Dị Giới Thú Y

Chương 440: Lĩnh vực đệ nhị trùng của A Tư Nặc

Du Tạc Bao Tử

24/03/2013



“Hi hi, ha ha ha! Ai yo!” Lạp Hy Mỗ Ma Căn cười với một chuỗi kiểu kỳ quái, sau đó gương mặt đột ngột lạnh băng quát: “Trong trận chiến Chúng Thần ở Biển Cấm ngươi làm thống lĩnh Tả Dực Quân, có khả năng trở thành Chủ Thần, ngươi trở thành người kế thừa An Cát Lệ Na! Dựa vào cái gì chứ? Những thứ đó đáng lẽ là của ta!”

Lạp Hy Mỗ nổi giận đùng đùng, những nỗi bất bình bao nhiêu năm nay bỗng cùng lúc dâng lên! Nếu không phải quyền thế địa vị thì có người bình thường nào tình nguyện làm một yêu nhân biến thái bị người người khinh thị?! Nhưng bí pháp của gia tộc Ma Căn chính là như vậy, càng muốn nhiều sức mạnh thì càng phải biến thái, càng phải phối hợp với nhiều chủng tộc, từ đó lấy được sức mạnh của chủng tộc đối phương.

Thần giới đệ nhất biến thái gia tộc, những ánh mắt coi thường, sự chế giễu không kiêng nể, chúng không cần những thứ này! Gia tộc Ma Căn cũng không phải đồ ngốc, mà ngược lại đều là những nhân vật tinh anh, chúng biết mình là trò cười của toàn bộ Thần tộc, chúng cũng cần thể diện chứ!

Nhưng chúng có thể làm gì chứ? Năm đó An Cát Lệ Na chẳng qua chỉ là một Xà Thần bình thường có thể bị bất cứ ai bắt nạt, nếu không dựa vào phương pháp này thì gia tộc Ma Căn làm gì có danh tiếng như hôm nay?! So với các chủng tộc khác, Long tộc có Thời Không pháp tắc, Phượng Hoàng tộc là tổ tiên của Hỏa Diệm, gia tộc Ma Căn chúng có gì? Là một gia tộc bình thường, muốn tồn tại được ở thời đại Thượng Cổ thì chỉ có cách này!

Lạp Hy Mỗ càng nghĩ càng không cam tâm, trừng trừng nhìn Lộ Tây Pháp, hai người đều là Thượng Vị đỉnh phong, nhưng Lộ Tây Pháp dựa vào bí pháp của gia tộc Phượng Hoàng dễ dàng đạt được đến trình độ hôm nay, còn Lạp Hy Mỗ trở thành Thượng Vị Thần là bị người đời chỉ chỏ sau lưng chửi là biến thái mà thành!

Cho dù Gia Sách Nhĩ năm đó làm bậy với mọi Nam Thần cũng là do gia tộc đặt quá nhiều hy vọng vào ả, muốn ả có được nhiều sức mạnh hơn nữa.

Nhưng gia tộc Ma Căn vất vả hơn một vạn năm, thế lực lớn mạnh đổi lại bằng thể diện và danh tiếng, chỉ vì một câu nói của An Cát Lệ Na mà chuyển cho A Tư Nặc, thử hỏi người của gia tộc Ma Căn có ai có thể chấp nhận nổi? Có ai cam tâm?!

“Ngươi muốn đại khai sát giới?! Ha ha!” Lạp Hy Mỗ bị Anh Cách Lạp Mỗ làm cho tức xì khói đằng tai, nghiến răng nói: “Ai cũng có tư cách giết bọn ta, nhưng ngươi thì không!”

Có cùng một vận mệnh, mười mấy người trong gia tộc Ma Căn sau lưng Lạp Hy Mỗ cũng đã phẫn nộ. Đúng vậy, quyền thế gia tộc mình vất vả lắm mới có được dựa vào cái gì mà đưa cho A Tư Nặc?! Một người trong số đó cười nhạt, “Lạp Hy Mỗ thúc thúc, ta nghe thúc, nếu thúc muốn đi ngược với mệnh lệnh, giết chết A Tư Nặc, ta theo!”

“Đại ca, đệ cũng theo huynh!”

“Ta cũng theo!”

Bỗng chốc, mười mấy người gia tộc Ma Căn đều nhìn A Tư Nặc với vẻ thù hận, dù có thể bị An Cát Lệ Na xử lý thì cũng phải quyết giết bằng được A Tư Nặc.

Sở Thiên ngạc nhiên, vừa rồi còn là thù hận ân oán, giờ sao lại biến thành đấu tranh quyền lợi trong nội bộ gia tộc Ma Căn vậy?

Ngọn lửa giận của A Tư Nặc cháy càng ngày càng to, “cái vẩy mọc ngược” duy nhất của lão hảo nhân vạn năm này chính là mỹ nhân nhện ma sủng của Sở Thiên. A Tư Nặc dậm chân, hét lên: “Vậy được, hôm nay ta sẽ phân sinh tử với các ngươi!”

Tuy phẫn nộ nhưng Lạp Hy Mỗ thấy dáng vẻ của A Tư Nặc cũng hơi giật mình. A Tư Nặc sở trường về sức mạnh linh hồn, trong mắt Lạp Hy Mỗ, A Tư Nặc chẳng qua là một Hạ Vị Thần, hắn dựa vào cái gì mà ra oai với mình? Năm đó gia tổ chỉ định A Tư Nặc làm người kế thừa là vì lí do gì? Nghĩ đến đây Lạp Hy Mỗ không còn khinh thường A Tư Nặc nữa.

Lộ Tây Pháp ở ngoài thì tái mặt, là một Thần tộc tinh thông sức mạnh linh hồn, hắn nhìn thấy điểm khác biệt ở A Tư Nặc.

Vừa rồi khi kiểm tra, Lộ Tây Pháp chỉ thấy qua là linh hồn của A Tư Nặc khá mạnh, nhưng vẫn nhìn ra được hắn là một Địa Huyệt Chu Vương. Nhưng lúc này, sau khi A Tư Nặc nổi giận, Lộ Tây Pháp lại không nhìn rõ được linh hồn hắn nữa! Hơn nữa linh hồn lại còn mạnh hơn cả Lôi Ưng và con rồng kia!

Lộ Tây Pháp nói cao giọng, “Long Hoàng bệ hạ, Mặc Phỉ Đặc miện hạ! Nếu bây giờ là cuộc tranh đấu quyền lợi trong nội bộ gia tộc Ma Căn thì có phải chúng ta nên tránh đi không?!”

Sở Thiên cảm thấy không thể dập được hỏa khí của A Tư Nặc, cũng không muốn cùng tất cả ngủ mất, vì thế cũng có ý định rút lui.

Đức Khố Lạp ở phía sau khẽ kéo Sở Thiên, nói nhỏ: “Con nhện nổi giận rồi, chạy mau!”



Lão dơi không biết hậu quả sau khi A Tư Nặc nổi giận, nhưng dựa vào kinh nghệm chiến đấu nhiều năm, hắn cảm nhận được sự nguy hiểm, vì thế khuyên Sở Thiên tránh đi.

A Tư Nặc ngoảnh đầu nhìn Sở Thiên cười xin lỗi: “Phất Lạp Địch Nặc tiên sinh, ta không thể khống chế Lĩnh Vực của mình, tiên sinh tạm thời tránh đi!”

“Được, ngươi cẩn thận đấy!” Sở Thiên rất tin vào Lĩnh Vực của A Tư Nặc, vì thế không lo lắng cho hắn nữa mà gọi A Mạt Kỳ: “A Mạt Kỳ, ngươi và Anh Cách Lạp Mỗ hộ tống tiểu công chúa An Kỳ Nhi rời khỏi đây!”

Từ cách xưng hô lúc nãy của Lạp Hy Mỗ, Sở Thiên đã biết tiểu nha đầu trong lòng Anh Cách Lạp Mỗ kia có thân phận không đơn giản, tù binh như vậy nhất định phải lợi dụng cho tốt!

A Mạt Kỳ bay đến cạnh Anh Cách Lạp Mỗ, sau đó Hỗn Huyết Long biến thành hình người, tay nắm chắc lấy tiểu nha đầu còn cây kích của A Mạt Kỳ thì lơ lửng trên đầu An Kỳ Nhi, rồi tất cả lùi lại.

A Mạt Kỳ thấy An Kỳ Nhi thì cảm thấy hơi lạ, nghĩ bụng, không biết khi cô ta biến thành hình người thì sẽ thế nào. Đáng tiếc năm đó mọi người đều là ma thú cấp bảy, không thấy được hình dạng con người của nhau.

Lúc này tuy lo lắng cho muội muội nhưng Lộ Tây Pháp biết rõ người của gia tộc Phượng Hoàng không dễ chết như vậy! Vì thế hắn gọi thuộc hạ bay theo Sở Thiên.

Tất cả đều là Thần tộc, khoảng cách mấy trăm dặm chẳng mất mấy thời gian đã bay ra đến nơi.

Hạ cánh xuống đỉnh một ngón núi, Sở Thiên ra hiệu cho A Mạt Kỳ và Anh Cách Lạp Mỗ trông coi kỹ An Kỳ Nhi, sau đó lấy chân đá đổ một cái cây, gạt bằng mọi cạnh sắc ngồi lên thân cây cười: “Lộ Tây Pháp miện hạ, chúng ta bàn một cuộc giao dịch nhé!”

“Long Hoàng miện hạ muốn dùng muội muội ta để đổi lấy Ba Nhĩ và Địch Á Lạc?” Lộ Tây Pháp cũng giống Sở Thiên, ngồi trên một cái cây, nhưng khoảng cách giữa hai người phải hơn mười mét.

“Đúng là như vậy, ý của Lộ Tây Pháp miện hạ thế nào?” Sở Thiên nheo mắt cười.

“Cơ bản thì ta đồng ý, có điều vừa rồi An Kỳ Nhi cũng nói rồi, hôm nay nó làm chủ! Ta phải hỏi ý kiến nó!” câu này Lộ Tây Pháp dùng tiếng con người để nói, nhưng câu sau thì chuyển sang tiếng Phượng Hoàng, “Muội muội, còn nhớ chiêu lần trước ta dạy muội không? Dùng cách của Niết Bàn để sử dụng Thủy hệ Lĩnh Vực của muội…”

“Đợi đã!” Sở Thiên cười ha ha, “Lộ Tây Pháp miện hạ, thế này thì ngài không đúng rồi. Sao lại dùng tiếng Phượng Hoàng, chẳng nhẽ muội muội ngài không biết tiếng của con người sao?”

“Hừ, gia tộc ta là gia tộc Phượng Hoàng cao quý! Các thành viên nói chuyện đều dùng ngôn ngữ hoàng thất Thượng cổ Phượng Hoàng cao quý để nói! Ngươi thì hiểu cái gì?! Đây gọi là phong độ quý tộc!”

An Kỳ Nhi miệng thì giáo huấn Sở Thiên, nhưng lại chớp chớp mắt với Lộ Tây Pháp: hi hi, muội muội huynh thông minh lắm, không cần nói nữa, muội hiểu ý huynh rồi! Đợi lát khi ra tay muội sẽ phối hợp với huynh!

Lộ Tây Pháp gật đầu, vừa rồi tuy nói được ít, lại bị Sở Thiên làm gián đoạn nhưng muội muội hiểu được ý mình là được rồi.

“Ngôn ngữ Thượng cổ Phượng Hoàng à!” Sở Thiên ra bộ lắc đầu bất lực rồi cười với A Mạt Kỳ, “Vừa rồi họ nói gì vậy?!”

“Muội muội, còn nhớ lần trước…”

A Mạt Kỳ dịch lại lời của Lộ Tây Pháp một lượt, sau đó lại dùng tiếng Phượng Hoàng nói với Lộ Tây Pháp.

“Ngươi… ngươi biết tiếng Phượng Hoàng?! Nhưng tại sao linh hồn của ngươi lại là Lôi Ưng?” Lộ Tây Pháp kinh ngạc, ngôn ngữ vừa rồi hắn dùng là thứ ngôn ngữ gia tộc Phượng Hoàng sử dụng trước khi Bác Đức sa đọa, hiện nay chỉ còn có mười mấy người biết nói.



An Kỳ Nhi cũng chết sững, nhìn chằm chằm A Mạt Kỳ, “Hôm nay thật là lạ, tên mặt trắng không phải người của gia tộc Ma Căn, Lôi Ưng lại biết tiếng Phượng Hoàng…”

Anh Cách Lạp Mỗ lén gõ lên đầu An Kỳ Nhi nói nhỏ: “Nói lại xem, ta không phải tên mặt trắng!”

“Ai da, ngươi làm cái gì vậy? Không được đánh vào đầu ta!” An Kỳ Nhi nhìn Anh Cách Lạp Mỗ giận dữ, lầm bầm: “Ai bảo ngươi trắng như vậy…”

Sở Thiên nhìn hai người nhốn nháo, cười hà hà: “Lộ Tây Pháp miện hạ, dùng cách của Niết Bàn sử dụng Thủy hệ Lĩnh Vực là sao vậy?”

Lộ Tây Pháp mặt biến sắc, cuối cùng hừ một tiếng: “Thôi được, ta không dùng thủ đoạn gì nữa, quang minh chính đại bàn giao dịch! Có điều một người đổi lấy hai thì bọn ta thiệt, ta muốn ngươi đồng ý thêm một điều! Chính là nói cho ta biết con Lôi Ưng này học được tiếng Phượng Hoàng ở đâu?!”

Sở Thiên nhìn sang Mặc Phỉ Đặc.

“Được, giao dịch thành công!” Sở Thiên hất đầu về Mặc Phỉ Đặc, ngươi biết rõ về địa ngục, địa điểm trao đổi con tin ngươi chọn đi!”

Mặc Phỉ Đặc cung tay, khẽ cúi người nói: “Đại ân không thể cảm tạ bằng lời, Phất Lạp…”

“Huynh đệ mình cả, không cần nói nhiều!” Sở Thiên đỡ Mặc Phỉ Đặc dậy, đúng lúc ấy, cách đó trăm dặm A Tư Nặc và gia tộc Ma Căn cuối cùng cũng động thủ.

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!

Tiếng nổ vang lên rầm trời, ánh sáng của đủ loại nguyên tố phát ra, đây chính là khả năng khống chế nguyên tố của gia tộc Ma Căn.

Lộ Tây Pháp bất giác nhìn về phía chiến trường, hắn rất muốn biết, A Tư Nặc dùng cái gì để đối phó với một Thượng Vị Thần, hai Cao Vị Thần còn cả mười mấy Hạ Vị Thần của gia tộc Ma Căn,

Ánh sáng lóe lên rồi đột ngột biến mất, tan thành mây khói!

Gia tộc Ma Căn thua rồi!

Lộ Tây Pháp chỉ cảm thấy như có dòng điện chạy qua, toàn thân run rẩy, một Thượng Vị Thần, hai Cao Vị Thần mười mấy Hạ Vị Thần nhanh như vậy đã thua rồi!?

Ngay lúc này, âm thanh với tốc độ truyền chậm hơn ánh sáng cuối cùng cũng truyền đến, là A Tư Nặc, “Lĩnh Vực đệ nhị trùng, Linh Hồn Tu Chỉ!”

Linh Hồn tu Chỉ! Thì ra A Tư Nặc chính là quái vật linh hồn được Thần Sáng Thế ban phúc! Lộ Tây Pháp không thể che giấu nổi sự kinh hoàng của mình. Cùng là một Thần tộc tu luyện linh hồn, hơn nữa đã đọc qua nhiều mật quyển của gia tộc Phượng Hoàng, hắn biết một truyền thuyết liên quan tới thời đại Thượng cổ.

Từ bỏ thân thể, trực tiếp tấn công linh hồn, bất kể Thần Lực trùng bao nhiêu, dù là Chủ Thần nguyên tố, chủ cần không có sức mạnh linh hồn kháng cự, nhất loạt đều chết!

Đệ nhất trùng Linh Hồn Thôi Miên khiến kẻ địch chìm vào giấc ngủ, tha hồ chém giết! Đệ nhị trùng Linh Hồn Tu Chỉ, tên khác là Linh Hồn Tù Lung, tách linh hồn khỏi thể xác, nhưng vẫn cấm cố trong cơ thể. Không có sự giải cứu của người dùng chiêu đối thủ mãi mãi không tỉnh lại. Đệ tam trùng… chỉ có Linh Hồn Chủ Thần hoặc Thần Vương mới biết. Lộ Tây Pháp chưa được nghe, càng chưa được nhìn thấy, nhưng hắn biết đệ tam trùng thật sự có tồn tại!

Cái mà Lộ Tây Pháp biết chỉ đến đây, nhưng mà…

Đệ tứ trùng, đệ ngũ trùng…chúng có tồn tại không??

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Dị Giới Thú Y

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook