Dị Giới Quân Đội

Quyển 5 - Chương 244: Quốc vương bi ai

Lý Bố Y

25/03/2013

Tháng này là lúc Ni Tư thành của Tây Tư đẹp nhất.

Không khí ẩm ướt của biển mang tới một cơn mưa xua tan cái nóng bức oi ả của đấu tháng 4, mang hơi thở của mùa xuân tới. Trước đây mỗi khi đến thời kì này trên đường phố của Ni Tư thành du khách đi lại đông đúc, người đến người đi náo nhiệt. Mọi người ở trong Ni Tư thành thường rủ bằng hữu đến khu rừng ở ngoại ô để tổ chức ngắm cảnh xuân. Nhưng năm nay cảnh phồn hoa như vậy không còn nữa, dân chúng Ni Tư thành cũng không còn tâm tình hưởng thụ cuộc sống nữa. Đối với bọn họ mà nói, còn sống là một loại thống khổ. Bởi vì bọn họ không biết lúc nào tử vong sẽ giáng xuống đầu mình.

Cơn mưa to qua đi, ánh mặt trời hiện ra.

Ánh nắng rực rỡ, không khí trong lành tươi mát nhưng trên đường phố rất ít người đi lại.

“Kẹt kẹt”, một tiếng vang nhỏ, một cánh cửa sổ ở ngã tư đường bị đẩy ra.

- Cuộc sống như vậy lúc nào mới kết thúc đây! Cũng không biết lão thiên như thế nào lại thả bọn ma quỷ này ra!

Một vị lão nhân tóc bạc xám nhìn ngã tư đường vắng vẻ lạnh lẽo, cúi đầu thở dài.

Chính biến phát sinh ở Ni Tư thành cũng không tạo thành ảnh hưởng quá lớn đối với dân chúng bình thường. Trong mắt những người sinh hoạt ở tầng thấp của xã hội này thì đó chỉ là trò chơi của đám quý tộc. Cái bọn họ quan tâm chính là sự bình an của bản thân mình cùng người nhà, mọi người đều được ăn no. Nhưng theo trận chính biến này lại xuất hiện đám sinh vật máu me đầy người, tạo thành ác mộng không thể xua tan trong lòng mọi người. Nhìn thấy bằng hữu, hàng xóm trong nháy mắt biến thành một đám xác chết không có linh hồn đang đi lòng vòng quanh các khu một cách không mục đích. Rất nhiều người đã hoàn toàn tuyệt vọng với cuộc sống. Trong quá khứ mặc dù bọn họ bị quý tộc áp bức nặng nề, cuộc sống rất khó khăn gian khổ nhưng thậm chí bọn họ vẫn là con người. Hiện tại bọn họ chỉ là loại gia súc chờ bị giết thịt mà thôi. Dưới tình huống không có cách nào thoát, rất nhiều người lựa chọn ở lại trong nhà nghe theo ý trời. Cả Ni Tư thành rơi vào không khí đe dọa chết chóc.

- Gia gia, Thiên Tình muốn người dẫn đi ra ngoài dạo chơi. Cháu thật sự buồn muốn chết!

Một đứa nhỏ nhô đầu ra khỏi cửa sổ, si mê ngắm cảnh sắc bên ngoài cửa sổ. Trong mắt đứa nhỏ, thế giới này vẫn tươi đẹp. Nó thật sự không hiểu tại sao gia gia lại suốt ngày nhốt nó ở trong nhà.

Xa xa, một đội binh lính tuần tra đã đi tới, trên đường cái vang lên những tiếng bước chân.

Lão nhân không kịp trả lời đứa nhỏ, hoảng sợ đóng cửa sổ lại.

Sau khi binh lính đi qua, trên đường cái lại rơi vào sự yên tĩnh.

Trên thực tế, đối với dân chúng Ni Tư thành mà nói, cuộc sống như vậy chỉ mới bắt đầu. Bởi vì không chỉ có bọn họ sợ hãi Huyết thần giáo mà thậm chí bao gồm cả người thống trị cao nhất của Tây Tư vương quốc, kẻ một tay giúp đỡ Huyết thần giáo phát triển lớn mạnh, cũng dưới sự trợ giúp của Huyết thần giáo phát động chính biến ngồi lên ngôi vị hoàng đế Tây Tư vương quốc, quân vụ đại thần Hi Lặc.

- Các ngươi cảm thấy hiện tại là lúc xuất binh?

Mặt không chút thay đổi, nhìn chúng thần ở dưới điện, Hi Lặc lạnh lùng hỏi.

Không có người trả lời, chỉ có sự im lặng chết chóc.

“Đây là hoàng quyền ta từng theo đuổi sao!”

Nhìn mọi người không ai nói tiếng nào, trong lòng Hi Lặc dâng lên lửa giận mãnh liệt cùng sự thê lương. Hắn cảm giác được hiện tại có được quyền lực cùng địa vị nhưng không phải thứ lúc đầu hắn muốn. Hoàng đế phải được mọi người nhất hô bá ứng, là tồn tại chí cao vô thượng mà không phải như hắn. Hắn đã ám chỉ thật lâu nhưng không người nào hưởng ứng.

“Xem ra các ngươi đều bị chúng làm cho sợ hãi! Ta hiểu ra thì đã quá muộn, tất cả bắt đầu lệnh khỏi quỹ đạo của ta. Tình hình Tây Tư đã không còn nắm được trong tay!”



Hi Lặc thở dài trong lòng.

Sau khi Huyết thần giáo trợ giúp hắn leo lên đế vị, Hi Lặc đầy dã tâm quả thật có được một đoạn thời gian đầy xuân phong đắc ý.

Cái buổi tối đem hoàng đế kéo ra khỏi cung, hắn đã đem toàn bộ mấy vị phi tử được hoàng đế sủng ái nhất đưa lên giường, điên cuồng phát tiết cả đêm. Nhìn những nữ nhân từng cao cao tại thượng đang nằm ở dưới người hắn, hoặc là nơm nớp lo sợ, hoặc là tận tình nịnh nọt mang đến một sự kích thích khác thường cho dục vọng của hắn. Hắn cũng cảm nhận được sâu sắc khoái cảm do quyền lực tối cao mang lại. Tiếp theo đó hắn thực hiện lời hứa hẹn đối với những kẻ tâm phúc đi theo hắn, tiến hành điên cuồng phong thưởng cho bọn họ. Quan chức, tước vị, đất đai, tài phú, nữ nhân, hắn không keo kiệt chút nào. Bởi vì hắn từ trong mắt những người được thụ phong thấy được hình tượng vĩ đại chói lọi của mình.

Đồng thời vì giữ gìn chính quyền mới, hắn mang theo quân đội, dưới sự trợ giúp của Huyết thần giáo, tàn khốc trấn áp tất cả các thế lực phản đối hắn. Máu tanh giết chóc làm cho hắn chính thức hiểu được cái gì gọi là vương giả ----một câu nói, một ánh mắt, một cái phất tay cũng có thể quyết định sống chết của vô số người.

Khi tình hình trong nước ổn định lại, Hi Lặc cùng những kẻ đi theo hắn chuẩn bị nhấm nháp thành quả thắng lợi nhưng miếng quả này đã bị biến chất ---- mượn lực lượng của Huyết thần giáo, hắn không chỉ thành công tiêu diệt đối thủ mà cũng đem cả Tây Tư rơi vào sự sợ hãi thật lớn, mất đi tất cả sức sống.

Dân chúng đã không còn nhớ tới chính quyền đế quốc. Trong mắt bọn họ chỉ có những xác sống biết đi và ác ma Huyết thần giao!

Khi Hi Lặc chuẩn bị tìm Huyết Sát, người phát ngôn của Huyết thần giáo để thương nghị việc xây dựng lại vương quốc cùng bàn bạc về địa vị của Huyết thần giáo nhưng Huyết Sát lại bảo hắn không nên gấp, cũng đưa ra cho hắn một kế hoạch mở rộng chiến tranh.

Đối mặt với kế hoạch này, Hi Lặc thấy do dự. Hắn nói cho Huyết Sát biết một kế hoạch tác chiến khổng lồ như vậy phải trải qua thương nghị.

Hi Lặc hy vọng thông qua hội nghị này tạm thời áp chế Huyết thần giáo, sau đó chậm rãi củng cố thế lực trong nước của mình. Nhưng khi hắn đưa vấn đề ra để thương nghị với mọi người thì mọi người lại làm hắn thất vọng. Khi Huyết sát đưa kế hoạch tác chiến này, không ai đứng ra phản đối.

- Bệ hạ, xem ra tất cả mọi người đều tán thành kế hoạch tác chiến của giáo ta! Mời người phê chuẩn đi!

Huyết Sát đứng ở trước đại điện, đưa mắt nhìn khắp mọi người, hài lòng cười nói.

- Được rồi, ngươi đưa phương án chi tiết đưa cho ta. Ta sẽ lệnh cho quân đội tiến hành làm theo kế hoạch!

Hi Lặc hiểu được hắn đã không còn đường lui nữa! Nếu đã bị Huyết thần giáo trói chặt lên chiến xa, hắn chỉ có thể kiên trì đi tiếp.

Ở vị trí trung tâm của Ni Tư thành có một sân rộng cực lòng. Phía nam sân có một tòa thành mới là Tân Lạc thành. Trước cửa tòa thành có một pho tượng thật lớn đứng sừng sững. Từ dáng vẻ điêu khắc bên ngoài có thể thấy đây là bức tượng điêu khắc một vị ma pháp sư già, vẻ mặt, ánh mắt tràn ngập sự phẫn nộ cùng thống khổ. Không có ai ở Ni Tư thành biết lão, hiện tại cả đại lục cũng không có ai nhận ra lão. Nhưng 1000 năm trước mọi người ở Lam Nguyệt đại lục tuyệt đối không hề xa lạ đối với lão --- Lão chính là người sáng tạo ra Huyết thần giáo, một người từng bị các đế quốc truy nã, ma pháp sư tà ác không có chỗ dung thân.

Ở đại sảnh phía trong tòa thành, các nhân viên cao tầng của Huyết thần giáo đang ngồi cùng nhau, yên tĩnh chờ đợi thời khắc giáo chủ thần thánh đến. Hôm nay giáo chủ sẽ mở ra cánh cửa thống trị đại lục của Huyết thần giáo.

Huyết Sát cùng pháp sư áo bào tro đứng chung một chỗ. Trên mặt hai người đều không dấu được sự hưng phấn. Làm thành viên trọng yếu của tổ chức, trong quá trình Huyết thần giáo quật khởi, bọn họ đã đóng góp rất nhiều công lao. Mặc dù việc ám sát Viêm Thiên cùng Lưu Vân thất bại nhưng giáo chủ vẫn đang đánh giá bọn họ rất cao.

- Huyết Sát, Hi Lặc không sử dụng mánh khóe gì để lừa bịp ngươi sao?

Trong lúc chờ đợi, pháp sư áo bào tro cùng Huyết Sát nói chuyện với nhau.

- Thật ra hắn rất muốn nhưng hắn không có can đảm.

Huyết Sát cười nói.



- Nói cái gì mà muốn thương nghị. Nhưng dưới uy áp của thần giáo, các đại thần của hắn không ai dám nói một câu! Tuy nhiên hắn xem ra vẫn thức thời, thấy tình thế không ổn lập tức kiên quyết trợ giúp chúng ta.

- Các sử dụng như thế này có lẽ vẫn còn hữu dụng. Bên trong Tây Tư còn cần mượn lực lượng của hắn. Ngươi cũng không nên làm khó hắn quá. Dù sao hắn cũng là hoàng đế, ngươi vẫn phải giữ gìn sự tôn nghiêm của hoàng đế cho hắn!

Pháp sư áo bào tro nói.

- Đúng vậy. Tuy nhiên một khi phát động chiến tranh, tốt nhất thời điểm đó hắn nên thức thời nếu không lúc nào ta cũng có thể đưa hắn cùng người của hắn hoàn toàn biến mất khỏi Tây Tư.

Huyết Sát đằng đằng sát khí nói.

- Giáo chủ lão nhân không biết sẽ chọn đế quốc nào làm tế phẩm để thần giáo quật khởi?

- Ta đề nghị là A Tư Mạn. Bởi vì dù sao đó cũng là đế quốc cực mạnh trên đại lục.

Pháp sư áo bào tro không cho là đúng, lắc đầu nói :

- A Tư Mạn không tính là gì. Ta nghĩ ẩn họa thật lớn của giáo chủ chính là lực lượng do tiểu tử Lưu Vân cầm đầu. Trước mắt có đủ loại lực lượng tụ tập quanh hắn: loài người, long tộc, tinh linh cùng Ải nhân tộc, tất cả đều coi hắn như thủ lĩnh. Có lẽ giáo chủ sẽ lấy một kích sấm sét để hoàn toàn tiêu diệt hắn. Như vậy việc thu thập các đế quốc khác sẽ không tốn nhiều công sức.

- Ngươi không đánh giá hắn quá cao chứ? Ta đã so chiêu với tiểu tử đó. Vũ kỹ cùng ma pháp của hắn thậm chí còn không đạt tới thánh giai!

Huyết Sát khinh thường nói.

- Mặc dù tại đại lục hắn có chiến tích không tồi trong chiến tranh nhưng một quân đoàn nho nhỏ có thể có bao nhiêu tác dụng? Hơn nữa trận đánh 1000 năm trước, long tộc, tinh linh, thú nhân cùng Ải nhân tộc đều nguyên khí đại thương, địa tinh bộ tộc thì hoàn toàn xong đời. Một khi A Tư Mạn chỉ có những công cụ chiến tranh rẻ tiền thì làm gì có lực lượng để ngăn cản thần giáo phục hưng chứ?

- Ngươi luôn cao cao tự đại như vậy. Nếu ngươi cẩn thận một chút thì đã giải quyết được hắn, làm gì còn phiền toái nữa?

Pháp sư áo bào tro mỉm cười nói.

- Ngươi không phải cũng làm cho Viêm Thiên chạy thoát sao? Ta làm sao biết quái thai nọ rơi vào trong biển còn có thể sống sót?

Huyết Sát nói.

- Hắn cũng có thể tìm được đường sống trong chỗ chết, ngươi chẳng lẽ không biết sao? Ta đi theo bên người Ước Sắt Phu, cũng đã từng giao thủ với tiểu tử này, hắn tuyệt đối là một nhân vật tà môn. Hẳn chỉ dùng một chút thủ đoạn đã khiến cho mấy chục vạn binh lính của Ước Sắt Phu mất hết đấu chí! Ta dám khẳng định nếu như không sớm diệt trừ hắn, tương lại hắn sẽ trở thành họa lớn của thần giáo!

Pháp sư áo bào tro cảm thán nói.

- Giáo chủ đến!

Một thanh âm vang lên, nhất thời cắt đứt cuộc nói chuyện của hai người, cũng hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Dị Giới Quân Đội

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook