Chương 111: Huyết Sát Thiên Ma Mười Tám Cánh
Thiên Đường Không Tịch Mịch
07/04/2013
"Ca ca, hãy bình tĩnh lại" nữ tử giữ lấy ca ca của mình, nàng thập phần rõ ràng, người nam nhân này có thể thần không biết quỷ không hay tìm tòi trong không gian giới chỉ ở ngón tay mình mà không bị phát hiện, đồng thời còn là một gã cửu tinh thánh mục sư, bọn họ nếu muốn động thủ cũng chỉ chuốc lấy đau khổ mà thôi. Huống hồ, một gã cửu tinh thánh mục sư, không có lý do gì lại sống trong một cái thành nhỏ hẻo lánh, hắn có lẽ là người của thần điện, thân phận rất có thể cao hơn bọn họ nhiều.
"Được rồi, hãy ngoan ngoãn sám hối ở đây, thần vĩ đại luôn bao dung tất cả, nhất định sẽ tha thứ cho tội ác tày trời của ngươi." Phong Dực vẻ mặt khoan khoái, lộ ra bộ dạng tươi cười thành kính.
Cứ như vậy, hai thần điện sứ giả trở thành kẻ làm công, bọn họ là huynh muội ruột thịt, cả hai trông khoảng chừng gần hai mươi tuổi. Nam tên là Phỉ Nhĩ Đức, bát tinh đại chiến sư, Quang Minh đấu khí. Nữ gọi là Khiếu Mễ Diễm, cửu tinh Quang Minh đại ma pháp sư, ở dộ tuổi này mà nói, thực lực như vậy đã vượt xa bạn bè cùng lứa rồi. Bọn họ từ nhỏ được thần điện lựa chọn, cùng sống trong thần điện, năm năm trước được tuyển chọn trở thành thần điện sứ giả, phụ trách gắn kết các thế lực trong Thần Phong Đại Lục, người đương thời không ai dám bất kính đối với bọn họ? Thần điện tuy rằng xuống dốc, rất nhiều thế lực lớn cũng không giúp bọn họ nữa, nhưng tuyệt không muốn tùy tiện đắc tội thần điện, bởi vậy vẫn đối với bọn họ khách khí, tỏ vẻ luôn cung kính .
Mà bọn họ tới thành nhỏ hẻo lánh này bởi vì ngẫu nhiên nghe nói trong khu núi trùng điệp ở đây có loại cỏ ngũ diệp kim tinh, chính là tuyệt thế linh dược, mà tổng giám mục thần điện đang phát động giáo chúng trong thần điện tìm kiếm mấy thứ linh dược, mà ngũ diệp kim tinh thảo là một trong số đó. Vừa nghĩ tới nếu bọn họ tìm được ngũ diệp kim tinh thảo mang về cho tổng giám mục thưởng thức, hai huynh muội liền hạ quyết tâm tới nơi đây tìm kiếm. Ai biết ở chỗ này lại gặp Phong Dực quái dị, dám đổi trắng thay đên tố cáo bọn họ lừa đảo, làm cho thần điện sứ giả cao thượng phải đi làm công việc vặt, hơn nữa họ chỉ biết giận mà không dám nói gì.
Mà tự khi có hai huynh muội này, Phong Dực vốn cuộc sống an nhàn lại càng thêm an nhàn, có người đến khám bệnh, Mễ Diễm sẽ lo liệu, cần dược liệu, lại sai Phỉ Nhĩ Đức đi hái thuốc. Mà ngay cả mỗi tuần một lần giáo dân đến khấn vái, đều do hai huynh muội họ gặp.
Tại mật thất trong giáo đường, Phong Dực ngồi xếp bằng, ma lực đang vận hành giống như biểu diễn trước mắt hắn, mà định thần châu giữa mi cũng nhè nhẹ chuyển động thành dòng khí lưu màu xanh đen chập chờn dung nhập vào trong đó, khiên cho ma lực càng thêm ngưng tụ lại. U Minh Tà Nhận thập phần an tĩnh, tựa hồ đang cùng nhập thức cùng hắn, mỗi khi gặp nguy hiểm đều đã khẽ cảnh báo, hơn nữa trong lúc nguy cấp có thể triệu hồi ra Phong linh. Chỉ là không phải tình huống bất đắc dĩ, Phong Dực sẽ không triệu hồi ra U Minh Tà Nhận, bởi vì mỗi một lần triệu hoán, hắn cảm thấy tm mình đều bị một tầng âm khí bao phủ, U Minh Tà Nhận tựa hồ muốn cải tạo hắn thành một kẻ khác, mà hắn ít nhiều đã bị ảnh hưởng. Nếu như không cố ý ngụy trang, khí chất của hắn sẽ có thiên hướng tà mị bí ẩn, mà ngay cả khi tươi cười cũng sẽ tà khí mười phần, xử lý sự tình cũng trở nên phóng đãng không kềm chế được, tựa hồ càng ngày càng giống như lạc vào giữa ảo mộng như tên chủ nhân cũ của U Minh Tà nhận.
Thình lình, Phong Dực mở mắt ra, lòng bàn tay bốc lên một đoàn ma diễm tối đen như mực, hắn ngưng thần, ánh mắt như điện chợt lóe, ma diễm bắt đầu xuất ra một tia thanh sắc, ma lực làm mật thất chấn động.
Chỉ là tia thanh sắc chỉ còn không đến một phần ba, đoàn ma diễm tức thì tiêu thất trong lòng bàn tay hắn.
"Hơn ngày hôm qua một chút, bất quá tiến bộ cũng quá không rõ ràng rồi" Phong Linh thầm thì.
Đúng lúc này, mật thất đột nhiên xuất hiện một thân ảnh.
"Thiếu gia." Sơ Thất Thất chạy tới, như cái đuôi gấu bám lấy sau lưng phong hô . Mấy ngày này nàng ở Vạn Trọng Sơn hấp thu năng lượng tinh khiết tự nhiên thấy khí lực tăng cường, nàng nghĩ nên trở về nói cho Phong Dực.
"Chủ nhân, Vạn Trọng Sơn đích xác có linh dược ngũ diệp kim tinh thảo. bất quá hình như đã sản sinh linh tính, hành tung bất định, có khả năng tránh né nguy hiểm, mà Vạn Trọng sơn núi non trùng điệp, muốn tìm được nó, không thể nghi ngờ giống như mò kim đáy bể.
"Đã xuất hiện linh dược?" Phong Dực hai mắt tỏa sáng. Linh dược được phân ra cửu phẩm, trên cửu phẩm là dược liệu hiếm có trên thế gian, chính là tiên dược. Nhưng gặp được phải do duyên số mà không thể cầu, có người nói khi phục tiên dược vào sẽ làm một gã cửu tinh pháp thần được tiến cấp. đó chính là cơ hội đạt đến cảnh giới pháp thần chân chính, một loại khả năng khủng bố có thể đối chọi được với thiên thần.
Phong Dực bây giờ là cửu tinh thánh mục sư, bát cánh lục ma, nếu có một gốc cây tiên dược, có thể trực tiếp tiến giai đến cảnh giới thập cánh thanh ma, có thể đạt được thập nhị cánh tử ma cũng có khả năng, đây đối với hắn là loại mê hoặc thật lớn.
Một lúc lâu, Phong Dực phun ra một ngụm khí, bình ổn lại tư tưởng, muốn phú quý phải chấp nhận nguy hiểm, nhưng đối với hắn mà nói tìm ngũ diệp kim tinh thảo là điều cực kỳ không sáng suốt, không chỉ lãng phí rất nhiều thời giờ, mà còn phải đối mặt nguy hiểm khôn cùng. Nếu hắn chân chính đạt được thập cánh thanh ma, đem năng lượng chuyển hoán đến tầng thứ hai đỉnh phong, như vậy hắn mới không có do dự chút nào.
"Thiếu gia, vừa rồi ngươi đem Hắc Ám năng lượng chuyển hóa thành phong hệ năng lượng có phải cảm thấy rất đình trệ, năng lựơng cảm giác như có như không." Quan sát khắp người Phong Dực ,Thất Thất đột nhiên nói.
"Không sai, cảm giác thật sự lực bất tòng tâm", có thể Quang Minh cùng với hắc cô phẩm là hai lực lượng luôn đối chọi nhau. Chỉ cần ngươi tìm được phương pháp, chuyển hoán hai lực lượng này cũng rất dễ, nhưng không biết vân dụng thuộc tính của nó thì sẽ vô cùng khó khăn.
"Thiếu gia, ta cảm thấy vô luận là Hắc Ám, Quang Minh, phong hỏa địc lôi đều thuộc về năng lượng tự nhiên, đều là các chỉnh thể đơn lẻ, chỉ cần lý giải chúng, sau đó chuyển hoán kỳ thực cũng không trắc trở." .
"Làm sao ngươi biết?" Phong Dực ánhmắt chợt lóe.
"Hình như nó vốn đã khắc trong đầu ta, còn có rất nhiều thông tin khác nữa, bất quá bây giờ ta nghĩ không ra." Sơ Thất Thất lắc đầu, nụ cười thuần khiết hé nở.
"Thiếu gia ta làm thế nào mới có thể hiểu được bản chất của chúng đây?" Sơ Thất Thất hỏi.
Sơ Thất Thất nhích lại tựa trán mình vào trán Phong Dực: "Thiếu gia, ngươi đừng nghĩ gì, chỉ lẳng lặng mà cảm thụ thôi."
Phong Dực nhắm hai mắt lại, cảm giác được xung quanh mình xuất hiện biển xanh mênh mông, xa xa là thác nước hùng vĩ. Đủ loại đích động vật đang huyên náo chơi đùa, xinh đẹp như một thế giới thần tiên vậy.
Đây là nộ tâm của Sơ Thất Thất,Phong Dực trong lòng rung động, nguyên lai tâm hồn Thất Thất là một giấc mộng huyền ảo tươi đẹp, tràn ngập niềm vui tiếng cười.
Phong Dực dần dần say mê trong đó, một cách vô thức, tự nhiên? Tự nhiên như thiên địa, như vũ trụ, như vạn vật đang vận động trên thế giới này.Phong Dực trong đầu đột nhiên xẹt qua một đạo linh quang, có chút hiểu được vấn đề của hắn.
Phong Dực mở mắt ra, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Thất Thất gần trong gang tấc , một đôi mắt trong veo đang chớp chớp mà nhìn hắn.
"Ưm" một tiếng, Phong Dực hôn nhẹ lên má Thất Thất, ha ha cười nói: "Thất Thất ngoan, thiếu gia khen thưởng cho ngươi."
"Thiếu gia hôn ta rồi, thiếu gia hôn ta rồi" Sơ Thất Thất hài lòng mà cười khanh khách, giống một hài tử được trưởng bối cho quà vậy.
Giới tự nhiên lấy thiên địa vũ trụ làm gốc rễ, tiểu tự nhiên lấy kinh mạch huyết nhục làm căn cơ, đem thân thể của chính mình trở thành một tiểu tự nhiên. Không phải có thể dung nạp thiên hạ vạn vật rồi sao?
Không ai dám suy nghĩ điên cuồng như vậy, nhưng hết lần này tới lần khác Phong Dực lại có sự tin tưởng vững chắc.
.....
Giữa Huyết Trì đang sôi trào ùng ục, bầu trời dày đặc hồng sắc huyết vụ, nhưng hồng sắc thoáng chốc ngưng tụ cũng tiêu tán rất nhanh, hình thành đủ loại hình dáng đáng sợ.
Bỗng nhiên, Huyết Trì sôi trào càng ngày càng kịch liệt, vọt lên từng trận sóng huyết cao mấy thước. Hồng sắc huyết vụ như bị hấp dẫn toàn bộ ngưng tụ lại, dần hình thành huyết sắc đại cánh vô cùng tà ác, điều đáng sợ hơn nữa là mỗi bên có tất cả ... chín cái cánh tràn ngập sát khí, khí thế như muốn hủy thiên diệt địa.
Huyết Tâm Ảnh khiếp sợ nhìn sư biến hóa của U Minh Huyết Trì, ánh mắt cực kỳ phức tạp, nàng cắn răng một cái thân hình tiêu thất tại chỗ.
"Ngươi nói cái gì? Thập bát cánh huyết sát Thiên Ma!" Huyết ma Vương ngây ngốc ngồi trên ghế đá trên, đối với tin tức khủng bố này làm lão chưa thể tiếp thu ngay được.
"Không sai, đại ca, ngươi, ngươi nên phong bế U Minh Huyết Trì lại." Huyết Tâm Ảnh mặt cười tràn đầy thống khổ, hai tay đã nắm chạt đến trắng bệch.
"Phong bế? Không được, thập bát cánh huyết sát Thiên Ma sẽ xuất hiện ở huyết ma vương quốc, hơn nữa còn là nữ nhi của ta, vì sao phải phong bế chứ ? Ha ha!" Huyết ma Vương sau khi định thần lại đứng dậy rồi đi lại . Sau đó nhìn chằm chằm Huyết Tâm Ảnh cuồng ngạo nói.
"Đại ca, ngươi biết huyết sát Thiên Ma cũng không phải là Thiên Ma chân chính, Bối Lệ Tháp lại đang tràn đầy cừu hận, một khi xuất thế, toàn bộ Ma tộc sẽ nghiêng trời lệch đất, thi thể sẽ trải nghìn dặm." Huyết Tâm Ảnh lớn tiếng nói. Mắt nàng tựa hồ đã phủ một màn hơi nước.
"Sẽ không có chuyện đó đâu, Bối Lệ Tháp là nữ nhi của ta, lại do ngươi nuôi nấng từ nhỏ, nàng đương nhiên nghe lời chúng ta nói, muốn báo thù cũng phải hướng về phía cuồng ma Vương cùng Dạ Ma Vương, đến lúc đó Huyết ma vương quốc sẽ xưng bá Ma tộc, không, có huyết sát Thiên Ma Vương, ta sẽ xưng bá toàn bộ Thần Phong Đại Lục, thần tộc, nhân tộc, đều phải bị hủy diệt thành tro bụi." Huyết ma Vương nho nhã bây giờ khuôn mặt vặn vẹo, điên cuồng cười to nói.
"Đại ca, ngươi điên rồi sao? Ngươi muốn đem toàn bộ Thần Phong Đại Lục hủy diệt sao?" Huyết tâm ảnh lớn tiếng nói, Bối Lệ Tháp là do nàng nuôi nấng, coi nó như con gái mình, nhưng nàng lại biết, khi Bối Lệ Tháp biến thành huyết sát Thiên Ma Vương sau này có khả năng không nhận người thân, chỉ biết giết chóc, bởi vậy nàng đã quyết tâm phong ấn U Minh Huyết Trì, nội tâm của nàng còn đau khổ hơn người khác gấp bội, nhưng đã biết đại ca sẽ biến nữ nhi trở thành công cụ, trở thành công cụ để hắn xưng bá, nàng không thể không làm.
"Ta không có điên, là ngươi điên rồi, Tâm Ảnh, cơ hội đang ở trước mắt, không thể bỏ qua, ai cũng không thể ngăn trở." Huyết ma Vương vung tay lên, toàn bộ gian phòng được một tầng huyết quang bao phủ lại.
"Đại ca, ngươi sẽ hối hận ." Mắt Tâm Ảnh nhìn tầng ma huyết cấm chế, tâm tình đột nhiên bình tĩnh trở lại, nàng nên làm đều làm, trong lòng nàng hy vọng sẽ có một tia may mắn tồn tại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.