Dị Giới Thú Y

Chương 317: Thử thách

Du Tạc Bao Tử

24/03/2013



Thác Mã Tư nhìn hai viên đá cau mày nói: “Thử thách gì? Quý tộc Khải Tát còn có quy tắc này sao?”

“Đương nhiên là có!” Sở Thiên nghiêm túc, “Ta là Thân vương, Tiểu Bạch cũng như muội muội của ta, vậy thì cũng tương đương với nhất đẳng công tước quận chúa! Lẽ nào một quận chúa xuất giá không cần phải thử thách bên nhà trai sao? Phải biết là chồng của Tiểu Bạch sẽ là Quận Mã của Khải Tát. Cách Lạp Tư muốn có được thân phận này chẳng lẽ lại không cần một bỏ ra chút gì?”

Nghe Sở Thiên nói mà Thác Mã Tư gật đầu lia lịa, bốn chữ Quận Mã Khải Tát có sức hấp dẫn quá lớn. Hoàng thân quốc thích của hoàng thất đệ nhất đế quốc, thật là vinh dự!

Sở Thiên nói tiếp: “Công tước đại nhân chắc cũng biết, đế quốc Khải Tát chúng ta dân phong thượng võ, con gái bình dân xuất giá đều phải chọn người có thực lực. Lẽ nào quận chúa của đế quốc lại gả cho một gia tộc vô dụng sao?”

Câu này thì Sở Thiên không hề nói sai, dân phong của Khải Tát đúng là như vậy, nhưng câu sau thì lại là chuyện khác rồi.

“Nhớ năm đó, bản vương để lấy được công chúa Sắt Lâm Na, cái giá phải trả là không thể tưởng tượng được! Đến tận khi chứng minh được với Lô Địch Tam Thế bệ hạ rằng ta có đủ khả năng bảo vệ công chúa, thì bệ hạ mới đồng ý gả công chúa cho ta! Thác Mã Tư Công tước, ngài phải chứng minh gia tộc Lai Ân Cáp Đặc có thực lực để bảo vệ Tiểu Bạch!”

Ngừng một lát, Sở Thiên bổ sung: “Có điều ta chỉ muốn biết quý gia tộc có thực lực bảo vệ Tiểu Bạch không, nên không nhất định phải là Cách Lạp Tư ra tay. Công tước đại nhân ra tay cũng được!”

Thác Mã Tư ngạo nghễ đứng lên, “Đúng vậy, Thân vương các hạ nói vô cùng có lý! Quý tộc, nên chứng minh thực lực của mình!”

“Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh linh thiêng! Công tước đại nhân nói quá hay! Không hổ danh là Thượng cổ quý tộc chân chính! Có phong độ! Có khí chất!”

“Mời Thân vương các hạ cho biết thử thách như thế nào?” Thác Mã Tư rời khỏi chỗ ngồi, lễ phục trên người cũng đã cởi ra từ lúc nào.

“Tòa Thần Điện này được bản vương xây dựng vì gia sư An Đông Ni. Động thủ ở đây là không tôn kính gia sư!” Sở Thiên nheo mắt cười, “Ta đã chuẩn bị một hòn đảo nhỏ, chúng ta ra đó!”

Quang Minh Thần Điện là hang ổ của Sở Thiên, mà uy lực của Thần Thạch và Đồ Thần Lôi đều ở cấp kinh thiên động địa, Sở đại thiếu gia đương nhiên không thể đánh nhau ở đây rồi.

Chọn một hòn đảo xa nhất, gần phía đông của Biển Cấm nhất, Sở Thiên đưa cả gia tộc Thác Mã Tư đến đó.

Hòn đảo này không to, chu vi cũng chỉ mấy trăm mét, nhưng vì nó gần Biển Cấm, nên Sở đại thiếu gia lệnh cho Tề Bách Lâm xây dựng ở đây vài pháo đài Cấm Chú và công sự phòng ngự, trông không khác một pháo đài quân sự!

Đứng trên một bình đài, Sở Thiên đưa lên Đồ Thần Lôi trước, “Thác Mã Tư Công tước, đây là một phát minh nhỏ của Viện nghiên cứu Binh Khóa đảo Bố Lôi Trạch, mời ngài xem!”

Thác Mã Tư quan sát kỹ Đồ Thần Lôi, “Bên trong đây có một sức mạnh rất lạ, rất mạnh!”

“Cũng không phải mạnh gì, chỉ là một thứ đồ nhỏ thôi!” Sở Thiên cười hì hì, “Thấy chỗ ấn màu đỏ kia chứ? Ấn vào đó sẽ phát ra một luồng sáng. Chỉ cần Công tước đại nhân không bị thương trước nó là được!”

“Đơn giản vậy thôi?” Thác Mã Tư nắm Đồ Thần Lôi trong tay, hỏi, “Thử thách kia là gì?”

“Đợi sau khi Công tước đại nhân hoàn thành thử thách này thì ta nói!” Nói rồi, Sở Thiên suy nghĩ đến việc mình không hiểu về cảnh giới tam trùng Thần Lực, Thác Mã Tư có thể che giấu sức mạnh, bèn bổ sung: “Có điều phải nói trước, thử thách tiếp theo có thể tiến hành theo vài bước!”

Nếu Thác Mã Tư thật sự qua được hai cửa Đồ Thần Lôi và Thần Thạch thì Sở Thiên bất đắc dĩ đành phải động thủ.

Thác Mã Tư gật đầu, “Được, ta qua thử thách đầu tiên trước!”

Nói rồi, Thác Mã Tư vận nhị trùng Thần Lực, giơ Đồ Thần Lôi lên cao.

“Đợi đã!” Sở Thiên vội ngăn Thác Mã Tư lại, cười: “Công tước đại nhân, uy lực của thứ này không tồi, thực lực của ta lại hơi kém, mời ngài lên trên trời rồi làm!”

Thác Mã Tư nhìn A Mạt Kỳ một cái rồi bay lên trời, đồng thời Thần Lực cũng dần dần tăng lên tam trùng.

Tuy bị tư tưởng quý tộc tẩy não, nhưng Thác Mã Tư không ngốc. Vừa rồi được A Mạt Kỳ bảo vệ mà Sở Thiên cũng không dám đối mặt với viên đá này, cái thứ đồ ‘nhỏ’ này nhất định không hề đơn giản.

Vì thế sau khi Thác Mã Tư dùng toàn lực phòng bị mới chậm rãi ấn vào cái nút màu đỏ.

Uỳnh!!!



Đồ Thần Lôi chuyên nhắm vào ma pháp và Thần Lực đã được khởi động, phía trên là một mảng trời xám xịt rộng hàng nghìn mét.

Sở Thiên ở dưới đảo ngẩng đầu lên nhìn, nghĩ bụng, “Nổ chết ngươi! Nổ chết ngươi lão gìa chết tiệt! Thần Công Tượng đã từng nói Đồ Thần Lôi tuyệt đối có hiệu quả với tam trùng Thần Lực trở xuống! Lão tử không tin ngươi có thể đạt đến đệ tứ trùng!

Phu nhân của Thác Mã Tư và năm tỷ muội Tiên Đế có lòng tin tuyệt đối với thực lực cảu Thác Mã Tư.

A Mạt Kỳ bỗng tái mặt, “Ông chủ, Thần Lực của Thác Mã Tư không có chút khí tức nào, chẳng trách hắn không bị Bào Uy Nhĩ mời đi!”

Sở Thiên nheo mắt lại không nói gì.

Một lúc sau trời yên bể lặng, Thác Mã Tư từ từ hạ xuống đất.

“Thân vương các hạ, uy lực của thứ đồ này không tồi!”

Khốn kiếp, thế mà cũng không nổ chết ngươi?! Sở Thiên chép miệng, “Công tước đại nhân thân thủ tuyệt vời!”

Không phải Đồ Thần Lôi không có chút hiệu quả nào. Chí ít thì trên mặt và tay Thác Mã Tư cũng có một chút thương tích. Nhưng điều này còn cách quá xa với kết quả mà Sở Thiên mong đợi.

Tiên Đế tiến lại, “Phụ thân không sao chứ?”

“Ta không sao!” Thác Mã Tư dùng Thần Lực chữa lành những vết thương trên người, “Sau này gặp những thứ thế này cẩn thận một chút. Nếu không phải vì ta có Nguyệt Thần mật pháp, chỉ dựa vào tam trùng Thần Lực thì e là đã bỏ mạng rồi!”

Sở Thiên yên tâm rồi, Thác Mã Tư chủ có tam trùng Thần Lực, vậy thì nếu đánh thì đảo Bố Lôi Trạch chưa chắc đã thua. Có điều, Nguyệt Thần mật pháp là cái gì?

“Ừm, mời Công tước đại nhân đến với thử thách thứ hai!” Sở Thiên đưa ra viên Thần Thạch, cười, “Ngài nhận ra thứ này không?”

Thác Mã Tư hơi đỏ mặt, “Bản Công tước không biết, xin Thân vương chỉ giáo!”

Không biết thì tốt! Sở Thiên nheo mắt cười, “Bước thứ nhất của thử thách này là truyền Thần Lực vào viên đá này! Hà hà, thật ra đây là thứ chuyên dùng để kiểm tra độ mạnh yếu của Thần Lực!”

“Ồ? Ta xem nào!” Thác Mã Tư thấy thú vị, cầm lấy Thần Thạch, “Ở đây có khí tức của Thần Lực!”

“Ừm, đúng là có Thần Lực, nhưng bản vương nhắc nhở một câu, nếu người thực lực không đủ mà dùng viên đá này thì có thể dẫn đến phản lại người dùng. Công tước đại nhân vẫn muốn thử chứ?”

“Bản Công tước sao có thể thực lực không đủ?!” Thác Mã Tư cười kiêu ngạo, “Lần này có cần lên trời không?”

“Không cần, nhưng… Công tước đại nhân phải sử dụng bên trong Lĩnh Vực của ta!”

Nói rồi Sở Thiên khai triển Thời Gian Thuận Lưu, còn Anh Cách Lạp Mỗ theo sát sau phục chế làm nó mạnh lên gấp mấy lần.

Bên trong Lĩnh Vực, Thác Mã Tư hít một hơi sâu, rồi bắt đầu truyền Thần Lực vào Thần Thạch.

Thời gian bắt đầu tăng tốc, Thác Mã Tư thì ngày càng tỏ ra vui mừng, vì hắn cảm nhận thấy Thần Lực của mình lâu lắm không có tiến bộ gì bỗng được nâng lên!

Thần Thạch lại thể hiện ra sức hấp dẫn không thể kháng cự của mình, Thác Mã Tư cũng không khách khí, tốc độ truyền Thần Lực vào ngày càng nhanh! Màu của Thần Lực trên người hắn cũng dần biến sang màu đỏ.

“Nguyệt Thần tại thượng! Phụ thân đã đột phá lên tứ trùng Thần Lực!” Tiên Đế kêu lên kinh ngạc, những người khác của gia tộc Lai Ân Cáp Đặc cũng hân hoan cổ vũ.

Còn Sở Thiên thì thầm cười mỉa, ban đầu Ba Đế cũng như vậy, đầu tiên là lên tứ trùng Thần Lực sau đó thì không chịu được nữa.

Nói ra thì Sở Thiên không hề biết kết cục của Ba Đế. Khi Ba Đế bị Bào Uy Nhĩ đánh bại thì Sở Thiên đã ở bên ngoài Hồng Nguyệt không gian rồi nên giờ hắn nghĩ Ba Đế đã bị Thần Thạch phản lại mà chết.

Sự thật thì coi như mỹ nhân ngư đã cứu Ba Đế một mạng. Nếu không phải Bào Uy Nhĩ kịp thời đánh bại Ba Đế thì e là Hồng Nguyệt thành chủ thật sự vong mạng rồi.



Thứ ánh sáng màu đỏ trên người Thác Mã Tư ngày càng tỏ rõ uy lực của nó, nhưng đến khi hắn đạt đến tứ trùng Thần Lực trung cấp thì bắt đầu có ‘sự cố’!

“Á~~~”

Kêu lên thảm thiết, Thác Mã Tư không thể duy trì hình dạng con người được nữa mà biến thành một con Lan Nguyệt Thú giống như Tiểu Bạch!

Sở Thiên dừng lại Thần Lực, rồi mệt mỏi ngồi sang một bên, cơ thể hắn thật sự không chịu nổi sự tổn hao kiểu này nữa, “Thác Mã Tư phu nhân, Công tước có lẽ là thực lực không đủ nên bị nó phản lại rồi, mau cứu người đi!”

“Nguyệt Thần tại thượng!” cả nhà Thác Mã Tư tuy sợ hãi nhưng vẫn không có ý định ra tay cứu người, Nguyệt Thần sẽ bảo vệ Thác Mã Tư!

“Nguyệt Thần Lực! Tịnh Hóa!”

Thác Mã Tư bỗng hét lên, cơ thể tỏa ra những chùm ánh sáng màu bạc của ánh trăng mềm mại.

Ánh trăng bắn thẳng lên bầu trời, dù là mặt trời đang rực cháy cũng phải nhường đường. Dưới sự chiếu rọi của ánh trăng đó Thác Mã Tư đang dị biến phục hồi lại hình dạng người. Viên Thần Thạch trong tay hắn cũng trở lại thành viên đá đen.

“Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh linh thiêng!”Sở Thiên đứng bật dậy.

Sức mạnh của Thần Thạch cũng có thể Tịnh Hóa, vậy Thác Mã Tư còn gì không thể Tịnh Hóa đây? Điều đáng mừng duy nhất đó là Thần Lực của Thác Mã Tư cũng bị Tịnh Hóa trở về tam trùng Thần Lực.

Thác Mã Tư bình tĩnh tiến lại trước mặt Sở Thiên, trả lại viên Thần Thach, cười: “Thân vương các hạ, còn thử thách gì không?”

Sở Thiên cười khan, vẫy tay gọi A Mạt Kỳ và Anh Cách Lạp Mỗ, “Bước thứ hai của thử thách là đánh bại hai ma sủng của ta!”

Hai tam trùng sơ cấp đấu với một tam trùng đỉnh phong, rốt cuộc thì bên nào lợi hại hơn? Sở Thiên không chắc chắn! Nhưng việc đã đến nước này chỉ còn cách đánh cược thôi!

Thác Mã Tư không nói gì, nhưng mắt thì dính chặt lấy hai người, Thần Lực trên người ngày càng dày đặc.

Vù vù!!

Dưới khí thế của Thác Mã Tư, biển bỗng nổi lên một cơn cuồng phong, từng đợt thủy triều không ngừng xô bờ.

A Mạt Kỳ và Anh Cách Lạp Mỗ lùi lại cách xa với Thác Mã Tư.

Sức mạnh của ba vị Thần làm biển động dữ dội, những con sóng lớn đập dồn dập vào hòn đảo vốn đã không lớn, thậm chí còn vào đến cả chân Sở Thiên.

Phụt!

Một con sóng xen vào giữa A Mạt Kỳ và Thác Mã Tư che đi tầm nhìn của hai bên, dường như phát ra một tín hiệu bắt đầu.

“Bắt đầu đi!”

Ba người cùng kêu lên một lúc, rồi bắt đầu di chuyển.

Ngay sau đó… ba người lại đồng thời dừng lại --- quyết đấu kết thúc! À không, phải là bị làm gián đoạn!

Con sóng ban nãy rút đi rồi, nhưng lại để lại trên mặt đất một cái xác trôi.

Gương mặt của cái xác trôi ấy ngửa lên trên nên mọi người đều có thể nhìn rõ ràng. Sở Thiên nhìn qua một cái rồi kêu lên kinh ngạc, “Hắn chết rồi?!”

Hà~ hù~~

Lúc này, để chứng minh rằng mình vẫn sống, cái xác trôi ấy phát ra một tiếng thở phì phò…

Sở Thiên ngửa mặt kêu trời, “Ở dưới biển mà còn ngủ được! Lão tử phục ngươi rồi, A Tư Nặc!!!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Dị Giới Thú Y

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook