Chương 36: Lãnh chúa mới 2
Khinh Vân Đạm
27/01/2020
Edit: Theresa Thai
Beta: Sakura
Arthur thu hết thảy hết vào mắt, trong lòng càng phát ra khó chịu —— anh nơi nào có cơ hội lựa chọn? Nếu không đồng ý, bầy Sư thứu đuôi đỏ sợ là sẽ muốn bạo động.
Lấy lại bình tĩnh, anh tỉnh táo lại, liên tiếp ném ra nghi vấn trong lòng, “Nếu đồng ý ở lại, tính là tiếp nhận ai thuê? Bình thường làm việc gì?”
“Thuê đoàn thám hiểm, một tháng cần thanh toán 200 đồng vàng, không nói hai giá, số tiền này ai ra?”
“Đoàn viên ở đâu? Bầy Sư thứu thu xếp thế nào? Trọng yếu nhất chính là, ngài Lãnh chúa sẽ đồng ý sao?”
Alice mỉm cười nói, “Xin được tự giới thiệu lại, tôi tên Alice, Pháp sư toàn hệ, sắp kế nhiệm tước vị Lãnh chúa.”
Toàn thân Arthur chấn động, hơn nửa ngày mới nói, “Hóa ra hết thảy đều là đã kế hoạch tốt.”
“Tôi rất tán thành thực lực của mọi người, thật lòng hy vọng đoàn thám hiểm có thể gia nhập Clayton.” Alice nghiêm túc tỏ thái độ.
Nghe nghe, Gerry phát giác không thích hợp, lời thuyết phục này sao nghe quen tai vậy? Lại nghĩ nghĩ, đây không phải là lúc anh khuyên Alice vào đoàn đã nói sao?
Nếu bị trưởng đoàn biết, khẳng định sẽ bị đánh...
Gerry cụp đầu co lại ở một bên, tận lực giảm bớt cảm giác tồn tại.
“Công việc thường ngày là gì? Mỗi tháng 200 đồng vàng tiền thuê thanh toán thế nào? Trả lời vấn đề của tôi.” Mi tâm Arthur nhíu chặt.
Alice trả lời từng vấn đề một, “Ở lại, phân thành 3 tốp tuần tra trong trấn, bảo vệ an toàn cho cư dân trong trấn, ngăn cản đánh nhau ẩu đả, thỉnh thoảng cưỡi Sư thứu đuôi đỏ, ra ngoài buôn bán, vận chuyển hàng hóa.”
“Tiền thuê 200 đồng vàng? Không có vấn đề, cứ đầu mỗi tháng tôi sẽ thanh toán đúng hạn.”
“Nhà thám hiểm có thể tìm một nơi hẻo lánh yên tĩnh để ở, sinh hoạt cùng với Sư thứu.”
“Mặt khác, rượu Hỏa Diễm mỗi tháng cung ứng miễn phí mười thùng. Nếu cần mua nhiều hơn, thì 2 đồng vàng một thùng.”
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Làm việc dễ dàng, không có nguy hiểm quá lớn. Nếu không quỵt tiền thuê, vậy thì ở lại cũng khá tốt.
Nghĩ tới đây, Arthur trịnh trọng đồng ý, “Đồng ý.”
Sau khi xác định thuê mướn rồi, hai bên nói chuyện tùy ý hơn nhiều.
Arthur bày tỏ, “Lần này tới, vốn là tìm kiếm thảo dược quý hiếm cho Dược sư cao cấp. Hiện tại nhiệm vụ thất bại, như thế nào cũng phải trở về một chuyến, báo cho cố chủ một câu trả lời.”
“Nhưng cô yên tâm, ta chỉ đem đi hai người. Đoàn viên còn lại, Sư thứu để lại, nghe cô phân công.”
Cuối cùng anh hứa hẹn, “Chuyện vừa giải quyết xong, tôi sẽ mau chóng chạy về.”
“Được.” Alice sảng khoái đồng ý.
Vì có thể thuận lợi xuất hành, Arthur da mặt dày xin cô rượu Hỏa Diễm.
Mục tiêu đã đạt thành, Alice cũng không tính toán chi li, sảng khoái lấy thùng gỗ trong nhẫn không gian ra.
Sau khi nói cám ơn, một đoàn người Arthur rời đi.
Trở lại góc Tây Bắc, đút cho mỗi con Sư thứu hai ngụm rượu Hỏa Diễm, chúng nó lập tức trở nên vừa ngoan lại nghe lời, nói cái gì đều làm theo.
Arthur đã tuyệt vọng với đám tửu quỷ này rồi.
“Trưởng đoàn, thật muốn ở tại Clayton sao?” Gerry có chút khó chịu. Muốn anh nói, chính mình khổ luyện võ nghệ, cũng không phải là vì một ngày kia vì Nam tước mà cống hiến sao?
Arthur chỉ chỉ bầy Sư thứu, mặt không biểu tình, “Cậu hỏi xem chúng nó có chịu rời đi hay không.”
Gerry nhất thời á khẩu không trả lời được.
“Còn nhớ rõ lúc trước vì sao không có tiếp nhận Bá tước thuê không?” Đôi mắt Arthur buông xuống, tự hỏi tự trả lời, “Bởi vì hắn không có cách nào mỗi tháng chi ra 200 đồng vàng, muốn cò kè mặc cả, chém đứt một nửa.”
“100 đồng vàng không đủ để chèo chống chi tiêu của đoàn đội, tôi không thể không từ chối.”
“Nếu Alice kế nhiệm Lãnh chúa, thật sự có thể trả nổi tiền thuê, ở lại chưa hẳn không phải là một chuyện tốt.”
“Đừng quên, lần này đi dãy núi U Minh tìm kiếm thảo dược, có người vĩnh viễn ở lại trên núi. Lần sau có thể là cậu, có thể là tôi, cũng có thể là ai cũng không trốn thoát.”
“Có thể dễ dàng kiếm tiền, ai tình nguyện cầm đầu mình ra làm việc?”
Gerry bị thuyết phục, không phản đối nữa.
Có lẽ từ nay về sau, bọn họ sẽ nghênh đón cuộc sống hoàn toàn mới.
Đáy lòng Arthur nổi lên một tia gợn sóng, lúc này cao giọng nói, “Gerry, Bryan, đi cùng tôi.”
“Lúc tôi không có ở đây, Mary phụ trách công việc trong đoàn, tất cả mọi chuyện do cô ấy định đoạt.”
“Đều an phận một chút, đừng gây chuyện, chờ tôi trở lại.”
Mọi người cùng đáp lại.
Lúc này Arthur mới kêu Gerry, Bryan, cưỡi lên vật cưỡi của mình lên đường.
**
Đưa tiễn một đoàn người Arthur, gương mặt Alice sụp đổ, “Một tháng 200 đồng vàng? Ra giá đủ hung ác.”
“Chúng ta thuê nổi không?” Katherine lo lắng, “Việc kinh doanh trong tiệm mặc dù khá tốt, nhưng tính toán đâu ra đấy, một tháng cũng chỉ kiếm được 20 đồng vàng.”
“Biện pháp chắc chắn sẽ có.” Ngữ điệu Alice tang thương.
Thực sự không được, vậy liền bật hack chơi thôi!
Katherine không biết cụ thể cô chủ có tính toán gì, nhưng thấy cô ấy cũng không nóng nảy, liền yên lòng, “Vâng, đều nghe chị chủ.”
“Tôi đi ra ngoài một chuyến.” Tính toán một lát, trong lòng Alice có chủ ý, đứng lên vội vàng đi ra ngoài.
Katherine đưa mắt nhìn cô chủ rời đi, thấp giọng thì thầm, “200 đồng vàng ah...”
Một nhà 3 người bình thường, một tháng có 20 đồng bạc, liền đã có thể sinh hoạt thoải thoải mái mái.
200 đồng vàng, chi tiêu của tất cả cư dân trong trấn trong một tháng cộng lại, có khả năng cũng không có nhiều như vậy.
Trong phòng thí nghiệm, Noah đang tại chế tác bù nhìn luyện kim.
Bù nhìn cao khoảng nửa người, tay trái cầm khiên, tay phải cầm kiếm, thoạt nhìn như một Kiếm sĩ nhỏ.
Alice nhìn thấy, phản ứng đầu tiên lại là, “Món đồ chơi này có thể bán bao nhiêu tiền?”
Noah nghe thấy giọng nói quen thuộc, cũng không ngẩng đầu lên, “Đặt riêng, nguyên vật liệu do bọn họ cung cấp, phí chế tác là 500 đồng vàng. Đẳng cấp 20, có thể đối luyện với người mới học.”
Tiện tay chế tác một đồ chơi nhỏ đã trị giá 500 đồng vàng rồi, đây mới là giá trị của trình độ đỉnh tiêm trong ngành nghề nên có!
Alice không khỏi cảm khái, “Khó trách anh có tiền như vậy, mua đồ chỉ dùng đồng vàng.”
Noah ngước mắt, “Không phải bởi vì có tiền mới tiêu đồng vàng.”
“Vậy thì vì sao?” Alice thuận miệng tiếp câu.
“Bởi vì cảm thấy phiền phức, thối tiền thừa rất không tiện.” Noah nghiêm túc nói rõ.
Alice, “...”
Anh còn không bằng đừng giải thích.
“Nếu dùng nguyên vật liệu trong tủ, phải trả bao nhiêu tiền?” Alice đổi chủ đề.
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trừ chế tác nhẫn không gian, quyển trục và pháp trượng ma thuật, cô vẫn chưa từng chạm vào ngăn tủ trong phòng thí nghiệm. Bình thường đều mua sẵn nguyên vật liệu ở cửa hàng học viện, sau đó về phòng thí nghiệm, mượn công cụ để dùng.
“Thứ nào?”
“Nước suối Sinh Mệnh, cỏ Kỳ Tinh Mang ba năm tuổi, quả Dung Nham...” Alice liên tiếp báo ra tên loại thảo dược.
Noah mừng rỡ, chững chạc đàng hoàng báo giá, “Một thùng kem lớn, một nồi lẩu kèm món ăn, một bát thịt kho tàu...”
Alice, “???”
Phương thức báo giá này có phải không quá đúng rồi không?
“Ý của tôi là, cần thanh toán bao nhiêu đồng vàng?”
Noah không quá cao hứng, “Không cần tiền, dùng đồ ăn thanh toán.”
“Anh nói thật chứ? Không phải nói đùa?” Tâm tình Alice phức tạp.
Xung quanh suối Sinh Mệnh luôn có ma thú cao đẳng hoành hành, con người một khi xông lầm, rất khó còn sống rời đi.
Cỏ Tinh Mang, mặt lá phủ kín lấm chấm đầy lỗ nhỏ. Sinh trưởng đầy một năm liền có thể làm thuốc, ba năm là hiệu quả tốt nhất. Loại thực vật này sinh trưởng ở điều kiện khắc nghiệt, số lượng thưa thớt, đặc biệt hiếm thấy.
Quả Dung Nham, tên như ý nghĩa, chỉ nở hoa kết trái ở gần dung nham, muốn hái cần bốc lên phong hiểm cực lớn.
Cho dù với Noah, khẳng định không có nguy hiểm tính mạng gì. Nhưng vì tìm kiếm những thứ này mà chạy ngược chạy xuôi, ngẫm lại liền rất vất vả.
Mà bây giờ, dược liệu trân quý, hiếm có, có giá trị không nhỏ lại bị dùng để đổi với cô kem, nồi lẩu kèm món ăn, thịt kho tàu, Alice cảm giác tiện nghi này, mình chiếm đều thấy xấu hổ.
“Không cần khách khí, nên thu bao nhiêu liền thu bấy nhiêu.” Cô lại nhấn mạnh.
Dược liệu cầm tới tay, cô dự định chế tạo thuốc Sinh Mệnh. Đây chính là dược phẩm cao cấp chính cống, sau khi uống có thể kéo dài thêm 5 – 10 tuổi thọ, bán mấy ngàn đồng vàng rất dễ dàng.
“Tôi lấy tiền làm gì? Lại không thiếu tiền.” Noah nhếch môi mỏng, “Không đồng ý nói thẳng, đừng quanh co lòng vòng kiếm cớ.”
Alice oán thầm, nếu cô vô sỉ hơn một chút, đã sớm liền đồng ý trao đổi rồi. Sở dĩ do dự, còn không phải là bởi vì quá có lương tâm!
Giờ này khắc này, cô cảm thấy mình giống như bị đứa trẻ quấn lên. Đối phương cứng rắn muốn dùng bảo thạch giá trị liên thành, trao đổi kẹo que với cô.
Câu thông không chịu nghe, không đồng ý đổi liền tức giận.
Alice càng nghĩ càng bất đắc dĩ —— cô thật sự không muốn lừa dối đứa trẻ.
“Cô cần dược liệu, tôi cần mỹ thực, mọi người đều theo như nhu cầu, đến cùng là chỗ nào không được?” Noah nghĩ mãi mà không rõ.
Chỉ nhìn biểu tình, có lẽ người bên ngoài sẽ cho rằng giao dịch không thành lập, người bị thiệt lớn là hắn.
“Dược liệu quá trân quý...” Alice có chút do dự.
“Kem, lẩu, thịt kho tàu chỉ có một mình cô biết làm.” Ánh mắt đối đầu, Noah nghiêm túc nói, “Cho dù có tiền, đến nơi khác cũng không mua được hương vị đó.”
Thần thái rất trang trọng, giống như đang miêu tả bảo bối vô giá nào đó.
Alice, “...”
Dường như có chút đạo lý.
“Hai thùng kem lớn, hai nồi lẩu kèm món ăn, hai bát thịt kho tàu...” Alice nâng giá lên gấp đôi, đau đớn hạ quyết tâm, “Lúc nào muốn ăn, lúc đó nói với tôi.”
Nghe vậy, ánh mắt Noah lập tức lấp lánh, lộ ra một nụ cười yếu ớt.
Alice đột nhiên nhớ lại, có hai lần bác bỏ yêu cầu thêm đồ ăn, khí áp quanh thân người nào đó cực thấp, sắc mặt đen rất lâu.
Nhưng nếu để anh ăn hài lòng, vật phẩm trong phòng thí nghiệm tùy tiện dùng, nửa điểm ý kiến cũng không có.
Người này... Thật sự là ăn hóa, nhìn vấn đề ăn uống nặng hơn hết mọi thứ.
Sau khi suy nghĩ kỹ càng, khóe miệng Alice không khỏi co rút.
**
Mấy ngày sau, Vương đô, nhà đấu giá Vera.
Trong văn phòng, George Vera một mặt u ám, mặt trầm như nước.
Giám đốc thận trọng nói, “Ông chủ, bảy ngày nữa, chính là tròn 10 năm nhà đấu giá thành lập. Theo lý, nên tổ chức vô cùng náo nhiệt, rộng rãi phát vé mời. Nhưng không đúng lúc là, buổi đấu giá hàng tháng của nhà đấu giá Doyle cũng trùng hợp ở cùng một ngày...”
Nhà đấu giá Vera đã từng huy hoàng, nhưng mấy năm gần đây đối thủ cạnh tranh tăng nhiều, chất lượng của vật phẩm đấu giá trong nhà sụt giảm, thanh danh của Vera đã sớm kém xa trước đây.
Nhà đấu giá Doyle lại là nhân tài mới nổi, thanh danh chính vượng.
Nếu buổi đấu giá của hai nhà đặt trong cùng một ngày, khách nhân sẽ chọn đến nhà đấu giá nào, nhà mình không biết chừng sẽ bị người nghị luận như thế nào đâu.
Cho nên dựa theo ý của giám đốc, dứt khoát đừng tranh, xê dịch thời gian ra.
Nhưng mà làm như vậy, mặc cho ai cũng đều thấy được, trong lòng nhà đấu giá Vera e sợ.
Trên thực tế, giám đốc cũng không muốn nhận sợ. Nếu là thời kỳ cường thịnh lúc trước, hắn nhất định chọn cứng đối cứng, dạy cho đối thủ cạnh tranh cách làm người. Nhưng bây giờ...
Nếu không xê dịch ra, khách nhân như ong vỡ tổ chạy tới bên đối thủ cạnh tranh, chẳng những thanh danh bị hao tổn, mà vật phẩm cũng không bán ra được giá tốt.
Lui, nhường, khó giữ được danh tiếng, nhưng tối thiểu có thể mò được chút lợi ích thực tế.
George mím môi không nói.
Hai sự lựa chọn, một cái rất kém cỏi, một cái càng kém. Chọn thế nào, kỳ thật trong lòng hiểu rõ cực kì. ông chỉ là, không cam tâm...
Mắt thấy nhà đấu giá Vera đi từ cường thịnh đến xuống dốc không phanh, giống như mỹ nhân tuổi xế chiều, ôngcảm thấy cực kỳ khó chịu, trong lòng nghẹn đến khó thở.
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng lại không nguyện ý thừa nhận, vẫn phải đối mặt với hiện thực.
Tay phải siết thành quyền, George gằn từng chữ, “Anh nói rất đúng. Lấy tình huống trước mắt của hai nhà đấu giá, không cần thiết vì khí phách nhất thời...”
Lời còn chưa dứt lời, cửa “Rầm” một tiếng bị đẩy ra.
Lời nói bị đánh gãy, George nhíu nhíu mày, rất không vui.
Người đến là chuyên gia giám định chính của nhà đấu giá. Chỉ thấy gương mặt hắn đỏ bừng, run rẩy nói, “Ông, ông chủ, có người muốn đặt ba bình thuốc Sinh Mệnh ở nhà đấu giá của chúng ta gửi bán!”
Thuốc Sinh Mệnh?!
George vừa mừng vừa sợ, bỗng nhiên đứng lên, “Người đâu?”
“Tôi tự làm chủ, hứa với cô ấy sẽ không thu phí thủ tục. Khách nhân để thuốc lại, người đã rời đi.” Nói, chuyên gia giám định chính mở vali xách tay ra.
Chỉ thấy trong tầng tầng vải nhung đỏ, ba bình thuốc nằm lẳng lặng trong khuông.
George cầm thuốc lên cẩn thận xem xét, phát hiện chất lỏng tinh khiết cực kỳ, cả bình phát ra màu lam nhàn nhạt.
Sử dụng thuật Giám định, kết quả biểu hiện ——
Tên vật phẩm: Thuốc Sinh Mệnh
Trạng thái vật phẩm: Phẩm cấp hoàn hảo, tràn ngập lực Sinh Mệnh.
Tác dụng của vật phẩm: Sau khi uống có thể gia tăng 5 – 10 tuổi thọ.
“Đúng là thuốc Sinh Mệnh!” George cất tiếng cười to, vui vô cùng.
Một lát sau, hắn quét qua vẻ lo lắng giữa lông mày, cao giọng nói, “Không cần đổi ngày, liền định ở đúng ngày kỷ niệm trong 10 năm. Mặt khác, kêu người thả ra tin tức, buổi đấu giá chỉ có cầm vé mời mới được vào sân.”
“Vâng.” Giám đốc hứng thú bừng bừng đáp lại, hai đầu lông mày tràn đầy vui sướng.
Beta: Sakura
Arthur thu hết thảy hết vào mắt, trong lòng càng phát ra khó chịu —— anh nơi nào có cơ hội lựa chọn? Nếu không đồng ý, bầy Sư thứu đuôi đỏ sợ là sẽ muốn bạo động.
Lấy lại bình tĩnh, anh tỉnh táo lại, liên tiếp ném ra nghi vấn trong lòng, “Nếu đồng ý ở lại, tính là tiếp nhận ai thuê? Bình thường làm việc gì?”
“Thuê đoàn thám hiểm, một tháng cần thanh toán 200 đồng vàng, không nói hai giá, số tiền này ai ra?”
“Đoàn viên ở đâu? Bầy Sư thứu thu xếp thế nào? Trọng yếu nhất chính là, ngài Lãnh chúa sẽ đồng ý sao?”
Alice mỉm cười nói, “Xin được tự giới thiệu lại, tôi tên Alice, Pháp sư toàn hệ, sắp kế nhiệm tước vị Lãnh chúa.”
Toàn thân Arthur chấn động, hơn nửa ngày mới nói, “Hóa ra hết thảy đều là đã kế hoạch tốt.”
“Tôi rất tán thành thực lực của mọi người, thật lòng hy vọng đoàn thám hiểm có thể gia nhập Clayton.” Alice nghiêm túc tỏ thái độ.
Nghe nghe, Gerry phát giác không thích hợp, lời thuyết phục này sao nghe quen tai vậy? Lại nghĩ nghĩ, đây không phải là lúc anh khuyên Alice vào đoàn đã nói sao?
Nếu bị trưởng đoàn biết, khẳng định sẽ bị đánh...
Gerry cụp đầu co lại ở một bên, tận lực giảm bớt cảm giác tồn tại.
“Công việc thường ngày là gì? Mỗi tháng 200 đồng vàng tiền thuê thanh toán thế nào? Trả lời vấn đề của tôi.” Mi tâm Arthur nhíu chặt.
Alice trả lời từng vấn đề một, “Ở lại, phân thành 3 tốp tuần tra trong trấn, bảo vệ an toàn cho cư dân trong trấn, ngăn cản đánh nhau ẩu đả, thỉnh thoảng cưỡi Sư thứu đuôi đỏ, ra ngoài buôn bán, vận chuyển hàng hóa.”
“Tiền thuê 200 đồng vàng? Không có vấn đề, cứ đầu mỗi tháng tôi sẽ thanh toán đúng hạn.”
“Nhà thám hiểm có thể tìm một nơi hẻo lánh yên tĩnh để ở, sinh hoạt cùng với Sư thứu.”
“Mặt khác, rượu Hỏa Diễm mỗi tháng cung ứng miễn phí mười thùng. Nếu cần mua nhiều hơn, thì 2 đồng vàng một thùng.”
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Làm việc dễ dàng, không có nguy hiểm quá lớn. Nếu không quỵt tiền thuê, vậy thì ở lại cũng khá tốt.
Nghĩ tới đây, Arthur trịnh trọng đồng ý, “Đồng ý.”
Sau khi xác định thuê mướn rồi, hai bên nói chuyện tùy ý hơn nhiều.
Arthur bày tỏ, “Lần này tới, vốn là tìm kiếm thảo dược quý hiếm cho Dược sư cao cấp. Hiện tại nhiệm vụ thất bại, như thế nào cũng phải trở về một chuyến, báo cho cố chủ một câu trả lời.”
“Nhưng cô yên tâm, ta chỉ đem đi hai người. Đoàn viên còn lại, Sư thứu để lại, nghe cô phân công.”
Cuối cùng anh hứa hẹn, “Chuyện vừa giải quyết xong, tôi sẽ mau chóng chạy về.”
“Được.” Alice sảng khoái đồng ý.
Vì có thể thuận lợi xuất hành, Arthur da mặt dày xin cô rượu Hỏa Diễm.
Mục tiêu đã đạt thành, Alice cũng không tính toán chi li, sảng khoái lấy thùng gỗ trong nhẫn không gian ra.
Sau khi nói cám ơn, một đoàn người Arthur rời đi.
Trở lại góc Tây Bắc, đút cho mỗi con Sư thứu hai ngụm rượu Hỏa Diễm, chúng nó lập tức trở nên vừa ngoan lại nghe lời, nói cái gì đều làm theo.
Arthur đã tuyệt vọng với đám tửu quỷ này rồi.
“Trưởng đoàn, thật muốn ở tại Clayton sao?” Gerry có chút khó chịu. Muốn anh nói, chính mình khổ luyện võ nghệ, cũng không phải là vì một ngày kia vì Nam tước mà cống hiến sao?
Arthur chỉ chỉ bầy Sư thứu, mặt không biểu tình, “Cậu hỏi xem chúng nó có chịu rời đi hay không.”
Gerry nhất thời á khẩu không trả lời được.
“Còn nhớ rõ lúc trước vì sao không có tiếp nhận Bá tước thuê không?” Đôi mắt Arthur buông xuống, tự hỏi tự trả lời, “Bởi vì hắn không có cách nào mỗi tháng chi ra 200 đồng vàng, muốn cò kè mặc cả, chém đứt một nửa.”
“100 đồng vàng không đủ để chèo chống chi tiêu của đoàn đội, tôi không thể không từ chối.”
“Nếu Alice kế nhiệm Lãnh chúa, thật sự có thể trả nổi tiền thuê, ở lại chưa hẳn không phải là một chuyện tốt.”
“Đừng quên, lần này đi dãy núi U Minh tìm kiếm thảo dược, có người vĩnh viễn ở lại trên núi. Lần sau có thể là cậu, có thể là tôi, cũng có thể là ai cũng không trốn thoát.”
“Có thể dễ dàng kiếm tiền, ai tình nguyện cầm đầu mình ra làm việc?”
Gerry bị thuyết phục, không phản đối nữa.
Có lẽ từ nay về sau, bọn họ sẽ nghênh đón cuộc sống hoàn toàn mới.
Đáy lòng Arthur nổi lên một tia gợn sóng, lúc này cao giọng nói, “Gerry, Bryan, đi cùng tôi.”
“Lúc tôi không có ở đây, Mary phụ trách công việc trong đoàn, tất cả mọi chuyện do cô ấy định đoạt.”
“Đều an phận một chút, đừng gây chuyện, chờ tôi trở lại.”
Mọi người cùng đáp lại.
Lúc này Arthur mới kêu Gerry, Bryan, cưỡi lên vật cưỡi của mình lên đường.
**
Đưa tiễn một đoàn người Arthur, gương mặt Alice sụp đổ, “Một tháng 200 đồng vàng? Ra giá đủ hung ác.”
“Chúng ta thuê nổi không?” Katherine lo lắng, “Việc kinh doanh trong tiệm mặc dù khá tốt, nhưng tính toán đâu ra đấy, một tháng cũng chỉ kiếm được 20 đồng vàng.”
“Biện pháp chắc chắn sẽ có.” Ngữ điệu Alice tang thương.
Thực sự không được, vậy liền bật hack chơi thôi!
Katherine không biết cụ thể cô chủ có tính toán gì, nhưng thấy cô ấy cũng không nóng nảy, liền yên lòng, “Vâng, đều nghe chị chủ.”
“Tôi đi ra ngoài một chuyến.” Tính toán một lát, trong lòng Alice có chủ ý, đứng lên vội vàng đi ra ngoài.
Katherine đưa mắt nhìn cô chủ rời đi, thấp giọng thì thầm, “200 đồng vàng ah...”
Một nhà 3 người bình thường, một tháng có 20 đồng bạc, liền đã có thể sinh hoạt thoải thoải mái mái.
200 đồng vàng, chi tiêu của tất cả cư dân trong trấn trong một tháng cộng lại, có khả năng cũng không có nhiều như vậy.
Trong phòng thí nghiệm, Noah đang tại chế tác bù nhìn luyện kim.
Bù nhìn cao khoảng nửa người, tay trái cầm khiên, tay phải cầm kiếm, thoạt nhìn như một Kiếm sĩ nhỏ.
Alice nhìn thấy, phản ứng đầu tiên lại là, “Món đồ chơi này có thể bán bao nhiêu tiền?”
Noah nghe thấy giọng nói quen thuộc, cũng không ngẩng đầu lên, “Đặt riêng, nguyên vật liệu do bọn họ cung cấp, phí chế tác là 500 đồng vàng. Đẳng cấp 20, có thể đối luyện với người mới học.”
Tiện tay chế tác một đồ chơi nhỏ đã trị giá 500 đồng vàng rồi, đây mới là giá trị của trình độ đỉnh tiêm trong ngành nghề nên có!
Alice không khỏi cảm khái, “Khó trách anh có tiền như vậy, mua đồ chỉ dùng đồng vàng.”
Noah ngước mắt, “Không phải bởi vì có tiền mới tiêu đồng vàng.”
“Vậy thì vì sao?” Alice thuận miệng tiếp câu.
“Bởi vì cảm thấy phiền phức, thối tiền thừa rất không tiện.” Noah nghiêm túc nói rõ.
Alice, “...”
Anh còn không bằng đừng giải thích.
“Nếu dùng nguyên vật liệu trong tủ, phải trả bao nhiêu tiền?” Alice đổi chủ đề.
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trừ chế tác nhẫn không gian, quyển trục và pháp trượng ma thuật, cô vẫn chưa từng chạm vào ngăn tủ trong phòng thí nghiệm. Bình thường đều mua sẵn nguyên vật liệu ở cửa hàng học viện, sau đó về phòng thí nghiệm, mượn công cụ để dùng.
“Thứ nào?”
“Nước suối Sinh Mệnh, cỏ Kỳ Tinh Mang ba năm tuổi, quả Dung Nham...” Alice liên tiếp báo ra tên loại thảo dược.
Noah mừng rỡ, chững chạc đàng hoàng báo giá, “Một thùng kem lớn, một nồi lẩu kèm món ăn, một bát thịt kho tàu...”
Alice, “???”
Phương thức báo giá này có phải không quá đúng rồi không?
“Ý của tôi là, cần thanh toán bao nhiêu đồng vàng?”
Noah không quá cao hứng, “Không cần tiền, dùng đồ ăn thanh toán.”
“Anh nói thật chứ? Không phải nói đùa?” Tâm tình Alice phức tạp.
Xung quanh suối Sinh Mệnh luôn có ma thú cao đẳng hoành hành, con người một khi xông lầm, rất khó còn sống rời đi.
Cỏ Tinh Mang, mặt lá phủ kín lấm chấm đầy lỗ nhỏ. Sinh trưởng đầy một năm liền có thể làm thuốc, ba năm là hiệu quả tốt nhất. Loại thực vật này sinh trưởng ở điều kiện khắc nghiệt, số lượng thưa thớt, đặc biệt hiếm thấy.
Quả Dung Nham, tên như ý nghĩa, chỉ nở hoa kết trái ở gần dung nham, muốn hái cần bốc lên phong hiểm cực lớn.
Cho dù với Noah, khẳng định không có nguy hiểm tính mạng gì. Nhưng vì tìm kiếm những thứ này mà chạy ngược chạy xuôi, ngẫm lại liền rất vất vả.
Mà bây giờ, dược liệu trân quý, hiếm có, có giá trị không nhỏ lại bị dùng để đổi với cô kem, nồi lẩu kèm món ăn, thịt kho tàu, Alice cảm giác tiện nghi này, mình chiếm đều thấy xấu hổ.
“Không cần khách khí, nên thu bao nhiêu liền thu bấy nhiêu.” Cô lại nhấn mạnh.
Dược liệu cầm tới tay, cô dự định chế tạo thuốc Sinh Mệnh. Đây chính là dược phẩm cao cấp chính cống, sau khi uống có thể kéo dài thêm 5 – 10 tuổi thọ, bán mấy ngàn đồng vàng rất dễ dàng.
“Tôi lấy tiền làm gì? Lại không thiếu tiền.” Noah nhếch môi mỏng, “Không đồng ý nói thẳng, đừng quanh co lòng vòng kiếm cớ.”
Alice oán thầm, nếu cô vô sỉ hơn một chút, đã sớm liền đồng ý trao đổi rồi. Sở dĩ do dự, còn không phải là bởi vì quá có lương tâm!
Giờ này khắc này, cô cảm thấy mình giống như bị đứa trẻ quấn lên. Đối phương cứng rắn muốn dùng bảo thạch giá trị liên thành, trao đổi kẹo que với cô.
Câu thông không chịu nghe, không đồng ý đổi liền tức giận.
Alice càng nghĩ càng bất đắc dĩ —— cô thật sự không muốn lừa dối đứa trẻ.
“Cô cần dược liệu, tôi cần mỹ thực, mọi người đều theo như nhu cầu, đến cùng là chỗ nào không được?” Noah nghĩ mãi mà không rõ.
Chỉ nhìn biểu tình, có lẽ người bên ngoài sẽ cho rằng giao dịch không thành lập, người bị thiệt lớn là hắn.
“Dược liệu quá trân quý...” Alice có chút do dự.
“Kem, lẩu, thịt kho tàu chỉ có một mình cô biết làm.” Ánh mắt đối đầu, Noah nghiêm túc nói, “Cho dù có tiền, đến nơi khác cũng không mua được hương vị đó.”
Thần thái rất trang trọng, giống như đang miêu tả bảo bối vô giá nào đó.
Alice, “...”
Dường như có chút đạo lý.
“Hai thùng kem lớn, hai nồi lẩu kèm món ăn, hai bát thịt kho tàu...” Alice nâng giá lên gấp đôi, đau đớn hạ quyết tâm, “Lúc nào muốn ăn, lúc đó nói với tôi.”
Nghe vậy, ánh mắt Noah lập tức lấp lánh, lộ ra một nụ cười yếu ớt.
Alice đột nhiên nhớ lại, có hai lần bác bỏ yêu cầu thêm đồ ăn, khí áp quanh thân người nào đó cực thấp, sắc mặt đen rất lâu.
Nhưng nếu để anh ăn hài lòng, vật phẩm trong phòng thí nghiệm tùy tiện dùng, nửa điểm ý kiến cũng không có.
Người này... Thật sự là ăn hóa, nhìn vấn đề ăn uống nặng hơn hết mọi thứ.
Sau khi suy nghĩ kỹ càng, khóe miệng Alice không khỏi co rút.
**
Mấy ngày sau, Vương đô, nhà đấu giá Vera.
Trong văn phòng, George Vera một mặt u ám, mặt trầm như nước.
Giám đốc thận trọng nói, “Ông chủ, bảy ngày nữa, chính là tròn 10 năm nhà đấu giá thành lập. Theo lý, nên tổ chức vô cùng náo nhiệt, rộng rãi phát vé mời. Nhưng không đúng lúc là, buổi đấu giá hàng tháng của nhà đấu giá Doyle cũng trùng hợp ở cùng một ngày...”
Nhà đấu giá Vera đã từng huy hoàng, nhưng mấy năm gần đây đối thủ cạnh tranh tăng nhiều, chất lượng của vật phẩm đấu giá trong nhà sụt giảm, thanh danh của Vera đã sớm kém xa trước đây.
Nhà đấu giá Doyle lại là nhân tài mới nổi, thanh danh chính vượng.
Nếu buổi đấu giá của hai nhà đặt trong cùng một ngày, khách nhân sẽ chọn đến nhà đấu giá nào, nhà mình không biết chừng sẽ bị người nghị luận như thế nào đâu.
Cho nên dựa theo ý của giám đốc, dứt khoát đừng tranh, xê dịch thời gian ra.
Nhưng mà làm như vậy, mặc cho ai cũng đều thấy được, trong lòng nhà đấu giá Vera e sợ.
Trên thực tế, giám đốc cũng không muốn nhận sợ. Nếu là thời kỳ cường thịnh lúc trước, hắn nhất định chọn cứng đối cứng, dạy cho đối thủ cạnh tranh cách làm người. Nhưng bây giờ...
Nếu không xê dịch ra, khách nhân như ong vỡ tổ chạy tới bên đối thủ cạnh tranh, chẳng những thanh danh bị hao tổn, mà vật phẩm cũng không bán ra được giá tốt.
Lui, nhường, khó giữ được danh tiếng, nhưng tối thiểu có thể mò được chút lợi ích thực tế.
George mím môi không nói.
Hai sự lựa chọn, một cái rất kém cỏi, một cái càng kém. Chọn thế nào, kỳ thật trong lòng hiểu rõ cực kì. ông chỉ là, không cam tâm...
Mắt thấy nhà đấu giá Vera đi từ cường thịnh đến xuống dốc không phanh, giống như mỹ nhân tuổi xế chiều, ôngcảm thấy cực kỳ khó chịu, trong lòng nghẹn đến khó thở.
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng lại không nguyện ý thừa nhận, vẫn phải đối mặt với hiện thực.
Tay phải siết thành quyền, George gằn từng chữ, “Anh nói rất đúng. Lấy tình huống trước mắt của hai nhà đấu giá, không cần thiết vì khí phách nhất thời...”
Lời còn chưa dứt lời, cửa “Rầm” một tiếng bị đẩy ra.
Lời nói bị đánh gãy, George nhíu nhíu mày, rất không vui.
Người đến là chuyên gia giám định chính của nhà đấu giá. Chỉ thấy gương mặt hắn đỏ bừng, run rẩy nói, “Ông, ông chủ, có người muốn đặt ba bình thuốc Sinh Mệnh ở nhà đấu giá của chúng ta gửi bán!”
Thuốc Sinh Mệnh?!
George vừa mừng vừa sợ, bỗng nhiên đứng lên, “Người đâu?”
“Tôi tự làm chủ, hứa với cô ấy sẽ không thu phí thủ tục. Khách nhân để thuốc lại, người đã rời đi.” Nói, chuyên gia giám định chính mở vali xách tay ra.
Chỉ thấy trong tầng tầng vải nhung đỏ, ba bình thuốc nằm lẳng lặng trong khuông.
George cầm thuốc lên cẩn thận xem xét, phát hiện chất lỏng tinh khiết cực kỳ, cả bình phát ra màu lam nhàn nhạt.
Sử dụng thuật Giám định, kết quả biểu hiện ——
Tên vật phẩm: Thuốc Sinh Mệnh
Trạng thái vật phẩm: Phẩm cấp hoàn hảo, tràn ngập lực Sinh Mệnh.
Tác dụng của vật phẩm: Sau khi uống có thể gia tăng 5 – 10 tuổi thọ.
“Đúng là thuốc Sinh Mệnh!” George cất tiếng cười to, vui vô cùng.
Một lát sau, hắn quét qua vẻ lo lắng giữa lông mày, cao giọng nói, “Không cần đổi ngày, liền định ở đúng ngày kỷ niệm trong 10 năm. Mặt khác, kêu người thả ra tin tức, buổi đấu giá chỉ có cầm vé mời mới được vào sân.”
“Vâng.” Giám đốc hứng thú bừng bừng đáp lại, hai đầu lông mày tràn đầy vui sướng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.