Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên Tài
Chương 66: Chương 66: Thì Ra Là Con Gái Nhà Quê
Ngải Hề Hề
03/08/2018
- Đại sư nhỏ à, vậy có cách nào hóa giải không?
Hoắc Văn Hoa sốt ruột hỏi.
- Nếu như ông tin con thì con sẽ giúp ông hóa giải, còn nếu không tin thì ông có thể tìm người khác ạ.
Dương Tử Mi bình thản đáp. Bây giờ, cô không như kiếp trước nữa. Kiếp trước, vì muốn có khách nên cô thường xuyên nói dối và cố tình thổi phồng khả năng của mình lên để người khác tin, nhưng không ngờ là càng nói càng khiến người khác cảm thấy cô không khác gì một ả lừa gạt.
- Ông đương nhiên là tin năng lực của đại sư nhỏ rồi.
Thật ra, Hoắc Văn Hoa cũng biết là ông đang phạm vào đào hoa sát. Mấy ngày trước, trong một lần tiếp khách ông đã uống quá chén, sau đó cùng một cô diễn viên gợi cảm phát sinh quan hệ bất chính. Điều tồi tệ nhất là, cô minh tinh kia lại là người tình của phó đường chủ Nghĩa Hòa Đường thuộc băng nhóm xã hội đen Tam Hợp Hội lớn nhất trong giới người Hoa.
Sau chuyện đó, Hoắc Văn Hoa phải đưa cho cô minh tinh kia mười triệu để bịt miệng cô ta lại.
Tuy nhiên, ông vẫn thấy thấp thỏm trong lòng nên mới đến Trung Quốc để tránh điều tiếng.
Mấy ngày nay, mi mắt của ông cứ giật liên hồi. Ông cảm giác có dự cảm không tốt nên rất muốn tìm một thầy tướng số để hóa giải nhưng tìm mãi vẫn không tìm thấy cao nhân nào. May cho ông là gặp được Dương Tử Mi trong buổi bán đấu giá này. Lúc này, Dương Tử Mi không khác gì là chiếc phao cứu sinh của ông.
Dương Tử Mi khẽ cười nói:
- Nếu đã vậy thì khi buổi bán đấu giá kết thúc, ông có thể tìm con.
- Cám ơn đại sư nhỏ.
Nghe Dương Tử Mi nhận lời giúp mình hóa giải, Hoắc Văn Hoa vô cùng vui mừng nên mời cô cùng ông đi xem những món đồ cổ đang được trưng bày trong buổi bán đấu giá.
Mọi người thấy Hoắc Văn Hoa đích thân dẫn Dương Tử Mi đi thưởng thức đồ cổ, hơn nữa thái độ của ông đối với Dương Tử Mi hết sức cung kính nên họ càng không tin là Dương Tử Mi xuất thân trong một gia đình bình thường như Tống Huyền nói. Họ cứ đinh ninh rằng Dương Tử Mi có lai lịch hơn người.
Ngay cả Dương Kiến Minh lúc này cũng bắt đầu cảm thấy chột dạ và không khỏi lo lắng những lời nói khiếm nhã của mình lúc nãy sẽ đắc tội với người không nên đắc tội.
Thật ra, hắn đã đắc tội rồi.
Bí thư thành phố Dương Đức Kiệt dẫn theo vài nhân vật chủ chốt trong ủy ban thành phố đến chào hỏi Hoắc Văn Hoa.
Để có thể thúc đẩy kinh tế của thành phố A cũng như cố gắng tạo dựng sự nghiệp chính trị vững chắc và có lợi cho mình, nên Dương Đức Kiệt rất mong là một doanh nhân giàu có như Hoắc Văn Hoa có thể đến thành phố A để phát triển và mở rộng sản nghiệp. Hơn nữa, trong lần gặp trước đó, Hoắc Văn Hoa cũng bày tỏ ý định này.
Thấy cha mình đến, Dương Kiến Minh bèn lấy lại vẻ kiêu ngạo lúc đầu và hất mặt lên đi theo sau lưng cha mình, dáng vẻ không khác gì cáo mượn oai hùm.
Dương Đức Kiệt nhìn thấy Dương Tử Mi đi cạnh Hoắc Văn Hoa nên cũng thắc mắc hỏi:
- Ông Hoắc, cô gái này là...
- Vừa nhìn thấy Dương Đức Kiệt, Dương Tử Mi đã thấy oán hận, nhưng vì có quan hệ huyết thống nên cô không làm gì được ông ta, mà chỉ biết âm thầm chờ thời cơ đến.
Tuy nhiên, ngoài mặt, Dương Tử Mi xem như không có gì xảy ra. Cô chỉ đứng cạnh Hoắc Văn Hoa và luôn nhoẻn miệng cười, vẻ tự nhiên như không.
Hoắc Văn Hoa còn chưa kịp trả lời thì giọng nói đầy kinh ngạc của một người đứng phía sau Dương Đức Kiệt vang lên:
- Đây không phải là con gái lớn của Dương Thanh sao?
Người đó là người của Dương Gia thôn, tên Dương Nhất Quốc. Hiện đang làm tài xế cho Dương Đức Kiệt. Hôm cả nhà Dương Thanh dọn đến thành phố, ông ta có đến thăm hỏi và cũng có gặp qua Dương Tử Mi.
- Dương Thanh? Con gái ông ta sao lại ở đây?
Dương Đức Kiệt bằng tuổi với Dương Thanh. Hai người là bạn cùng lớp vào những năm tiểu học.
- Chú Nhất Quốc, Dương Thanh là ai?
Dương Kiến Minh đứng bên cạnh cũng lên tiếng hỏi.
- Là người trong thôn, vừa mới dọn đến thành phố A để làm giáo viên.
Dương Nhất Quốc trả lời.
- Cô bé đó là con gái của ông ta sao?
- Đúng vậy, chú gặp qua cô bé một lần.
Vừa nghe xong, Dương Kiến Minh bèn bĩu môi ra vẻ khinh thường. Hắn vốn tưởng Dương Tử Mi là con cái gia đình thế tộc gì, thì ra chẳng qua cũng chỉ là một đứa con gái nhà quê. Suýt nữa là hắn bị dáng vẻ của Dương Tử Mi lừa.
Dương Kiến Minh cũng cho rằng Hoắc Văn Hoa sở dĩ thân thiện và cung kính với Dương Tử Mi như thế chắc hẳn cũng là có ý đồ muốn nếm món lạ như mình.
Hoắc Văn Hoa sốt ruột hỏi.
- Nếu như ông tin con thì con sẽ giúp ông hóa giải, còn nếu không tin thì ông có thể tìm người khác ạ.
Dương Tử Mi bình thản đáp. Bây giờ, cô không như kiếp trước nữa. Kiếp trước, vì muốn có khách nên cô thường xuyên nói dối và cố tình thổi phồng khả năng của mình lên để người khác tin, nhưng không ngờ là càng nói càng khiến người khác cảm thấy cô không khác gì một ả lừa gạt.
- Ông đương nhiên là tin năng lực của đại sư nhỏ rồi.
Thật ra, Hoắc Văn Hoa cũng biết là ông đang phạm vào đào hoa sát. Mấy ngày trước, trong một lần tiếp khách ông đã uống quá chén, sau đó cùng một cô diễn viên gợi cảm phát sinh quan hệ bất chính. Điều tồi tệ nhất là, cô minh tinh kia lại là người tình của phó đường chủ Nghĩa Hòa Đường thuộc băng nhóm xã hội đen Tam Hợp Hội lớn nhất trong giới người Hoa.
Sau chuyện đó, Hoắc Văn Hoa phải đưa cho cô minh tinh kia mười triệu để bịt miệng cô ta lại.
Tuy nhiên, ông vẫn thấy thấp thỏm trong lòng nên mới đến Trung Quốc để tránh điều tiếng.
Mấy ngày nay, mi mắt của ông cứ giật liên hồi. Ông cảm giác có dự cảm không tốt nên rất muốn tìm một thầy tướng số để hóa giải nhưng tìm mãi vẫn không tìm thấy cao nhân nào. May cho ông là gặp được Dương Tử Mi trong buổi bán đấu giá này. Lúc này, Dương Tử Mi không khác gì là chiếc phao cứu sinh của ông.
Dương Tử Mi khẽ cười nói:
- Nếu đã vậy thì khi buổi bán đấu giá kết thúc, ông có thể tìm con.
- Cám ơn đại sư nhỏ.
Nghe Dương Tử Mi nhận lời giúp mình hóa giải, Hoắc Văn Hoa vô cùng vui mừng nên mời cô cùng ông đi xem những món đồ cổ đang được trưng bày trong buổi bán đấu giá.
Mọi người thấy Hoắc Văn Hoa đích thân dẫn Dương Tử Mi đi thưởng thức đồ cổ, hơn nữa thái độ của ông đối với Dương Tử Mi hết sức cung kính nên họ càng không tin là Dương Tử Mi xuất thân trong một gia đình bình thường như Tống Huyền nói. Họ cứ đinh ninh rằng Dương Tử Mi có lai lịch hơn người.
Ngay cả Dương Kiến Minh lúc này cũng bắt đầu cảm thấy chột dạ và không khỏi lo lắng những lời nói khiếm nhã của mình lúc nãy sẽ đắc tội với người không nên đắc tội.
Thật ra, hắn đã đắc tội rồi.
Bí thư thành phố Dương Đức Kiệt dẫn theo vài nhân vật chủ chốt trong ủy ban thành phố đến chào hỏi Hoắc Văn Hoa.
Để có thể thúc đẩy kinh tế của thành phố A cũng như cố gắng tạo dựng sự nghiệp chính trị vững chắc và có lợi cho mình, nên Dương Đức Kiệt rất mong là một doanh nhân giàu có như Hoắc Văn Hoa có thể đến thành phố A để phát triển và mở rộng sản nghiệp. Hơn nữa, trong lần gặp trước đó, Hoắc Văn Hoa cũng bày tỏ ý định này.
Thấy cha mình đến, Dương Kiến Minh bèn lấy lại vẻ kiêu ngạo lúc đầu và hất mặt lên đi theo sau lưng cha mình, dáng vẻ không khác gì cáo mượn oai hùm.
Dương Đức Kiệt nhìn thấy Dương Tử Mi đi cạnh Hoắc Văn Hoa nên cũng thắc mắc hỏi:
- Ông Hoắc, cô gái này là...
- Vừa nhìn thấy Dương Đức Kiệt, Dương Tử Mi đã thấy oán hận, nhưng vì có quan hệ huyết thống nên cô không làm gì được ông ta, mà chỉ biết âm thầm chờ thời cơ đến.
Tuy nhiên, ngoài mặt, Dương Tử Mi xem như không có gì xảy ra. Cô chỉ đứng cạnh Hoắc Văn Hoa và luôn nhoẻn miệng cười, vẻ tự nhiên như không.
Hoắc Văn Hoa còn chưa kịp trả lời thì giọng nói đầy kinh ngạc của một người đứng phía sau Dương Đức Kiệt vang lên:
- Đây không phải là con gái lớn của Dương Thanh sao?
Người đó là người của Dương Gia thôn, tên Dương Nhất Quốc. Hiện đang làm tài xế cho Dương Đức Kiệt. Hôm cả nhà Dương Thanh dọn đến thành phố, ông ta có đến thăm hỏi và cũng có gặp qua Dương Tử Mi.
- Dương Thanh? Con gái ông ta sao lại ở đây?
Dương Đức Kiệt bằng tuổi với Dương Thanh. Hai người là bạn cùng lớp vào những năm tiểu học.
- Chú Nhất Quốc, Dương Thanh là ai?
Dương Kiến Minh đứng bên cạnh cũng lên tiếng hỏi.
- Là người trong thôn, vừa mới dọn đến thành phố A để làm giáo viên.
Dương Nhất Quốc trả lời.
- Cô bé đó là con gái của ông ta sao?
- Đúng vậy, chú gặp qua cô bé một lần.
Vừa nghe xong, Dương Kiến Minh bèn bĩu môi ra vẻ khinh thường. Hắn vốn tưởng Dương Tử Mi là con cái gia đình thế tộc gì, thì ra chẳng qua cũng chỉ là một đứa con gái nhà quê. Suýt nữa là hắn bị dáng vẻ của Dương Tử Mi lừa.
Dương Kiến Minh cũng cho rằng Hoắc Văn Hoa sở dĩ thân thiện và cung kính với Dương Tử Mi như thế chắc hẳn cũng là có ý đồ muốn nếm món lạ như mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.