Chương 28: Ti Tiện
Vô Tội Quốc Độ
05/07/2023
Trần Thượng, người suýt bị Từ Dương làm cho tàn phế, vốn định vớt của Từ Dương một vố cho hả giận, hơn nữa hắn còn liên hợp với Du Tĩnh Di để ăn cho đậm, cũng đã thuê luật sư từ sớm rồi.
Khi Du Tĩnh Di gọi điện thoại cho hắn để kể lại mọi chuyện thì hắn bảo Du Tĩnh Di đừng hoảng sợ, sau đó hắn gọi ngay cho luật sư cố vấn của mình.
Kết quả là, sau khi tham khảo ý kiến, về cơ bản là chẳng khác mấy với những gì Hạ Chanh đã nói. Tức khắc, hắn có chút lúng túng.
Kế hoạch của bọn họ là trước hết dùng quyền nuôi nấng Từ Nặc để Từ Dương không thể không hòa giải với hắn trước, bởi vì phải hoà giải thì anh sẽ có tư cách và tăng ưu thế hơn khi tranh giành quyền nuôi con.
Chờ Từ Dương bồi thường tiền cho hắn để có thể khởi tố ly hôn, Du Tĩnh Di sẽ lại thoả thuận với anh để đòi một khoản tiền bồi thường ly hôn kha khá. Sau đó, khi bọn họ đã lấy được tiền và di dời toàn bộ tài sản, Du Tĩnh Di sẽ quay lại, lấy lý do Từ Nặc không phải là con gái ruột của Từ Dương để một lần nữa giành lại quyền nuôi con.
Nhưng hiện tại, Hạ Chanh vừa xuất hiện đã trực tiếp phá vỡ toàn bộ kế hoạch của bọn họ rồi!
Sau khi Trần Thượng thương lượng với luật sư, vẫn tạm thời chưa tìm được cách nào khả thi, mà thời gian Hạ Chanh đưa ra ;lại là ngày mai nữa chứ. Hiện tại, điều duy nhất bọn họ có thể làm chính là trước mắt cứ trì hoãn đối phương cái đã.
Vì vậy, hắn chỉ có thể trước tiên để Du Tĩnh Di giả vờ đồng ý thương lượng, sau đó mới từ từ nghĩ cách khác.
Du Tĩnh Di vừa bị Hạ Chanh chọc giận đến muốn hộc máu, cô ta vạn phần không cam lòng, nhất là khi nghĩ tới câu nói không muốn lãng phí thời gian của Hạ Chanh, cô ta lại càng thêm không muốn.
“Thật sự không còn cách nào khác nữa sao?” Du Tĩnh Di không cam lòng hỏi.
Nếu Trần Thượng có thể ‘ăn cơm mềm’ của Du Tĩnh Di đến mức có thể khiến cô ta ly hôn thì dĩ nhiên là hắn rất hiểu cô, cả về thể xác lẫn tâm lý.
"Cục cưng à, không phải là không còn cách nào khác, chỉ là thời gian quá gấp gáp, trong một chốc vẫn chưa có phương pháp nào hợp lý để đối phó với đối phương cả. Chúng ta chỉ là tìm cách kéo dài thời gian thôi, chứ không phảit thật sự muốn thoả thuận với bọn họ."
"Nhưng... Cậu không biết cô ta kiêu ngạo đến cỡ nào đâu!" Giờ bảo Du Tĩnh Di gọi điện thoại quá đó thì có khác gì cúi đầu với bọn họ đâu?
"Quân tử báo thù mười năm cũng không muộn, hiện tại lấy được tiền mới là chuyện quan trọng nhất."
Du Tĩnh Di cắn môi dưới: "Được rồi... Để tôi gọi điện thoại cho cô ta."
"Giờ mới ngoan này." Trần Thượng dỗ dành, “Tôi biết là thiệt thòi cho chị, chờ chuyện này kết thúc, tôi sẽ tìm mấy người đến dạy cho cô ta một bài học, giúp chị trút giận!"
Du Tĩnh Di thích nghe những câu như vậy, mặc kệ là sau này Trần Thượng có thực sự tìm người dạy cho Hạ Chanh một bài học hay không thì lúc này, cuối cùng tâm tình của cô ta cũng không buồn bực như trước nữa.
"Tạm thời cứ vậy đi. Giờ tôi sẽ gọi điện thoại cho cô ta luôn, nói chuyện xong tôi sẽ nói lại với cậu.”
"Ok."
Lúc Hạ Chanh nhận được điện thoại bảo muốn thoả thuận của Du Tĩnh Di thì cô rất bình tĩnh, dù sao chuyện này cũng nằm trong dự kiến của cô rồi.
Cô nói cho Du Tĩnh Di biết địa điểm gặp mặt vào ngày mai, cũng yêu cầu cô ta dẫn Từ Nặc đi cùng.
Sau khi cúp điện thoại, cô lập tức báo tin vui này cho Từ Dương.
Từ Dương quả thực không thể tin vào tai mình được, anh vẫn luôn cho rằng hôm qua là Hạ Chanh uống nhiều nên nói giỡn thôi.
Không ngờ là cô không chỉ nghiêm túc mà còn thật sự làm được!
"Cô ta, cô ta thật sự đồng ý ư?!"
“Tôi còn nghĩ rằng anh sẽ nói cám ơn tôi nữa chứ."
Từ Dương sửng sốt một giây, sau đó cười ha hả, "Ha ha ha ha —— Cảm ơn, cám ơn luật sư Hạ!"
Tiếng cười sảng khoái, những lời cảm ơn vui vẻ và chân thành, đột nhiên khiến Hạ Chanh có phần không thể liên hệ được anh với người đàn ông suy sút, râu ria xồm xoàm ngày hôm đó.
Tiếng cười và giọng nói như vậy, hẳn là thuộc về một người vui vẻ, phóng khoáng.
Nhưng cũng chỉ là gặp mặt một chút thôi, khoảng cách đến khi giải quyết xong toàn bộ vấn đề vẫn còn xa lắm, đáng để anh vui mừng như vậy sao?
Khi Du Tĩnh Di gọi điện thoại cho hắn để kể lại mọi chuyện thì hắn bảo Du Tĩnh Di đừng hoảng sợ, sau đó hắn gọi ngay cho luật sư cố vấn của mình.
Kết quả là, sau khi tham khảo ý kiến, về cơ bản là chẳng khác mấy với những gì Hạ Chanh đã nói. Tức khắc, hắn có chút lúng túng.
Kế hoạch của bọn họ là trước hết dùng quyền nuôi nấng Từ Nặc để Từ Dương không thể không hòa giải với hắn trước, bởi vì phải hoà giải thì anh sẽ có tư cách và tăng ưu thế hơn khi tranh giành quyền nuôi con.
Chờ Từ Dương bồi thường tiền cho hắn để có thể khởi tố ly hôn, Du Tĩnh Di sẽ lại thoả thuận với anh để đòi một khoản tiền bồi thường ly hôn kha khá. Sau đó, khi bọn họ đã lấy được tiền và di dời toàn bộ tài sản, Du Tĩnh Di sẽ quay lại, lấy lý do Từ Nặc không phải là con gái ruột của Từ Dương để một lần nữa giành lại quyền nuôi con.
Nhưng hiện tại, Hạ Chanh vừa xuất hiện đã trực tiếp phá vỡ toàn bộ kế hoạch của bọn họ rồi!
Sau khi Trần Thượng thương lượng với luật sư, vẫn tạm thời chưa tìm được cách nào khả thi, mà thời gian Hạ Chanh đưa ra ;lại là ngày mai nữa chứ. Hiện tại, điều duy nhất bọn họ có thể làm chính là trước mắt cứ trì hoãn đối phương cái đã.
Vì vậy, hắn chỉ có thể trước tiên để Du Tĩnh Di giả vờ đồng ý thương lượng, sau đó mới từ từ nghĩ cách khác.
Du Tĩnh Di vừa bị Hạ Chanh chọc giận đến muốn hộc máu, cô ta vạn phần không cam lòng, nhất là khi nghĩ tới câu nói không muốn lãng phí thời gian của Hạ Chanh, cô ta lại càng thêm không muốn.
“Thật sự không còn cách nào khác nữa sao?” Du Tĩnh Di không cam lòng hỏi.
Nếu Trần Thượng có thể ‘ăn cơm mềm’ của Du Tĩnh Di đến mức có thể khiến cô ta ly hôn thì dĩ nhiên là hắn rất hiểu cô, cả về thể xác lẫn tâm lý.
"Cục cưng à, không phải là không còn cách nào khác, chỉ là thời gian quá gấp gáp, trong một chốc vẫn chưa có phương pháp nào hợp lý để đối phó với đối phương cả. Chúng ta chỉ là tìm cách kéo dài thời gian thôi, chứ không phảit thật sự muốn thoả thuận với bọn họ."
"Nhưng... Cậu không biết cô ta kiêu ngạo đến cỡ nào đâu!" Giờ bảo Du Tĩnh Di gọi điện thoại quá đó thì có khác gì cúi đầu với bọn họ đâu?
"Quân tử báo thù mười năm cũng không muộn, hiện tại lấy được tiền mới là chuyện quan trọng nhất."
Du Tĩnh Di cắn môi dưới: "Được rồi... Để tôi gọi điện thoại cho cô ta."
"Giờ mới ngoan này." Trần Thượng dỗ dành, “Tôi biết là thiệt thòi cho chị, chờ chuyện này kết thúc, tôi sẽ tìm mấy người đến dạy cho cô ta một bài học, giúp chị trút giận!"
Du Tĩnh Di thích nghe những câu như vậy, mặc kệ là sau này Trần Thượng có thực sự tìm người dạy cho Hạ Chanh một bài học hay không thì lúc này, cuối cùng tâm tình của cô ta cũng không buồn bực như trước nữa.
"Tạm thời cứ vậy đi. Giờ tôi sẽ gọi điện thoại cho cô ta luôn, nói chuyện xong tôi sẽ nói lại với cậu.”
"Ok."
Lúc Hạ Chanh nhận được điện thoại bảo muốn thoả thuận của Du Tĩnh Di thì cô rất bình tĩnh, dù sao chuyện này cũng nằm trong dự kiến của cô rồi.
Cô nói cho Du Tĩnh Di biết địa điểm gặp mặt vào ngày mai, cũng yêu cầu cô ta dẫn Từ Nặc đi cùng.
Sau khi cúp điện thoại, cô lập tức báo tin vui này cho Từ Dương.
Từ Dương quả thực không thể tin vào tai mình được, anh vẫn luôn cho rằng hôm qua là Hạ Chanh uống nhiều nên nói giỡn thôi.
Không ngờ là cô không chỉ nghiêm túc mà còn thật sự làm được!
"Cô ta, cô ta thật sự đồng ý ư?!"
“Tôi còn nghĩ rằng anh sẽ nói cám ơn tôi nữa chứ."
Từ Dương sửng sốt một giây, sau đó cười ha hả, "Ha ha ha ha —— Cảm ơn, cám ơn luật sư Hạ!"
Tiếng cười sảng khoái, những lời cảm ơn vui vẻ và chân thành, đột nhiên khiến Hạ Chanh có phần không thể liên hệ được anh với người đàn ông suy sút, râu ria xồm xoàm ngày hôm đó.
Tiếng cười và giọng nói như vậy, hẳn là thuộc về một người vui vẻ, phóng khoáng.
Nhưng cũng chỉ là gặp mặt một chút thôi, khoảng cách đến khi giải quyết xong toàn bộ vấn đề vẫn còn xa lắm, đáng để anh vui mừng như vậy sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.