Chương 16: Lịch lãm tại Ma Thú sâm lâm
Lạc Diệp Vô Tình
21/04/2013
Mười ngày sau,Ma Thú sâm lâm…
Cảnh vật u tĩnh, cây cối xanh um tùm bao phủ cả rừng rậm. Bên cạnh một dòng dòng suối nhỏ, trên một phiến đá mát mẻ dưới tán cây, một thiếu niên xếp bằng ở đấy. Toàn thân hắn được bao phủ bởi thanh quang, từng tia thanh khí tiến vào thân thiếu niên, thanh khí nghiễm nhiên đem thiếu niên bao bọc thành một cái kén cự đại.
Cũng không biết bao lâu,cái kén biến mất chỉ để lộ ra than hình thiếu niên. Lúc này, thiếu niên từ từ mở mắt, một đạo tinh quang theo ánh mắt thoáng hiện, khiến cho đôi mắt càng thêm sáng ngời rồi. Hắn nhìn xuống nơi dòng suối nhỏ trong xanh đang nhẹ nhàng chảy mà tâm tình một trận thoải mái. Rời khỏi Thất Huyền trấn đã được năm ngày, hắn men theo Thất Huyền sơn mạch rồi tiến vào Ma Thú sâm lâm,cứ theo hướng Thần Ma học viện mà đi tới.
Trong khoảng thời gian này, hắn đã tham ngộ xong đấu kĩ và ma pháp, cũng mượn ma thú nơi này thử sức mạnh của đấu kĩ và ma pháp.Hiện tại, trình độ tu luyện đấu khí của hắn ước chừng Ma Tôn, còn ma pháp có thể thuẫn phát ma pháp cấp 6 trở xuống, có lẽ ước chừng cũn đã có thể xem như trung cấp hay cao cấp ma pháp sư gì đó. Hắn không biết rằng dù là cao cấp ma pháp sư cũng khó có ai có thể thuẫn phát ma pháp cấp 6. Ở Thần Ma đại lục, ma pháp kĩ được phân như sau:
Ma pháp sĩ có thể triệu hồi ma pháp cấp 1 đến 3, Ma pháp sư có thể triệu hồi ma pháp cấp 4 đến cấp 6, Đại Ma pháp sư có thể triệu hồi ma pháp từ cấp 7 đến cấp 10. Thánh Ma pháp sư có thể triệu hồi ma pháp từ cấp 11 đến cấp 14, còn Pháp Thần thì có thể triệu hồi Ma pháp từ cấp 15 trở lên.
Ma pháp cấp 10 trở lên gọi là cấm chú, cấp 17 trở lên gọi là siêu cấm chú, nhìn sơ qua thì trên Đại lục này chỉ có vài trăm vị Pháp Thần …
Từ hai ngày trước, hắn có cảm giác ngộ được một số pháp tắc trong không gian nên tu vi có bước tiến triển mới, tâm cảnh cũng vững chắc hơn nên liền ở lại nơi này tiếp tục lĩnh ngộ. Nhẹ nhàng thở ra ra một hơi, nhìn mặt nước phản chiếu hình ảnh của mình, hắn liền cảm thấy kinh ngạc vì sự thay đổi của bản thân lúc này…
Chỉ thấy trên mặt nước trong vắt phản chiếu hình ảnh của hắn, khuôn mặt vẫn như cũ nhưng mái tóc từ màu trắng bạc liền biến thành màu đen , ánh mắt có vẻ tinh tường hơn trước… Hắn vội vận pháp lực kiểm tra còn sự thay đổi khác hay không, nhưng vừa vận chuyển pháp lực dịch chuyển hỗn độn lực trong cơ thể, mái tóc của hắn lại biến thành màu trắng bạc như lúc trước, lúc ngừng vận công thì mái tóc trở về màu đen … Thấy được sự thay đổi đó, vẻ mặt hắn tỏ ra vui mừng, từ giờ trở đi, hành tung của hắn dễ dàng được giấu kín khi tới Dong Binh Công Hội, sẽ không có ai nghi ngờ gì vì khi hắn hành tẩu có thể dung hỗn độn lực làm mái tóc biến thành màu bạc, lúc triệt tiêu hỗn độn lực, mái tọc sẽ trở lại màu đen.
- Hắc hắc…, không thể tưởng được rằng lần cảm ngộ này lại có hiệu quả như thế, với bộ dạng này thì việc che giấu lai lịch ở Dong Binh Công Hội sau này sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Hắn cười cười tự nói một mình, lần cảm ngộ này của hắn dung là có kết quả quá lớn. Không chỉ hiểu thấy được về hỗn độn lực, hiểu biết khá sâu sắc được ma pháp và đấu khí mà Chân Kiếm Quyết cũng có thành tựu. Lúc đầu hắn cũng không ngờ rằng tiện tay sử dụng một số chiêu thức cũ của cảnh giới Địa Kiếm, phối hợp với hỗn độn lực cùng kiếm nguyên thi triển lục mạch kiếm khí mà lại có thể có uy lực lớn hơn trước gấp mấy lần. Lục mạch kiếm khí bao gồm:
Thiếu trạch kiếm (ngón út tay trái)
Thiếu xung kiếm (ngón út tay phải)
Quan xung kiếm (ngón áp út – ngón đeo nhẫn – tay phải)
Trung xung kiếm (ngón trỏ tay trái)
Thương dương kiếm (ngón trỏ tay phải)
Thiếu thương kiếm (ngón cái tay trái)
Nếu như không có lần cảm ngộ này, phỏng trừ thành tựu của hắn sẽ dừng lại không biết bao lâu. Đang cảm thán, bỗng nhiên hắn ngạc nhiên…
Bên trong không gian giới chỉ có cái gì đó đang không ngừng thôn phệ năng lượng ma tinh. Hắn dò xét một chút rồi lấy từ trong giới chỉ ra một vật.
Đó là một qua trứng màu hoàng kim… Đây là quả trứng của con Thanh Dực Phong Ưng mà 5 năm trước hắn lấy được khi ở trung tâm Ma Thú sâm lâm. Khi đó hắn cũng không có để ý đến nó, chỉ để trong không gian giới chỉ,không ngờ nó không ngừng thôn phệ năng lượng ma tinh trong không gian giới chỉ, hèn gì hắn cảm thấy số lượng ma tinh cứ một thời gian lại giảm đi một chút…
Hắn hiếu kì nhìn quả trứng này, cảm nhận nó lien tục thôn phệ năng lương, bỗng nhiên hắn áp tay lên quả trứng, thử truyền một chút hỗn độn lực vào quả trứng. Qủa trứng bỗng run lên rồi , sau đó điên cuồng hấp thu hỗn độn lực.
Chừng một giờ sau, quả trứng bỗng ngừng hấp thu năng lượng, hắn cảm thấy quả trứng có động. Chỉ thấy vỏ trứng bắt đầu rạng nứt, lát sau, một tiểu điểu không có lông vui mừng bò tới gần hắn. Hắn cũng cười, thuận tay lấy cho tiểu điểu vài miếng thịt ma thú, chỉ thấy tiểu điểu nhanh chóng nuốt sạch số thịt đó. Tiểu Điểu kêu lên vài tiếng như không đủ thỏa mãn, hắn ngạc nhiên, vài miếng thịt này có cũng hơn vài cân mà con chim nhỏ này ăn hết được. Bất đắc dĩ hắn mang theo tiểu điểu đi tìm săn ma thú lấy thịt.
Lát sau, gần xác một con mãng xà to lớn, vốn là ma thú cấp 8 đã nằm bên cạnh hắn. Nhưng không thấy hắn có hành động gì, chỉ ngạc nhiên nhìn tiểu điểu... Hắn vốn đã mang theo con chim nhỏ này đi săn hơn mười mấy con ma thú cấp cao, thân hình con nào con nấy cũng bằng quả núi nhỏ mà bị nó xơi tái hết tất cả không quá vài phút. Lúc này, tiểu điểu sau khi hắn hạ gục con mãng xà này đã nhanh chóng nhảy khỏi tay hắn, đến bên xác con mãng xà nghiến ngấu dung cái mỏ nhỏ xé xác từng miếng thịt rồi nuốt chửng. Không thể ngờ được tiểu điểu này trông thì nhỏ bé như vậy mà thoáng chốc đã xơi hết xác con mãng xà to bằng cả tòa núi nhỏ.
Ăn xong, hắn hấy thân thể tiểu điểu thoáng chốc phát ra hoàng quang chói mắt, một ý nghĩ diễn ra trong đầu hắn:” Tiến giai”.
Chỉ thấy hoàng quang càng lúc càng thịnh, mãi nửa canh giờ sau mới tiêu tán. Hoàng quang tiêu tán, lộ ra thân hình của tiểu điểu lúc này cao hơn một trượng, thân thể đã mọc đủ lông cánh màu hoàng kim làm hắn giật mình. Thanh Dực Phong Điêu vốn lông cánh có màu xanh nhưng không ngờ khác xa thân thể con chim này.
Lúc này con chim này bỗng nhiên dung tốc độ cực nhanh bay tới bên cạnh hắn, cúi đầu cọ cọ cái đầu vào người hắn… Hắm cười, nói:
- Xem ngươi cũng không tệ, đã tiến giai tới cửu cấp rồi, Thanh Dực Phong Điêu bình thường chỉ là bát cấp, xem ra ngươi là biến dị. Để xem nào, thân thể ngươi màu hoàng kim vậy gọi là Hoàng Ưng đi, sau này chúng ta cùng nhau tung hoành.
Chỉ thấy con hoàng điểu gật đầu. Ma thú cấp độ càng cao thì trí tuệ càng cao, đến thánh cấp có thể nói tiếng người. Hắn cười nhìn Hoàng Ưng nói:
- Đi thôi, chúng ta còn ở đây một thời gian nữa, ngươi mau thu nhỏ thân hình lại và che giấu khí tức, phải biết ẩn giấu thực lực, khiêm tốn một chút, biết không?
Hoàng Ưng gật đầu, nhanh chóng che giấu, thân thể cũng thu nhỏ lại nhìn qua chỉ bằng một con chim nhỏ bình thường. Hắn lắc đầu cười khổ, cái này cũng quá khiêm tốn đi, thân thể vốn to lớn như hơn trượng thoáng cái chỉ còn lại bằng một con chim chích nhỏ, đậu trên vai hắn. Hắn tiếp tục theo hướng Thần Ma học viện vừa lịch lãm vừa đi tới. Suốt thời gian hắn chỉ đi bộ, di trì tốc độ khá chậm, vừa đi vừa thu thập một số linh dược tìm thấy trên đường. Trong số đó có cả những linh dược ngàn năm, thậm chí vạn năm .
Vài ngày sau, hắn đã vượt qua trung tâm Ma Thú sâm lâm, tiến vào vùng phụ cận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.