Dị Giới Quân Đội

Quyển 4 - Chương 224: Đêm mưa gió

Lý Bố Y

25/03/2013

Nữ nhân vốn đa tình, một khi đã đam mê thì thường rất cuồng nhiệt.

Một đêm mưa gió, giống như hồng nhan bạc mệnh phiêu phù trước gió, cuối cùng không biết chọn chỗ nào để về.

Một đêm như vậy mặc dù có chút lạnh lẽo nhưng ít nhiều cũng mang lại một chút hơi thở mùa xuân, làm cho trong lòng người ta dâng lên cảm giác sung sướng. Mà trong đêm xuân chợt có mưa gió lại làm cho trong lòng người thêm nhu tình, làm cho sự lạnh lùng trong lòng chợt trở nên nóng bỏng.

Ít nhất đêm nay tâm tình của Lâm Mị là như vậy.

Khi đôi môi mềm mại của nàng hôn lên da thịt nóng bỏng như lửa của Lưu Vân, nàng cảm giác nội tâm đã đóng băng từ lâu của mình giống như tuyết trên núi bị ánh mặt trời làm tan ra, tình ý dào dạt như sóng biển đánh sâu vào thân thể nàng.

“Tối nay ta làm sao vậy? Nam nhân này lại làm cho ta có cảm giác đặc biệt như vậy!”

Lâm Mị vừa nghĩ vừa vặn vẹo thân thể, nhẹ nhàng cọ xát vào thân thể Lưu Vân.

Nàng rất thích hưởng thụ cảm giác da thịt cọ xát vào người hắn, đối với nàng mà nói đây hoàn toàn là một loại thể nghiệm mới.

Từ sau khi tiến vào hoàng cung, nàng không thiếu nam nhân nhưng những nam nhân ngẫu nhiên xuất hiện bên cạnh nàng chỉ là để an ủi nàng khi nàng cảm thấy cô đơn mà thôi, là công cụ phát tiết tình dục cho nàng. Cho dù là thừa tướng A Đạo Phu cũng không ngoại lệ. Nhưng lúc này đây, khi tiếp xúc với nam nhân này, sự kích thích không phải chỉ từ thân thể hắn mà còn xuất phát từ trong lòng nàng. Đêm nay, đối mặt với Lưu Vân, kẻ từng mấy lần cự tuyệt mình, nàng cảm giác bản thân mình giống như một tòa núi lửa yên lặng đã lâu đột nhiên không hề có dấu hiệu báo trước mà bùng nổ.

Ma pháp đăng chiếu rọi, Lâm Mị với thân thể đầy đặn, làn da trơn bóng, quấn chặt lấy thân hình tráng kiện của một nam nhân. Đây tuyệt đối là một loại ôn nhu đầy kích thích. Hai quả tuyết lê căng tròn dán sát vào người nam nhân, tiếp theo đó thân hình nàng không ngừng di động, trườn qua trườn lại một cách khiêu khích, say đắm lòng người.

- Hoàng hậu xinh đẹp, chinh phục một quốc gia cùng chinh phục một nam nhân, cái nào khiến cho ngươi có nhiều khoái cảm hơn?

Lưu Vân muốn phì cười nhưng cố nín lại rồi nói. Vẻ mặt của hắn có chút vặn vẹo, dường như cố nén lại cái gì đang hành hạ hắn.

- Chinh phục một quốc gia đối với ta mà nói bất quả chi là một trò chơi. Nhưng chinh phục ngươi đối với ta mà nói cũng gian nan không khác gì một trận chiến. Nói như vậy ngươi bằng lòng làm nam nhân của ta sao?

Lâm Mị ngừng lại, đưa hai cánh tay trắng muốt ôm lấy cổ Lưu Vân, đưa mắt nhìn hắn. Đôi môi đỏ mọng hé ra hơi thở thơ mùi lan. Nàng đã hoàn toàn không lo lắng Lưu Vân lại cự tuyệt nàng, bởi vì cái khăn kia có thuốc kích thích tình dục mãnh liệt, nhìn vẻ mặt hắn là biết có hiệu quả rồi.

- Được rồi, ngươi có thể tiếp tục cuộc chiến của ngươi rồi. Tuy nhiên phải cẩn thận một chút, đừng khiến chiến trường biến thành đầm lầy!

Lưu Vân bất đắc dĩ cười nói.

Chiếc khăn lướt qua da thịt dường như bị bôi lên một lớp chất nổ TNT, giống như một đốm lửa phóng ra đốt cháy thân thể hắn, làm bùng nổ dục vọng đang áp chế trong lòng hắn. Lúc này thân thể hắn tạm thời còn chưa có khôi phục lại sức khỏe, chỉ có thể để nàng chủ động khiêu khích, dày vò. Hơn nữa tình cảnh hương diễm ướt át như vậy đối với nam nhân mà nói cũng không phải thường xuyên được hưởng thụ.

“Xem ra đêm nay ta khó thoát khỏi số phận bị nữ nhân này cưỡng bức! Linh nhi, Phi Lệ, có lão thiên làm chứng, lão công bị bắt buộc!”

Lưu Vân thầm nghĩ mình bất hạnh, phải cam chịu số phận. Hắn thậm chí còn muốn ra vẻ đạo mạo nói với Lâm Mị rằng:



“Ngươi chiếm được người ta nhưng lại không chiếm được trái tim ta.”

Nhưng hắn cảm giác làm người không thể vô sỉ quá được. Lại nói hắn cũng không muốn chọc giận Lâm Mị hoàng hậu vào lúc này. Như vậy sẽ phá hủy đại kế thoát thân của hắn. Lúc ở mật thất, Lâm Phong đã nói qua với hắn, muốn chạy thoát khỏi bàn tay của Lâm Mị, bước đầu tiên là phải hy sinh, làm cho nữ nhân này được thỏa mãn trong lòng, loại bỏ sát cơ của nàng đối với hắn. Đồng thời hắn nhắc nhở Lưu Vân nếu như biểu hiện tốt một chút, có lẽ còn có hiệu quả ngoài ý muốn.

Về sau chuyện này bị vạch trần, đối với sự giải thích thành khẩn của Lưu Vân, lão Tạp lại trách hắn là điển hình của loại kỹ nữ mà còn gào thét đòi lập miếu thờ. Mà Thủy Linh Nhi cùng Hoa Phi Lệ cũng nhất trí cho rằng hắn chiếm được tiện nghi của người ta mà còn làm ra vẻ thông minh, rằng mình đã phải hy sinh thật lớn. Cũng bởi vì vậy Lưu Vân bị mọi người chất vấn cho một trận.

- Có thể trở thành ao đầm hay không, tất cả đều xem vào bản lĩnh của nó!

Bàn tay nhỏ bé mềm mại của Lâm Mị vuốt qua phần dưới cơ thể của Lưu Vân, khẽ xoa nhẹ vài cái rồi cười duyên, vứt bỏ thứ che đậy cuối cùng trên người hắn.

Lưu Vân sớm đã có thói quen được nữ nhân hầu hạ chăm sóc tận tình. Đối với sự chủ động bắt buộc của Lâm Mị, hắn có một loại bản năng kháng cự trong tâm lý. Hắn cũng không phủ nhận là Lâm Mị cực kỳ xinh đẹp, hắn nhận thấy trong tâm lý của nàng có sự biến hóa khác với những phụ nữ bình thường. Tất cả mọi nam nhân đối với nàng mà nói chẳng qua chỉ là đồ vật chơi đùa hoặc là sủng vật. Căn cứ vào sự nhận thức đó, hắn cự tuyệt những lần Lâm Mị ám chỉ, câu dẫn hắn. Bởi vì là một người đường đường chính chính, hắn không cách nào tiếp nhận trở thành “diện thủ” của nữ nhân được sùng bái và đầy quyền thế này. Nhưng thời gian tiếp theo Lâm Mị biểu hiện ra sự chân tình khiến cho trong lòng hắn cũng có một chút cảm động, thậm chí cảm giác được nữ nhân này cũng không phải là đang đùa giỡn với hắn.

Được hoàng hậu vô cùng cao quý, nữ nhân xinh đẹp quyền thế nhất A Tư Mạn nằm ở giữa hai chân hắn khẽ liếm láp, tiểu huynh đệ của hắn lập tức trùng phong thể hiện tư thế hiên ngang bất khuất nhất để thể hiện kính ý đối với nàng, rồi được nhét vào trong đôi môi đỏ mọng ướt át đầy gợi cảm của nàng.

- Đến đây đi, hãy làm cho mưa gió càng mãnh liệt một chút!

Ngoài cửa sổ, mưa gió tựa hồ càng ngày càng cấp bách, mà bên trong phòng, Lưu Vân cùng Lâm Mị cũng đang rơi vào bể dục. Thân phận vô cùng cao quý, thân thể mềm mại đầy đặn, động tác dâm đãng, ánh mắt hớp hồn, vẻ mặt đáng yêu, tất cả đều thể hiện trên một người đàn bà tạo thành hấp dẫn chết người đối với Lưu Vân.

Nếu như tối nay nhất định phải sa vào lưới tình, một mình tỉnh táo cũng là một loại tội nghiệt. Nếu như phóng túng, buông thả, sau đó phải xuống địa ngục thì hãy cho ta và ngươi cùng nhau đi!

Hai thân thể lõa lồ quấn chặt lấy nhau ở trên giường.

---------------------------------------------

“Tiểu Phong, ta thật không biết quyết định như vậy đối với đệ mà nói là họa hay là phúc.”

Bên trong phòng, Lâm Thi Đình nhìn Lâm Phong khẽ thở dài rồi nói. Nam nhân kia thật sự làm cho nàng khó nắm bắt, nàng không biết cuối cùng hắn sẽ dẫn đệ đệ mình đi lên con đường như thế nào.

- Nhị tỷ, chẳng lẽ tỷ hy vọng ta chỉ là một người bình thường sống an nhàn cả đời hay sao?

Lâm Phong mỉm cười nói.

- Mấy năm nay tỷ cùng đại tỷ đã chịu khổ vì ta nhiều rồi. Trong lòng ta biết rõ điều đó. Đối với quyền lực, danh lợi, ta không có nhiều dã tâm. Ta chỉ muốn cho các tỷ bước đi trên con đường của chính mình, tự do tự tại sinh hoạt tại đại lục này. Nhưng điều kiện tiên quyết là phải có được lực lượng cường đại. Hắn xuất hiện đối với ta mà nói chính là một cơ hội.

- Ta biết đệ vẫn đang âm thầm bồi dưỡng thế lực thuộc về mình. Hơn nữa một chút lực lượng như vậy đã là tất cả tâm huyết của đệ. Đệ cũng biết những năm gần đây ta và đại tỷ vẫn một mực yên lặng cầm cự cho đệ. Bởi vì chúng ta so với bất kỳ ai khác đều rõ ràng thực lực mới là quan trọng. Đúng là bởi vì như vậy ta mới lo lắng đệ đã lựa chọn con đường có quá nhiều nguy hiểm. Một khi thất bại sẽ không còn cơ hội đứng lên lần nữa. Đệ nghìn vạn lần cẩn phải hiểu rõ điều đó!



Lâm Thi Đình lắc đầu nói tiếp. Nàng thật sự không có quá nhiều tin tưởng vào Lưu Vân, không tin tưởng sau này hắn sẽ có được thực lực cường đại kinh người.

- Hắn là một người có thể mang đến sự thay đổi cho người khác. Khi ta biết hắn bởi vì đại tỷ mới cam tâm tình nguyện mạo hiểm tới tìm kiếm tỷ và ta. Ta đã bắt đầu có ý nghĩ này. Sau đó lại nói chuyện với hắn gần hai canh giờ trong mật thất, ta càng kiên định với ý nghĩ của mình.

Lâm Phong nói, ánh mắt trở nên kích động.

Lâm Thi Đình nhìn đệ đệ mình, đột nhiên phát hiện tiểu hài tử trong lòng mình đã thành người trưởng thành. Nàng mỉm cười nói:

- Quyết định đã làm rồi, ta chỉ nhắc nhở đệ thôi. Ta nghĩ đại tỷ nhất định cũng nghĩ giống ta, không muốn đệ có điều gì ngoài ý muốn. Đi theo một sư phụ như vậy, đệ nghìn vạn lần đừng có học những thói xấu của hắn!

- Nhị tỷ, tỷ không tin hắn cũng phải tin tưởng ta chứ. Có lẽ không bao lâu nữa tỷ sẽ hiểu được tại sao ta lại làm ra quyết định như vậy. Có một sư phụ như vậy, ta nghĩ cuộc sống của ta sẽ trở nên rất đặc sắc.

Lâm Pong đi tới bên cạnh Lâm Thi Đình, ôm lấy bả vai nàng rồi nói. Hắn đột nhiên nghĩ đến, nếu như nhị tỷ biết mình đề xuất cho sư phụ một đề nghị hương diễm như vậy, không biết có chỉ vào mặt hắn mà mắng to là lưu manh không.

- Được rồi, các ngươi đã nói chuyện gì ở trong mật thất? Lúc hắn đi gặp Lâm Mị hoàng hậu, hình như có vẻ rất nhẹ nhàng. Chẳng lẽ hắn nắm chắc sẽ thoát thân được? Ta còn chưa từng gặp người nào đã bị nhốt vào thủy lao mà còn có thể sống sót rời khỏi hoàng cung.

Lâm Thi Đình vội hỏi.

- Thật ra cũng không có chuyện gì. Hắn dạy ta một số thứ, ta giúp hắn nghĩ ra kế hoạch thoát thân. Vừa lúc ta liên lạc được với kiếm thánh Phỉ Lệ Ti. Cái ông già ở bên cạnh nàng hình như có quan hệ rất tốt đối với hắn. Ta nghĩ kiếm thành cũng lão nhân gia nọ sẽ không thấy chết mà không cứu. Có kiếm thánh che chở, hắn đương nhiên sẽ dễ dàng thoát hơn.

Hắn còn bảo tỷ giúp hắn đưa một phong thư co Bạch Y ở bên cạnh hoàng hậu. Nhìn hắn rất thong dong cùng trấn định, tỷ nghĩ hắn chắc chắn nữ nhân thần bí kia sẽ giúp hắn. Hoàng hậu rất nghe lời nữ nhân thần bí kia. Nếu như có nàng ra mặt, tỷ tin tưởng cơ hội thoát thân của hắn còn lớn hơn nữa.

Lâm Thi Đình đột nhiên nhớ tới chuyện Lưu Vân nhờ nàng.

- Đúng vậy, chờ hắn qua khỏi đêm nay, ngày mai sẽ có không ít người tới cứu hắn.

Lâm Phong nói.

Lâm Thi Đình lo lắng hỏi:

- Nhưng hắn có thể bình an qua đêm nay sao?

- Đương nhiên là có thể. Nếu như hắn nguyện ý, thậm chí đêm nay hắn còn có thể giết được hoàng hậu!

Lâm Phong cười nói.

Diện thủ: ** đực hay còn gọi là trai bao.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Dị Giới Quân Đội

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook