Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên Tài
Chương 309: Chương 309: Tàn quyển trận pháp (2)
Ngải Hề Hề
03/08/2018
Ngọc Thanh từng cùng đệ tử của ông nghiên cứu trận pháp Cửu Cung Phi Tinh, chỉ đáng tiếc là trận pháp này được ghi lại không đầy đủ. Hai người đã nghiên cứu suốt mười năm, đồng thời dựa vào sự hiểu biết của họ để bổ sung hoàn chỉnh cho trận pháp kia.
Có điều, công lực của trận pháp kia vẫn luôn không thể phát huy một cách tối ưu nhất, cả hai thầy trò đều cũng chưa thể tìm ra được chỗ sai ở đâu.
Ngọc Thanh đi du lịch suốt một năm nnay cũng là vì hi vọng có thể tìm được bản vẽ hoàn thiện của Cửu Cung Phi Tinh trận.
Tiếc là cho tới bây giờ ông vẫn chỉ tìm được bản khuyết thiếu mà thôi, chưa từng có người nào thật sự nhìn thấy trận pháp hoàn chỉnh.
Nhưng mà, dù trận pháp không hoàn chỉnh, nhưng nếu để sử dụng cho một tòa nhà thì cũng đã đủ rồi.
Đại đa số thầy phong thủy cũng chỉ có thể sử dụng một bản khôg hoàn chỉnh như thế.
Dương Tử Mi dùng đá cẩm thạch trắng tụ linh khí để bày trận. Nếu tới khi đó thêm vào vài pháp khí có pháp lực đầy đủ thì Cửu Cung Phi Tinh trận cộng với Tụ Linh trận và yếu tố hội tụ sát khí của nơi đây, thì chỗ này sẽ trở thành một truyền kỳ về trận phong thủy.
Hai thầy trò bàn bạc đến tận hừng đông.
Sáng sớm, Hạ Quốc Huy đã dẫn công nhân đến đây bắt đầu khởi công.
Nhìn thấy Dương Tử Mi ngồi chung với một vị đạo nhân có dáng vẻ của một vị tiên trưởng đắc đạo, đắm chìm trong ánh nắng sáng sớm, Hạ Quốc Huy bỗng hoảng hốt, cho rằng mình gặp phải ảo giác.
- Chào chú Hạ, chú đến sớm thế ạ?
Nhìn thấy Hạ Quốc Huy dẫn đội thi công tới sớm như thế thì Dương Tử Mi có chút ngạc nhiên cho nên tiến lên chào hỏi.
- Tiểu Mi, đúng là con rồi? Đạo trưởng kia là ai thế?
Hạ Quốc huy phát hiện tóc của đạo trưởng Ngọc Thanh là dùng ngọc kế búi lên thành kiểu tóc giống như các đạo sĩ khác, trên người ông ấy lại mặc áo bào màu xanh hơi cũ nhưng cũng không thể che giấu thần thái phiêu dật của ông, đặc biết là đôi mắt sáng như lưu ly, phảng phất như có thể nhìn thấu phồn hoa của thế gian, bi thương của thế nhân, nhưng khuôn mặt già như vậy không hề hợp với sức sống trên người ông tỏa ra.
Dương Tử Mi như một vị thần trong cảm nhận của Hạ Quốc Huy.
Còn lão đạo trưởng này chắc không phải thật sự là thần tiên chứ?
- Chú Hạ, đây là sư phụ của con, đạo trưởng Ngọc Thanh!
Dương Tử Mi giới thiệu hai người.
- Xin chào đạo trưởng Ngọc Thanh!
Hạ Quốc Huy vội vàng chào hỏi Ngọc Thanh, vẻ mặt đầy thành kính.
Ngọc Thanh gật đầu đáp lễ.
Hạ Quốc Huy kéo Dương Tử Mi qua một bên, nhỏ giọng hỏi:
- Tiểu Mi, sư phụ của con có phải là thần tiên hạ phàm không?
- Ha ha, chú Hạ cứ đùa với con, sư phụ con chỉ là một người tu đạo thôi!
Dương Tử Mi cười nói.
- Thế ông ấy bao nhiêu tuổi rồi? Đã bảy mươi chưa?
- Một trăm hai mươi ba tuổi rồi ạ!
- Hả? Một trăm hai mươi ba hả? Thật lợi hại, nhìn tinh thần ông ấy còn tốt quá chứ, nhìn cứ như mới sáu, bảy mươi thôi! Con chắc chắn ông ấy thật sự không phải là thần tiên chứ?
Hạ Quốc Huy la lên.
- Chú Hạ, sư phụ của con luôn thanh tâm quả dục, rất chăm chỉ tu luyện nên mới có thể kéo dài tuổi thọ.
Dương Tử Mi giải thích.
Từ xưa tới nay, đệ tử đạo gia bình thường đều có thọ mệnh khá dài.
- Ừ! Trên sách cũng nói như thế, chú còn tưởng là đều là hư cấu, hiện tại thấy thì đúng là có thật này!
Hạ Quốc Huy gật đầu, sau đó lại hỏi bằng giọng đầy chờ mong:
- Tiểu Mi, chú Hạ cũng muốn tu tiên luyện đạo, không biết là con và sư phụ có thể chỉ điểm cho chú một chút được không?
- Nếu chú Hạ thật sự muốn tu luyện thì con cũng có thể chỉ cho chú đạo khí thuật, nhưng mà như thế chỉ có thể giúp cường kiện thân thể, bởi vì tu tiên luyện đạo nhất định phải có cơ duyên và linh khí mới có thể thành được ạ.
Dương Tử Mi cười nói, cô cũng không ngại chuyện phát triển huyền học rực rỡ ra ngoài đâu, vì đây cũng là nguyện vọng của sư phụ cô.
- Được, được, được! Chú hiểu rồi! Cám ơn con nha, tiểu Mi!
Hạ Quốc Huy vẫn rất hưng phấn
- Sau khi làm xong tòa nhà này, chú Hạ cứ tới đây một tuần một lần, sư phụ con sẽ chỉ điểm cho chú.
Dương Tử Mi rất có thiện cảm với Hạ Quốc Huy, ngoại trừ lý do chú ấy là bố của Hạ Muội, thì là do chú ấy có sự lương thiện, chính trực và thành tín mà thương nhân bình thường chưa chắc có được.
Vì thế, cô cũng chân thành hy vọng chú ấy có thể khỏe mạnh sống lâu, tu luyện một vài đạo khí thuật thường xuyên sẽ rất tốt cho chú ấy.
Có điều, công lực của trận pháp kia vẫn luôn không thể phát huy một cách tối ưu nhất, cả hai thầy trò đều cũng chưa thể tìm ra được chỗ sai ở đâu.
Ngọc Thanh đi du lịch suốt một năm nnay cũng là vì hi vọng có thể tìm được bản vẽ hoàn thiện của Cửu Cung Phi Tinh trận.
Tiếc là cho tới bây giờ ông vẫn chỉ tìm được bản khuyết thiếu mà thôi, chưa từng có người nào thật sự nhìn thấy trận pháp hoàn chỉnh.
Nhưng mà, dù trận pháp không hoàn chỉnh, nhưng nếu để sử dụng cho một tòa nhà thì cũng đã đủ rồi.
Đại đa số thầy phong thủy cũng chỉ có thể sử dụng một bản khôg hoàn chỉnh như thế.
Dương Tử Mi dùng đá cẩm thạch trắng tụ linh khí để bày trận. Nếu tới khi đó thêm vào vài pháp khí có pháp lực đầy đủ thì Cửu Cung Phi Tinh trận cộng với Tụ Linh trận và yếu tố hội tụ sát khí của nơi đây, thì chỗ này sẽ trở thành một truyền kỳ về trận phong thủy.
Hai thầy trò bàn bạc đến tận hừng đông.
Sáng sớm, Hạ Quốc Huy đã dẫn công nhân đến đây bắt đầu khởi công.
Nhìn thấy Dương Tử Mi ngồi chung với một vị đạo nhân có dáng vẻ của một vị tiên trưởng đắc đạo, đắm chìm trong ánh nắng sáng sớm, Hạ Quốc Huy bỗng hoảng hốt, cho rằng mình gặp phải ảo giác.
- Chào chú Hạ, chú đến sớm thế ạ?
Nhìn thấy Hạ Quốc Huy dẫn đội thi công tới sớm như thế thì Dương Tử Mi có chút ngạc nhiên cho nên tiến lên chào hỏi.
- Tiểu Mi, đúng là con rồi? Đạo trưởng kia là ai thế?
Hạ Quốc huy phát hiện tóc của đạo trưởng Ngọc Thanh là dùng ngọc kế búi lên thành kiểu tóc giống như các đạo sĩ khác, trên người ông ấy lại mặc áo bào màu xanh hơi cũ nhưng cũng không thể che giấu thần thái phiêu dật của ông, đặc biết là đôi mắt sáng như lưu ly, phảng phất như có thể nhìn thấu phồn hoa của thế gian, bi thương của thế nhân, nhưng khuôn mặt già như vậy không hề hợp với sức sống trên người ông tỏa ra.
Dương Tử Mi như một vị thần trong cảm nhận của Hạ Quốc Huy.
Còn lão đạo trưởng này chắc không phải thật sự là thần tiên chứ?
- Chú Hạ, đây là sư phụ của con, đạo trưởng Ngọc Thanh!
Dương Tử Mi giới thiệu hai người.
- Xin chào đạo trưởng Ngọc Thanh!
Hạ Quốc Huy vội vàng chào hỏi Ngọc Thanh, vẻ mặt đầy thành kính.
Ngọc Thanh gật đầu đáp lễ.
Hạ Quốc Huy kéo Dương Tử Mi qua một bên, nhỏ giọng hỏi:
- Tiểu Mi, sư phụ của con có phải là thần tiên hạ phàm không?
- Ha ha, chú Hạ cứ đùa với con, sư phụ con chỉ là một người tu đạo thôi!
Dương Tử Mi cười nói.
- Thế ông ấy bao nhiêu tuổi rồi? Đã bảy mươi chưa?
- Một trăm hai mươi ba tuổi rồi ạ!
- Hả? Một trăm hai mươi ba hả? Thật lợi hại, nhìn tinh thần ông ấy còn tốt quá chứ, nhìn cứ như mới sáu, bảy mươi thôi! Con chắc chắn ông ấy thật sự không phải là thần tiên chứ?
Hạ Quốc Huy la lên.
- Chú Hạ, sư phụ của con luôn thanh tâm quả dục, rất chăm chỉ tu luyện nên mới có thể kéo dài tuổi thọ.
Dương Tử Mi giải thích.
Từ xưa tới nay, đệ tử đạo gia bình thường đều có thọ mệnh khá dài.
- Ừ! Trên sách cũng nói như thế, chú còn tưởng là đều là hư cấu, hiện tại thấy thì đúng là có thật này!
Hạ Quốc Huy gật đầu, sau đó lại hỏi bằng giọng đầy chờ mong:
- Tiểu Mi, chú Hạ cũng muốn tu tiên luyện đạo, không biết là con và sư phụ có thể chỉ điểm cho chú một chút được không?
- Nếu chú Hạ thật sự muốn tu luyện thì con cũng có thể chỉ cho chú đạo khí thuật, nhưng mà như thế chỉ có thể giúp cường kiện thân thể, bởi vì tu tiên luyện đạo nhất định phải có cơ duyên và linh khí mới có thể thành được ạ.
Dương Tử Mi cười nói, cô cũng không ngại chuyện phát triển huyền học rực rỡ ra ngoài đâu, vì đây cũng là nguyện vọng của sư phụ cô.
- Được, được, được! Chú hiểu rồi! Cám ơn con nha, tiểu Mi!
Hạ Quốc Huy vẫn rất hưng phấn
- Sau khi làm xong tòa nhà này, chú Hạ cứ tới đây một tuần một lần, sư phụ con sẽ chỉ điểm cho chú.
Dương Tử Mi rất có thiện cảm với Hạ Quốc Huy, ngoại trừ lý do chú ấy là bố của Hạ Muội, thì là do chú ấy có sự lương thiện, chính trực và thành tín mà thương nhân bình thường chưa chắc có được.
Vì thế, cô cũng chân thành hy vọng chú ấy có thể khỏe mạnh sống lâu, tu luyện một vài đạo khí thuật thường xuyên sẽ rất tốt cho chú ấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.