Chương 514: Giết chóc ở địa ngục
Du Tạc Bao Tử
24/03/2013
Biểu tỷ tại thượng, huynh đệ ta lần này sẽ đi gạt người cứu tỷ, sau này đừng có mắng ta là gạt người đấy, Sở Thiên vỗ vào băng quan, cười rất vui vẻ, “Bác Đức miện hạ, Nguyệt Thần điện, chiêu cuối cùng của Lan nguyệt thủ hộ giả, ‘chương nhạc trật tự’ ngươi đã nghe qua chưa?”
“Nghe qua rồi, đó chính là cảnh giới cao nhất của tịnh hóa thần lực… Phất Lạp Địch Nặc, lẽ nào ngươi?”
“Ha ha, tiểu đệ bất tài, lệnh cho Khách Thu Sa ăn trộm bí pháp của Lai Nhân Cáp Đặc gia tộc, lại cầm Lan nguyệt bí pháp của Nguyệt Thần, tạo hai Lan Nguyệt thú có thiên phú cao cũng không thành vấn đề!” Sở Thiên để băng quan vào trong không gian giới chỉ, tạm thời không lo lắng đến sự sống chết của mỹ nhân ngư.
“Tại sao không nhờ Tiên Đế ngũ tỉ muội?” Bác Đức ngạc nhiên nói: “Cơ sở của các nàng ấy không phải rất tốt sao?”
“Dùng các nàng ư? Ha ha!” Sở Thiên lại cười cười, đột nhiên nói: “Hôn lễ của Miện hạ và A Mạt Kỳ khi nào sẽ tổ chức?”
Mặt của A Mạt Kỳ đỏ bừng lên, tưởng rằng Sở Thiên thật sự muốn hỏi về hôn sự “Chuyện này… để sau hãy nói đi!”
Phượng Hoàng Thần nghe thấy đã hiểu ý tứ của Sở Thiên, bây giờ Tiên Đế ngũ tỉ muội họ Bác Đức chứ không phải họ Phất Lạp Địch Nặc, cho dù sau này Bác Đức gia nhập vào gia tộc Phất Lạp Địch Nặc, sợ rằng nàng cũng phải từ bỏ vị trí tộc trưởng. Tiên Đế ngũ tỉ muội trên danh phận cuối cùng vẫn thuộc về Phượng Hoàng gia tộc! Khó tránh khỏi việc phải bồi dưỡng tay chân siêu cấp cho Phượng Hoàng gia tộc, như vậy Sở Thiên há không phải chịu thiệt sao?
Hơn nữa ai cũng không thể phủ nhận, Tiên Đế ngũ tỉ muội là vợ mà Sa Khắc cưới hỏi một cách đàng hoàng – Như vậy ít nhất thân thể các nàng một phần là sẽ theo Bố Lai Ân Đặc!
Dùng một câu đơn giản nhất để hình dung - sự trung tâm của ngũ tỉ muội không đủ!
“Hừ! Đồ ích kỉ!” Bác Đức nói thầm: “Không có linh hồn, lẽ nào ngươi dựa vào không khí để chế tạo Lan Nguyệt thú? Để ta xem ngươi đi đâu để tìm linh hồn nghe lời.”
“Linh hồn nghe lời, trong nhà ta có rất nhiều!” Sở Thiên ngẩng đầu lên nhìn đỉnh của bức trướng, trong lòng suy tư, không biết bí pháp của Lan Nguyệt thủ hộ giả có phải nhất định phải dùng nữ tính hay không?
…………
Khi mang theo đại đội nhân mã quay lại Bố Lôi Trạch đảo, Sở Thiên từ trong Lan Nguyệt mật quyển (sách) tìm được một tin tốt, đó chính là Lan Nguyệt mật pháp không nhất định phải dùng nữ tính, hơn nữa yêu cầu đối với trí tuệ không cao, giống Thác Mã Na Tư bị tẩy não tư tưởng quý tộc đều có thể tu luyện.
Kỳ thực tu luyện tịnh hóa thần lực có ba điều kiện cơ bản nhất. Một là đủ chăm chỉ, tối thiểu nhất cũng phải ghi chép lại trật tự cơ bản của các loại nguyên tố Nguyệt Thần, hai là suy nghĩ càng đơn thuần càng tốt, vì suy nghĩ đơn thuần nhất mới có thể lĩnh ngộ được trật tự cơ bản nhất, ba là phải phù hợp với kết cấu thần lực của Lan Mguyệt thú.
Đương nhiên sự đơn thuần trong điều thứ hai không phải là ngu xuẩn, theo lý giải của Sở Thiên, chính là người ít tâm địa giảo hoạt, thành khẩn trung hậu. Khi Sở Thiên nhìn thấy, trong lòng rất muốn có được. Ở địa cầu, vị Xạ Điêu đại hiệp có thể luyện thành song thủ hỗ bác, theo tính toán cũng có nguyên lý. Tịnh hóa thần lực cũng giống như vậy, trong lòng không có tạp niệm mới có thể nhất tâm đa dụng, khống chế được càng nhiều nguyên tố.
Bác Đức từ đặc điểm về tịnh hóa thần lực mà Sở Thiên nói ra, không ngừng cúi đầu mắng chửi: “Ta đợi xem, đợi xem hắn tới chỗ nào để tìm được người thuần khiết? Phất Lạp Địch Nặc, xem ra ngươi và ta đều không hi vọng tu luyện đến cảnh giới cao nhất của Tịnh hóa thần lực!”
“Đừng nói là ta và ngươi mà sợ rằng Nguyệt Thần cũng không thể tu luyện đến cảnh giới cao nhất của tịnh hóa thần lực!” Trong lúc nói thì Sở Thiên và Bác Đức đã bay trở về Bố Lôi Trạch, lơ lửng trên bầu trời của quần đảo, Sở Thiên biểu thị ý những người khác đều có thể đi nghỉ ngơi trong căn cứ quân sự, còn mình thì bay về hướng một hòn đảo lớn cỏ mọc dày dặc, nói: “Bác Đức miện hạ, Lan Nguyệt thủ hộ giả năm người thành một nhóm, không có hứng thú đi xem ta chọn năm người nào sao?
Bác Đức theo sát phía sau Sở Thiên.
Đi tới không trung của hòn đảo, Sở Thiên cười lớn nói: “Các dũng sĩ đến từ đại thảo nguyên, ông chủ ta tới thăm các ngươi đây!”
“Thúc thúc tới rồi! Ha ha!” Hãn Mã đã sắp mười tuổi đang vui đùa đạp trên mặt cỏ chạy tới, vùng đất trở nên chấn động, thân thể của hắn bây giờ đã không kém bao nhiêu so với bốn con Hoàng Kim Bỉ Mông rồi.
Chỉ vào năm đại gia hỏa ở phía dưới, Bác Đức nghẹn họng nhìn trân trối: “Phất Lạp Địch Nặc, không phải người ngươi nói là bọn chúng đấy chứ?”
Tâm lý của Bác Đức trở nên kỳ quái, lai lịch của những kẻ tu luyện tịnh hóa thần lực đều là những Nguyệt Thần nhất tộc và Lan Nguyệt thú nổi tiếng đáng yêu và khả ái, Sở Thiên chọn năm người này….
Sở Thiên đã hạ xuống trên lưng của Hãn Mã, vỗ vào lỗ tai cực lớn của hắn, cười nói “Gần đây thế nào rồi? còn muốn lấy tiểu mẫu tượng không?
“Muốn!” Thanh âm của Hãn Mã rất hồn hậu, vang to, trả lời với khí thế hùng hồn, mộng tưởng thuần khiết nhất đại thảo nguyên chính là nối dõi tông đường.
“Ha ha, vậy ngươi có muốn thành thần không?”
“Muốn!” Hãn Mã dưới sụ truy vấn của Sở Thiên ngẩng đầu ưỡn ngực nói: “Làm thần tộc có thể lấy nữ thần cự tượng bên trong thú thần, có thể sinh ra càng nhiều tiểu Hãn Mã!”
Bác Đức trợn trừng mắt, người này quả nhiên “đủ” đơn thuần.
Sở Thiên quay đầu lại vẫy vẫy tay với bốn Hoàng Kim Bỉ Mông cười nói: “Còn các ngươi thì sao? Có muốn thành thần không?”
“Ông chủ ngươi quyết định là được rồi!” bốn con hoàng kim Bỉ Mông xếp thành một hàng, đứng trước mặt Sở Thiên, mặc dù bọn chúng có chút khù khờ, nhưng sự trung thành không cần nghi ngờ, trong lòng dũng sĩ thú tộc của đại thảo nguyên, không tồn tại khái niệm phản bội.
“Được!”Sở Thiên vỗ tay cười to “Ông chủ ta cải tạo cho các ngươi một chút!”
…………
Dưới tiền đề không liên quan đến linh hồn, y thuật của Sở Thiên đã đạt đến bước tiến xuất thần nhập hóa, năm đại gia hỏa được cải tạo thành kết cấu phù hợp với tịnh hóa thần lực, nhưng thân thể không có biến hóa gì lớn, chỉ có một điểm, da lông của bọn chúng đều hóa thành màu trắng.
Tu luyện tịnh hóa thần lực không thể một lần là xong, dù sao Bố Lai Ân Đặc đã đặc biệt dùng sức mạnh cấp Thần Vương để phong ấn mỹ nhân ngư, muốn phá giải sức mạnh của Vĩnh Hằng Thần Vương không phải dễ dàng như vậy.
“Phụ thần nói, tam giới nguyên tố đều có trật tự, hỏa diễm hung bạo và cương mãnh, nguyên tố vận hành cực nhanh…”
Năm đại gia hỏa ngồi trên bãi biển, rung đùi đắc ý đọc thuộc lòng Lan Nguyệt bí pháp, tình hình pha chút hài hước, nhưng trình độ chăm chỉ của bọn họ thật sự không thể nghi ngờ.
Sở Thiên cười dài nhìn tất cả, rất thỏa mãn, đột nhiên Kinh Cức Long Hoàn trên đỉnh đầu hắn vang lên tiếng đinh đang.
Thần sắc của Bác Đức đột nhiên thay đổi, “Phất Lạp Địch Nặc, ngươi có cảm giác được không?”
Sở Thiên gật gật đầu, ký ức của Long thần nói với hắn, Bố Lôi Trạch xuất hiện một làn sóng thần lực cường đại, luồng sức mạnh này không thuộc về bất cứ người nào ở Bố Lôi Trạch.
Grào!!!
Âm thanh tru lên thê lương, nhưng Sở Thiên vẫn nghe ra thanh âm này. “Là tiểu Mặc Phỉ Đặc!”
Dứt lời, Sở Thiên vội vàng bay về hướng trong nội đảo, chỉ nhìn Quang Minh thánh điện phía trước, tiểu Mặc Phỉ Đặc đã hiện nguyên hình, là một địa ngục khuyển đang ngửa mặt lên trời tru lên, chiến thần Khảm Phổ đè lên lưng hắn, áp chế Mặc Phỉ Đặc trên mặt đất.
“Ông chủ, tiểu thiếu gia đột nhiên phát cuồng!” Ba Bác Tát vội vàng bẩm báo với Sở Thiên “Ngài xem lưng của hắn!”
Sở Thiên tập trung nhìn vào, Mặc Phỉ Đặc bị hai tay của Khảm Phổ đè lên hai bướu thịt, đang không ngừng biến đổi, nếu không phải Khảm Phổ áp chế thì sợ là đã bạo nứt ra rồi.
Lúc này thần trí của Tiểu Mặc Phỉ Đặc sợ là đã không còn tỉnh táo, chỉ cần nhìn mắt hắn cũng biết, không còn màu nâu đậm như trước, cũng không phải màu đỏ như máu khi địa ngục khuyển phát cuồng mà là một màu lam kỳ bí.
Nhìn thấy Sở Thiên, ánh mắt của tiểu Mặc Phỉ Đặc trong suốt đi một ít, quát lên: “Mau đi cứu ca ca ta!”
Ba huynh đệ Ba Nhĩ gặp chuyện không hay rồi, Sở Thiên thầm nghĩ.
Giữa tam huynh đệ đều có tâm linh cảm ứng, một người bị thương, hai người còn lại đều có thể cảm nhận được, Tiểu Mặc Phỉ Đặc cũng kế thừa loại cảm ứng này.
“Ngươi biết bọn họ đang ở đâu không?” Sở Thiên rơi xuống bên cạnh Mặc Phỉ Đặc, dưới sự hiệp trợ của Khảm Phổ, cấp tốc kiểm tra thân thể hắn.
“Không, không biết!” Mặc Phỉ Đặc mơ màng lắc đầu, thần trí đột nhiên trở nên hỗn loạn
Sau khi kiểm tra Mặc Phỉ Đặc, Sở Thiên kinh ngạc, tiểu gia hỏa này không phải bị thương, càng không phải có bệnh mà là hai bướu thịt sau lưng hắn tựa hồ như muốn sinh trưởng ra thứ gì vậy
Lẽ nào hắn lại muốn biến thành Địa ngục tam đầu khuyển?
Đúng lúc này, An Cát Lệ Na ôm ngực, từ Quang Minh thánh điện chậm rãi đi ra “Phất Lạp Địch Nặc, một phân thân của ta xảy ra chuyện rồi”
“Đã xảy ra chuyện gì? Có nghiêm trọng không?”
An Cát Lệ Na vẻ mặt lạnh lùng nói: “Phân thân của ta đã rời khỏi sự khống chế của ta, nếu bọn họ không chết, ta sẽ không cảm ứng được!”
Nói xong An Cát Lệ Na nhìn thoáng qua Mặc Phỉ Đặc, “Đầu tiên là địa ngục tam huynh đệ gặp nguy hiểm, trong số phân thân của ta đã chết một người, xem ra Bố Lai Ân Đặc đang đại khai sát giới ở địa ngục.”
Sở Thiên nheo nheo mắt, ra hiệu bảo Khảm Phổ tiếp tục áp chế Mặc Phỉ Đặc, hắn trầm ngâm nói: “Ta đã thông báo cho tất cả chủ thần đang ẩn cư tránh né Bố Lai Ân Đặc, không ngờ hắn lại ra tay với địa ngục tam huynh đệ, không thể để hắn tiếp tục đánh tiếp, nếu không một lúc nào đó hắn hồi phục toàn bộ thực lực, mọi người nhất định sẽ chết!”
“Ta cũng có ý này!” An Cát Lệ Na nói: “Mang theo người của ngươi, chúng ta lập tức tới địa ngục!”
Bác Đức nhún vai nói: “Chúng ta đi tới địa ngục có tác dụng gì? Lẽ nào chúng ta có thể đánh thắng Bố Lai Ân Đặc sao?”
“Đường đường là Phượng Hoàng Thần, như thế nào lá gan lại còn nhỏ hơn cả heo thế!” An Cát Lệ Na lạnh lùng nói: “Nếu chúng ta không đi ngăn cản, cuối cùng không phải cũng chết sao! Còn không bằng bây giờ đi liều mạng một phen!”
“Lẽ nào ngươi muốn đi chịu chết! Hơn nữa ai có thể tìm được Bố Lai Ân Đặc?”
“Hai vị đừng cãi nhau nữa!” Sắt Lâm Na cũng mới nhận được tin vừa tới, khuyên can hai người, nói: “Chuyện trọng yếu nhất của chúng ta bây giờ chính là đừng để Bố Lai Ân Đặc khôi phục thực lực! Mà hắn lại dựa vào việc không ngừng chiến đấu mà khôi phục thực lực…”
“Điều này chúng ta đã biết!” An Cát Lệ Na cắt ngang lời Sắt Lâm Na nói: “Ta biết ngươi muốn nói gì, Bố Lai Ân Đặc dựa vào chiến đấu khôi phục thực lực, cho nên chúng ta phải làm hai việc, một là không để hắn tìm được đối thủ, hai là nhân lúc thực lực của hắn chưa khôi phục, một quyền giết chết hắn! Nếu không đợi đến lúc hắn hồi phục thực lực, không có ai có thể làm đối thủ của hắn!”
Sắt Lâm Na gật đầu cười khẽ “An Cát Lệ Na nói đúng lắm, bây giờ chúng ta phải làm gì đã rất rõ ràng rồi.”
Sở Thiên cũng hiểu rõ ý của Sắt Lâm Na, “A Mạt Kỳ đã đưa tất cả Chủ Thần vào Ẩn thần giới chỉ, nhưng vẫn có một chủ thần không có cách nào tránh né, Phán Quyết Thần Thú trong Tiếp Nguyệt Tháp!”
“Đúng vậy! theo như ta phán đoán, thực lực của địa ngục tam huynh đệ và phân thân An Cát Lệ Na miện hạ không phải cường đại, Bố Lai Ân Đặc muốn khôi phục thực lực, đối thủ tốt nhất của hắn có ba người, Bì Bồng, Đặng Khẳng, còn có Kiệt Khắc Tốn! Hiện tại Vĩnh Hằng Thần Vương không có phần thắng khi chống lại Đặng Khẳng, Bì Bồng lão tổ tông đã ẩn giấu rồi, mục tiêu còn lại của Bố Lai Ân Đặc chỉ còn có Kiệt Khắc Tốn, cho nên chúng ta có thể tới Tiếp Nguyệt tháp, một mặt bảo vệ Kiệt Khắc Tốn, một mặt đợi Bố Lai Ân Đặc đến!”
Sở Thiên nói: “Được, các ngươi chuẩn bị một chút, sau khi ta cứu đệ đệ, chúng ta lập tức tới Huyết Luyện Ngục!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.