Dị Giới Thiên Anh Hùng Ca Của Người Và Thần

Chương 21: Sư Nhân Phi Hình

Quan Giả

19/02/2022

Chương I: Sát Kiếp

Tập 21: Sư Nhân Phi Hình

Hô… Hô…Hô…

Theo thời gian còn lại 1 Tiếng 49 Phút, đã 2 Tiếng 11 Phút trôi qua từ lúc Anh Kiệt bấm giờ chúng Elf đã chạy hàng chục dặm, với thời gian dài như vậy mà chạy tốc độ nhanh nhất không ngừng nghỉ đã dần dần thể lực chịu đựng không nổi nữa.

Tốc độ mắt thường có thể thấy được chậm dần lại, mà đặc biệt nhất chính là thể chất yếu nhất trong nhóm Lily nàng từ lúc chạy tới giờ luôn là người chạy cúi hàng, nếu không phải luôn có Elf kéo tay nàng chạy có khi nàng bị dòng người bỏ xa trở thành món ăn cho con Lôi Lang.

Nhưng bây giờ Lily đã chịu không nổi nữa, gần đạt tới giới hạn của nàng rồi, đôi chân nàng hầu như đã mất cảm giác chỉ theo quán tính chạy về phía trước, mắt thì lu mờ không thấy rõ ràng phía trước, đầu óc choáng váng, tai đã không nghe thấy gì, mồ hôi như mưa đổ đầy người cứ như vừa mới tắm rửa đi ra vậy làm thân thể cực kỳ nặng nề.

Lại đây!! Lại đây!! Lại ĐÂY!!! GROOAAWWW ───!!!

Zinogre hưng phấn không được, nó thấy Lily con Elf này hầu như đã dừng lại, nó liền không chút do dự nhảy vọt tới, miệng máu mở to muốn một hơi nuốt Lily thẳng vào bụng.

Bốp!! hử?

Một phát cắn thật mạnh xuống, Zinogre rất nhanh nhận ra không đúng, nó đã cắn trược, không hề có một chút máu thịt cắn vào cảm giác truyền tới, ngay sau nó liền nhìn thấy một con thân hình con gầy tóc đen mắt xanh lá đẹp như ngọc lục bảo Elf đang ôm lấy con nhỏ bé Elf chạy như điên về phía trước, chạy nhanh tới mức dù đang ôm một người vậy mà vẫn vược qua được chạy trước hàng Vima nháy mắt dẫn đầu đội hình.

Quay lại ĐÂY!!

Zinogre thấy vậy vội vàng tăng tốc, thật nhanh đuổi theo chạy xa chúng elf.

Mà vốn đang nhắm mắt chờ lấy cái chết Lily nhận ra có người cứu mình, nàng mở mắt liền nhìn thấy nhiều năm qua luôn giữ khoảng cách với nàng Daphne Tỷ tỷ.

“Daphne Tỷ!!”

Lúc này Lily không còn một chút nào phong thái của một nữ vương, nàng nháy mắt biến thành tiểu nữ hài, vui sướng ôm lấy nàng yêu thương nhất tỷ tỷ.

Lily nội tâm không kìm chế được vui sướng, nàng thật hài niệm cảm giác này, khi đó nàng với Vima mới tập đi tập nói, đã không còn mẫu thân ở bên cạnh các nàng, chính Daphne luôn là người yêu thương nuôi dưỡng các nàng dạy dỗ các nàng, luôn là người ôm các nàng vào lòng mỗi khi nàng gặp khó khăn.

Khiến Daphne không riêng gì là một trưởng tỷ mà còn là một người mẫu thân trong mắt hai nàng, thậm chí còn thân thiết hơn cả người mẹ ruột thịt không nhớ mặt của các nàng.

Chỉ là khi nàng lên ngôi nữ vương vima làm thống lĩnh, Daphne dần dần giữ khoảng cách với các nàng, rất nhiều vốn có thể nói chuyện như người nhà luôn bị Daphne lấy nhiều cái cớ thân phận tôn ti tránh né.

Làm các nàng đau khổ cực kỳ có lần nàng thiếu có chút nữa từ bỏ ngôi vị chỉ để các quan hệ quay lại như xưa, nhưng vì Daphne lấy sẽ cắt đứt quan hệ với các nàng nếu các nàng làm vậy uy hiếp các nàng cộng thêm Daphne là người lớn tuổi nhất trong ngôi làng này, có tiếng nói rất cao trong làng khiến hai nàng không thể không chấp nhận vị trí hiện tại.

Vima thấy Daphne tỷ ôm lấy Lily nháy mắt chạy vượt qua nàng, nàng chợt vui mừng và hoài niệm nhưng trong lòng có gì đó ghen tỵ với Lily, muốn thay thế Lily được Daphne tỷ ôm, cảm nhận vòng tay ấm áp của Daphne tỷ.

“Xin hãy giữ chặt lấy Nữ vương bệ hạ.”

Daphne không nhanh không chậm nói, làm Lily sau khi nghe lời nói có phần xa cách của Daphne, tim nàng chợt thấy đau đớn sắc mặt tái nhợt bộ dáng rất đau khổ.

Aizz ~

Nhìn Lily lại phản ứng như vậy, Daphne dù sắc mặt không đổi như trong lòng thầm buồn phiền thở dài.

………………………………………………

Cùng lúc với chúng Elf đang chạy bán sống bán chết khỏi lôi lang, lúc này nhóm hai người Lưu Huyền với Đường Nhạc, trải qua ba ngày phi hành trên lưng hình thể hùng vĩ Cự Bằng cuối cùng cũng đã vượt qua to lớn Đại Sâm Lâm tiến tới mục địa lần này của họ Thiết Huyết Thành.

Làm có chứng bệnh sợ độ cao nặng Đường Nhạc mừng như điên, nhưng là ở Lưu Huyền vị này đại sư huynh trước mặt hắn không dám biểu lộ ra, vạn nhất vị nội tâm cao ngạo đại sư huynh này phát hiện hắn biểu tình không thích hợp, nửa đường một cước đá hắn khỏi Cự Bằng thì sao.

Liếc mắt một cái nhìn xuống phía dưới lại vô biên vô ngần rậm rạp rừng rậm là lúc, Đường Nhạc bệnh sợ độ cao lại tái phát.

Cơ hồ toàn bộ hành trình hắn gần như dính sát vào Cự Bằng sống lưng, quả thực không dám nhìn phía dưới, chẳng sợ liếc mắt một cái.

Vì hắn sợ chính mình sẽ choáng váng rơi xuống lưng Cự Bằng, trở thành sử thượng tu chân giả đầu tiên ngã chết vì sợ độ cao, làm trò cười cho cả thiên hạ.

Cự Bằng phi hành tốc độ thực rất nhanh, bay gần nửa ngày thời gian, phía trước rừng rậm tựa hồ xuất hiện một tòa thành thị bị bao phủ bởi một màn sương màu đen.

Đường Nhạc xem phía trước thành thị trên không trung hắc khí dày đặc ngưng thật như vậy, tuyệt tối là Yêu tộc nơi ở, không thể nghi ngờ.

Một đường không nói gì Lưu Huyền quay đầu nhìn thoáng qua đã sắp bị gió lạnh thổi thành que kem Đường Nhạc, nhịn xuống trong lòng ý cười, hắn nhàn nhạt nói.

“Chuẩn bị hạ xuống rồi.”

Hắn vừa dứt lời Cự Bằng cấp tốc lao xuống. Liền tính Lưu Huyền có trước tiên cảnh cáo, nhưng này cử vẫn như cũ sợ tới mức làm Đường Nhạc đau tim, sắc mặt không khỏi trắng bệch, mồ hôi lạnh nháy mắt tẩm ướt sau lưng.

Cự Bằng linh hoạt xuyên qua màn sương đen khe hở, vững vàng ngừng lại ở thành thị trung tâm vị trí Thành chủ phủ sân sau.

Hiển nhiên, hai bên trước đó hẳn là từng có liên lạc, thông báo từ trước.

Cự Bằng còn đáp xuống đất, thì đầu óc choáng váng Đường Nhạc liền nhìn thấy có một người mặc quần áo trông như một văn sĩ với đầu nai thân người tràn đầy tươi cười tiếp đón bọn họ.

Chỉ là, ở đầu nai văn nhân bên cạnh còn đi theo một loạt cầm trong tay trường rìu, trường thương thân mặc áo giáp vệ binh, bọn họ thân hình cao lớn, mỗi người đều có hai mét trở lên, cũng không biết là từ loài mãnh thú nào hóa hình mà thành.

Đường Nhạc cảm như mình vừa là tiến vào một cái người khổng lồ quốc gia vậy, hắn thật cẩn thận đi theo phía sau sắc mặt bình tĩnh Lưu Huyền.

“Hoan nghênh thượng tiên đã đến Thiết Huyết Thành, thành chủ đại nhân đã chờ ngài đã lâu.”

Đầu nai văn nhân phi thường khách khí.

Chậc chậc chậc, ta còn là lần đầu tiên nhìn thấy chính thức yêu quái đâu, xem cái kia đầu nai văn nhân miệng nói tiếng người, cảm giác thật kỳ quái a.

Lần đầu nhìn thấy Yêu tộc hay Yêu Vật Đường Nhạc không khỏi nhìn kỹ một chút, nhưng ngay sau khi nghe được một con nai mở miệng nói tiếng người không khoải cảm thấy quái quái.

Mà Lưu Huyền thì không phản ứng gì, giống như đã quen với điều này rồi, hắn làm như không nhìn thấy hai bên khí thế hung hăng vệ binh vậy gật gật đầu nói

“Làm phiền, thỉnh tiên sinh dẫn đường.”

Đường Nhạc tò mò khắp nơi nhìn xung quanh, cũng mở to hai mắt nhìn Yêu tộc phủ đệ chân dung.

Ta xem Yêu tộc cũng không kém à, nhìn xem nhà cao cửa rộng nè cùng nhân loại hầu như không có gì khác biệt, hơn nữa ở vài chỗ còn có điêu khắc tinh xảo cực kỳ họa tiết hình vẽ.

Không hổ là Thành chủ phủ, nếu là sống ở một nơi rách tung toé thì còn tôn nghiêm gì đáng để nói.

Đầu nai văn nhân mang theo hai người đi qua một cái rộng lớn hành lang, trên đường đi hai bên các có một loạt hình thái không giống nhau tượng đá điêu khắc, có nhân loại, động vật, cũng có giống đầu nài văn nhân vậy nửa người nửa yêu.



Đặc biệt là chúng nó biểu tình phải nói là cực kỳ phong phú sinh động như thật cùng người sống thật không có gì khác nhau, Đường Nhạc không khỏi tán thưởng một câu.

“Yêu tộc điêu khắc đại sư tay nghề thật sự là điêu luyện sắc sảo làm sao.”

Đầu nai văn nhân chỉ là cười cười lại không nói chuyện, Lưu Huyền cũng không phải lần đầu tiên tới, hắn nhìn lướt qua pho tượng nói.

“Tựa hồ những tượng đá này đã đổi mới đi.”

“Thượng tiên tuệ nhãn như đuốc, chúng đều là tháng trước mang tới đây.”

Lưu Huyền gật gật đầu, lại nhìn Đường Nhạc nói.

“Những thứ đó điều là bị trúng phải [Hóa Thạch Pháp Thuật] của yêu tộc, họ là Thiết Huyết Thành ‘địch nhân’, đặt ở nơi này mục đích tự nhiên là để kinh sợ kẻ có mưu đồ.”

Gì!? Σ(oДO)!!?

Đường Nhạc nghe xong hai mắt choáng váng

“Khoan đã! Khoan đã! Sư huynh! Huynh vừa nói những bức tượng đó… đều từng là người sống!?”

Lưu Huyền ừ một tiếng liền không hề để ý đến hắn, Đầu nai văn nhân lúc này lại nhìn về phía Đường Nhạc giải thích.

“Vị thượng tiên này xin yên tâm, những cái hình người tượng đá đó phần lớn là đã hóa hình tiểu yêu, cũng không phải chân chính nhân loại.”

“À… thì ra là thế.”. ngôn tình sủng

Đường Nhạc vội thu liễm một chút khẩn trương kinh ngạc cảm xúc, cùng vẫn luôn đều thực bình tĩnh Lưu Huyền so sánh với, hắn quả thực có vẻ quá quê mùa.

Thảo nào luôn cảm thấy có một loại rất không khoẻ, khó trách người và yêu thế bất lưỡng lập, đây là từ mặt thiên tính xung đột, hai bên không ưu nhau là điều khó tránh khỏi.

Không phải tộc ta tất có dị tâm.

Mà vị đầu nai văn nhân kia phỏng chừng ngoài miệng không nói, nhưng thật ra trong lòng đã xem thường hắn rồi đi.

Xuyên qua làm người khác ớn lạnh hành lang đó là bề ngoài kim bích huy hoàng phòng tiếp khách, Đường Nhạc căng thẳng nội tâm cuối cùng cũng thả lỏng phần nào.

Mà Lưu Huyền có chút cảm khái nhìn trước mắt kim bích huy hoàng, khí thế rộng rãi phòng nghị sự, ký ức nháy mắt quay về hai mươi năm trước.

Hắn từng cùng sư phụ đến nơi này một lần, khi đó, hắn lòng mang thấp thỏm đi theo sư tôn, nhìn đến sở hữu đại yêu tất cung tất kính, gương mặt tươi cười đón chào bọn hắn, sự chấn động cùng lòng tự hào không kìm được dân trào trong lòng hắn, cảm giác của cái ngày đó cho tới bây giờ hắn còn mới mẻ đây.

Khi đó, hắn làm một đời thế hệ mới tiến vào nội môn đệ tử còn là đứng đầu trong đó, bởi vì thiên tư hiếm có có được hai chỉ số thiên phú tới 90 thiên tài cùng với chăm chỉ hiếu học bị chưởng môn lựa chọn làm thân truyền đệ tử.

Khi chưởng môn chính miệng ở trước mặt mọi người tuyên bố nhận hắn làm đệ tử, hắn trái tim đều phải vì kiêu ngạo bay cao tới trời, hắn không thể nghi ngờ là Vân Kiếm Tông một viên tân tinh.

Đây là cỡ nào vinh quang, dùng từ quang tông diệu tổ để hình dung cũng không quá mức.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hắn thậm chí có thể ở trong ngắn ngủn hai mươi năm là có thể từ luyện khí kỳ (Cố Cơ, LV. 1 – 100) đột phá đạt tới Kim Đan cảnh giới (Tam Tinh - Nội Đan, LV. 201).

Khi đó hắn khí phách hăng hái, ngông cuồng tự phụ, nhưng ai cũng không dự đoán được, ba mươi năm sau nay đã hơn 40 hắn vẫn như cũ giẫm chân tại chỗ Trúc Cơ tầng chín (LV.190) tu vi trước sau không cách nào đột phá Kim Đan cảnh giới, hiện tại……

Không chỉ có sư phụ tựa hồ đã chán ghét hắn, đối với hắn càng thêm nghiêm khắc cùng khắc nghiệt, ngay cả đồng lứa nội môn đệ tử đều đối với hắn Đại sư huynh này kính nhi viễn chi.

Cùng hắn cùng thế hệ mười vị thân truyền đệ tử khác của các trưởng lão các nội môn đệ tử đều đã bước vào Kim Đan hàng ngũ, chẳng qua bọn họ giờ phút này đều đang cùng mặt khác tiên môn tiên tông chấp hành mười năm một lần nhiệm vụ, cho nên, chính hắn mới may mắn có thể tiếp tục đảm nhiệm nội môn thủ tịch đại đệ tử chức vụ.

Từ mức độ nào đó mà nói, hắn của hiện tại cũng coi như là từ người khác bố thí mà có được. Một khi chờ bọn họ trở về, hắn địa vị như là từ hẻm vực rớt xuống vậy, mà theo hắn tính toán, tựa hồ mười năm thời gian cũng sắp tới rồi.

Lưu Huyền âm thầm cắn chặt răng, nhiệm vụ lần này vô luận như thế nào hắn đều phải làm cho thật tốt, ít nhất muốn cho chưởng môn vừa lòng, chỉ có như thế, hắn mới có thể đủ tiếp tục ở Vân Kiếm Tông sinh tồn, lấy một cái bình thường nội môn đệ tử thân phận.

“Thượng tiên mời vào, thành chủ đại nhân đang ở bên trong.”

Đầu nai văn nhân cung kính thay hai người đẩy ra phòng tiếp khách đại môn. Cùng bên ngoài âm u hoàn cảnh hoàn toàn khác biệt, trong phòng khắp nơi được thắp sáng bởi minh châu ngọc bảo ánh sáng chói lọi rực rỡ cực kỳ, nhìn kỹ lại thì càng thấy khắp nơi bày biện đều là hiếm quý dị bảo, mười dư viên nắm tay lớn nhỏ dạ minh châu khảm ở trên nóc nhà, tản mát ra nhu hòa quang mang.

Mà tại trung tâm, một vị tựa như người khồng lồ vậy cường tráng cao gần ba mét thân hình Sư nhân nghiêng thân mình ngồi ở trên bảo tọa, một bàn tay chống cằm lười nhác mà nhìn Lưu Huyền hai người đi vào phòng tiếp khách.

Phi Hình Lv. 310

“Đại nhân, hai vị thượng tiên từ Vân Kiếm Tông đã tới.”

Đầu nai văn nhân nói xong liền thi lễ lui xuống, làm trống rỗng đại điện chỉ còn lại hai người một yêu.

Đường Nhạc cố gắng trấn định mình, lùi về Lưu Huyền phía sau khắp nơi đánh giá, không thể không nói, này toàn đại điện làm người ta cảm giác như thể nhà giàu mới nổi vậy, bảo vật triển lãm làm hắn mở rộng tầm mắt.

Mấy cái đại kiện trân bảo bảo vật đó liền không cần phải nói, mà từng cái to cỡ hạt đậu vậy hạt vàng tùy ý đặt ở trên thảm như thể là thềm sỏi cát vậy, tùy tiện nhặt một cái trở về có khi có thể ở nhà đấu giá bán ra cái giá xa xỉ.

Thật không nghĩ tới, chỉ là một cái Yêu tộc thành chủ lại nhà giàu như vậy, vàng bạc châu báu quý trọng như thế lại bị kia tên cờ hó này xem như thảm, quả thực là phí phạm của trời mà, quả thực là không khác gì dụ hoặc người khác lập tức hướng bọn hắn khai chiến.

Thật không chơi chết hắn thì quả thực thực xin lỗi à

Lưu Huyền hơi hơi cúi mình chào trước mặt Sư Nhân Phi Hình

“Đã lâu không gặp, thành chủ đại nhân.”

Phi Hình tựa hồ lúc này mới chú ý tới Lưu Huyền, hắn ha ha cười đứng lên, thân thể cao lớn mang tới lực áp bách cực kỳ, đứng ở Lưu Huyền trước mặt, liền như là một tòa tiểu sơn.

“Ngồi đi.”

Phi Hình nhìn có vẽ cũng không phải rất để ý lắm giữa hai bên thân phận khác biệt, hắn mang theo hai người ngồi ở cạnh bên lóe sáng vàng ròng bàn tròn.

Lúc này, vài vị có dáng người quyến rũ cực kỳ miêu nữ phân biệt rót nước trà cho ba người, Không cần phải nói, mấy vị sở hữu dáng người phải xưng là đỉnh cấp miêu yêu nháy mắt liền hấp dẫn Đường Nhạc ánh mắt.

Từ miêu yêu xuất hiện, bản tính mê gái nháy mắt lộ rõ, hô hấp dồn dập hắn liền gắt gao nhìn các nàng, cho đến khi các nàng biến mất ở Đường Nhạc tầm nhìn thì mới tỉnh hồn.

Trời **! đây là nữ yêu sao? Đi con mẹ nó cũng quá đẹp đi. Σ(°Д°;)

Tên Sư nhân thành chủ này đã sống cỡ nào ngợp trong vàng son sinh hoạt, quả thực khiến người khí phẫn ghen ghét mà.

Không cần nói nữa, tên này cần thiết phải chết! (▼皿▼#)

“Ngươi chắc hẳn chính là Lưu Huyền thượng tiên, không biết thượng tiên tới ta Thiết Huyết Thành có chuyện gì?”



Sư nhân mở miệng hỏi.

“Tại hạ đúng là Lưu Huyền, xin hỏi thành chủ ngài có biết được khoảng bốn ngày trước, trong Đại Sâm Lâm phát sinh sự kiện đại lượng Yêu tộc tập kích nhân loại tán tu đi?”

Lưu Huyền không vòng vo tam quốc, đi thẳng vào vấn đề.

Mà Đường Nhạc chẳng qua là một cái đi theo tùy tùng, tự nhiên không có quyền gì nhúng vào cuộc đối thoại này. Như vậy hắn lại đem tinh lực của mình tập trung chú ý vào giữa hai người ngôn ngữ giao phong, hắn có dự cảm, hắn nhất định sẽ nghe được hắn muốn nội dung, mà khi nghe xong Sư nhân ha ha cười nói.

“Việc này ta đích xác có nghe thấy.”

Lưu Huyền thật ra không nghĩ tới Phi Hình sẽ như thế sạch sẽ lưu loát thừa nhận.

“Vậy không biết thành chủ đại nhân đối với việc này như thế nào đánh giá?”

Hừmmm ~

Phi Hình thu liễm tươi cười, màu đen lỗ mũi phun trào ra mắt thường có thể thấy được khí thể.

“Thì ra Vân Kiếm Tông là vì việc này mà tới, nếu thượng tiên đã hỏi, vậy ta cũng lý luận lý luận.”

“Sự việc tại Đại Sâm Lâm là Yêu tộc địa bàn không sai đi, Nhân tộc ngẫu nhiên di đến khu vực bên cạnh săn thú bắt cá gì đó, chúng ta cũng đã coi như không nhìn thấy, trên cơ bản sẽ không xuất hiện Yêu tộc đi thương tổn nhân loại tình huống.”

“Nhưng lần này… Chính là Nhân tộc có phải hay không có chút quá mức? Tùy ý tiến vào bụng Đại Sâm Lâm không nói, còn săn giết rất nhiều tiểu yêu, vốn dĩ những đại yêu đó nghĩ chỉ nhịn một chút là được, không muốn cùng Nhân tộc phát sinh xung đột.”

“Nhưng lại không ngờ tới các ngươi ‘được một tấc lại muốn tiến một thước’ làm mọi thứ trầm trọng thêm, lấy bọn họ tính tình sao còn có thể nhịn được, tự nhiên là đại khai sát giới, răn đe cảnh cáo.”

Lưu Huyền trầm mặc, hắn lại là không dự đoán được Sư nhân sẽ tung ra một cái lý do thoái thác như vậy, đem cả Yêu tộc trách nhiệm xóa đến sạch sẽ.

Tuy rằng hắn đáy lòng cảm thấy có như vậy có chút đạo lý, nhưng thân là Vân Kiếm Tông đại biểu sứ giả, sao có thể nào tán đồng Yêu tộc quan điểm được, huống chi, lần này hội đàm chủ đề vẫn chưa chân chính xuất hiện mà.

Hắn cần thiết ổn định trận tuyến, Lưu Huyền dừng một chút tiếp tục nói.

“Thành chủ đại nhân cách nói ta cũng không nhận đồng, liền tính là đám Nhân tộc tán tu cả gan mạo phạm Yêu tộc lãnh địa, cũng tội không đến chết. Ít nhất bọn họ đều chịu sự che chở của Vân Kiếm Tông, liền tính là muốn xử lý bọn họ, cũng dù sao cũng phải trước tiên cùng chúng ta nói một tiếng, để từ chúng ta tới định tội bọn họ.”

Hắn giương mắt nhìn về phía Sư nhân ám vàng sắc đôi mắt, không chút nào sợ hãi.

“Những thứ này đều là viết rành mạch ở hai bên ký kết hiệp ước. Thành chủ đại nhân nếu là không nhớ rõ, ta bên này còn mang theo một bản sao……”

Sư nhân ha ha nói.

“À ~ tựa hồ là có có chuyện như vậy.”

Lưu Huyền khẽ cười nói “Nếu đã như thế, chúng ta Vân Kiếm Tông nghĩ muốn hướng thành chủ đại nhân cho chúng ta một lời.”

“Tới tới tới, uống trà uống trà, này lá trà chính là Thiết Huyết Thành đặc sản huyết trà, Lưu Huyền thượng tiên lần trước tới cũng đã nhấm nháp qua, chỉ là vị tiểu huynh đệ này có thể là lần đầu tiên tới, không uống thì thực đáng tiếc.”

Phi Hình xem ra cũng không nghĩ cùng Lưu Huyền tiếp cái hắc oa này.

Đường Nhạc thật ra làm theo Phi Hình nói, hắn bưng lên chén trà nóng, tinh tế uống một ngụm trà, làm hắn không dự đoán được là, cái màu nâu sẫm đục nhìn như hồng hà vậy nước trà thế nhưng mang theo một cổ nói không nên lời mùi hương, sau khi tiếng vào miệng vẫn như cũ tỏa ở khoang miệng không dứt được, khiến người không nhịn được uống thêm một ngụm tinh tế cảm nhận lại mùi vị của nó.

Lưu Huyền không động vào ly trà, hắn nhìn thoáng qua Đường Nhạc giải thích nói. (눈_눈)

“Cái gọi là huyết trà, cũng không phải là dáng vẻ như màu đỏ lá trà mà thành, mà là đúng nghĩa máu, huyết làm thành Huyết… Trà.”

“Từ hóa hình xử nữ nữ yêu, mỗi ngày dùng máu của mình tưới cây trà làm nó phát triển lớn lên, toàn bộ Thiết Huyết Thành chỉ có duy nhất một cây trà như vậy, cho nên mói gọi là đặc biệt quý giá.”

Nghe Lưu Huyền như vậy vừa nói, Đường Nhạc tức khắc cảm thấy này nước trà mùi vị lập tức thay đổi, như thể trong chén trà là cuồn cuộn máu tanh vậy, hắn thậm chí nháy mắt có chút muốn nôn ra.

Đi Con mẹ nó!! ngươi sao không sớm nói a!! (▼皿▼#)

Như vậy bàng môn tà đạo đồ vật, lại há là có thể tùy tiện uống. Khó trách Lưu Huyền vẫn luôn không có chạm vào chén trà.

“Thành chủ đại nhân, như vậy đi, tại hạ xem ngài cũng rất khó xử, nhưng ta thật ra có cái kiến nghị.”

“Ta chăm chú lắng nghe.”

“Tại hạ cho rằng chuyện này khẳng định cùng Thiết Huyết Thành không quan hệ, chắc hẳn là vì có đại yêu nào đó không phục từ Thiết Huyết Thành quản lý tự tiện làm chủ, mới dẫn tới Vân Kiếm Tông cùng Thiết Huyết Thành quan hệ đối lập, người này mới là chân chính đầu sỏ gây tội.”

Sư nhân gật gật đầu “Thượng tiên nói phải, ta nếu là biết việc này, tất nhiên sẽ không để cho bọn họ làm xằng bậy.”

“Trải qua Vân Kiếm Tông điều tra, chúng ta phát hiện có một Yêu nhân hiềm nghi lớn nhất, tên nàng là [ Hồng Viêm Ma Nữ ] khoảng sáu ngày trước đã tiến vào Đại Sâm Lâm.”

“Nếu Thiết Huyết Thành có thể đem yêu nữ bắt được đưa đến Vân Kiếm Tông, việc Yêu tộc tập kích nhân loại liền toàn bộ xóa bỏ. Nếu như không thành, chúng ta dựa theo hiệp ước quy định, cẩn thận tra xét một cái mạng người giá trị bao nhiêu tiền vàng, không cẩn thận, có khi thành chủ đại nhân cả một phòng vàng bạc tài bảo này cũng phải bồi vào.”

Lưu Huyền vừa nói, một bên vô tình cố ý nhìn lướt qua chung quanh lấp lánh châu báu, điều này làm Phi Hình sắc mặt tức khắc âm tình bất định.

Một trăm năm trước, [Lôi Sư Yêu Đế] với dưới trường ngài [Yêu Minh] bị Vân Kiếm Tông với Đại Càn Đế Quốc cùng Ngũ Đại Tiên Tông đánh bại, Vô Tận Yêu Vực từ đây lập ra một cái làm Yêu tộc cảm thấy vô cùng sỉ nhục quy củ hiệp ước.

Đó chính là khu vực biên giới Đại Sâm Lâm, tuy nói Yêu tộc vẫn khống chế được Đại Sâm Lâm, nhưng là quyền lên tiếng lại nắm giữ ở Vân Kiếm Tông trong tay, nếu hơi có phản kháng, liền sẽ lọt vào đến từ Vân Kiếm Tông trả thù.

Bọn họ cho tới bây giờ còn không có đại yêu nào có thể cùng Vân Kiếm Tông chống lại.

Hiện giờ, Vân Kiếm Tông làm cho bọn họ giao ra một cái liền tên ở Thiết Huyết Thành đều cũng không biết là cái gì tiểu yêu, dù rằng rất không cam lòng, chỉ là nếu như vậy có thể bình ổn Vân Kiếm Tông chất vấn, thật thích hợp không được.

Suy nghĩ một lát, Sư nhân liền gật gật đầu nói

“Đã vậy thì dựa theo lời thượng tiên nói, Thiết Huyết Thành tất nhiên sẽ ở thời gian tới đem có gan gây chuyện nữ yêu bắt lại, về sau đưa đến Vân Kiếm Tông.” “Nhất ngôn cửu đỉnh?”

“Nhất ngôn cửu đỉnh!”

………………………………………………

Nếu mọi người thích hoặc thấy hay hãy cho một LiKe, Yêu Thích hoặc Đề Cử để tác có thêm tinh thần cố gắng viết truyện.

Nếu tác có gì sai sót thì viết comment ở phần bình luận để tác biết, tác sẽ sửa lại.

Ps. Tác là người rất thích đọc comment, nếu được mọi người comment nhiều nhiều để tác có thêm động lực để viết truyện

Cảm ơn mọi người, Love You All

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Dị Giới Thiên Anh Hùng Ca Của Người Và Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook