Chương 49: Màu Của Quả Anh Đào
Vô Tội Quốc Độ
13/01/2024
Anh quyết định không chạm vào đồ của cô, cứ thế mà đi chân trần, để thân thể trần truồng đi đến cửa phòng tắm, vặn cắm đấm cửa rồi bước ra ngoài.
Phòng tắm ở ngay chỗ cửa ra vào, tiến lên hai bước quay đầu lại có thể nhìn thấy toàn bộ căn phòng, bao gồm cả Hạ Chanh lúc này đang ngồi ở trên giường hút thuốc nữa.
Cô đã thay quần áo, vẫn là màu trắng nhưng là một chiếc váy ngủ hai dây màu trắng, dây vai còn mỏng hơn chiếc váy trước, vải ở phần cổ và lưng cũng ít hơn...
Hạ Chanh cũng nhìn anh, khi nghe tiếng nước ngừng lại là cô biết anh đã tắm xong rồi.
Tầm mắt cô liếc đảo qua vòm ngực vạm vỡ săn chắc và vùng bụng nổi rõ của anh, rồi từ từ đi xuống cây gậy thịt đang ngỏng cao giữa hai chân anh.
Giữa đám lông dày và hơi quăn, cái thứ đó thô dài đến khó tin, quy đầu trướng lên phiếm màu đỏ tươi, kinh mạch màu lam bao phủ toàn thân gậy, khiến nó trông càng thêm dữ tợn.
Nhưng Hạ Chanh lại chỉ cảm thấy chân tâm truyền đến một trận bủn rủn, hô hấp có chút ngột ngạt, có lẽ... Thật sự sẽ giống như lời cô nói, chỉ cần cắm vào là có thể khiến cô sướng đến phát khóc...
Chẳng mấy chốc huyệt nhỏ hư không lâu ngày đã co rút lại mà trào ra nước dâm. Cô kẹp điếu thuốc giữa hai đầu ngón tay, thẳng người nửa quỳ trên giường, một tay chống xuống giường, một tay nâng lên, hướng về phía anh mà ngoắc ngoắc ngón tay.
Cách cô cúi xuống khiến toàn bộ đường viền cổ áo đều rộng mở, cái váy vốn đã thiếu vải đến đáng thương càng không thể ngăn được cặp vú mượt mà đẩy đà kia. Từ Dương thậm chí còn có thể nhìn thấy rõ mồn một hai núm vú đã cứng lên nữa.
Rất hồng, giống như màu của quả anh đào vậy...
Yếu hầu anh như bỏng rát, những kinh lạc chằng chịt xung quanh côn thịt như phồng hết cả lên, làm côn thịt của anh cứ như là gấp không chờ nổi mà nảy lên, nơi lỗ chuồng lại còn trào ra một dòng dịch tuyến trong suốt nữa.
Từ Dương hơi nắm chặt mấy đầu ngón tay đặt bên người, anh đi về phía Hạ Chanh rồi dừng lại ở bên giường.
Cô ngẩng đầu lên nhìn anh, trong làn khói có ánh sáng lưu chuyển, quyến rũ vô cùng. Bàn tay mang theo hơi lạnh của cô phủ lên trên bắp đùi săn chắc của anh.
Thật rắn chắc, thật nóng, thậm chí còn có thể cảm nhận được mạch đập đang nhảy lên, tràn đầy sức bật...
"Trông anh vẫn căng thẳng lắm. Anh có muốn bắn trước một lần không?" Giọng cô có chút khàn khàn.
Mặt Từ Dương có chút nóng lên, vừa định mở miệng thì tay còn lại của Hạ Chanh đã nâng lên, nắm lấy dương vật thô tô của anh.
Sự đụng chạm tinh tế, xúc cảm lạnh lẽo này khiến đầu Từ Dương trong giây lát trở nên trắng xoá. Sau đó, anh đột nhiên đưa tay lên nắm lấy cổ tay cô, mà cây gậy thịt đang bị cô nắm trong tay lại còn đang hưng phấn đến nổi nhảy nhảy lên...
"Tôi giúp anh."
"Giúp tôi?"
"Anh đã từng được bj rồi chứ?"
Đầu Từ Dương lại nổ đoành một tiếng, một cỗ tê dại như dòng điện theo giọng nói mềm mại êm ái của cô rót thẳng vào sống lưng anh, quy đầu ngứa ngáy một trận, lỗ chuông mở ra, hộc thêm ra một luồng chất lỏng trong suốt.
Cô còn chưa làm gì mà anh đã muốn bắn luôn rồi...
Phản ứng của anh làm Hạ Chanh không khỏi cong môi: “Có vẻ như anh chưa từng thử qua nhỉ.”
“…” Yếu hầu khô khốc của Từ Dương không ngừng trượt trượt lên xuống, anh muốn nói gì đó, nhưng lại không thốt ra được nửa lời.
Phòng tắm ở ngay chỗ cửa ra vào, tiến lên hai bước quay đầu lại có thể nhìn thấy toàn bộ căn phòng, bao gồm cả Hạ Chanh lúc này đang ngồi ở trên giường hút thuốc nữa.
Cô đã thay quần áo, vẫn là màu trắng nhưng là một chiếc váy ngủ hai dây màu trắng, dây vai còn mỏng hơn chiếc váy trước, vải ở phần cổ và lưng cũng ít hơn...
Hạ Chanh cũng nhìn anh, khi nghe tiếng nước ngừng lại là cô biết anh đã tắm xong rồi.
Tầm mắt cô liếc đảo qua vòm ngực vạm vỡ săn chắc và vùng bụng nổi rõ của anh, rồi từ từ đi xuống cây gậy thịt đang ngỏng cao giữa hai chân anh.
Giữa đám lông dày và hơi quăn, cái thứ đó thô dài đến khó tin, quy đầu trướng lên phiếm màu đỏ tươi, kinh mạch màu lam bao phủ toàn thân gậy, khiến nó trông càng thêm dữ tợn.
Nhưng Hạ Chanh lại chỉ cảm thấy chân tâm truyền đến một trận bủn rủn, hô hấp có chút ngột ngạt, có lẽ... Thật sự sẽ giống như lời cô nói, chỉ cần cắm vào là có thể khiến cô sướng đến phát khóc...
Chẳng mấy chốc huyệt nhỏ hư không lâu ngày đã co rút lại mà trào ra nước dâm. Cô kẹp điếu thuốc giữa hai đầu ngón tay, thẳng người nửa quỳ trên giường, một tay chống xuống giường, một tay nâng lên, hướng về phía anh mà ngoắc ngoắc ngón tay.
Cách cô cúi xuống khiến toàn bộ đường viền cổ áo đều rộng mở, cái váy vốn đã thiếu vải đến đáng thương càng không thể ngăn được cặp vú mượt mà đẩy đà kia. Từ Dương thậm chí còn có thể nhìn thấy rõ mồn một hai núm vú đã cứng lên nữa.
Rất hồng, giống như màu của quả anh đào vậy...
Yếu hầu anh như bỏng rát, những kinh lạc chằng chịt xung quanh côn thịt như phồng hết cả lên, làm côn thịt của anh cứ như là gấp không chờ nổi mà nảy lên, nơi lỗ chuồng lại còn trào ra một dòng dịch tuyến trong suốt nữa.
Từ Dương hơi nắm chặt mấy đầu ngón tay đặt bên người, anh đi về phía Hạ Chanh rồi dừng lại ở bên giường.
Cô ngẩng đầu lên nhìn anh, trong làn khói có ánh sáng lưu chuyển, quyến rũ vô cùng. Bàn tay mang theo hơi lạnh của cô phủ lên trên bắp đùi săn chắc của anh.
Thật rắn chắc, thật nóng, thậm chí còn có thể cảm nhận được mạch đập đang nhảy lên, tràn đầy sức bật...
"Trông anh vẫn căng thẳng lắm. Anh có muốn bắn trước một lần không?" Giọng cô có chút khàn khàn.
Mặt Từ Dương có chút nóng lên, vừa định mở miệng thì tay còn lại của Hạ Chanh đã nâng lên, nắm lấy dương vật thô tô của anh.
Sự đụng chạm tinh tế, xúc cảm lạnh lẽo này khiến đầu Từ Dương trong giây lát trở nên trắng xoá. Sau đó, anh đột nhiên đưa tay lên nắm lấy cổ tay cô, mà cây gậy thịt đang bị cô nắm trong tay lại còn đang hưng phấn đến nổi nhảy nhảy lên...
"Tôi giúp anh."
"Giúp tôi?"
"Anh đã từng được bj rồi chứ?"
Đầu Từ Dương lại nổ đoành một tiếng, một cỗ tê dại như dòng điện theo giọng nói mềm mại êm ái của cô rót thẳng vào sống lưng anh, quy đầu ngứa ngáy một trận, lỗ chuông mở ra, hộc thêm ra một luồng chất lỏng trong suốt.
Cô còn chưa làm gì mà anh đã muốn bắn luôn rồi...
Phản ứng của anh làm Hạ Chanh không khỏi cong môi: “Có vẻ như anh chưa từng thử qua nhỉ.”
“…” Yếu hầu khô khốc của Từ Dương không ngừng trượt trượt lên xuống, anh muốn nói gì đó, nhưng lại không thốt ra được nửa lời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.