Quyển 5 - Chương 255: Gặp lại
Lý Bố Y
25/03/2013
- Đối phó thật dễ dàng! Cảm giác những người này giống như giấy vậy.
Thủy Hàn lạnh lùng cười, thổi rơi máu dính trên đao, khinh thường đánh giá những binh lính Tây Tư nằm trong vũng máu trên mặt đất.
- Tố chất của những binh lính này so với binh lính bình thường trong nước ta còn kém xa. Sau khi Tây Tư trải qua biến đổi lớn, quân đội chịu đả kích cũng không nhỏ. Tuy nhiên cũng xem như để chúng ta hoạt động giãn gân giãn cốt.
Thủy Hàn đi tới bên cạnh một gã đội viên, cười nói.
Phía sau lính trinh sát truyền đến tiếng vó ngựa vội vàng. Nhanh chóng truyền đến thanh âm hổn hển, nhớn nhác của Tử Văn Thành.
- Lão tử lại tới chậm một bước?
Tử Văn Thành ngơ ngác nhìn những thi thể trên mặt đất, vẻ mặt uể oải. Những đội viên đi phía sau hắn cũng mang theo vẻ mặt thất vọng.
- Ừm, lần này tới nhanh hơn một chút!
Thủy Hàn cười nói.
- Mau hơn, ngựa phải chạy nhanh hơn nữa!
Tử Văn Thành vẻ mặt không hài lòng nói.
- Ta nói rồi, Thủy Hàn huynh đệ, động tác của ngươi có thể thong thả một chút hay không, ít nhiều cũng phải để lại cho chúng ta ít nước xuýt chứ!
Thủy Hàn đưa hai tay ra: Tỏ vẻ không có cách nào khác, một người vận động mấy cái đã kết thúc!
Tử Văn Thành nhìn vẻ mặt tự mãn của Thủy Hàn cùng mấy đội viên khác, hậm hực nói:
- Thủy Hàn, lão tử nguyền rủa ngươi lần sau gặp phải mấy ngàn hành thi hoặc là mấy trăm Huyết Ma!
- Hắc hắc, giết không được ta sẽ để lại cho ngươi!
Thủy Hàn vung tay lên, mang theo mấy lính trinh sát tiếp tục dò đường đi, chỉ để lại Tử Văn Thành với vẻ mặt buồn bực, mang theo mấy thủ hạ dưới tay bắt đầu rửa sạch chiến trường.
Khi khoảng cách tới Bố Lạp Cách ngày càng gần, trên đường dần dần xuất hiện trạm gác của quân đội Tây Tư. Để không ảnh hưởng tới tốc độ, Lưu Vân hạ lệnh nhổ sạch những trạm gác này, không để lại một người sống. Cả đám người ngày đêm phóng ngựa đi, lao thẳng tới Lai Tây Á, chỗ tiếp giáp ba tỉnh.
- Lão đại, Ta bây giờ trở thành người quét đường cho lính trinh sát của ngươi. Ta đi theo phía sau hắn, chỉ có mỗi việc quét dọn chiến trường!
Đợi đám người Lưu Vân tới, Tử Văn Thành lập tức nói với Lưu Vân sự bất mãn của mình.
- Tiểu tử, việc khó khăn phiền toái thì người ta đã giải quyết rồi, đem chuyện dễ dàng giao cho ngươi, ngươi còn ý kiến cái gì? Mau lên đường thôi!
Lưu Vân lớn tiếng cười nói.
- Nhưng mà ta cũng muốn giết mấy người cho đỡ nghiền!
Tử Văn Thành nói.
- Những huynh đệ trong tay ta cũng đều muốn giống như ta!
- Được, lúc gặp đại quân hành thi hoặc Huyết Ma, ta sẽ cho ngươi giết thống khoái!
Lưu Vân chẳng muốn cùng hắn dây dưa, thúc chân vào bụng ngựa, vọt lên phía trước.
- Dính vào những quái vật này cho ta xong đời hả?
Tử Văn Thành nhớ tới những lời Lưu Vân Lưu Vân dặn dò đi dặn dò lại mọi người trước khí đi, cười khổ nói.
- Không được, mau tránh ra. Đó là công việc cao quý của ma pháp sư đại thúc và ta!
Tiểu Tạp khi đi qua bên cạnh Tử Văn Thành, cười xấu xa nói.
- Đi thôi, đến lúc đó còn có ta nữa! Đừng ngẩn người ra nữa. Chạy đi!
A Húc nói với Tử Văn Thành. Lần này chấp hành nhiệm vụ, tâm tình hắn rất tốt. Bởi vì căn cứ kế hoạch của Lưu Vân, Hỏa hệ trung đội lần đầu tiên có cơ hội đại triển hùng phong sau khi thành lập.
Lúc đêm tối, thời gian thuận buồm xuôi gió của Thủy Hàn với lính trinh sát cũng kết thúc. Bởi vì bọn họ phát hiện tung tích đại đội Huyết Ma, hơn nữa theo như lộ tuyến di chuyển thì đang đi về phía tiểu tổ tiếp viện.
- Lập tức thông tri cho lão đại, để bộ đội đình chỉ đi tới! Kể lại tình huống ở đây, chờ sau khi ta trở về sẽ báo cáo với hắn!
Thủy Hàn ra lệnh cho hai gã đội viên ở bên cạnh, theo đường cũ phản hồi, còn mình thì mang theo vài người ẩn nấp, quan sát đội quân Huyết thần giáo ở phía xa.
Dựa theo sự bố trí lúc hành quân của Lưu Vân, lính trinh sát đi trước 30 dặm, mỗi giờ quay lại báo cáo một lần tình huống, nếu có sự việc phát sinh ngoài ý muốn, bộ đội ở phía sau cũng đủ thời gian ứng biến.
Sắc trời càng ngày càng tối. Thủy Hàn kinh ngạc phát hiện đơn vị bộ đội này lại dựng một doanh trướng, bên ngoài thì có Huyết Ma phân bố ở chung quanh, bao vây quanh doanh trướng. Trước cửa doanh trướng có hai gã Huyết Y sứ giả đứng, ngoài ra còn có một số Huyết Y sứ giả khác ra ra vào vào trong doanh trướng.
“Chi bộ đội này chỉ có Huyết Ma cùng Huyết Y sứ giả! Xem ra trong trướng hẳn là nhân vật cao cấp của Huyết thần giáo!”
Thủy Hàn thầm nghĩ.
Lưu Vân sau khi nghe xong Thủy Hàn báo báo cáo tình huống đơn vị quân đội Huyết thần giáo đột nhiên xuất hiện này, ánh mắt trở nên cực kì ngưng trọng. Lúc này hắn triệu tập lão Tạp, A Húc cùng Tử Văn Thành tới thương nghị biện pháp ứng phó.
- Chẳng lẽ là vì chúng ta mà đến?
Nghe nói trên đường xuất hiện bộ đội Huyết thần giáo, lão Tạp hỏi.
- Quản con mẹ gì, diệt hết bọn nó!
Tử Văn Thành mở mồm nói.
- Được. Ta cho ngươi 20 người, xông lên bao vây bọn họ lại!
Lưu Vân thật sự không chịu được cái kẻ không chịu động não mà chỉ thích động thủ này, nên nhìn hắn, nói một cách châm chọc.
- Các ngươi nói đi, ta chỉ nghe thôi.
Tử Văn Thành thấy vậy sáng suốt lựa chọn im lặng.
Lão Tạp nói:
- Chúng ta lần này hành động chỉ là tạm thời quyết định, rất ít người biết, hẳn là kế hoạch không bị tiết lộ.
- Bọn họ hạ trại chứ không phải mai phục, điều này nói rõ không phải là nhắm vào chúng ta. Theo ta thấy đơn vị quân đội này có khả năng đang hành quân.
Thủy Hàn căn cứ phân tích tình huống hiện trường nói.
- Vậy mục đích hành quân của bọn họ là nơi nào?
Lão Tạp nói.
- Con đường này ở phía tây nam thành Bố Lạp Cách, đi về phía trước cũng không có đại thành thị nào.
- Nếu như ta đoán không sai thì là nơi này!
Lưu Vân vẫn ngồi xổm nghiên cứu bản đồ, lấy tay chỉ lên một lộ tuyến hành quân trên bản đò. Lộ tuyến chỉ rõ đó là đại bản doanh của Hắc Ưng ---- Phổ Lí Tắc Lợi thành.
- Chúng ta tính kế địch nhân, địch nhân cũng đồng dạng tính kế chúng ta! Ta thấy kì quái, Huyết thần giáo như thế nào lại quên một đại nhân vật như ta chứ! Đáng tiếc thật. Vốn muốn lén lút tìm đến ta, nhưng hiện tại lại biến thành không hẹn mà gặp!
Lưu Vân cười nói.
- Lão đại, chúng ta làm sao bây giờ?
Thủy Hàn hỏi.
- Ngươi nói lại một cách chi tiết tin tức tình báo về đơn vị bộ đội này cho ta nghe một chút.
Lưu Vân không trả lời.
Thủy Hàn đem kết quả trinh sát nói lại chi tiết một lần nữa, cũng nói thêm phân tích của mình.
Lưu Vân sau khi nghe xong thì gật đầu:
- Ngươi phân tích rất có đạo lý. Hành thi là bộ đội bên ngoài của Huyết thần giáo, Huyết Y sứ giả còn cao cấp hơn cả Huyết Ma. Nếu Huyết Y sứ giả canh giữ ở ngoài cửa thì trong trướng nhất định là thành viên trọng yếu của Huyết thần giáo.
- Xem ra Huyết thần giáo phái ra cao thủ, muốn chuẩn bị im lặng đem ngươi giết chết. Ha ha!
Lão Tạp nghe vậy cười nói.
- Muốn tiêu diệt hết thì không thể thiếu lục hệ ma đạo sư ngươi!
Lưu Vân mỉm cười nói.
- Có muốn ta phái người trở về báo cho tham mưu trưởng để chuẩn bị thật tốt? Nếu như phái người quay lại theo đường cũ, ta nghĩ thời gian vẫn thoải mái. Chúng ta có thể tránh lộ tuyến hành quân của địch nhân, tiếp tục đi về phía núi Lai Tây Á.
Thủy Hàn đề nghị.
- Đã có nhân vật trọng yếu của Huyết thần giáo, làm sao có thể buông miếng thịt béo tự đưa đến miệng được. Có phải có chút đáng tiếc không?
Trong tay nắm giữ mấy trăm quả Lạc Phu tạo, A Húc nói chuyện rất tự tin.
- A Húc nói đúng.
Lưu Vân lắc đầu.
- Từ tin tức tình báo mà ngươi trinh sát được, xem ra tính cảnh giác của địch nhân cũng không cao, bởi vì bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới ta sẽ xuất hiện ở bên trong lãnh thổ Tây Tư.
- Đúng vậy. Vì nguyên nhân đó ta mới dám tiếp cận để trinh sát địch.
Thủy Hàn nói.
- Tuy nhiên xem những tên gia hỏa máu me đầm đìa này xem ra rất khó đối phó.
- Trên chiến trường sợ rằng sau này khó gặp được cơ hội tốt như vậy. Lấy cố tình đối với vô tâm, nếu hắn muốn tới nhà ta gây phiền toái, ta nên nửa đường tiêu diệt bọn hắn!
Lưu Vân tự tin cười nói.
Thủy Hàn đoán rất đúng, quả thật trong đơn vị bộ đội Huyết thần giáo này có một đại nhân vật ---- Pháp sư áo bào tro, kẻ vẫn coi Lưu Vân là mối họa lớn của Huyết thần giáo. Sau khi rời khỏi Ni Tư thành, hắn dẫn Huyết Y sứ giả cùng Huyết Ma vội vàng đi tới Phổ Lí Tắc Lợi thành. Khi tới gần biên giới hai nước, hắn không thể không cho bộ đội dừng lại nghỉ ngơi và hồi phục để thuận tiện an bài cho việc tập kích.
Huyết Y sứ giả sau khi hoàn thành nhiệm vụ liền rời khỏi lều lớn, pháp sư áo bào tro một mình nằm thoải mái ở trong trướng, nhắm mắt dưỡng thần.
- Lưu Vân à, ta có thể trở thành người kết thúc vận may của ngươi không đây? Lúc này ta muốn xem ngươi có thể dùng những trò xảo trá bịp bợm gì để giữ mạng sống của mình. Viêm Thiên nguyên soái không biết khi nghe được tin con mình chết sẽ có tâm tình như thế nào?
Pháp sư áo bào tro thì thào tự nói, khóe miệng hiện lên nụ cười đắc ý.
Sau khi rời khỏi đại quân của Ước Sắt Phu, thủ đoạn tác chiến linh hoạt cùng chiến thuật khác thường để lại ấn tượng sâu sắc đối với pháp sư áo bào tro. Khi đã thành công khống chế đại quân của Ước Sắt Phu, hắn muốn đem Hỏa Vân đế quốc rơi vào chiến loạn vạn kiếp bất phục nhưng Lưu Vân lại đột nhiên xuất hiện khiến hắn ứng phó không kịp, làm cho hắn bị đả kích thật lớn. Việc ám sát Viêm Thiên thất bại, lại bị Viêm Thiên phản kích làm cho bị nội thương càng làm cho hắn thêm hận phụ tử hai người. Mà Huyết thần giáo gặp bất lợi càng làm cho hắn nhận thức được Lưu Vân đang từng bước tiến bộ, không sớm trừ bỏ thì sẽ hậu hoạn vô cùng.
Nhưng hắn nằm mơ cũng không có nghĩ tới lúc này Lưu Vân đang ở cách doanh trướng của hắn không xa: Đào hầm chờ sau khi hắn tỉnh ngủ sẽ nhảy vào bên trong.
Hắn lại càng không nghĩ tới vị chủ nợ của hắn cũng đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.
Thủy Hàn lạnh lùng cười, thổi rơi máu dính trên đao, khinh thường đánh giá những binh lính Tây Tư nằm trong vũng máu trên mặt đất.
- Tố chất của những binh lính này so với binh lính bình thường trong nước ta còn kém xa. Sau khi Tây Tư trải qua biến đổi lớn, quân đội chịu đả kích cũng không nhỏ. Tuy nhiên cũng xem như để chúng ta hoạt động giãn gân giãn cốt.
Thủy Hàn đi tới bên cạnh một gã đội viên, cười nói.
Phía sau lính trinh sát truyền đến tiếng vó ngựa vội vàng. Nhanh chóng truyền đến thanh âm hổn hển, nhớn nhác của Tử Văn Thành.
- Lão tử lại tới chậm một bước?
Tử Văn Thành ngơ ngác nhìn những thi thể trên mặt đất, vẻ mặt uể oải. Những đội viên đi phía sau hắn cũng mang theo vẻ mặt thất vọng.
- Ừm, lần này tới nhanh hơn một chút!
Thủy Hàn cười nói.
- Mau hơn, ngựa phải chạy nhanh hơn nữa!
Tử Văn Thành vẻ mặt không hài lòng nói.
- Ta nói rồi, Thủy Hàn huynh đệ, động tác của ngươi có thể thong thả một chút hay không, ít nhiều cũng phải để lại cho chúng ta ít nước xuýt chứ!
Thủy Hàn đưa hai tay ra: Tỏ vẻ không có cách nào khác, một người vận động mấy cái đã kết thúc!
Tử Văn Thành nhìn vẻ mặt tự mãn của Thủy Hàn cùng mấy đội viên khác, hậm hực nói:
- Thủy Hàn, lão tử nguyền rủa ngươi lần sau gặp phải mấy ngàn hành thi hoặc là mấy trăm Huyết Ma!
- Hắc hắc, giết không được ta sẽ để lại cho ngươi!
Thủy Hàn vung tay lên, mang theo mấy lính trinh sát tiếp tục dò đường đi, chỉ để lại Tử Văn Thành với vẻ mặt buồn bực, mang theo mấy thủ hạ dưới tay bắt đầu rửa sạch chiến trường.
Khi khoảng cách tới Bố Lạp Cách ngày càng gần, trên đường dần dần xuất hiện trạm gác của quân đội Tây Tư. Để không ảnh hưởng tới tốc độ, Lưu Vân hạ lệnh nhổ sạch những trạm gác này, không để lại một người sống. Cả đám người ngày đêm phóng ngựa đi, lao thẳng tới Lai Tây Á, chỗ tiếp giáp ba tỉnh.
- Lão đại, Ta bây giờ trở thành người quét đường cho lính trinh sát của ngươi. Ta đi theo phía sau hắn, chỉ có mỗi việc quét dọn chiến trường!
Đợi đám người Lưu Vân tới, Tử Văn Thành lập tức nói với Lưu Vân sự bất mãn của mình.
- Tiểu tử, việc khó khăn phiền toái thì người ta đã giải quyết rồi, đem chuyện dễ dàng giao cho ngươi, ngươi còn ý kiến cái gì? Mau lên đường thôi!
Lưu Vân lớn tiếng cười nói.
- Nhưng mà ta cũng muốn giết mấy người cho đỡ nghiền!
Tử Văn Thành nói.
- Những huynh đệ trong tay ta cũng đều muốn giống như ta!
- Được, lúc gặp đại quân hành thi hoặc Huyết Ma, ta sẽ cho ngươi giết thống khoái!
Lưu Vân chẳng muốn cùng hắn dây dưa, thúc chân vào bụng ngựa, vọt lên phía trước.
- Dính vào những quái vật này cho ta xong đời hả?
Tử Văn Thành nhớ tới những lời Lưu Vân Lưu Vân dặn dò đi dặn dò lại mọi người trước khí đi, cười khổ nói.
- Không được, mau tránh ra. Đó là công việc cao quý của ma pháp sư đại thúc và ta!
Tiểu Tạp khi đi qua bên cạnh Tử Văn Thành, cười xấu xa nói.
- Đi thôi, đến lúc đó còn có ta nữa! Đừng ngẩn người ra nữa. Chạy đi!
A Húc nói với Tử Văn Thành. Lần này chấp hành nhiệm vụ, tâm tình hắn rất tốt. Bởi vì căn cứ kế hoạch của Lưu Vân, Hỏa hệ trung đội lần đầu tiên có cơ hội đại triển hùng phong sau khi thành lập.
Lúc đêm tối, thời gian thuận buồm xuôi gió của Thủy Hàn với lính trinh sát cũng kết thúc. Bởi vì bọn họ phát hiện tung tích đại đội Huyết Ma, hơn nữa theo như lộ tuyến di chuyển thì đang đi về phía tiểu tổ tiếp viện.
- Lập tức thông tri cho lão đại, để bộ đội đình chỉ đi tới! Kể lại tình huống ở đây, chờ sau khi ta trở về sẽ báo cáo với hắn!
Thủy Hàn ra lệnh cho hai gã đội viên ở bên cạnh, theo đường cũ phản hồi, còn mình thì mang theo vài người ẩn nấp, quan sát đội quân Huyết thần giáo ở phía xa.
Dựa theo sự bố trí lúc hành quân của Lưu Vân, lính trinh sát đi trước 30 dặm, mỗi giờ quay lại báo cáo một lần tình huống, nếu có sự việc phát sinh ngoài ý muốn, bộ đội ở phía sau cũng đủ thời gian ứng biến.
Sắc trời càng ngày càng tối. Thủy Hàn kinh ngạc phát hiện đơn vị bộ đội này lại dựng một doanh trướng, bên ngoài thì có Huyết Ma phân bố ở chung quanh, bao vây quanh doanh trướng. Trước cửa doanh trướng có hai gã Huyết Y sứ giả đứng, ngoài ra còn có một số Huyết Y sứ giả khác ra ra vào vào trong doanh trướng.
“Chi bộ đội này chỉ có Huyết Ma cùng Huyết Y sứ giả! Xem ra trong trướng hẳn là nhân vật cao cấp của Huyết thần giáo!”
Thủy Hàn thầm nghĩ.
Lưu Vân sau khi nghe xong Thủy Hàn báo báo cáo tình huống đơn vị quân đội Huyết thần giáo đột nhiên xuất hiện này, ánh mắt trở nên cực kì ngưng trọng. Lúc này hắn triệu tập lão Tạp, A Húc cùng Tử Văn Thành tới thương nghị biện pháp ứng phó.
- Chẳng lẽ là vì chúng ta mà đến?
Nghe nói trên đường xuất hiện bộ đội Huyết thần giáo, lão Tạp hỏi.
- Quản con mẹ gì, diệt hết bọn nó!
Tử Văn Thành mở mồm nói.
- Được. Ta cho ngươi 20 người, xông lên bao vây bọn họ lại!
Lưu Vân thật sự không chịu được cái kẻ không chịu động não mà chỉ thích động thủ này, nên nhìn hắn, nói một cách châm chọc.
- Các ngươi nói đi, ta chỉ nghe thôi.
Tử Văn Thành thấy vậy sáng suốt lựa chọn im lặng.
Lão Tạp nói:
- Chúng ta lần này hành động chỉ là tạm thời quyết định, rất ít người biết, hẳn là kế hoạch không bị tiết lộ.
- Bọn họ hạ trại chứ không phải mai phục, điều này nói rõ không phải là nhắm vào chúng ta. Theo ta thấy đơn vị quân đội này có khả năng đang hành quân.
Thủy Hàn căn cứ phân tích tình huống hiện trường nói.
- Vậy mục đích hành quân của bọn họ là nơi nào?
Lão Tạp nói.
- Con đường này ở phía tây nam thành Bố Lạp Cách, đi về phía trước cũng không có đại thành thị nào.
- Nếu như ta đoán không sai thì là nơi này!
Lưu Vân vẫn ngồi xổm nghiên cứu bản đồ, lấy tay chỉ lên một lộ tuyến hành quân trên bản đò. Lộ tuyến chỉ rõ đó là đại bản doanh của Hắc Ưng ---- Phổ Lí Tắc Lợi thành.
- Chúng ta tính kế địch nhân, địch nhân cũng đồng dạng tính kế chúng ta! Ta thấy kì quái, Huyết thần giáo như thế nào lại quên một đại nhân vật như ta chứ! Đáng tiếc thật. Vốn muốn lén lút tìm đến ta, nhưng hiện tại lại biến thành không hẹn mà gặp!
Lưu Vân cười nói.
- Lão đại, chúng ta làm sao bây giờ?
Thủy Hàn hỏi.
- Ngươi nói lại một cách chi tiết tin tức tình báo về đơn vị bộ đội này cho ta nghe một chút.
Lưu Vân không trả lời.
Thủy Hàn đem kết quả trinh sát nói lại chi tiết một lần nữa, cũng nói thêm phân tích của mình.
Lưu Vân sau khi nghe xong thì gật đầu:
- Ngươi phân tích rất có đạo lý. Hành thi là bộ đội bên ngoài của Huyết thần giáo, Huyết Y sứ giả còn cao cấp hơn cả Huyết Ma. Nếu Huyết Y sứ giả canh giữ ở ngoài cửa thì trong trướng nhất định là thành viên trọng yếu của Huyết thần giáo.
- Xem ra Huyết thần giáo phái ra cao thủ, muốn chuẩn bị im lặng đem ngươi giết chết. Ha ha!
Lão Tạp nghe vậy cười nói.
- Muốn tiêu diệt hết thì không thể thiếu lục hệ ma đạo sư ngươi!
Lưu Vân mỉm cười nói.
- Có muốn ta phái người trở về báo cho tham mưu trưởng để chuẩn bị thật tốt? Nếu như phái người quay lại theo đường cũ, ta nghĩ thời gian vẫn thoải mái. Chúng ta có thể tránh lộ tuyến hành quân của địch nhân, tiếp tục đi về phía núi Lai Tây Á.
Thủy Hàn đề nghị.
- Đã có nhân vật trọng yếu của Huyết thần giáo, làm sao có thể buông miếng thịt béo tự đưa đến miệng được. Có phải có chút đáng tiếc không?
Trong tay nắm giữ mấy trăm quả Lạc Phu tạo, A Húc nói chuyện rất tự tin.
- A Húc nói đúng.
Lưu Vân lắc đầu.
- Từ tin tức tình báo mà ngươi trinh sát được, xem ra tính cảnh giác của địch nhân cũng không cao, bởi vì bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới ta sẽ xuất hiện ở bên trong lãnh thổ Tây Tư.
- Đúng vậy. Vì nguyên nhân đó ta mới dám tiếp cận để trinh sát địch.
Thủy Hàn nói.
- Tuy nhiên xem những tên gia hỏa máu me đầm đìa này xem ra rất khó đối phó.
- Trên chiến trường sợ rằng sau này khó gặp được cơ hội tốt như vậy. Lấy cố tình đối với vô tâm, nếu hắn muốn tới nhà ta gây phiền toái, ta nên nửa đường tiêu diệt bọn hắn!
Lưu Vân tự tin cười nói.
Thủy Hàn đoán rất đúng, quả thật trong đơn vị bộ đội Huyết thần giáo này có một đại nhân vật ---- Pháp sư áo bào tro, kẻ vẫn coi Lưu Vân là mối họa lớn của Huyết thần giáo. Sau khi rời khỏi Ni Tư thành, hắn dẫn Huyết Y sứ giả cùng Huyết Ma vội vàng đi tới Phổ Lí Tắc Lợi thành. Khi tới gần biên giới hai nước, hắn không thể không cho bộ đội dừng lại nghỉ ngơi và hồi phục để thuận tiện an bài cho việc tập kích.
Huyết Y sứ giả sau khi hoàn thành nhiệm vụ liền rời khỏi lều lớn, pháp sư áo bào tro một mình nằm thoải mái ở trong trướng, nhắm mắt dưỡng thần.
- Lưu Vân à, ta có thể trở thành người kết thúc vận may của ngươi không đây? Lúc này ta muốn xem ngươi có thể dùng những trò xảo trá bịp bợm gì để giữ mạng sống của mình. Viêm Thiên nguyên soái không biết khi nghe được tin con mình chết sẽ có tâm tình như thế nào?
Pháp sư áo bào tro thì thào tự nói, khóe miệng hiện lên nụ cười đắc ý.
Sau khi rời khỏi đại quân của Ước Sắt Phu, thủ đoạn tác chiến linh hoạt cùng chiến thuật khác thường để lại ấn tượng sâu sắc đối với pháp sư áo bào tro. Khi đã thành công khống chế đại quân của Ước Sắt Phu, hắn muốn đem Hỏa Vân đế quốc rơi vào chiến loạn vạn kiếp bất phục nhưng Lưu Vân lại đột nhiên xuất hiện khiến hắn ứng phó không kịp, làm cho hắn bị đả kích thật lớn. Việc ám sát Viêm Thiên thất bại, lại bị Viêm Thiên phản kích làm cho bị nội thương càng làm cho hắn thêm hận phụ tử hai người. Mà Huyết thần giáo gặp bất lợi càng làm cho hắn nhận thức được Lưu Vân đang từng bước tiến bộ, không sớm trừ bỏ thì sẽ hậu hoạn vô cùng.
Nhưng hắn nằm mơ cũng không có nghĩ tới lúc này Lưu Vân đang ở cách doanh trướng của hắn không xa: Đào hầm chờ sau khi hắn tỉnh ngủ sẽ nhảy vào bên trong.
Hắn lại càng không nghĩ tới vị chủ nợ của hắn cũng đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.