Di Thế Ma Hoàng

Chương 56: Khai Sơn Thủy Tổ Ma Pháp Tinh Thần Hệ

Thiên Đường Không Tịch Mịch

07/04/2013



Bất quá, Phong Dực đột nhiên cảm giác như bỏ sót cái gì đó, hắn lại lần nữa vươn tay sờ cuốn sách mà Lăng Tuyết dùng để ẩn thân, cảm giác tê dại kia lại lần nữa truyền đến, đồng thời ma khí trong cơ thể Phong Dực lại xuẩn xuẩn dục động.

" Quang minh khí tức?" Phong Dực không khỏi ngẩn ra, tuyệt đối không có nhầm, ma khí có khuynh hướng hắc ám cùng quang minh thiên sinh đối lập cho nên mới dụ phát ma khí trong cơ thể theo bản năng chống cự.

Nhưng lại nói, một âm linh ẩn thân trong cuốn sách có quang minh khí tức, điều này cũng quá buồn cười đi, phải biết rằng quang minh khí tức chính là khắc tinh lớn nhất của vong linh a. Hơn nữa nhìn thân thể Lăng Tuyết đã hiện lên chân thật phân nửa, thân thể ngũ quan có thể thấy được rõ ràng mà âm linh chính là một loại gần như trong suốt, sẽ không phải là Lăng Tuyết hấp thu quang minh khí tức mà cường đại bản thân chứ!

"Ca ca, ngươi còn không có nói cho ta biết ngươi tên là gì đó?" Lăng Tuyết thấy Phong Dực tự mình ngẩn ra không khỏi bỉu môi nói.

"Ta tên là Phong Dực." Phong Dực phục hồi tinh thần lại đáp.

" Vậy sau này ta gọi ngươi là Dực ca ca nha, ngươi có thể thường tới đây bồi ta nói chuyện phiếm không? Ta tính ra thường thường là một mình một người thật sự rất nhàm chán." Lăng Tuyết chờ đợi nói.

Thường là một người? Phong Dực chú ý tới mấy câu Lăng Tuyết vừa nói, nói cách khác nàng cũng có những lúc không ở một mình sao, nhất thời rất nhiều ý niệm xoay tròn trong đầu Phong Dực.

"Hảo, bất quá hôm nay trời đã rất tối rồi, ca ca phải trở về." Phong Dực nói.

" Nhanh như vậy a, vậy cũng được, bất quá Dực ca ca nhất định phải thường đến thăm ta a." Lăng Tuyết không tha nói.

. . .



Trở lại khách điếm đã là lúc nửa đêm, Phong Dực đem việc này nói cho Ba Ba Thác nghe.

Ánh mắt Ba Ba Thác hiện lên một tia kinh dị nói: "Nếu thật sự là như thế thì nữ hài này trước kia nhất định là Tiên Thiên Quang Minh Thể, ta từng nghe một vị tiền bối nhắc tới người có Tiên Thiên Quang Minh Thể sau khi chết mà hóa thành âm linh sống dưới điều kiện nhất định có thể hấp thu quang minh nguyên tố để trọng tố thân thể, một khi trọng tố thành công có thể so với thiên thần tồn tại."

"Có thể so với Thiên Thần tồn tại?" Phong Dực cả kinh, Thần tộc Thiên Thần thực lực ngang với Ma tộc Thiên Ma, chẳng qua là cũng giống ma tộc, Thiên Thần trong thần tộc đã chỉ còn tồn tại trong truyền thuyết, Thần vương hiện nay là Khảm Tu Tư cũng chỉ đạt tới cấp bảy Hồng Hoang Chi Thần. Nhân loại cùng các đại chủng tộc khác thì càng thêm suy thoái, trước kia cửu tinh Pháp Thần hoặc cửu tinh Chiến thần thực lực chỉ kém Ma tộc Thiên Ma và Thần tộc Thiên Thần nửa điểm mà thôi, hiện tại cửu tinh Pháp Thần cửu tinh Chiến thần lại chỉ cùng cấp Ma tộc mười hai cánh Tử Ma.

"Cho nên ta cho rằng phía sau chuyện này nói không chừng có hắc thủ thao túng, cái chết của ngũ công chúa thoạt nhìn rất kỳ lạ, giả thiết có người trước tiên mưu hại nàng sau đó lại trợ giúp nàng trọng tố quang minh chi thể, lại thêm tiến hành khống chế, thử hỏi hiện tại trên đời ai có thể địch lại?" Ba Ba Thác vỗ bàn một cái lạnh giọng nói.

Phong Dực vừa nghĩ như vậy liền cảm thấy việc này rất có khả năng a. Lại liên tưởng lúc Lăng Tuyết nói về đại công chúa Lăng Sương giọng điệu sợ hãi, trong lòng hắn nghi ngờ càng nhiều. Nếu thật sự là đại công chúa Lăng Sương ở phía sau màn thao túng mọi chuyện vậy thì nữ nhân này tâm tư quả thực rất ác độc khiến người ta không rét mà run.

Chuyện xấu của Thanh Long đế quốc hắn vốn không muốn quản, dù sao hắn thân mình còn lo chưa xong không hơi đâu đi lo chuyện bao đồng. Nhưng nếu nhân loại xuất hiện một tồn tại có thể so sánh với Thiên Thần thì đối với Ma tộc tuyệt không phải là việc tốt. Chẳng qua là nếu thật sự có hắc thủ phía sau màn thao túng mọi việc, hắn chỉ là một thành viên ma tộc nho nhỏ vậy có thể làm được gì chứ? Một khi thân phận bại lộ vậy sợ rằng hắn ngay cả một mảnh thịt vụn cũng không còn.

Nghĩ tới đây Phong Dực đột nhiên hiểu ra mình phải học một chút bản lĩnh khác để phòng thân nếu không chỉ dựa vào thân thể cường hãn hắn rất khó sống tiêu dao tự tại. Người ta nếu khi dễ hết mức mình lại không dám dùng ma lực vậy thì quá ức chế đi.

Nhưng hắn có thể học cái gì? Một thân ma lực của hắn đã sớm thấm vào huyết dịch cốt tủy, cho dù học được ma pháp hoặc đấu khí đến khi phát ra chắc chắn sẽ tiết ra ma lực ba động rất dễ dàng bị người phát giác.

Trong lúc bất chợt, Phong Dực đột nhiên nhớ lại Linh Hồn Cầm Âm của Liễu Yên Vân, loại công pháp này lấy âm điệu kỳ lạ cùng tần suất cộng hưởng nhất định sẽ tạo ra lực sát thương rất lớn, cho dù ngươi phong trụ thính lực cũng không có hiệu quả gì. Bất quá hiểu biết về loại âm luật này của Phong Dực không thể đạt tới trình độ tùy tâm sở dục, trước kia hắn chỉ là bởi vì tò mò học qua chứ không có ý định dùng làm thủ đoạn công kích chủ yếu, thế nhưng với tình cảnh bây giờ hắn lại cần phải nắm giữ loại âm luật này.

Nhân lúc bầu trời còn chưa sáng hẳn Phong Dực lặng lẽ rời khỏi tửu lâu.

Thanh Long thành lúc rạng sáng đèn đuốc sáng trưng, trên đường cái người mặc dù không nhiều lắm nhưng cũng không ít, thật đúng là không hổ danh Bất Dạ Chi Thành.

Phong Dực đi tới khu vực ngoại thành, hắn tới một khu rừng tùng nhắm mắt đứng yên như một bức tượng điêu khắc. Qua một lúc lâu Phong Dực mới mở ra đôi mắt đen thâm thúy, hắn ngay tại chỗ nhổ một cây thảo diệp dài nhỏ đặt lên môi.



"Toe... toe... " ( dg: không biết nên dịch âm thanh nó thổi như thế nào hic hic hay là để oe oe nha ) Thanh âm đơn điệu vang lên, lúc đầu không có một chút phản ứng gì nhưng ngay sau đó lá tùng xung quanh không gió mà bay lên, không lâu sau cường độ lay động ngày càng mãnh liệt cuối cùng lá tùng rơi xuống như mưa rất là tráng lệ.

Phong Dực vừa thí nghiệm vài lần, có lúc thành công có lúc thất bại nhưng nói tóm lại thì số lần thành công ngày càng nhiều.

Đến khi bầu trời hừng sáng Phong Dực đã hoàn toàn đắm chìm trong cảm giác huyền diệu, hắn dùng một cây thảo diệp dài nhỏ thổi lên một khúc nhạc rất ưu mỹ bình thản, không ngờ âm điệu lại hấp dẫn vài loại chim nhỏ kiếm ăn gần đó tụ tập trên các cành cây xung quanh, chợt nhìn lại một cái thì thấy chi chít hơn vạn con.

Thế nhưng Phong Dực biến đổi điệu khúc rất nhanh, thanh âm bén nhọn mang theo nồng đậm sát phạt chi khí khiến không gian tựa như bị ép lại, từng vòng âm ba tức khắc từ tiên âm biến thành ma âm. Tiếng rên rỉ của đám chim vang lên, từng con từng con từ trên nhánh cây rớt xuống như mưa, cuối cùng số chim bay thoát chưa đầy trăm con.

Phong Dực phục hồi lại tinh thần nhìn xác chim trên đất không khỏi có chút ngạc nhiên, ngay sau đó trong lòng hắn dâng lên một trận cuồng hỉ, ít nhất điều này cũng đủ chứng minh loại âm khúc quái dị này thổi lên cũng có lực sát thương rất lớn, hơn nữa chỉ cần trong phạm vi thanh âm bao trùm thì không có bất kỳ sinh vật nào có thể tránh khỏi. Càng làm hắn hài lòng chính là chỉ cần hắn động động miệng địch nhân liền hôi phi yên diệt thực sự là sát nhân vô hình, muốn bao nhiêu dễ dàng liền có bấy nhiêu dễ dàng.

Thật ra thì hắn cũng không nghẫm lại, thổi loại âm khúc này sẽ hao phí tinh thần lực rất lớn nếu với tinh thần lực người bình thường sợ rằng cũng không thổi được một âm tiết. Chỉ có hắn một tên yêu quái trải qua luân hồi như cơm bữa mới có thể làm được dễ dàng không chút cố sức như thế.

Chẳng qua là mỗi lần đều cầm một phiến cây cỏ để thổi thật không phù hợp hình tượng anh tuấn cao lớn của hắn, lại nhớ tới cô gái thổi địch trong huyễn cảnh lần trước Phong Dực liền quyết định sau khi vào thành sẽ mua một cây thúy địch, hẳn là có thể so với trước kia phong tao một chút.

Bất quá sau này nếu có người hỏi đây là công pháp gì thì nên trả lời thế nào đây? Mặc dù cùng Linh Hồn Cầm Âm của Kim Phượng Các "dị khúc đồng công chi diệu" ( cách làm khác nhau cho ra kết quả giống nhau ) nhưng âm luật này của hắn không chỉ có thể dùng trong nhạc khúc mà chỉ cần thuần thục thậm chí có thể dung hợp vào giọng nói, tiếng cười, tiếng hét, chỉ cần phát ra tiếng động là có thể vận dụng.

"Đây thuộc về loại công kích tinh thần thuật pháp, không bằng gọi là tinh thần ma pháp đi." Phong Dực thầm nghĩ.

Từ ngày này, Thần Phong Đại Lục lần đầu tiên xuất hiện chức nghiệp Ma Pháp Sư tinh thần hệ, Ma Hoàng Phong Dực Tát Đán vĩ đại cùng lúc trở thành khai sơn thuỷ tổ chức nghiệp Ma Pháp Sư tinh thần hệ.

----------oOo----------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Di Thế Ma Hoàng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook