Quyển 1 - Chương 4: Trận đấu đầu tiên
Sí Tiểu Yêu
17/04/2017
Mặc Liên chậm rãi
ngồi dậy, nhìn tay phải chính mình vô lực hạ xuống, nàng biết đây là
biểu hiện của việc trật khớp, cười lạnh một tiếng, tay trái cầm cổ tay,
“Crắc” một tiếng
Nhéo nhéo tay phải, phát hiện khôi phục, liền nở nụ cười nhợt nhạt
Đời này, nàng muốn tận tình tùy tâm mà sống
Bỗng nhiên, một vệt ánh sáng trên tay phải hấp dẫn sự chú ý của Mặc Liên
Giới tử thô sơ không có điểm nào đặc sắc, không phải là giới tử kiêu ngạo cười nhạo Hắc Lôi?
Đó là một giấc mộng?
Nhưng, nếu chuyện đó có khả năng là sự thật, vậy lôi kiếp kinh thiên động địa đều không phải là mộng? Vậy tại sao giới tử lại ở trên tay của mình?
Lúc Mặc Liên tự hỏi chính mình, tiếng rống của Ma Thú trong bóng tối làm thần kinh nàng buộc chặt
Nghĩ không ra người nhà Măc gia ác độc như vậy, đưa nàng sau khi trọng thương mà vứt bỏ trong rừng rậm hoang vu dã thú thường lui tới. nếu Mặc Liên không vì thương thế mà chết, không vì ngày đông giá rét mà chết, cũng sẽ bị dã thú cắn nuốt
Hỗn độn tham thúy hắc ám cũng không làm cho hai mắt Mặc Liên kinh hoảng cùng hoảng sợ, nàng nhanh chóng lôi kéo áo bào băng bó tay phải, nhanh chóng nhìn quanh một lần, nhặt lên chủy thủ bị người vứt bỏ ở bên, đem phần lưng hạ thấp hơn nham thạch to lớn, tránh khỏi tình huống địch bốn phía nhìn thấy
Nay nàng hoàn toàn không có chút sức lực nào, không thể chạy trốn hay di chuyển nhanh chóng, chỉ có thể tử chiến đến cùng, có điều dã thú bình thường, Mặc Liên không sợ
Mộ đôi đồng tử ánh sáng màu xanh từ trong bóng tối chậm rãi đi ra, sau khi chờ Mặc Liên nhìn thấy rõ người tới, hơi sững sờ, dĩ nhiên là một con sói, trên răng nanh màu xanh có ngụm nước hôi tanh lưu lại, da lông màu vàng xám dựng thẳng lên, không giống như những con sói bình thường mà Mặc Liên từng săn đấu trước đây, nó càng hung tráng khôi ngô, khi ánh trăng bạc chiếu xuống đặc biệt dữ tợn
Mặc Liên biết, chính mình hẳn đã gặp gỡ ma thú, hơn nữa, trên thực tế, Thổ Lang thành niên trước mắt là một con ma thú cấp hai
Theo lý thuyết địa phương Mặc Liên bị vứt bỏ là biên giới Kình Long Sơn Mạch, sẽ không có Ma Thú qua lại, hiện tại tình huống này, chỉ có thể nói vận may của nàng thật “tốt”
Cười lạnh, bởi vì chủ nhân của thân thể này trước đây không được sủng ái, nàng từ trước tới nay chưa từng gặp qua Ma Thú chân chính, càng khỏi nói đến khế ước thú của chính mình. Không nghĩ đến lần đầu nhìn thấy Ma Thú dĩ nhiên là ở trong tình huống này
Thổ Lang cũng không cho Mặc Liên có nhiều thời gian suy nghĩ, thả người đập về phía Mặc Liên. Ở trong mắt nó, Nhân tộc nhỏ gầy ở trước mắt, nó một cái liền có thể giải quyết
(Nhân tộc: loài người)
Thổ Lang lướt lên trong nháy mắt, Mặc Liên cảm nhận được một nguồn sức mạnh vô hình, ở kiếp trước chấp hành nhiệm vụ thì ngẫu nhiên gặp phải một đệ tử của một gia tộc cổ phát ra nội công giống như vậy, trong nháy mắt khóa chặt nàng
Nàng cười nhạt, bước chân lóe lên, thân hình biến mất, đã bước đến phía sau Thổ Lang. Nhấc tay, linh hoạt đem chủy thủ đâm sau lưng Thổ Lang, nhưng bất ngờ không tạo ra thương tổn cho nó
Đuôi Thổ Lang thô bạo hướng về Mặc Liên mà quét tới, ánh mắt nàng chìm xuống, kéo lại cái cổ Thổ Lang vươn mình cưỡi lên, miễn cưỡng né qua, chủy thủ trong tay hàn quang lấp lóe, ra sức đâm vào trong mắt Thổ Lang
Tiếng thống khổ của thú trong nháy mắt vang vọng bên trong rừng rậm, Thổ Lang làm sao cũng không nghĩ đến một nhân loại gầy yếu ti tiện như vậy dĩ nhiên có thân thủ linh hoạt như thế
Thổ Lang phẫn nộ phóng thích lực lượng Thổ nguyên tố, đất trong bốn phía như bụi gai mọc lên, nó đông thời kịch liệt đung đưa thân thể muốn đem Mặc Liên quăng xuống, mà Mặc Liên mạnh mẽ nắm hai lỗ tai Thổ Lang, nàng biết nếu như bị nó quẳng xuống lúc này, nhất định sẽ bị biến thành “xâu thịt dê” (Nghệ thuật của so sánh là đây )
Thân thể nhỏ nhắn cuối cùng không thể bám thân thể Thổ Lang đang điên cuồng dãy giụa, Mặc Liên bị ném lên không trung, chỉ lát nữa là phải rơi xuống đất, lúc này, Mặc Liên bỗng nhiên chuyển biến tư thế hạ xuống, hai chân mạnh mẽ giẫm lên chủy thủ cắm trong mắt Thổ Lang, khiến toàn bộ chủy thủ đi vào đầu sói, mà thân thể Mặc Liên cũng vì bước đệm mà vững vàng rơi xuống đất. lúc rơi xuống đất, tay phải không cẩn thận va vào thổ lăng (cái “bụi gai” mà em tả ở trên đó ), máu tươi chậm rãi theo cánh tay chảy xuống, trong lúc nàng lơ đãng, bị giới tử thô sơ trên tay nàng hấp thu
Máu đỏ tươi của sói trong nháy mắt xì ra, đem áo bào xám của Mặc Liên nhiễm đến đỏ tươi, Thổ Lang thê thảm gầm thét lên, mà bên trong tiếng gào tức giận, khóe môi lãnh khốc của Mặc Liên giương lên, động tác cực kì tàn nhẫn đảo qua chân Thổ Lang, khuỷu tay mang theo kình phong va vào thân hình cao lớn của Thổ Lang
Mất đi trọng tâm, Thổ Lang mạnh mẽ đập về phía trên thổ lăng chính mình phóng thích
Gậy ông đập lưng ông!
Âm thanh thổ lăng xuyên qua da thịt vang vọng ở bên người Mặc Liên, lang huyết tanh hôi phun lên mặt và người nàng. Trong gió đêm lạnh giá, dường như là Mạn Đà La yêu dã
Thổ lăng trên mặt đất theo sinh mệnh Thổ Lang từ từ biến mất
Mặc Liên không có gấp rút đi nhặt chiến lợi phẩm của chính mình, mà lẳng lặng lắng nghe, sau khi phát hiện không có bất cứ dị thường nào, nàng nhanh chóng đi đến bên người Thổ Lang, khó khăn rút ra thủy chủ của chính mình, thuần thục đem thi thể của Thổ lang phá tan, căn cứ trong phương pháp ghi chép trong kí ức, tìm kiếm tinh hạch Thổ Lang
Không thể không nói, vận may Mặc Liên vẫn là rất tốt, Thổ Lang sức phòng ngự cao nhưng công kích thấp hơn, tốc độ chậm, hơn nữa không phải Ma Thú sống thành bầy đàn
Nếu như giờ này Mặc Liên gặp phải Phong Lang lực công kích cùng tốc độ cực cao sống thành đàn, lấy tình trạng cơ thể hiện tại của Mặc Liên e sợ đã tử vong
Mặc Liên nhìn tinh hạch màu vàng lớn chừng ngón cái trong đầu Thổ Lang, ở trong bóng tối hiện ra ánh vàng nhàn nhạt, đây chính là tinh hạch Thổ Lang, khởi nguồn ma lực Thổ Lang
Bên trong tinh hạch Ma Thú ẩn chứa sức mạnh khổng lồ, nhưng quá mức bạo ngược, con người không thể trực tiếp hấp thu, nhưng có thể trực tiếp luyện chế đan dược, là vật liệu quý giá
Chỉ là huyền văn phức tạp trên tinh hạch kia làm cho ánh mắt nàng càng thêm lạnh lẽo, cái này, là một Ma Thú bị con người khế ước thần phục
Mặc gia, để đảm bảo không có sơ hở nào, dĩ nhiên phái ra khế ước ma thú để cầu thi diệt tích! Mối thù này, nhất định đã kết!
Môi nở nụ cười, tay cầm lên tinh hạch màu vàng, lúc tiếp xúc tinh hạch, trong nháy mắt, nó biến thành một đạo ánh vàng trốn vào bên trong giới tử được làm bằng bạc trên tay phải Mặc Liên
Nhéo nhéo tay phải, phát hiện khôi phục, liền nở nụ cười nhợt nhạt
Đời này, nàng muốn tận tình tùy tâm mà sống
Bỗng nhiên, một vệt ánh sáng trên tay phải hấp dẫn sự chú ý của Mặc Liên
Giới tử thô sơ không có điểm nào đặc sắc, không phải là giới tử kiêu ngạo cười nhạo Hắc Lôi?
Đó là một giấc mộng?
Nhưng, nếu chuyện đó có khả năng là sự thật, vậy lôi kiếp kinh thiên động địa đều không phải là mộng? Vậy tại sao giới tử lại ở trên tay của mình?
Lúc Mặc Liên tự hỏi chính mình, tiếng rống của Ma Thú trong bóng tối làm thần kinh nàng buộc chặt
Nghĩ không ra người nhà Măc gia ác độc như vậy, đưa nàng sau khi trọng thương mà vứt bỏ trong rừng rậm hoang vu dã thú thường lui tới. nếu Mặc Liên không vì thương thế mà chết, không vì ngày đông giá rét mà chết, cũng sẽ bị dã thú cắn nuốt
Hỗn độn tham thúy hắc ám cũng không làm cho hai mắt Mặc Liên kinh hoảng cùng hoảng sợ, nàng nhanh chóng lôi kéo áo bào băng bó tay phải, nhanh chóng nhìn quanh một lần, nhặt lên chủy thủ bị người vứt bỏ ở bên, đem phần lưng hạ thấp hơn nham thạch to lớn, tránh khỏi tình huống địch bốn phía nhìn thấy
Nay nàng hoàn toàn không có chút sức lực nào, không thể chạy trốn hay di chuyển nhanh chóng, chỉ có thể tử chiến đến cùng, có điều dã thú bình thường, Mặc Liên không sợ
Mộ đôi đồng tử ánh sáng màu xanh từ trong bóng tối chậm rãi đi ra, sau khi chờ Mặc Liên nhìn thấy rõ người tới, hơi sững sờ, dĩ nhiên là một con sói, trên răng nanh màu xanh có ngụm nước hôi tanh lưu lại, da lông màu vàng xám dựng thẳng lên, không giống như những con sói bình thường mà Mặc Liên từng săn đấu trước đây, nó càng hung tráng khôi ngô, khi ánh trăng bạc chiếu xuống đặc biệt dữ tợn
Mặc Liên biết, chính mình hẳn đã gặp gỡ ma thú, hơn nữa, trên thực tế, Thổ Lang thành niên trước mắt là một con ma thú cấp hai
Theo lý thuyết địa phương Mặc Liên bị vứt bỏ là biên giới Kình Long Sơn Mạch, sẽ không có Ma Thú qua lại, hiện tại tình huống này, chỉ có thể nói vận may của nàng thật “tốt”
Cười lạnh, bởi vì chủ nhân của thân thể này trước đây không được sủng ái, nàng từ trước tới nay chưa từng gặp qua Ma Thú chân chính, càng khỏi nói đến khế ước thú của chính mình. Không nghĩ đến lần đầu nhìn thấy Ma Thú dĩ nhiên là ở trong tình huống này
Thổ Lang cũng không cho Mặc Liên có nhiều thời gian suy nghĩ, thả người đập về phía Mặc Liên. Ở trong mắt nó, Nhân tộc nhỏ gầy ở trước mắt, nó một cái liền có thể giải quyết
(Nhân tộc: loài người)
Thổ Lang lướt lên trong nháy mắt, Mặc Liên cảm nhận được một nguồn sức mạnh vô hình, ở kiếp trước chấp hành nhiệm vụ thì ngẫu nhiên gặp phải một đệ tử của một gia tộc cổ phát ra nội công giống như vậy, trong nháy mắt khóa chặt nàng
Nàng cười nhạt, bước chân lóe lên, thân hình biến mất, đã bước đến phía sau Thổ Lang. Nhấc tay, linh hoạt đem chủy thủ đâm sau lưng Thổ Lang, nhưng bất ngờ không tạo ra thương tổn cho nó
Đuôi Thổ Lang thô bạo hướng về Mặc Liên mà quét tới, ánh mắt nàng chìm xuống, kéo lại cái cổ Thổ Lang vươn mình cưỡi lên, miễn cưỡng né qua, chủy thủ trong tay hàn quang lấp lóe, ra sức đâm vào trong mắt Thổ Lang
Tiếng thống khổ của thú trong nháy mắt vang vọng bên trong rừng rậm, Thổ Lang làm sao cũng không nghĩ đến một nhân loại gầy yếu ti tiện như vậy dĩ nhiên có thân thủ linh hoạt như thế
Thổ Lang phẫn nộ phóng thích lực lượng Thổ nguyên tố, đất trong bốn phía như bụi gai mọc lên, nó đông thời kịch liệt đung đưa thân thể muốn đem Mặc Liên quăng xuống, mà Mặc Liên mạnh mẽ nắm hai lỗ tai Thổ Lang, nàng biết nếu như bị nó quẳng xuống lúc này, nhất định sẽ bị biến thành “xâu thịt dê” (Nghệ thuật của so sánh là đây )
Thân thể nhỏ nhắn cuối cùng không thể bám thân thể Thổ Lang đang điên cuồng dãy giụa, Mặc Liên bị ném lên không trung, chỉ lát nữa là phải rơi xuống đất, lúc này, Mặc Liên bỗng nhiên chuyển biến tư thế hạ xuống, hai chân mạnh mẽ giẫm lên chủy thủ cắm trong mắt Thổ Lang, khiến toàn bộ chủy thủ đi vào đầu sói, mà thân thể Mặc Liên cũng vì bước đệm mà vững vàng rơi xuống đất. lúc rơi xuống đất, tay phải không cẩn thận va vào thổ lăng (cái “bụi gai” mà em tả ở trên đó ), máu tươi chậm rãi theo cánh tay chảy xuống, trong lúc nàng lơ đãng, bị giới tử thô sơ trên tay nàng hấp thu
Máu đỏ tươi của sói trong nháy mắt xì ra, đem áo bào xám của Mặc Liên nhiễm đến đỏ tươi, Thổ Lang thê thảm gầm thét lên, mà bên trong tiếng gào tức giận, khóe môi lãnh khốc của Mặc Liên giương lên, động tác cực kì tàn nhẫn đảo qua chân Thổ Lang, khuỷu tay mang theo kình phong va vào thân hình cao lớn của Thổ Lang
Mất đi trọng tâm, Thổ Lang mạnh mẽ đập về phía trên thổ lăng chính mình phóng thích
Gậy ông đập lưng ông!
Âm thanh thổ lăng xuyên qua da thịt vang vọng ở bên người Mặc Liên, lang huyết tanh hôi phun lên mặt và người nàng. Trong gió đêm lạnh giá, dường như là Mạn Đà La yêu dã
Thổ lăng trên mặt đất theo sinh mệnh Thổ Lang từ từ biến mất
Mặc Liên không có gấp rút đi nhặt chiến lợi phẩm của chính mình, mà lẳng lặng lắng nghe, sau khi phát hiện không có bất cứ dị thường nào, nàng nhanh chóng đi đến bên người Thổ Lang, khó khăn rút ra thủy chủ của chính mình, thuần thục đem thi thể của Thổ lang phá tan, căn cứ trong phương pháp ghi chép trong kí ức, tìm kiếm tinh hạch Thổ Lang
Không thể không nói, vận may Mặc Liên vẫn là rất tốt, Thổ Lang sức phòng ngự cao nhưng công kích thấp hơn, tốc độ chậm, hơn nữa không phải Ma Thú sống thành bầy đàn
Nếu như giờ này Mặc Liên gặp phải Phong Lang lực công kích cùng tốc độ cực cao sống thành đàn, lấy tình trạng cơ thể hiện tại của Mặc Liên e sợ đã tử vong
Mặc Liên nhìn tinh hạch màu vàng lớn chừng ngón cái trong đầu Thổ Lang, ở trong bóng tối hiện ra ánh vàng nhàn nhạt, đây chính là tinh hạch Thổ Lang, khởi nguồn ma lực Thổ Lang
Bên trong tinh hạch Ma Thú ẩn chứa sức mạnh khổng lồ, nhưng quá mức bạo ngược, con người không thể trực tiếp hấp thu, nhưng có thể trực tiếp luyện chế đan dược, là vật liệu quý giá
Chỉ là huyền văn phức tạp trên tinh hạch kia làm cho ánh mắt nàng càng thêm lạnh lẽo, cái này, là một Ma Thú bị con người khế ước thần phục
Mặc gia, để đảm bảo không có sơ hở nào, dĩ nhiên phái ra khế ước ma thú để cầu thi diệt tích! Mối thù này, nhất định đã kết!
Môi nở nụ cười, tay cầm lên tinh hạch màu vàng, lúc tiếp xúc tinh hạch, trong nháy mắt, nó biến thành một đạo ánh vàng trốn vào bên trong giới tử được làm bằng bạc trên tay phải Mặc Liên
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.