Dị Giới Thú Y

Chương 597: Hỗn loạn tam giới

Du Tạc Bao Tử

24/03/2013



Những cường giả từ cấp Chủ Thần trở lên ngay lập tức hành động, thu dọn xong những thứ cần dùng cho chiến đấu, rôi phi thân bay vê nguyệt cầu, sau đó từ nguyệt cầu chuyển đường đi tới địa ngục.

Nhưng chính lúc họ đang chỉnh trang chuẩn bị xuất phát, trên hòn đảo thứ mười bảy lại mở ra không gian thông đạo, A Mạt Kỳ và Lạp Lý mặt mũi tím bầm từ bên trong loạng choạng đi ra, hai người đỡ vai nhau, đang dìu đỡ cho nhau, không giống như kẻ địch vừa mớichiến đấu, lại giống như huynh đệ Sinh tử vừa cùng nhau thoát ra từ trong tai nạn.

Phụt!

Rơi xuông đất từ trong cửa thông đạo, hai người không đứng vững, mà gục đầu Xuống, nằm trên đất thờ hổn hển, Lạp Lý bình lại hơi thờ, chậm rãi nói: “Hôm nay không được rồi, ngày khác đánh tiếp !”

“Phụng bồi đển cùng! Thời gian địa điểm tùy ông chọn!” Bộ dáng của A Mạt Kỳ thảm hại hơn Lạp Lý đôi chút, mười hai cánh vàng Sau lưng phần nhiều đã bị đốt trụi lông, có điều một tay hắn chống lên đất, tay kia cầm Ưng Ðao gượng đứng dậy, mỉm cười nhin Bác Ðức,

“Xin lỗi, ta đánh thua rồi!”

“Ngươi không thua ” Lạp Lý trở mình, nhưng hắn không có vật đỡ, thể lực còn lại đã không đủ để hắn bò dậy, chi năm sấp thở hổn hển nói: “Nếu như ngươi dùng thân lực cuối cùng để mở thông đạo đối phó ta, người thất bại chính là ta rồi!”

“Chỉ có thể tính là lưỡng bại câu thương!” A Mạt Kỳ phản bác nói:“Môi trường ở địa ngục, nếu như ta không để lại thần lực làm thông đạo, chúng ta e rằng đều bị vong linh đến thu xác rồi!”

Bác Đức đỡ A Mạt Kỳ về ghế ngồi, vội nói: “Kỳ lạ thật! Rốt cuộc là ai thắng? Chàng nói mau!”

A Mạt Kỳ cúi đầu, tay chi vào đôi cánh đầu tiên sau gáy, “Ðây, nêu không phải ông ấy hạ thủ lưu tình, đôi cánh này của ta đã bị th̉iệu trụi rồi! Có điều thán lực cuối cùng ông ấy đã dùng để thu chiêu, sau đó cũng không có nhiều Sức mạnh để đánh tiêp nữa! Hiện giờ.. .”

“Thần lực hiện giờ của chúng đã đã hao kiệt rồi!” Lạp Lý tiêp lời nói: “Tiêu tử này cũng xem như biết điều, ta tha cho hắn một mạng, hắn cũng không thừa cơ giết ta, ngược lại còn dùng thần lực cuôi cùng đưa ta về!”

Sở Thiên nghe được đại khái, nhưng cũng đã hiểu, Lạp Lý Bác Ðức mạnh hơn A Mạt Kỳ một bậc, nhưng cũng không mạnh đến đâu, nếu như thật sự liêu mạng, hắn có thê giết được A Mạt Kỳ, nhưng cũng phải trả một cái giá rất đắt.

Bước lên trước một bước, đỡ Lạp Lý không còn sức đứng dậy, Sở Thiên cười nói: “Bá phụ, vậy thì chuyện hôn sự của A Mạt Kỳ và Bác Ðức thế nào?”

“Phụ hoàng, con cảnh cáo người a, con đã thu lễ vật rồi, nếu như người hối hôn, thì tự mình nghĩ cách trả sính lễ lại đi!”

“Sính lễ gi ?" Lạp Lý lúc này mới có thời gian quan sát tỷ mỉ con gái minh, ông chợt phát hiện, nhiều năm không gặp, khí độ của Bác Ðức đã thay đổi nhiều, trông ra không kém ông khi tham gia vào đại chiến Phán Quyết sơn năm nào.

“Hỏa Hồn và Thần Cách của Trương Bá Luân!”

Lạp Lý liếc A Mạt Kỳ một cái, “Tiểu tử ngươi giỏi lắm! Tán gái đến ngay cả Sáng Thế Thần Hồn cũng đem tặng!”

“Hắc hắc, đây là truyền thống của gia tộc Phất Lạp Địch Nặc rồi!” Kiệt Khắc Tốn vây quanh hai bên Lạp lý, tinh thạch trong tay không ngừng chớp lóe, “Không chỉ là Hỏa Phụ,

Phất Lạp Ðịch Nặc cỏn tặng cả Thủy Mẫu rồi! Ài, người đừng cử động loạn lên thế, Phượng Hoàng Thần Vương bị người khác đánh đến mặt mũi tím bầm. Chuyện này nếu tạo ra một tập tranh, chắc chẳn là bán đắt lắm đây ”

Lạp Lý củng hết cách, mặc cho họ làm bừa, quay đầu nhìn con gái, rồi hắn lại nhin A Mạt Kỳ, “Muốn cưới con gái ta, phải đánh bại ta hoàn toàn ”

“Ha! A Mạt Kỳ chàng nói đi, cần bao lâu sau mới có thể đánh bại phụ hoàng ta?”



A Mạt Kỳ nhắm mắt lại Suy nghĩ một hồi, “Mười năm!”

“Uhm, mười năm cũng không dài lắm, ta đợi chàng mười năm, có điều nếu mười năm sau chàng không đánh thắng cha ta, ta sẽ cải giál” Bác Đức hăm hè uy hiếp, đối với thần tộc thọ mệnh không thể tính mà nói, mười năm, đúng là một chuyện không phải quá lâu.

Dứt lời, Bác Ðức đi tới bên phụ thân, đưa cho hắn một lệnh bài lông chim. “Những năm nay con đều là lấy danh nghĩa cha làm gia chủ, nếu như cha đã về rôi, vậy thì con không lo nữa! Đúng rôi, hiện giờ thay gia chủ Ở Hỏa Diệm Chi Thụ, là tử tôn Lộ Tây Pháp của nhị thúc!”

“Khục!” Anh Cách Lạp Mỗ Ở bên cạnh ho khan một tiếng, không ngừng đánh mắt ra hiệu với Bác Đức. Bác Đức sực nhớ ra, nói tiếp: “Phụ hoàng, người không để ý đánh thêm trận nữa chứ!

Bây giờ luôn! Hắc hắc, bởi vì muội muội An Kỳ Nhi của Lộ Tây Pháp cũng đã tự minh gả đi rồi, đây, chính là hắn!”

“Lạp Lý miện hạ chào ngài! Ta là Anh Cách Lạp Mỗ, Long tộc! Hiện nay là thượng vị thần đỉnh phong, rất nhanh thôi sẽ có thể thăng cấp làm Chủ Thần.”

Cơ thể của Lạp Lý khẽ khựng lại, nhìn bộ dạng như đang tức giận, “Được, đều gả hết đi! Anh Cách Lạp Mô phải không? Ngươi cũng như vậy, nếu muôn lày người thừa kê của gia tộc Phượng Hoàng ta, phải đánh thắng ta!”

Còn may là người của gia tộc Phượng Hoàng không ít mống như Hải Vương tộc, Bác Đức và An Kỳ Nhi gả đi rôi, Lạp Lý vẫn còn Lộ Tây Pháp là người thừa kế, hơn nữa còn là người thừa kế là nam, e rằng trong gia tộc có một số người còn rất hoan nghênh.

Hôn sự của A Mạt Kỳ và Anh Cách Lạp Mỗ trên cơ bản đã được định xong. Còn về lúc nào họ đánh bại Lạp Lý, điều này không thành vấn đê, A Mạt Kỳ cách ngày lên làm Thần Vương không còn Xa, còn Anh Cách Lạp Mô... Sở Thiên sớm đã dự tính cho hắn rôi.

“Vưu Nhân đâu? Hắn đi rồi sao ?" Lạp Lý hỏi

Lúc này Lạp Lý mới hồi phục lại một chút khí lực, đứng dậy căn dặn: “Bác Đức ngươi theo ta về bàn giao chuyện trong nhà ở Hỏa Diệm Chi Thụ trước đã, Sau đó chuẩn bị quân chiên đắu!”

“Chuẩn bị chiển đấu?” Sở Thiên cả kinh vội hỏi: “Bá phụ, người muốn khai chiến với ai ?"

“Bô Lai Ân Ðặc, Mẫu Thần, Vưu Nhân ” Lạp Lý cất tiếng cười dài, “Tam giới đại loạn, chính là lúc để anh hùng dụng võ !”

Nữ thần tại thượng! Sở Thiên chợt hiểu ra, Lạp Lý đồng ý hôn sự của A Mạt Kỳ, không phải vì thích tên hậu bối này cái gì, mà là muốn trên con đường tranh bá tam giới, lôi kéo kẻ mạnh! Nghĩ tới đây, Sờ Thiên chợt rùng mình, lại nhìn Sắt Lâm Na đang kinh hãi nhìn hắn,

hai người đã nghĩ tới một chuyện.

Vừa rồi Thất Hài Thú Thần Vương đồng ý hôn sự của Mỹ Nhân Ngư và Sở Thiên, e rằng cũng không phải vì Sờ Thiên đã giải quyết được nan đề vượng quyền hải tộc, mà là. . . Muốn trói buộc Bố Lôi Trạch của hắn vào trận chiến tranh bá tam giới!

Những lão già thượng cổ này, quả nhiên không có ai là ngọn đèn hết dầu. Sở Thiên trong lòng bất giác có một nghi vấn, nếu như Lạp Lý và Vưu Nhân đều có ý

Xưng bá chủ tam giới, vậy năm tỷ muội Tiên Ðế còn có Sức kiềm chế lớn thế nào với họ? Sở Thiên bắt đầu thận trọng, mặt nở nụ cười hỏi dò: “Bá phụ, năm tỷ muội Tiên Ðể họ nên làm thê nào ?"

“Long Thần, ta tin rằng người sẽ cho ta một đáp án hài lòng!” Lạp Lý mỉm cười, thần thái có chút quái dị, lời của hắn, người thông minh đều có thể nghe ra một tầng ý khác. Vẫy tay với A Mạt Kỳ, “Tiểu tử, lực khí đã hồi phục được bao nhiêu rồi? Còn có sức đưa chúng ta về huyết luyện ngục không, sau đó lại đưa Bác Đức về!'?”

Trước khi kết hôn Bác Ðức vẫn có thể ở bên cạnh mình? A Mạt Kỳ vui sướng trong lòng, cười nói: “Lúc nào cũng có thể đi!”

A Mạt Kỳ hộ tống cha con Phượng Hoàng đi. Mọi người đều vẫy tay đưa tiễn, chỉ có vài người không cười nổi, Tiểu Bạch chính là một người trong số đó. “Phất Lạp Địch Nặc, hỏng rồi, ta vừa nghĩ ra, vừa rồi Khố Khoa Ky, Bố Lai Ân Ðặc, Vưu Nhân, Lạp Lý, nhưng người này Sở dĩ bằng lòng rút đi, một mặt là vi chàng để lại thang cho họ Xuống, một mặt khác. . .”



“Mặt khác là họ không muốn quyết đấu sớm như vậy !” Sắt Lâm Na tiếp lời, “Thế loạn, không thể chiên! Tạm lui một thời gian để tập trung lực lượng, hợp tung liên hoành mới là con đường bá chủ!”

Anh Cách Lạp Mỗ cười khổ nói: “Xin lỗi, ông chủ, vì chuyện hôn sự của ta, để cả gia tộc bị cuốn vào chiên tranh bá quyên tam giới.”

“Không liên quan đến ngươi, Bô Lôi Trạch và thuật Thượng Cồ Tế Tự của ta quá chói mắt rồi, sớm muộn họ cũng trở lại tìm ta thôi!” Sở Thiên Xua tay, hoàn toàn không để ý,

“Bầu trời không có Cự Long, Liệt Ðiều liền Xưng đế! Mọi người ai cũng nhăm nhe vào vị trí Thần Hoàng, chẳng qua vì Tư Ðặc Ân không có ờ đây thôi! Ha ha!”

Sắt Lâm Na đột nhiên cũng cười, “Tư Đặc Ân? Ha! Chúng ta còn có một vương bài lớn hơn! Tuy răng vương bài đó có thể bị thương rồi, hoặc là đã nhụt chí nản lòng, nhưng bất

luận thế nào, nó vẫn có thể để chúng ta không rơi vào thế bại trận!”

“A? Bố Lôi Trạch còn có vương bài nào? Không phải chứ?” Tiểu Bạch kinh ngạc nói:

“Sao ta lại không biết, ờ đâu ?"

“Nha đầu hồ đồ này! Sau này sẽ biết!” Sở Thiên nhéo mũi của Tiểu Bạch cười. Sau đó rống lớn: “Thực Thần đâu? Lão già đó đã lừa hết đám trẻ đi, phải tim hắn tính số rồi. Lỗ Tây Nạp, kêu trợ thủ Y Vạn của ngươi phái hết mật thám đại lục đi, phải bắt bằng được Thực Thần mang về cho ta!”

Tuy rằng không có chướng ngại, nhưng Bố Lôi Trạch vẫn chịu một số tổn thất trong trận hỗn chiên, Sở Thiên mượn cơ hội đi tu bổ hòn đảo, đã bỏ ra một khoản tiển lớn, kêu Tề Bách Lâm và Tây Cương thiết kế lại hệ thống phông ngự Bố Lôi Trạch, để ứng phó với cảnh tam giới loạn thế sắp tới.

Đêm hôm đó A Mạt Kỳ và Bác Đức trở về, nhưng sắc mặt cũng không dễ coi, thì ra Lạp Lý đã thật sư chuẩn bị chiến tranh rồi, thậm chí còn phái một đội người cùng A Mạt Kỳ trở vê, thu thập tình báo ở nhân gian.

Ngoài ra còn có một chuyện khiến Sờ Thiên nghi hoặc, đó chính là Mặc Phỉ Ðặc mất tích, ngày thường nếu không phải hẳn ở mộ phần của Ba Nhĩ và Địch Á Lạc trầm tư, thi sẽ đihuyết luyện ngục giết chóc tu luyện, nhưng hai nơi này A Mạt Kỳ đều đã đi rồi, đều không

tìm được Mặc Phi Đặc.

Đến Sáng ngày hôm sau, công việc trùng kiến Bố Lôi Trạch bắt đầu, lại có một tin tức bày ra trước mặt Sở Thiên, Mạt Khắc và Cát Nặc Bỉ Lợi mất tích.

Điều động hệ thống giám Sát trên đảo, Sở Thiên ý thức đển mình đã bỏ quên mất một chuyện rất quan trọng, ngày kia Mẫu Thần mở vong linh quân đoàn cùng vạn thú dũng Sĩ đối

đầu, còn Vận Mệnh nữ thẩn lại là thân tín của Mẫu Thần, dĩ nhiên sẽ theo bên cạnh Mẫu Thần. Như vậy, khi Cát Nặc Bi lợi nhìn th̉ấy Mẫu Thần, thì sẽ nhìn thẩy thê tử đã biến thành vong linh của hắn.

Trên đại Sa mạc ở trung bộ đại lục, Mẫu Thần đang nổi trận lôi đinh, “Khốn kiếp hai tên thần nhân này có lai lịch gì? Tại Sao vừa gặp họ, thời không toại đạo của Mã Ny đã mở ra rồi!?”

Khố Khoa Kỳ mặt thì an ủi Mẫu Thần, trong lòng lại thầm cười, Mẫu Thần sơ sót, nhưng hắn đã Sớm nhận ra linh hồn của hai vị thần tộc này, nhưng hắn không vạch trần, “Nghĩa mẫu, người không cần lo lăng. . .”

“Không cần lo lắng, người nói nhẹ nhàng quá, lẽ nào ngươi không biết sao? Lĩnh vực vận mệnh của Mã Ny bị hạn chế của thời không, một khi nàng ta rời khỏi thời không này, tất cả lĩnh vực vận mệnh sẽ biến mât, chiến lực của vong linh quân đoàn chí ít cũng thấp xuống ba

thành!”

“Nghĩa mẫu, hài nhi có một quân đội gia tộc, chi bằng, ta gọi họ đến giúp người? Có điều họ đều bị phong ấn ờ Vùng đất chuộc tội.”

Tạm không nói đến Khố Khoa Kỳ và Mẫu Thần, chỉ nói nội đảo của Bố Lôi Trạch, khi Vận Mệnh nữ thần rời khỏi thời không này, một gian phòng nào đó chợt vang lên tiêng quát giận dữ: “Ảnh tượng kết hôn của ta và Kim Cương? Chuyện này là thể nào? Phất Lạp Ðịch Nặc, người cho ta một lời giải thích!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Dị Giới Thú Y

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook