Dị Giới Phiêu Lưu Ký

Chương 11

Mèo Con Ki Bo

16/06/2016

Khu rừng về đêm đen như mực, sương giăng trắng xóa, mờ ảo lại lạnh lẽo, khiến ta có cảm giác mơ hồ như đang đi lạc vào một thế giới không thực. Khẽ co người lại, những tiếng *soạt* *soạt* do hai bàn tay ma sát giữ ấm dường như đặc biệt vang vọng trong khu rừng lạnh lẽo tối tăm này, ta rên hừ hừ, hai mắt cố căng ra nhìn đường, thật sơ suất quá, người bình thường làm sao mà nhìn xuyên đêm được kia chứ! Quên mất là bản thân không có kĩ năng , không thể nhìn trong đêm, ta lại nhầm lẫn mình hiện tại với trong game rồi!

Thở ra một hơi, hơi thở của ta liền ngay lập tức biến thành một làn sương trắng đẹp mắt, quẩn quanh một hồi rồi tiêu tan. Ta toàn thân run run, ngó nghiêng xung quanh, chết tiệt, cuối cùng là nương vừa đi chỗ nào chứ? Rõ ràng thấy người đi đến đây, lại đột nhiên biến mất, rốt cục là hướng nào mới đúng? Chẳng lẽ có cơ quan?

Ta từng bước dò dẫm, hết sờ cây này đến cây khác, cố tìm ra một mật thất hay cơ quan quanh đó, nhưng thất bại. Chẳng lẽ quay về? Với trình độ gà mờ của ta hiện nay, nếu gặp phải ma vật hay quái thú gì đó thì xác định hi sinh. Haizz, nhưng ta đâu phải loại dễ bỏ cuộc thế đâu chứ?

*Xoẹt*

*Ting! Xuất hiện kết giới. Xác định đăng nhập?*- Cái bảng xanh quen thuộc đột nhiên đập vào mắt khiến ta giật mình, gì đây ? Kết giới ?

Ta đưa mắt nhìn nhìn, sau đó đưa tay huơ huơ về phía trước, quả nhiên chạm vào được một bức tường trong suốt.

Là không gian mô phỏng ư ? Kì quái, cái thế giới này mà cũng có không gian mô phỏng ? Bản thân mình ở đây gần một tháng, cứ tưởng thế giới này căn bản cũng chỉ giống game ở chỗ mấy cái chức nghiệp, ma thuật rồi quái thú vớ vẩn, ai ngờ đến cả mấy chức năng trong game [Bá Vương] mình từng chơi lại giống như đúc.

Ta cắn cắn môi nghĩ ngợi, bắt đầu thấy có chút hoang mang.

Đừng nói là ta xuyên vào thế giới game đấy nhé ? Đã thế lại còn là game [Bá Vương] mà mình đã từng phá đảo nữa chứ !

Rối rắm quá, biết thế ngay từ đầu đã điều tra rõ ràng rồi. Haizz, ta vỗ đầu mình, bây giời hối hận thì ích lợi gì chứ ? Nên chú ý vào cái thứ trước mắt này đã !



Xem nào, đây là không gian mô phỏng cấp thấp, có thể sờ được, dễ dàng cảm nhận. Nếu thế giới này thực sự là [Bá Vương] phiên bản thật thì đây là một trong các kĩ năng chung của pháp sư, cấp độ tối thiểu để tạo ra là 50, tinh thần lực cấp 5. Xem ra là một pháp sư hạng trung, ta hơi nhíu mày, liệu người bên trong có phải nương không đấy ?

Vì ta thật sự quá gà, nên đa số những người ta quen biết đều không hiển thị cấp độ do chênh lệch quá lớn, dù pháp sư level 50 cũng không phải hổ báo gì, nhưng với độ bánh bèo của nương, ta cứ nghĩ là chỉ tầm 30 thôi kia. Haizz, mà thôi, quan tâm làm gì.

Vuốt vuốt cằm, với trình hiện nay của bổn cô nương thì đương nhiên là không vào được cái kết giới kia, nhưng dù gì ta cũng là nữ chính bàn tay vàng, ít nhất cũng phải được ưu ái gì đó chứ?

Ta chần chừ một lúc, sau đó chọn [Có].

Ngay lập tức, ta bị một quầng sáng bao lấy, một vòng xoáy hình tròn màu xanh hiện lên, với kinh nghiệm chơi game phong phú ta lập tức nhận ra, đây là cửa truyền tống.

*Xoẹt* *Xoẹt*

Ta hí hửng bước vào, nhưng không hiểu sao cửa truyền tống như một bức tường lớn chắn giữ ta ở ngoài, sau đó…..ánh sáng đột nhiên yếu dần đi, rồi mọi thứ cứ thế liền…..biến mất.

*Ting! Cấp độ không đủ, lượn đê !*

Biết ngay mà!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Dị Giới Phiêu Lưu Ký

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook