Dị Giới Thú Y

Chương 389: Sói

Du Tạc Bao Tử

24/03/2013



Sở Thiên cũng không kìm nén được cảm giác vui mừng phấn chấn trong lòng, từ trên không trung bay xuống bãi đá, cũng chính là đỉnh cao của cột đá.

Sáng Thế Thần thiên vị Lang Tộc, ban cho A Thụy Nạp Tư một nhà bảy Thượng Vị Thần, câu nói này không phải để lừa trẻ con. Ông nội của La Tân, bảy huynh đệ A Thụy Nạp Tư đều là Thượng Vị Thần, hơn thế nữa bên trên còn có một Chủ Thần - Thần Thú Thiên Lang Cách Lý Phân.

Hiện nay thân thể của ông nội La Tân bị phân đôi, một phần nuôi dưỡng La Tân, sau khi lưu lại di ngôn tìm kiếm Tư Đặc Ân đã chết ở trong nhà, phần còn lại bị rơi vào tay kẻ thần bí nào đó, thi thể trên mặt trăng nhất định không phải là của hắn rồi. Vậy còn có thể là của ai đây? Sáu huynh đệ của A Thụy Lạp Tư? Hay là của Phệ Nguyệt Thiên Lang Cách Lý Phân?

Mặc kệ là ai, thi thể của hắn có thể tồn tại dưới Huyết Hải mà không bị đồng hóa, chắc chắn thần lực của hắn khi còn sống hẳn cường đại vô cùng!

Lấy tay chỉ về vực sâu dưới bãi đá, Sở Thiên thận trọng nói: “A Mạt Kỳ, hãy phái thêm mấy phân thân nữa xuống phía dưới, nhìn kỹ lại xem sao!”

A Mạt Kỳ vừa định hóa thân thể, đột nhiên cảm thấy những nguyên tố xung quanh mình bỗng nhiên đều chuyển động, hơn nữa càng ngày càng nhanh, dần dần hình thành một vòng xoáy, trung tâm của nó chính là A Mạt Kỳ!

Thoạt trầm lặng một lát, A Mạt Kỳ cười hưng phấn, liếm liếm môi, nhẹ vơ lấy chiến thần kích, cười nói: “Ông chủ, pháp tắc nguyên tố tầng thứ tư của ta đã đến rồi!”

“Bây giờ mới đến?” Sở Thiên linh cảm thua xa A Mạt Kỳ, cơ bản vẫn chưa cảm nhận được sự biến hóa của những nguyên tố trên mặt trăng, từ sau khi hắn cho A Mạt Kỳ cơ thể đã qua thời gian nửa nén hương rồi, quy tắc nguyên tố muộn vẫn chưa tới, mẹ kiếp. Sở Thiên vẫn tưởng vì A Mạt Kỳ giống hệt như mình, bởi vì Huyết Hải. Cũng chính là nguyên nhân của Thụy Địa Huyết Thú Mai Nhĩ Kim Tư. Nên tránh được pháp tắc nguyên tố.

Trên thực tế, Sở Thiên tránh được pháp tắc nguyên tố là hoàn toàn hợp lý, vì hắn gặp không phải là pháp tắc tầng thứ ba, khi thành thần hắn ở dưới sự bảo vệ hai tầng của Huyết Hải và cột đá, những nguyên tố ngưng tụ lại đều bị Huyết Hải hấp thu rồi, tự nhiên thoát khỏi pháp tắc nguyên tố.

Nhưng A Mạt Kỳ thì không như vậy. Pháp tắc khảo nghiệm cao vị thần có lẽ là lực lượng đỉnh cao của tầng lực tầng thứ tư, Huyết Hải đương nhiên không thể ngăn cẳn được lực lượng này.

Vì thế pháp tắc nguyên tố của A Mạt Kỳ đến chậm, nguyên nhân trong đó có thể làm cho Sáng Thế Thần phải kêu khóc, vì bước đầu tiên của pháp tắc nguyên tố chính là ngưng tụ nguyên tố, nhưng trên mặt trăng vốn dĩ là nơi nguyên tố rất loãng, lại bị Huyết Thú Mai Nhĩ Kim Tư hấp thu hơn một vạn năm. Giờ đây có thể khảo nghiệm nguyên tố tốc độ đỉnh phong của A Mạt Kỳ đã là rất xuất sắc rồi. Tốc độ ngưng tụ có hơi chậm một chút cũng không có gì khó lý giải.

“Thế nào? Có thể chắc chắn thông qua được pháp tắc không?” Sở Thiên tự giác tránh xa chỗ A Mạt Kỳ, để hắn toàn lực tập trung thông qua khảo nghiệm.

“Ở đây chắc chắn không có vấn đề gì, Mai Nhĩ Kim Tư có thể giúp tôi hấp thu một phần nguyên tố, Thượng Cổ Pháp Trận mà những cột đá này tạo ra cũng có tác dụng ngăn cản lực lượng.”

Sở Thiên nghe vậy cười mừng, thân thể đang bay giữa không trung lại càng thêm phiêu du hơn: “Ha ha, thế thì tốt, đợi ngươi...”

Nói chưa xong, Sở Thiên đã thấy A Mạt Kỳ bỗng nhiên bay lên, thoát ra khỏi phạm vi bảo vệ của Huyết Hải và cột đá.

Những nguyên tố ngưng tụ trên không trung càng lúc càng dày, vì lực lượng đỉnh phong tầng thứ tư, Mai Nhĩ Kim Tư chỉ có thể chặn lại và hấp thu một phần nhỏ, đa phần còn lại đều tập trung trên đầu A Mạt Kỳ, một vòng khí lưu có thể nhìn thấu lúc ẩn lúc hiện, dù Sở Thiên đứng cách xa nhưng dùng mắt thường vẫn có thể nhìn thấy được.

“Ông chủ, ta muốn thử toàn bộ pháp tắc nguyên tố!” A Mạt Kỳ lắc cổ, mười cánh ưng đằng sau mở ra, rộng hơn hai mươi thước. Chiến Thần Kích lẳng lặng ở trong tay hắn, từng phân thân từ hai bên người từ từ hùng dũng đi ra, nhìn có vẻ mất trật tự nhưng sự thực rất có quy luật đứng giữa không trung.

Sở Thiên thấy rất sốt ruột, không có chuyện gì tự nhiên khiêu chiến pháp tắc nguyên tố làm gì? Pháp tắc do Sáng Thế Thần tạo ra dễ đùa như vậy à?

Những nguyên tố tốc độ ngưng tụ trong không trung cuối cùng cũng tới đỉnh điểm, hóa ra trung tâm vòng xoáy màu trời bỗng nhiên biến sắc, trong màu đỏ sẫm điểm xuyết mấy điểm u lam, quang cảnh thật đẹp, nhưng Sở Thiên và A Mạt Kỳ đều biết, đây chính là lực lượng đỉnh phong của tầng lực tầng thứ tư.

“Đều đến đủ rồi chứ? Hừ!”

Đúng lúc khi pháp tắc nguyên tố bắt đầu phân tán ra, A Mạt Kỳ cũng bắt đầu hành động, những phân thân chắn ngang khắp bầu trời, động tác rất dứt khoát, chính là chiến kĩ hợp thể của thiết kỵ Khải Tát!

Pháp tắc và A Mạt Kỳ dĩ nhiên dựa vào tốc độ làm sở trường, hai bên cùng hành động, với khả năng của Sở Thiên không thể nhìn rõ được.

Tuy không thấy rõ hoạt động nhưng Sở Thiên vẫn có thể thấy được sự thay đổi màu sắc của pháp tắc, bèn không nín được mắng chửi “Sáng Thế Thần, mẹ kiếp, lão làm gì vậy? Pháp tắc tầng thứ tư tại sao lại biến thành màu lam!?”



Hóa ra là pháp tắc này nhằm vào A Mạt Kỳ thăng cấp!

“Ha ha, thế mới thú vị!” chỉ nghe thấy tiếng mà không nhìn thấy người, A Mạt Kỳ cười lớn một tiếng, tay tăng thêm lực, những phân thân ngập trời lại tiếp tục phân thân, phân thân hóa phân thân, con số tăng lên hơn mười lần, nhưng tần suất của chiến kỹ hợp thể cũng không hề thua kém.

“Giống như chiêu thức ‘Tiếng thở dài’ của Thánh Đấu Sĩ, ông chủ, chiêu này của ta gọi là ‘Sự phẫn nộ của Phất Lạp Địch Nặc’!”

Nói xong, một đợt tấn công không kém gì pháp tắc dị biến màu lam hiện ra, ánh sáng lóa mắt không kém gì pháp tắc nguyên tố.

Giống nhau đều là tốc độ, giống nhau đều rất nhanh, Sở Thiên không nói kịp câu nào chỉ nghe thấy “Ầm ầm” hai âm thanh vang dội, pháp tắc nguyên tố biến thành khói tan ra! phân thân ngập trời cũng mất tăm mất tích.

A Mạt Kỳ giống hệt như đi ra từ ống khói thuốc súng, chầm chậm bay đáp xuống bên cạnh Sở Thiên, khắp thân mang đầy thương tích, thế nhưng hàn quang của chiến thần kích càng tăng lên, trên mặt cũng mang nụ cười thỏa mãn, “Ha ha, vui quá, không thể đợi đến lúc được làm Thượng Vị Thần nữa rồi!”

Sở Thiên vỗ tay cười to, đúng vậy, chỉ có pháp tắc nguyên tố tầng lực thứ năm mới có thể thỏa mãn A Mạt Kỳ .

. . . . . . . . . . . .

Lúc này trên Huyễn Thú đại lục, trên đại bình nguyên trung tâm của đế quốc Lôi Tư.

Hai mươi vạn thiết kỵ Khải Tát kêu gào nổi dậy, ngang dọc mấy trăm năm chưa từng có ai cùng với đệ nhất quân đại lục tranh phong, nghiền nát quân đội Lôi Tư.

Lô Địch Tam Thế tự mình dẫn quân tướng lập trận, lúc này đế quốc chưa quá ba tuần đã bắt đầu hưng phấn đến không kìm được mà run rẩy, “Tạp Nạp Tư, lệnh cho quân tiên phong tăng tốc độ! Sau mười ngày, ta muốn tận mắt nhìn thấy đế đô Lôi Tư!”

Tạp Nạp Tư phóng ngựa đi, nhưng không được mấy bước, đại tướng quân tiên phong Phí Na đột nhiên phi ngựa tới, “Bệ hạ, nguyên soái, công chúa Sắt Lâm Nam yêu cầu ngừng tiến quân!”

“Sao? Chúng ta sắp thắng đến nơi rồi!” Hai tay cầm chặt dây cương, Lô Địch Tam Thế không cam lòng kêu lên.

Tuy là phận nữ nhưng Phí Na lúc này hoàn toàn là một quân nhân thiết huyết. “Công chúa truyền lệnh, muốn bệ hạ chỉ để một người trong số tàn quân Lôi Tư thoát!”

“Cho thoát?” Các tướng Khải Tát với trình độ chiến đấu giỏi ai cũng sửng sốt. Hai chữ nghĩa khí, sao có thể xuất hiện trên chiến trường – nơi được xem là quân lệnh như sơn này chứ?

Gr~~~Grào!

Tiếng long ngâm văng vẳng cùng với tiếng sói hú thê thiết đan vào nhau, một bóng hình cự lang, dưới sự hộ tống của đám Cự Long bay luẩn quẩn trên đầu, mở rộng miệng đánh về phía tàn quân Lôi Tư.

Khóe miệng hé cười, Lô Địch Tam Thế vung roi đánh ngựa, vừa đi vừa quát. “Rút quân! Mang hết sứ giả các nước khuyên ta rút binh đến, cho chúng nhìn thấy vũ lực của Khải Tát ta!”

. . . . . . . . . . . .

Trên mặt trăng , sau khi dùng phân thân xuống vực sâu thăm dò xong. A Mạt Kỳ nghiêng mười cái cánh lôi ưng, đưa Sở Thiên men theo cột đá đi xuống.

Phía dưới là thi thể của một con sói, một con sói có sức mạnh không gì sánh bằng. Tuy vậy, ngạo cốt của nó lạnh không thua gì lúc còn sống, hai mắt nhìn thẳng, đôi lang nhãn cô phách khẽ mở, hướng về hướng Huyễn Thũ tinh, như đang liếc nhìn chúng sinh của Huyễn Thú đại lục vậy.

Sáu cột đá rộng hơn mười thước, sừng sững trước mặt hắn như sáu cây kim lớn, nhưng chính sáu cột đó xuyên qua cơ thể của nó, cắm chặt nó trên mặt trăng!

Sở Thiên sau khi đáp xuống đi lên phía trước một bước, A Mạt Kỳ hóa thành hình người, ngẩng đầu nhìn thi thể của Thiên Lang, Chiến Thần Kích chậm rãi buông xuống xác nhận, “Là Chủ Thần thần lực tầng thứ sáu, Phệ Nguyệt Thiên Lang Cách Lý Phân!”

Giữa các cường giả không cần phải nói nhiều lời, khí thế sau khi chết vẫn còn có thể áp chế được A Mạt Kỳ, bảy Thượng Vị Thần của A Thụy Nạp Tư không thể có khả năng ấy.

Sở Thiên mỉm cười, rút Lưỡi đao Phán Quyết ra nói: “Còn đứng đó làm gì nữa? Động thủ!”



Đinh!

Đao phong của Lưỡi đao Phán Quyết và xương sống lưng của Phệ Nguyệt Thiên Lang Cách Lý Phân va chạm vào nhau, chỉ một nhát, Sở Thiên dội ngược ra ngoài, máu tươi màu vàng kim từ miệng phun ra. “Hắn vẫn chưa chết!?”

“Không, hắn đã chết rồi!” A Mạt Kỳ phân thân bảo vệ Sở Thiên, Chiến Thần Kích chém ngang ra, “Chết rồi vẫn còn tác quái? Hừ!”

Oành!

Không chút khả năng chống cự, A Mạt Kỳ cũng bị đẩy bay ra, hơn nữa bị oanh kích rất triệt để, không chỉ thần lực bản thân bị phân tán mà phân thân bảo vệ Sở Thiên cũng bị đánh cho nát bấy.

Bình! Bình!

Sở Thiên và A Mạt Kỳ cùng rơi vào móng Cách Lý Phân, nhìn hướng lên trên, chỉ thấy hai lang nhãn lạnh lẽo ngạo thị nhìn trời, cơ hồ không chút đếm xỉa đến hai người.

. . . . . .

Đế quốc Lôi Tư, La Tân hóa thành lang nhân không ngừng đập xuống, mỗi lần đập xuống, ngay cả thi cốt quân sĩ Lôi Tư đều không còn.

Hú ú ú!

Không cam lòng hú lên một tiếng, La Tân lúc này tuy không còn thần trí, nhưng bản năng vẫn nói với hắn, quá yếu rồi!

Người bình thường không xứng đáng làm đối thủ của nó, ma thú cao cấp cũng không xứng! Pháp thần đang quan chiến ấy cũng không xứng! Hạ Vị Thần Anh Cách Lạp Mỗ trên đỉnh đầu cũng không xứng!

Mắt đỏ chầm chậm đảo nhìn bốn phía, La Tân cuồng bạo nghiền nát đối thủ đang sợ hãi bên cánh tay, ngửa đầu đối diện mặt trăng hú dài, hai vuốt sắc xé rách ngực mình, điên cuồng phát ra sự không cam lòng của mình, phẫn nộ, còn có dục vọng chiến đấu không có cách nào áp chế được!

Tiếng sói hú thê thiết tràn khắp không gian trời đất, dần dần hội tụ về một nơi, nơi đó là phương Bắc, nơi mấy ngày trước Thượng Vị Thần Mã Lý Ngang xuất hiện.

Bộp! Bộp! Bộp...

Sợi thừng đỏ máu trên người Cự Lang chợt nứt toác ra, ẩn vào bên trong cơ thể, tiếp theo đó thân thể của La Tân bỗng to lớn hơn gấp mười lần, biến thành Thôn Thiên Phệ Cự Lang thật sự!

Bốn móng vuốt tung hoành đại lục, Cự Lang bỏ rơi đối thủ gầy yếu, thả người quay về phương Bắc.

Anh Cách Lạp Mỗ đuổi theo, nhưng tốc độ của hắn lại chậm hơn Cự Lang!

Trong một sơn cốc ở phương Bắc, Mã Lý Ngang đã từ bỏ việc tra hỏi Sơn Đốn, hắn không phát hiện ra bất cứ khí tức nào, nhưng với kinh nghiệm chém giết mấy vạn năm tại Huyết Luyện Ngục, đương nhiên hắn biết rằng, đối thủ mạnh đến rồi!

Một chưởng đánh ngất Sơn Đốn, Mã Lý Ngang bay ra khỏi sơn cốc, một bên dùng thần lực bảo vệ Sơn Đốn, rồi cười lạnh nói: “Có thể phát hiện ra ta đang mặc Lời nguyền Tử Thần, chỉ có tịnh hóa của Nguyệt Thần, và Thôn Phệ lĩnh vực của gia tộc Thiên Kiêu Lang Thần , các hạ là vị nào?”

La Tân đã mất thần trí, làm gì để ý những lời Mã Lý Ngang nói gì, rống to một tiếng rồi vồ đến.

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Trên mặt trăng.

Sở Thiên được A Mạt Kỳ đỡ dậy, tức giận cắm Lưỡi đao Phán Quyết xuống mặt đất, không cam tâm nói: “Nếu không giải phẫu được một con sói chết, lão tử không phải là bác sỹ thú y!!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Dị Giới Thú Y

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook