Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên Tài
Chương 860: Đấu tranh chính trị dơ bẩn (3)
Ngải Hề Hề
03/07/2019
Hoàng Hoa Sâm là chướng ngại vật lớn nhất trước mắt Chu Cường.
Ông ta vẫn muốn đẩy Hoàng Hoa Sâm đi.
Nhưng e ngại bí thư thị ủy Lý Ninh Kiệt vẫn che chở cho Hoàng Hoa Sâm, nên ông ta không có cách nào ra tay.
Nếu như Lý Ninh Kiệt thật sự sắp thăng chức, vị trí của ông ta đương nhiên là sẽ dành cho Hoàng Hoa Sâm thay thế. Nói vậy, ở Quảng Nguyên, Chu Cường lại càng bị hạn chế hơn.
Cho nên, ông ta nhất định sẽ không cho phép Hoàng Hoa Sâm suôn sẻ như vậy.
Nhưng không ngờ rằng, ông ta lại muốn giết người.
Sau khi cúp điện thoại của Dương Tử Mi, Tăng Thiên Hoa lâm vào trầm tư.
Hoàng Hoa Sâm là học sinh của ông. Quan hệ giữa hai người rất tốt. Tuy chưa đến mức có gắn kết lợi ích chặt chẽ, nhưng nếu để mặc cho nhà họ Chu độc tài ở đất Quảng Nguyên này, chỉ sợ ông cũng sẽ rơi vào hoàn cảnh bất lợi.
Bất kể nhìn từ góc độ nào, ông cũng mong muốn Hoàng Hoa Sâm vẫn giữ được địa vị của mình.
Nghĩ đến lời Dương Tử Mi nói Hoàng Hoa Sâm sắp có kiếp nạn, lòng dạ ông cũng trở nên không thoải mái.
Ông ngẫm nghĩ, cuối cùng vẫn gọi điện thoại cho Hoàng Hoa Sâm.
- Hoa Sâm, bây giờ có bận không? Chúng ta gặp mặt đi.
- Vâng. Thầy Tăng, em cũng đang định đi gặp thầy đây!
Hoàng Hoa Sâm nói.
- Đừng đến nhà thầy. Chúng ta gặp ở sơn trang Lục Thủy.
Nghĩ đến lời cảnh cáo của Dương Tử Mi, ít nhiều gì Tăng Thiên Hoa vẫn có chút kiêng kỵ.
Vào thời điểm quan trọng này, nếu Hoàng Hoa Sâm thẳng tiến thêm một bước, thế thì sẽ làm cho kẻ nào đó cảm thấy không vui.
Cho nên, ông lựa chọn sơn trang Lục Thủy làm nơi gặp mặt.
…
Sau khi cúp điện thoại của Tăng Thiên Hoa, trong lòng Dương Tử Mi cảm thấy hơi bất an.
Cô nghi là ông cậu sẽ không nghe theo ý kiến của mình, hẳn là vẫn giữ liên lạc với Hoàng Hoa Sâm.
Cô không quan tâm Hoàng Hoa Sâm có chết hay không.
Cô chỉ quan tâm đến Tăng Thiên Hoa.
Cô không thể trơ mắt nhìn ông cậu yêu thương mình trở thành vật hi sinh trong cuộc đấu tranh chính trị dơ bẩn này được.
Nghĩ thế, cô mở máy tính của Tống Huyền ra, lên mạng tìm tin tức có liên quan tới Chu Cường.
Nhưng tất cả tin tức trên mạng đều nhất trí khen ngợi gã Chu Cường thoạt nhìn rất có phong thái của Bao Thanh Thiên này.
Dương Tử Mi lựa chọn một tấm ảnh chụp rõ ràng nhất, lấy ra quan sát. Vừa liếc nhìn đã phát hiện ánh mắt của gã ta rất chi là bất chính.
Cho dù một người có thể diễn xuất cao minh tới mức nào, người đó cũng không thể che dấu được ánh mắt trong suốt hay dơ bẩn.
Đương nhiên, người bình thường thì vẫn sẽ bị lừa bởi bề ngoài ngụy trang, nhưng lại không thể lừa gạt được thầy tướng có ánh mắt tinh tường như cô.
Người này đúng là tướng tá trung hậu, nhưng lòng dạ lại như lang sói!
Dương Tử Mi không khỏi cảm thán khi nhìn ảnh chụp của Chu Cường.
Hoàng Hoa Sâm làm đối thủ của một kẻ như vậy, đúng là có mấy phần khó khăn.
- Tiểu Mi, sao em lại có hứng thú với thị trưởng Chu vậy?
Tống Huyền đi tới, đúng lúc nhìn thấy cô đang nhập thần nhìn ảnh chụp Chu Cường, không nhịn được hỏi:
- Chẳng lẽ em muốn hợp tác với ông ta để xây dựng khu chung cư cho người vô gia cư sao? Xưa nay, ông cậu của em với ông ta vẫn có chút không hòa hợp.
- Không phải.
Dương Tử Mi lắc đầu:
- Em chỉ đang nghiên cứu xem ông ta là loại người nào mà thôi, sẽ gây uy hiếp nào tới ông cậu của em. Em đang tính một quẻ cho ông cậu, phát hiện năm nay ông có một kiếp nạn lớn. Mà kiếp nạn này, rất có khả năng là do Hoàng Hoa Sâm dẫn tới, còn Chu Cường là đạo diễn. Huống chi, hôm nay em vừa chơi xỏ mất hai trăm triệu của con gái Chu Khiết Oánh của ông ta. Tất nhiên, ông ta sẽ càng căm hận ông cậu của em nhiều hơn!
Thật ra thì, Dương Tử Mi hơi hối hận vì trận thách đố với Chu Khiết Oánh, mình đã hành động quá mức theo cảm tính, hơi hung ác.
Mình không có vốn liếng nào ở Quảng Nguyên, cho nên có thể phủi mông chạy. Nhưng mà, cả nhà ông cậu đều ở đây, nếu không thể lật đổ Chu Cường thì ông cậu sẽ gặp phiền phức lớn rồi.
Ông ta vẫn muốn đẩy Hoàng Hoa Sâm đi.
Nhưng e ngại bí thư thị ủy Lý Ninh Kiệt vẫn che chở cho Hoàng Hoa Sâm, nên ông ta không có cách nào ra tay.
Nếu như Lý Ninh Kiệt thật sự sắp thăng chức, vị trí của ông ta đương nhiên là sẽ dành cho Hoàng Hoa Sâm thay thế. Nói vậy, ở Quảng Nguyên, Chu Cường lại càng bị hạn chế hơn.
Cho nên, ông ta nhất định sẽ không cho phép Hoàng Hoa Sâm suôn sẻ như vậy.
Nhưng không ngờ rằng, ông ta lại muốn giết người.
Sau khi cúp điện thoại của Dương Tử Mi, Tăng Thiên Hoa lâm vào trầm tư.
Hoàng Hoa Sâm là học sinh của ông. Quan hệ giữa hai người rất tốt. Tuy chưa đến mức có gắn kết lợi ích chặt chẽ, nhưng nếu để mặc cho nhà họ Chu độc tài ở đất Quảng Nguyên này, chỉ sợ ông cũng sẽ rơi vào hoàn cảnh bất lợi.
Bất kể nhìn từ góc độ nào, ông cũng mong muốn Hoàng Hoa Sâm vẫn giữ được địa vị của mình.
Nghĩ đến lời Dương Tử Mi nói Hoàng Hoa Sâm sắp có kiếp nạn, lòng dạ ông cũng trở nên không thoải mái.
Ông ngẫm nghĩ, cuối cùng vẫn gọi điện thoại cho Hoàng Hoa Sâm.
- Hoa Sâm, bây giờ có bận không? Chúng ta gặp mặt đi.
- Vâng. Thầy Tăng, em cũng đang định đi gặp thầy đây!
Hoàng Hoa Sâm nói.
- Đừng đến nhà thầy. Chúng ta gặp ở sơn trang Lục Thủy.
Nghĩ đến lời cảnh cáo của Dương Tử Mi, ít nhiều gì Tăng Thiên Hoa vẫn có chút kiêng kỵ.
Vào thời điểm quan trọng này, nếu Hoàng Hoa Sâm thẳng tiến thêm một bước, thế thì sẽ làm cho kẻ nào đó cảm thấy không vui.
Cho nên, ông lựa chọn sơn trang Lục Thủy làm nơi gặp mặt.
…
Sau khi cúp điện thoại của Tăng Thiên Hoa, trong lòng Dương Tử Mi cảm thấy hơi bất an.
Cô nghi là ông cậu sẽ không nghe theo ý kiến của mình, hẳn là vẫn giữ liên lạc với Hoàng Hoa Sâm.
Cô không quan tâm Hoàng Hoa Sâm có chết hay không.
Cô chỉ quan tâm đến Tăng Thiên Hoa.
Cô không thể trơ mắt nhìn ông cậu yêu thương mình trở thành vật hi sinh trong cuộc đấu tranh chính trị dơ bẩn này được.
Nghĩ thế, cô mở máy tính của Tống Huyền ra, lên mạng tìm tin tức có liên quan tới Chu Cường.
Nhưng tất cả tin tức trên mạng đều nhất trí khen ngợi gã Chu Cường thoạt nhìn rất có phong thái của Bao Thanh Thiên này.
Dương Tử Mi lựa chọn một tấm ảnh chụp rõ ràng nhất, lấy ra quan sát. Vừa liếc nhìn đã phát hiện ánh mắt của gã ta rất chi là bất chính.
Cho dù một người có thể diễn xuất cao minh tới mức nào, người đó cũng không thể che dấu được ánh mắt trong suốt hay dơ bẩn.
Đương nhiên, người bình thường thì vẫn sẽ bị lừa bởi bề ngoài ngụy trang, nhưng lại không thể lừa gạt được thầy tướng có ánh mắt tinh tường như cô.
Người này đúng là tướng tá trung hậu, nhưng lòng dạ lại như lang sói!
Dương Tử Mi không khỏi cảm thán khi nhìn ảnh chụp của Chu Cường.
Hoàng Hoa Sâm làm đối thủ của một kẻ như vậy, đúng là có mấy phần khó khăn.
- Tiểu Mi, sao em lại có hứng thú với thị trưởng Chu vậy?
Tống Huyền đi tới, đúng lúc nhìn thấy cô đang nhập thần nhìn ảnh chụp Chu Cường, không nhịn được hỏi:
- Chẳng lẽ em muốn hợp tác với ông ta để xây dựng khu chung cư cho người vô gia cư sao? Xưa nay, ông cậu của em với ông ta vẫn có chút không hòa hợp.
- Không phải.
Dương Tử Mi lắc đầu:
- Em chỉ đang nghiên cứu xem ông ta là loại người nào mà thôi, sẽ gây uy hiếp nào tới ông cậu của em. Em đang tính một quẻ cho ông cậu, phát hiện năm nay ông có một kiếp nạn lớn. Mà kiếp nạn này, rất có khả năng là do Hoàng Hoa Sâm dẫn tới, còn Chu Cường là đạo diễn. Huống chi, hôm nay em vừa chơi xỏ mất hai trăm triệu của con gái Chu Khiết Oánh của ông ta. Tất nhiên, ông ta sẽ càng căm hận ông cậu của em nhiều hơn!
Thật ra thì, Dương Tử Mi hơi hối hận vì trận thách đố với Chu Khiết Oánh, mình đã hành động quá mức theo cảm tính, hơi hung ác.
Mình không có vốn liếng nào ở Quảng Nguyên, cho nên có thể phủi mông chạy. Nhưng mà, cả nhà ông cậu đều ở đây, nếu không thể lật đổ Chu Cường thì ông cậu sẽ gặp phiền phức lớn rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.