Chương 20: Dĩ Nhiên Là Bối Bối.
Thiên Đường Không Tịch Mịch
07/04/2013
“Không thể nào, nếu như theo ngươi miêu tả thì cuối cùng giống như là Huyết Tâm Ảnh chiếm tiện nghi của Phong Dực a” một người trong đó nghi hoặc hỏi
“Ai biết được? tuy Huyết Tâm Ảnh cao cao tại thượng thế nhưng vẫn là nữ nhân a, nàng cô đơn tịch mịch bao nhiêu năm, có nhu cầu về phương diện này cũng là bình thường” có người mở miệng trêu đùa.
“Đúng a, đúng a, trong nhân loại có câu nói nữ nhân ba mươi như sói bốn mươi như hổ, tuổi của Huyết Tâm Ảnh so với nhân loại cũng xấp xỉ bốn mươi, cũng có thể hiểu được a” có người bắt đầu ồn ào.
“Phanh”
Thanh âm vang lên,cửa quán nặng nề rơi xuống, Bối Lệ Tháp lạnh lùng nhìn đám đông ồn ào nói “Ai chán sống thì nhắc lại”
Trong tửu quán nhất thời an tĩnh, không khí có chút quỷ dị,có người từ lúc cửa mở ra đã nhìn thấy Huyết Tâm Ảnh, người nào cũng toát mồ hôi, nhanh chóng chuồn đi, sợ hãi bà cô này tìm đến gây phiền toái.
Không đầy một lát, tửu quán đang chật ních trở nên hoàn toàn vắng vẻ.
Bối Lệ Tháp vào phòng hỏi “Cô cô tại sao không cho ta giáo huấn những gia hỏa mồm đầy phân kia, thật sự là đáng giận mà”
“Lời đồn như gió không ngừng, nếu ngươi giáo huấn bọn chúng, chỉ làm cho lời đồn càng nhiều hơn, không cần quan tâm đến nó, qua đoạn thời gian là lắng xuống” Huyết Tâm Ảnh nói.
Bối Lệ Tháp gật đầu chần chừ mở miệng “Cô cô, tên khốn kia có làm sao không? Ngày mai ta vẫn muốn cùng hắn tiến hành tỷ thí đã được ước định từ năm năm trước a”
Huyết Tâm Ảnh hơi nhíu mày, theo lý mà nói ma khí phệ tâm thực cốt không để cho hắn bị hôn mê, một chiêu tối âm tàn đó chỉ gây đau đớn đến tận xương tủy mà thôi còn ý thức vẫn thanh tỉnh, không có khả năng hôn mê. Nhưng mà gia hỏa nọ chịu đau đớn một lát thì bất tỉnh nhân sự, thật là kỳ quái.
“Đừng lo, đến ngày mai là hắn không còn việc gì” Huyết Tâm Ảnh nói.
“Nga, vậy có ảnh hưởng đến thực lực của hắn không?” Bối Lệ Tháp hỏi.
Huyết Tâm Ảnh kinh ngạc nhìn chằm chằm Bối Lệ Tháp cười hỏi “Ngươi muốn thắng hay là muốn thua?”
Bối Lệ Tháp hờn dỗi dậm chân nói “Cô cô, ta đương nhiên là muốn thắng, bất quá ta cũng không muốn thắng người bệnh, ta muốn hắn thua tâm phục khẩu phục”.
“Hóa ra là như vậy, cô cô còn tưởng rằng … Ha hả ngươi yên tâm, sẽ không ảnh hưởng đến thực lực của hắn” Huyết Tâm Ảnh vỗ vỗ đầu Bối Lệ Tháp, đối với cô cháu gái này nàng yêu thương như là con đẻ.
Kỳ thật khi Phong Dực được người đưa về phủ thì hắn đã tỉnh, trong thân thể hắn luồng khí tức âm lãnh và năng lượng do Định Thần châu phát ra lúc trước còn đấu đá nhau giờ đã không thấy, tựa hồ như chưa từng phát sinh ra chuyện gì.
“A, ta làm sao lại biết hạt châu tên là Định Thần Châu?” Phong Dực nghĩ thầm, hắn tập trung suy nghĩ, một vài đoạn tin tức bắt đầu loáng thoáng hiện ra, tựa hồ như một bộ phận ý niệm lúc trước bị hút vào định thần châu bây giờ dung hợp vào.
Định thần châu … ý niệm …. Pháp trận … thiên thần…ma … không gian âm dương.
Phong Dực không biết nói gì, đoạn tin tức này quá mức rời rạc, căn bản không có khả năng suy đoán toàn bộ.
Đúng lúc này Dạ Ma Vương đẩy cửa bước vào.
“Làm sao lại đi đắc tội với Huyết Tâm Ảnh? Ta xem nàng nể mặt ta nên mới hạ thủ lưu tình” Dạ Ma Vương vừa đi vào đã nói, chuyện này bên ngoài đã đồn đãi ầm lên, tiểu tử thúi này thật có phong phạm của lão tử năm đó, có lá gan đi chiếm tiện nghi của Huyết Tâm Ảnh.
“Ta làm sao biết đó là nàng. Hơn nữa không phải ta đắc tội với nàng, là vị đại tỷ đó phi lễ với ta, lão tử ngươi phải làm cho rõ ràng” Phong Dực tức giận nói, hắn thật sự không biết tại sao lại nằm trong lòng Huyết Tâm Ảnh.
“Chỉ bằng vào tiểu tử ngươi, Huyết Tâm Ảnh chẳng lẽ đi phi lễ với ngươi? Nhớ ngày đó ta … khụ khụ …” Dạ Ma Vương tất nhiên là không tin, chỉ là không nói ra, tuy rằng chuyện ngày trước hắn bị Huyết Tâm Ảnh truy đuổi là bí mật được công khai, nhưng trước mặt nhi tử cũng phải giữ gìn tôn nghiêm của mình.
“Ta sao biết được, nói không chừng nàng ấy thấy khó chịu? lão đầu tử ngươi cũng biết, Huyết Tâm Ảnh là nhân vật cùng cấp với ngươi, đều là thập nhị dực tử ma, ta có thể phi lễ nàng sao?” Phong Dực nói.
Dạ Ma Vương thầm nghĩ, cũng đúng a, nếu Huyết Tâm Ảnh không muốn, chỉ bằng vào thực lực tiểu tử thúi này mà muốn bá vương ngạnh thương cung sao (DG : nôm na là hấp diêm ý mà ^.^), sợ rằng còn chưa chạm được vào chéo áo nàng đã bị chặt tay chặt chân, thật sự Huyết Tâm Ảnh coi trọng tiểu tử này sao? Dạ Ma Vương nghĩ vậy trong lòng thấy ghen tị, nguyên lai nàng ta muốn trâu già gặm cỏ non a.
**********
“Cộc cộc cộc” lúc trời vừa hửng sáng thì cửa phòng Phong Dực vang lên tiếng gõ cửa.
Cửa vừa mở, Tra Lý, anh em Bối Tất Ngũ Tư lắc mình đi vào.
“Thế nào?” Phong Dực ngồi trên ghế rót một chén trà nóng nhấp một ngụm.
“Sau khi nghi lễ tế tự kết thúc hắn cùng với đệ đệ uống rượu tại tửu quán, sau đó mấy vị đệ đệ rời đi, mà hắn thì một mình đi về một khu nhà phổ thông ở phía đông, sau đó …” Tra Lý nói đến đây nétt mặt đột nhiên trở nên kỳ quái.
“Sau đó một nam nhân ma tộc ra mở cửa, nhào vào lòng ngực hắn, sau đó bọn họ …ọe…” Tra Lý nói đến đây thì nôn khan một tiếng, hai tay khua lên làm tư thế đang hôn môi.
“Phốc” Phong Dực phụt miếng nước trà vừa nhấp xong, ngây người cả buổi.
“Các ngươi chắc chắn ?” một lúc sau Phong Dực mới hỏi.
Ba người đồng thời gật đầu, Tra Lý nói “Mạc Da bây giờ còn đang ở đó canh gác”
“Hắc hắc thật không ngờ a, thanh niên đệ nhất ma tộc Mễ Lặc dĩ nhiên là bối bối a” (DG : gay ý mà ) Phong Dực cười quái dị nói, nghĩ tới cảnh Mễ Lặc cùng một nam tử hôn môi, thậm chí XXX, hắn không khỏi thấy lạnh người, buồn nôn.
“Được rồi,bản thiếu gia muốn làm cho hắn cảm thấy khó chịu, chuyện này có thể lợi dụng được hay không” Phong Dực nói.
Tròng mắt huynh đệ tinh linh tộc Bối Tất và Ngũ Tư loạn chuyển, Bối Tất mở miệng “Phong thiếu, dùng chuyện này có thể bôi nhọ danh dự hắn, hôm nay không phải là đại hội tỷ thí của thanh niên ma tộc sao? Chúng ta có thể bắt tiểu tình nhân của hắn …”
“Sau đó khi hắn đang tỷ thí chúng ta cho hắn chứng kiến tiểu tình nhân của hắn đang bị ô nhục....” Ngũ Tư tiếp lời.
“Không sai, tốt nhất lột hết quần áo của tiểu tình nhân hắn để cho mấy bác gái ma tộc hảo hảo hầu hạ hắn, hắc hắc…” Bối Tất tiếp tục nói.
“Dừng” Phong Dực hô lên, hắn dùng ánh mắt sợ hãi nhìn chằm chằm hai huynh đệ Bối Tất Ngũ Tư, vài giây sau đột nhiên cười ha hả nói “Tốt, quả nhiên đủ đê tiện vô sỷ, cứ thế mà làm”
****************
Đại hội tỷ thí thanh niên ma tộc kỳ thực cũng chính là sự tranh đấu giữa tam đại ma vương, tỷ thí đều là tuấn kiệt của ba phái ma tộc tuyển chọn ra, đều là ma tộc cao đẳng.
Đại hội tỷ thí được tiến hành trước Thiên Ma Điện, hàng nghìn vạn ma tộc bị hấp dẫn cùng đến, chỉ hơi kém hơn so với ngày tế tự hôm qua, cũng vì vậy mà kẻ thắng trong cuộc tỷ thí cũng vang danh khắp ma tộc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.