Chương 90: Thị sát 3
Khinh Vân Đạm
23/03/2020
Kế tiếp, khách nhân giảng thuật sinh động như thật câu chuyện phấn khích “Địa Hành Long ngoài ý muốn sổ lồng, học sinh học viện Hoàng gia suýt mất mạng”.
“Sao anh biết hết thảy mọi chuyện vậy?” Người hầu buồn bực.
Khách nhân ưỡn ngực, tự hào biểu thị, “Pháp sư của học viện Hoàng gia thường xuyên chạy tới quán rượu uống rượu. Một tới hai đi, tin tức cũng liền truyền khắp!”
“Một quyển trục thuấn di, cứu được mạng bốn người. Chậc chậc, tiền này tiêu quá đáng giá!”
“Nếu không phải túi tiền eo hẹp, thì tôi cũng muốn mua một quyển phòng thân.”
Lúc này, đồng bạn đứng dậy, kêu hắn rời đi.
Khách nhân thế này mới thỏa mãn, cáo từ rời đi.
Chờ sau khi hắn đi, Michelle không nói một lời, lâm vào trầm tư.
“Chuyện công xưởng Rehmann thua một xưởng nhỏ vô danh, thuộc hạ từng nghe người ta nhắc đến. Vốn cho là tin đồn, không nghĩ tới lại là thật.” Người hầu nhỏ giọng thầm thì.
“Clayton đến tột cùng là lai lịch gì? Sao cho tới bây giờ đều chưa từng nghe đến tên của nó, lại khắp nơi đều là truyền thuyết của nó?”
Một đoàn người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, triệt để mê man.
Xiên nướng lên bàn, tỏa ra hương thơm mê người.
Một đám người cử chỉ từ thận trọng đến tranh đoạt, thái độ từ khiêm nhượng đến hào sảng, chỉ tốn có mười mấy giây ngắn ngủi.
Đợi đến ăn uống no nê, trên bàn rớt đầy tăm trúc, còn có mấy ly rượu rỗng.
Một người ôm bụng, hết sức thỏa mãn, “Xiên nướng quá ngon, tôi đều không muốn đi.”
“Bia phối xiên nướng, hương vị quả thật tuyệt vời!”
“Trước khi dùng bữa, tôi cảm thấy lĩnh dân Clayton rất có thể là khoác lác. Sau khi dùng bữa, tôi mới hiểu được hắn nói chuyện kỳ thật đã rất khách quan, còn rất khiêm tốn...”
Đổi lại là mình, nhất định dốc sức khen 1000 chữ, mới có thể biểu đạt kích động sâu trong nội tâm.
“Mỗi ngày có rượu có thịt, muốn ăn tùy thời có thể tới, lĩnh dân Clayton quá hạnh phúc.”
Trong tiếng cảm khái, Michelle không khỏi nhíu nhíu mày. Lãnh chúa đương nhiệm của Clayton là ai? Mới nhậm chức một hai năm, tình trạng lãnh địa đã thay đổi lớn, đối phương đến tột cùng là như thế nào làm được?
Ra khỏi quán rượu, Michelle đang muốn tìm người nghe ngóng quán trọ. Không ngờ ngắm nhìn bốn phía, một thân ảnh quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt.
“Quý cô Alice?” Hắn kinh ngạc, “Sao ngài lại ở đây?”
“Xin chào, lại gặp mặt.” Alice vừa chào, trong lòng vừa lẩm bẩm: Lúc ở Vương đô không phải nói là đi ra ngoài giải quyết việc công sao? Sao đi đến đâu cũng đều đụng phải hắn vậy?
Người này đến cùng là có làm việc đàng hoàng hay không vậy?
Alice lại không biết, công việc của Michelle là đến Clayton tìm mình, thuận tiện thị sát tình trạng lãnh địa, còn tưởng rằng người này không làm việc đàng hoàng.
“Thật là trùng hợp.”
Nếu không phải vị này quen biết với Noah, anh suýt nữa phải hoài nghi mình bị theo dõi.
Michelle lấy lại bình tĩnh, lặp lại câu hỏi, “Ngài đang đi đâu?”
“Đi dạo.”
Michelle nhất thời không nói biết gì.
Ngay tại lúc anh đang vắt hết óc, cân nhắc nên nói gì, thì thỉnh thoảng có người đi đường đi ngang qua, chào hỏi Alice, “Lãnh chúa đại nhân, chào buổi tối.”
“Chào mọi người.” Alice gật đầu chào, đáp lại từng người.
Michelle, “???”
Đám người hầu, “???”
“Lãnh chúa?” Michelle cảm giác đầu não của mình đình trệ.
“Trước đó không biết anh sẽ đến Clayton, cho nên không nhắc tới.” Alice hắng giọng một cái, nghiêm mặt nói, “Xin chào, giới thiệu lại lần nữa. Tôi tên Alice, là Lãnh chúa Clayton, có được tước vị Nam tước.”
“Những cửa hàng trên đường kia?” Trong lòng Michelle căng thẳng, dự cảm được gì đó, không khỏi chỉ chỉ tiệm ăn, quán rượu.
“Đều là tôi mở.” Alice thẳng thắn thừa nhận.
Trời trong xanh giáng xuống một tia sét! Michelle nhận xung kích mãnh liệt, cương cứng ngay tại chỗ, thật lâu không nói ra lời.
Alice là một cái tên phi thường bình thường, phi thường phổ biến. Toàn bộ Đế quốc lấy cái tên này, không có một ngàn thì cũng có tám trăm.
Bởi vậy khi nhìn thấy tên cửa hàng, hắn hoàn toàn không liên hệ với vị “Alice” mà mình quen biết kia.
Ai có thể nghĩ đến, sự việc chính là trùng hợp như vậy. Đại sư luyện kim của nhà đấu giá Vera, cô gái trẻ cùng Noah qua năm mới, Pháp sư toàn hệ, Lãnh chúa Clayton, chủ nhân cửa hàng, lại là cùng một người!
Michelle quá kinh ngạc, cả người choáng váng. Lúc này kỳ thật anh đặc biệt muốn nhéo mình một cái, để xác nhận mình không phải là đang nằm mơ.
“Hoan nghênh đến Clayton du lịch, chúc ngài có trải nghiệm vui sướng. Nếu có chuyện cần giúp, có thể đến lâu đài Lãnh chúa tìm tôi.” Thần sắc Alice như thường, tùy ý hàn huyên. Nói xong, cô lại tiếp tục đi dạo.
Điện hạ và quý cô này quen biết?
Cô ấy chính là Lãnh chúa đương nhiệm của Clayton? Nhìn từ dung mạo, không khỏi còn quá trẻ đi. Không biết phía sau có người hay không?
Điện hạ và vị này là quan hệ thế nào? Bầu không khí có chút kỳ quái.
Đám người hầu âm thầm lẫn nhau trao đổi ánh mắt, “Kịch liệt” thảo luận.
Michelle hít sâu một hơi, trầm giọng nói, “Đi thôi, trước tiên tìm một nơi nghỉ ngơi.”
Gần đây không ngừng lặp lại quá trình “Nghe thấy tin tức kình bạo, bị kinh sợ, mất đi năng lực ngôn ngữ “, cần cấp bách tìm nơi yên tĩnh để bình tĩnh một chút.
**
Ba ngày liên tiếp, Michelle buồn đầu trong phòng trọ minh tư khổ tưởng.
Về đến Vương đô, có nên bẩm báo chi tiết tình huống thật sự của Clayton không?
Nếu nói thật, phụ hoàng sẽ xử trí Alice như thế nào?
Mặc dù khăng khăng chỉ là quan hệ đầu bếp và thực khách, nhưng đêm giao thừa, một nam một nữ ở cùng một phòng, bản thân liền có thể nói rõ quan hệ không ít. Lỡ như Alice xảy ra chuyện, Noah sẽ thế nào đây?
...
Vẫn đề phải suy nghĩ thật sự là quá nhiều.
Michelle cảm giác mình giống như đang cầm quyển trục phép thuật cấp cao, uy lực to lớn, còn lúc nào cũng có thể phát nổ. Về sau sẽ có phản ứng dây chuyền gì, mặc cho ai cũng không có cách nào đoán trước.
“Trước đó không nói muốn xử trí như thế nào. Phái người tới, có lẽ chỉ là đơn thuần thị sát, bảo đảm lãnh thổ Đế quốc được an toàn.” Michelle an ủi mình, “Có thể là ta nhạy cảm, mới nghĩ vấn đề quá phức tạp.”
Dự tính như thế, giống như có chút đạo lý.
Nhưng ngẫm lại, nếu quan hệ thân mật của Alice và Noah bị Richard phát hiện, lấy tính cách của hắn, không có chuyện gì thì cũng sẽ làm ra chút chuyện!
Mượn đề tài gây chuyện, nói chính là chuyện như vậy.
Suy tư đến, suy tư đi, trừ đầu sắp nổ, không có chút thu hoạch nào.
Ngồi dựa vào ghế, Michelle thở dài một tiếng, dứt khoát kêu hai tên người hầu đi ra ngoài giải sầu.
Ra khỏi quán trọ không bao xa, liền thấy một góc đường tụ tập đầy người.
Michelle thấy tò mò, liền đến gần xem.
Chỉ thấy một người mập mạp ngồi xổm giữa đám đông, giờ phút này gương mặt đỏ bừng, hưng phấn kể lại cho quần chúng vây xem chuyện mình vừa trải qua, “... Hổ cánh hỏa diễm đang chuyên tâm toàn tâm toàn ý đi săn, nào ngờ tới sau lưng có con rắn hai đầu nhìn chằm chằm.”
“Nó mới vừa nhào ra, cắn chết con mồi, một giây sau, thân thể liền bị rắn hai đầu quấn chặt!”
“Giằng co đại khái hơn 10 phút, Hổ cánh hỏa diễm không thể kiên trì được nữa, bị rắn hai đầu một ngụm nuốt vào.”
“Tôi thấy rõ, đó là con hổ mẹ, hẳn là vừa sinh xong không bao lâu, vội vã bồi bổ, mới bị rắn hai đầu chớp được thời cơ.”
“Hổ mẹ vừa sinh xong cho dù ra ngoài đi săn, thì cũng sẽ không rời hang quá xa. Thế là tôi lục soát gần đó, hy vọng có thể tìm được hổ con mới ra đời.”
Nói đến đây, hắn càng kích động, bỗng nhiên cất cao giọng, “Không nghĩ tới ah, không nghĩ tới, dĩ nhiên thật sự để cho tôi tìm được! Con non của Hổ cánh hỏa diễm, 5 con, chưa đầy tháng, liền ở trong hang!”
“Hổ cánh hỏa diễm sau khi trưởng thành chính là ma thú trung cấp đó! Có thể sử dụng phép thuật hệ Hỏa, có thể cận thân bác đấu, còn có thể chở người bay lên trời. Chăm sóc tỉ mỉ, sau khi lớn lên, tuyệt đối là trợ lực không nhỏ.”
“Hay hơn chính là, mấy con hổ con này tuổi còn nhỏ, chưa nhớ chuyện, không sợ nuôi không quen.”
“Cơ hội khó được, các vị đi ngang qua, tuyệt đối đừng bỏ lỡ.” Nói xong lời cuối cùng, người mập mạp ra sức chào hàng.
Michelle kịp phản ứng. Đó là quầy bán hàng, muốn bán ma thú non trong tay. Bởi vì thương phẩm quá mức hiếm thấy, cho nên mới có nhiều người vây quanh như vậy.
Quần chúng vây xem khe khẽ bàn luận, dường như không thể nào tin được câu chuyện của người mập mạp, cho rằng là bịa ra.
Lúc này, một người thám hiểm bước ra khỏi đám đông, đứng trước mặt mọi người chất vấn, “Vừa rồi tôi dùng thuật Giám định, phát hiện anh chỉ là đạo tặc cấp 28. Nhớ không lầm, Hổ cánh hỏa diễm sinh sống ở trung tâm dãy núi U Minh, anh làm thế nào mà đi vào được? Không muốn sống nữa sao?”
Người mập mạp ưỡn ngực, tự hào nói, ” Có quyển trục thuấn di mua ở tiệm trang bị, không sợ xảy ra chuyện. Lỡ như gặp phải nguy hiểm, tôi liền xé quyển trục trở về chứ sao.”
“Cầu phú quý trong nguy hiểm, sợ này sợ kia, không dám mạo hiểm, làm lấy được con non của ma thú trung cấp?”
“Đúng rồi, cậu biết thuật Giám định, vậy giúp tôi giám định một xem, mấy con hổ con này có phải còn rất khỏe mạnh không? Có phải còn chưa đầy tháng không?”
Người thám hiểm cúi đầu kiểm tra, một lát sau gật đầu, “Trạng thái rất tốt, xác thực thích hợp nuôi dưỡng.”
Nghe vậy, người mập mạp càng thêm sức, la lớn hơn, “Con non của Hổ cánh hỏa diễm đây, tổng cộng 5 con, giá rẻ giá rẻ đây. Muốn nuôi làm vật cưỡi tuyệt đối đừng bỏ lỡ!”
Michelle nhìn thấy rõ ràng, đám hổ con nửa mê nửa tỉnh, còn buồn ngủ. Một con trong đó có thể vừa bú sữa không bao lâu, ợ một cái, trong miệng nhất thời toát ra một ngọn lửa nhỏ.
“Ai nha, cháy rồi.” Người mập mạp luống cuống tay chân dập lửa tắt.
Trong mắt người thám hiểm hiện lên dị sắc. Sinh ra chỉ mới mấy ngày liền có thể phun lửa, con non này tuyệt đối là tiền đồ vô lượng!
Nghĩ tới đây, anh rốt cuộc không kìm được, lên tiếng hỏi giá, “Một con hổ con giá bao nhiêu?”
Mập mạp không chút do dự, báo ra giá cả.
“Quá đắt.” Người thám hiểm vừa nói vừa trả giá.
Không bao lâu, giao dịch đạt thành.
Người thám hiểm ôm hổ con chọn trúng, hài lòng rời đi.
Người mập mạp ước lượng túi tiền, cười không ngậm được miệng, “Con non của ma thú trung cấp đây, còn lại 4 con cuối cùng! Bán hết liền không còn nha, muốn thì phải nhanh mua!”
Cái này vừa nói, lại có hai người tới hỏi giá.
“Con non của ma thú trung cấp, đồ chơi này ở Vương đô cũng không gặp nhiều.” Michelle chậm rãi thở ra một hơi.
Một người hầu đánh bạo tiến lên trước, đề nghị, “Điện hạ, đã trùng hợp gặp được, ngài xem có muốn thuận tiện mua một con không?”
Michelle lắc đầu từ chối, “Ta không có tinh lực chăm sóc.”
Người hầu đành phải thôi.
Đang khi nói chuyện, một bóng đen lướt qua như gió, nhanh như bóng ma, đoạt lấy hổ con trên quầy hàng, sau đó liền quay đầu chạy.
“Hổ cánh hỏa diểm của tôi!” Người mập mạp đau lòng không thôi.
Nhưng trên quầy hàng còn hai con non, nếu đuổi theo, có thể bắt được hay không tạm thời không nói đến, hai con còn lại đoán chừng cũng không giữ được...
Đúng lúc này, Sư thứu đuôi đỏ đang đi tản bộ trên đường vỗ cánh bay cao, chớp mắt liền đuổi kịp tên cướp.
“Rầm!” Nó bay nhào lên trước, chân đè xuống, lập tức liền chế ngự người.
Mary đi tới, lạnh giọng nói, “Lúc vào trấn, hộ vệ không phải đã nói cho anh biết, không cho phép gây chuyện, không cho phép đánh nhau rồi sao? Trước mặt mọi người cướp bóc, coi quy định là vô dụng sao?”
Nói xong, cô ôm hổ con trả lại cho chủ quán. Sau đó nhấc cổ áo tên cướp lên, kéo người đi.
Vật cưỡi Lena hưng phấn bừng bừng đi theo sau. Nó cảm thấy biểu hiện hôm nay của mình đặc biệt tuyệt, rất đáng được khen ngợi bằng một ly rượu Hỏa Diễm, cũng không biết lúc nào thì chủ nhân mới có thể nhận ra đây.
Người mập mạp nhìn con non đã mất mà lại được, hơi sửng sốt, sau một lúc lâu mới tự lẩm bẩm, “Clayton thật sự là nơi tốt...”
Michelle đưa mắt nhìn Sư thứu dần dần đi xa, trong lòng nghi ngờ, ” Sao đoàn thám hiểm Sư thứu đuôi đỏ cũng ở nơi này?”
“Sao anh biết hết thảy mọi chuyện vậy?” Người hầu buồn bực.
Khách nhân ưỡn ngực, tự hào biểu thị, “Pháp sư của học viện Hoàng gia thường xuyên chạy tới quán rượu uống rượu. Một tới hai đi, tin tức cũng liền truyền khắp!”
“Một quyển trục thuấn di, cứu được mạng bốn người. Chậc chậc, tiền này tiêu quá đáng giá!”
“Nếu không phải túi tiền eo hẹp, thì tôi cũng muốn mua một quyển phòng thân.”
Lúc này, đồng bạn đứng dậy, kêu hắn rời đi.
Khách nhân thế này mới thỏa mãn, cáo từ rời đi.
Chờ sau khi hắn đi, Michelle không nói một lời, lâm vào trầm tư.
“Chuyện công xưởng Rehmann thua một xưởng nhỏ vô danh, thuộc hạ từng nghe người ta nhắc đến. Vốn cho là tin đồn, không nghĩ tới lại là thật.” Người hầu nhỏ giọng thầm thì.
“Clayton đến tột cùng là lai lịch gì? Sao cho tới bây giờ đều chưa từng nghe đến tên của nó, lại khắp nơi đều là truyền thuyết của nó?”
Một đoàn người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, triệt để mê man.
Xiên nướng lên bàn, tỏa ra hương thơm mê người.
Một đám người cử chỉ từ thận trọng đến tranh đoạt, thái độ từ khiêm nhượng đến hào sảng, chỉ tốn có mười mấy giây ngắn ngủi.
Đợi đến ăn uống no nê, trên bàn rớt đầy tăm trúc, còn có mấy ly rượu rỗng.
Một người ôm bụng, hết sức thỏa mãn, “Xiên nướng quá ngon, tôi đều không muốn đi.”
“Bia phối xiên nướng, hương vị quả thật tuyệt vời!”
“Trước khi dùng bữa, tôi cảm thấy lĩnh dân Clayton rất có thể là khoác lác. Sau khi dùng bữa, tôi mới hiểu được hắn nói chuyện kỳ thật đã rất khách quan, còn rất khiêm tốn...”
Đổi lại là mình, nhất định dốc sức khen 1000 chữ, mới có thể biểu đạt kích động sâu trong nội tâm.
“Mỗi ngày có rượu có thịt, muốn ăn tùy thời có thể tới, lĩnh dân Clayton quá hạnh phúc.”
Trong tiếng cảm khái, Michelle không khỏi nhíu nhíu mày. Lãnh chúa đương nhiệm của Clayton là ai? Mới nhậm chức một hai năm, tình trạng lãnh địa đã thay đổi lớn, đối phương đến tột cùng là như thế nào làm được?
Ra khỏi quán rượu, Michelle đang muốn tìm người nghe ngóng quán trọ. Không ngờ ngắm nhìn bốn phía, một thân ảnh quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt.
“Quý cô Alice?” Hắn kinh ngạc, “Sao ngài lại ở đây?”
“Xin chào, lại gặp mặt.” Alice vừa chào, trong lòng vừa lẩm bẩm: Lúc ở Vương đô không phải nói là đi ra ngoài giải quyết việc công sao? Sao đi đến đâu cũng đều đụng phải hắn vậy?
Người này đến cùng là có làm việc đàng hoàng hay không vậy?
Alice lại không biết, công việc của Michelle là đến Clayton tìm mình, thuận tiện thị sát tình trạng lãnh địa, còn tưởng rằng người này không làm việc đàng hoàng.
“Thật là trùng hợp.”
Nếu không phải vị này quen biết với Noah, anh suýt nữa phải hoài nghi mình bị theo dõi.
Michelle lấy lại bình tĩnh, lặp lại câu hỏi, “Ngài đang đi đâu?”
“Đi dạo.”
Michelle nhất thời không nói biết gì.
Ngay tại lúc anh đang vắt hết óc, cân nhắc nên nói gì, thì thỉnh thoảng có người đi đường đi ngang qua, chào hỏi Alice, “Lãnh chúa đại nhân, chào buổi tối.”
“Chào mọi người.” Alice gật đầu chào, đáp lại từng người.
Michelle, “???”
Đám người hầu, “???”
“Lãnh chúa?” Michelle cảm giác đầu não của mình đình trệ.
“Trước đó không biết anh sẽ đến Clayton, cho nên không nhắc tới.” Alice hắng giọng một cái, nghiêm mặt nói, “Xin chào, giới thiệu lại lần nữa. Tôi tên Alice, là Lãnh chúa Clayton, có được tước vị Nam tước.”
“Những cửa hàng trên đường kia?” Trong lòng Michelle căng thẳng, dự cảm được gì đó, không khỏi chỉ chỉ tiệm ăn, quán rượu.
“Đều là tôi mở.” Alice thẳng thắn thừa nhận.
Trời trong xanh giáng xuống một tia sét! Michelle nhận xung kích mãnh liệt, cương cứng ngay tại chỗ, thật lâu không nói ra lời.
Alice là một cái tên phi thường bình thường, phi thường phổ biến. Toàn bộ Đế quốc lấy cái tên này, không có một ngàn thì cũng có tám trăm.
Bởi vậy khi nhìn thấy tên cửa hàng, hắn hoàn toàn không liên hệ với vị “Alice” mà mình quen biết kia.
Ai có thể nghĩ đến, sự việc chính là trùng hợp như vậy. Đại sư luyện kim của nhà đấu giá Vera, cô gái trẻ cùng Noah qua năm mới, Pháp sư toàn hệ, Lãnh chúa Clayton, chủ nhân cửa hàng, lại là cùng một người!
Michelle quá kinh ngạc, cả người choáng váng. Lúc này kỳ thật anh đặc biệt muốn nhéo mình một cái, để xác nhận mình không phải là đang nằm mơ.
“Hoan nghênh đến Clayton du lịch, chúc ngài có trải nghiệm vui sướng. Nếu có chuyện cần giúp, có thể đến lâu đài Lãnh chúa tìm tôi.” Thần sắc Alice như thường, tùy ý hàn huyên. Nói xong, cô lại tiếp tục đi dạo.
Điện hạ và quý cô này quen biết?
Cô ấy chính là Lãnh chúa đương nhiệm của Clayton? Nhìn từ dung mạo, không khỏi còn quá trẻ đi. Không biết phía sau có người hay không?
Điện hạ và vị này là quan hệ thế nào? Bầu không khí có chút kỳ quái.
Đám người hầu âm thầm lẫn nhau trao đổi ánh mắt, “Kịch liệt” thảo luận.
Michelle hít sâu một hơi, trầm giọng nói, “Đi thôi, trước tiên tìm một nơi nghỉ ngơi.”
Gần đây không ngừng lặp lại quá trình “Nghe thấy tin tức kình bạo, bị kinh sợ, mất đi năng lực ngôn ngữ “, cần cấp bách tìm nơi yên tĩnh để bình tĩnh một chút.
**
Ba ngày liên tiếp, Michelle buồn đầu trong phòng trọ minh tư khổ tưởng.
Về đến Vương đô, có nên bẩm báo chi tiết tình huống thật sự của Clayton không?
Nếu nói thật, phụ hoàng sẽ xử trí Alice như thế nào?
Mặc dù khăng khăng chỉ là quan hệ đầu bếp và thực khách, nhưng đêm giao thừa, một nam một nữ ở cùng một phòng, bản thân liền có thể nói rõ quan hệ không ít. Lỡ như Alice xảy ra chuyện, Noah sẽ thế nào đây?
...
Vẫn đề phải suy nghĩ thật sự là quá nhiều.
Michelle cảm giác mình giống như đang cầm quyển trục phép thuật cấp cao, uy lực to lớn, còn lúc nào cũng có thể phát nổ. Về sau sẽ có phản ứng dây chuyền gì, mặc cho ai cũng không có cách nào đoán trước.
“Trước đó không nói muốn xử trí như thế nào. Phái người tới, có lẽ chỉ là đơn thuần thị sát, bảo đảm lãnh thổ Đế quốc được an toàn.” Michelle an ủi mình, “Có thể là ta nhạy cảm, mới nghĩ vấn đề quá phức tạp.”
Dự tính như thế, giống như có chút đạo lý.
Nhưng ngẫm lại, nếu quan hệ thân mật của Alice và Noah bị Richard phát hiện, lấy tính cách của hắn, không có chuyện gì thì cũng sẽ làm ra chút chuyện!
Mượn đề tài gây chuyện, nói chính là chuyện như vậy.
Suy tư đến, suy tư đi, trừ đầu sắp nổ, không có chút thu hoạch nào.
Ngồi dựa vào ghế, Michelle thở dài một tiếng, dứt khoát kêu hai tên người hầu đi ra ngoài giải sầu.
Ra khỏi quán trọ không bao xa, liền thấy một góc đường tụ tập đầy người.
Michelle thấy tò mò, liền đến gần xem.
Chỉ thấy một người mập mạp ngồi xổm giữa đám đông, giờ phút này gương mặt đỏ bừng, hưng phấn kể lại cho quần chúng vây xem chuyện mình vừa trải qua, “... Hổ cánh hỏa diễm đang chuyên tâm toàn tâm toàn ý đi săn, nào ngờ tới sau lưng có con rắn hai đầu nhìn chằm chằm.”
“Nó mới vừa nhào ra, cắn chết con mồi, một giây sau, thân thể liền bị rắn hai đầu quấn chặt!”
“Giằng co đại khái hơn 10 phút, Hổ cánh hỏa diễm không thể kiên trì được nữa, bị rắn hai đầu một ngụm nuốt vào.”
“Tôi thấy rõ, đó là con hổ mẹ, hẳn là vừa sinh xong không bao lâu, vội vã bồi bổ, mới bị rắn hai đầu chớp được thời cơ.”
“Hổ mẹ vừa sinh xong cho dù ra ngoài đi săn, thì cũng sẽ không rời hang quá xa. Thế là tôi lục soát gần đó, hy vọng có thể tìm được hổ con mới ra đời.”
Nói đến đây, hắn càng kích động, bỗng nhiên cất cao giọng, “Không nghĩ tới ah, không nghĩ tới, dĩ nhiên thật sự để cho tôi tìm được! Con non của Hổ cánh hỏa diễm, 5 con, chưa đầy tháng, liền ở trong hang!”
“Hổ cánh hỏa diễm sau khi trưởng thành chính là ma thú trung cấp đó! Có thể sử dụng phép thuật hệ Hỏa, có thể cận thân bác đấu, còn có thể chở người bay lên trời. Chăm sóc tỉ mỉ, sau khi lớn lên, tuyệt đối là trợ lực không nhỏ.”
“Hay hơn chính là, mấy con hổ con này tuổi còn nhỏ, chưa nhớ chuyện, không sợ nuôi không quen.”
“Cơ hội khó được, các vị đi ngang qua, tuyệt đối đừng bỏ lỡ.” Nói xong lời cuối cùng, người mập mạp ra sức chào hàng.
Michelle kịp phản ứng. Đó là quầy bán hàng, muốn bán ma thú non trong tay. Bởi vì thương phẩm quá mức hiếm thấy, cho nên mới có nhiều người vây quanh như vậy.
Quần chúng vây xem khe khẽ bàn luận, dường như không thể nào tin được câu chuyện của người mập mạp, cho rằng là bịa ra.
Lúc này, một người thám hiểm bước ra khỏi đám đông, đứng trước mặt mọi người chất vấn, “Vừa rồi tôi dùng thuật Giám định, phát hiện anh chỉ là đạo tặc cấp 28. Nhớ không lầm, Hổ cánh hỏa diễm sinh sống ở trung tâm dãy núi U Minh, anh làm thế nào mà đi vào được? Không muốn sống nữa sao?”
Người mập mạp ưỡn ngực, tự hào nói, ” Có quyển trục thuấn di mua ở tiệm trang bị, không sợ xảy ra chuyện. Lỡ như gặp phải nguy hiểm, tôi liền xé quyển trục trở về chứ sao.”
“Cầu phú quý trong nguy hiểm, sợ này sợ kia, không dám mạo hiểm, làm lấy được con non của ma thú trung cấp?”
“Đúng rồi, cậu biết thuật Giám định, vậy giúp tôi giám định một xem, mấy con hổ con này có phải còn rất khỏe mạnh không? Có phải còn chưa đầy tháng không?”
Người thám hiểm cúi đầu kiểm tra, một lát sau gật đầu, “Trạng thái rất tốt, xác thực thích hợp nuôi dưỡng.”
Nghe vậy, người mập mạp càng thêm sức, la lớn hơn, “Con non của Hổ cánh hỏa diễm đây, tổng cộng 5 con, giá rẻ giá rẻ đây. Muốn nuôi làm vật cưỡi tuyệt đối đừng bỏ lỡ!”
Michelle nhìn thấy rõ ràng, đám hổ con nửa mê nửa tỉnh, còn buồn ngủ. Một con trong đó có thể vừa bú sữa không bao lâu, ợ một cái, trong miệng nhất thời toát ra một ngọn lửa nhỏ.
“Ai nha, cháy rồi.” Người mập mạp luống cuống tay chân dập lửa tắt.
Trong mắt người thám hiểm hiện lên dị sắc. Sinh ra chỉ mới mấy ngày liền có thể phun lửa, con non này tuyệt đối là tiền đồ vô lượng!
Nghĩ tới đây, anh rốt cuộc không kìm được, lên tiếng hỏi giá, “Một con hổ con giá bao nhiêu?”
Mập mạp không chút do dự, báo ra giá cả.
“Quá đắt.” Người thám hiểm vừa nói vừa trả giá.
Không bao lâu, giao dịch đạt thành.
Người thám hiểm ôm hổ con chọn trúng, hài lòng rời đi.
Người mập mạp ước lượng túi tiền, cười không ngậm được miệng, “Con non của ma thú trung cấp đây, còn lại 4 con cuối cùng! Bán hết liền không còn nha, muốn thì phải nhanh mua!”
Cái này vừa nói, lại có hai người tới hỏi giá.
“Con non của ma thú trung cấp, đồ chơi này ở Vương đô cũng không gặp nhiều.” Michelle chậm rãi thở ra một hơi.
Một người hầu đánh bạo tiến lên trước, đề nghị, “Điện hạ, đã trùng hợp gặp được, ngài xem có muốn thuận tiện mua một con không?”
Michelle lắc đầu từ chối, “Ta không có tinh lực chăm sóc.”
Người hầu đành phải thôi.
Đang khi nói chuyện, một bóng đen lướt qua như gió, nhanh như bóng ma, đoạt lấy hổ con trên quầy hàng, sau đó liền quay đầu chạy.
“Hổ cánh hỏa diểm của tôi!” Người mập mạp đau lòng không thôi.
Nhưng trên quầy hàng còn hai con non, nếu đuổi theo, có thể bắt được hay không tạm thời không nói đến, hai con còn lại đoán chừng cũng không giữ được...
Đúng lúc này, Sư thứu đuôi đỏ đang đi tản bộ trên đường vỗ cánh bay cao, chớp mắt liền đuổi kịp tên cướp.
“Rầm!” Nó bay nhào lên trước, chân đè xuống, lập tức liền chế ngự người.
Mary đi tới, lạnh giọng nói, “Lúc vào trấn, hộ vệ không phải đã nói cho anh biết, không cho phép gây chuyện, không cho phép đánh nhau rồi sao? Trước mặt mọi người cướp bóc, coi quy định là vô dụng sao?”
Nói xong, cô ôm hổ con trả lại cho chủ quán. Sau đó nhấc cổ áo tên cướp lên, kéo người đi.
Vật cưỡi Lena hưng phấn bừng bừng đi theo sau. Nó cảm thấy biểu hiện hôm nay của mình đặc biệt tuyệt, rất đáng được khen ngợi bằng một ly rượu Hỏa Diễm, cũng không biết lúc nào thì chủ nhân mới có thể nhận ra đây.
Người mập mạp nhìn con non đã mất mà lại được, hơi sửng sốt, sau một lúc lâu mới tự lẩm bẩm, “Clayton thật sự là nơi tốt...”
Michelle đưa mắt nhìn Sư thứu dần dần đi xa, trong lòng nghi ngờ, ” Sao đoàn thám hiểm Sư thứu đuôi đỏ cũng ở nơi này?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.