Quyển 2 - Chương 54: Thần bí bạch y
Lý Bố Y
25/03/2013
A Tư Mạn đế quốc thủ đô Hải Lam Thành.
Đã là đêm khuya khoắt,trong tẩm cung hoàng hậu vẫn đèn đuốc sáng trưng.
Dưới ánh đèn hoàng hậu Lâm Mị nghiêm túc xem một phần tình báo,thừa tướng A Đạo Phu xa xa đứng đó.Một bạch y nữ tử thần bí lại ngồi một bên bàn cách hoàng hậu không xa,cầm văn kiện trên bàn lên,cẩn thận xem từng văn kiện,lúc thì cúi đầu trầm tư.
-Đám Thú Nhân vô dụng này,chẳng lẽ đều đói tới không nhấc nổi đao sao?Năm vạn người công phá Hàn Thành chỉ có hai vạn người,lại đại bại trở về!
Đem tin tình báo trong tay ném xuống đất,Lâm Mị hoàng hậu giọng căm giận nói.
Thừa tướng A Đạo Phu vội vàng bước lên phía trước cúi người nhặt lên:
-Hoàng hậu bệ hạ bớt giận,chuyện này thực sự là có nguyên nhân.
-A Đạo Phu,ngươi nói nghe xem,cỗ lực lượng thần bí này,rốt cuộc là từ đâu chui ra?Tại sao trong quốc cảnh của Hỏa Vân đế quốc xuất hiện một cỗ lực lượng như vậy,chúng ta lại một chút gì cũng không biết?
Lâm Mị nhìn A Đạo Phu,lửa giận bừng bừng hỏi.
Sau khi làm tốt công tác chuẩn bị tấn công Hỏa Vân đế quốc,Lâm Mị đưa ra một điều kiện ưu việt cho Thú Nhân,dụ dỗ khiến Thú Nhân mỗi năm đều tại biên giới Hỏa Vân đế quốc chém chém gió thu,phái ra đại quân tấn công Hàn Thành.Theo kế hoạch của nàng,một khi Thú Nhân tấn công vào phía tây Hỏa Vân đế quốc,sau khi dẫn dụ đại quân của Hỏa Vân đế quốc,nàng liền xua quân lên phía bắc,hình thành thế hai mặt hiệp công.Chỉ đáng tiếc,Thú Nhân không thể mở được cánh cổng lớn phía tây Hỏa Vân,trái lại một trận thất bại thảm hại tại Hàn Thành.
-Bệ hạ, việc này ta đã phái người tra qua.Trận thất bại của Thú Nhân ở Hàn Thành,là do một dong binh đoàn tên là Hắc Ưng đột nhiên xuất hiện tạo thành. Dong binh đoàn này chỉ có hơn hai trăm người,thủ lĩnh của nó tên là Chiến Ưng, có được mười mấy tên ma pháp sư, thậm chí còn có ma đạo sư.Đại quân Thú Nhân khuyết thiếu ma pháp sư, thêm vào đó quân đoàn trưởng đệ tam quân đoàn của Thú Nhân Liệt Hổ bất ngờ mất mạng, cho nên họ hoảng sợ lui binh.
A Đạo Phu cung kính nói:
-Hắc Ưng dong binh đoàn chưa bao giờ xuất hiện ở Hỏa Vân đế quốc,cũng chưa từng đăng kí, cho nên đối với tình huống cụ thể của nó chúng ta tạm thời không rõ lắm. Ta đã an bài nhân thủ, toàn lực điều tra lai lịch của chúng.
-Mười mấy tên ma pháp sư? Điều này nghe qua có chút giống thần thoại.Ở Lam Nguyệt đại lục, còn chưa nghe nói qua tổ chức nào có được số lượng ma pháp sư như vậy. Hắc Ưng này, chẳng lẽ thật sự là một cỗ lực lượng Hỏa Vân đế quốc âm thầm che dấu?
Lâm Mị nhíu mày hỏi.
-Theo tin tức Thú Nhân đưa qua,trừ ma pháp sư ra,thành viên của Hắc Ưng đều có phòng ngự và lực công kích siêu mạnh,cực kì khó đối phó.Nếu như đây là lực lượng ẩn dấu của Hỏa Vân đế quốc,vậy thì chúng ta chỉ có thể tạm thời án binh bất động,trước tiên cần thăm dò rõ ràng thực lực của Hắc Ưng dong binh đoàn.
A Đạo Phu đem tình hình mà mình biết,hồi báo tường tận cho Lâm Mị.
-Uh,phàm là chuyện phải định mưu rồi mới làm.Tạm thời hủy bỏ hành động quân sự đối với Hỏa Vân đế quốc,nhưng hành động đối phó Viêm Thiên tiếp tục tiến hành.Ngươi an bài nhân thủ toàn lực điều tra tường tận tình hình của Hắc Ưng,đặc biệt là tên Chiến Ưng kia,vừa có tin tức lập tức hồi báo cho ta.
Cơn giận của Lâm Mị dần tiêu tan,giọng điệu cũng khôi phục lại bình tĩnh.
-Vâng.
A Đạo Phu liền đáp.
-Thú Nhân còn chưa hoàn thành chuyện đã hứa hẹn,điều kiện đã đáp ứng với họ,cũng bỏ đi.
-Tỷ tỷ,chuyện này còn đợi châm chước.
Nghe xong lời của Lâm Mị,bạch y nữ tử ngẩng đầu lên.Tuy trên mặt mang lụa che,nhìn không rõ dung mạo,nhưng đôi mắt mỹ lệ lại tràn đầy ánh trí tuệ,hiện ra linh khí bức người.
-Muội muội có ý kiến gì?
Lâm Mị hình như đối với muội muội này đặc biệt ôn nhu,nghe lời dịu dàng hỏi.
-Số lương thực kia.hay là y ước cấp bọn họ đi.Thú Nhân cũng chỉ là vì cầu được quyền sinh tồn,sinh hoạt của họ xác thực gian khổ.Huống chi,lần này bọn họ đã tận lực.Nếu tỷ làm như vậy,có thể từ đây làm cho tâm của Thú Nhân nguội lạnh,khi không mất một phần trợ lực.
Bạch y nữ tử chậm rãi nói.
-Muội muội,muội luôn thương người như vậy,nhưng lời của muội cũng rất có lí.Chuyện này liền y theo muội đi.
Đợi sau khi A Đạo Phu rời khỏi,Lâm Mị cũng đến bên bàn ngồi xuống.
-Muội muội,từ trong mớ văn kiện này,muội xem ra được những gì?
-Tỷ tỷ,tỷ đang thử muội sao?
Bạch y nữ tử cười nói.
-Không,tỷ chỉ là cảm thấy,với trí tuệ của muội,lại với thân phận người ngoài cuộc,có lẽ có thể nhìn ra rõ ràng hơn một chút.
-Trong lá thư này nhắc tới,Tây Tư không chịu cùng tỷ hợp tác tấn công Hỏa Vân.Tây Tư quốc vương sỡ dĩ làm như vậy,một là sợ môi hở răng lạnh,hai là muốn ngồi xem hai hổ đấu,làm ngư ông thu lợi.Nhưng trong thư lại nhắc tới,Tây Tư quân vụ đại thần Hi Lặc thế lực nhanh chóng bành trướng,khuynh đảo triều chính.Hai điều này mâu thuẫn lẫn nhau,trong đó chắc là có ẩn tình khác.
Bạch y nữ tử đưa phong thư trong tay lên,sau đó phân tích tỉ mỉ.
-Ah?
Lâm Mị hơi ngạc nhiên.Cách nghĩ đối với Tây Tư,nàng có thể nghĩ ra,nhưng bạch y nữ tử nhắc tới một điểm khác,lại khiến nàng rất bất ngờ.
-Trong này còn ẩn tình gì đây?
-Tỷ tỷ,tỷ cẩn thận suy nghĩ lại xem,một quân vụ đại thần quyền khuynh triều chính,bản thân đã không bình thường,ít nhất nói rõ hắn cực kì ham mê quyền lực.Nếu như đổi lại là tỷ,tỷ có cho phép một đại thần như vậy tồn tại không?Điều này nói rõ,Tây Tư quốc vương đã rơi vào tình cảnh nô đại khi dễ chủ nhân,vương quyền đã bị tước bớt phần lớn.Mà đối ngoại dùng binh,chính là cơ hội tốt để quân vụ đại thần nắm lấy quyền hành,hắn làm sao mà để lỡ?Trừ phi hắn còn ý đồ khác.
-Muội muội phân tích rất là sâu sắc ah!
Lâm Mị lại nói:
-Trí tuệ của muội,tỷ tỷ hổ thẹn không bằng.
-Xem thêm lá thư này.Hỏa Vân đế quốc quân vụ đại thần Viêm Thiên thân tự dẫn binh từ bình nguyên đón hoàng tử trở về.Ta cả gan suy đoán,hoàng tử này gặp nạn ở bên ngoài,mà sau đó may mắn thoát được,cho nên mới do Viêm Thiên thân tự nghênh đón.Trong cái giả thiết này,ai là người hạ thủ đối với thái tử đây?E rằng chỉ có thể là một nhân vật rất lớn ở Hỏa Vân đế quốc.
-Đúng,chuyện này khẳng định là sự khởi đầu cuộc đấu tranh hoàng quyền của Hỏa Vân.
Lâm Mị gật gật đầu.
-Nghĩ lại,hoàng đế Hỏa Vân đế quốc đối với việc này cũng cảm thấy,phái đại đội nhân mã thân tự nghênh đón hoàng tử,cũng có ý gõ núi chấn nhiếp hổ.Nhưng hắn làm như vậy,tuy rằng có hiệu quả,nhưng cũng có thể làm bên kia chó gấp nhảy tường.Từ đây,nếu giả thiết của muội chính xác,vậy thì tình thế tương lai của Hỏa Vân đế quốc rất không hay.Cho nên,tỷ tỷ nếu có thể kiên nhẫn chờ đợi,cơ hội có lẽ rất nhanh sẽ xuất hiện.
Nghe xong sự phân tích của bạch y nữ tử,Lâm Mị im lặng gật gật đầu.
-Tỷ tỷ,muội hy vọng tỷ án binh bất động,có thể tận lực bảo toàn dân chúng.Dù sao,tỷ phải làm là diệt trừ quý tộc,mà không phải là chém giết vô tình.
Bạch y nữ tử nhìn Lâm Mị nói.
-Muội muội,muội thấy tỷ là một nữ nhân hư hỏng sao?
-Không,tỷ giống muội,chỉ là một nữ nhân bị vận mệnh ruồng bỏ.
Bạch y nữ tử bi thương lắc lắc đầu.
-Có lẽ,muội đã sớm biết tỷ là người ra sao,muội mới thỉnh thoảng giúp tỷ đưa ra ý kiến phải không?
Lâm Mị cười nói:
-Nếu có muội làm quân sư,tỷ nghĩ rằng A Tư Mạn án binh bất động,chắc có thể phất cờ thắng lợi.
-Tỷ tỷ quá khen.Thật ra nhìn vào cuộc sống dân chúng A Tư Mạn,nghe thấy tiếng hô của nhân gian,muội càng biết trong lòng tỷ đối với người nghèo khổ vẫn là thương hại họ.Về việc làm quân sư thì tiểu muội không dám,nhưng điều này chẳng qua là đàm binh trên giấy thôi,sẽ hại nước hại dân.
Bạch y nữ tử thản nhiên cười nói.
-Chuyện của muội tiến hành tới đâu rồi?
Lâm Mị bất đấc dĩ trừng bạch y nữ tử một cái,lại ôn nhu hỏi.
-Uh,vẫn khá thuận lợi,cảm tạ tỷ tỷ ủng hộ muội.Tỷ đối xử với muội tình như tỷ muội,lại hết sức giúp muội,tiểu muội khó mà trả hết phần nhân tình này.
-Ai!Muội sao lại cố chấp như vậy?Chuyện này làm tiếp,vốn là hư ảo,nếu tận toàn lực,hy vọng vẫn không có,muội nên biết làm thế nào?
Lâm Mị thở dài.
- Ít nhất, muội đã cố hết sức.Nếu số mệnh đã chú định như vậy,trong lòng muội cũng sẽ không có gì hối tiếc.
Đã là đêm khuya khoắt,trong tẩm cung hoàng hậu vẫn đèn đuốc sáng trưng.
Dưới ánh đèn hoàng hậu Lâm Mị nghiêm túc xem một phần tình báo,thừa tướng A Đạo Phu xa xa đứng đó.Một bạch y nữ tử thần bí lại ngồi một bên bàn cách hoàng hậu không xa,cầm văn kiện trên bàn lên,cẩn thận xem từng văn kiện,lúc thì cúi đầu trầm tư.
-Đám Thú Nhân vô dụng này,chẳng lẽ đều đói tới không nhấc nổi đao sao?Năm vạn người công phá Hàn Thành chỉ có hai vạn người,lại đại bại trở về!
Đem tin tình báo trong tay ném xuống đất,Lâm Mị hoàng hậu giọng căm giận nói.
Thừa tướng A Đạo Phu vội vàng bước lên phía trước cúi người nhặt lên:
-Hoàng hậu bệ hạ bớt giận,chuyện này thực sự là có nguyên nhân.
-A Đạo Phu,ngươi nói nghe xem,cỗ lực lượng thần bí này,rốt cuộc là từ đâu chui ra?Tại sao trong quốc cảnh của Hỏa Vân đế quốc xuất hiện một cỗ lực lượng như vậy,chúng ta lại một chút gì cũng không biết?
Lâm Mị nhìn A Đạo Phu,lửa giận bừng bừng hỏi.
Sau khi làm tốt công tác chuẩn bị tấn công Hỏa Vân đế quốc,Lâm Mị đưa ra một điều kiện ưu việt cho Thú Nhân,dụ dỗ khiến Thú Nhân mỗi năm đều tại biên giới Hỏa Vân đế quốc chém chém gió thu,phái ra đại quân tấn công Hàn Thành.Theo kế hoạch của nàng,một khi Thú Nhân tấn công vào phía tây Hỏa Vân đế quốc,sau khi dẫn dụ đại quân của Hỏa Vân đế quốc,nàng liền xua quân lên phía bắc,hình thành thế hai mặt hiệp công.Chỉ đáng tiếc,Thú Nhân không thể mở được cánh cổng lớn phía tây Hỏa Vân,trái lại một trận thất bại thảm hại tại Hàn Thành.
-Bệ hạ, việc này ta đã phái người tra qua.Trận thất bại của Thú Nhân ở Hàn Thành,là do một dong binh đoàn tên là Hắc Ưng đột nhiên xuất hiện tạo thành. Dong binh đoàn này chỉ có hơn hai trăm người,thủ lĩnh của nó tên là Chiến Ưng, có được mười mấy tên ma pháp sư, thậm chí còn có ma đạo sư.Đại quân Thú Nhân khuyết thiếu ma pháp sư, thêm vào đó quân đoàn trưởng đệ tam quân đoàn của Thú Nhân Liệt Hổ bất ngờ mất mạng, cho nên họ hoảng sợ lui binh.
A Đạo Phu cung kính nói:
-Hắc Ưng dong binh đoàn chưa bao giờ xuất hiện ở Hỏa Vân đế quốc,cũng chưa từng đăng kí, cho nên đối với tình huống cụ thể của nó chúng ta tạm thời không rõ lắm. Ta đã an bài nhân thủ, toàn lực điều tra lai lịch của chúng.
-Mười mấy tên ma pháp sư? Điều này nghe qua có chút giống thần thoại.Ở Lam Nguyệt đại lục, còn chưa nghe nói qua tổ chức nào có được số lượng ma pháp sư như vậy. Hắc Ưng này, chẳng lẽ thật sự là một cỗ lực lượng Hỏa Vân đế quốc âm thầm che dấu?
Lâm Mị nhíu mày hỏi.
-Theo tin tức Thú Nhân đưa qua,trừ ma pháp sư ra,thành viên của Hắc Ưng đều có phòng ngự và lực công kích siêu mạnh,cực kì khó đối phó.Nếu như đây là lực lượng ẩn dấu của Hỏa Vân đế quốc,vậy thì chúng ta chỉ có thể tạm thời án binh bất động,trước tiên cần thăm dò rõ ràng thực lực của Hắc Ưng dong binh đoàn.
A Đạo Phu đem tình hình mà mình biết,hồi báo tường tận cho Lâm Mị.
-Uh,phàm là chuyện phải định mưu rồi mới làm.Tạm thời hủy bỏ hành động quân sự đối với Hỏa Vân đế quốc,nhưng hành động đối phó Viêm Thiên tiếp tục tiến hành.Ngươi an bài nhân thủ toàn lực điều tra tường tận tình hình của Hắc Ưng,đặc biệt là tên Chiến Ưng kia,vừa có tin tức lập tức hồi báo cho ta.
Cơn giận của Lâm Mị dần tiêu tan,giọng điệu cũng khôi phục lại bình tĩnh.
-Vâng.
A Đạo Phu liền đáp.
-Thú Nhân còn chưa hoàn thành chuyện đã hứa hẹn,điều kiện đã đáp ứng với họ,cũng bỏ đi.
-Tỷ tỷ,chuyện này còn đợi châm chước.
Nghe xong lời của Lâm Mị,bạch y nữ tử ngẩng đầu lên.Tuy trên mặt mang lụa che,nhìn không rõ dung mạo,nhưng đôi mắt mỹ lệ lại tràn đầy ánh trí tuệ,hiện ra linh khí bức người.
-Muội muội có ý kiến gì?
Lâm Mị hình như đối với muội muội này đặc biệt ôn nhu,nghe lời dịu dàng hỏi.
-Số lương thực kia.hay là y ước cấp bọn họ đi.Thú Nhân cũng chỉ là vì cầu được quyền sinh tồn,sinh hoạt của họ xác thực gian khổ.Huống chi,lần này bọn họ đã tận lực.Nếu tỷ làm như vậy,có thể từ đây làm cho tâm của Thú Nhân nguội lạnh,khi không mất một phần trợ lực.
Bạch y nữ tử chậm rãi nói.
-Muội muội,muội luôn thương người như vậy,nhưng lời của muội cũng rất có lí.Chuyện này liền y theo muội đi.
Đợi sau khi A Đạo Phu rời khỏi,Lâm Mị cũng đến bên bàn ngồi xuống.
-Muội muội,từ trong mớ văn kiện này,muội xem ra được những gì?
-Tỷ tỷ,tỷ đang thử muội sao?
Bạch y nữ tử cười nói.
-Không,tỷ chỉ là cảm thấy,với trí tuệ của muội,lại với thân phận người ngoài cuộc,có lẽ có thể nhìn ra rõ ràng hơn một chút.
-Trong lá thư này nhắc tới,Tây Tư không chịu cùng tỷ hợp tác tấn công Hỏa Vân.Tây Tư quốc vương sỡ dĩ làm như vậy,một là sợ môi hở răng lạnh,hai là muốn ngồi xem hai hổ đấu,làm ngư ông thu lợi.Nhưng trong thư lại nhắc tới,Tây Tư quân vụ đại thần Hi Lặc thế lực nhanh chóng bành trướng,khuynh đảo triều chính.Hai điều này mâu thuẫn lẫn nhau,trong đó chắc là có ẩn tình khác.
Bạch y nữ tử đưa phong thư trong tay lên,sau đó phân tích tỉ mỉ.
-Ah?
Lâm Mị hơi ngạc nhiên.Cách nghĩ đối với Tây Tư,nàng có thể nghĩ ra,nhưng bạch y nữ tử nhắc tới một điểm khác,lại khiến nàng rất bất ngờ.
-Trong này còn ẩn tình gì đây?
-Tỷ tỷ,tỷ cẩn thận suy nghĩ lại xem,một quân vụ đại thần quyền khuynh triều chính,bản thân đã không bình thường,ít nhất nói rõ hắn cực kì ham mê quyền lực.Nếu như đổi lại là tỷ,tỷ có cho phép một đại thần như vậy tồn tại không?Điều này nói rõ,Tây Tư quốc vương đã rơi vào tình cảnh nô đại khi dễ chủ nhân,vương quyền đã bị tước bớt phần lớn.Mà đối ngoại dùng binh,chính là cơ hội tốt để quân vụ đại thần nắm lấy quyền hành,hắn làm sao mà để lỡ?Trừ phi hắn còn ý đồ khác.
-Muội muội phân tích rất là sâu sắc ah!
Lâm Mị lại nói:
-Trí tuệ của muội,tỷ tỷ hổ thẹn không bằng.
-Xem thêm lá thư này.Hỏa Vân đế quốc quân vụ đại thần Viêm Thiên thân tự dẫn binh từ bình nguyên đón hoàng tử trở về.Ta cả gan suy đoán,hoàng tử này gặp nạn ở bên ngoài,mà sau đó may mắn thoát được,cho nên mới do Viêm Thiên thân tự nghênh đón.Trong cái giả thiết này,ai là người hạ thủ đối với thái tử đây?E rằng chỉ có thể là một nhân vật rất lớn ở Hỏa Vân đế quốc.
-Đúng,chuyện này khẳng định là sự khởi đầu cuộc đấu tranh hoàng quyền của Hỏa Vân.
Lâm Mị gật gật đầu.
-Nghĩ lại,hoàng đế Hỏa Vân đế quốc đối với việc này cũng cảm thấy,phái đại đội nhân mã thân tự nghênh đón hoàng tử,cũng có ý gõ núi chấn nhiếp hổ.Nhưng hắn làm như vậy,tuy rằng có hiệu quả,nhưng cũng có thể làm bên kia chó gấp nhảy tường.Từ đây,nếu giả thiết của muội chính xác,vậy thì tình thế tương lai của Hỏa Vân đế quốc rất không hay.Cho nên,tỷ tỷ nếu có thể kiên nhẫn chờ đợi,cơ hội có lẽ rất nhanh sẽ xuất hiện.
Nghe xong sự phân tích của bạch y nữ tử,Lâm Mị im lặng gật gật đầu.
-Tỷ tỷ,muội hy vọng tỷ án binh bất động,có thể tận lực bảo toàn dân chúng.Dù sao,tỷ phải làm là diệt trừ quý tộc,mà không phải là chém giết vô tình.
Bạch y nữ tử nhìn Lâm Mị nói.
-Muội muội,muội thấy tỷ là một nữ nhân hư hỏng sao?
-Không,tỷ giống muội,chỉ là một nữ nhân bị vận mệnh ruồng bỏ.
Bạch y nữ tử bi thương lắc lắc đầu.
-Có lẽ,muội đã sớm biết tỷ là người ra sao,muội mới thỉnh thoảng giúp tỷ đưa ra ý kiến phải không?
Lâm Mị cười nói:
-Nếu có muội làm quân sư,tỷ nghĩ rằng A Tư Mạn án binh bất động,chắc có thể phất cờ thắng lợi.
-Tỷ tỷ quá khen.Thật ra nhìn vào cuộc sống dân chúng A Tư Mạn,nghe thấy tiếng hô của nhân gian,muội càng biết trong lòng tỷ đối với người nghèo khổ vẫn là thương hại họ.Về việc làm quân sư thì tiểu muội không dám,nhưng điều này chẳng qua là đàm binh trên giấy thôi,sẽ hại nước hại dân.
Bạch y nữ tử thản nhiên cười nói.
-Chuyện của muội tiến hành tới đâu rồi?
Lâm Mị bất đấc dĩ trừng bạch y nữ tử một cái,lại ôn nhu hỏi.
-Uh,vẫn khá thuận lợi,cảm tạ tỷ tỷ ủng hộ muội.Tỷ đối xử với muội tình như tỷ muội,lại hết sức giúp muội,tiểu muội khó mà trả hết phần nhân tình này.
-Ai!Muội sao lại cố chấp như vậy?Chuyện này làm tiếp,vốn là hư ảo,nếu tận toàn lực,hy vọng vẫn không có,muội nên biết làm thế nào?
Lâm Mị thở dài.
- Ít nhất, muội đã cố hết sức.Nếu số mệnh đã chú định như vậy,trong lòng muội cũng sẽ không có gì hối tiếc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.