Chương 30:
SonSam
12/02/2023
Trong vòng 1 tuần bố vào thăm tôi thường xuyên hơn, dì đa phần thời gian đều ở lại qua đêm tại bệnh viện lên, đêm nào dì về tôi liền thấy hơi khó ngủ vì quen hơi của dì rồi hí hí…
Tôi và Linh thì vẫn nói chuyện với nhau thường xuyên, tôi cũng bắt đầu hơi hơi có cảm giác với Linh, tôi cũng nhận thấy Linh quan tâm tôi ghê lắm nhưng tôi không dám xác định bất cứ điều gì cả…
Thằng Biên và Linh cũng vào thăm tôi, Linh thì quan tâm tôi ra mặt luôn rồi, khi ra về thằng Biên còn khẽ nói nhỏ vào tai tôi…
– Cái Linh nó thích mày rồi đấy, liệu liệu mà triển, mé mấy ngày nay cứ hỏi tao về mày suốt, rồi biết tao nay vào viện thăm mày muốn đi cho bằng được đó, Linh nó xinh thế kia nhà cũng giàu quất đi thôi còn gì ngại ngùng gì nữa – nói xong nó nháy nháy mắt vẻ mặt đểu tới cực điểm…
– Biến mày – tôi hơi ngại lên đuổi nó đi luôn…
Nói về Linh hiện tại có lẽ tôi chỉ coi Linh trên mức bạn bè một tí thôi…
Nhiều lúc thật sự nghe những lời quan tâm của Linh tôi cũng xao động thật, nhưng mà xao động nhất thời rồi thôi haizz thôi để kệ thời gian trả lời đi…
Một tuần cũng qua đi tôi được xuất viện trở về nhà, bác sĩ nói vết thương ở ngực tôi đang tiến triển rất tốt, lên cho ăn nhiều thức ăn chứa canxi để mau liền xương…
Về đến nhà thật thoải mái, mới xa nhà có gần 2 tuần mà tôi cảm thấy nhớ nhà vô cùng, đúng là không đâu bằng ở nhà…
...
Tôi vẫn được nghỉ ở nhà mà chưa phải đi học, vì bố xin nghỉ cho tôi khá lâu, bố muốn tôi phải khỏi hẳn thì mới cho tôi đi học, tôi cũng vâng dạ vì không muốn bố lo nữa…
Chủ nhật cuối tuần bố tôi hiếm hoi được ở nhà, công việc của bố dạo gần đây tôi nhận ra thường rất bận rộn, hôm nay là mới thấy bố ở nhà ăn cơm tối, đang ăn tôi ngước lên hỏi bố…
– Bố, dạo gần đây con thấy bố đi sớm về rất muộn, có phải công việc gặp trục trặc gì không ạ – tôi nhìn bố ánh mặt quan tâm, bố nghe tôi hỏi thì mỉm cười lắc đầu…
– Không có, dạo này cũng sắp bước vào dịp cuối năm rồi lên bố hơi bận, không sao đâu con – nghe bố trả lời tôi cũng thấy yên tâm, khẽ gật đầu tôi đáp…
– Vâng bố nhớ giữ gìn sức khỏe…
– Ha Ha cảm ơn con trai, nào cộc ly một cái nào – bố tôi vui vẻ lắm cầm ly rượu nhấc lên cộc chén với tôi, tôi và dì thì không uống rượu mà uống coca… khẽ đặt cốc coca xuống dì nhìn tôi mỉm cười…
– Dì cũng bận mà có thấy con quan tâm dì như vậy đâu hứ – dì giả bộ giận dỗi, bố tôi thì phá lên cười…
– Hơ ngày nào dì cũng về sớm ý mà kêu bận, bận như dì ai cũng muốn – tôi bĩu môi, vì dì thường về nhà rất sớm 16h đã về rồi, tôi biết dì về sớm để lo cơm nước cho tôi mắc dù nhiều lúc tôi nói tôi tự nấu được nhưng dì cứ khăng khăng làm vậy tôi đành tặc lưỡi kệ dì…
– Hừ rồi được rồi vậy sau này mấy người tự đi mà nấu nướng, tôi không nấu nữa – nói xong dì buông bát trợn mắt nhìn tôi và bố, vẻ mặt giận dỗi của dì khiến bố con tôi cười lớn, dì tức quá bỏ vào phòng luôn, tôi và bố lúc này cố nhịn cười, bố quay qua nhìn tôi nói…
– Thôi con lên trên bảo dì xuống ăn đi, chứ không những ngày sắp tới là đi ăn tiệm đó – bố tôi cười hất hất mặt, tôi cười méo xệch…
– Ơ sao lại là con, vợ của bố mà bố lên bảo đi, dì đang tức con đấy, con mà lên dì lại xe xác con ra – tôi lắc đầu nguây nguẩy…
– Thôi lên đi bố chịu thôi, dì con giận dỗi ghê lắm bố không dỗ được, cũng tại con cả đấy tự dưng trêu làm gì không biết – bố bảo tôi không được quay ra mắng tôi…
– Ơ bố cũng cười phụ họa còn gì, giờ lại đổ hết lên đầu con – tôi cãi lại, bố tôi trừng mắt…
– Ơ hay bố nói mà mày cứ cãi cùn thế à, có nhanh không thì bảo – bố tôi hùng hổ dạo, tôi thấy thế cũng chẳng cãi nữa uống một ngụm coca rồi mò lên phòng của bố, cửa không khóa tôi khẽ mở ra thò đầu vào, dì của tôi đang nằm trên giường bấm điện thoại hí hửng cái gì đó, thấy mặt tôi dì liền để điện thoại xuống quay mặt đi dỗi, ôi sao dì dở mặt nhanh thế chứ…
Tôi cười nhẹ bước vào, tiện tay đóng cửa lại đi về phía dì, ngồi xuống bên cạnh dì tôi khẽ nắm tay dì nhưng dì hất ra tôi cười khổ, dì lớn rồi mà cái tính trẻ con này vẫn còn là sao…
– Dì thôi con sai rồi, con trêu dì thôi chứ nếu dì không nấu ăn thì sao con với bố có những bữa cơm ngon như vậy được hì hì – tôi có nắm bàn tay mềm mại của dì cười làm hòa, dì lại hất tay ra…
– Thôi tui làm gì có thời gian mà nấu ăn nữa, tui về sớm để đi shopping đó hừ – dì vẫn quay mặt vào trong như vậy, tôi lắc đầu chịu thua, bỗng tôi nghĩ ra một trò hay đưa tay lên chọc chọc vào eo dì mà gãi khiến dì bật cười, cả người dì uốn éo muốn tránh khỏi tay tôi, tôi được thế lao vào dì mà cù hết eo rồi lên đến gần lách…
– Hi Hi Hi Ha Ha… buồn… nhột… HA HA… xin… con… Ha Ha – tay chân dì vung lên loạn xạ, bất ngờ đầu gối chân của dì thúc mạnh vào mông tôi làm tôi nhào về phía trước, hai bàn tay ở eo bất chợt bị trượt lên, mặt tôi sát lại mặt dì, lúc này dì mới thôi không cười nữa, gương mặt dì đỏ lên vì nhột và cười nhiều nhưng tôi nhận ra không đúng, ánh mắt dì long lanh ngại ngùng gương mặt còn đỏ hơn trước, tôi hơi ngớ người bất chợt tôi cảm thấy tay mình mềm mềm, tôi theo bản năng khẽ bóp nhẹ… dì khẽ “Ư” lên một tiếng làm tôi giật mình vội buông bàn tay ra, tôi cũng ngượng đỏ mặt lén nhìn dì, dì thấy tôi nhìn thì cành đỏ mặt hơn nữa quay đi, tôi ấp úng không biết nói gì bỗng lúc này bên ngoài cửa phòng vang lên tiếng của bố…
– Này hai người làm gì mà cười muốn to vậy, phòng cách âm mà bên dưới tôi còn nghe thấy đó – vừa nói cánh cửa vừa mở ra, dì lúc này ngồi dậy gương mặt vẫn còn đỏ hồng nhìn bố tôi…
Tôi và Linh thì vẫn nói chuyện với nhau thường xuyên, tôi cũng bắt đầu hơi hơi có cảm giác với Linh, tôi cũng nhận thấy Linh quan tâm tôi ghê lắm nhưng tôi không dám xác định bất cứ điều gì cả…
Thằng Biên và Linh cũng vào thăm tôi, Linh thì quan tâm tôi ra mặt luôn rồi, khi ra về thằng Biên còn khẽ nói nhỏ vào tai tôi…
– Cái Linh nó thích mày rồi đấy, liệu liệu mà triển, mé mấy ngày nay cứ hỏi tao về mày suốt, rồi biết tao nay vào viện thăm mày muốn đi cho bằng được đó, Linh nó xinh thế kia nhà cũng giàu quất đi thôi còn gì ngại ngùng gì nữa – nói xong nó nháy nháy mắt vẻ mặt đểu tới cực điểm…
– Biến mày – tôi hơi ngại lên đuổi nó đi luôn…
Nói về Linh hiện tại có lẽ tôi chỉ coi Linh trên mức bạn bè một tí thôi…
Nhiều lúc thật sự nghe những lời quan tâm của Linh tôi cũng xao động thật, nhưng mà xao động nhất thời rồi thôi haizz thôi để kệ thời gian trả lời đi…
Một tuần cũng qua đi tôi được xuất viện trở về nhà, bác sĩ nói vết thương ở ngực tôi đang tiến triển rất tốt, lên cho ăn nhiều thức ăn chứa canxi để mau liền xương…
Về đến nhà thật thoải mái, mới xa nhà có gần 2 tuần mà tôi cảm thấy nhớ nhà vô cùng, đúng là không đâu bằng ở nhà…
...
Tôi vẫn được nghỉ ở nhà mà chưa phải đi học, vì bố xin nghỉ cho tôi khá lâu, bố muốn tôi phải khỏi hẳn thì mới cho tôi đi học, tôi cũng vâng dạ vì không muốn bố lo nữa…
Chủ nhật cuối tuần bố tôi hiếm hoi được ở nhà, công việc của bố dạo gần đây tôi nhận ra thường rất bận rộn, hôm nay là mới thấy bố ở nhà ăn cơm tối, đang ăn tôi ngước lên hỏi bố…
– Bố, dạo gần đây con thấy bố đi sớm về rất muộn, có phải công việc gặp trục trặc gì không ạ – tôi nhìn bố ánh mặt quan tâm, bố nghe tôi hỏi thì mỉm cười lắc đầu…
– Không có, dạo này cũng sắp bước vào dịp cuối năm rồi lên bố hơi bận, không sao đâu con – nghe bố trả lời tôi cũng thấy yên tâm, khẽ gật đầu tôi đáp…
– Vâng bố nhớ giữ gìn sức khỏe…
– Ha Ha cảm ơn con trai, nào cộc ly một cái nào – bố tôi vui vẻ lắm cầm ly rượu nhấc lên cộc chén với tôi, tôi và dì thì không uống rượu mà uống coca… khẽ đặt cốc coca xuống dì nhìn tôi mỉm cười…
– Dì cũng bận mà có thấy con quan tâm dì như vậy đâu hứ – dì giả bộ giận dỗi, bố tôi thì phá lên cười…
– Hơ ngày nào dì cũng về sớm ý mà kêu bận, bận như dì ai cũng muốn – tôi bĩu môi, vì dì thường về nhà rất sớm 16h đã về rồi, tôi biết dì về sớm để lo cơm nước cho tôi mắc dù nhiều lúc tôi nói tôi tự nấu được nhưng dì cứ khăng khăng làm vậy tôi đành tặc lưỡi kệ dì…
– Hừ rồi được rồi vậy sau này mấy người tự đi mà nấu nướng, tôi không nấu nữa – nói xong dì buông bát trợn mắt nhìn tôi và bố, vẻ mặt giận dỗi của dì khiến bố con tôi cười lớn, dì tức quá bỏ vào phòng luôn, tôi và bố lúc này cố nhịn cười, bố quay qua nhìn tôi nói…
– Thôi con lên trên bảo dì xuống ăn đi, chứ không những ngày sắp tới là đi ăn tiệm đó – bố tôi cười hất hất mặt, tôi cười méo xệch…
– Ơ sao lại là con, vợ của bố mà bố lên bảo đi, dì đang tức con đấy, con mà lên dì lại xe xác con ra – tôi lắc đầu nguây nguẩy…
– Thôi lên đi bố chịu thôi, dì con giận dỗi ghê lắm bố không dỗ được, cũng tại con cả đấy tự dưng trêu làm gì không biết – bố bảo tôi không được quay ra mắng tôi…
– Ơ bố cũng cười phụ họa còn gì, giờ lại đổ hết lên đầu con – tôi cãi lại, bố tôi trừng mắt…
– Ơ hay bố nói mà mày cứ cãi cùn thế à, có nhanh không thì bảo – bố tôi hùng hổ dạo, tôi thấy thế cũng chẳng cãi nữa uống một ngụm coca rồi mò lên phòng của bố, cửa không khóa tôi khẽ mở ra thò đầu vào, dì của tôi đang nằm trên giường bấm điện thoại hí hửng cái gì đó, thấy mặt tôi dì liền để điện thoại xuống quay mặt đi dỗi, ôi sao dì dở mặt nhanh thế chứ…
Tôi cười nhẹ bước vào, tiện tay đóng cửa lại đi về phía dì, ngồi xuống bên cạnh dì tôi khẽ nắm tay dì nhưng dì hất ra tôi cười khổ, dì lớn rồi mà cái tính trẻ con này vẫn còn là sao…
– Dì thôi con sai rồi, con trêu dì thôi chứ nếu dì không nấu ăn thì sao con với bố có những bữa cơm ngon như vậy được hì hì – tôi có nắm bàn tay mềm mại của dì cười làm hòa, dì lại hất tay ra…
– Thôi tui làm gì có thời gian mà nấu ăn nữa, tui về sớm để đi shopping đó hừ – dì vẫn quay mặt vào trong như vậy, tôi lắc đầu chịu thua, bỗng tôi nghĩ ra một trò hay đưa tay lên chọc chọc vào eo dì mà gãi khiến dì bật cười, cả người dì uốn éo muốn tránh khỏi tay tôi, tôi được thế lao vào dì mà cù hết eo rồi lên đến gần lách…
– Hi Hi Hi Ha Ha… buồn… nhột… HA HA… xin… con… Ha Ha – tay chân dì vung lên loạn xạ, bất ngờ đầu gối chân của dì thúc mạnh vào mông tôi làm tôi nhào về phía trước, hai bàn tay ở eo bất chợt bị trượt lên, mặt tôi sát lại mặt dì, lúc này dì mới thôi không cười nữa, gương mặt dì đỏ lên vì nhột và cười nhiều nhưng tôi nhận ra không đúng, ánh mắt dì long lanh ngại ngùng gương mặt còn đỏ hơn trước, tôi hơi ngớ người bất chợt tôi cảm thấy tay mình mềm mềm, tôi theo bản năng khẽ bóp nhẹ… dì khẽ “Ư” lên một tiếng làm tôi giật mình vội buông bàn tay ra, tôi cũng ngượng đỏ mặt lén nhìn dì, dì thấy tôi nhìn thì cành đỏ mặt hơn nữa quay đi, tôi ấp úng không biết nói gì bỗng lúc này bên ngoài cửa phòng vang lên tiếng của bố…
– Này hai người làm gì mà cười muốn to vậy, phòng cách âm mà bên dưới tôi còn nghe thấy đó – vừa nói cánh cửa vừa mở ra, dì lúc này ngồi dậy gương mặt vẫn còn đỏ hồng nhìn bố tôi…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.