Diễm kiếm biến to rơi xuống dưới chân Vô Tà, tốc độ phi kiếm liền tăng tốc hơn gấp đôi nhắm thẳng hướng đông mà như lưu tinh bay vút đi.
...
...
...
Nhờ Vô Danh công pháp, lượng đấu khí của Vô Tà liên tục được hồi phục nên mặc dù liên tục dùng phi kiếm với tốc độ cao cũng không khiến hắn phải ngừng lại nghỉ ngơi hồ phục đấu khí mà chỉ cần giảm tốc độ đi một nửa mà thôi, rồi lại tiếp tục dùng tốc độ cao mà tiến thẳng đến Tháp Nhĩ Qua sa mạc.
Sau mấy ngày liên tục phi hành như thế, Vô Tà đã ở trong phạm vi của Tháp Nhĩ Qua sa mạc rồi.
-“Tuyết muội, nơi đây dị hỏa vừa được lấy đi.”-Cơ Diễm cảm ứng được lên tiếng.
-“Cái gì, chẳng phải công pháp đó là công pháp thấp nhất trong tộc sao?”-Dao Tuyết lòng càng gấp gáp hơn-“Tà ca, nhanh hơn nữa được không?”
-“Được, Y Tiêu ngồi cho vững.”-Vô Tà nghiêm túc nói, hai tay liên tục kết một chuỗi thủ ấn, khi chuỗi thủ ấn kết thúc Vô Tà hét lớn một tiếng-“Nghịch Chuyển!”
Dòng đấu khí trong người Vô Tà theo tiếng hét mà vận chuyển ngược lại với vận tuyến ban đầu. Vô Danh công pháp tu thuận nghịch được, nên không xa lạ khi đấu khí vận chuyển thuận nghịch nhưng khi nghịch chuyển thực lực tăng mạnh đánh đổi bằng tuổi thọ (Cái này hắn không lo) và sẽ bị trọng thương nghiêm trọng.
-“Kẻ nào dám xông vào...”-Một mỹ nữ xà nhân Đấu Vương cấp bay vút lên muốn cản đường tiến của Vô Tà.
-“Câm mồm! Ta lệnh cho ngươi truyền lệnh đi tất cả xà nhân đều tránh đường không, chết!”-Dao Tuyết cảm giác nàng cho nàng biết Nữ vương hiện tại tình huống không ổn chút nào nên lòng đầy gấp gáp. Đế vương chi khí tỏa ra khiến mỹ nữ xà nhân kia vội lui tránh không dám ngăn cản, nàng có cảm giác chỉ cần nàng từ chối lập tức chết.
Phải công nhận Dao Tuyết nóng lên thật đáng sợ. Đế vương khí không hề thu lại, đế vương nộ ngàn dặm diệt vong, không hề có một xà nhân nào mù mắt dám cản lại Vô Tà nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.