Quyển 5 - Chương 289: Li biệt
Lý Bố Y
25/03/2013
Công việc chuẩn bị chiến tranh trong Phổ Lí Tắc Lợi thành rất bận rộn, gấp gáp với khí thế ngút trời. Ở trong một góc phòng âm u nào đó tại tòa thành thị này có một người đang đau lòng.
- Tửu Quỷ, đừng uống nữa!
- Ngươi có thể ăn đồ ăn vặt, tại sao ta không thể uống thêm mấy chén?
Tửu Quỷ cố gắng mở mắt, nhìn Mã Thí ngồi ở bên cạnh với một đống chén đĩa thức ăn ở trên bàn, cười cười rồi hỏi ngược lại.
- Ngươi say chết ta mặc kệ ngươi nhưng không có ai nói chuyện phiếm với ta lại là một truyện rất thống khổ!
- Ngươi không chết vì ăn quá nó, ta cũng không chết vì say đâu. Cái tên Tham Tiền kia không biết chạy đi đâu mà lại không có ở đây?
Mã Thí khinh bỉ nói:
- Hắn a? hắn thường xuyên đi làm thuê cho lão bà của đại ca rồi! Long tộc vĩ đại lại vì mấy đồng tiền dơ bẩn mà đi làm công thuê, nghĩ lại ta thấy muốn phát điên lên đây! Một nam nhân hám tiền đi làm thuê, một nam nhân bị nữ nhân quản, thanh niên Long tộc tứ kiệt tới ngày tận thế rồi!
- Trong cuộc sống nhàn nhã như thế này, chỉ cần có rượu uống là lão tử thỏa mãn! Hơn một ngàn năm đều là như vậy, ngươi quên rồi sao?
Tửu Quỷ lười biếng nói.
- Này, ta lại cho người mang rượu tới!
Thanh âm một thanh niên vang lên ngoài cửa phòng, nhanh chóng lọt vào lỗ tai Tửu Quỷ.
Mới vừa rồi còn khật khừ say rượu, thân ảnh của hắn lập tức xuất hiện tại cửa.
Tiểu Tạp vừa vào phòng đã đem vài bình rượu nho trong tay giơ lên cao.
Tửu Quỷ đoạt lấy rượu từ trong tay hắn.
- Đồ còn không?
Tiểu Tạp ghé vào tai hắn, thấp giọng hỏi.
- Không còn.
Tửu Quỷ lặc đầu.
- Giao dịch của chúng ta tới đây là kết thúc?
Tiểu Tạp có chút thất vọng hỏi.
Uống một ngụm, Tửu Quỷ trả lời:
- Đương nhiên không thể chấm dứt! Ta sẽ nghĩ biện pháp!
Nếu như Hỏa Vũ trưởng lão biết, nguyệt quang nước suối vốn là thánh vật của tinh linh tộc bị một tửu quỷ mang đến để đổi rượu thì hắn chắc chắn sẽ té xỉu ngay tại chỗ. Đương nhiên hắn suốt ngày bị rượu nho làm cho ngất ngay nên khó có khả năng biết được loại giao dịch này. Mà trong mấy ngày này, nguyệt quang nước suối cũng được tiểu Tạp thu mua qua kênh giao dịch này. Tiểu Tạp lại chuyển cho Ốc Tư Lạc Phu vận chuyển vào trong trụ sở của Hắc Ưng quân đoàn ở trong núi đại hành.
- Ta đã nói là ta muốn gả cho ngươi! Ngươi không nghe rõ sao?
Ngươi không cách nào tưởng tượng được một nữ nhân thành thục lại nói một lời như vậy với một tiểu hài tử tám tuổi. Nhưng một màn này lại đang diễn ra ở trong phòng Thủy Y Nhiên, đứng đối diện nàng chính là Ma Tước. Sự việc quá kích thích làm cho hài tử nhỏ tuổi này rơi vào trạng thái si ngôc trong chốc lát.
- Gả cho ta? Không có khả năng.
Một lúc lâu sau Ma Tước nhìn Thủy Y Nhiên, lấy một loại ngữ khí bi thương đáp.
- Tinh linh là động vật mẫn cảm nhất thế gian, tinh linh nữ nhân có lực quan sát rất nhạy cảm. Ngươi cần gì phải trả vờ như vậy?
Thủy Y Nhiên nhìn chăm chú vào Ma Tước, khẽ thở dài nói.
- Ngươi cũng biết?
Ma Tước lên tiếng. Giọng nói của hắn đã trở lại hùng hồn như trước đây.
Thủy Y Nhiên ôn nhu nói:
- Thanh âm có thể ngụy trang nhưng tâm linh không cách nào ngụy trang. Mà con mắt lại là cửa sổ của tâm linh. Ta vẫn luôn quan sát ngươi. Ngươi biết không, khi hai trái tim ngẫu nhiên tiếp xúc thì ngươi lại vội vã né tránh, điều này đã đủ để tiết lộ bí mật của ngươi đối với một người phụ nữ.
- Thật ra lúc ấy ta đã làm tốt tư tưởng chuẩn bị chết, hy sinh thêm một chút nữa có đáng là gì đâu?
Ma Tước thở dài nói.
Nhưng ngươi đã quên là từ khi ta bắt đầu thi triển tính mạng ma pháp đối với ngươi, tính mạng của hai chúng ta đã hòa vào cùng nhau.
Trên mặt Thủy Y Nhiên hiện lên nụ cười sung sướng. Nam nhân này vì nàng mà cam tâm trở thành một tiểu hài tử. Hành động này đã chạm tới nơi sâu thẳm mềm yếu nhất trong tâm hồn nàng.
Những chủng tộc này có tính mạng dài dằng dặc, thấu triệt với tất cả mọi chuyện trên thế gian này, cho nên khó sinh lòng ái mộ. Nhưng nếu để cho bọn họ thật sự động tình thì tình cảm đó đủ để so sánh với năm tháng dài dằng dặc.
- Hãy cứ mặc kệ ta như thế này đi!
Lưu luyến nhìn Thủy Y Nhiên, Ma Tước chán nản cúi đầu. Trong tim hắn dấy lên cảm giác vô lực thật lớn, cái loại cảm giác này tựa như trải qua sự cố gắng kiên trì, nỗ lực thật lớn mới làm cảm động được nữ nhân mà mình ngưỡng mộ trong lòng, nàng cuối cùng cũng đồng ý một đêm xuân mộng với mình nhưng sau khi mình đem nàng lên giường, cởi hết quần áo ra nhưng lại chỉ có thể trơ mắt nhìn vì mặc dù bản thân khó chịu, cố gắng như thế nào thì hùng phong không thể phát khởi.
- Thật ra ta không ngại chờ ngươi nhưng mà tất cả những gì phát sinh giữa chúng ta dính dáng đến một bí mật to lớn động trời của Long tộc cùng Tinh linh tộc. Ta nghĩ sau khi trưởng lão Long tộc biết thì cũng sẽ hy vọng chúng ta có thể đến được với nhau. Cho nên ngươi có thể nghĩ biện pháp.
- Nghĩ biện pháp? Nghĩ biện pháp gì?
Trong lòng Ma Tước dấy lên một tia hy vọng.
- Căn cứ bách khoa toàn thư tinh linh ma pháp ghi lại thì Long tộc cũng có một loại ma pháp thần kỳ, tương đương với tính mạng ma pháp của tinh linh tộc. Ta nghĩ nó hẳn là có thể giúp đỡ được ngươi!
Sau một khắc Ma Tước liền lôi kéo Tham Tiền xuất hiện ở trước cửa phòng “Tứ kiệt”.
“Tửu Quỷ!” Ma Tước sắc mặt vui mừng vọt vào trong phòng, nắm lấy Tửu Quỷ mà lắc lắc.
Ben đêm, ở một khu dân cư bên cạnh thành phủ chủ trong Phổ Lí Tắc Lợi thành phát sinh một tiếng nổ mạnh. Hắc Ưng đặc chiến đại đội lập tức phong tỏa địa điểm phát sinh ra vụ nổ, cũng bắt đầu tiến hành điều tra việc này.
Sau đó binh lính phát hiện ở hiện trường vụ nổ có bốn gã còn sống sót nhưng quần áo rách nát, toàn thân cháy đen. Bốn người ngay trong đêm bị đưa vào bên trong thành phủ chủ.
- Vân nhi, ngươi thực sự chuẩn bị đem những thánh giai cường giả này tới trụ sở ở Đại Hành Sơn để an bài công tác? Ngươi phải biết rằng những lão gia hỏa này tính khí cũng không tốt, ta cùng Lan Đặc kiếm thánh đều không ngăn cản được!
- Phụ thân, gần đây ta thật sự quá bận, đã làm cho người phải chịu khổ!
Lưu Vân vội vàng hướng phụ thân bồi tội. Mấy ngày nay đầu tiên là họp, sau đó là nghênh đón Kỵ binh si khải hoàn trở về, ngay sau đó lại tổ chức tang lễ cho hai gã binh lính Hắc Ưng, làm cho hắn quên hẳn chuyện này. Cho đến khi phụ thân chạy tới trụ sở tìm hắn, hắn mới nhớ ra trong tay còn có củ khoai lang nóng bỏng chưa giải quyết.
- Ngươi có kế hoạch gì, chuẩn bị an bài những lão gia hỏa này như thế nào? Ta nói cho ngươi biết, thỉnh thần dễ dàng, mời thần đi thì muôn vàn khó khăn! Ngoại trừ ta, Lan Đặc, Lão Tạp cùng Phỉ Lệ Ti, sáu người này đều là những kẻ nỗi tiếng ở nhiều quốc gia!
Viêm Thiên chau mày nói.
- Con người sống ở trên thế gian này không chạy thoát khỏi sự phong tỏa của vòng danh lợi!
Lưu Vân cười nói.
- Con đã yêu cầu bọn họ đến, thật ra có hai mục đích. Một là chế tạo vương bài trong tay để đề phòng bất trắc. Hai là chuẩn bị sau khi kết thúc chiến tranh sẽ cho đại lục nếm thử một lại thể chế mới. Lợi dụng thân phận cùng địa vị và sự hùng mạnh của bọn họ để tiến hành phối hợp.
Lưu Vân đem tư tưởng của mình giải thích cho Viêm Thiên biết.
Viêm Thiên nghe xong trầm tư thật lâu, cười khổ nói:
- Ta phải thừa nhận thể chế mới này rất hoàn mỹ. Nhưng ngươi cảm giác được sẽ thành sự thật sao?
- Phụ thân, 1000 năm trước đã có người thành công thực hiện nó. Hạo kiếp thật ra cũng là cơ hội. Huyết thần giáo làm suy yếu lực lượng của mỗi nước, vì thực hiện giấc mộng này, con không dám nói có nắm chắc nhưng ta vẫn muốn thử làm!
- Vậy lúc này nên làm gì bây giờ?
Viêm Thiên nói.
Lưu Vân:
- Cho con mười ngày nữa để con chuẩn bị thật tốt cùng bọn họ đàm phán.
Viêm Thiên cười nói:
- Được. Ta tiếp tục ra mặt chống đỡ cho ngươi! Ngươi càng lớn càng to gan lớn mật nhưng ta rất thích như vậy!
“Long tộc, con mẹ nó chứ, các ngươi đang làm cái gì? Chẳng lẽ muốn ép lão tử mang đại pháo tới đuổi các ngươi ra bên ngoài?”
Lưu Vân vừa nghĩ tới viện quân Long tộc chậm chạp chưa tới, trong lòng bốc hỏa. Hắn quyết định bảo Ma Tước quay lại Long tộc xin cứu viện bởi vì cự long long tộc là một bộ phận trọng yếu trong kế hoạch của hắn.
“Oanh”, một tiếng nổ từ bên ngoài truyền đến, thành phủ chủ rung lên, tro bụi rơi xuống.
Hoa Phi Lệ cùng Thủy Linh Nhi sợ hãi từ trong phòng chạy ra. Lưu Vân vội vàng ôm nhị nữ vào lòng.
- Đừng sợ. Có thể là vũ khí mới phát sinh điều gì đó ngoài ý muốn.
Lưu Vân nhẹ giọng an ủi. Hắn hoài nghi có phải thủ hạ mình bất cẩn làm ‘Lạc Phu tạo’ phát nổ hay không. Nếu không tuyệt đối không cách nào làm ra động tĩnh lớn như vậy trong thành thị.
Rất nhanh, thị vệ chạy vào báo cáo. Hắc Ưng đặc chiến đại đội, đại đội trưởng Nã Luân Đa áp giải bốn gã tới cầu kiến.
Trong đại sảnh, bốn người mặt mày đầy bụi đất đang đĩnh đạc đứng cùng một chỗ, xì xào bàn tán với nhau. Các Hắc Ưng đội viên đứng xung quanh dường như cũng không dám có ý kiến gì với vẻ kiêu ngạo của bọn họ, chỉ đứng ở phía xa xa mà nhìn. Đương nhiên trong lòng bọn họ cũng hiểu được bốn người này có thể đi theo bọn họ vào thành phủ chủ là đã cho bọn họ mặt mũi rồi.
- Mẹ kiếp, bảo ngươi uống ít một chút ngươi lại cứ uống nhiều. Xảy ra chuyện rồi đó!
- Lão đại, chỉ là chuyện phát sinh ngoài ý muốn bởi vì năng lực khống chế ma pháp của ta yếu đi, không liên quan gì tới việc uống rượu!
- Ta vô tội, ta là người bị hạ. Ta muốn nhận bồi thường!
- Ta có loại dựa cảm sau khi chuyện này phát sinh, cuộc sống nhàn rỗi của chúng ta có thể sẽ kết thúc.
Lưu Vân đi vào đại sảnh, nhìn bốn người kì quái trước mắt, nhất thời ngây dại.
- Tiểu tử, ta đã trở về, hắc hắc!
Một đại hán lau tro bụi trên mặt, một thanh âm quen thuộc từ miệng hắn truyền ra.
- Ngươi là…. Ma Tước đại ca?
Lưu Vân lắp bắp hỏi thăm.
- Đương nhiên!
Ma Tước cười nói.
Ma pháp thế giới, hết thảy kỳ tích tồn tại đều có đạo lý. Lưu Vân không có hỏi nguyên nhân mà chỉ vào ba người khác hỏi.
- Vậy còn bọn họ?
- Đều là huynh đệ ở Long tộc của ta, Hỏa hệ cự long Tửu Quỷ, Phong hệ cự long Tham Tiền, Thổ hệ cự long Mã Thí!
- Lão đại, chúng ta rất nổi danh!
Ba người đồng thời hét lên.
- Ầm ĩ cái gì, im hết cho ta!
Ma Tước hét lớn một tiếng, cắt đứt sự oán giận của ba người.
- Đều là rồng…
Thanh âm của Lưu Vân hưng phấn, có chút run rẩy.
- Đúng vậy. Đều là tiểu đệ ra, sớm tối dạy dỗ vất vả, giờ mới có dũng khí dẫn bọn hắn đi ra.
Ma Tước cười hắc hắc nói.
- Mới vừa rồi xảy ra tiếng nổ là chuyện gì?
- Ngươi không thấy thân hình ta đã phục hồi như cũ sao? Mới vừa rồi ba người bọn họ liên thủ dùng Long tộc ma pháp trọng tố thân thể cho ta, quán chú long nguyên, không cẩn thận nên có chút ngoài ý muốn.
- Haha, hóa ra là như vậy, nhưng lại khiến ta hoảng sợ!
- Phỏng chừng đêm nay Phổ Lí Tắc Lợi thành sẽ có không ít nam nhân đang tập thể dục mà bị hù dọa khiến cho sinh lý có vấn đề, ta rất xin lỗi.
Thân thể Ma Tước khôi phục, bộ mặt dâm đãng cũng khôi phục theo.
- Không có phòng ở, chúng ta ở chỗ nào?
Mã Thí tựa hồ có chút mệt nhọc, ngáp một cái rồi hỏi.
- Trước tiên đêm nay cứ ở chỗ ta đi. Ngày mai ta sẽ mang các ngươi tiến vào trong núi đại hành, chuẩn bị một nơi xa hoa cho các ngươi!
Lưu Vân cao hứng nói.
- Trời ạ, ngẫm lại tổ hợp của cự long cùng lục đại thánh giai cường giả, trái tim yếu ớt của ta không ngừng đập bùm bùm!
Sáng sớm hôm sau Quý Phong liền mang theo một đám người trang phục thương lữ chạy tới Phổ Lí Tắc Lợi thành.
Sau khi hắn cùng Lưu Vân gặp mặt, lập tức cùng Thủy Hàn hội hợp, rời khỏi Phổ Lí Tắc Lợi thành, đi tới biên cảnh Thú nhân đế quốc.
Bước trên hành trình cũng những nam nhân thô lỗ này có một thân ảnh nhỏ nhắn xinh xắn. Lâm Thi Đình cố chấp theo Thủy Hàn rời khỏi Phổ Lí Tắc Lợi thành.
Lúc Lâm Thi Đình rời đi, nàng để lại cho Lưu Vân một phiền toái không nhỏ. Khi Lưu Vân bảo Hoa Phi Lệ đi khuyên nàng ở lại, nàng ủy khuất rơi lệ, cắn môi không nói lời nào. Hoa Phi Lệ đối với thái độ rất kiên quyết của cô gái này rất ngạc nhiên, cố gắng tìm hiểu nguyên nhân. Cho đến khi nàng rời đi, Lâm Thi Đình mới nói ra một câu lạnh tanh:
- Hắn khi dễ ta!
Hai chữ khi dễ dùng cho nam và nữ bao hàm nhiều ý tứ thật sâu xa, nhiều sự mập mờ. Lưu Vân bị kiều thê ép hỏi, phải giải thích mãi cũng không xong, cuối cùng chỉ tay phải lên trời thề mới tránh được một kiếp.
Nhưng Lâm Thi Đình rời đi tạo thành một sự mê mang khó hiểu trong lòng nhị nữ. Mặc dù trong lòng Lưu Vân rõ ràng nhưng lại không cách nào nói ra. Bởi vì lúc Lâm Thi Đình rời đi có để lại cho hắn một phong thư, trong thư có viết một câu:
- Ta vẫn sinh hoạt trong hoàn cảnh hắc ám, ngươi xuất hiện đối với ta mà nói giống như ánh mặt trời. Ta cũng không còn nhỏ nữa, nhưng ta là một cô gái luôn thích vui vẻ, gây chuyện. Lúc ta ở bên cạnh ngươi là lúc ta cảm thấy vui sướng hạnh phúc nhất, ta đã tìm được thời thơ ấu của mình. Cho nên trong mắt ngươi ta là tiểu ma nữ. Chỉ là ngươi chưa bao giờ biết trong ngục giam A Tư Mạn một nam nhân vô lại cùng vô sỉ đã mở cửa trái tim ta! Mặc dù bên cạnh ngươi đã có nữ nhân khác, nhưng chỉ cần ở bên cạnh ngươi, được nhìn thấy ngươi, ngửi mùi vị trên người ngươi, được nghe ngươi nói là ta cảm thấy hạnh phúc, chính vì điều này mà ta lựa chọn ở đây. Khi người bắt ta rời đi, ta mới biết mình đã trở thành sự phiền não của ngươi. Ta đi vì một cái ôm của ngươi, ta sẽ hóa thân thành Mị Ảnh cho ngươi, lưu lạc nơi chân trời góc biển!
- Tửu Quỷ, đừng uống nữa!
- Ngươi có thể ăn đồ ăn vặt, tại sao ta không thể uống thêm mấy chén?
Tửu Quỷ cố gắng mở mắt, nhìn Mã Thí ngồi ở bên cạnh với một đống chén đĩa thức ăn ở trên bàn, cười cười rồi hỏi ngược lại.
- Ngươi say chết ta mặc kệ ngươi nhưng không có ai nói chuyện phiếm với ta lại là một truyện rất thống khổ!
- Ngươi không chết vì ăn quá nó, ta cũng không chết vì say đâu. Cái tên Tham Tiền kia không biết chạy đi đâu mà lại không có ở đây?
Mã Thí khinh bỉ nói:
- Hắn a? hắn thường xuyên đi làm thuê cho lão bà của đại ca rồi! Long tộc vĩ đại lại vì mấy đồng tiền dơ bẩn mà đi làm công thuê, nghĩ lại ta thấy muốn phát điên lên đây! Một nam nhân hám tiền đi làm thuê, một nam nhân bị nữ nhân quản, thanh niên Long tộc tứ kiệt tới ngày tận thế rồi!
- Trong cuộc sống nhàn nhã như thế này, chỉ cần có rượu uống là lão tử thỏa mãn! Hơn một ngàn năm đều là như vậy, ngươi quên rồi sao?
Tửu Quỷ lười biếng nói.
- Này, ta lại cho người mang rượu tới!
Thanh âm một thanh niên vang lên ngoài cửa phòng, nhanh chóng lọt vào lỗ tai Tửu Quỷ.
Mới vừa rồi còn khật khừ say rượu, thân ảnh của hắn lập tức xuất hiện tại cửa.
Tiểu Tạp vừa vào phòng đã đem vài bình rượu nho trong tay giơ lên cao.
Tửu Quỷ đoạt lấy rượu từ trong tay hắn.
- Đồ còn không?
Tiểu Tạp ghé vào tai hắn, thấp giọng hỏi.
- Không còn.
Tửu Quỷ lặc đầu.
- Giao dịch của chúng ta tới đây là kết thúc?
Tiểu Tạp có chút thất vọng hỏi.
Uống một ngụm, Tửu Quỷ trả lời:
- Đương nhiên không thể chấm dứt! Ta sẽ nghĩ biện pháp!
Nếu như Hỏa Vũ trưởng lão biết, nguyệt quang nước suối vốn là thánh vật của tinh linh tộc bị một tửu quỷ mang đến để đổi rượu thì hắn chắc chắn sẽ té xỉu ngay tại chỗ. Đương nhiên hắn suốt ngày bị rượu nho làm cho ngất ngay nên khó có khả năng biết được loại giao dịch này. Mà trong mấy ngày này, nguyệt quang nước suối cũng được tiểu Tạp thu mua qua kênh giao dịch này. Tiểu Tạp lại chuyển cho Ốc Tư Lạc Phu vận chuyển vào trong trụ sở của Hắc Ưng quân đoàn ở trong núi đại hành.
- Ta đã nói là ta muốn gả cho ngươi! Ngươi không nghe rõ sao?
Ngươi không cách nào tưởng tượng được một nữ nhân thành thục lại nói một lời như vậy với một tiểu hài tử tám tuổi. Nhưng một màn này lại đang diễn ra ở trong phòng Thủy Y Nhiên, đứng đối diện nàng chính là Ma Tước. Sự việc quá kích thích làm cho hài tử nhỏ tuổi này rơi vào trạng thái si ngôc trong chốc lát.
- Gả cho ta? Không có khả năng.
Một lúc lâu sau Ma Tước nhìn Thủy Y Nhiên, lấy một loại ngữ khí bi thương đáp.
- Tinh linh là động vật mẫn cảm nhất thế gian, tinh linh nữ nhân có lực quan sát rất nhạy cảm. Ngươi cần gì phải trả vờ như vậy?
Thủy Y Nhiên nhìn chăm chú vào Ma Tước, khẽ thở dài nói.
- Ngươi cũng biết?
Ma Tước lên tiếng. Giọng nói của hắn đã trở lại hùng hồn như trước đây.
Thủy Y Nhiên ôn nhu nói:
- Thanh âm có thể ngụy trang nhưng tâm linh không cách nào ngụy trang. Mà con mắt lại là cửa sổ của tâm linh. Ta vẫn luôn quan sát ngươi. Ngươi biết không, khi hai trái tim ngẫu nhiên tiếp xúc thì ngươi lại vội vã né tránh, điều này đã đủ để tiết lộ bí mật của ngươi đối với một người phụ nữ.
- Thật ra lúc ấy ta đã làm tốt tư tưởng chuẩn bị chết, hy sinh thêm một chút nữa có đáng là gì đâu?
Ma Tước thở dài nói.
Nhưng ngươi đã quên là từ khi ta bắt đầu thi triển tính mạng ma pháp đối với ngươi, tính mạng của hai chúng ta đã hòa vào cùng nhau.
Trên mặt Thủy Y Nhiên hiện lên nụ cười sung sướng. Nam nhân này vì nàng mà cam tâm trở thành một tiểu hài tử. Hành động này đã chạm tới nơi sâu thẳm mềm yếu nhất trong tâm hồn nàng.
Những chủng tộc này có tính mạng dài dằng dặc, thấu triệt với tất cả mọi chuyện trên thế gian này, cho nên khó sinh lòng ái mộ. Nhưng nếu để cho bọn họ thật sự động tình thì tình cảm đó đủ để so sánh với năm tháng dài dằng dặc.
- Hãy cứ mặc kệ ta như thế này đi!
Lưu luyến nhìn Thủy Y Nhiên, Ma Tước chán nản cúi đầu. Trong tim hắn dấy lên cảm giác vô lực thật lớn, cái loại cảm giác này tựa như trải qua sự cố gắng kiên trì, nỗ lực thật lớn mới làm cảm động được nữ nhân mà mình ngưỡng mộ trong lòng, nàng cuối cùng cũng đồng ý một đêm xuân mộng với mình nhưng sau khi mình đem nàng lên giường, cởi hết quần áo ra nhưng lại chỉ có thể trơ mắt nhìn vì mặc dù bản thân khó chịu, cố gắng như thế nào thì hùng phong không thể phát khởi.
- Thật ra ta không ngại chờ ngươi nhưng mà tất cả những gì phát sinh giữa chúng ta dính dáng đến một bí mật to lớn động trời của Long tộc cùng Tinh linh tộc. Ta nghĩ sau khi trưởng lão Long tộc biết thì cũng sẽ hy vọng chúng ta có thể đến được với nhau. Cho nên ngươi có thể nghĩ biện pháp.
- Nghĩ biện pháp? Nghĩ biện pháp gì?
Trong lòng Ma Tước dấy lên một tia hy vọng.
- Căn cứ bách khoa toàn thư tinh linh ma pháp ghi lại thì Long tộc cũng có một loại ma pháp thần kỳ, tương đương với tính mạng ma pháp của tinh linh tộc. Ta nghĩ nó hẳn là có thể giúp đỡ được ngươi!
Sau một khắc Ma Tước liền lôi kéo Tham Tiền xuất hiện ở trước cửa phòng “Tứ kiệt”.
“Tửu Quỷ!” Ma Tước sắc mặt vui mừng vọt vào trong phòng, nắm lấy Tửu Quỷ mà lắc lắc.
Ben đêm, ở một khu dân cư bên cạnh thành phủ chủ trong Phổ Lí Tắc Lợi thành phát sinh một tiếng nổ mạnh. Hắc Ưng đặc chiến đại đội lập tức phong tỏa địa điểm phát sinh ra vụ nổ, cũng bắt đầu tiến hành điều tra việc này.
Sau đó binh lính phát hiện ở hiện trường vụ nổ có bốn gã còn sống sót nhưng quần áo rách nát, toàn thân cháy đen. Bốn người ngay trong đêm bị đưa vào bên trong thành phủ chủ.
- Vân nhi, ngươi thực sự chuẩn bị đem những thánh giai cường giả này tới trụ sở ở Đại Hành Sơn để an bài công tác? Ngươi phải biết rằng những lão gia hỏa này tính khí cũng không tốt, ta cùng Lan Đặc kiếm thánh đều không ngăn cản được!
- Phụ thân, gần đây ta thật sự quá bận, đã làm cho người phải chịu khổ!
Lưu Vân vội vàng hướng phụ thân bồi tội. Mấy ngày nay đầu tiên là họp, sau đó là nghênh đón Kỵ binh si khải hoàn trở về, ngay sau đó lại tổ chức tang lễ cho hai gã binh lính Hắc Ưng, làm cho hắn quên hẳn chuyện này. Cho đến khi phụ thân chạy tới trụ sở tìm hắn, hắn mới nhớ ra trong tay còn có củ khoai lang nóng bỏng chưa giải quyết.
- Ngươi có kế hoạch gì, chuẩn bị an bài những lão gia hỏa này như thế nào? Ta nói cho ngươi biết, thỉnh thần dễ dàng, mời thần đi thì muôn vàn khó khăn! Ngoại trừ ta, Lan Đặc, Lão Tạp cùng Phỉ Lệ Ti, sáu người này đều là những kẻ nỗi tiếng ở nhiều quốc gia!
Viêm Thiên chau mày nói.
- Con người sống ở trên thế gian này không chạy thoát khỏi sự phong tỏa của vòng danh lợi!
Lưu Vân cười nói.
- Con đã yêu cầu bọn họ đến, thật ra có hai mục đích. Một là chế tạo vương bài trong tay để đề phòng bất trắc. Hai là chuẩn bị sau khi kết thúc chiến tranh sẽ cho đại lục nếm thử một lại thể chế mới. Lợi dụng thân phận cùng địa vị và sự hùng mạnh của bọn họ để tiến hành phối hợp.
Lưu Vân đem tư tưởng của mình giải thích cho Viêm Thiên biết.
Viêm Thiên nghe xong trầm tư thật lâu, cười khổ nói:
- Ta phải thừa nhận thể chế mới này rất hoàn mỹ. Nhưng ngươi cảm giác được sẽ thành sự thật sao?
- Phụ thân, 1000 năm trước đã có người thành công thực hiện nó. Hạo kiếp thật ra cũng là cơ hội. Huyết thần giáo làm suy yếu lực lượng của mỗi nước, vì thực hiện giấc mộng này, con không dám nói có nắm chắc nhưng ta vẫn muốn thử làm!
- Vậy lúc này nên làm gì bây giờ?
Viêm Thiên nói.
Lưu Vân:
- Cho con mười ngày nữa để con chuẩn bị thật tốt cùng bọn họ đàm phán.
Viêm Thiên cười nói:
- Được. Ta tiếp tục ra mặt chống đỡ cho ngươi! Ngươi càng lớn càng to gan lớn mật nhưng ta rất thích như vậy!
“Long tộc, con mẹ nó chứ, các ngươi đang làm cái gì? Chẳng lẽ muốn ép lão tử mang đại pháo tới đuổi các ngươi ra bên ngoài?”
Lưu Vân vừa nghĩ tới viện quân Long tộc chậm chạp chưa tới, trong lòng bốc hỏa. Hắn quyết định bảo Ma Tước quay lại Long tộc xin cứu viện bởi vì cự long long tộc là một bộ phận trọng yếu trong kế hoạch của hắn.
“Oanh”, một tiếng nổ từ bên ngoài truyền đến, thành phủ chủ rung lên, tro bụi rơi xuống.
Hoa Phi Lệ cùng Thủy Linh Nhi sợ hãi từ trong phòng chạy ra. Lưu Vân vội vàng ôm nhị nữ vào lòng.
- Đừng sợ. Có thể là vũ khí mới phát sinh điều gì đó ngoài ý muốn.
Lưu Vân nhẹ giọng an ủi. Hắn hoài nghi có phải thủ hạ mình bất cẩn làm ‘Lạc Phu tạo’ phát nổ hay không. Nếu không tuyệt đối không cách nào làm ra động tĩnh lớn như vậy trong thành thị.
Rất nhanh, thị vệ chạy vào báo cáo. Hắc Ưng đặc chiến đại đội, đại đội trưởng Nã Luân Đa áp giải bốn gã tới cầu kiến.
Trong đại sảnh, bốn người mặt mày đầy bụi đất đang đĩnh đạc đứng cùng một chỗ, xì xào bàn tán với nhau. Các Hắc Ưng đội viên đứng xung quanh dường như cũng không dám có ý kiến gì với vẻ kiêu ngạo của bọn họ, chỉ đứng ở phía xa xa mà nhìn. Đương nhiên trong lòng bọn họ cũng hiểu được bốn người này có thể đi theo bọn họ vào thành phủ chủ là đã cho bọn họ mặt mũi rồi.
- Mẹ kiếp, bảo ngươi uống ít một chút ngươi lại cứ uống nhiều. Xảy ra chuyện rồi đó!
- Lão đại, chỉ là chuyện phát sinh ngoài ý muốn bởi vì năng lực khống chế ma pháp của ta yếu đi, không liên quan gì tới việc uống rượu!
- Ta vô tội, ta là người bị hạ. Ta muốn nhận bồi thường!
- Ta có loại dựa cảm sau khi chuyện này phát sinh, cuộc sống nhàn rỗi của chúng ta có thể sẽ kết thúc.
Lưu Vân đi vào đại sảnh, nhìn bốn người kì quái trước mắt, nhất thời ngây dại.
- Tiểu tử, ta đã trở về, hắc hắc!
Một đại hán lau tro bụi trên mặt, một thanh âm quen thuộc từ miệng hắn truyền ra.
- Ngươi là…. Ma Tước đại ca?
Lưu Vân lắp bắp hỏi thăm.
- Đương nhiên!
Ma Tước cười nói.
Ma pháp thế giới, hết thảy kỳ tích tồn tại đều có đạo lý. Lưu Vân không có hỏi nguyên nhân mà chỉ vào ba người khác hỏi.
- Vậy còn bọn họ?
- Đều là huynh đệ ở Long tộc của ta, Hỏa hệ cự long Tửu Quỷ, Phong hệ cự long Tham Tiền, Thổ hệ cự long Mã Thí!
- Lão đại, chúng ta rất nổi danh!
Ba người đồng thời hét lên.
- Ầm ĩ cái gì, im hết cho ta!
Ma Tước hét lớn một tiếng, cắt đứt sự oán giận của ba người.
- Đều là rồng…
Thanh âm của Lưu Vân hưng phấn, có chút run rẩy.
- Đúng vậy. Đều là tiểu đệ ra, sớm tối dạy dỗ vất vả, giờ mới có dũng khí dẫn bọn hắn đi ra.
Ma Tước cười hắc hắc nói.
- Mới vừa rồi xảy ra tiếng nổ là chuyện gì?
- Ngươi không thấy thân hình ta đã phục hồi như cũ sao? Mới vừa rồi ba người bọn họ liên thủ dùng Long tộc ma pháp trọng tố thân thể cho ta, quán chú long nguyên, không cẩn thận nên có chút ngoài ý muốn.
- Haha, hóa ra là như vậy, nhưng lại khiến ta hoảng sợ!
- Phỏng chừng đêm nay Phổ Lí Tắc Lợi thành sẽ có không ít nam nhân đang tập thể dục mà bị hù dọa khiến cho sinh lý có vấn đề, ta rất xin lỗi.
Thân thể Ma Tước khôi phục, bộ mặt dâm đãng cũng khôi phục theo.
- Không có phòng ở, chúng ta ở chỗ nào?
Mã Thí tựa hồ có chút mệt nhọc, ngáp một cái rồi hỏi.
- Trước tiên đêm nay cứ ở chỗ ta đi. Ngày mai ta sẽ mang các ngươi tiến vào trong núi đại hành, chuẩn bị một nơi xa hoa cho các ngươi!
Lưu Vân cao hứng nói.
- Trời ạ, ngẫm lại tổ hợp của cự long cùng lục đại thánh giai cường giả, trái tim yếu ớt của ta không ngừng đập bùm bùm!
Sáng sớm hôm sau Quý Phong liền mang theo một đám người trang phục thương lữ chạy tới Phổ Lí Tắc Lợi thành.
Sau khi hắn cùng Lưu Vân gặp mặt, lập tức cùng Thủy Hàn hội hợp, rời khỏi Phổ Lí Tắc Lợi thành, đi tới biên cảnh Thú nhân đế quốc.
Bước trên hành trình cũng những nam nhân thô lỗ này có một thân ảnh nhỏ nhắn xinh xắn. Lâm Thi Đình cố chấp theo Thủy Hàn rời khỏi Phổ Lí Tắc Lợi thành.
Lúc Lâm Thi Đình rời đi, nàng để lại cho Lưu Vân một phiền toái không nhỏ. Khi Lưu Vân bảo Hoa Phi Lệ đi khuyên nàng ở lại, nàng ủy khuất rơi lệ, cắn môi không nói lời nào. Hoa Phi Lệ đối với thái độ rất kiên quyết của cô gái này rất ngạc nhiên, cố gắng tìm hiểu nguyên nhân. Cho đến khi nàng rời đi, Lâm Thi Đình mới nói ra một câu lạnh tanh:
- Hắn khi dễ ta!
Hai chữ khi dễ dùng cho nam và nữ bao hàm nhiều ý tứ thật sâu xa, nhiều sự mập mờ. Lưu Vân bị kiều thê ép hỏi, phải giải thích mãi cũng không xong, cuối cùng chỉ tay phải lên trời thề mới tránh được một kiếp.
Nhưng Lâm Thi Đình rời đi tạo thành một sự mê mang khó hiểu trong lòng nhị nữ. Mặc dù trong lòng Lưu Vân rõ ràng nhưng lại không cách nào nói ra. Bởi vì lúc Lâm Thi Đình rời đi có để lại cho hắn một phong thư, trong thư có viết một câu:
- Ta vẫn sinh hoạt trong hoàn cảnh hắc ám, ngươi xuất hiện đối với ta mà nói giống như ánh mặt trời. Ta cũng không còn nhỏ nữa, nhưng ta là một cô gái luôn thích vui vẻ, gây chuyện. Lúc ta ở bên cạnh ngươi là lúc ta cảm thấy vui sướng hạnh phúc nhất, ta đã tìm được thời thơ ấu của mình. Cho nên trong mắt ngươi ta là tiểu ma nữ. Chỉ là ngươi chưa bao giờ biết trong ngục giam A Tư Mạn một nam nhân vô lại cùng vô sỉ đã mở cửa trái tim ta! Mặc dù bên cạnh ngươi đã có nữ nhân khác, nhưng chỉ cần ở bên cạnh ngươi, được nhìn thấy ngươi, ngửi mùi vị trên người ngươi, được nghe ngươi nói là ta cảm thấy hạnh phúc, chính vì điều này mà ta lựa chọn ở đây. Khi người bắt ta rời đi, ta mới biết mình đã trở thành sự phiền não của ngươi. Ta đi vì một cái ôm của ngươi, ta sẽ hóa thân thành Mị Ảnh cho ngươi, lưu lạc nơi chân trời góc biển!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.