Chương 170: Hợp tác.
Thiên Đường Không Tịch Mịch
08/04/2013
Phong Dực nhìn Tần Tiềm không khỏi chăm chú thêm, có thể từ bên trong Đông Hải long cung trộm ra Bích Hải Long Hồn tửu, bằng vào điều này hắn coi như nhận được sự kính trọng của Phong Dực . Vì tăng cường cảnh giới cam chịu sự nguy hiểm tánh mạng, loại chấp nhất này cũng không phải người bình thường có thể có được. Có lẽ đây là nguyên nhân trọng yếu hắn tấn chức lên cảnh giới Đạo Thần. Không có ý chí vươn lên, dũng khí không màng đến sinh tử, tuyệt không có khả năng đạt được thành tựu này.
Phong Dực không khách khí mở ra một vò Bích Hải Long Hồn tửu, một mùi rượu tinh khiết, thơm mát , nhất thời lại bay ra một cỗ hương khí đặc biệt liền khiến cho Phong Dực cùng Tần Tiềm từ từ nhắm hai mắt lại, vẻ mặt mê say, hai lỗ mũi lai không ngừng được kích thích, làm cả hai lộ ra một bộ dạng thèm nhỏ dãi.
Thật lâu sau, Phong Dực mới than nhẹ một tiếng, mắt nhìn về phía vò rượu, hai mắt nhất thời bắn ra quang mang kinh ngạc nói : “ Bích Hải Long Hồn tửu không hổ là Bích Hải Long Hồn tửu, thì ra là thế “
Tần Tiềm nghe vậy nhìn lại, liền thấy được trong làn Bích Lam tửu thủy có gì đó đang rung động, bên trong hiện ra hình ảnh một con rồng đang giương nanh múa vuốt, kỳ diệu vạn phần.
Phong Dực đem rượu đổ vào hai chén ngọc, hai ngón tay khẽ điểm, trong hai chén rượu đồng thời hiện ra một Long ảnh.
“Tuyệt”. Phong Dực cười ha hả một tiếng, đem chén rượu một hơi uống hết, chỉ cảm thấy thư thái vô cùng, giống như cưỡi một con rồng bay lượn trên trời mà phía dưới lại là biển xanh.
Tần Tiềm cũng uống một ngụm, ngồi rung đùi đắc ý không thôi, may mà không xuất ra cả hai vò, lưu lại một vò thật tốt.
“ Tần tiền bối rượu này thật tuyệt, ta uống một chén coi như đã nợ người một phần nhân tình, có việc gì ngươi cứ nói đi” Phong Dực cười nhìn Tần Tiềm nói.
“Hảo, tiểu tử ngươi thật sảng khoái, ta đây cũng cứ việc nói thẳng, cái…kia, buổi tối hôm đó ngươi dùng một chiêu đó ta đánh bại, ta đã suy nghĩ cả trăm lần nhưng cũng không thể giải đáp được, coi như ngươi có là cửu tinh chiến thần, cũng không thể nào trong một chiêu đánh bại ta được.” Tần Tiềm ánh mắt sáng ngời, nếu cái nghi hoặc này không được giải đáp thì có lẽ thành tựu cả đời này của hắn không thể nào tiến thêm được nữa.
Phong Dực cười hắc hắc, nói : “ Tần tiền bối không cần nản lòng, kỳ thật ta hôm đó cũng chỉ là nhất thời chiếm tiện nghi mà thôi, bởi vì trên người ngươi đã bị dính một loại phấn hoa mà mùi phấn hoa này nhất thời rất khó tẩy đi, có thể bảo tồn đến mấy tháng, vì vậy mà ẩn nhãn thuật của ngươi đối với ta mà nói là không có gì uy hiếp, cho tới việc ta lấy hai ngón tay tiếp ngươi một kích toàn lực hoàn toàn là do thể chất của ta và người thường khác hẳn nhau. Bất quá ta cũng phải toàn lực mới tiếp được một kích kia , thật ra lúc ấy ta cũng không ổn.”
Tần Tiêm bừng tỉnh đại ngộ, cười ha ha đứng lên, giờ thì hắn đã thông suốt, không phải là thực lực hắn không đủ, mà tại tên tiểu tử này quá mức nghịch thiên đi.
“Tiểu tử, vậy ngươi rốt cuộc hiện tại đã đạt tới cảnh giới gì rồi” Tần Tiềm hỏi
“Ân, đại khái đã đạt tới bát tinh hoặc cửu tinh thần mục sư”. Phong Dực nhún nhún vai nói . Sau khi đạt tới cảnh giới thập nhị dực tử ma, trong cơ thể ma lực chuyển hóa hoàn toàn thành quang minh thánh lực nên cuối cùng nói chung là cửu tinh thần mục sư.
“Khó trách, lão phu thua không oan. Cửu tinh thần mục sư chỉ sợ chỉ có Thần Điện thánh chủ mới có thực lực bậc này.” Tần Tiềm đã gở bỏ được hoàn toàn khúc mắc trong lòng.
Phong Dực cười cười , theo hắn biết Thần Điện thánh chủ thực lực hẳn là đã vượt qua cửu tinh thần mục sư, thật sự tới cảnh giới gì hắn cũng không biết, có lẽ tương đương thực lực Thần vương.
“ Tần tiền bối người cùng Khắc Lạp Tư Đế tông chủ đã hòa hảo sao.” Phong Dực đột nhiên cười hỏi.
“ Không sai, buổi tối sau khi bị ngươi đánh bại ta gần như sụp đổ, là nàng tìm được ta giải thích cho ta sự việc trước đây, là ta vẫn trách lầm nàng. Ha hả, con người chính là kỳ quái như vậy đó, lúc trước ta tự cho là mình đúng, như thế nào cũng không chịu tin nàng, nhưng khi ta sụp đổ mới nhận ra chính mình. Nói đến ta còn phải cảm ơn tiểu tử ngươi đó.” Tần Tiềm cười hai tiếng rồi thở dài một hơi.
“ Vậy ta phải chúc mừng tiền bối và Khắc Lạp Tư Đế tông chủ trăm năm hạnh phúc rồi, Tần tiền bối có hay không tính toán trở lại Như Ý Tông?” Phong Dực cười nói.
Tần Tiềm lắc đầu nói:” Như Ý Tông là nỗi đau trong lòng của ta, vô luận thế nào ta cũng không quay về.”
“Vậy Khắc Lạp Tư Đế tông chủ phải làm sao giờ?” Phong Dực nghi hoặc hỏi.
“Nàng định chờ qua hai năm Như Ý Tông ổn định, liền tìm người tiếp nhận vị trí rồi cùng ta tiêu dao thế gian.” Tần Tiềm trong ánh mắt nổi lên sự ôn nhu, tiếp sau đó tựa cười mà như không cười nhìn Phong Dực nói:” Tiểu tử, ta đây hai năm cũng không biết đi đâu, cảm thấy cuộc sống của ngươi khẳng định rất đặc sắc, không bằng ta ở bên cạnh ngươi xem náo nhiệt a.” Truyện "Dị Thế Ma Hoàng "
Phong Dực kinh dị nhìn Tần Tiềm , này đây là đạo tặc thần cấp a, nếu có thể ở lại bên cạnh hắn thì hắn cầu còn không được nữa là.
“ Tiểu tử, ngươi hoài nghi lão phu ở bên cạnh ngươi là có mục đích xấu sao?” Tần Tiềm nhăn mặt hỏi.
“ Làm sao có, Tần tiền bối nếu có thể lưu lại ta tất nhiên là vạn phần hài lòng” Phong Dực cười nói.
“Như vậy là quyết định rồi “ Tần Tiềm không cho Phong Dực cơ hội phản bác.
Phong Dực hừ hừ hai tiếng, lưu lại thì lưu lại, thiếu gia ta còn có thể đuổi ngươi sao? Đáy lòng cũng là cười như nở hoa, đạo thần cao thủ a, ngốc tử mới đuổi ngươi đi.
Khi Cách Lôi Đặc gia chủ tìm đến cửa một lần nữa, Phong Dực cũng không kinh ngạc, lão tiểu tử thân là gia chủ Khổng Tước gia tộc không thể không có chút bổn sự.
Bất quá so với dự đoán của Phong Dực có điểm không khớp chính là Cách Lôi Đặc sau khi ngồi xuống, cũng là cùng hắn tha thiết nói việc nhà, giống như là một người trưởng bối hiền lành vậy, căn bản không đề cập tới việc nhờ hắn dẫn đi gặp công chúa thần tộc nói chuyện. Bất quá nếu hắn không đề cập tới, Phong Dực cũng tự nhiên để hắn dẫn dắt cuộc trò chuyện, coi như so ai tính nhẫn nại cao hơn.
Ước chừng trời đã gần tối, Phong Dực nhớ tới buổi tối còn phải vì Cầm Nhất Tiếu khu trừ ma khí, liền muốn tiễn khách.
“ Phong mục sư, khi lần đầu nhìn thấy ngươi ta chỉ biết ngươi không phải là người bình thường.” Đúng lúc này Cách Lôi Đặc đột nhiên nói.
“Nga, gia chủ thật đúng là tuệ nhãn biết nhìn anh hùng a.” Phong Dực hắc hắc cười nói, biết hắn nhịn không được, cũng liền nghe một chút xem hắn muốn nói những cái gì.
“ Kỳ thật ta lần này tìm đến Phong mục sư, là muốn cùng Phong mục sư nói một việc thập phần trọng yếu.” Cách Lôi Đặc lơ đễnh nói
“ Chuyện gì?” Phong Dực nhướng mày hỏi.
“ Ta muốn cùng Phong mục sư hợp tác” Cách Lôi Đặc phất tay thiết hạ cấm chế rồi nói.
“ Hợp tác?” Phong Dực nhướng mày , so với mình dự tính có chút không khớp, xem ra có biến cố xảy ra rồi.
“ Đương kim Hoàng Đế Kim Ưng đế quốc tàn bạo, bất nhân, mặc dù ngoài mặt tỏ vẻ nhân từ, nhưng những việc hắn làm khiến mọi người oán trách, quỷ thần công phẫn , Khổng Tước gia tộc ta ngàn năm qua bị các đời hoàng đế nắm giữ tính mạng, làm nhiều việc khiến trời xanh phẫn nộ, nhưng lần này Ưng Dương lão thất phu kia lại muốn ta tới đối phó ngươi, việc này thật khiến ta không chịu nổi.” Cách Lôi Đặc làm một bộ dạng rất đau lòng, giống như nói ra những lời đại nghịch bất đạo này là chỉ vì Phong Dực. Truyện "Dị Thế Ma Hoàng "
Phong Dực nghe vậy trong lòng chấn động, Khổng Tước gia tộc được các hoàng đế Kim Ưng đế quốc coi trọng, quyền thế khuynh thiên, rất nhiều người đều hoài nghi vì sao Khổng Tước gia tộc không làm phản, tại sao các đời hoàng đế lại tín nhiệm Khổng Tước gia tộc như thế, xem ra trong chuyện này còn có ẩn tình.
“ Ha hả thật không ? Bổn thiếu gia cùng gia chủ không thân cũng chẳng quen, gia chủ hậu đãi như thế, thật khiến bổn thiếu gia cảm động đến rơi lệ a “ Phong Dực ha hả cười nói, trong lòng lại cảm thấy buồn cười, lão gia hỏa này vẫn tìm cách kéo quan hệ a.
“ Như thế nào là không quen không biết ? Đại ca đã chết của ta cùng Phong mục sư kết nghĩa huynh đệ, mà chất nữ của ta cũng coi ngươi như người thân, quan trọng là Ny Á nha đầu kia một lòng dành hết tình cảm cho ngươi, ta làm sao có thể trơ mắt nhìn Ưng Dương lão thất phu kia làm hại ngươi được” Cách Lôi Đặc vẻ mặt giận dữ nói.
Không biết xấu hổ ! Thật không biết xấu hổ a ! Da mặt lão dầy như vậy Phong Dực xem đủ rồi.
“Như thế bổn thiếu gia phải đa tạ gia chủ rồi, bất quá không biết gia chủ tính toán hợp tác cùng ta như thế nào?” Phong Dực cũng chẳng muốn phí nước miếng cùng hắn liền hỏi.
“ Ta đem toàn bộ tài nguyên của Khổng Tước gia tộc cho ngươi sử dụng, mà ngươi liên hợp Thần Điện, Thần tộc, Thanh Mộc gia tộc, Băng Phong cốc ủng hộ ta, chờ ta giải trừ được thủ đoạn mà Ưng Dương nắm giữ tính mạng Khổng Tước gia tộc, liền phản hắn, đến lúc đó Thần Điện, Thần tộc, Thanh Mộc gia tộc, Băng Phong cốc chỉ cần ra mặt giải thích, nói vậy không ai dám nói Khổng Tước gia tộc ta phản quốc” Cách Lôi Đặc cười lạnh nói.
“ Hắc hắc , ta nói này thân ái gia chủ, ích lợi phân phối rất không cân đối, bổn thiếu gia ta khó có thể nhận a, ngươi phải biết rằng muốn thuyết phục Thần Điện bảo thủ liên hợp với Thần tộc cùng hai đại gia tộc lánh đời, chuyện này cũng không dễ dàng. Hơn nữa theo lời ngươi Khổng tước gia tộc cho ta sử dùng toàn bộ tài nguyên nhưng ta là người ngoài nên căn bản không rõ lắm, ngươi đây không phải là ký ngân phiếu khống sao?” Phong Dực cười tủm tỉm nhìn Cách Lôi Đặc, nguyên lai lão gia hỏa này có chủ ý này a. Truyện "Dị Thế Ma Hoàng "
“ Vậy theo Phong mục sư Khổng Tước gia tộc ta nên trả đại giới gì đây?” Cách Lôi Đặc trong lòng vui vẻ, Phong Dực yêu cầu đại giới điều này đại biểu có khả năng hợp tác. Mặc kệ hắn đưa ra yêu cầu gì, đều đáp ứng hắn, đợi giải trừ xiềng xích mang trên người Khổng Tước gia tộc nghìn năm cùng đoạt được toàn bộ Kim Ưng đế quốc thu hoạch như vậy mà nói hắn nói điều kiện gì cũng không quá.
“ Bổn thiếu gia hỏi trước hai vấn đề, nếu như gia chủ thành tâm trả lời, hết thảy đều có thể nói chuyện, còn không thành tâm, như vậy hợp tác cũng không cần nói lại.” Phong Dực thản nhiên nói.
Cách Lôi Đặc trong lòng do dự, biết vấn đề mà Phong Dực muốn hỏi nhất định không đơn giản nhưng hắn vẫn gật đầu.
“Lam lão là ai?” Phong Dực khóe miệng lộ ra một tia quỷ dị mỉm cười hỏi.
Cách Lôi Đặc cả người chấn động, kinh dị nhìn Phong Dực, hắn như thế nào biết Lam lão ? Đây là bí mật lớn nhất của Khổng Tước gia tộc cùng Kim Ưng gia tộc, có thể nói số người biết Lam lão tồn tại cũng không quá mười ngón tay.
"Đừng hỏi bổn thiếu gia làm sao mà biết được, ta chỉ muốn đáp án." Phong Dực thấy Cách Lôi Đặc tựa hồ muốn mở miệng hỏi liền thản nhiên nói.
Cách Lôi Đặc cười khổ một tiếng, suy nghĩ có chút mơ hồ.
Lam lão tồn tại có thể nói là nguyên nhân khiến Khổng Tước gia tộc trở thành Kim Ưng đế quốc đệ nhất đại gia tộc, nhưng cũng là đầu sỏ làm Khổng Tước gia tộc bị quản chế bởi Kim Ưng gia tộc.
Căn nguyên sự tình là từ một ngàn năm về trước.
Cách Lý Lạp Lý thành là một thành nhỏ ở biên cảnh phía nam của Thiên Lang đế quốc, bởi vì tiếp giáp với Hắc Thổ vương quốc cùng với Tạp Mạc công quốc, sông Hoài Sa vắt ngang qua đại lục cũng chảy qua đây, xuyên qua Tạp Kỳ Lạp liên hợp vương quốc rồi sau đó nhập vào Đông Hải, cho nên giao thông đường thủy thông suốt bốn phương. Mặc dù là thành phố nhỏ nhưng dị thường phồn hoa.
Cách Lý Lạp Lý thành thành chủ Đa Long đại nhân lúc này đang xuân phong đắc ý, hắn vốn là tôn thất đệ tử của Thiên Lang đế quốc, chỉ bất quá cách xa trực hệ huyết thống hoàng tộc tằng tổ phụ tám trăm năm trước. Bất quá ông trời đối với hắn cũng không tệ, thông qua việc không tiếc vốn đối với công chúa Thiên Lung cực kỳ tham tiền lại được đương kim hoàng đế Thiên Lang đế quốc sủng ái bỏ ra rất nhiều kim tệ, cuối cùng hắn cũng được điều đến cái thành nhỏ sung túc, béo bở này đảm nhiệm chức thành chủ. Ngắn ngủi trong vòng nữa năm, chỉ riêng thu nhập từ thuế hắn liền thu hồi đủ vốn, về sau cuộc sống của hắn sẽ là những tháng ngày tươi đẹp.
“Thành chủ đại nhân, Khổng lão gia tử đến, Muốn đại nhân ngài nộp lên tiền thuế năm nay.” Một hộ vệ đi đến nói với Đa Long đang thảnh thơi uống trà.
“Khổng lão gia tử? Khổng lão gia tử là ai? Hắn dám yêu cầu bổn thành chủ nộp thuế?” Đa Long ngạc nhiên đứng dậy nói.
“Ách, đại nhân ngài không biết?” Tên hộ về này vẻ mặt kinh ngạc, bất quá hình như là vì Đa Long không biết Khổng lão gia tử là ai mà kinh ngạc.
“Phanh” một tiếng, Đa Long vỗ bàn, chén trà trên bàn đều nhảy dựng lên, hắn tức giận nói: “Bổn thành chủ không cần biết? Thành Cách Lý Lạp Lý này là lãnh địa của bổn thành chủ, tiền thu thuế cũng là của bổn thành chủ, mau mau trói tên to gan lớn mật kia đem lại đây.” Tên hộ vệ ngơ ngác nhìn thành chủ giống như gặp quỷ.
Đa Long cũng tuyệt không phải là kẻ ngu dốt, lửa giận qua đi đột nhiên ý thức được có chút không quá thích hợp, tên hộ vệ trước mặt này nguyên bản là hộ vệ bên trong thành chủ phủ, nghe nói làm hơn mười năm, làm sao ngay cả Cách Lý Lạp Lý thành ai là lão đại cũng không biết? Thế mà lại chạy đến bẩm báo có người đến muốn thu tiền thuế.
“Chuyện này rốt cuộc là sao? Ngươi kể lại cho bản thành chủ.” Đa Long chế trụ cảm xúc nói.
“Thành chủ đại nhân chẳng lẽ không biết chín phần tiền thuế của Cách Lý Lạp Lý thành phải nộp lên trên cho Khổng lão gia tử?” Tên hộ vệ bất khả tự nghị (khó tin) hỏi.
“Cái gì? Thúi lắm, tiền thuế của bản thành chủ vì sao phải nộp cho Khổng lão gia tử này?” Đa Long lại không chế không được lửa giận của mình rống lớn nói. Đối với việc thiên tâm vạn khổ mới đến được vị trí thành chủ Cách Lý Lạp Lý thành của hắn mà nói, việc này quả thực là muốn mạng già của hắn.
“Đại nhân, mấy ngàn năm tới nay đều là như vậy a. Từ lúc Thiên Lang đế quốc mới lập quốc, Cách Lý Lạp Lý thành chín thành thu nhập từ thuế nhất định phải nộp lên Khổng phủ, đây chính là quy củ do thái tổ lập ra.” Hộ vệ ngơ ngác nói.
“A, đâu có lý nào như vậy.” Đa Long đột nhiên nghĩ ra cái gì chạy vào trong phòng, lấy ra văn kiện hoàng đế bệ hạ ủy nhiệm, lúc ấy rất kích động căn bản không có nhìn kỹ.
“Trời ạ, tại sao lại có thể như vậy?” Đa Long thân thể mềm nhũn, tê liệt ngồi dưới đất, phí tổn trong kế hoạch của hắn đối với Thiên Lung công chúa là rất lớn, bên trong văn kiện, một cái điều lệ không nhìn nổi đích xác có nói chín thành thuế thu từ Cách Lý Lạp Lý thành phải nộp cho Khổng phủ. Khó trách. Khó trách lúc thành chủ tiền nhiệm giao ra thành chủ đại ấn, vẻ mặt như trút được gánh nặng, còn dùng ánh mắt đáng thương nhìn chính mình, buồn cười là lúc ấy chính mình còn tưởng rằng là hắn ghen tị.
Khổng lão gia tử một thân mộc mạc trường bào tiếp nhận kim hạp từ trong tay của thành chủ vẻ mặt đang tái nhợt, ha ha chắp tay tạ ơn xong, liền thu vào bên trong không gian giới chỉ, ra khỏi thành chủ phủ. Kim hạp này không có thiết lập bất kỳ cái gì trói buộc thân phận, ai lấy được đều có thể đem tiền lấy đi. Hắn mau chóng đem kim tệ bên trong chuyển vào bên trong kim hạp của tông môn, như vậy công lao của hắn đối với Khổng phủ có khả năng tích lũy viên mãn, hậu duệ đời sau liền có khả năng gia nhập tông môn nội môn đệ tử, thực sự trở thành gia tộc nhìn xuống chúng sinh.
Khổng lão gia tử ngồi trên một chiếc xe ngựa mộc mạc, tuy rằng Khổng gia, tài phú trong tay cũng có chút kinh người, nhưng tông môn lại cấm tiêu xài xa hoa, lại nghe nói bên trong nội môn, tiểu thư cùng thiếu gia rất có khả năng giá lâm đến thành Cách Lý Lạp Lý này nên hắn tự nhiên càng thêm cẩn thận. Vạn nhất làm tức giận tiểu thư thiếu gia khiến tử tôn đời sau không vào được tông môn vậy hắn chính là tội nhân thiên cổ của Khổng gia.
Đang lúc Khổng lão gia tử nhắm mắt dưỡng thần, đột nhiên phát hiện phát hiện xe ngựa bắt đầu xóc nảy lên, hắn trong lòng cả kinh, lòng bàn chân nhất điểm, trong tay chém ra một đạo lam sắc đấu khí phá hủy đỉnh xe ngựa, sau đó cả người phóng lên cao. Chỉ là khi thân người còn tại không trung, ngực đột nhiên bị một trận xé rách đau đớn, sau đó rơi xuống như đạn pháo, đập vào phía dưới mặt cỏ làm bùn đất văng khắp nơi.
Khổng lão gia tử phun ra một ngụm máu tươi, ngẩng đầu, lại phát hiện người phu xe trung thành và tận tâm của chính mình lại biến thành một đại hán râu quai nón hung ác.
“Ngươi, ngươi là ai? Ngươi biết thân phận lão phu?” Khổng lão gia tử lạnh lùng nói.
“Đương nhiên, là một con chó được Không Diệp Tông nuôi, ta Ba Ba Thác tất nhiên là biết.” Đại hán âm lãnh cười nói.
“Ba Ba Thác! Ngươi chính là … nghiệt chủng bị Không Diệp Tông đuổi giết.” Khổng lão gia tử thất kinh kêu lên.
Nụ cười của Ba Ba Thác trở nên vặn vẹo, cự kiếm trong tay xuất ra một đạo duệ kiếm đấu khí hình chữ thập làm Khổng lão gia tử phân thây đương trường.
Ba Ba Thác gỡ xuống không gian giới chỉ của Khổng lão gia tử, ở bên trong tìm được một lượng lớn tài liệu, ma tinh thạch, còn có kim hạp chứa ba nghìn vạn kim tệ vừa rồi, hắn tất nhiên không khách khí.
Ngày thứ hai, Cách Lý Lạp Lý thành xảy ra một đại sự khiến tất cả mọi người khiếp sợ, Khổng phủ tồn tại mấy ngàn năm ở Cách Lý Lạp Lý thành trong một đêm bị nguời ta huyết tẩy, toàn bộ bao gồm hộ vệ và hạ nhân ở bên trong, sáu trăm người, không ai sống sót, vết máu như suối nước từ phủ chảy ra, đem cả đường cái nhuộm thành đỏ tươi.
Kỷ Nhược Hàm lụa trắng che mặt, cùng tông môn Ngũ trưởng lão đi vào trong thành Cách Lý Lạp Lý, đang muốn đi tới Khổng phủ, lại đột nhiên nghe thấy sự tình đêm qua Khổng phủ bị huyết tẩy. Nhất thời sắc mặt đại biến.
“Nhất định là do tên nghiệt chủng Ba Ba Thác này làm, hắn đang trả thù, trong khoảng thời gian này, cứ điểm ở thế tục của Không Diệp Tông ta liên tiếp bị huyết tẩy, mà đệ tử vây sát tên nghiệt chủng này cũng tốp năm tốp ba mất tích, khẳng định là bị nghiệt chủng kia ép hỏi cứ điểm thế tục của Không Diệp Tông sau đó giết người diệt khẩu, thủ đoạn thật ngoan độc a.” Ngũ trưởng lão tức giận đến sắc mặt xanh mét, hắn nói Ba Ba Thác ngoan độc, nhưng cũng không ngẫm lại chính mình đối với Ba Ba Thác có bao nhiêu ngoan độc, lợi dụng mẫu thân cùng nữ nhân áp chế hắn, lợi dụng xong liền giết chết nữ nhân của hắn hơn nữa ngay cả hắn cũng muốn giết, chuyện này tính như thế nào đây?
“Ngũ trưởng lão, cứ điểm thế tục của Không Diệp Tông gần Cách Lý Lạp Ly thành nhất ở đâu?” Kỷ Nhược Hàm vè mặt bình thản hỏi, nói thật, lúc trước nàng đã không đồng ý đem sự việc làm đến tuyệt tình như vậy, dù sao con thỏ nóng nảy cũng sẽ cắn người, nhưng các truởng lão trong tông môn không nghe nàng khuyên bảo, thế cho nên đường đường Không Diệp Tông thế nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn Ba Ba Thác huyết tinh trả thù. Trên người hắn có bảo vật giúp hắn che giấu khí tức, mỗi khi sắp bắt được hắn, lại bị hắn ẩn nấp khí tức đào thoát.
“Hắc Thổ vương quốc vương thành.” Ngũ trưởng lão đáp.
“Ba Ba Thác nhất định sẽ tiếp tục trả thù, nếu như hắn biết được cứ điểm thế tục của Không Diệp Tông ta, nói vậy mục tiêu kế tiếp của hắn chính là cứ điểm Hắc Thổ vương quốc, chúng ta ra lệnh cho đệ tử đuổi giết hắn lập tức hướng tới Hắc Thổ vương quốc vương thành bọc đánh, nhất định phải giết chết được hắn.”
Kỷ Nhược Hàm thản nhiên nói, nàng tuy rằng có chút đồng tình với Ba Ba Thác, nhưng hắn đã làm trên dưới Không Diệp Tông tức giận, hắn phải chết.
“Lam lão muốn gặp bổn thiếu gia?” Phong Dực nhìn chằm chằm Cách Lôi Đặc ở phía trước, cái lão yêu quái kia như thế nào đột nhiên muốn gặp hắn?
“Không sai, đích thật là Lam lão yêu cầu.” Cách Lôi Đặc cũng có chút nghi hoặc, Lam lão như thế nào biết Phong Dực, nhưng lại cho tới bây giờ không có đề cập qua.
Phong Dực sờ sờ mớ râu mới dài ra ở cằm, cười hắc hắc, lão yêu quái nói lúc này muốn gặp mình, chính mình lại cảm thấy không dễ chịu a.
“Không đi, gần đây bổn thiếu gia có chuyện gấp. Nếu như Lam lão có tâm muốn gặp bổn thiếu gia, như vậy hắn có thể trực tiếp đến gặp bổn thiếu gia.” Lời nói của Phong Dực khiến Cách Lôi Đặc một trận bực mình, lúc trước tiểu tử này cũng đối xử với hắn như vậy.
“Phong mục sư, tính tình Lam lão có đôi khi không thật tốt, sợ gây bất lợi đối với Phong mục sư ngươi a.” Cách Lôi Đặc quang co lòng vòng khuyên nhủ. Dù sao, Lam lão này bất luận là đối với Khổng Tước gia tộc hay là hoàng tộc Kim Ưng gia tộc đều tồn tại như một loại thiên thần, một lời định sinh tử.
“Không có việc gì, gia chủ không cần lo lắng, bổn thiếu gia vào cái đáy hồ kia sống hay chết đều không có ai biết, bên ngoài này, bổn thiếu gia tự tin nắm chắc có thể chạy trốn.” Phong Dực hắc hắc cười nói.
Cách Lôi Đặc một trận không nói gì. Làm gì có người nào đem việc chạy trốn nói thành hợp tình hợp lý như vậy. Hắn cũng không phải lo lắng cho tính mạng của Phong Dưc, mà là lo lắng sau khi hắn chết sẽ cắt đứt với Thần tộc, Thanh Mộc gia tộc cùng với Băng Phong gia tộc.
Cách Lôi Đặc đi rồi, vẻ mặt cười hi hi Phong Dực liền trở nên nghiêm túc, hắn đối với nguy hiểm vốn có trực giác kinh người, hiện tại hắn nhận thấy được có một mối nguy hiểm to lớn đang bao phủ lấy hắn, Lam lão kia có thể một tay tạo ta một đế quốc cùng với một gia tộc cường đại, thực lực này không cần phải nói nhất định là cực kỳ khủng bố. Nhưng mà nghe nói Lam lão này từ lúc Kim Ưng đế quốc mới đầu lập quốc liền ở cái đáy hồ kia chưa từng đi ra, điều này làm cho Phong Dực có cảm giác bất khả tư nghị, nếu như không phải hắn đang bế quan, thì có khả năng hắn cũng không thể tùy tiện đi ra khỏi đáy hồ.
“Lão Tần, ngươi cho rằng việc này có cái gì kỳ quặc không?” Phong Dực đột nhiên đối với không khí hỏi.
Thân ảnh nhàn nhạt của Tần Tiềm từ trong không khí hiện ra, nói: “Kỳ quặc khẳng định là có, ta hoài nghi cùng Ưng Dương có quan hệ, tối hôm qua ta lẻn vào hoàng cung, nghe được hắn cùng một vị lão giả đươc hắn tự xưng là Chữ trưởng lão nói chuyện, đề cập đến ngươi thì là một loại tựa như ngươi phải chết không thể nghi ngờ, bất quá ta không dám lại gần quá mức, vị Chữ trưởng lão kia tuy rằng không mặc ma bào, nhưng lão Tần ta khẳng định thực lực của hắn đạt tới năm sao Pháp Thần chi cảnh.”
Năm sao pháp thần chi cảnh! Không nghĩ tới hoàng cung còn có cao thủ bực này. Ưng Dương lão tiểu tử đó nghĩ đưa chính mình vào chỗ chết cũng không có gì kỳ quái, thế nhưng hắn có thể thỉnh động Lam lão kia xuất thủ, việc này nói lên vị trí của Kim Ưng gia tộc so với Khổng Tước gia tộc cao hơn nhiều lắm. Buồn cười chính là Cách Lôi Đặc vẫn còn nghĩ đến nuôi trồng Thông Thiên Thảo có thể giải trừ pháp thuật trong huyết mạch của bọn họ, có lẽ cái này cũng là âm mưu của Lam lão, tuy rằng không biết âm mưu của hắn rốt cuộc là cái gì.
Vô luận như thế nào, tình cảnh trước mắt này, xem ra cần tiến hành bố trí một chút sự tình, Ưng Dương ngươi không cho thiếu gia ta sống khá giả, thiếu gia ta nhất định cũng sẽ không để cho ngươi thoải mái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.