Dị Lục

Chương 54

Hùng Zero

11/03/2022

4 tiểu đội được 4 chiếc thuyền nhỏ trở đến 4 nơi khác nhau trên hòn đảo. Giữa các đội với nhau không đội nào biết được vị trí cắm cờ của đội nào.

Mỗi đội đều sẽ phải tự lên kế hoạch tác chiến, tìm kiếm cũng như phòng thủ đội khác bất ngờ đánh úp.

Mỗi khi bị người khác đánh bại đều sẽ phải lập tức rời khỏi cuộc đi đến doanh trại báo cáo.

Vì đề phòng vạn nhất, Alex còn cử đội quân y trên đất liền ra đảo để sẵn sàng cứu chữa cho những người bị thương.

Hơn nữa để tăng sự gay cấn, cứ cách 4 tiếng mỗi một tiểu đội trưởng sẽ được thông báo vị trí của các đội khác đồng thời cũng thông báo số lượng quân lính còn lại của các đội.

----------

10 giờ tối.

Cuộc chiến cướp cờ giữa các đội đã diễn ra được 6 tiếng.

Trong doanh trại cũng có lác đác những người lính đã 'tử trận' trở về.

Trang bị áo giáp trên người những quân lính đều có chút tổn thương dù ít hay nhiều, trong khi vũ khí sử dụng chủ yếu là kiếm gỗ, mũi tên cũng đều được tháo mũi.

Có thể thấy được áo giáp nhìn thì đẹp mắt đấy nhưng chất lượng lại chẳnh ra làm sao cả.

Alex nhíu mày.

"Chất lượng trạng bị của chúng ta kém thế này à?" Alex hỏi.

"Đây đều là những bộ giáp có chất lương cao nhất mà lãnh địa có thể sản xuất thưa thiếu gia." Otis trả lời.

"Tại sao không đi mua, chúng ta có tiền mà."

"Thiếu gia có chỗ không biết, toàn bộ trạng bị cho quân đội đều có giá rất đắt, hơn nữa cũng rất khó mua sắm với số lượng lớn.

Nếu có mua được về thì chi phí bảo trì đều là một con số trên trời bởi vì chỉ có những người bán vũ khí trang bị cho chúng ta mới đủ kỹ thuật để sửa sang chúng."

Một thanh kiếm có sắc bén hay không, có cứng rắn hay không phụ thuộc chủ yếu vào nguyên liệu làm ra nó.

Hay nói đúng hơn là kỹ thuật luyện kim cực kỳ quan trọng trong việc chết tạo trang bị vũ khí và áo giáp.

Mà kỹ thuật luyện kim của lãnh địa Barum thì cũng chỉ bình thường.

Rèn cái cuốc cái xẻng còn đưỡc chứ rèn áo giáp với vũ khí liền lộ ra có chút quá sức.

Chỉ có những gia tộc nào nắm giữ kỹ thuật luyện kim tốt mới có thể sản xuất ra một vũ khí tốt.

Trên đại lục, tộc người lùn được cho là nắm giữ kỹ thuật luyện kim và kỹ năng rèn tốt nhất.

Không có tộc nào có khả năng chế tạo một vũ khí tốt như tộc người lùn, kể cả con người cũng không sánh bằng.



Chính vì vậy nên những trang bị được tộc người lùn làm ra có giá cao vô cùng.

Có rất nhiều người đánh cược cả mạng sống của mình, trèo đèo lội suối đến tận Vương Quốc Người Lùn để mua sắm vũ khí mang về vùnh đất của con người bán lấy tiền.

Xem ra phải nghĩ cách nâng cao trang bị cho quân đội, vì tính đặc thù của quân đoàn Thăng Long là những người lính đặc nhiệm.

Mỗi một người lính được huấn luyện để có thể tác chiến độc lập nên trang bị đối với một người lính hết sức quan trọng.

"Nghe nói thiếu gia đợt này ra ngoài bị kẻ địch tập kích?" Otis quan tâm hỏi.

"Đúng vậy, ta còn được ngồi đây nói chuyện với ngươi là nhờ có Nicola cứu."

"Thuộc hạ không thấy Nicola đại nhân đi cùng bảo vệ an toàn của thiếu gia." Otis nhìn quanh một hồi nói tiếp: "Xin phép thiếu gia cho thuộc hạ đi cùng bảo vệ ngài."

"Không cần đâu, Nicola có chút việc phải giải quyết, hơn nữa ta chỉ ở trong lãnh địa có mấy kỵ sĩ đi cùng là được rồi."

Alex cười nói. Không ngờ Otis lại muốn làm vệ sĩ cho mình.

Nicola được Alex giao cho nhiệm vụ dẫn theo Caper đến lấy số tiền mà hắn đã cất giấu bao lâu nay.

Cũng đi được mấy ngày rồi, nếu Nicola có về thì sẽ có người thông báo cho hắn biết rằng mình hiện đang ở đảo Thiên Môn.

"Mặc dù là ở trong lãnh địa nhưng kẻ địch có thể ám sát ngài bất cứ lúc nào." Otis cố gắng khuyên thiếu gia của mình.

Có vẻ như thiếu gia va chạm xã hội còn quá ít nên không biết sự tàn khốc của thế giới này.

Là người từng đi cùng lãnh chúa Herbert chinh chiến đông tây, Otis hiểu rõ sự nguy hiểm đó.

"Yên tâm đi, ta sẽ cẩn thận hơn. Ngược lại ta muốn ngươi tập chung huấn luyện quân đoàn trở thành một thanh kiếm sắc bén."

"Thiếu gia cứ tin tưởng giao cho thuộc hạ, chỉ cần ngài ra lệnh quân đoàn Thăng Long lập tức lấy đầu kẻ địch đến cho ngài." Otis vỗ ngực cam đoan nói.

"Ta tin tưởng ngươi."

Alex vỗ vỗ bờ vai Nicola nói.

"Ngươi cũng nhắc nhở ta, một quân đội thực thụ là phải chém giết đi ra. Quân đội mà không nhìn thấy máu còn gọi gì là quân đội tinh nhuệ nữa.

Từ giờ cứ mỗi năm một lần quân đoàn sẽ tổ chức đi săn quái vật và ma thú. Thời gian hoạt động là một tháng. Toàn bộ chiến lợi phẩm trong lúc hoạt động đều thuộc về quân đoàn."

"Tuân lệnh thiếu gia, hiện tại quân đoàn đã sẵn sàng để có thể tắm máu những kẻ đã giám tấn công ngài." Otis đứng lên rút kiếm bên hông mặt hằm hằm nói.

Bây giờ nếu Alex nói một tiếng, đảm bảo Otis sẽ dẫn người đi 'san lấp mặt bằng' tổ chức 'Thú Săn Mồi'

Alex nhìn Otis hăng hái mà như nhìn một thằng ngốc



Thật chẳng biết Otis lấy đâu ra tự tin, chưa nói đến việc có tìm ra cứ điểm của Thú Săn Mồi hay không, chỉ nói riêng về sức mạnh hiện tại thì 100 cái quân đoàn Thăng Long bây giờ cũng không đủ để cho người ta đánh.

Hơn nữa bọn chúng nấp trong tối, ta thì ngoài sáng.

Bất chấp tấn công một tổ chức sát thủ thì phải sẵn sàng tiếp nhận sự trả thù điên cuồng của bọn chúng.

Alex không muốn tối đang ngủ có sát thủ gõ cửa hỏi thăm.

Muốn trả thù 'Thú Săn Mồi' việc đầu tiên phải làm là chuyển từ ngoài ánh sáng vào trong bóng tối.

Alex sẽ dùng 'Dạ Nguyệt' để tấn công 'Thú Săn Mồi.' Dù bọn chúng có nhạy bén đến đâu cũng sẽ không thể nghĩ đến 'Dạ Nguyệt' lại có liên quan đến Alex.

Vì đặc thù nghề nghiệp nên là 'Thú Săn Mồi' có rất nhiều kẻ thù, ai ai cũng muốn kiếm bọn chúng báo thù nên là bọn chúng sẽ không thể điều tra ra chính xác người nào tấn công bọn chúng.

-----------------

4 giờ chiều hôm sau.

Thời gian toàn đội các đội tập kết báo cáo chiến quả.

Toàn bộ thành viên của Quân Đoàn đều đã tập chung lại doanh trại.

Trước mặt tất cả mọi người trong doanh trại, Alex tiến lên lớn tiếng nói:

"Bây giờ hãy nói cho ta biết đội nào dành chiến thắng."

Đội trưởng đội 3 bước lên, đưa cho Alex 3 cái lá cờ, đội trưởng đội 2 cũng bước lên đưa cho Alex 1 lá cờ.

Thắng bại đã rõ.

"Ta tuyên bố đội chiến thắng lần này là đội số 3."

Các thành viên đội 3 đều vui mừng, ai cũng nở một nụ cươi thật tươi, dù cho mặt mũi lấm lem toàn bùn đất, trên người có nhiều vết bầm tím nhưng toàn bộ đều đáng giá.

Đội 3 có thể chiến thắng được một phần cũng nhờ công của Farlay.

Farlay đã đưa ra rất nhiều chiến thuật để đánh lừa đội khác, khiến cho bọn họ đánh nhau còn mình thì ngồi ngư ông đắc lợi.

Ngoài ra cách chỉ huy chiến thuật trong chiến đấu của Farlay cũng rất ấn tưởng.

Đội 3 giả vờ rơi vào thế yếu dụ đội 2 vào bẫy sau đó úp sọt bọn họ. Qua trận chiến đó đội 2 mất 1 phần 3 người. Đội 3 chỉ mất 2 người.

Tưởng chừng như đội 2 bị loại nhưng Farlay đã đưa ra ý tưởng liên minh với nhau.

Vậy là đội 3 và đội 2 cùng nhau lập bẫy đánh úp 2 đội còn lại.

Đội trưởng đội 1 và đội trưởng 4 chỉ có khóc thét, đến lúc có ý định liên hợp lại với nhau thì đã quá muộn rồi, toàn bộ bị đánh tan tác, cướp mất cờ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Dị Lục

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook