Dị Lục

Chương 51: Về Đến Nhà

Hùng Zero

04/03/2022

Một tuần sau.

Alex cùng với mọi người cuối cùng cũng trở về lâu đài.

Trên bàn ăn, Maria 2 mắt đỏ hoe, không ngừng lấy khăn lau nước mắt.

Con trai bé bỏng của nàng mới chỉ đi lên thủ đô mà gặp phải cảnh bị người phục giết như vậy.

Trái ngược với Maria thì Bá Tước Hubert lại hết sức bình tĩnh. Muốn tồn tại trên thế giới này trước sau thì cũng phải gặp cảnh như vậy.

"Được rồi, không phải trở về an toàn rồi sao cũng không mất một miến thịt nào." Bá Tước Hubert dỗ dành nói.

"Ngươi biết cái gì, ta có mỗi đứa con trai, mang nặng đẻ đau gần cả năm mới có nó. Bây giờ nó lại bị người khác ám sát. Ngươi làm lãnh chúa kiểu gì vậy hả, con trai của mình cũng không bảo vệ được. Bây giờ ngươi nói một lời xem nào có điều tra ra kẻ nào đã tấn công Alex được không. Nếu không ngày mai ta với con trai ta về nhà ngoại để các cậu của nó bảo vệ cho nó." Maria vừa khóc vừa nói.

"Ta đã cho người điều tra bọn chúng rồi, mấy ngày nữa là sẽ có tình báo về bọn chúng."

"Điều tra, suốt ngày điều tra đợi đén con trai của ta chết rồi ngươi mới điều tra hả?"

"Không phải là vẫn còn lành lặn ngồi đây sao."

"Thế ý của ngươi là muốn con trai của ta không lành lặn ngồi đây hả."

"Ta không phải có ý đó, nó cũng là con trai của ta mà

Bá Tước 7 phần dỗ dành 3 phần bất lực, biết không thể dỗ dành được đành quay qua nhìn Alex ý muốn hắn đứng ra nói vài lời với Maria.

Alex nhìn nhìn mẹ xong lại quay qua nhìn cha mình. Hóa ra nhà này là nhà nữ quyền, vậy mà trước giờ mình không biết.

Nhìn cha mình thế kia chắc chả có tiếng nói gì trong nhà này rồi.

Hơn nữa đây cũng là lần đầu hắn nghe thấy cha mẹ nhắc đến ông ngoại, từ bé đến bây giớ hắn chưa một lần được nhìn thấy người thân bên ngoại của mình. Mỗi lần nhắc đến đều bị lấy cớ là ông ngoại ở xa không thể đến thăm được.

Trước ánh mắt đe dọa của cha, Alex chỉ có thể ngừng ăn, lấy khăn lau miệng rồi đứng dạy đi đến ôm lấy mẹ mình.

"Được rồi mà mẹ, con vẫn mạnh khỏe đứng trước mặt mẹ mà. Đây mẹ xem không thiếu một miếng thịt nào." Alex nói.

"Con thì biết cái gì, bây giờ ra ngoài cực kỳ nguy hiểm biết không, bọn chúng có thể ám sát lần một thì cũng có thể ám sát lần hai. Con mà không cẩn thận......"

Maria còn chưa kịp nói xong thì Alex đã ngắt lời nói:



"Con biết rồi, bây giờ con không đi ra ngoài nữa, chỉ ở trong lãnh địa giúp cha quản lý lãnh địa."

"Tốt nhất là con ở trong nhà thôi không phải đi đâu hết, để cha con tìm ra bọn chúng lúc đó con mới được đi ra ngoài."

Nghe vậy Bá Tước Hubert lập tức phản đối:

"Đàn ông con trai phải có bản lĩnh, nàng cứ nuông chiều nó sau này nó làm sao có thể tiếp quản được lãnh địa, làm sao có thể dẫn dắt con dân của mình được. Bản lĩnh không có thì sau này cho nó làm lãnh chúa cũng bị những lãnh chúa khác ăn sạch đến cái xương cũng không còn."

"Nó còn không đủ tài năng sao, không đủ bản lĩnh sao? Chàng tiếp quản lãnh địa bao nhiêu năm còn không bằng con trai ta kiếm tiền trong mấy tháng. Bây giờ người dân có nước sạch sử dụng là do chàng sao? Lãnh địa sạch đẹp như vậy là do chàng sao? Chàng kiếm được nhiều tiền như nó sao?" Maria tức giận nói

Một loạt câu hỏi trực tiếp ập vào người, Bá Tước Hubert á khẩu không biết trả lời sao.

Không phải Bá Tước không ưu tú mà thật sự Alex quá tà môn rồi. Toàn có những ý tưởng khác lạ chưa nghe thấy bao giờ.

Alax đánh giá tình hình thấy có chút vượt qua kiểm soát liền đánh bài chuồn.

"Con ăn xong rồi, tối con còn có việc không về nhà đâu. Có chuyện gì cứ cho người đến khách sạn tìm con."

Nói xong Alex nhanh chân chạy ra ngoài không đợi cha mẹ kịp nói thêm gì nữa.

--------------

Hiện tại đã là cuối tháng 9 năm 3086.

Sắp tiến vào mùa đông nên thời tiết bắt đầu trở lạnh.

Những người dân lãnh địa cũng hạn chế đi ra khỏi nhà.

Hầu như ai đi ra ngoài cũng mặc thêm một hai cái áo giữ ấm.

Đường phố thành Barum so với hơn 1 tháng trước đã khác rất nhiều. Lúc Alex chuẩn bị lên thủ đô tham dự buổi đấu giá hoàng gia đã cho người ra lệnh xây lại toàn bộ đường đi trên toàn lãnh địa.

Những địa phương khác trên lãnh địa chưa biết kết quả ra sao nhưng nhìn con đường đang đi dưới chân Alex tỏ rõ vẻ hài lòng.

Con đường đã được mở rộng cho 8 làn xe ngựa đi song song. Toàn bộ con đường đều được lát bằng đá đẹp mắt, hai bên đường đều có những rãnh thoát nước tránh những lúc trời mưa nước trũng lại trên đường gây trơn trượt.

Thêm vào đó còn có cả 2 làn đường dành cho người đi bộ ở hai bên, gọi nôm na là vỉa hè.

Lúc đầu Alex tưởng xây đường sẽ phải tốn rất nhiều thời gian, nhất là không có những công cụ máy móc tiên tiến như ở kiếp trước.



Nhưng không, việc xây đường ở đây không chậm tí nào, ngược lại xây cực kỳ nhanh.

Khi Alex ra lệnh xây đường, để ủng hộ Bá Tước Hubert cũng ra lệnh cho gia tộc vận dụng toàn bộ những công cụ cần thiết để ủng hộ Alex.

Toàn bộ kỵ sĩ đều được điều động đi cắt đá. Họ chỉ việc đến cường hóa cơ thể, sau đó dùng kỹ thuật vung kiếm chém vào những núi đá.

Từ đó từng viên từng viên đá được cắt ngay ngắn được chuyển đi để lát đường mà quân đội cũng đạt được hiệu quả của việc huấn luyện.

Việc vận chuyển thì càng đơn giản, những con ma thú có trong lãnh địa toàn bộ đều được trưng dụng đi kéo xe kéo.

Ma thú vốn có thân thể lớn, trong cơ thể lại ẩn chứa ma lực vậy nên bọn chúng có sức kéo lớn cùng với tốc độ cực nhanh.

Còn chưa kể những nông nô, người dân trong lãnh địa đều ngày đêm làm việc không biết mệt nhọc mới đẩy nhanh tiến độ đến như vậy.

Ngoài ra các ma pháp sư cũng giúp ích rất nhiều, nhất là các ma pháp sư hệ thổ. Họ có nhiệm vụ chủ yếu là tạo ra một con đường bằng đất và làm cứng bề mặt đất. Sau đó chỉ việc lát đá bằng xi măng là xong.

Tiến độ mở đường nhanh như vậy kéo theo các tòa nhà dạy học cũng được xây dựng xong hết.

Trên cả lãnh địa gồm 3 tòa thành và 81 ngôi làng to nhỏ khác nhau đều đã được xây dựng trường học.

Hoàn cảnh khác nhau vậy nên cách hành xử cũng phải khác nhau.

Alex dự định những ngôi trường mới được xây này chỉ dạy những thứ căn bản của thế giới. Gọi là cấp tiểu học.

Toàn bộ những đứa trẻ từ 5 tuổi trở lên đều bắt buộc phải đến trường học. Toàn bộ học phí sẽ được lãnh địa chi trả.

Những đứa trẻ khi nhập học sẽ được dạy chữ viết, dạy cách tu luyện cả ma pháp lẫn đấu khí, dạy những kiến thức về quái vật và ma thú vân vân.

Chỉ là có trường học rồi, học sinh đi học cũng có rồi, chỉ thiếu duy nhất chính là người dạy và tài liệu sách vở.

Alex nghĩ nghĩ một lúc, không ngờ tốc độ tiến triển quá nhanh cũng là một loại vấn đề, thôi thì giải quyết từng vấn đề một vậy.

Trước tiên là giải quết vấn đề tài liệu sách vở. Mà muốn có nhiều sách dạy học thì phải có giấy.

Nói là làm Alex tiến thẳng về phía khách sạn, kêu người đến giúp hắn chuẩn bị một số thứ.

Còn mình thì lên thẳng tầng cao nhất của khách sạn, lên giường nhắm mắt ngủ.

Làm một ông chủ thành công chính là không phải làm việc gì cả. Chỉ cần ra lệnh cho thuộc hạ đi làm là được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Dị Lục

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook