Chương 103: Thăm dò
Kinh Hồng
30/09/2017
Nhìn Thập Nhất vương tử của Tạp Cách Tra đã nằm bệt trên đất hấp hối vẫn khàn giọng hét lên và nhóm tôi tớ luống cuống tay chân không biết làm sao, Thanh Việt không khỏi nhíu hàng mi xinh đẹp.
“A
~”
“Tránh ra
~ mau cứu cứu ta
~”
Tiếng gào thê lương không ngừng, Thanh Việt nhìn gương mặt tiều tụy không chịu nổi, cùng nét mặt hoảng sợ vạn phần, càng nhìn nhìn càng thấy không thích hợp, nhưng trong chốc lát bé không rõ đây rốt cuộc là chuyện gì.
Thanh Việt thử thăm dò, dồn chút linh lực vào đầu ngón tay bắn tới mi tâm Thập Nhất vương tử Tạp Cách Tra, người vốn đang hấp hối kia cư nhiên lại kịch liệt chấn động, cứ như trong cơ thể hắn có thứ gì đó đang tranh đoạt.
“Đây là sao a?”
Nhìn phản ứng cổ quái trước mắt, mày Thanh Việt nhíu càng chặt.
Ngay lúc Thanh Việt định tiến hành thêm một bước điều tra, một tia quỷ dị mang theo mùi máu tươi ập tới làm Thanh Việt lập tức xoay người, nhưng đập vào mi mắt không hề có thứ gì.
Dựa vào trực giác nhạy bén, Thanh Việt vẫn có thể cảm nhận rất rõ, nguy hiểm đang rất nhanh hướng tới Thập Nhất vương tử.
Trong nháy mắt, một vòng phòng hộ bằng linh lực mà mắt thường không thể nhìn thấy vây chặt lấy Thập Nhất vương tử đang yếu ớt nằm trên mặt đất mặt người ta chém giết.
‘Lạch cạch’
Rõ ràng không nhìn thấy gì lại nghe được tiếng va chạm rất nhỏ.
Tâm tư nhóm tôi tớ đều tập trung lên người vương tử của bọn họ, không hề chú ý tới cảnh tượng quỷ dị này.
Nhưng thứ vốn không thể nhìn thấy kia, từ lúc dính phải linh lực của Thanh Việt, tuy người khác vẫn không thấy, tuy thứ kia rất nhanh biến mất nhưng Thanh Việt đã thấy được rất rõ.
Đó là một vật thể lờ mờ hình người, nhỏ cỡ một đứa bé 3 tuổi nhưng huyết nhục máu tươi đầm đìa hệt như vừa bị lột da.
Huyết quỷ hàng!
Dùng huyết nhục người sống cùng vong hồn tràn ngập oán hận tế luyện thành.
Đây là vu thuật!
Cư nhiên lại là vu thuật!
Thanh Việt không khỏi cắn răng, thứ này có vẻ rất thích bé, luôn tìm tới gây rối!
Hiện tại là thế nào đây?
Là hãm hại, hay thăm dò.
Có thể tưởng được, nếu Thanh Việt không phát hiện cùng ngăn cản huyết quỷ hàng này, như vậy Thập Nhất vương tử chết thảm trước mặt bé, sau đó, tất cả tôi tớ nơi này đều có thể làm chứng, Thập Nhất vương tử của Tạp Cách Tra bọn họ tử vong nhất định có quan hệ với Thanh Việt.
Bởi vì, vương tử điện hạ của bọn họ từ khi nhìn thấy Thanh Việt mới thất kinh gào lên kêu cứu.
Cho dù Tạp Cách Tra vương quốc cuối cùng vẫn không dám làm gì Thanh Việt, nhưng mà phiền toái tìm tới bé nhất định không ít.
Nhưng nếu Thanh Việt có năng lực ngăn cản huyết quỷ hàng giở trò, như vậy năng lực bé luôn che dấu sẽ bị bại lộ, là địch nhân của bé đương nhiên nắm phần biết người biết ta bách chiến bách thắng.
Nếu vậy tỷ lệ thăm dò có vẻ lớn hơn, nói cách khác, tên địch nhân đang ẩn mình trong bóng tối đã biết Thanh Việt có sức mạnh này, mục đích thực sự của lần này chẳng qua chỉ muốn thêm một bước xác nhận, hoặc thăm dò thực lực mạnh yếu của Thanh Việt mà thôi.
Suy nghĩ một hồi, Thanh Việt rốt cuộc thoát khỏi mớ hỗn loạn, suy đoán đại khái sự tình.
Thứ nhất, Thập Nhất vương tử sở dĩ biến thành dạng này cũng vì chính hắn xui xẻo, xảy ra tranh chấp ở chợ với bọn họ, địch nhân trong bóng tối kia đã nhân cơ hội dùng hắn để hãm hại Thanh Việt.
Thứ hai, người này đã tiến vào hoàng cung Tạp Cách Tra, có lẽ đang tránh xung quanh bọn Thanh Việt, lén lút quan sát bọn họ.
Thứ ba, địch nhân trong bóng tối kia xem ra khá hiểu biết Thanh Việt, ngay cả bí mật rất ít người biết tới cũng biết được, tuy không toàn diện nhưng có thể biểu hiện thế lực sau lưng hắn rất lớn mạnh.
Bởi vì đối với một hoàng tử vô cùng sủng ái của một đế quốc, muốn tìm hiểu bí mật không phải chuyện dễ!
Thứ tư, địch nhân trốn trong bóng tối kia có vẻ rất kiêng kị loại sức mạnh này của bé, bằng không sẽ không phiền toái dùng Thập Nhất vương tử tới thử.
Lúc này, phiến mộc đào phong ấn oan hồn trong không gian giới chỉ của Thanh Việt rung động ngày càng nhỏ, chứng minh địch nhân núp trong bóng tối đã li khai nơi này.
Chính là Thanh Việt vẫn còn vài chỗ không hiểu, nếu Ma Vu Sư kia thật sự là Hoàng Phủ Tĩnh Nghi, mà người này thực sự là nhi tử lọt lưới năm đó sau sự kiện tranh đoạt ngôi vị hoàng đế thất bại như lời suy đoán của bọn Tạp Ân, vì cái gì hết lần này tới lần khác tìm tới bé để gây rối?
Nhìn phiến mộc đào trong tay, suy nghĩ cẩn thận hết thảy, khóe miệng Thanh Việt hơi nhếch lên.
Địch nhân núp trong tối kia làm Thanh Việt bại lộ thực lực bản thân nhưng lại không bóc trần, mục đích là gì!
Trên đời này, có mấy người cố sức muốn thử bé như vậy? Lại có mấy người dám mạnh bạo dùng tánh mạng vương tử một quốc gia để thử? Lại có mấy người thống hận tới mức muốn dồn bé vào chỗ chết như vậy?
‘Tuy vẫn còn nhiều điểm chưa rõ, nhưng người trong bóng tối kia, chúng ta hẳn là rất nhanh được gặp mặt đi!’
……….
Trong một tòa cung điện trong hoàng cung Tạp Cách Tra.
Một người khoác áo choàng toàn thân, nhìn không ta bộ dạng, tuổi tác, chỉ có thể theo chiều cao mà phỏng đoán hắn hẳn là một nam tử rất trẻ tuổi.
Nam tử ăn mặc quái dị kia lúc này đang kính cẩn quỳ một gối xuống đất, chỉ có vài lọn tóc dài đen mướt không chịu trói buộc lộ ra khỏi vạt áo choàng.
Tiếng rên rĩ quyến rũ truyền ra từ tầng tầng lớp lớp màn che, càng tăng phần mê hoặc nhân.
Nam tử khoác áo choàng dường như không hề nghe thấy, không chút dao động quỳ ở nơi đó.
“Thế nào?”
Hồi lâu sau, một tiếng nói thanh nhuận từ bên trong lớp màn truyền ra.
“Trước kia chúng ta quả thực đã xem nhẹ nó.”
“Vậy sao.”
Người bên trong không nói thêm gì, không biết có phải đang suy tư hay không, hồi lâu sau, tiếng rên rỉ nhu mị tận xương thỉnh thoảng lại truyền ra, nam tử quỳ một gối lúc này mới chậm rãi đứng dậy rời đi.
……..
Hoàn chương 103.
“A
~”
“Tránh ra
~ mau cứu cứu ta
~”
Tiếng gào thê lương không ngừng, Thanh Việt nhìn gương mặt tiều tụy không chịu nổi, cùng nét mặt hoảng sợ vạn phần, càng nhìn nhìn càng thấy không thích hợp, nhưng trong chốc lát bé không rõ đây rốt cuộc là chuyện gì.
Thanh Việt thử thăm dò, dồn chút linh lực vào đầu ngón tay bắn tới mi tâm Thập Nhất vương tử Tạp Cách Tra, người vốn đang hấp hối kia cư nhiên lại kịch liệt chấn động, cứ như trong cơ thể hắn có thứ gì đó đang tranh đoạt.
“Đây là sao a?”
Nhìn phản ứng cổ quái trước mắt, mày Thanh Việt nhíu càng chặt.
Ngay lúc Thanh Việt định tiến hành thêm một bước điều tra, một tia quỷ dị mang theo mùi máu tươi ập tới làm Thanh Việt lập tức xoay người, nhưng đập vào mi mắt không hề có thứ gì.
Dựa vào trực giác nhạy bén, Thanh Việt vẫn có thể cảm nhận rất rõ, nguy hiểm đang rất nhanh hướng tới Thập Nhất vương tử.
Trong nháy mắt, một vòng phòng hộ bằng linh lực mà mắt thường không thể nhìn thấy vây chặt lấy Thập Nhất vương tử đang yếu ớt nằm trên mặt đất mặt người ta chém giết.
‘Lạch cạch’
Rõ ràng không nhìn thấy gì lại nghe được tiếng va chạm rất nhỏ.
Tâm tư nhóm tôi tớ đều tập trung lên người vương tử của bọn họ, không hề chú ý tới cảnh tượng quỷ dị này.
Nhưng thứ vốn không thể nhìn thấy kia, từ lúc dính phải linh lực của Thanh Việt, tuy người khác vẫn không thấy, tuy thứ kia rất nhanh biến mất nhưng Thanh Việt đã thấy được rất rõ.
Đó là một vật thể lờ mờ hình người, nhỏ cỡ một đứa bé 3 tuổi nhưng huyết nhục máu tươi đầm đìa hệt như vừa bị lột da.
Huyết quỷ hàng!
Dùng huyết nhục người sống cùng vong hồn tràn ngập oán hận tế luyện thành.
Đây là vu thuật!
Cư nhiên lại là vu thuật!
Thanh Việt không khỏi cắn răng, thứ này có vẻ rất thích bé, luôn tìm tới gây rối!
Hiện tại là thế nào đây?
Là hãm hại, hay thăm dò.
Có thể tưởng được, nếu Thanh Việt không phát hiện cùng ngăn cản huyết quỷ hàng này, như vậy Thập Nhất vương tử chết thảm trước mặt bé, sau đó, tất cả tôi tớ nơi này đều có thể làm chứng, Thập Nhất vương tử của Tạp Cách Tra bọn họ tử vong nhất định có quan hệ với Thanh Việt.
Bởi vì, vương tử điện hạ của bọn họ từ khi nhìn thấy Thanh Việt mới thất kinh gào lên kêu cứu.
Cho dù Tạp Cách Tra vương quốc cuối cùng vẫn không dám làm gì Thanh Việt, nhưng mà phiền toái tìm tới bé nhất định không ít.
Nhưng nếu Thanh Việt có năng lực ngăn cản huyết quỷ hàng giở trò, như vậy năng lực bé luôn che dấu sẽ bị bại lộ, là địch nhân của bé đương nhiên nắm phần biết người biết ta bách chiến bách thắng.
Nếu vậy tỷ lệ thăm dò có vẻ lớn hơn, nói cách khác, tên địch nhân đang ẩn mình trong bóng tối đã biết Thanh Việt có sức mạnh này, mục đích thực sự của lần này chẳng qua chỉ muốn thêm một bước xác nhận, hoặc thăm dò thực lực mạnh yếu của Thanh Việt mà thôi.
Suy nghĩ một hồi, Thanh Việt rốt cuộc thoát khỏi mớ hỗn loạn, suy đoán đại khái sự tình.
Thứ nhất, Thập Nhất vương tử sở dĩ biến thành dạng này cũng vì chính hắn xui xẻo, xảy ra tranh chấp ở chợ với bọn họ, địch nhân trong bóng tối kia đã nhân cơ hội dùng hắn để hãm hại Thanh Việt.
Thứ hai, người này đã tiến vào hoàng cung Tạp Cách Tra, có lẽ đang tránh xung quanh bọn Thanh Việt, lén lút quan sát bọn họ.
Thứ ba, địch nhân trong bóng tối kia xem ra khá hiểu biết Thanh Việt, ngay cả bí mật rất ít người biết tới cũng biết được, tuy không toàn diện nhưng có thể biểu hiện thế lực sau lưng hắn rất lớn mạnh.
Bởi vì đối với một hoàng tử vô cùng sủng ái của một đế quốc, muốn tìm hiểu bí mật không phải chuyện dễ!
Thứ tư, địch nhân trốn trong bóng tối kia có vẻ rất kiêng kị loại sức mạnh này của bé, bằng không sẽ không phiền toái dùng Thập Nhất vương tử tới thử.
Lúc này, phiến mộc đào phong ấn oan hồn trong không gian giới chỉ của Thanh Việt rung động ngày càng nhỏ, chứng minh địch nhân núp trong bóng tối đã li khai nơi này.
Chính là Thanh Việt vẫn còn vài chỗ không hiểu, nếu Ma Vu Sư kia thật sự là Hoàng Phủ Tĩnh Nghi, mà người này thực sự là nhi tử lọt lưới năm đó sau sự kiện tranh đoạt ngôi vị hoàng đế thất bại như lời suy đoán của bọn Tạp Ân, vì cái gì hết lần này tới lần khác tìm tới bé để gây rối?
Nhìn phiến mộc đào trong tay, suy nghĩ cẩn thận hết thảy, khóe miệng Thanh Việt hơi nhếch lên.
Địch nhân núp trong tối kia làm Thanh Việt bại lộ thực lực bản thân nhưng lại không bóc trần, mục đích là gì!
Trên đời này, có mấy người cố sức muốn thử bé như vậy? Lại có mấy người dám mạnh bạo dùng tánh mạng vương tử một quốc gia để thử? Lại có mấy người thống hận tới mức muốn dồn bé vào chỗ chết như vậy?
‘Tuy vẫn còn nhiều điểm chưa rõ, nhưng người trong bóng tối kia, chúng ta hẳn là rất nhanh được gặp mặt đi!’
……….
Trong một tòa cung điện trong hoàng cung Tạp Cách Tra.
Một người khoác áo choàng toàn thân, nhìn không ta bộ dạng, tuổi tác, chỉ có thể theo chiều cao mà phỏng đoán hắn hẳn là một nam tử rất trẻ tuổi.
Nam tử ăn mặc quái dị kia lúc này đang kính cẩn quỳ một gối xuống đất, chỉ có vài lọn tóc dài đen mướt không chịu trói buộc lộ ra khỏi vạt áo choàng.
Tiếng rên rĩ quyến rũ truyền ra từ tầng tầng lớp lớp màn che, càng tăng phần mê hoặc nhân.
Nam tử khoác áo choàng dường như không hề nghe thấy, không chút dao động quỳ ở nơi đó.
“Thế nào?”
Hồi lâu sau, một tiếng nói thanh nhuận từ bên trong lớp màn truyền ra.
“Trước kia chúng ta quả thực đã xem nhẹ nó.”
“Vậy sao.”
Người bên trong không nói thêm gì, không biết có phải đang suy tư hay không, hồi lâu sau, tiếng rên rỉ nhu mị tận xương thỉnh thoảng lại truyền ra, nam tử quỳ một gối lúc này mới chậm rãi đứng dậy rời đi.
……..
Hoàn chương 103.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.