Dị Giới Thú Y

Chương 449: Hiệp ước liên minh của Thái Dương (Hạ)

Du Tạc Bao Tử

24/03/2013



Nửa tháng sau, cuộc hẹn của tứ đại Chủ Thần đã đến.

Trong nửa tháng này, Sở Thiên đã nghiên cứu thành công cách cải tạo Nhân Thần, nhưng Liên Thành tạm thời từ chối đổi cơ thể, hắn muốn để sau một tháng nữa. Việc này càng khiến Sở Thiên tin vào suy đoán của mình - Liên Thành tiếp theo sẽ có chuyện quan trọng, không muốn rơi vào tình trạng sức mạnh tạm thời bị suy giảm.

Sáng sớm, Sở Thiên không có việc gì làm, nằm trên giường nhìn trần nhà, suy tính xem làm thế nào để đưa người nhà ra khỏi đây. Bất giác hắn sờ lên tai, ài, không có nó cắn tai dậy khỏi giường cũng không quen nữa.

Cốc cốc!

Bên ngoài bỗng vang lên tiếng gõ cửa, “Vào đi!” Sở Thiên nói uể oải, “Bữa sáng cứ để trên bàn đi, ta ngủ thêm chút nữa!”

“Ha ha, Phất Lạp Địch Nặc bệ hạ cũng thật là nhàn hạ!” giọng nói êm ái dễ chịu khiến Sở Thiên phải giật mình. Bị bắt làm tù binh gần một tháng nay, trong cung của Thái Dương Thần Sở Thiên chưa từng nghe thấy giọng của phụ nữ.

“Bệ hạ mặc quần áo vào đi, ta đợi ở ngoài một lúc rồi vào!” đúng lúc Sở Thiên ngoảnh đầu nhìn ra cửa thì người vừa đến đã đóng cửa lại rồi chỉ lưu lại một bóng dáng màu trắng.

Nhanh nhẹn mặc quần áo vào, Sở Thiên mở cửa ra thì giật thót, “Gia Sách Nhĩ Ma Căn!”

“Ha ha, bệ hạ ngủ nhiều đến hồ đồ rồi! Đứa tằng tôn nữ của ta không phải đã chết trong tay ngài rồi sao? Hơn nữa đến linh hồn cũng không còn nữa.”

Thì ra là Chủ Thú Thần, An Cát Lệ Na Ma Căn!

Nhìn An Cát Lệ Na bên ngoài cửa, Sở Thiên có chút sững sờ, hắn bỗng có một cảm giác kỳ quái khó tả.

Dung mạo của An Cát Lệ Na và Gia Sách Nhĩ rất giống nhau, mái tóc dài màu vàng nhạt, áo trắng chân đỏ, thân thể mềm mại như dòng nước, có thể nói là tuyệt đẹp. Nhưng khí chất của hai người này hoàn toàn khác nhau. Nếu Gia Sách Nhĩ là yêu kiều diễm lệ thì An Cát Lệ Na lại là đoan trang chín chắn! Một sự đoan trang không một thục nữ quý tộc nào trên đại lục có thể so sánh được.

Vì thế Sở Thiên cảm thấy kỳ lạ. Từ đoan trang này có thể dùng với bất kỳ ai nhưng chỉ có gia tộc Ma Căn là không thể. Nhưng nhìn An Cát Lệ Na thật sự lại là một thục nữ cao quý như công chúa.

Đây chính là thủy tổ của gia tộc biến thái! Sở Thiên thầm nghĩ, chắc chắn cô ta có một dung mạo khác, cũng giống như Gia Sách Nhĩ biến thân vậy, không biết chừng còn có thể biến đến mấy lần.

“Sao sư đệ không nói gì vậy?! Phải chăng là bị dung mạo của Ma Căn đại tỷ làm cho chấn động rồi?!” Liên Thành từ phía sau lưng hắn cười giễu, Thái Dương Thần, Tổ Chú Thần Ba Khắc Lợi cũng đến.

Chấn động cái mông! Sở Thiên thầm chửi rủa, nhưng vẫn tươi cười: “An Cát Lệ Na miện hạ, về Gia Sách Nhĩ, Lan Địch, Ai Địch, cả Mã Lệ Liên…”

Sở Thiên cảm giác như không thể nói tiếp được, hắn chỉ cảm thấy An Cát Lệ Na không lập tức giết mình, thực sự là đã được nữ thần tỷ tỷ đã phù hộ rồi!

“Đại sự trước mặt, ta sẽ không tính toán sự sinh tự của mấy hậu duệ với ngài!” An Cát Lệ Na nghiêm nghị, “Nhưng Lạp Hy Mỗ và mười mấy cao thủ của gia tộc chúng ta đi nghênh tiếp bệ hạ đến Địa Ngục, nhưng đến giờ không hề có tin tức. Ngài có thể cho ta một lời giải thích không?”

“Họ đều đang ở trên người Anh Cách Lạp Mỗ!” Sở Thiên cố tỏ ra trung thực, nhìn thẳng vào mắt An Cát Lệ Na, sắc mặt không hề thay đổi: “Mọi tù binh ta đều giao cho Anh Cách Lạp Mỗ trong coi. Không chỉ người của quý gia tộc mà tiểu công chúa An Kỳ Nhi của Phượng Hoàng tộc cũng ở trong tay hắn. Đáng tiếc là hắn đã mất tích rồi!”

Dù sao thì tam đại Chủ Thần có chuyện nhờ đến Sở Thiên, không sợ chúng đòi kiểm tra nhẫn không gian, Sở Thiên cũng thuận miệng bịa chuyện.



“Ta sẽ kiểm chứng chuyện này với gia tộc Phượng Hoàng.” An Cát Lệ Na gật đầu, khẽ nhăn mày hỏi: “Chúng còn sống không?”

“Chỉ có một Hạ Vị Thần chết!”

Kẻ bị chết đó là ma thú ở Địa Ngục bị Sở Thiên giải phẫu nghiên cứu, những người khác thì… người thực vật cũng không coi là chết, phải không?!

“Còn nhiều lời như vậy làm gì? Có việc quan trọng hơn, Chiến Thần đã đến rồi!” Mã Khoa Lý sốt ruột, móc móc ngón tay: “Huynh đệ, làm dáng xem nào!”

Đương nhiên Sở Thiên biết Ba Khắc Lợi muốn nhìn cái gì, hất đuôi áo một cái, Sở Thiên bày ra bộ dạng Thần Côn quen thuộc nhất, bình thản nói: “Ba Nhĩ Tư Khảm Phổ, con của ta, bản Thần Hoàng nhớ con rất lâu rồi!”

“Hắc hắc, thú vị thật!” Ba Khắc Lợi cười, chỉ Liên Thành nói: “Theo hắn đi, khi gặp Chiến Thần cẩn thận chút đấy!”

Trước tiên Sở Thiên phải cải trang cho già đi, rồi theo Liên Thành đến một cái điện đường ở nơi cao nhất của Thái Dương Thần Cung. Chiến Thần, người mà Sở Thiên cần gặp đang ngồi trong đó.

Dáng vẻ của Chiến Thần không ngoài dự đoán của Sở Thiên. Thân thể cao to cường tráng, mái tóc ngắn màu hoàng kim, mặc một bộ quần áo võ sĩ rất phổ thông, nhưng trên gương mặt dữ dằn lại mang một đôi mắt mơ màng.

“Khảm Phổ miện hạ! Thần Hoàng bệ hạ đến rồi!” vừa bước vào cửa Liên Thành liền cung kính đi đằng sau Sở Thiên, hoàn toàn có dáng vẻ đang hầu hạ Thần Hoàng.

Sở Thiên khẽ gật đầu, ánh mặt để lộ ra sự đau thương, “Con của ta, bản Thần Hoàng…”

“Bệ hạ!”

Bịch!

Chiến Thần bỗng quỳ xụp xuống dập đầu, nước mắt dàn giụa, “Hơn một vạn năm rồi, con, cuối cùng con cũng gặp lại người! Các huynh đệ đều đang đợi người trở về!”

Dung mạo không sai, khí độ giống hệt, Thần Lực thì bị ẩn giấu đi - năm đó Tư Đặc Ân cũng thích giấu đi sức mạnh, linh hồn… thủ đoạn của Liên Thành quả nhiên cao thâm, cộng thêm việc Chiến Thần không rành về sức mạnh linh hồn.

Vì thế, trong mắt Khảm Phổ, Sở Thiên chính là Thần Hoàng Tư Đặc Ân.

Sở Thiên không biết nên nói gì, nhìn Chiến Thần thật đáng thương, phiêu du tam giới chỉ để tìm lại chủ nhân năm đó đã bỏ rơi mình. Điều này khiến kẻ thủ đoạn lừa gạt thâm độc như Sở Thiên có chút không yên lòng.

“Con của ta, đứng lên đi!” Sở Thiên đưa tay ra hiệu cho Khảm Phổ đứng lên, nhưng không dám chạm vào người Chiến Thần, “Năm đó sau khi xảy ra điều ngoài ý muốn, đã có rất nhiều chuyện ta không còn nhớ nữa!”

“Con cũng quên rất nhiều chuyện!” Chiến Thần đứng dậy cúi đầu đứng trước mặt Sở Thiên, cung kính nói: “Bệ hạ, chuyện của người, Nạp Thập miện hạ đã cho con biết rồi. Người thật sự đồng ý liên thủ với Hắc Ám Thần tộc và An Cát Lệ Na?”

Liên Thành cúi đầu im lặng. Hắn biết Sở Thiên sẽ nói ra đáp án mình hài lòng, vì Bố Lôi Trạch và cả tính mệnh của bốn người này nằm trong tay hắn.

Sở Thiên nói: “Đúng vậy, bản Thần Hoàng đồng ý! Hắc Ám Thần tộc và An Cát Lệ Na đã trở lại với vòng tay ta!”



“Con hiểu rồi. Ý muốn của người là tất cả đối với con!” Khảm Phổ lại cúi người, ngẩng đầu nói với Liên Thành, “Gọi Ba Khắc Lợi và An Cát Lệ Na vào đi, ta sẽ không gây khó dễ với chúng!”

“Lòng trung thành của miện hạ với Thần Hoàng bệ hạ thật khiến ta kính phục!” Liên Thành quay ra gọi mấy người Ba Khắc Lợi, nếu không phải có mệnh lệnh của Thần Hoàng thì Chiến Thần cứ nhìn thấy Hắc Ám Thần và Thú Thần là giết không cần hỏi.

“Con của ta, những năm nay con thế nào?!” Sở Thiên vội vàng hỏi, cho Khảm Phổ cơ hội nói mới là an toàn nhất.

Chiến Thần kể lại tỉ mỉ những gì mình đã trải qua. Những điều này Sở Thiên đều đã nghe được từ Liên Thành, nhưng vẫn tỏ ra ngạc nhiên. Sở Thiên nhận thấy khi Chiến Thần nói, nói vài câu đơn giản thì không sao, nhưng nếu muốn thể hiện ý phức tạp thì sẽ không tự chủ được mà bóp trán.

Rất nhanh, tứ đại Chủ Thần đều tập hợp tại Thái Dương Thần Cung.

Nhường chỗ cho Sở Thiên một cách tượng trưng, năm người khác ngồi xung quanh một chiếc bàn trong. Thái Dương Thần cung tay nói: “Chư vị, mục đích họp mặt ngày hôm nay mọi người đều đã rõ, ta cũng không nói nhiều! Ba Khắc Lợi miện hạ, Khảm Phổ miện hạ, cả Liên Thành huynh đệ bọn ta đều là Nhân Thần, đương nhiên không có vấn đề gì! Giờ ta chỉ muốn mời An Cát Lệ Na miện hạ cho ta một câu trả lời rõ ràng, miện hạ có đồng ý đối địch với Thú Thần không?”

An Cát Lệ Na khẽ cười, “Có đủ lợi ích thì có gì là không thể?” nói rồi, An Cát Lệ Na nhìn Sở Thiên, nói với Chiến Thần, “Hơn nữa chúng ta bây giờ chiến đấu là vì Thần Hoàng, đương nhiên phải đồng tâm hiệp lực!”

Khảm Phổ lập tức nở nụ cười, ánh mắt nhìn An Cát Lệ Na cũng không còn thù địch như trước, điều này khiến Sở Thiên phải cảm thán, Chiến Thần chính là một kẻ não chỉ có một cái dây thần kinh!

Vậy được rồi, ký hiệp ước liên minh thôi!” Thái Dương Thần đứng dậy, lấy ra từ trong cái vòng trên tay một bát nước trắng để lên bàn. Sở Thiên từng nghe Lạp Hy Đức nói qua, đây là một trong những nghi thức ký hiệp ước liên minh của Thượng cổ Thần tộc. Các Chúng Thần vì một mục tiêu nào đó, cắt máu trước mặt Thần Hoàng Tư Đặc Ân. Một khi có người vi phạm hiệp ước Thần Hoàng sẽ phán kẻ đó có tội, tiếp đó giam vào Huyết Luyện Ngục, hoặc trực tiếp hủy diệt linh hồn!

“Có Thần Hoàng làm chứng, ta, Mã Nhĩ Tư Khảm Phổ xin thề!” Chiến Thần cắn ngón tay trước tiên, nhỏ một giọt máu vào bát nước.

Những kẻ khác cũng làm như vậy, Sở Thiên nhìn thì ngoại trừ An Cát Lệ Na và Liên Thành ra, máu của những kẻ khác đều màu đỏ. Cũng có nghĩa là máu của Nhân Thần có máu đỏ.

Thái Dương Thần là người cuối cùng, sau khi nhỏ máu, Thái Dương Thần nói: “Một vạn năm trước, chúng ta thù địch lẫn nhau. Nhưng hôm nay, chúng ta sẽ liên thủ giành lại quang vinh vốn thuộc về Thần Hoàng. Đưa tam giới một lần nữa đặt dưới danh nghĩa của Thần Hoàng! Mong cho Sáng Thế Thần và Phán Quyết Thần Hoàng ủng hộ chúng ta!”

Liên Thành tiếp lời: “Một vạn năm trước, trước tiên có Thất Hải thú Thần Vương - Vưu Nhân âm mưu phản lại Phán Quyết sơn, sau đó Hải Vương Biển Cấm Bào Uy Nhĩ dùng mưu đồ đen tối truy sát Chúng Thần. Thế lực của Thần Hoàng suy yếu, ý chí Sáng Thế Phụ Thần bao trùm! Mọi tội lỗi này đều là do Vưu Nhân và con gái hắn là Bào Uy Nhĩ! Hôm nay chúng ta họp mặt tại đây, trước sự chứng kiến của Thần Hoàng lập lời thề, giết bằng được Bào Uy Nhĩ! Giành lại quang vinh của Phán Quyết Thần Hoàng!”

“Giết Bào Uy Nhĩ!” Chiến Thần hét lớn, dùng tay chém xuống bát nước pha máu, một phần năm số nước và mảnh bát rơi vào tay, cúi vái Sở Thiên ba vái, Chiến Thần uống cạn.

“Giết Bào Uy Nhĩ!” bốn người còn lại đồng thanh mỗi người một phần, cúi đầu với Sở Thiên xong cũng uống cạn.

Choang!!

Bát nước vỡ vụn.

Đều là diễn viên giỏi cả! Coi như Sở Thiên đã hiểu, Nhân Thần, Thú Thần sớm đã đạt được thỏa thuận, đây chỉ là diễn kịch cho Chiến Thần Khảm Phổ, người não bị trọng thương không còn tỉnh táo xem.

Ngoài ra Sở Thiên cũng hiểu được một số mưu đồ của tứ đại Chủ Thần. Quang Minh Thần và Hắc Ám Thần muốn cướp lại quyền thống trị của Nhân Thần với tam giới. Đều là Nhân Thần, trừ màu da thì mọi cái không có gì khác biệt, chúng rất dễ dàng để hợp tác. Còn An Cát Lệ Na có lẽ là không cam tâm bị Bào Uy Nhĩ chiếm vị trí thống lĩnh Thú Thần tộc, mà trong trận chiến Chủ Thú Thần ả ta cũng không giành được phần thắng, vì thế tạm thời liên thủ với mấy Nhân Thần. Nói tóm lại một câu, bọn chúng có cùng một kẻ địch - Bào Uy Nhĩ!

Sau khi đạt được hiệp ước, tất cả nhìn sang An Cát Lệ Na vì cô ta biết một mắt xích quan trọng nhất - tin tình báo của Thú Thần tộc.

An Cát Lệ Na cười nhạt, nói: “Trận chiến giữa các Chủ Thú Thần, Phượng Hoàng Thần Bác Đức thắng, bảy ngày sau hắn sẽ quyết sinh tử với Bào Uy Nhĩ ở Lạc Ưng Thạch của Huyết Luyện Ngục! Tin tức này trước hôm nay chỉ có Chủ Thú Thần biết, vì thế Bào Uy Nhĩ và Bác Đức sẽ không có phòng bị…”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Dị Giới Thú Y

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook