Dị Giới Thú Y

Chương 442: Tinh hạch của nguyên trụ ma thú địa ngục

Du Tạc Bao Tử

24/03/2013



“Đẳng cấp của nguyên trụ ma thú địa ngục là do Sáng thế pháp tắc quy định, điều này còn cần có nguyên nhân gì nữa?” Mặc Phỉ Đặc vô cùng kinh ngạc nói.

Đúng vậy, là một ma thú sống trong thế giới của thần, Mặc Phỉ Đặc, thậm chí tất cả những người trong thế giới Huyễn Thú, đều không nghĩ tới nguyên nhân sự biến hóa nguyên trụ ma thú, bởi vì pháp tắc của dương thế chính là tất cả mọi nguyên nhân! Bọn họ đã khắc cốt ghi tâm như vậy, khi được hỏi đến nguyên nhân của sự biến hóa này, đều trả lời không do dự, Sáng Thế pháp tắc chính là nguyên nhân.

Nhưng rốt cuộc Sáng Thế pháp tắc ra sao? Tại sao lại ảnh hưởng đến sự biến hóa này, đây là điều mà một người sống trong thời đại kỹ thuật như Sở Thiên muốn tìm hiểu kỹ.

Mặc Phỉ Đặc tuy vô cùng kinh ngạc, nhưng cũng không thể từ chối, hắn nói: “Ngươi muốn nghiên cứu thế nào, ta sẽ làm theo lời ngươi.”

“Được! hai vị lão gia tử đưa những người khác vào phòng nghỉ ngơi trước đi.” Sở Thiên vừa chuẩn bị dụng cụ phẫu thuật, vừa nói.

Những người khác đều đã vào trong phòng, cửa vừa đẩy ra, Anh Cách Lạp Mỗ đã bỏ tay ra khỏi miệng An Kỳ Nhi, kết quả là tiểu nha đầu này lại ngoác miệng, “Ê, mặt trắng, ông chủ ngươi muốn làm gì vậy? hắn có lầm lẫn gì không, lại muốn có thay đổi pháp tắc….”

Câu sau Sở Thiên không nghe được nữa vì Anh Cách Lạp Mỗ đã bịt miệng An Kỳ Nhi lại.

Sở Thiên nói: “Khi thần lực của ngươi vận chuyển, có phải máu hấp thu và thay đổi nguyên tố trước, sau đó chuyển nguyên tố thành thần lực rồi vận chuyển đến tinh hạch, sau cùng tinh hạch khống chế cơ thể phát huy sức lực phải không?

"Không sai!" Mặc phỉ đặc đáp.

“Như vậy có lẽ hệ thống thần lực của ngươi cũng giống với thần tộc ở nhân gian!” Sở Thiên bảo Mặc Phỉ Đặc nằm lên bàn phẫu thuật, tạo một hệ thống tuần hoàn nhỏ trên cánh tay trái hắn, cũng có nghĩa là dùng một ống vận chuyển máu nối vào hai kim tiêm, sau đó sau đó cắm hai kim tiêm này vào một mạch máu, làm như vậy cũng có nghĩa là làm cho mạch máu ấy có thêm một nhánh.

Cách làm này ở trên trái đất vô cùng nguy hiểm, nhưng ở đây là Huyễn Thú đại lục. Sở Thiên và Mặc Phỉ Đặc đều là thần, vì vậy nguy hiểm này không đáng kể.

Nhìn máu của Mặc Phỉ Đặc chảy vào ống, Sở Thiên bảo: “Bắt đầu hấp thu nguyên tố….”

Mặc Phỉ Đặc làm theo, Sở Thiên lại dùng một dụng cụ ép sát vào.

…….

Mặc cách đặc quả là một đối tượng thí nghiệm rất tốt, cuộc thí nghiệm của Sở Thiên được tiến hành vô cùng thuận lợi, không lâu sau, hắn đã xong. Nguyên trụ ma thú ở địa ngục và thần lực trong thần tộc ở nhân gian không khác nhau là mấy.

"Ái Lệ Ti tỷ tỷ tại thượng, lão ba Sáng Thế Thần của tỷ quả thật là có bản lĩnh. Ha ha.” Sở Thiên gãi đầu, không biết vấn đề nằm ở đâu.

Mặc Phỉ Đặc nhìn Sở Thiên vừa lẩm bẩm vừa lắc đầu không ngớt, trong lòng nghĩ tín ngưỡng của người huynh đệ này thật khác thường, vừa ca ngợi Nữ thần sinh mệnh, lại vừa chửi rủa Sáng Thế phụ thần.

Nghi ngờ không được giải thích, Sở Thiên ngồi xổm bên bàn phẫu thuật, nheo mắt nhìn ống truyền máu, hỏi: “Khi ngươi vận chuyển thần lực ở địa ngục và ở nhân gian, có cảm giác gì khác nhau không?”

“Thần lực chuyển hóa không có gì thay đổi, nhưng khi ta ở nhân gian, tốc độ hấp thụ nguyên tố không thay đổi, nhưng khi chuyển hóa nguyên tố thành thần lực thì hơi…” Mặc Phỉ Đặc có lẽ không quen với kiểu hỏi đáp này, suy nghĩ một lúc lâu rồi trả lời: “Hơi bất lực.”



Quá trình vận chuyển có vấn đề, vậy là giữa máu và tinh hạch không ổn, Sở Thiên đứng lên, “Chịu đựng một chút, ta xem não của ngươi thế nào?”

Não của Địa ngục ma thú Sở Thiên cũng đã thấy hai lần rồi, lần thứ nhất là khi hắn tách người Mặc Phỉ Đặc để phẩu thuật, còn lần thứ hai là lúc Địch Á Lạc bị La Tân cắn trọng thương.

Đại não của Địch Á Lạc cũng không có gì khác biệt so với các thần tộc khác, Mặc Phỉ Đặc cũng vậy, đều có vòng tròn đại não, dịch tinh hạch, điểm duy nhất không giống là tinh hạch của hắn có ba màu: đỏ, xanh, trong suốt, trong đó dịch trong suốt rất nhiều, điều này chứng tỏ ngoài hai linh hồn của huynh trưởng ra, còn có linh hồn của hắn.

Lần trước Sở Thiên chỉ cứu người, lần này khi tích cực tìm hiểu rồi, hắn nhanh chóng có phát hiện mới.

Thì ra trên vách vòng tròn đại não của Mặc Phỉ Đặc, lại có một lớp niêm màng mỏng.

Máu chuyển đến thần lực phải đi qua màng mỏng này, tinh hạch vận chuyển thần lực đến cơ thể cũng phải đi qua nó, nhưng ở bên trái và bên phải não của hai tinh hạch này còn có hai lỗ hổng, chính là dấu tích lần trước khi Sở Thiên tách ba cái đầu để lại.

“Vận chuyển thần lực từ từ thôi, cẩn thận một chút!” Lúc này Sở Thiên không thể không căn dặn Mặc Phỉ Đặc như vậy, bởi vì một bộ phận máu của hắn đã chảy vào một thấu kính nhỏ, lại còn có giá đỡ của vòng tuần hoàn bên ngoài, nếu Mặc Phỉ Đặc vận chuyển nhanh quá, sợ rằng sẽ xảy ra hiện tượng vỡ mạch máu.

Mặc Phỉ Đặc vận chuyển chậm lại, Sở Thiên hài lòng mỉm cười. Cơ thể Mặc Phỉ Đặc tiếp nhận nguyên tố, chuyển hóa thành thần lực, khi đi qua niêm mạc, một bộ phận lớn đã trào ra lỗ hổng.

Sở Thiên hiểu ra, lấy từ trong nhẫn ra một đồng xu mang từ nhân gian đến, “Ngươi dùng tứ trọng thần lực, biến đồng xu này thành nguyên tố, sau đó hấp thụ vào.”

Lần này, thần lực vẫn trào qua lỗ hổng, nhưng niêm mạc đó cũng ngăn cản không ít thần lực chảy vào tinh hạch, nguyên nhân duy nhất chính là Mặc Phỉ Đặc đã hấp thụ nguyên tố đến từ nhân gian.

……..

Sở Thiên lại lấy ra mười mấy cơ thể của gia tộc Ma Căn, những người này giờ đều là chiến lợi phẩm của hắn. “Ngươi nhìn thử xem, trong bọn họ ai là nguyên trụ ma thú ở địa ngục!”

Mặc Phỉ Đặc chỉ vào một người, Sở Thiên liền phẫu thuật nó.

Nguyên trụ ma thú này cũng giống như Mặc Phỉ Đặc, não cũng có niêm màng, nhưng nó còn rất tốt.

Mặc Phỉ Đặc trở lại địa ngục, nhưng lại mất đi sức lực của Thượng Vị Thần, thì ra là do niêm màng này gây ra.

“Đầu của tên điên lần trước, ngươi còn giữ lại chứ?” Sở Thiên hỏi.

“Vẫn còn, ở trong nhẫn không gian của ta.” Sở Thiên đem cái đầu đã từng là não của Mặc Phỉ Đặc điên cho Sở Thiên.

Não Mặc Phỉ Đặc điên cũng có một niêm màng, Sở Thiên dùng nó vá cho Mặc Phỉ Đặc. sau đó cười nói, “Không cần hồi phục cơ thể nữa, ngươi thử xem.”

Mặc Phỉ Đặc thử, lập tức kinh ngạc nói: “Thượng Vị Thần! Ta đã phục hồi được thực lực cũ.”

Sở Thiên mỉm cười không đáp, đồng thời đang có một dự định liều lĩnh.



Sự khác biệt giữa nguyên trụ ma thú ở địa ngục và thần lực ở nhân gian chính là tinh hạch. Tịnh hạch của nguyên trụ ma thú địa ngục không chỉ có dịch thể, mà còn có một lớp niêm mạc, chính là lớp niêm mạc này. Nó ngăn cản nguyên trụ ma thú địa ngục hấp thụ nguyên tố của nhân gian, chứ không ngăn cản chúng hấp thụ nguyên tố ở địa ngục.

Ở nhân gian, địa ngục ma thú thấp hơn hai cấp, đây không phải do sự xuống cấp thật sự, mà do không thể phát huy được hết thực lực! Cũng như Địch Á Lạc, thực lực của hắn là Thượng Vị Thần, nhưng khi đến nhân gian, do niêm màng ngăn cản sự hấp thụ thần lực, thượng vị tinh hạch và cơ thể không phát huy được toàn bộ thần lực, vì vậy nhìn bề ngoài lại thấp xuống hai cấp. Sở Thiên lại nghĩ thêm một điều kỳ quái khác, Địa ngục ma thú đến nhân gian, cũng giống như hỏa tiễn trang bị bằng đạn súng trường, khi phát huy hết, chính là uy lực của súng trường.

Trước đây sở dĩ Mặc Phỉ Đặc ở đâu cũng là Cao Vị Thần, cũng không phải nguyên nhân ở cơ thể, mà do niêm mạc của hắn có thêm hai lỗ hổng! Điều này khiến hắn biến thành một thần tộc nửa nhân gian, nửa nguyên trụ ma thú địa ngục.

Mặc Phỉ Đặc vốn là Thượng Vị Thần, nhưng tinh hạch có thêm lỗ hổng, khi ở nhân gian, đáng lẽ hắn phải có thực lực Hạ Vị Thần, nhưng do hai lỗ hổng, tốc độ hấp thụ nguyên tố của hắn nhanh hơn rất nhiều, vì vậy đã có sức mạnh của một Cao Vị Thần.

Nhưng khi ở địa ngục, hai lỗ hổng này đã làm chậm tốc độ hấp thụ nguyên tố địa ngục của hắn.

Vì vậy hắn còn thực lực của Cao Vị Thần.

Nghĩ đến đây, Sở Thiên thở phào nhẹ nhõm, từ lúc biết được nguyên nhân hạ cấp, hắn luôn lo lắng cho thực lực của tên ngốc Sa Khắc. Nếu Tra Nhĩ Tư cũng tăng lên hai cấp, vậy chẳng phải đã trở thành một kẻ mạnh trong thần cấp tầng hai rồi sao? Người này đã bị Sa Khắc đánh, sau này không phải sẽ trả thù sao?

Nhưng vẫn còn may, có lẽ Tra Nhĩ Tư không có bất thường về đẳng cấp. Bởi vì cái hắn dùng là thực lực ma pháp, loại thực lực này chỉ có thể điều động nguyên tố, không thể hấp thụ nguyên tố. bởi vì ngăn chặn hấp thụ nên mới xảy ra trường hợp xuống cấp. Trong địa ngục, hắn cũng chỉ là ma thú cấp chín.

“Sáng Thế Thần thật là khốn kiếp.” Sở Thiên sau khi hiểu ra được, cười nói: “Những thần tộc nhân gian như chúng ta không thể cảm nhận được nguyên tố địa ngục và nguyên tố nhân gian có gì khác nhau, nhưng những nguyên trụ ma thú địa ngục như các ngươi, vì có thêm một niêm màng bài xích nguyên tố trong nhân gian, vì vậy mới có việc hạ cấp.

“Đây chính là Sáng Thế pháp tắc?” Mặc Phỉ Đặc sờ vào ót của mình, lần đầu tiên trong đời hắn biết rằng việc của Sáng Thế Thần không phải là không lý giải được.

Trước ánh mắt nghi hoặc của Mặc Phỉ Đặc, Sở Thiên hỏi: “Có phải nguyên trụ ma thú của Huyết Luyện Ngục khi đến nhân gian cũng bị giáng cấp không?”

“Không, chỉ có nguyên trụ ma thú địa ngục mới như vậy!” Mặc Phỉ Đặc phủ định nghi ngờ của Sở Thiên.

“Sáng Thế Thần không chỉ là một tên khốn kiếp, mà còn là một tên giảo quyệt!” Sở Thiên không nhịn được lại ngoác miệng mắng. Bởi hắn lại nghĩ đến một việc khác, hắn bất giác lắc đầu, nếu nguyên trụ ma thú của Huyết Luyện Ngục cũng bị giáng cấp thì tốt quá. Nếu vậy hắn sẽ tháo niêm màng của Chu Lệ Á và Đức Khố Lạp ra. như vậy trong nhà hắn đã có thêm hai Thượng Vị Thần. Nếu khi nào cần vào Huyết Luyện Ngục, hắn lại lắp niêm màng vào cho họ, như vậy họ vẫn là Thượng Vị Thần.

“Tuy nguyên trụ ma thú ở Huyết Luyện Ngục không bị giáng cấp, nhưng ta từng nghe nói, Sáng Thế thần cũng có hạn chế họ điều gì đó.”

Mặc Phỉ Đặc giải thích: “Bởi vì sau khi thần tộc chết, linh hồn sẽ vào Huyết Luyện Ngục. nhưng nếu một linh hồn mạnh, có thể cướp cơ thể của nguyên trụ ma thú ở Huyết Luyện Ngục, hoặc một cơ thể của chủng tộc khác, hơn nữa theo kinh nghiệm trước đây, có thể dùng một mật pháp nào đó để tiếp tục luyện thành thần tộc! Thậm chí có một vài linh hồn Chủ Thần có thể dùng phương pháp di chuyển linh hồn, làm sống lại những tộc nhân khác nữa.

“Đúng không vậy, ta đã từng thấy Mã Lý Ngang, hắn là một Thượng Vị Thần đi ra từ Huyết Luyện Ngục, hắn không hề có biểu hiện bị hạn chế gì, hơn nữa cũng không giống như một người tu luyện linh hồn.”

“Điều này ta không rõ.” Mặc Phỉ Đặc lắc đầu.

Sở Thiên đành phải xếp lại những nghi vấn về Mã Lý Ngang, lại nói với Mặc Phỉ Đặc: “Sau này khi ngươi đến nhân gian, thì đến tìm ta trước, ta lấy lớp niêm mạc của ngươi ra, khi nào trở về địa ngục lại gắn vào cho ngươi, như vậy, dù ở đâu ngươi cũng là Thượng Vị Thần.”

Mặc Phỉ Đặc đang định nói lời cảm tạ, thì nghe trong phòng vang lên tiếng hét của An Kỳ Nhi: “Các ngươi lừa ta!”

“Hừ!” Sở Thiên thở dài, “Đi, theo ta đi hỏi nha đầu kia về chuyện của phượng hoàng thần!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Dị Giới Thú Y

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook