Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên Tài
Chương 164: Chương 164: Cứu Đứa Trẻ Bị Âm Sát Khí Nhập Thể (1)
Ngải Hề Hề
03/08/2018
- Con chính là Dương Tử Mi. Hãy đưa đứa bé cho con xem thử.
Dương Tử Mi nói với người phụ nữ đang ẵm đứa bé trên tay.
- Cô... Cô chính là Dương đại sư sao?
Thấy cô không khác gì một học sinh bình thường, người phụ nữ nọ ngạc nhiên hỏi.
Dương Tử Mi gật đầu và đưa tay ẵm đứa bé nọ.
- Nó cứ khóc suốt như vậy, ngoài ra còn tiêu chảy liên tục không dứt. Bác sĩ kêu tôi đừng cố gắng nữa. Hu hu, Dương đại sư, cầu xin đại sư hãy cứu nó. Đây là cháu nội duy nhất của tôi.
Người phụ nữ nọ khẩn thiết cầu xin Dương Tử Mi cứu cháu bà.
- Con sẽ cố gắng hết sức.
Đoạn, Dương Tử Mi đưa tay ấn ấn vào các huyệt vị của đứa trẻ để thông kinh mạch bị âm sát khí làm tắc nghẽn cho nó. Sau đó giơ tay vẽ bùa lên không trung để loại bỏ âm sát khi đã xâm nhập vào người của đứa bé ra.
Lập tức, đứa trẻ ngừng khóc và chớp đôi mắt ngây thơ vẫn còn đọng nước mắt nhìn Dương Tử Mi. Sau đó còn cười với cô nữa.
Thấy đứa trẻ ngừng khóc và mỉm cười, người phụ nữ kia vô cùng vui mừng. Bà lật đật quỳ xuống khấu đầu bái tạ Dương Tử Mi nói:
- Cám ơn Dương đại sư, cám ơn Dương đại sư.
Hành động của bà làm Dương Tử Mi hoảng sợ. Trước nay cô chưa từng thấy ai quỳ hành lễ với cô như thế. Dương Tử Mi vội vã đỡ người phụ nữ kia dậy nói:
- Cô ơi, cô làm vậy con sẽ bị tổn thọ mất.
Thấy cháu mình nín khóc và ngoan ngoãn nằm trong lòng Dương Tử Mi, người phụ nữ nọ mừng đến nỗi khóc òa lên.
- Cô ơi, cháu của cô cứ khóc suốt như vậy là do bé bị âm sát khí nhập thể. Cũng chính vì bị âm sát khí nhập thể nên tì vị của bé mới bị lạnh dẫn đến tiêu chảy không ngừng. Cô chờ con chút, để con châm cứu giúp hồi phục tì vị cho bé.
Nói xong, Dương Tử Mi để đứa trẻ lên bàn, lấy kim ra châm cứu cho bé nhằm giúp tì vị của bé không bị lạnh nữa.
Đứa trẻ sau khi được châm cứu liền không ngừng quơ quơ đôi tay nhỏ xíu lên đòi ăn.
Lâm Thanh Mai liền mang một chén cháo nhừ ra đưa cho người phụ nữ nọ.
Sau khi ăn xong, đứa trẻ bắt đầu quơ tay múa chân, o e cười nói không ngừng.
Người phụ nữ nọ ẵm bé lên và suýt nữa lại quỳ xuống bái tạ Dương Tử Mi lần nữa.
May là Dương Tử Mi ngăn bà kịp thời. Dương Tử Mi nói:
- Cô à, bé bị như vậy không biết là do âm sát khí, tà ma bên ngoài hay là do âm sát khí có sẵn trong nhà cô nữa. Cô dẫn con đến nhà cô xem thử xem sao để tránh sau này bé lại bị như vậy nữa.
Dương Tử Mi nói với người phụ nữ đang ẵm đứa bé trên tay.
- Cô... Cô chính là Dương đại sư sao?
Thấy cô không khác gì một học sinh bình thường, người phụ nữ nọ ngạc nhiên hỏi.
Dương Tử Mi gật đầu và đưa tay ẵm đứa bé nọ.
- Nó cứ khóc suốt như vậy, ngoài ra còn tiêu chảy liên tục không dứt. Bác sĩ kêu tôi đừng cố gắng nữa. Hu hu, Dương đại sư, cầu xin đại sư hãy cứu nó. Đây là cháu nội duy nhất của tôi.
Người phụ nữ nọ khẩn thiết cầu xin Dương Tử Mi cứu cháu bà.
- Con sẽ cố gắng hết sức.
Đoạn, Dương Tử Mi đưa tay ấn ấn vào các huyệt vị của đứa trẻ để thông kinh mạch bị âm sát khí làm tắc nghẽn cho nó. Sau đó giơ tay vẽ bùa lên không trung để loại bỏ âm sát khi đã xâm nhập vào người của đứa bé ra.
Lập tức, đứa trẻ ngừng khóc và chớp đôi mắt ngây thơ vẫn còn đọng nước mắt nhìn Dương Tử Mi. Sau đó còn cười với cô nữa.
Thấy đứa trẻ ngừng khóc và mỉm cười, người phụ nữ kia vô cùng vui mừng. Bà lật đật quỳ xuống khấu đầu bái tạ Dương Tử Mi nói:
- Cám ơn Dương đại sư, cám ơn Dương đại sư.
Hành động của bà làm Dương Tử Mi hoảng sợ. Trước nay cô chưa từng thấy ai quỳ hành lễ với cô như thế. Dương Tử Mi vội vã đỡ người phụ nữ kia dậy nói:
- Cô ơi, cô làm vậy con sẽ bị tổn thọ mất.
Thấy cháu mình nín khóc và ngoan ngoãn nằm trong lòng Dương Tử Mi, người phụ nữ nọ mừng đến nỗi khóc òa lên.
- Cô ơi, cháu của cô cứ khóc suốt như vậy là do bé bị âm sát khí nhập thể. Cũng chính vì bị âm sát khí nhập thể nên tì vị của bé mới bị lạnh dẫn đến tiêu chảy không ngừng. Cô chờ con chút, để con châm cứu giúp hồi phục tì vị cho bé.
Nói xong, Dương Tử Mi để đứa trẻ lên bàn, lấy kim ra châm cứu cho bé nhằm giúp tì vị của bé không bị lạnh nữa.
Đứa trẻ sau khi được châm cứu liền không ngừng quơ quơ đôi tay nhỏ xíu lên đòi ăn.
Lâm Thanh Mai liền mang một chén cháo nhừ ra đưa cho người phụ nữ nọ.
Sau khi ăn xong, đứa trẻ bắt đầu quơ tay múa chân, o e cười nói không ngừng.
Người phụ nữ nọ ẵm bé lên và suýt nữa lại quỳ xuống bái tạ Dương Tử Mi lần nữa.
May là Dương Tử Mi ngăn bà kịp thời. Dương Tử Mi nói:
- Cô à, bé bị như vậy không biết là do âm sát khí, tà ma bên ngoài hay là do âm sát khí có sẵn trong nhà cô nữa. Cô dẫn con đến nhà cô xem thử xem sao để tránh sau này bé lại bị như vậy nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.